← Ch.0574 | Ch.0576 → |
Thầm nghĩ một tiếng, Sở Mộ rời khỏi Kiếm Thú phủ, trực tiếp đi tới Ngộ Đạo tháp.
Khi vừa mới định vào Ngộ Đạo tháp thì Sở Mộ nhìn thấy bên trong Ngộ đạo tháp có một đạo thân ảnh đi ra, đó chính là Dương Liên Phong. Khí tức trên thân đối phương so với mấy tháng trước càng thêm sắc bén, lạnh lẽo vài phần, vô cùng bức người.
Dương Liên Phong cũng nhìn thấy Sở Mộ, khóe miệng nở nụ cười lạnh.
- Ta khuyên ngươi vẫn nên dùng thời gian còn lại hưởng thụ một phen, bằng không mặc kệ ngươi cố gắng thế nào, cũng chỉ là phí công giãy dụa mà thôi. Sau một tháng nữa ngươi sẽ chết dưới thân kiếm của ta.
Dương Liên Phong và Sở Mộ đi qua nhau, lời nói khinh thường, lạnh lẽo như băng của đối phương truyền vào trong tai Sở Mộ.
Mấy tháng tìm hiểu trong Ngộ Đạo tháp và Vạn Sát trận, Dương Liên Phong tự biết thực lực của mình tăng lên rất rõ ràng, bởi vậy hắn tin tưởng mười phần, cho nên cũng không có đặt Sở Mộ vào trong mắt.
- Không nên đặt mình cao quá.
Sở Mộ chỉ lạnh nhạt đáp lại một câu:
- Huống chi ta chưa từng coi ngươi là đối thủ.
- Lời khoác lác ai cũng biết nói. Đến lúc đó ngươi sẽ biết cái gì là hối hận.
Dương Liên Phong quát lạnh.
Sở Mộ không để ý tới đối phương mà bước vào trong Ngộ Đạo tháp.
Năm thành sáu kiếm ý.
Năm thành bảy kiếm ý.
Năm thành tám kiếm ý.
...
Sáu thành kiếm ý.
Rốt cuộc dưới một tháng tìm hiểu trong Ngộ đạo tháp, kiếm ý của Sở Mộ đã được như nguyện tăng lên tới sáu thành. Đương nhiên thành quả của nó là bởi vì bốn tháng qua mắn không ngừng chiến đấu kịch liệt với Man Hoang cự thú bên trong Man Hoang cổ vực mới có tiềm lực như vậy. Mặt khác là Sở Mộ có ngộ tính yêu nghiệt, lại dưới tình huống Ngộ Đạo tháp tăng phúc, độ tìm hiểu tăng lên gấp trăm lần. Cứ như vậy liên tục một tháng trôi qua cũng không có gián đoạn. Kiếm ý tăng lên tự như giống như hỏa tiễn, như diều gặp gió vậy.
Nhưng mà sáu thành đã là cực hạn trước mắt của Sở Mộ, hắn biết rõ cho dù có đem toàn bộ điểm tích lũy săn bắn còn lại đi lĩnh ngộ kiếm ý, đoán chừng cũng khó có thể đột phá sáu thành.
bất quá sáu thành kiếm ý của Sở Mộ so với sáu thành kiếm ý của Kiếm giả khác bất đồng. Trải qua Chỉ Thủy kiếm ý trùng kích, có thể so sánh với sáu thành nhất kiếm ý bình thường. Lại là bởi vì là hình thức ban đầu của Kiếm Phách, cho nên đủ để đối kháng với bảy thành nhất kiếm ý bình thường.
Bảy thành kiếm ý, đó là kiếm ý đại thành, cũng là yêu cầu thứ nhất để đạt được danh xưng Kiếm Tôn.
Thời gian cho tới lúc chiến một trận với Dương Liên Phong kia chỉ còn hơn mười ngày, Sở Mộ định tiếp tục ở trong Ngộ đạo tháp. Lần này hắn định tìm hiểu Không chi ý cảnh và tam đại áo nghĩa.
Thời gian hơn mười ngày có chút ngắn ngủi. Bởi vậy Sở Mộ định trước tiên tìm hiểu ba đại áo nghĩa, sau khi không có cách nào tăng lên được nữa hắn mới lại đi tìm hiểu Không Chi ý cảnh.
Xua tan ảnh hưởng còn lại của kiếm ý, ngộ tính của Sở Mộ đang ở trong thời điểm tăng vọt, lúc tìm hiểu áo nghĩa, thuận buồn xuôi gió không thôi.
Rất nhanh Tê Liệt áo nghĩa tăng lên tới bốn thành năm, tiếp đó Sở Mộ lại lĩnh ngộ hai loại áo nghĩa Thủy, Hỏa.
Chiêu kiếm kỹ Song Cực này là căn cứ vào hai loại áo nghĩa Thủy Hỏa này dung hợp với nhau, bởi vậy phải là hai loại áo nghĩa tương đương mới có thể đem uy lực phát huy ra đầy đủ, nếu không sẽ suy yếu.
Đồng thời tìm hiểu hai loại áo nghĩa, độ khó rất lớn. Bất quá ngộ tính của Sở Mộ quả thực hết sức kinh người, đơn giản có thể tìm hiểu hai loại áo nghĩa tới bốn thành năm, tương đương với Tê Liệt áo nghĩa.
Đương nhiên, uy lực của hai loại áo nghĩa Thủy Hỏa sau khi dung hợp còn mạnh hơn Tê Liệt ý cảnh rất nhiều.
Thời gian còn lại chỉ có ba ngày, Sở Mộ bắt đầu tìm hiểu Không Chi ý cảnh.
Lúc này Sở Mộ có một loại cảm giác như quyết chí tiến lên. Phảng phất như tất cả chướng ngại đều bị phá, không có cách nào tạo thành cản trở với. Vô cùng đơn giản là có thể tiến vào trạng thái tìm hiểu, đủ loại ảo diệu về Không Chi ý cảnh liên tục hiện lên trong đầu, bị hắn cảm giác được.
Không chi ý cảnh giống như không có bình cảnh, bắt đầu tăng lên.
...
Nơi nào có người thì có giang hồ, thì có cạnh tranh.
Đây là một thế giới kết hợp giữa lợi ích và truy cầu.
Sở Mộ và Dương Liên Phong chiến một trận, tuyệt đại đa số người đều thấy không có gì đáng xem. Sở Mộ nhất định không phải là đối thủ của Dương Liên Phong kia.
Nửa năm trước như vậy, nửa năm sau chênh lệch càng lớn, đây là nhận thức chung của cơ hồ tất cả mọi người.
Nhưng mà vẫn có người mở đặt cượt.
Đặt cược có mấy loại dự đoán.
Loại thứ nhất, Sở Mộ bị Dương Liên Phong dùng một chiêu đánh bại. Tỉ lệ đặt cược một ăn nửa.
Loại thứ hai, Sở Mộ sống quá ba chiêu của Dương Liên Phong, tỉ lệ một ăn một.
Loại thứ ba, Sở Mộ sống quá mười chiêu của Dương Liên Phong, tỉ lệ một ăn hai.
Loại thứ tư, Sở Mộ sống quá hai mươi chiêu của Dương Liên Phong, tỉ lệ một ăn ba.
Chỉ có bốn loại này, bởi vì không ai nghĩ tới việc Sở Mộ có thể chống đỡ qua hai mươi chiêu dưới thân kiếm của Dương Liên Phong.
Tự nhiên cũng không thể nào có đặt cược như vậy được.
- Đặt cược sao?
Sở Mộ hơi trầm ngâm, khóe miệng nở nụ cười.
- Có ý tứ, xem ra lần này ta nhất định phải hung hăng vơ vét một lần.
Ở một tháng trong Ngộ đạo tháp không chỉ tiêu hao hơn năm vạn điểm tích lũy săn bắn, mà cũng tiêu hao hơn năm ngàn vạn khối linh thạch thượng phẩm. Không gian trong giới chỉ của Sở Mộ thoáng cái trống đi rất nhiều.
Linh thạch còn thừa lại của hắn đã không đủ để chống đỡ cho tới lúc hắn sử dụng hết điểm tích lũy săn bắn. Bởi vậy Sở Mộ cũng cần tìm biện pháp thu hoạch được một lượng lớn linh thạch.
Lần đặt cược này vừa vặn cho hắn cơ hội này.
Giữ chặt một Kiếm giả, hỏi thăm đặt cược ở nơi nào, Sở Mộ thay đổi phương hướng, tiến về một Cự tú tiền trang trong thánh thành.
Cự thú tiền trang, cũng chính là nhà cái mở lần đặt cược này.
Khi Sở Mộ đi vào trong Cự Thú tiền trang, nơi này có tụ tập một lượng lớn Kiếm giả, vô cùng náo nhiệt. Giống như là chợ vậy, đủ loại thanh âm vang lên, liên tiếp nghị luận, toàn bộ đều có liên quan tới lần đặt cược này.
- Ta mua loại thứ nhất, Sở Mộ bị một chiêu của Dương Liên Phong đánh bại. Đặt cược một vạn khối linh thạch cực phẩm.
- Tuy rằng Dương Liên Phong lợi hại hơn Sở Mộ, nhưng mà ta cảm thấy Sở Mộ không đến mức ngay cả một chiêu cũng không qua được. Ta mua loại thứ hai, cũng đặt một vạn khối linh thạch cực phẩm. Lần này ta có thể kiếm được một vạn khối linh thạch cực phẩm rồi.
*****
- Ta cũng mua loại thứ hai....
- ta cảm thấy Sở Mộ có lẽ có thể ngăn cản mấy chiêu, vì bảo thủ một chút. Ta mua loại thứ ba, dù sao thua cũng chỉ mất năm ngàn khối linh thạch cực phẩm. Thắng thì có thể nhận được một vạn khối linh thạch cực phẩm nha.
- Ta mua loại thứ ba và thứ tư. Tất cả ba vạn khối linh thạch cực phẩm.
Sở Mộ im lặng, không nói gì. Hắn biết rõ mình bị xem thường, nhưng mà thật không ngờ lại bị xem thường thảm tới như vậy.
- Vị bằng hữu này, ngươi định như thế nào? Ta khuyên ngươi vẫn nên mua loại thứ hai, như vậy mới an toàn một ít. Sở Mộ có lẽ có thể vượt qua ba chiêu của Dương Liên PHong.
Sở Mộ xếp hàng, Kiếm giả phía sau lập tức nói với hắn.
- Sở Mộ này chẳng lẽ lại yếu như vậy sao?
Sở Mộ cười nói.
- Ta chưa từng thấy qua Sở Mộ này, không biết thực lực của hắn rốt cuộc thế nào. Bất quá ta cũng n ghe nói Sở Mộ này không có bất kỳ chỗ dựa vào, sau khi trở thành kiếm thú sơ cấp thường đi ra ngoài săn bắn lấy điểm tích lũy, rồi mới lại tiến vào Ngộ Đạo tháp tu luyện. Nửa năm trôi qua thực lực nhất định không tăng tiến được bao nhiêu. Mà Dương Liên Phong vốn thực lực rất lợi hại, lại được Ngọc Kiếm bang toàn lực ủng hộ. Đồn rằng hắn đã lĩnh ngộ tới sáu thành kiếm ý, vô cùng đáng sợ.
Kiếm giả sau lưng Sở Mộ hưng phấn nói, giống như súng máy, liên tiếp bắn ra vậy.
- Thì ra là thế.
Sở Mộ gật đầu, như vậy cũng tốt. Tối thiểu tất cả mọi người đều xem thường hắn, như vậy hắn mới có thêm thu hoạch.
Đội ngũ tiến lên, rốt cuộc cũng tới phiên Sở Mộ.
- Mua loại thứ mấy?
Người của Cự thú tiền trang hỏi.
- Ta mua Sở Mộ thắng.
Sở Mộ khẽ cười nói.
- Mua Sở Mộ thắng? Là loại thứ mấy?
Người nọ gật đầu, lặp lại lời nói của Sở Mộ một lần, đột nhiên biến sắc, nhìn về phía Sở Mộ hỏi:
- Ngươi... Ngươi nói cái gì?
- Ta mua Sở Mộ thắng.
Sở Mộ lặp lại một lần, ngữ khí lạnh nhạt.
- Mua Sở Mộ thắng? Ngươi điên rồi sao?
Người của Cự Thú tiền trang hét lớn.
Những Kiếm giả khác cũng kịp phản ứng, liên tục kinh hãi, dùng ánh mắt giống như người điên nhìn qua Sở Mộ. Cho rằng Sở Mộ bị dideen.
- Sao vậy? Các ngươi mở đặt cược, lại chỉ để cho người ta đặt Dương Liên Phong thắng mà không dám để cho người ta đặt Sở Mộ thắng sao?
Sở Mộ không tức giận mà chỉ cười nhạt, nói.
- Chuyện này....
Nhân viên này không có cách nào, bởi vì quả thực Cự Thú tiền trang bọn họ không có mở đặt cược như vậy.
- Đã mở đặt cược đương nhiên phải tiếp luận bất kỳ hình thức đặt cược nào.
Một đạo thanh âm vang lên, trong Cự Thú tiền trang có một lão giả cao gầy đi ra, chắp hai tay sau lưng, bộ dáng nhàn nhã không thôi. Trên mặt mang theo nụ cười quái dị, nhìn Sở Mộ một lát rồi nói:
- Ngươi định đặt Sở Mộ thắng thế nào? Không bằng như vậy đi, ngươi đã muốn đặt cược Sở Mộ thắng, tỏ vẻ ngươi có tin tưởng rất lớn với Sở Mộ. Vậy thì chơi lớn một chút, đánh bạc Sở Mộ một chiêu đanh bại Dương Liên Phong, tỉ lệ đặt cược gấp trăm lần. Nếu như không dám thì đừng có tới nơi này quấy rối.
Sở Mộ cảm thấy vẻ mặt của đối phương có chút quái dị, nhất là nhìn ánh mắt đối phương, nói không chừng đối phương nhận biết hắn.
Đã như vậy, ở bên trong đó nhất định sẽ không có chuyện đơn giản như vậy.
- Được, vậy ta đặt một trăm vạn linh thạch cực phẩm, đánh cuộc Sở Mộ dùng một chiêu đánh bại Dương Liên Phong.
Sở Mộ không chút do dự nói.
- Một trăm vạn....
- Linh thạch cực phẩm?
Lập tức đám Kiếm giả chung quanh thét lên không ngừng, hít sâu một ngụm khí lạnh, rung động không thôi.
Một trăm vạn khối linh thạch cực phẩm nha, đó là số lượng không ít.
- Nếu như Sở Mộ thực sự dùng một chiêu đánh bại Dương Liên Phong, vậy có thể đạt được một ức cực phẩm linh thạch nha.
Một Kiếm giả có chút thất thần, thì thào nói.
Một trăm vạn khối linh thạch cực phẩm quả thực khiến cho rất nhiều người cảm thấy rung động, nhưng mà vẫn còn trong phạm vi tiếp nhận được. Dù sao số người trong Man Hoang thánh thành có thể xuất ra được số lượng linh thạch cực phẩm đó cũng không ít.
Nhưng mà một ức linh thạch cực phẩm thì lại khác. Người có thể lấy ra nó, hoặc là thế lực lớn, hoặc là Kiếm giả Kiếm Vương cấp.
- Làm sao có thể? Sở Mộ sao có thể đánh bại Dương Liên Phong? Lại càng không cần nói tới một chiêu.
Đối mặt với tiếng nghị luận của mọi người, Sở Mộ không nói gì thêm mà lấy ra từng rương linh thạch cực phẩm. Một rương một vạn khối, toornog cộng có một trăm rương.
Có thể nói những linh thạch cực phẩm này là đại bộ phận linh thạch cuối cùng của Sở Mộ.
Nếu như thua, linh thạch dự trữ của Sở Mộ xuống tới mức thấp nhất. Nếu như thắng, vậy một ức linh thạch cực phẩm, khoản tài phú này đủ để so sánh với một ít cường giả Kiếm Vương cấp.
Thiên đường và địa ngục chỉ cách một chiêu mà thôi.
Trong rung động, người Cự Thú tiền trang lấy ra chứng nhận đặt cược cho Sở Mộ rồi nói:
- Nếu như Sở Mộ thực sự dùng một chiêu đánh bại Dương Liên PHong, vậy ngươi có thể dùng thứ này tới tiền trang chúng ta nhận lấy một ức linh thạch cực phẩm. Nhớ kỹ, tiền trang chúng ta chỉ nhận giấy chứ không nhận người.
Nói xong, lão giả cao gầy của tiền trang này trào phúng nói:
- Bất quá ta nghĩ coi như ngươi ném tờ giấy này đi cũng không có vấn đề gì. Bởi vì Sở Mộ sẽ thua dưới thân kiếm của Dương Liên Phong.
- Vậy thì mỏi mắt mong chờ.
Sở Mộ tiếp nhận tờ giấy rồi ném vào trong giới chỉ không gian của mình. Mà lão giả cao gầy nhìn chằm chằm vào tay Sở Mộ, thân thể run lên, đồng tử co rút lại, như có điều suy nghĩ. Sau đó hắn xoay người sang chỗ khác, khóe miệng nở nụ cười âm lãnh.
Hắn là một chấp sự của Cự Thú tiền trang này, đồng thời cũng là người có một ít quan hệ thân thích với Dương Liên Phong, cũng chính bởi vì như vậy hắn mới có thể ủng hộ Dương Liên Phong như thế, nhằm vào Sở Mộ như thế.
Bất quá hắn từ trên ngón tay của Sở Mộ nhìn thấy một thứ bất thường. Vì xác nhận có phải hay không, hắn phải trở về tra tư liệu tương quan một chút.
Ngày hôm sau, mặt trời vẫn như trước, từ phía đông bay lên cao, tỏa ra quang mang màu vàng chiếu rọi khắp Man Hoang cổ vực. Lúc này trong Man Hoang thánh thành náo nhiệt vô cùng.
- Sở Mộ và Dương Liên Phong...
Một thanh niên bình thường đi vào trong cửa thành, miệng thì thào lẩm bẩm nói một câu, miệng nở nụ cười. Hắn chính là Phong Thất biến mất nửa năm vừa rồi. Lúc trở lại, khí tức trên người hắn so với nửa năm trước còn mạnh mẽ hơn gấp đôi.
← Ch. 0574 | Ch. 0576 → |