Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0580

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0580: Nhiếp Không hoa
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Không hổ là phòng khách quý, không chỉ có diện tích khá lơn, hơn nữa bố trí rất là thoải mái, dễ chịu. Đệm ghế là da của Man Hoang cự thú, mềm mại lại không đi vẻ cứng cỏi. Ngồi trên có cảm giác vô cùng thoải mái, dễ chịu.

Ngoài ra, còn có các loại kỳ trân dị quả, rượu ngon.... bày trên mặt bàn. Bên cạnh còn có hai mỹ nữ trẻ tuổi, lại xinh đẹp đang phục thị.

Sở Mộ phát hiện ra, hai mỹ nữ phục thị hắn không ngờ lại là hai tỷ muội song bài thai. Hơn nữa nhìn qua một người nhiệt tình như lửa, một người thì trong trẻo, lạnh lùng như nước. Khí chất hoàn toàn trái ngược tạo thành đối lập vô cùng rõ ràng.

Đôi tỷ muội song bào thai này nhìn qua dường như chỉ mới hai mươi tuổi, đều có tu vi Khí Hải cảnh tiểu thành. Đặt ở Đông Kiếm vực tuyệt đối chính là cấp bậc Thiên tài tuyệt đỉnh, được tất cả các thế lực bồi dưỡng trọng điểm. Coi như là ở vài chỗ ở trung ương Chủ Kiếm vực, ví dụ như Kim Sa quận... cũng có thể được tính là thiên tài. Nhưng mà ở trong Man Hoang thánh thành lại tương đối phổ biến.

Tu vi không phải trọng điểm, trọng điểm là tướng mạo và tư thái của các nàng, lại là tỷ muội song sinh, càng tăng thêm rất nhiều ý vị.

Nếu như Sở Mộ yêu thích nữ sắc, như vậy đôi song tỷ muội này tuyệt đối là cực phẩm. Hoàn toàn có thể gia nhập vào trong hậu cung, chỉ là Sở Mộ say mê kiếm đạo. Đối với nữ sắc không có cố gắng theo đuổi. Thậm chí Sở Mộ ngay cả hỏi tên các nàng là gì cũng không có, chuyện này khiến cho đôi hoa tỷ muội này có chút u oán.

Không ngừng có người tiến vào phòng đấu giá hội dưới đất. Ước chừng sau một giờ đã kín người. Cửa phòng đấu giá hội cũng đóng lại.

Trong đoạn thời gian này, Sở Mộ chỉ nói chuyện phiếm vài câu với đôi hoa tỷ muội này, hiểu rõ một ít tình hình. Hoa tỷ muội cũng tự động báo tên mình ra. Còn loáng thoáng nói ra, các nàng là người Tô Hạo Sa Tô Phó thống lĩnh phái tới hầu hạ Sở Mộ.

Đối với chuyện này Sở Mộ không biết nên nói gì cho phải.

Đấu giá hội bắt đầu, người chủ trì đấu giá hội là người rất có danh vọng trong Man Hoang thánh thành, cũng là một trưởng lão trong Kiếm Thú phủ. Sở Mộ nhạc nhiên phát hiện ra, không ngờ lại là Đổng trưởng lão.

- Lão phu may mắn được mời đến chủ trì lần đấu giá hội long trọng này.

Đổng trưởng lão cười tủm tỉm, mở miệng. Thanh âm dường như không lớn, nhưng lại truyền khắp toàn trường, rơi vào trong tai mỗi một người. Vốn là một phen cảm khái, sau đó lại dẫn tới chính sự:

- Lần đấu giá hội này tổng cộng có một ngàn năm trăm bảy mươi hai loại bảo vật, hi vọng các vị có thể tìm thấy thứ mình muốn bên trong.

- Một ngàn năm trăm bảy mươi hai loại bảo vật sao?

- Thật là nhiều nha. Ta nhớ đấu giá hội mấy chục năm trước cũng chỉ có một hai trăm loại bảo vật mà thôi.

- Lần này cơ hội đại triển quyền cước tới rồi, có bảo vật thích hợp nhất định phải chụp được.

Đấu giá hội không chỉ là nơi có thể chi tiêu, đồng thời cũng là nơi có thể khiến cho thực lực bản thân trong thời gian ngắn tăng cường.

- Chắc hẳn các vị cũng không chờ được nữa rồi. Như vậy hiện tại mời kiện vật phẩm đấu giá đầu tiên lên đài.

Đổng trưởng lão vừa mới nói xong, lập tức có người đem kiện vật phẩm đấu giá đầu tiên lên.

- Kiện nội giáp này là nội giáp Vương phẩm, tên là Kim Tàm giáp, tính chất nhu hòa, hơn nữa vô cùng cứng cỏi, lại nhẹ như lông vũ, mặc vào giống như dung nhập làm một thể với da của người sử dụng.

Đổng trưởng lão thuộc lòng các chi tiết, giới thiệu về kiện nội giáp này. Nói ra toàn bộ đặc tính của Kim Tàm giáp, hơn nữa còn điểm ra đủ loại chỗ tốt...

Quả thực Kim Tàm giáp này là một kiện nội giáp rất là không tồi.

Nội giáp và bảo giáp có khác nhau, nội giáp là mặc ở trong người, bên ngoài còn có thể mặc một bộ bảo giáp. Như vậy chẳng khác nào có hai tầng phòng hộ.

Mà Kim Tàm giáp này có thể hấp thu ba thành công kích, thử nghĩ mà xem. Công kích trước bị bảo giáp ngăn cản, triệt tiêu một bộ phận, lại bị Kim Tàm giáp hấp thu ba thành, như vậy thương tổn đối với Kiếm giả sẽ trở nên có hạn.

Một món nội giáo như vậy đủ để mang tới bảo đảm rất lớn cho tính mạng của Kiếm giả.

Giá khởi điểm là mười vạn khối linh thạch cực phẩm.

- Hai mươi vạn.

Lập tức có người giơ bảng trong tay lên, hô to.

- Hai mươi lăm vạn.

- Ba mươi vạn.

Trong nháy mắt nhảy lên tới bốn mươi vạn khối linh thạch cực phẩm.

Cuối cùng Kim Tàm giáp này được người ta dùng cái giá năm mươi vạn khối linh thạch cực phẩm mua lấy. Giá tiền này so với giá trị của Kim Tàm giáp mà nói, hơi cao một chút.

Nội giáp, bảo giáp cấp bậc Vương phẩm thích hợp cho Kiếm giả Nguyên cực cảnh, nhưng mà không phải bất luận một Kiếm giả Nguyên cực cảnh nào cũng có thể tùy tiện xuất ra hơn chục vạn linh thạch cực phẩm.

Kiện vật phẩm đấu giá thứ hai xuất hiện, lại tạo thành một đợt cạnh tranh mạnh mẽ.

bất quá một trăm khách quý trên tầng hai đều không có ra tay. Bởi vì những vật này bọn hắn còn không đặt vào trong mắt.

Sở Mộ đang ôm tâm tư nhìn xem một chút, Kim Tàm giáp quả thực không tệ, nhưng mà đối với hắn mà nói, còn chưa đủ, thứ hắn cần không phải là loại vật như thến ày.

Cho nên hắn giữ lại linh thạch cực phẩm, để chờ sau này có bảo vật mà hắn cần mới ra tay. Tránh cho rơi vào trong tình trạng thiếu linh thạch.

Từng kiện vật phẩm đấu giá được mang lên. Mười kiện vật phẩm đấu giá đã được đưa lên, tạo thành làn sóng cạnh tranh nóng bỏng. Chỉ là so với hơn một ngàn kiện vật phẩm đấu giá mà nói, hơn chục kiện này chỉ là số lẻ mà thôi.

Dù là như vậy, linh thạch cực phẩm ném ra cũng đã có mấy ngàn vạn.

Nhưng mà đều là từ Kiếm giả tầng thứ nhất cạnh tranh với nhau. Hơn nữa chỉ là một phần nhỏ trong đó, ước chừng khoảng một phần trăm.

Đấu giá hội tiếp tục được tiến hành, không có nghỉ ngơi, khí thế ngút trời.

Đối với Kiếm giả đạt tới tu vi Nguyên cực cảnh mà nói, coi như là đấu giá hội này cử hành mấy ngày mấy đêm bọn hắn cũng không cảm thấy mỏi mệt.

Đảo mắt một cái đã đấu giá được mấy trăm kiện vật phẩm.

- Vật phẩm tiếp theo là một bộ công pháp.

Đổng trưởng lão nói, tất cả mọi người im lặng chờ Đổng trưởng lão này nói tiếp.

- Đây là một bộ công pháp Thiên cấp trung phẩm, gọi là Cực Diễm công, tu luyên ra Cực diễm kiếm nguyên, có nhiệt độ đáng sợ, có thể đốt cháy hết thảy, uy lực tuyệt đối là mạnh mẽ. Giá khởi điểm một trăm hai mươi vạn khối linh thạch cực phẩm, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn năm vạn.

Đổng trưởng lão cao giọng nói.

- Công pháp Thiên cấp trung phẩm....

*****

Sở Mộ nhớ tới trong giới chỉ không gian của hắn cũng có một bộ công pháp Thiên cấp trung phẩm gọi là Hỗn Nguyên công. Kiếm nguyên Hỗn Nguyên công tu luyện ra so với kiếm nguyên mà công pháp đồng cấp khác tu luyện ra càng thêm hùng hậu gấp đôi.

- Một trăm năm mươi vạn.

Một Kiếm giả trực tiếp bỏ thêm ba mươi vạn khối linh thạch cực phẩm, dường như định dùng loại phương thức này chấn trụ những người khác, thành công cạnh tranh được.

Chỉ là kế sách của hắn đã mất đi hiệu lực.

- Hai trăm vạn.

Bởi vì có một người hung ác hơn hắn ra giá.

- Có hai trăm vạn mà cũng lên tiếng? Hai trăm hai mươi vạn.

- Hai trăm ba mươi vạn.

- Hai trăm ba mươi lăm vạn.

Dần dần giá cả cạnh tranh không có tăng lên mạnh như trước nữa.

- Ba tăm vạn, nếu như có người tăng lên ta lập tức buông tay.

Một Kiếm giả quát.

Ba trăm vạn khối linh thạch cực phẩm, lập tức áp chế một đám Kiếm giả.

- Đây chính là tự ngươi nói đó nhé. Ba trăm linh năm vjan.

Một tiếng cười khẽ vang lên.

- Chỉ có ba trăm vạn mà muốn đạt được một bản công pháp Thiên cấp trung phẩm đỉnh tiêm hay sao? Nực cười, bốn trăm vạn.

Cái giá ác hơn xuất hiện.

- Năm trăm vạn.

Trong góc có một đạo thanh âm phong kinh vân đạm vang lên.

Không có ai tăng giá nữa, bởi vì cái giá này tương đối cao.

Cuối cùng Cực Diễm công được người nọ dùng cái giá năm trăm vạn linh thạch cực phẩm lấy đi.

- Xem ra Hỗn Nguyên công của ta nếu như lấy ra đấu giá có lẽ cũng có thể thu được năm trăm vạn khối linh thạch cực phẩm nha.

Sở Mộ thầm nghĩ.

Nếu giống như trước đó thiếu linh thạch, có thể Sở Mộ sẽ đem Hỗn Nguyên công lấy ra đúa giá. Nhưng mà hiện tại, có được một ức vạn linh thạch cực phẩm trên người, tạm thời hắn không muốn bán đi.

Đến lúc này trong mấy trăm kiện vật phẩm đấu giá có kiếm khí, cũng có bảo giáp, có công pháp, cũng có kiếm pháp, còn có bộ pháp, thân pháp với bí pháp.... Ngoài ra cũng xuất hiện đan dược, linh dược. bất quá Sở Mộ không có ra tay, những khác quý khác cũng giống như hắn.

Không phải là không ra tay mà thời gian chưa tới.

Đổng trưởng lão uống một chén nước, sau đó lại lần nữa giới thiệu vật phẩm đấu giá vừa mang lên.

- Đại hoàn hồn đan, chỉ cần người còn chưa chết, còn có một hơi, là có thể đem người cứu trở lại.

Đổng trưởng lão giới thiệu:

- Giá khởi điểm một trăm vạn, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn năm vạn.

Hơn một ngàn kiện vật phẩm đấu giá, cũng không phải dựa theo giá trị sắp xếp, cũng chỉ có vật phẩm áp trục mới được coi là bảo vật trân quý nhất.

Quan trọng nhất là, lần đầu giá hội này rất là thần bí, ngay cả đám khách quý cũng không biết rốt cuộc sẽ có bảo vật quan trọng gì đấu giá, cho nên chỉ có thể chờ đợi mà thôi.

Đại Hoàn hồn đan bị người ta dùng cái giá hai trăm vạn khối linh thạch cực phẩm lấy đi. Tương đối đắt, bất quá thời khắc mấu chốt có thể cứu về một mạng, cũng coi như đáng giá.

- Kế tiếp chúng ta sẽ đấu giá....

Trên mặt Đổng Trưởng lão hiện lên nụ cười vui vẻ.

Vật phẳm đấu giá được mang lên, bề ngoài phủ vải đỏ.

Đổng trưởng lão nhẹ nhàng kéo tấm vải đỏ ra. Sưu một cái, tấm vải đỏ như cờ xí tung bay, ánh mắt tất cả mọi người đều bị bảo vật dưới tấm vải đỏ hấp dẫn.

Đó là một quả trứng.

Trứng lớn bằng cái cối xay, toàn thân màu trắng, tản mát ra quang mang ôn nhu như ngọc. Có một đường vân màu vàng nhạt hiện lên trên vỏ trứng trắng noãn như ngọc, như ẩn như hiện. Nhìn qua khiến cho quả trừng kia càng thêm thần bí, thâm thúy.

Một tia khí tức thê lương từ bên trong trứng tràn ra, tràn ngập toàn trường.

- Đây là trứng của một đầu Man Hoang cự thú biến dị.

Đổng trưởng lão nói, giống như bắn ra một viên pháo vậy.

Mọi người đều biết, Man Hoang cự thú vô cùng cường đại, nhưng mà muốn thuần dưỡng Man Hoang cự thú cũng rất khó khăn, tốt nhất là bắt đầu từ khi nó còn là một quả trứng, xác suất thành công khi đó mới lớn hơn.

Bởi vậy giá cả trứng Man Hoang cự thú gần đây không thấp.

Trứng Man Hoang cự thú biến dị giá còn cao hơn, tối thiếu gấp năm lần, thậm chí gấp mười lần cũng có khả năng. Bởi vì đó là trứng của một đầu Man Hoang cự thú biến dị một lần.

- Trải qua chúng ta nghiệm chứng, đây là trứng của một đầu Man Hoang Vân Kim Long.

Đổng trưởng lão còn nói thêm.

Man Hoang Vân Long và Man Hoang Kim Long là loại Man Hoang cự thú còn ít thấy hơn Man Hoang Bạo Long, cũng mạnh hơn Man Hoang Bạo Long ngang cấp. Hai loại huyết mạch dung hợp tạo thành Man Hoang Vân Kim Long, khiến cho nó cường đại hơn.

Giá khởi điểm là hai trăm vạn, một lần ít nhất tăng giá mười vạn.

Cuối cùng trải qua tranh đoạt nóng bỏng dị thường, trứng của Man Hoang Vân Kim Long được người ta dùng cái giá tám trăm vạn khối linh thạch cực phẩm mua đi.

Đấu giá tiếp tục.

- Kế tiếp, vật phẩm đấu giá lần này gọi là Nhiếp Không Hoa.

Đổng trưởng lão tuyên bố

- Nhiếp Không hoa không có cách nào làm tăng tu vi, cũng không có cách nào chữa thương. Nhưng mà nó lại vô cùng trân quý. Bởi vì sau khi phục dụng Nhiếp Không hoa có thể lĩnh ngộ Không chi ý cảnh, nếu như Không chi ý cảnh đạt tới viên mãn còn có một tia cơ hội tìm được cơ hội đột phá.

- Nhiếp Không hoa...

Đôi hoa tỷ muội kia phát hiện ra trước đó Sở Mộ vẫn ngồi bất động, giống như nhắm mắt dưỡng thần lúc này đột nhiên ngồi thẳng lên, hai mắt bắn ra tinh mang, tinh mang như kiếm bắn về phía trước. Một cỗ khí tức hoang vu, lạnh lẽo, sắc bén như có như không từ tên người hắn tràn ngập ra, khiến cho đôi tỷ muội này không nhịn được lui về phía sau một bước. Vẻ mặt kinh hãi.

- Ta nhất định phải đạt được.

Hai mắt Sở Mộ sáng lên, nhìn xuyên qua cửa sổ phòng khách quý, nhìn chằm chằm vào một đóa hoa ba cnash màu trắng bạc trên đài, âm thầm nói.

Không chi ý cảnh của hắn đã lĩnh ngộ tới viên mãn, kế tiếp chính là lĩnh ngộ áo nghĩa.

Nhưng mà muốn đem Không chi ý cảnh tăng lên tới áo nghĩa rất khó, tiến triển như bình tường Sở Mộ cũng không có nắm chắc trong thời gian ngắn đột phá.

Phỏng đoán bảo thủ nhất có lẽ là một năm, thậm chí là hai năm. Hôm nay Nhiếp Không hoa xuất hiện, lại khiến cho Sở Mộ nhìn thấy cơ hội đột phá trong thời gian ngắn nhất. Hơn nữa Nhiếp Không hoa này chỉ có một đóa, vô luận thế nào hắn cũng phải lấy được.

Sở Mộ đã quyết định, toàn thân tỏa ra khí tức sắc bén khiến cho người ta khiếp sợ. Thấy vậy hai mắt hoa tỷ muội thi thoảng hiện lên vẻ mê say, giống như hai đóa hoa chớm nở, kiều diễm, ướt át như đang chờ đợi người ta ngắt.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2308)