Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0585

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0585: Xông Vạn Nguyên cung
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Một lúc lâu sau lão giả gầy gò này mới tỉnh lại, vội vàng thi triển thân pháp chạy như điên.

Trời xanh vạn dặm, xanh thẳm bát ngát.

Ngẫu nhiên còn có thân ảnh từ trên không nhanh chóng bay vút ra, đó là các Kiếm giả đang phi hành.

Sở Mộ là một người trong đó.

Dung nhập Không Chi áo nghĩa vào trong phi hành, Sở Mộ chỉ cảm thấy mình và không gian bốn phía như dung nhập vào làm một thể, như cá gặp nước vậy. Lực trói buộc hạ thấp trên phạm vi lớn, khiến cho tốc độ của Sở Mộ so với trước đó nhanh hơn gấp bội. Đã vượt qua tốc độ nhanh nhất của Kiếm giả Nguyên cực cảnh viên mãn đỉnh phong.

Vừa rời khỏi Man Hoang cổ vực, Sở Mộ lập tức không ngừng nghỉ chạy đi, dùng tốc độ cực nhanh phóng về phía Vạn Nguyên cung.

...

Vạn Nguyên cung ở phía Tây bắc trung ương Chủ Kiếm vực, có một ngọn núi, bởi vì Vạn Nguyên cung cho nên được gọi là Vạn Nguyên sơn.

Vạn Nguyên cung ở vị trí cao nhất của Vạn Nguyen sơn này.

nơi này giống như Thông Thiên sơn vậy, vô cùng náo nhiệt, dòng người nối liền không dứt, bất luận lúc nào cũng vậy.

Chỉ có điều Kiếm giả Thông Thiên sơn có đi lại cũng có rất nhiều người là người quen. Nhưng Vạn Nguyên sơn thì khác, người quen cực nhỏ, tuyệt đại đa số đều là nhân vật mới. Bởi vì Thông Thiên kiếm tháp có thể nhiều lần tiến vào. Nhưng mà Vạn Nguyên cung, mỗi người chỉ vẻn vẹn có một cơ hội tiến vào.

Mọi người đều biết Vạn Nguyên sơn cấm bay, đây không phải là quy định gì, mà lúc tiến vào Vạn Nguyên sơn không có cách nào phi hành.

Dùng thời gian gần một tháng, rốt cuộc Sở Mộ cũng đặt chân lên Vạn Nguyên sơn.

Trừ Sở Mộ ra, từ bốn phương tám hướng không ngừng có người chạy tới, liên tục đáp xuống chân núi Vạn Nguyên sơn.

Có người như Sở Mộ một mình đi tới, có người thì cả đám đi tới, có tán Kiếm giả cũng có Kiếm giả các môn phái, rất nhiều người.

Ngẩng đầu nhìn lên trên, Vạn Nguyên sơn tương đối cao, so với Thông Thiên sơn còn cao hơn rất nhiều. Độ cao so với mặt biển hơn năm ngàn thước.

Bước chân ra, Sở Mộ chính thức đi vào trong Vạn Nguyên sơn, hắn lập tức cảm giác được khí tức bốn phía như biến đổi. Có một loại cảm giác cổ quái không nói nên lời. Đủ loại lực lượng áo nghĩa trong thế giới tinh thần bị quấy phá, trở nên như có như không, duy chỉ có kiếm ý và kiếm nguyên trong cơ thể là không bị ảnh hưởng.

Sở Mộ thử phi hành một chút, trong đầu hiên lên loại suy nghĩ này, nhưng thân thể lại không nghe hắn chỉ huy. Hắn thử thi triển thân pháp, cũng có cảm giác gặp lực cản trùng trùng điệp điệp, giống như không khí trở nên đặc sệt, tiêu hao khi thi triển thân pháp đột nhiên tăng lên gấp trăm lần.

- Đã như vậy thì đi bộ lên vậy.

Sở Mộ nhìn bậc thang xám trắng cách đó vài trăm thước, miệng lầm bầm nói một tiếng.

Bậc thang màu xám trắng dài trăm trượng, mỗi một bậc thang rộng nửa trượng. Vạn Nguyên sơn năm ngàn trượng, vừa vặn có một vạn bậc thang.

Đối với phàm nhân mà nói, một vạn bậc thang đủ để khiến cho bọn hắn mệt chết.

Thân thể Kiếm giả trong khi tu luyện lần lượt thay đổi, cường hóa. Nhưng mà dưới tình huống không thi triển thân pháp, leo lên một vạn bậc thang cũng không phải là chuyện dễ dàng gì. Có phải là một chuyện mệt nhọc hay không cũng khó nói. Thời gian cần để leo hết cũng không ngắn.

Bậc thang dài trăm trượng, đủ để dung nạp mấy chục Kiếm giả đồng thời leo lên, bởi vậy rất nhiều Kiếm giả đi tới cầu thang Vạn Nguyên sơn nhưng cũng không có chen chúc một chút nào.

Có Kiếm giả cười cười nói nói, chậm rãi leo lên. Có một ít Kiếm giả thì không nói một lời nào, đẩy nhanh cước bộ, muốn nhanh chóng leo lên tới đỉnh, tiến vào Vạn Nguyên cung.

Sở Mộ bảo trì tốc độ, không nhanh không chậm leo lên. Bởi vì hắn biết rõ, coi như leo nhanh hơn thì cũng chỉ tiến vào trong Vạn Nguyên cung sớm hơn một ít. Bởi vậy quá trình không nhanh không chậm leo lên cũng là một loại quá trình điều tiết.

Kiếm giả không nhanh không chậm gióng như Sở Mộ cũng không ít, chỉ là không có ai nói chuyện với nhau mà thôi.

Rừng cây hai bên cầu thang xanh um tươi tốt, cảnh sắc xinh đẹp tuyệt trần, nhưng mà nhìn nhiều cũng chết lặng, mọi người đều dùng tinh lực để leo lên cầu thang.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Sở Mộ cũng không tính được rốt cuộc mình đã bước qua bao nhiêu cầu thang, thể lực của hắn vẫn như trước, bảo trì ở trạng thái đỉnh phong.

Tầng thứ hai Thiên Hoang kiếm thể khiến cho thân thể Sở Mộ so với Kiếm giả Nguyên cực cảnh khác mạnh mẽ hơn gấp mười lần có thừa. Trên phương diện sức chịu đựng tự nhiên cũng hơn rất nhiều. Tốc độ khôi phục thể lực cũng cường hãn như vậy. Chỉ cần không phải tiêu hao quá nhiều trong thời gian ngắn, thể lực của Sở Mộ có thể luôn bảo trì ở trạng thái đỉnh phong. Bởi vì vừa mới tiêu hao đã lập tức khôi pục.

Mặt trời lặn xuống phía tây, những áng mây màu hồng tràn ngập trên bầu trời. Đám mây phảng phất như bị ngọn lửa thiêu đốt. Giống như một bức họa mỹ lệ trong thiên địa.

Trước mắt Sở Mộ, cầu thang dần dần giảm bớt, bước ra một bước cuối cùng, đi lên bậc thang cuối cùng. Trước mắt Sở Mộ xuất hiện một tòa cung điện.

Đây là một tòa cung điện hết sức kỳ lạ, nhìn như rất lớn, nhưng lại giống như rất nhỏ. Giống như cao mà lại không cao, lại giống như rất thấp mà lại không thấp. Có thể là màu đỏ, cũng có thể là màu xanh, còn có thể là màu xanh lam.

- Cung điện này thật đặc biệt.

- Đúng vậy, ta nghe nói qua nhiều rồi nhưng hôm nay mới tận mắt nhìn thấy, thực sự quá thần kỳ.

- Không ai biết Vạn Nguyên cung xuất hiện từ khi nào, cũng không biết Vạn Nguyên cung tới từ đâu. Cũng không biết Vạn Nguyên cung rốt cuộc cao bao nhiêu, rốt cuộc là hình dáng như thế nào. Bởi vì một hơi trước chứng kiến là vậy, một hơi sau sẽ lập tức biến thành hình dáng khác...

Một Kiếm giả dường như tương đối hiểu Vạn Nguyên cung, chậm rãi nói.

Sở Mộ cũng cảm thấy quả thực như vậy, một hơi trước vừa mới chứng kiến Vạn Nguyên cung có hình dạng thé này, một hơi sau đã biến thành một mảnh phế tích cung điện.

Chỉ trong chốc lát, Vạn Nguyên cung trước mắt xuất hiện nhiều biến hóa kỳ dị, không thể nào nắm bắt.

- Kỳ thực Vạn Nguyên cung tổng cộng có chín tầng. Nếu như có người có thể trong thời gian hạn định xông tới tầng chín, Vạn Nguyên cung sẽ hiện ra chân thân. Kéo dài tới mười tức.

Nói chuyện là một Kiếm giả hơn bốn mươi tuổi.

- Làm sao ngươi biết.

Có người bên cạnh hỏi.

- Bởi vì ta từng xông qua Vạn Nguyên cung, cũng từng nhìn qua bộ dáng chân thật của Vạn Nguyên cung.

Kiếm giả trung niên này nhếch miệng cười nói, chợt thở dài:

- Chỉ có điều đã trăm năm qua, chưa từng có ai xông tới tầng thứ chín.

*****

- Điều này sao có thể? Chẳng lẽ ngay cả cường giả Kiếm Vương cấp cũng không có cách nào xông tới tầng thứ chín sao?

Một Kiếm giả hiển nhiên không tin, lớn tiếng phản bác.

- Ha ha, xông vào trong Vạn Nguyên cung cũng không phải dựa vào thực lực là có thể.

Kiếm giả trung niên cười nói:

- Về phần dựa vào cái gì tự các ngươi đi vào rồi sẽ biết rõ.

- Xông vào Vạn Nguyên cung không phải dựa vào thực lực?

Một đám Kiếm giả chưa từng xông qua Vạn Nguyên cung âm thầm hiếu kỳ, cảm thấy nghi hoặc.

- Đã không phải bằng thực lực, như vậy nói không chừng ta sẽ trở thành người đầu tiên xông tới tầng thứ chín sau trăm năm nha.

Một Kiếm giả nghiêm túc nói, hắn nhanh chóng đi tới Vạn Nguyên cung.

- Không phải thực lực, chẳng lẽ là dựa vào vận khí?

- Vận khí? Sao có thể dùng thứ hư vô mờ mịt không xác định này được chứ? Ta thấy không có gì bằng thiên phú.

- Có thể là ngộ tính...

Kiếm giả khác nhau thì có nhận định khác nhau, mà Kiếm giả trung niên kia lại khẽ mỉm cười, cũng không nói ra lời nào.

Suy đoán không làm được chuyện gì, tự mình đi nhận thức mới là vương đạo. Sở Mộ cũng đi về phía Vạn Nguyên cung.

Cảm giác Vạn Nguyên cung quả thực như gần trong gang tấc, nhưng trên thực tế lại có khoảng cách rất xa, tối thiểu cũng có mấy ngàn thước.

Vừa sải bước ra, Sở Mộ cảm giác như đi vào một thế giới khác, một loại khí tức kỳ lạ bao phủ toàn thân hắn, không có cách nào ngăn cản, rót vào trong cơ thể.

Lập tức Sở Mộ chỉ cảm thấy kiếm nguyên dường như cứng lại trong đan điền, không có cách nào điều động. Kiếm ý trong thế giới tinh thần cũng như bị phong ấn, không có cách nào cảm nhận được. Duy chỉ có hai loại áo nghĩa trở nên sinh động.

Cảnh tượng trước mắt từ mơ hồ trở nên rõ ràng, Sở Mộ hơi kinh hãi, bởi vì hắn nhìn thấy rất nhiều kiếm giả.

Đây là tầng thứ nhất trong vạn nguyên cung, thập phần rộng lớn. Ở chính giữa có một cây cột nối thẳng lên trên không, nhìn không tới đỉnh. Giống như không nhìn thấy nóc tầng thứ nhất Vạn Nguyên cung vậy. Bên trong ít nhất cũng có ngàn Kiếm giả ở đây. Đám người Sở Mộ đến cũng không có khiến cho bọn hắn chú ý, bởi vì lực chú ý của đám Kiếm giả này hoặc là rơi vào trên cây cột, hoặc là rơi vào vách tường bốn phía.

Sở Mộ nhanh chóng liếc mắt nhìn, chính giữa trên cây cột có các loại đường vân, tựa hồ tạo thành một bộ đồ án, mà bốn phía trên vách tường, cũng có rất nhiều đường vân, nhan sắc khác nhau lớn nhỏ dài ngắn phẩm chất cũng riêng phần mình bất đồng, tựa hồ cũng ẩn chứa vô hạn huyền diệu.

- Có chuyện gì?

Các Kiếm giả tiến vào cùng nhau rất nhiều người hiện lên vẻ mờ mịt.

- Ta biết rồi. Nghe nói muốn đi vào tầng tiếp theo cần trong tham ngộ, nếu như muốn dừng lại ở tầng này tìm hiểu áo nghĩa, thì nên tìm hiểu đường vân trên vách tường.

Một gã kiếm giả cao giọng nói ra, vẻ mặt hưng phấn, ngữ khí có chút cảm giác về sự ưu việt:

- Mục tiêu của ta là tầng thứ chín. Áo nghĩa ở tầng thứ chín nhất định càng thêm rõ ràng, thâm ảo hơn so với tầng thứ nhất này.

Nói xong, này kiếm giả đi về hướng cây cột ở giữa rồi chỗ ngồi xếp bằng xuống.

- Thì ra là thế.

Sở Mộ nhìn kỹ vài lần, kết hợp với lời nói của Kiếm giả kia, mơ hồ nắm bắt đến ảo diệu trong đó.

Đường vân trên vách tường bốn phía mơ hồ ẩn chứa đủ loại áo nghĩa, đủ loại huyền diệu. Là Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Phong Băng Lôi Vân, màu sắc khác nhau, cần tìm hiểu áo nghĩa gì, chỉ cần tìm kiếm đường vân cùng màu là được.

- Ta cũng muốn lên tầng tiếp theo.

Kiếm giả lần đầu đến, thường thường tâm cao khí ngạo. Cảm thấy dùng tư chất, thực lực của mình không kém, không có lẽ nào chỉ ở tầng một này Vì vậy, bọn hắn liên tục tới gần cây cột chính giữa, tìm kiếm một chỗ trống rồi ngồi xếp bằng xuống. Bắt đầu chằm chằm vào đường văn trên cây cột chính giữa.

Trong Vạn Nguyên cung, mấy tầng càng cao, hiệu quả tìm hiểu áo nghĩa càng tốt. Đương nhiên Sở Mộ cũng không muốn ở lại tầng một này.

Chân bước ra, đi về chỗ chính giữa, ước chừng có trên trăm Kiếm giả vây quanh cây cột kia, hai mắt nhìn chằm chằm, vô cùng mãnh liệt.

Sở Mộ không có sốt ruột ngồi xuống, mà là dạo bước quanh cây cột rồi nhìn kỹ một chút. Mỗi một mặt của cây cột này đều có vô số đường vân. Trong lúc mơ hồ dường như tổ hợp thành một bức đồ án. Tổng cộng có bốn bức đồ án, bất đồng. Nhưng mà trình độ phức tạp lại không sai biệt lắm.

Lông mày hơi nhíu lại, Sở Mộ còn chưa rõ ràng lắm, rốt cuộc là tìm hiểu cái gì thì mới có thể tiến vào tầng tiếp theo.

Hơi ngẫm lại một chút, lựa chọn một phương hướng rồi ngồi xếp bằng xuống. Sở Mộ cũng nhìn chằm chằm vào đường vân trên một mặt của cây cột. Nhìn kỹ, bắt đầu chuyển ánh mắt từ trên xuống dưới, mãi đến cuối cùng mới dừng lại.

Tự nhiên trong đầu Sở Mộ, xuất hiện một bộ đồ án, đó là hình dáng của một đầu yêu thú, càng ngày càng trở nên rõ ràng.

Thế giới tinh thần đột nhiên xuất hiện hình dáng một đầu yêu thú. Trong nháy mắt trở nên rõ ràng, trông rất sống động, phảng phất như được trao cho tính mạng vậy. Sống lại, phát ra một tiếng rít gào.

Cùng lúc đó, Sở Mộ chỉ cảm giác mình bị một cổ không thể kháng cự lực lượng bao phủ. Ý thức lập tức hoảng hốt, đầu yêu thú trong thế giới tinh thần lập tức tán loạn.

- Người đâu?

- Sao lại biến mất không thấy gì nữa?

- Rời khỏi Vạn Nguyên cung? Hay là tiến vào tầng thứ hai?

- Nhanh như vậy...

Những Kiếm giả cùng tiến vào với Sở Mộ liên tục chứng kiến thân hình Sở Mộ trong nháy mắt biến mất. Cả đám ngạc nhiên, trợn mắt há hốc mồm, rung động vô cùng.

Phảng phất như ngàn năm, nhưng chỉ trong tích tắc. Khi Sở Mộ định thần nhìn lại, mới phát hiện ra có hai điểm khác biệt.

Điểm thứ nhất chính là đường văn ở cây cột chính giữa kia khác biệt.

Điểm thứ hai là đám Kiếm giả ở chung quanh tại cây cột có vẻ mặt bất đồng.

- Hẳn là... Ta tiến vào tầng thứ hai?

Trong đầu Sở Mộ hiện lên một đạo ý niệm.

Lại dùng hai mắt nhìn, rốt cuộc Sở Mộ cũng xác định quả thực mình đã rời khỏi tầng thứ nhất, tiến vào tầng thứ hai Vạn nguyên cung.

- Thì ra là thế, xông Vạn nguyên cung quả nhiên không phải bằng thực lực mà có liên quan mật thiết tới ngộ tính.

Cẩn thận suy nghĩ lại một chút, Sở Mộ lập tức âm thầm khẳng định.

- Đã như vầy, ta sẽ tiếp tục tham ngộ, tiếp tục xông Vạn nguyên cung, mãi tới khi đến cực hạn mới tìm hiểu áo nghĩa.

Đã hiểu rõ phải làm thế nào mới xông Vạn Nguyên cung được, Sở Mộ lập tức có mục tiêu.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2308)