Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0589

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0589: Một kiếm đánh bại
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Nói ngắn gọn, mặc kệ là những Kiếm giả này ôm tâm tính gì, bọn hắn đều tham dự Danh Kiếm hào kiệt hội, mấy vạn Kiếm giả bộc phát tốc độ, cảnh tượng kia vô cùng đồ sộ, giống như là châu chấu bay đi gây họa cho hoa màu vậy.

Một tức, hai tức, ba tức...

Những Kiếm giả am hiểu tốc độ trổ hết tài năng, bắt đầu vượt qua những Kiếm giả khác, vượt lên trên đầu.

Năm tức, sáu tức, bảy tức....

Lúc này những Kiếm giả tốc độ cực nhanh đã lướt qua nửa mặt Danh Kiếm hồ, mà Kiếm giả tốc độ chậm mới bay tới một phần tư, chênh lệch vô cùng rõ ràng.

Những Kiếm giả vọt lên đầu tổng cộng có hơn ngàn người. Trong đó có Sở Mộ.

Lúc này cạnh tranh chính thức ở trong ngàn người này. Những người khác tốc độ không đủ nhanh, coi như bị bỏ qua.

Có kiếm giả dứt khoát dừng lại, cũng không đuổi theo nữa. Người rớt lại phía sau nhiều như vậy, tiếp tục đuổi chỉ là uổng phí khí lực mà thôi, còn không bằng nhìn người khác ngươi tranh ta đoạt, nhìn trò hay một hồi.

Hơn ngàn kiếm giả còn lại, cả đám dồn hết đủ sức lực, ai cũng không chịu kém hơn ai. Trong mấy hơi ngắn ngủn, nhiều lần biến hóa xuất hiện, tranh đoạt vô cùng kịch liệt.

Tốc độ vốn là thứ Sở Mộ không kém. Dưới tình huống không sử dụng không chi áo nghĩa, tốc độ của hắn không chút kém cỏi hơn kiếm giả nguyên cực cảnh viên mãn đỉnh phong bình thường, một khi vận dụng không chi áo nghĩa, tốc độ lại lần nữa tăng lên rất nhiều.

Trong ngàn người này cũng không thiếu kiếm giả thiên tài, ví dụ như người lĩnh ngộ quang chi áo nghĩa, tốc độ áo nghĩa. Tốc độ của bọn hắn cũng thập phần đáng sợ, lại them tu luyện thân pháp tương ứng... , đối với việc tăng phúc tốc độ hết sức rõ ràng.

Tốc độ của Sở Mộ tăng lên một chút, bắt đầu ló dạng trong hơn ngàn người.

- Đáng chết, đừng mơ vượt qua ta.

Kiếm giả bị Sở Mộ vượt qua vẻ mặt lạnh lẽo, liều mạng thúc dục. Tốc độ lại tăng lên một phần, muốn vượt qua Sở Mộ, kết quả lại phát hiện ra không chỉ có không có vượt qua được Sở Mộ. Ngược lại còn bị bỏ càng ngày càng xa, trên mặt hắn tràn ngập vẻ không cam lòng, gắt gao chằm chằm vào bóng lưng của Sở Mộ, giống như muốn nhớ kỹ Sở Mộ vậy.

Thời gian nhanh chóng trôi qua mười tức, Danh Kiếm đảo đã gần trong gang tấc. Lúc này, những kiếm giả vượt qua những người khác tổng cộng có mười.

Mười kiếm giả, bảy nam ba nữ, tốc độ mỗi một người đều nhanh tới mức làm cho người khác kinh hãi. Chân Không Kiếm Vương chỉ tùy ý liếc mắt nhìn không thèm để ý. Trong cuộc đời hắn, hắn từng gặp rất nhiều thiên tài, có am hiểu này, có am hiểu cái kia. Rất nhiều, bởi vậy, tốc độ của mười kiếm giả này mặc dù nhanh, nhưng không cách nào khiến cho hắn coi trọng.

Thế giới này, không phải có tốc độ nhanh là có thể đi đến cuối cùng.

- Vị trí thứ nhất là của ta.

Một Kiếm giả quát, tốc độ bỗng nhiên lại tăng lên ba phần, sưu một tiếng, lập tức lướt qua mọi người.

Thứ nhất, mặc dù không có ban thưởng thực chất gì, nhưng lúc này, lại giống như một loại khích lệ, khiến cho tất cả mọi người sinh ra xúc động muốn cướp đoạt vị trí thứ nhất. Trên thực tế, bọn hắn liều như thế, trừ muốn vào Danh Kiếm hào kiệt hội ra, cũng muốn trở thành người thứ nhất bước lên Danh Kiếm đảo, đó là một loại vinh quang.

- Nghĩ hay lắm.

Lại có một Kiếm giả bộc phát, tốc độ gia tăng.

Ngay sau đó, một trong ba nữ kiếm giả lại giống như quỷ mị, vô thanh vô tức, thoáng cái vượt qua mọi người, xuất hiện ở phía trước.

Long tranh hổ đấu, cùng nhau thi triển thủ đoạn.

Lúc này, khoảng cách tới Danh Kiếm đảo chưa đầy năm trăm trượng, khoảng cách như vậy chỉ cần một hơi thời gian, mọi người đã có thể đủ nhảy vọt qua.

Quá ngắn, quá nhanh, những kiếm giả khác chỉ có thể trơ mắt nhìn nữ kiếm giả vượt qua đám đông. Mặc dù còn có thủ đoạn khác, nhưng mà trong một hơi, thậm chí còn chưa tới cũng khó có thể thi triển ra. Vị trí thứ nhất, lập tức vô duyên với bọn họ.

Vẻ mặt Chân Không Kiếm Vương không biểu tình. Đột nhiên trong lòng chấn động, trên mặt hiện lên vẻ không thể tưởng tượng nổi. Trong mắt hắn, chỉ thấy trong hơn mười kiếm giả vượt lên trên đầu kia có kiếm giả đột nhiên lóe lên. Thân thể lóe lên, phảng phất thuấn di động, xuất hiện ở trên đầu, vượt lên trên đầu nữ kiếm giả trước đó.

Ngay sau đó, Kiếm giả kia dẫn đầu xông vào trong phạm vi Danh Kiếm đảo. Hai chân đáp xuống đất, đứng trên Danh Kiếm đảo.

- Đúng rồi, cảm giác của ta không có sai. Thứ kia tất là Không chi áo nghĩa chấn động...

Vẻ mặt Chân Không Kiếm Vương khôi phục như thường, nhưng hai mắt vẫn còn có vẻ kinh ngạc.

Không chi lực, với tư cách là một trong những lực lượng chí cao. Kiếm giả có thể lĩnh ngộ nó cực nhỏ, cực nhỏ. Ít nhất cho tới bây giờ, Chân Không Kiếm Vương biết rõ, kiếm giả lĩnh ngộ không chi lực không vượt qua mười người, kể cả chính hắn ở bên trong.

Mà này mười kiếm giả lĩnh ngộ không chi lực, hoặc là bối phận so với hắn cao hơn, hoặc là bối phận so với hắn thấp, thực lực cũng so với hắn thấp. Nhưng xuất thân bất phàm.

Không ngờ tới là, hắn trong lúc chủ trì Danh Kiếm hào kiệt hội lại gặp được một kiếm giả lĩnh ngộ không chi lực. Hơn nữa, lại là một Kiếm giả nhìn tuổi tác không quá ba mươi tuổi, lại đem không chi lực lĩnh ngộ đến cấp độ áo nghĩa.

Dù sao với tư cách là cường giả thế hệ trước, hoặc nhiều hoặc ít tại trên phương diện huyết mạch hoặc là khí tức đều có một chút gần. Đây là chuyện mà chỉ có cường giả mới có thể cảm giác được.

- Hẳn là...

Hai mắt Chân Không Kiếm Vương bỗng nhiên sáng ngời nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.

Trực giác nhạy cảm Sở Mộ nói cho hắn biết, hắn bị nhìn chằm chằm vào. Sở Mộ nhanh chóng nhìn lại, vừa vặn bắt gặp ánh mắt nóng bỏng của Chân Không Kiếm Vương, giống như nhìn thấy trân bảo hiếm thấy vậy.

- Trực giác thật là nhạy cảm.

Chân Không Kiếm Vương nhìn Sở Mộ, càng xem càng thấy thuận mắt. Nhưng những người khác nhìn Sở Mộ, lại không có thuận mắt như vậy. Ngược lại còn cảm thấy chướng mắt. Nhất là nữ kiếm giả kia, ánh mắt lạnh lẽo ác liệt, dương như muốn bắn thủng Sở Mộ vậy.

Chân Không Kiếm Vương chằm chằm vào thân ảnh Sở Mộ, cẩn thận nghĩ lại, không biết mình đã từng gặp người này hay chưa. Hoặc là người này có quan hệ hay không với những cường giả mà hắn biết rõ kia.

Không có biện pháp, ai bảo Sở Mộ trong thời khắc cuối cùng một lần hành động vượt lên trước, trở thành người thứ nhất chứ.

- Ta lại quan sát một chút, chờ nửa năm sau rồi nói tiếp.

Chân Không Kiếm Vương thu hồi ánh mắt, thân thể lóe lên, biến mất không thấy gì nữa.

*****

Trên Danh Kiếm đảo, bên ngoài Danh Kiếm Lâu còn có một trăm gian nhà gỗ, dựa theo trình tự phân biệt từ số một đến số một trăm. Sở Mộ là người thứ nhất đến Danh Kiếm đảo, tự nhiên sẽ ở trong nhà gỗ số một.

Một trăm kiếm giả đến Danh Kiếm đảo, lại cư trú trong một trăm căn nhà gỗ, đây là quy củ lưu truyền từ nhiều năm trước tới nay.

Dù sao bất kể là số một hay là số một trăm đều không sai biệt lắm, cũng có thể tiến vào Danh Kiếm lâu. Bởi vậy, vị trí này không có gì để mà tranh đoạt.

- Vị trí thứ nhất chính là của ta.

Nữ kiếm giả kia lạnh như băng nói ra với Sở Mộ, lại khiến cho Sở Mộ cảm thấy ngoài ý muốn, hắn không ngờ tới tâm háo thắng của đối phương lại mãnh liệt như vậy.

Lại nói tuổi của nữ kiếm giả này cũng không phải rất lớn. Có khả năng không sai biệt lắm so với Sở Mộ, có được tu vi Nguyên cực cảnh đại thành đỉnh phong tu vi, khí tức lạnh lẽo như băng mà lăng lệ ác liệt. Dung mạo tuy nhiên không đủ để được gọi là tuyệt thế, nhưng cũng là một mỹ nữ, nhất là khi nàng tức giận, như là băng sơn, còn có cảm giác rét cắt da cắt thịt, lạnh thấu xương, khiến cho người ta nhìn qua khó mà quên được, khắc sâu ấn tượng.

Bằng chừng ấy tuổi có thể có tu vi, thực lực như vậy đủ để nói rõ người này thiên phú bất phàm, số mệnh cũng không tệ.

- Nhớ kỹ, ta gọi là Bách Lý Sương.

Đối mặt với lời nói lạnh như băng của Bách Lý Sương, Sở Mộ chỉ cười nhạt một tiếng, không quan tâm.

Đi vào trong căn nhà gỗ số một, đóng lại cửa. Căn nhà gỗ trống không, không có giường cũng không có ghế, bất quá những tấm ván gỗ và mặt đất rất bóng loáng, sạch sẽ.

Lấy ra một bồ đoàn trong giới chỉ không gian, Sở Mộ ngồi xếp bằng xuống, nhắm mắt tĩnh tu.

Tu vi của hắn đã đạt tới Nguyên cực cảnh tiểu thành đỉnh phong, là đỉnh phong bên trong đỉnh phong, khoảng cách tới đại thành chỉ còn một lớp màng rất mỏng rất mỏng.

Sở Mộ có một loại cảm giác, cách lúc đột phá đến nguyên cực cảnh đại thành không còn xa.

Một khi đột phá đến Nguyên cực cảnh đại thành. Đến lúc đó hắn có thể phục dụng Hoang thạch nhũ ngàn năm. Đem tu vi trực tiếp tăng lên tới đại thành đỉnh phong, thực lực tăng lên, tiến thêm một bước.

Bất quá hiện tại trọng điểm của Sở Mộ lại đặt ở việc nắm giữ và vận dụng áo nghĩa.

Chuyến đi Vạn nguyên cung, các loại áo nghĩa chủ tu của Sở Mộ đột nhiên tăng mạnh. Chỉ là một mực không đủ thời gian để nắm giữ, triệt để đem nó chuyển hóa làm thực lực. Hôm nay, chờ đợi thời gian Danh Kiếm lâu mở ra nửa năm. Có thể lợi dụng một phen, khiến cho thực lực của chính mình đầy đủ, tiến thêm một bước tăng lên.

Rất nhanh, một ngày đi qua, không có người nào khởi xướng khiêu chiến.

Ngày hôm sau, ngày thứ ba đi qua, vẫn như trước không có người khởi xướng khiêu chiến.

Đám kiếm giả, đều bảo trì thái độ nhìn xem thế nào, trong âm thầm đang sưu tập tư liệu về một trăm kiếm giả kia. Trải qua sửa sang lại, tư liệu của một trăm kiếm giả hoặc nhiều hoặc ít cũng bị người ta biết rõ.

Biết mình biết người. Trăm trận trăm thắng!

Thứ nên hiểu đã hiểu, như vậy cũng bắt đầu khiêu chiến.

- Không bằng ngươi đi khiêu chiến kiếm giả phòng số một đi.

Có người giựt giây nói.

- Có thể tiến phòng số một, tốc độ của người nọ nhất định rất nhanh rất nhanh, thực lực có lẽ cũng không tầm thường. Hơn nữa tin tức về hắn quá ít, khó có thể phán đoán, không an toàn, vẫn nên khiêu chiến những người khác thì tốt hơn.

Đây không chỉ là suy nghĩ của một người, mà là suy nghĩ trong đầu của rất nhiều người.

Kiếm giả có thể tiến vào Danh Kiếm đảo, coi như chỉ biểu hiện tốc độ ra cũng không có dễ đối phó như vậy. Ỷ vào tốc độ kia cũng đủ để quần nhau một phen, đã như vậy, sao không đi khiêu chiến kiếm giả khác chứ?

Vì vậy, nhưng kiếm giả khác, thu được rất nhiều khiêu chiến.

Dựa theo quy định, một tháng bọn hắn mỗi người ít nhiều cũng phải tiếp nhận ba lượt khiêu chiến. Nhưng nà mỗi người nhận được rất nhiều khiêu chiến. Người ít nhất hơn mười, người nhiều thì mấy trăm, bọn hắn cần phải từ đó chọn lựa ra ba người nghênh chiến là được.

Địa điểm chiến đấu rất đơn giản, ngay tại trên không Danh Kiếm hồ, Danh Kiếm hồ rộng những vạn trượng đủ để cho đám kiếm giả Nguyên cực cảnh đối chiến.

XIU.... XIU...

Tiếng xé gió nổi lên, từ trong mấy gian nhà gỗ có mấy kiếm giả bay ra. Bay đến trên không Danh Kiếm hồ. Cùng lúc đó, từ bên bờ Danh Kiếm đảo ở phía đối diện kia cũng có mấy kiếm giả bay ra. Đương nhiên bọn hắn là kiếm giả khiêu chiến.

Không nói hai lời, trực tiếp xuất kiếm khai chiến.

Đây là khiêu chiến, khiêu chiến không luận sinh tử, phải bày ra đủ thực lực. Kẻ yếu chỉ có thể ở bên cạnh nhìn xem. Chỉ có người thực lực cường đại mới có tư cách tham dự.

Chiến đấu thập phần kịch liệt, kiếm giả có can đảm phát ra khiêu chiến đối với thực lực mình đều có chút tự tin.

Sau một đoạn thời gian ngắn có kiếm giả giống như thiên thạch rơi xuống, rơi vào trong Danh Kiếm hồ, máu tươi tràn ra nhuộm đỏ một mảnh hồ nước.

Có thắng có bại, có sống có chết.

Chiến đấu chấm dứt, thắng người trở về nhà gỗ nghỉ ngơi. Về sau, có thể lựa chọn thời gian tiếp nhận thêm khiêu chiến, tóm lại mỗi tháng phải đủ ba trận. Đương nhiên, nếu như không có người khởi xướng khiêu chiến, như vậy tự nhiên không cần ứng chiến.

Có một hiện tượng thú vị là top mười kiếm giả tiếp nhận khiêu chiến rất ít. Đây là căn cứ vào kinh nghiệm những lần trước. Những lần trước thường thường, những kiếm giả có thể tiến vào trong top mười tới Danh Kiếm đảo đầu tiên, thực lực cũng sẽ không chênh lệch là bao.

Nhìn chung mỗi một lần Danh Kiếm hào kiệt hội trước đó, top mười ban đầu trên cơ bản đều có thể kiên trì đến cuối cùng, tiến vào Danh Kiếm lâu. Đương nhiên, vẫn còn có chút kiếm giả đối với thực lực mình rất có lòng tin, phát ra khiêu chiến đối với một ít kiếm giả top mười, nhưng cuối cùng nhất đều thất bại mà chấm dứt.

Rất nhanh, thời gian một tháng trôi qua, trừ Sở Mộ ra. Những kiếm giả khác đều đã bị khiêu chiến.

Một tháng qua, Sở Mộ luôn ở trong tham ngộ, đem áo nghĩa chuyển hóa làm thực lực, khiến cho uy lực kiếm kỹ tăng lên trên phạm vi lớn.

- Lần này, ta muốn khiêu chiến kiếm giả phòng số một.

Một gã kiếm giả nói.

Kiếm giả, có tu vi Nguyên cực cảnh viên mãn đỉnh phong, khí tức lăng lệ sắc bén mà cường đại, khiến cho người ta giật mình.

Quả nhiên, Sở Mộ cũng nhận được một phong chiến thư khiêu chiến.

- Cũng tốt, có thể thử nghiệm uy lực kiếm kỹ một chút xem như thế nào.

Sở Mộ mỉm cười, tiếp nhận khiêu chiến.

Nhiều tháng cửa căn nhà gỗ này chưa từng mở ra, Sở Mộ không nhanh không chậm đi ra, như đang tản bộ tại hậu hoa viên nhà mình, vô cùng nhàn nhã.

*****

Sở Mộ vừa xuất hiện, cửa mấy căn nhà gỗ khác cũng trước sau mở ra, có từng đạo thân ảnh đi ra.

Nguyên nhân rất đơn giản, tháng đầu tiên không có ai đi khiêu chiến Sở Mộ. Bởi vậy, bọn hắn chỉ biết tốc độ của Sở Mộ rất nhanh, thực lực cụ thể như thế nào, không có cách nào xác định. Đây không phải là chuyện nhìn tu vi là có thể nhìn ra được.

Ngày hôm nay có người khiêu chiến Sở Mộ, đây lại là một cơ hội, nhất là đối với Bách Lý Sương.

Sở Mộ bay đến trên không Danh Kiếm hồ, chờ đợi người khiêu chiến đến. Quả nhiên có một đạo nhân ảnh bay lên trời, bay đến trước mặt Sở Mộ, nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.

- Nguyên cực cảnh viên mãn đỉnh phong, là một đối thủ rất cường đại, không biết này Sở Mộ này ứng đối như thế nào?

Rất nhiều kiếm giả liên tục suy đoán nói.

Mặc kệ những thứ khác như thế nào, chỉ cần có tu vi Nguyên cực cảnh viên mãn đỉnh phong, đã đủ để khiến cho người ta không dám coi thường. Huống chi có thể tu luyện tới tình trạng như vậy, những mặt khác cũng sẽ không quá kém, thực lực chỉnh thể không kém.

- Hi vọng ngươi không chỉ có mỗi tốc độ xuất chúng.

Người khiêu chiến nhếch miệng cười cười, nói.

- Rất nhanh, ngươi sẽ biết.

Sở Mộ cười nhạt một tiếng.

- Ta cũng muốn nhìn xem, chỉ có tu vi Nguyên cực cảnh tiểu thành đỉnh phong, sao có thể là đối thủ của ta được chứ.

Người khiêu chiến lạnh lẽo quát một tiếng, rút kiếm ra khỏi vỏ, chém ngang ra một kiếm. Thoáng chốc, có kiếm quang như sấm sét quét ngang không trung, phá nát hết thảy, phảng phất như muốn phá nát Sở Mộ vậy.

Đạo kiếm quang kia như sấm sét, bá đạo tuyệt luân, cuồng cạo vô cùng. Hai mắt mọi người phảng phất như bị vô số sấm sét tràn ngập, có thể cảm giác được lực lượng kinh người trong một kiếm này, giống như trước mặt bọn họ là một đầu giao long bằng sấm sét vậy.

- Để ta nhìn xem ngươi có tư cách ở lại phòng một số hay không..

Vẻ mặt Bách Lý Sương lạnh như băng, âm thầm nói.

Đối mặt với một kiếm của người khiêu chiến này, vẻ mặt Sở Mộ không thay đổi, cũng không lui về phía sau.

Rút kiếm, Bát Diện Thiên Hoang kiếm dùng tốc độ người khác khó có thể nhìn rõ rút ra, một kiếm chém xuống. Thoáng chốc, một đạo kiếm quang màu vàng nhạt xé rách hư không chém ra.

Kiếm kỹ... Trảm Nguyệt!

Trảm Nguyệt hiện tại so với Trảm Nguyệt trước kia có khác biệt về bản chất.

Vốn là Trảm Nguyệt là kiếm kỹ hoàn mỹ, nhưng ở trong Vạn nguyên cung, Sở Mộ tìm hiểu Tê Liệt áo nghĩa đã nhìn thấy môn kiếm thuật thuần túy, căn cứ và Tê Liệt chi lực mà diễn sinh ra. Sở Mộ khắc ghi nó vào trong đầu, dùng thời gia một tháng cẩn thận tìm hiểu, ngộ ra tinh túy bên trong đó, lại đem nó dung nhập vào kiếm kỹ Trảm Nguyệt.

Như vậy, phong mang của kiếm kỹ Trảm Nguyệt thoáng cái tăng lên hơnnăm thành, uy lực càng mạnh hơn nữa. Tuy nhiên kiếm ý bên trong kiếm kỹ Trảm Nguyệt, vẫn là ba thành chín, nhưng Tê liệt áo nghĩa lại tăng lên tới bảy thành, vượt xa so với trước, cho nên càng mạnh hơn nữa.

Dưới loại tình huống này, uy lực Trảm Nguyệt đột nhiên tăng mạnh.

Nếu như trở lại công kích kiếm bia khảo thí lực lượng trong Man Hoang Thánh thành mà nói, uy lực lúc này của Trảm Nguyệt đã hoàn toàn vượt qua Song Cực ngày đó.

Đạo kiếm quang màu vàng nhạt hiện, mọi người giống như lâm vào trong bóng tối. Duy chỉ có đạo kiếm quang màu vàng nhạt xé rách hư không từ bên trong hư vô xuất hiện, lưu lại ánh sang chói mắt mà thâm thúy.

Phanh một tiếng, Trảm Nguyệt bổ kiếm quang cuồng bạo như sấm sét kia ra, phảng phất như đem đầu giao long bằng sấm sét kia chặt đứt, thế không thể đỡ, lại chém về phía người khiêu chiến.

Sắc mặt người khiêu chiến bỗng nhiên biến đổi, vội vàng vung trường kiếm, tạo thành một mảnh tổ hợp kiếm quang sấm sét trước người rồi ngưng tụ thành một chiếc thuẫn, ý đồ ngăn cản Trảm Nguyệt.

Oanh một tiếng, nương theo đó là tiếng vang răng rắc bị nghiền nát t vang lên. Chiếc thuẫn được ngưng tụ từ kiếm quang sấm sét kia lập tức bị nghiền nát, đạo kiếm quang màu vàng nhạt cũng bị nghiền nát theo, hóa thành vô số đạo kiếm quang màu vàng nhạt to bằng ngón tay, liên tục bắn về phía người khiêu chiến.

Kiếm Cương hộ thể lập tức bị xé nát, bảo giáp vương phẩm trên người ngăn cản được mấy trăm đạo kiếm quang màu vàng. Nhưng lực lượng cường đại đánh vào, dưới chấn động, người khiêu chiến bay ngược về phía sau. Phụt ra ba ngụm máu tươi, rơi xuống hồ nước bên dưới.

Ào một tiếng, thân thể người khiêu chiến phảng phất như hòn đá rơi vào trong hồ nước, tạo thành vô số bọt nước bắn tứ tung. Gợn sóng rung động tạo thành từng vòng gợn song lan tràn ra. Cũng có một máu tươi lặng lẽ tràn ra.

Bốn phía, yên tĩnh im ắng.

Cơ hồ tất cả kiếm giả đều cho rằng, coi như là người khiêu chiến thất bại nhưng cũng có thể kịch chiến một hồi với Sở Mộ. Dù sao, giữa song phương chênh lệch tu vi rất rõ ràng.

Hoàn toàn ngoài ý muốn là, Sở Mộ chỉ thi triển một chiêu kiếm kỹ, đã đánh bại người khiêu chiến, ngay cả thực lực cũng không có thể hiện ra bao nhiêu.

Tiếng phá nước vang lên, người khiêu chiến theo trong nước phóng lên trời, liếc nhìn Sở Mộ thật sâu. Sau đó hạ kiếm lễ rồi mới xoay người rời đi. Hắn cảm tạ Sở Mộ không có giết hắn.

- Không ngờ lại là một loại áo nghĩa biến dị rất cường đại... Thực lực kẻ này quả thực không tầm thường...

Trên tầng thứ năm Vọng Kiếm tửu lâu, Chân Không Kiếm Vương ngồi ở bên cửa sổ, nhìn Sở Mộ, dường như lầm bầm nói ra một câu. Vẻ mặt có vài phần tán thưởng và thoả mãn.

Kế tiếp lại là một tháng vô cùng thanh tịnh, bởi vì Sở Mộ dùng một kiếm đánh bại người khiêu chiến tu vi Nguyên cực cảnh viên mãn đỉnh phong, bộ dáng mây trôi nước chảy. Khiến cho mọi người có cảm giác thực lực của hắn cường đại đến mức cao thâm mạt trắc. Vì vậy không có người nào lại khiêu chiến với Sở Mộ.

Đã không có người khởi xướng khiêu chiến, Sở Mộ cũng ở trong căn nhà gỗ tĩnh tu, tiếp tục tham ngộ.

Thời gian chậm rãi trôi qua, những kiếm giả trong các gian nhà gỗ khác đều tiếp nhận khiêu chiến. Có người thành công bảo vệ địa vị, có người thì bị đánh bại, bị thay thế. May mắn là bọn hắn còn có cơ hội khiêu chiến. Bất hạnh là bọn họ không biết mình có được người ta lựa chọn chấp nhận khiêu chiến hay không.

Đối với Sở Mộ mà nói, thời gian trôi qua rất nhanh, khi hai mắt hắn mở ra thì tháng thứ hai đã qua, tiến vào tháng thứ ba.

Thời điểm lúc này, chủ nhân của top mười gian nhà gỗ đầu tiên cũng không có thay đổi, mà chủ nhân những gian nhà gỗ khác thì đã trải qua nhiều lần thay đổi.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)