Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0608

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0608: Một kiếm đánh bại Hoàng Phủ Hoàng Thiên
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Vạn Chiến cung là một tòa cung điện kỳ lạ được Bách Thánh minh dựng lên để cho Kiếm giả chiến đấu. Vạn Chiến cung có một đặc điểm, Kiếm giả chiến đấu ở bên trong có thể thi triển toàn lực, kể cả bí pháp để tử chiến với đối thủ, không cần cố kỵ một chút nào.

Bởi vì bị thương hoặc là tử vong trong Vạn Chiến cung cũng không phải là thực, rời khỏi Vạn Chiến cung, tất cả tiêu hao đều khôi phục.

Vạn Chiến cung thần kỳ như thế, tự nhiên mỗi lần mở ra đều tiêu hao một lượng năng lượng cực lớn. Bình thường Bách Thánh minh rất ít khi mở ra Vạn Chiến cung. Lần này vì Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội cho nên mới mở ra.

Một vạn Kiếm Tôn trước sau đi vào trọng Vạn Chiến cung, lập tức cảm giác được trong không khí tràn ngập khí tức quái dị chấn động. Loại khí tức chấn động này đối với bọn họ không có chỗ xấu.

Một vạn Kiếm Tôn, mỗi một Kiếm Tôn nhận được một cái ghế tạm thời. Mỗi một cái ghế đều lóe lên quang mang màu trắng nhu hòa.

Kiếm Thánh đứng phụ trách Vạn Chiến cung là một lão giả đầu đỏ như hỏa diễm thiêu đốt, khiến cho người ta có một loại cảm giác không giận mà uy. Tới gần hắn có cảm giác như tới gần núi lửa đang hoạt động.

- Giai đoạn thứ ba của Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội, Chiến lực vô song, vòng chiến đấu thứ nhất bắtđầu.

Vẻ mặt Kiếm Thánh không chút biểu tình tuyên bố. Ngay sau đó lập tức thấy có hai đạo quang mang bao phủ hai cái ghế khác nhau, bao phủ cả thân thể Kiếm Tôn ở bên trên. Chỉ trong một hơi, hai Kiếm Tôn này đã xuất hiện trên hình tròn trung tâm Vạn Chiến cung.

Hình tròn lớn kia thực ra là một nửa hư cảnh, diện tích rất lớn, bốn phía có vô số phong cấm che kín. Nhìn tình huống mà mở ra cường độ, cường độ hiện tại có thể ngăn cản công kích của Kiếm Vương bình thường mà không bị phá.

Giữa Kiếm Tôn và Kiếm Vương thực lực khác biệt rất lớn, Kiếm Tôn có mạnh mẽ hơn nữa, lực công kích cũng không có cách nào đạt tới cấp độ Kiếm Vương.

Hai Kiếm Tôn tiến vào đài chiến đấu thuần túy là ngẫu nhiên, toàn bộ đều là vận khí, có lẽ là thực lực tương đương, có lẽ là thực lực cách biệt rất lớn. Ví dụ như Kiếm Tôn cao cấp gặp Kiếm Tôn cực hạn.

Những Kiếm Tôn khác còn lại có thể nhìn rõ tất cả mọi thứ trên Vạn Chiến thai kia. Mà trong Vạn Chiến chung cũng có vô số đạo thân niệm vô hình đang quan sát tất cả ở đây. Chính là đám Kiếm Thánh của Bách Thánh minh.

- Chết.

Trong Vạn Chiên thai, hai Kiếm Tôn xuất kiếm, không hề giữ lại, kiếm kỹ, sát chiêu, toàn bộ chém về phía đối phương.

Chỉ là hai Kiếm Tôn này có một người có chiến lực Kiếm Tôn đỉnh tiêm, một người lại chỉ có chiến lực Kiếm Tôn cao cấp. Chênh lệch hết sức rõ ràng, hai chiêu kiếm kỹ va chạm, kiếm kỹ của Kiếm Tôn cao cấp lập tức bị đánh tan. Lúc hắn đang vội vàng né tránh thì Kiếm Tôn đỉnh tiêm kia đột nhiên xuất hiện bên người hắn, dùng một kiếm chém hắn thành hai đoạn.

Thân thể Kiếm Tôn cao cấp hóa thành hai đạo quang mang biến mất. Tiếp theo, lúc người này xuất hiện đã ngồi trên bàn tiệc. Mà ngọn nến vốn tỏa ra quang mang màu trắng trên bàn lúc này lại giống như ngọn đèn dầu bị dập tắt, ảm đạm, tỏ vẻ hắn đã bị đào thải. Mà Kiếm Tôn chiến thắng, trên bàn tiệc vẫn có quang mang như trước.

Trận đấu đầu tiên chấm dứt, ước chừng sau hơn mười tức, lại có hai cái ghế phóng ra quang mang màu bạc, hai Kiếm Tôn xuất hiện trong Vạn Chiến thai. Trận chiến thứ hai bắt đầu.

Có thắng có bại, Kiếm Tôn chiến thắng có thể tiến vào vòng tiếp theo, mãi tới khi thua mới thôi.

Sau mỗi một trận chiến, chừng mười tức sẽ xuất hiện trận chiến tiếp theo. Rất nhanh đã qua hơn chục trận chiến.

Sau mười tức, ghế dưới mông Sở Mộ phóng ra quang mang màu trắng, dùng tốc độ Sở Mộ không có cách nào né tránh bao phủ hắn lại. Ngay sau đó, khi Sở Mộ còn chưa kịp phản ứng thì người đã xuất hiện ở Vạn Chiến thai.

Ở phía đối diện là đối thủ của Sở Mộ. Sở Mộ nhìn qua, lập tức ngạc nhiên.

- Trước kia ta từng nói qua, trong vòng mười năm sẽ chiến một trận với ngươi. Hôm nay rốt cuộc mơ ước cũng thực hiện được.

Ngữ khí của Hoàng Phủ Hoàng Thiên vô cùng bá đạo, hai mắt tràn ngập chiến ý, rút kiếm ra khỏi vỏ, trực chỉ Sở Mộ. Khí tức bá đạo như nước mãnh liệt tràn ra, đánh về phía Sở Mộ.

Lúc này hắn giống như trở thành một vương giả nhân gian, uy thế cuồn cuộn.

- Sở Mộ và Hoàng Phủ Hoàng Thiên, có lẽ sẽ có một hồi chiến đấu kịch liệt.

Trần Bất Nhị nói, hắn cảm thấy có lẽ thực lực song phương không kém nhiều, muốn phân ra thắng bại nhất định phải có một phen kịch chiến.

Thượng Quan Cầm Âm không có hiểu rõ Sở Mộ như Trần Bất Nhị, bất quá cái nhìn của nàng giống như Trần Bất Nhị.

Kỳ thực không chỉ có hai người bọn họ, rất nhiều Kiếm Tôn đều có cái nhìn không sai biệt lắm, đều cảm thấy Sở Mộ và Hoàng Phủ Hoàng Thiên sẽ kịch chiến một hồi.

- Mời.

Sở Mộ đáp lại mọt câu, không rút kiếm, nhưng mà một thân khí tức cô đọng, lăng lệ.

- Trước tiên tiếp ta một chiêu, Vương giả nhất nộ.

Hoàng Phủ Hoàng Thiên hét lớn một tiếng rồi xuất kiếm, giống như vương giả nhân gian phẫn nộ. Dưới kiếm của hắn phảng phất như quân muốn thần chết, thần không thể không chết vậy. Khí thế vô song. nếu như là Kiếm giả thực lực tương đương với Hoàng Phủ Hoàng Thiên gặp phải một kiếm này chắc chắn khí thế sẽ suy yếu mà rơi xuống thế hạ phong.

Một kiếm này khiến cho Sở Mộ có cảm giác không có cách nào né tránh.

- Phục Thi bách vạn.

Đánh ra một kiếm, Hoàng Phủ Hoàng Thiên tiếp tục thi triển một chiêu kiếm kỹ tuyệt sát.

Hắn biết rõ kiếm thuật của Sở Mộ vô song, nếu như dùng kiếm thuật đối chiến với Sở Mộ, người thua nhất định là hắn. Làm không tốt dưới mấy kiếm sẽ chết dưới kiếm của Sở Mộ, ngay cả thực lực cũng không có xuất ra được.

Cho nên phương pháp đánh bại Sở Mộ là dùng công kích kiếm kỹ mạnh mẽ, dùng chiến ljwc mạnh nhất chém giết Sở Mộ.

Vương giả nhất nộ phảng phất như là một khúc nhạc dạo, uy lực của Phục Thi bách vạn giống như lập tức tăng lên ba thành. So với khi một mình thi triển còn cường hãn hơn.

- Kiếm Tôn cao cấp.

Một kiếm này đã biểu hiện ra thực lực của Hoàng Phủ Hoàng Thiên.

Dưới Phục Thi bách vạn, thân thể Sở Mộ phảng phất như bị đánh cho nổ tung. Sắc mặt Hoàng Phủ Hoàng Thiên biến đổi, có cảm giác không ổn, phảng phất như Sở Mộ bị Phục Thi bách vạn của hắn đuổi giết là giả.

Quả nhiên, thân thể Sở Mộ đã xuất hiện ở một chỗ khác, Hư thực áo nghĩa dưới Phi Huyền Huyễn Không bộ thi triển, nửa thật nửa giả, như hư như thực, khiến cho Hoàng Phủ Hoàng Thiên không có cách nào phân biệt. Ngay cả thời gian trong nháy mắt cũng không tới, Sở Mộ đã xuất hiện bên cạnh Hoàng Phủ Hoàng Thiên, đánh ra một kiếm.

*****

Hoàng Phủ Hoàng Thiên lập tức cảm giác được trên thân kiếm của Sở Mộ có một cỗ lực lượng kỳ dị, không phải kiếm nguyên, không phải kiếm ý, lại càng không phải là áo nghĩa, đó là một loại lực lượng đặc thù có thể ảnh hưởng tới không gian bốn phía, lôi kéo thân thể hắn, khiến cho phản ứng của hắn chậm lại một nhịp.

Một kiếm đánh qua, kiếm quang lạnh lẽo như hàn mang xé rách không trung, đầu của Hoàng Phủ Hoàng Thiên bay lên, lăn lông lốc giữa khong trung. Thân thể không đầu của hắn cũng chậm rãi đổ ập về phía trước.

Tiếp theo, cái đầu đang lăn cùng với thân thể không đầu hóa thành hai đạo quang mang màu trắng rời khỏi Vạn chiến thai, xuất hiện ở trên bàn tiệc. Quang mang trên bàn tiệc cũng bị dập tắt.

Sắc mặt Hoàng Phủ Hoàng Thiên tái nhượt, tuy rằng tử vong trong Vạn Chiến thai không phải là tử vong chân chính. Nhưng mà bị một kiếm chặt đầu, đau đớn kia là thực, loại thống khổ và tuyệt vọng này, nghĩ lại trong lòng hắn vẫn còn cảm thấy sợ hãi. Lại khiến cho Hoàng Phủ Hoàng Thiên cảm thấy cổ mình lạnh lẽo, giống như luôn có một thanh lợi kiếm vô hình treo trên cổ.

Muốn tiêu trừ loại ám ảnh tâm lý này còn cần một đoạn thời gian.

So với việc đau đớn vì tử vong, Hoàng Phủ Hoàng Thiên càng thêm khiếp sợ vì một kiếm miểu sát của Sở Mộ. Hóa ra giữ hắn và Sở Mộ lại cách biệt lớn tới như vậy.

Nực cười, hắn còn vọng tưởng muốn ganh đua cao thấp với Sở Mộ. Thậm chí là đánh bại đối phương, hóa ra bất quá đó chỉ là một loại mơ mộng hão huyền mà thôi.

Những Kiếm Tôn khác cũng cảm thấy khiếp sợ, sự thực không giống như dự đoán trước đó của bọn họ. Không có kịch chiến, mà chỉ là một kiếm, thậm chí không có thi triển kiếm kỹ gì mà Sở Mộ đã đánh bại Hoàng Phủ Hoàng Thiên.

Rung động thì rung động, chiến đấu vẫn còn tiếp tục. Sau mười tức, trận đấu tiếp theo lại được tiếp tục.

- Kiếm thuật của Sở Mộ này quả thực vô cùng cao thâm, chỉ sợ đã đạt tới trình độ ta không thể nào so sánh được.

- Thiên phú chiến đấu rất không tệ, nắm bắt thời cơ vô cùng chuẩn xác.

Đây là thần niệm của đám Kiếm Thánh đang lặng lẽ nói chuyện, trao đổi với nhau.

Một kiếm đánh bại Hoàng Phủ Hoàng Thiên, Sở Mộ không có chút vui mừng nào, bởi vì đây là lẽ đương nhiên.

Hắn có chiến lực Kiếm Tôn đỉnh cấp, mà Hoàng Phủ Hoàng Thiên chỉ là Kiếm Tôn cao cấp. Song phương chênh lệch cực lớn, huống chi Hư thực áo nghĩa của Sở Mộ vô cùng cao thâm, khiến cho Hoàng Phủ Hoàng Thiên không có cách nào phân biệt được thật giả. Thiên phú chiến đấu càng vượt qua Hoàng Phủ Hoàng Thiên, trong tích tắc, lực lượng kiếm thuật lĩnh vực càng làm cho phản ứng của Hoàng Phủ Hoàng Thiên bị ảnh hưởng, thua là điều tất nhiên.

Thời gian chậm rãi trôi qua, lại có hai Kiếm Tôn tiến vào trong Vạn Chiến thai, thắng tấn cấp, thua thì bị đào thải.

Vòng thứ nhất tổng cộng có năm ngàn trận chiến. Có trận thì ba tức là phân cao thấp, có trận thì một phút đồng hồ mới phân ra thắng bại được.

Tính ra khoảng thời gian này cũng rất lâu. Nhưng mà đối với đám Kiếm Tôn mà nói, bọn hắn như không cảm nhận được thời gian trôi qua. Cố gắng quan sát mỗi một trận chiến. Bởi vì một mỗi Kiếm Tôn chiến thắng rất có thể trở thành đối thủ vòng tiếp theo của bọn họ.

Về phần những Kiếm Tôn bị thua, bọn họ coi mình là khán giả, vừa quan sát, đồng thời còn tưởng tưởng mình nếu như ở trong đó sẽ đối phó, né tránh, thậm chí là phản kích thế nào để thay đổi cục diện bất lợi này.

Kiếm Thánh Vạn Chiến cung đứng một bên, chắp hai tay sau lưng, mặt không biểu tình nhìn qua Vạn Chiến thai. Ngẫu nhiên lắm mới có thể nhìn thấy một tia tinh mang trong mắt hắn.

Năm ngàn trận vòng đầu kết thúc, Kiếm Tôn thập cường cũng thể hiện ra chiến lực kinh người. Đối thủ của bọn họ đều có thực lực Kiếm Tôn đỉnh cấp, nhưng mà lúc đối mặt với bọn họ chỉ một kiếm đã bị chém giết.

Loại chiến đấu không đồng cấp này khó có thể nhìn ra thực lực chân chính, cường hãn của Kiếm Tôn. Chỉ có gặp đối thủ thực lực không kém mình mới có thể bộc phát ra thực lực chân chính để chiến đấu mà thôi.

Thi đấuvòng thứ nhất chấm dứt, trạng thái của đám Kiếm Tôn đều bảo trì ở đỉnh phong, tiếp đó, đợt chiến đấu thứ hai bắt đầu.

Thiên Hạ Vô Song Kiếm tôn hội, vòng thứ nhất có năm ngàn người tấn cấp, đào thải năm ngàn người.

Không có nghỉ ngơi, đợt thứ hai bắt đầu ngay sau đó.

Ai có thể chiến thắng tới cuối cùng? Ai có thể đạt được vinh quang Chiến lực vô song đây?

- Giết.

Trong Vạn Chiến thai, hai Kiếm Tôn đối chọi gay gắt, xuất kiếm chém giết. Kiếm quang sáng lạn xé rách không trung, phong mang sắc bén vô tận, lực lượng khôn cùng, long trời lở đất, giống như lưu tinh sáng chói.

Thực lực Kiếm giả càng mạnh, cảnh giới càng cao thì lúc chiến đấu càng chú trọng khống chế lực lượng và nắm bắt thời cơ.

Kiếm kỹ va chạm rồi nổ tung, vô số gợn sóng rung động, khuếch tán ra, trùng kích ra bốn phương tám hướng. Hai đạo thân ảnh giống như quỷ mị, xuyên thẳng qua gợn sóng. Nhanh chóng tiếp cận nhau, kiếm qunag xẹt qua không trung, va chạm với nhau, tia lửa bắn ra.

Quần nhau, giao thoa, lại chém trở lại, kiếm kỹ kinh người.

Thực lực hai Kiếm Tôn này đều không kém nhau nhiều, lại đều xuất ra thực lực chân chính, cố gắng đạt tới trình độ có thể đánh bại đối phương.

Cho dù là biết rõ bản thân mình vô duyên với vinh quang Chiến lực vô song, nhưng mà cũng cố đánh bại đối thủ. Nhìn xem cực hạn mình tới đâu, như vậy mới không còn bất kỳ chút tiếc nuối nào.

Dưới một phen kịch chiến, trong đó có một yếu thế, Kiếm Tôn kia nóng lòng cầu thành, nắm bắt sơ hở này toàn lực chém ra một kiếm. Lại bị đối phương né tránh khiến cho hắn lập tức rơi vào thế hạ phong, bị một kiếm chặt đứng cánh tay.

Mất đi một cánh tay, trong thời gian ngắn khó có thể điều chỉnh được. Hoàn toàn ở thế hạ phong, miễn cưỡng tránh né ba kiếm, bị đối phương chém giết, bị thua rồi bị đào thải.

Sau mười tức, lại có hai Kiếm Tôn tiến vào trong Vạn chiến thai quyết đấu.

Từng trận chiến diễn ra, Trần Bất Nhị và Thượng Quan Cầm Âm đỡ hơn Hoàng Phủ Hoàng Thiên một ít. Vòng thứ nhất gặp phải đối thủ so với bọn hắn yếu hơn một ít, trải qua khổ chiến mà thủ thắng. Bất quá đợt thứ hai lại gặp đối thủ mạnh hơn bọn họ, sau một phen chiến đấu gian nan, cuối cùng vẫn bị đối thủ đánh bại, vô duyên với vòng thứ ba.

Kiếm giả xuất thân từ Đại Khôn kiếm phủ, trước mắt trừ Sở Mộ ra, ba người khác đã bị đào thải.

Bất quá ba người bọn hắn có thể tiến vào Thiên Hạ Vô Song Kiếm tôn hội đã vượt qua rất nhiều Kiếm Tôn khác. Kiếm Tôn tham dự lần này là hơn mười vạn, nhưng Kiếm Tôn trên Cổ Kiếm đại lục tuyệt đối không chỉ có vậy. Rốt cuộc có bao nhiêu Kiếm Tôn, vì nguyên nhân gì mà không tới, không có ai biết đươc.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)