← Ch.0060 | Ch.0062 → |
Vương Nhật Côn tuy rằng nói thật dễ nghe, nhưng mọi người sao có thể không hiểu được ý tứ của hắn, chính là muốn nhân cơ hội này khuấy trận.
- Bản thân Vương Kỳ là tu vi kiếm khí cảnh cửu đoạn sơ kỳ, tự nhận là kiếm thuật tạm được. Mong các thiếu niên anh kiệt Sở gia nguyện ý chỉ giáo.
Vương Kỳ nhân cơ hội đi ra một bước, chắp tay một cái mang tính tượng trưng, ánh mắt cao ngạo đảo qua các thiếu niên con cháu Sở gia, giọng nói đầy vẻ xem thường.
Sự cao ngạo và khinh thường của Vương Kỳ thoáng cái đã chọc giận các thiếu niên Sở gia. Trên mặt mỗi người đều lộ vẻ giận dữ, ánh mắt sắc bén như kiếm, dường như muốn xuyên thủng thân thể của Vương Kỳ vậy.
Nhưng không có người dám đi tới. Bởi vì tu vi kiếm khí của Vương Kỳ là cửu đoạn sơ kỳ. Trong con cháu thiếu niên của Sở gia có rất ít người đạt được.
- Sở Thiên Sở gia, tu vi kiếm khí cảnh cửu đoạn sơ kỳ.
Sở Thiên bước ra ngoài, trầm giọng nói, ánh mắt nhìn thẳng vào Vương Kỳ.
- Sở Thiên không ngờ cũng có tu vi cửu đoạn sơ kỳ. Quá kinh người.
- Vậy thì có là gì. Sở Thiên có thiên phú tu luyện là thất phẩm, vốn tương đối cao, nhưng lại bái nhập kiếm phái trung phẩm. Ngược lại thì người nào đó, thiên phú tu luyện cửu phẩm, cho dù là bái nhập kiếm phái hạ phẩm, cũng không có cách nào lật người. Nói không chừng, đến bây giờ còn chưa có đột phá đến kiếm khí tứ đoạn.
- Kiếm thuật của Sở Thiên vẫn luôn không tệ. Ở trong thiếu niên đồng lứa tại Sở gia chúng ta cũng đứng trong ba vị trí đầu. Chắc hẳn có thể đánh bại Vương Kỳ kiêu ngạo này.
Những thiếu niên con cháu Sở gia đều nhỏ giọng bàn luận.
- Vì để tránh tổn thương hòa khí, theo ta thấy, đấu kiếm thuật là được. Không nên thi triển sát chiêu, để tránh đổ máu, bất lợi đối với đại thọ.
Lâm Phi Hổ đột nhiên mở miệng nói. Lời của hắn lập tức nhận được sự ủng hộ.
- Rất tốt. Ngươi là người thứ nhất đứng ra, ta sẽ không để cho ngươi bị bại quá khó coi.
Vương Kỳ ngạo nghễ cười nói.
- Bớt nói những lời dư thừa đi. Rút kiếm ra, ta hạ thủ sẽ cố gắng nhẹ hơn một chút.
Sở Thiên hoàn toàn không tỏ ra yếu kém.
Hai bên rút kiếm ra, ở ngay trước đại sảnh của Sở gia, mọi người đều nhường ra một chỗ trống đủ lớn.
- Phu quân, có nên ngăn cản Thiên nhi hay không?
Lý Vân Lan ở một bên, lo lắng nói.
- Không cần. Thân là con cháu của Sở gia ta, phải có loại giác ngộ này. Hơn nữa, lấy tu vi và kiếm thuật của Thiên nhi, cho dù là không địch lại đối phương, cũng sẽ không bị thương.
Sở Hành Vân nói, ánh mắt kiên định, âm thầm cổ vũ cho Sở Thiên.
Lúc này, một thân ảnh cao to uy mãnh lặng lẽ xuất hiện ở trong đại sảnh, nhìn lại. Mọi người cũng không phát hiện ra hắn.
- Ra tay đi, ta sẽ khiến ngươi bị bại mà không có lời nào để nói.
Vương Kỳ cười ngạo nghễ, kiếm chỉ vào Sở Thiên.
Sở Thiên sắc mặt trầm ổn, một kiếm chậm rãi đẩy ra. Một kiếm này đường đường chính chính, trong suốt đường đi, thoáng chốc phát sinh ra một khí thế uy nghiêm dũng mãnh. Ngay cả không khí cũng bị ảnh hưởng, bị đẩy mạnh về phía trước.
- Tốt.
Ánh mắt mọi người sáng ngời, âm thầm trầm trồ khen ngợi.
Vương Kỳ cũng có chút kinh ngạc. Sở Thiên vừa ra tay, liền có chút bất ngờ. Chỉ có điều, như vậy mới thú vị, không phải sao?
Vương Kỳ cũng ra tay. Một kiếm chém nghiêng ra, góc độ xảo quyệt quỷ dị, là từ góc chết chém đến.
Cổ tay Sở Thiên rung lên, kiếm quang lóe lên, kéo theo nhiều đóa kiếm hoa. Mỗi đóa đều tràn ngập uy nghiêm, bắn về phía Vương Kỳ.
Cánh tay Vương Kỳ rung lên, thân kiếm rung động, hóa thành hơn mười kiếm, không chỉ phá hỏng kiếm hoa, còn hóa thành kiếm ảnh đầy trời đâm về phía Sở Thiên.
Sở Thiên ra tay, hoàn toàn không tỏ ra yếu kém. Hai kiếm giao nhau, không ngừng truyền ra những tiếng leng keng chói tai. Tia lửa bắn ra khắp nơi.
- Tốt. Kiếm thuật của ngươi thực sự nằm ngoài dự đoán của ta.
Vương Kỳ bay ngược lại, sau khi kéo dài khoảng cách, hắn cười nói, phong thái vẫn cao ngạo:
- Chỉ có điều, ta đã biết trình độ kiếm thuật của ngươi. Không cần phải tiếp tục đấu nữa. Tiếp theo, ta sẽ lấy ra thực lực chân chính, trực tiếp đánh bại ngươi.
- Ai thắng ai thua vẫn còn không biết đâu.
Sở Thiên nói. Vừa rồi hắn lấy ra tài nghệ thật sự, lại cùng đối phương đấu ngang tay. Nay nghe đối phương nói như vậy, lại nhìn thấy sắc mặt đối phương tràn đầy vẻ tự tin thậm chí là tự ngạo, trong lòng hơi trầm xuống, lại không chút e ngại.
- Bí pháp: Tật Phong Kiếm Quyết!
Vương Kỳ quát khẽ. Quanh thân hắn, từ trong không trung một kình phong nổi lên, khiến mái tóc và góc áo lay động, khí thế kinh người. Chợt thấy ngón trỏ ngón giữa bên tay trái của Vương Kỳ khép lại, phía trên có kiếm khí kinh người phun ra nuốt vào. Hắn nhẹ nhàng đặt ở trên thân kiếm, chậm rãi di chuyển tới mũi kiếm.
Kiếm chỉ lướt qua. Chỉ thấy trên thân kiếm có một tầng ánh sáng màu xanh nhạt, giống như có cơn gió nhanh chóng thổi về phía mũi kiếm. Đường nét rõ ràng bắt đầu khởi động, khí tức kinh người.
Trong đám người, ánh mắt Sở Mộ sáng lên.
Bí pháp, hắn cũng có. Kiếm khí hộ thể là để hộ thân. Nhưng không biết Tật Phong Kiếm Quyết này có tác dụng thế nào?
Trên đình viện phía trước đại sảnh phủ đệ của Sở gia đang tập trung rất nhiều người. Bọn vây quanh thành một vòng tròn. Ở giữa có một mảnh đất trống.
Sắc mặt Sở Thiên ngưng trọng, nắm chặt Bách Luyện Kiếm đưa ngang trước người, giống như núi cao đồ sộ. Vương Kỳ toàn thân đầy kình phong tập kích, tóc đen góc áo lay động, phát ra những tiếng phần phật, khí thế kinh người. Trên Bách Luyện Kiếm trong tay hắn còn lưu động gió sắc bén.
- Tật Phong Kiếm Quyết?
Sở Hành Không và Lâm Phi Hổ nhướng mày, mơ hồ cảm thấy mình hình như đã từng nghe nói về môn bí pháp này. Chỉ có Vương Nhật Côn lộ vẻ tươi cười, dường như muốn nói "ta cái gì cũng biết".
- Ta nhớ ra rồi.
Đột nhiên, Lâm Phi Hổ vỗ tay nói, trong mắt lộ rõ vẻ bừng tỉnh hiểu ra:
- Tật Phong Kiếm Quyết là một môn bí pháp trung giai. Sau khi thi triển ra, có thể nâng cao tốc độ xuất kiếm lên một thành, tăng tốc độ thân pháp lên một chút.
- Cái gì! Nâng cao tốc độ xuất kiếm lên một thành!
Mọi người vừa nghe, đều khiếp sợ.
Mới nghe, một thành tốc độ xuất kiếm không tính là cái gì. Nhưng hiệu quả thật sự cũng rất rõ ràng. Cùng là hai kiếm giả có tu vi kiếm thuật tương tự, có nâng cao một thành này, bình thường có thể nhanh phân ra sinh tử hơn.
- Nâng cao tốc độ xuất kiếm lên một thành...
Sở Mộ có chút suy nghĩ.
Kiếm giả khác nhau, tốc độ xuất kiếm hoàn toàn khác nhau. Một thành, nếu xuất hiện ở trên người kiếm giả xuất kiếm chậm, hiệu quả nâng cao không phải rất rõ ràng.
Nhưng nếu như là kiếm giả xuất kiếm nhanh, một thành nâng cao lại rất rõ ràng. Nói ví dụ như chính hắn, chỉ cần có thể nâng cao một thành tốc độ xuất kiếm, vậy thực lực chỉnh thể sẽ tăng lên một hai thành.
- Trong mười chiêu, đánh bại ngươi.
Vương Kỳ tiện tay vung Bách Luyện Kiếm lên, kình phong lưu chuyển, không khí dập dờn bồng bềnh, có gió thổi lên. : Sói Già
← Ch. 0060 | Ch. 0062 → |