Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0613

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0613: Quyết đấu Liệt Sơn Hổ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Trận thứ chín là Hạo Hãn Kiếm Tôn Tô Hạo Sa quyết đấu với Phàm Trần Kiếm Tôn Ngô Bình.

Có một ít kiếm đạo người thừa kế chỉ có một người, một khi chưa chết không có ai thừa kế. Hạo Hãn kiếm đạo của Tô Hạo Sa và Phàm Trần kiếm đạo của Ngô Bình chính là loại như vậy.

Hạo Hãn kiếm đạo uy thế bàng bạc, quy mô lớn, vô biên vô hạn, giống như không ngừng phát triển.

Phàm Trầm kiếm đạo nhìn như bình tĩnh, lãnh đạm. Kỳ thực lại ẩn chứa huyền diệu vô cùng bên trong, bình thản mà lại mang theo kỳ lạ, bình thản mà lại mang theo sắc bén, lăng lệ.

Trận chiến này không có gian khổ như Tiểu Lâu quyết chiến với Đông Mục Dã, thực lực của Tô Hạo Sa vô cùng mạnh mẽ. Song phương sau khi kiếm đạo hiện hình, Tô Hạo Sa lập tức thể hiện thực lực áp đảo, coi như Ngô Bình vận dụng bí pháp tăng trưởng thực lực cũng chỉ chống đỡ thêm được một đoạn thời gian ngắn, lập tức thua dưới kiếm của Tô Hạo Sa.

Tô Hạo Sa không có sử dụng bí pháp, chỉ bị thương nhẹ. Cuối cùng cũng chém giết Ngô Bình chiến thắng, giữ lại địa vị trong Kiếm Tôn thập cường của mình.

Trận chiến thứ mười, thân phận song phương đối chiến tất cả mọi người đều biết rõ, bởi vì đây là trận chiến cuối cùng trong vòng thứ chín này.

Liệt Sơn Hổ Liệt Sơn Kiếm Tôn quyết đấu với Chấn Thiên Kiếm Tôn Sở Mộ.

Thân ảnh lóe lên, Sở Mộ và Liệt Sơn Hổ xuất hiện trong Vạn Chiến thai, đứng đối diện phía xa.

- Vinh quang kiếm thuật vô song, vinh quang ngộ tính vô song. Tất cả đều vô dụng, hôm nay ngươi vẫn bị ta chém dưới kiếm.

Liệt Sơn Hổ mở miệng, ngữ khí hùng hổ dọa người, cực kỳ có tính công kích. Ánh mắt hắn sắc bén như lợi kiếm xé rách không gian phóng tới, đâm vào trong hai mắt Sở Mộ, trực tiếp công kích tâm thần.

Liệt Sơn Hổ lúc này khí thế kinh người, phảng phất như coi rẻ tất cả, nghiền nát tất cả.

Sở Mộ không có chút tức giận nào. Cũng không có nở nụ cười lạnh, hắn chỉ có một biểu lộ là phong khinh vân đạm. Không có mở miệng phản bác đối phương.

Chính hắn rất rõ àng, bằng vào thực lực của mình lúc này căn bản khó có thể chiến thắng được Liệt Sơn Hổ. Thậm chí có thể nói là không có chút hi vọng nào. Bởi vì thực sự cách biệt quá mức rõ ràng, đã tới mức hắn không thể nào vượt qua được.

Cho nên vô luận nói cái gì, cũng chỉ khiến cho khí thế của hắn rơi xuống thế hạ phong mà thôi.

- Thực lực của ngươi quả thực không tệ, nhưng mà chém giết ngươi chỉ cần ba kiếm mà thôi.

Liệt Sơn Hổ thấy Sở Mộ không động, ngữ khí càng trở nên lạnh lẽo, có cảm giác như thề phải dùng khí thế mạnh mẽ áp chế Sở Mộ xuống vậy. Khí tức trên người hắn càng ngày càng đậm đặc.

- Mời.

Sở Mộ chỉ lạnh nhạt đáp lại một câu, như là gió mát thổi qua tai, ngay lập tức khiến cho khí thế mạnh mẽ, hung ác mà Liệt Sơn Hổ phóng ra tan rã.

Luận thực lực, hắn quả thực không bằng Liệt Sơn Hổ, nhưng luận khí thế, nhất định sẽ không thua đối phương.

Trong mắt Liệt Sơn Hổ hiện lên vẻ mờ mịt, kinh ngạc. Trong lòng lại càng coi trọng Sở Mộ vài phần.

Ngữ khí của hắn quả thực cuồng ngạo, hùng hổ dọa người, vô cùng sắc bén, ác liệt, làm bộ như không đặt Sở Mộ vào trong mắt. Nhưng mà là một Kiếm Tôn lâu năm như hắn, có thể từ trong vô số sinh tử đi ra, sống tới bây giờ. Còn được công nhận là một trong Kiếm Tôn thập cường, hắn cũng không phải là loại người nói như rồng leo, làm như mèo mửa.

Mỗi một trận chiến, bất luận là tỷ thí hay là quyết đấu sinh tử. Bất luận là đối thủ cường đại hay là yếu ớt, trong lòng hắn, chưa bao giờ xem nhe. Biểu hiện bề ngoài thì khinh thường, chỉ là một loại chiến thuật, đả kích đối thủ mà thôi.

Liệt Sơn Hổ nhìn Sở Mộ, tinh mang trong mắt lóe lên, ý niệm mạnh mẽ xuyên thấu hư không bắn tới. Tay phải nắm chặt chuôi kiếm, chậm rãi rút kiếm ra.

Đây là một thanh kiếm so với kiếm khí thông thường còn rộng bản hơn. Trên thân kiếm có khắc đường vân, mơ hồ có thể thấy được hình dáng của đường vân kia, là một đầu mãnh hổ rít gào, trong rất sống độg.

Theo kiếm rút ra, trong lúc mơ hồ, trong Vạn Chiến thai dường như vang lên một tiếng vang gầm gừ mà cứng cáp, Hổ Khiếu sơn lâm.

Kiếm rời khỏi vỏ, khí thế trên người Liệt Sơn Hổ tăng lên gấp mấy lần, như là thủy triều dâng lên, như là sơn thể sụp đổ, cơ hồ khiến cho Sở Mộ hít thở không thông.

Sở Mộ chỉ cảm thấy khí thế mà Liệt Sơn Hổ phát ra, nghiền áp tới, phảng phất như một ngọn núi cao đột nhiên xuất hiện từ trong hư vô. Trấn áp bản thân, loại cảm giác này, thân thể giống như bị lực lượng đáng sợ nghiền ép cho không cách nào nhúc nhích.

Không hổ là một trong Kiếm Tôn thập cường, loại khí thế này khiến cho hắn không thể không chú ý đối đãi.

Hít sâu một hơi, yết hầu Sở Mộ phát ra tiếng quát khẽ, phảng phất như sấm sét cuồn cuộn, khí tức mạnh mẽ từ trong Thiên Hoang kiếm thể phát ra. Khí thế hoang vu thê lương tràn ra, đối kháng với khí thế của Liệt Sơn Hổ, thế lực ngang nhau, tất cả đều chiếm một nửa giang sơn.

- Trong vòng ba kiếm ta phải chém giết đối phương, không thể đối chiến kiếm thuật với hắn.

Liệt Sơn Hổ nheo mắt nhìn Sở Mộ, âm thầm nói. Kiếm thuật của Sở Mộ quá mạnh mẽ, Liệt Sơn Hổ mặc dù có chút tin tưởng bất bại, thậm chí là chém giết Sở Mộ. Nhưng mà như vậy tất sẽ phí thời gian khá lớn, không có cách nào làm dược chuyện trong vòng ba chiêu chém giết.

Hắn quyết định xuất ra thực lực chân chính, trong ba kiếm chém giết Sở Mộ.

- Sơn Nhạc kiếm đạo, Băng Sơn liệt địa.

Trong lòng quát khẽ một tiếng, khí thế Liệt Sơn Hổ trong nháy mắt tăng vọt lên gấp đôi. Cả người đột nhiên nhảy lên, xuất hiện trên không trung Vạn Chiến thai, hai tay cầm kiếm giơ lên đỉnh đầu, phảng phất như hóa thành một ngọn núi cao vạn cổ. Khí tức năng nề trấn áp xuống, giống như muốn nghiền ép cả Vạn Chiến thai xuống lòng đất.

Miệng hét to một tiếng, một kiếm chém xuống.

Trong nháy mắt long trời lở đất, phản phất như núi cao nứt vỡ, mặt đất rạn nứt, khiến cho sắc mặt mọi người đại biến.

- Sở Mộ tất bại.

- Dưới một kiếm này Sở Mộ hẳn phải chết rồi.

Bên ngoài Vạn Chiến thai, những Kiếm Tôn liên tục kinh hãi, nói.

Không phải bọn hắn xem thường Sở Mộ, mà là một kiếm này của Liệt Sơn Hổ thực sự quá mức kinh khủng, bao trùm cả Vạn Chiến Thai, không thể nào né tránh được.

Duy chỉ có vẻ mặt Tô Hạo Sa không thay đổi, khóe miệng còn mở nụ cười. Bởi vì hắn biết rõ Sở Mộ lĩnh ngộ Không Chi áo nghĩa hiếm thấy.

Oanh một tiếng, giống như sơn băng địa liệt, cả Vạn Chiến thai chấn động, làn sóng năng lượng khủng bố xung kích, lan tràn, đánh vào phong cấm bốn phía, tàn sát bừa bãi, làm cho người ta không nhìn thấy rõ tất cả mọi chuyện ở trong Vạn Chiến Thai.

*****

Đột nhiên, trong lòng Liệt Sơn Hổ chấn động, khí tức nguy hiểm lan tràn toàn thân hắn, hắn nhanh chóng quay người, đánh ra một kiếm, giống như là cơn lốc, va chạm với kiếm của Sở Mộ.

Thanh âm chói tai vang lên, tia lửa bắn ra, va chạm mạnh mẽ, không khí ở chỗ kiếm va chạm nổ tung. Lực lượng trùng kích khiến cho Sở Mộ và Liệt Sơn Hổ ở trên không trung Vạn Chiến thai bay ngược ra.

- Sao ngươi có thể tránh đi một kiếm kia của ta?

Liệt Sơn Hổ ổn định thân thể, thân kiếm chấn động không ngừng, tay phải truyền ra từng đợt cảm giác đau đớn, vẻ mặt không che dấu được khiếp sợ, quát hỏi.

Một kiếm kia mặc dù không có vận dụng kiếm đạo hiện hình, nhưng mà uy lực vẫn vô cùng khủng bố, bao trùm cả Vạn Chiến Thai. Sở Mộ không ngờ lại không tổn hao một cọng lông tốc nào, còn quỷ dị xuất hiện phía sau hắn rồi đâm ra một kiếm.

Liệt Sơn Hổ khóe hiểu, những Kiếm Tôn khác cũng khó hiểu. Chỉ có Tô Hạo Sa và những Kiếm Thánh khác mới biết được.

- Không Chi áo nghĩa thật không hổ là áo nghĩa chí cao.

Tô Hạo Sa âm thầm sợ hãi, thán phục. Nếu như đổi lại là hắn, dưới loại tình huống đó, trừ cứng đối cứng ra, không có phương pháp nào khác.

Sở Mộ không có trả lời, vẻ mặt càng thêm ngưng tọng. Một kiếm vừa rồi là Trảm Thiết, lại bị Liệt Sơn Hổ ngăn chặn.

- Còn có hai kiếm.

Nhìn thấy Sở Mộ không trả lời, Liệt Sơn Hổ không có hỏi nữa. Kiếm trong tay Liệt Sơn Hổ dừng chấn động, bàn tay cũng khôi phục như thường, lại một lần nữa chém ra một kiếm.

Một tiếng rống vang lên, trên thân kiếm của Liệt Sơn Hổ, con cự hổ bằng những đường văn trên kiếm kia giống như sống lại, hóa thân thành một đầu Mãnh hổ viễn cổ, miệng rít gào, phóng tới Sở Mộ. Giương nanh múa vuốt, uy thế mạnh mẽ vô song.

Trảm Nguyệt đánh ra, một đạo kiếm quang màu vàng nhạt phóng thẳng về phía mãnh hổ. Thân thể Sở Mộ biến ảo, lại quỷ dị xuất hiện sau lưng Liệt Sơn Hổ, một kiếm giơ lên cao rồi chém xuống. Một đạo cực quang màu tím xuyên thủng hư không.

Song cực.

Manh hổ là do Thổ áo nghĩa viên mãn và Hỏa chi áo nghĩa viên mãn cùng với kiếm ý viên mãn dung hợp mà thành. Uy lực khủng bố, một trảo đã vẻ vụn đạo kiếm quang màu vàng kia rồi phóng tới Sở Mộ.

Liệt Sơn Hổ nhanh chóng quay người, kiếm giơ lên cao rồi chém xuống, một kiếm mạnh mẽ chém nát đạo kiếm quang màu tím kia, lại thuận thế đâm ra mọt kiếm. Đồng thời miệng quát "Kiếm thứ ba". Mơ hồ có hư ảnh một ngọn núi cao trấn áp xuống. Thoáng chốc, Sở Mộ chỉ cảm thấy không gian chung quanh giống như bị giam cầm, áp lực đáng sợ từ bốn phương tám hướng nghiền nát tới.

Mãnh hổ rít gào, trùng kích tới, móng vuốt nâng lên rồi chộp về phía Sở Mộ. Phảng phất như coi đầu Sở Mộ là quả dưa hấu, muốn đập nát vậy.

- Áp lực thật mạnh, Nghịch Không bộ khó có thể thi triển.

Trong lòng Sở Mộ thất kinh.

Không Chi áo nghĩa quả thực là áo nghĩa chí cao, vô cùng mạnh mẽ. Nhưng mà hiện tại Sở Mộ mới chỉ lĩnh ngộ được tới bốn thành năm mà thôi. Chỉ là cấp bậc tiểu thành, hơn nữa trình độ nắm giữ Không Chi áo nghĩa của hắn chưa đủ tinh thâm. Lần này bị một kiếm kia của Liệt Sơn Hổ áp chế, đó là một kiếm của Sơn Nhạc kiếm đạo. Không cầu giết địch, chỉ cầu trấn áp, giam cầm, đây là thủ đoạn tuyệt hảo để đối phó với Không Chi áo nghĩa uy lực không đủ cường đại.

Trảo hổ rơi xuống, đầu của Sở Mộ sắp bị đánh nát, kiếm nguyên bộc phát, tay trái hắn xuất hiện một thanh kiếm khí, bổ về phía hổ trảo. Chấn Sơn kính phát động, giảm bớt lực chấn động, đồng thời còn mượn lực phát động đẩy hổ trảo ra. Mà Sở Mộ thì mượn lực phóng tới bên cạnh, Bát Diện Thiên Hoang kiếm chém ra, hư ảnh núi cao bị chém ra một vết rách, nhân cơ hội này, Sở Mộ hóa thành một đạo thân ảnh, quỷ mị thoát ra.

Ba kiếm đã qua, Sở Mộ còn sống, sắc mặt Liệt Sơn Hổ lập tức trở nên rất khó coi.

- Liệt Sơn Hổ bị mất mặt rồi.

- Sở Mộ này quả thực đủ ương ngạnh, không ngờ lại tiếp được ba kiếm của Liệt Sơn Hổ.

- Đoán chừng Liệt Sơn Hổ đã bị chọc giận, kế tiếp có lẽ hắn sẽ toàn lực ra tay.

- Táng Thiên bí kiếm: Song cực.

Nắm bắt được thời cơ, Sở Mộ đâm ra một kiếm.

Một đạo kiếm quang thâm thúy tới cực điểm, sóng chói tới cực điểm xé rách không trung, lập tức phóng về phía Liệt Sơn Hổ, nhanh tới mức không thể nào tưởng tượng nổi, nhanh tới mức khiến cho Liệt Sơn Hổ trong lúc nhất thời không kịp phản ứng.

Sưu một tiếng, kiếm cương hộ thể của Liệt Sơn Hổ bị xuyên thủng. Trong lúc nguy cơ, thân thể hắn lắc lư, cố gắng né tránh. Vốn đạo kiếm quang màu tím này hướng về phía cổ họng hắn, lúc này lại đâm vào trên ngực phải. Bảo giáp Vương phẩm được phát động, chỉ sau một hơi đã bị xuyên thủng. Đạo kiếm quang màu tím lập tức xuyên thủng qua ngực phải của Liệt Sơn Hổ

Kiếm nguyên, kiếm ý toàn lực thúc đẩy, hóa thành một đạo hư ảnh cao cao. Xuất hiện ở trong ngực bê phải, ngăn cản đạo kiếm quang màu tím tiếp tục đi tới.

Đạo kiếm quang màu tím bị nghiền nát, ngực Liệt Sơn Hổ bị thương, có máu tươi chảy ra.

- Bị thương, ngươi không ngờ lại làm cho ta bị thương?

Cúi đầu nhìn ngực phải, máu tươi đỏ thẫm. Vẻ mặt Liệt Sơn Hổ giật mình, tiếp đó thì thào lẩm bẩm nói. Chợt rít gào, hóa thành gào thét. Thanh âm như sâm sét cuồn cuộn chấn động

- Ngươi làm ta bị thương? Ta muốn giết ngươi, giết ngươi.

Một tiếng ầm vang, khí tức trầm trọng mà cuồng bạo từ trong cơ thể Liệt Sơn Hổ nổ tung, khí tức vốn vô hình, nhưng bởi vì quá mức mạnh mẽ không ngờ lại hóa thành từng đạo khí lưu, giống như cơn hồng thủy tràn ra. Lại giống như cơn lốc cuốn qua, phá hủy hết thảy.

Liệt Sơn Hổ tức giận tới mức râu dựng đứng, sau lưng hiển hiện hư ảnh một ngón nui cao, trấn áp mặt đất.

- Sơn Nhạc kiếm đạo, Thiên Băng địa liệt.

Thanh âm có chút khàn khàn vang vọng, một kiếm đâm ra, chém về phia Sở Mộ.

- Kiếm đạo hiện hình...

Trên khuôn mặt tái nhợt của Sở Mộ hiện lên nụ cười, không có đi chống cự, tùy ý để cho một kiếm khủng bố này đánh trúng thân thể mình. Trong nháy mắt lực lượng đáng sợ chia năm xẻ bảy thân thể hắn, hóa thành bột phấn. Mà Sở Mộ thì có thể ở trong đau đớn cực hạn này cảm nhận được thân thể mình bị hủy diệt, một loại cảm giác huyền diệu, khó có thể giải thích được hiện lên trong lòng hắn.

Chết.

Trong nháy mắt ms xuất hiện lại trên bàn tiệc.

Trọng sinh.

Quá nhanh, loại cảm giác này quá huyền diệu, khó có thể giải thích được. Sở Mộ vừa mới cảm nhận được thì đã biến mất, nhưng mà loại cảm giác này lại hóa thành một khỏa hạt giống rơi vào trong trái tim hắn.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)