Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0617

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0617: Lãng tử trở về
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Giờ phút này, tâm tình Sở Mộ hết sức phức tạp.

Hít sâu một hơi, lại chậm rãi thở ra, kéo dài một hơi, thở ra một ngụm trọc khí, tâm của Sở Mộ mới dần dần bình tĩnh trở lại, ánh mắt cũng khôi phục vẻ bình thản.

Từ trên trời giáng xuống, đáp xuống bên ngoài Khai Dương Thành, hấp dẫn rất nhiều ánh mắt nhìn vào. Chỉ là cách xa nhau nhiều năm, cũng không có bao nhiêu người nhận ra được Sở Mộ.

- So với trước đây còn phồn hoa hơn.

Chậm rãi bước đi vào trong Khai Dương Thành. Sở Mộ dò xét bốn phía, người đến người đi, người lưu lượng so với trong trí nhớ trước đây của hắn nhiều hơn gấp bội.

Chuyện này khiến cho Khai Dương Thành vốn không lớn, lúc này có chút chen chúc.

Đặc biệt là Sở gia mở tiệc chiêu đãi nửa tháng vừa mới chấm dứt. Rất nhiều người từ nơi khác tới còn chưa rời khỏi Khai Dương Thành, khiến cho người trong Khai Dương Thành vẫn còn có rất nhiều... Trên đường phố cơ hồ là cảnh tượng chen lấn, lách nhau mà đi, như là phố xá sầm uất vậy.

Đi vào trong đám người, thân thể Sở Mộ vô cùng linh hoạt, giống như cá bơi trong nước vậy, không gặp chút trở ngại nào. Dòng người liên miên, không dứt, giống như một dòng nước mạnh chảy nhưng vẫn không cách nào ảnh hưởng tới Sở Mộ mảy may.

Phủ đệ của Sở gia ở ngay trong Khai Dương Thành. Lúc này Sở Mộ cũng không nóng lòng trở về mà chậm rãi dạo bước bên trong đám người. Nhìn cảnh cò kè mặc cả bên đường, cảm nhận phần náo nhiệt, sôi động trong cuộc sống của người bình thường.

Sở Mộ giống như là một người từ bên ngoài đến, tiến vào bên trong. Không ngừng đi về phía trước, khí tức trên người càng ngày càng bình thản, dần dần dung nhập vào trong đám người, phảng phất như trở thành một phần tử Khai Dương Thành vậy.

Trong lúc bất tri bất giác, Sở Mộ đã đi tới khu vực phủ đệ của Sở gia.

Khác với cảnh tượng chật như nêm cối trên đường, lấy phủ đệ Sở gia làm trung tâm. Trong phương viện ngàn trượng cơ hồ không có lấy một bóng người.

Đây cũng không phải Sở gia phô trương. Mà là mọi người xuất phát từ sự tôn kính trong lòng, mới để cho Sở gia một mảnh lãnh địa yên tĩnh như vậy.

Phủ đệ của Sở gia hiển nhiên đã xây dựng qua thêm. So với trước đây còn lớn hơn gấp hai ba lần có dư. Sở Mộ chậm rãi dạo bước, chân đi về phía cửa lớn phủ đệ Sở gia. Chỗ cửa lớn có mấy Kiếm giả tuổi chừng hai tới ba mươi, đứng canh gác hai bên trái phải. Thân thể thẳng tắp như kiếm, một thân khí tức cô đọng, ánh mắt lợi hại, không giận mà uy, khiến cho Sở Mộ biết rõ, hai người bọn họ đều có tu vi Hóa Khí Cảnh nhập môn.

- Xem ra những năm này, Sở gia so với trước đây còn mạnh hơn rất nhiều.

Sở Mộ thầm nghĩ, trong lòng có chút mừng rỡ, bởi vì Sở gia là gia tộc hắn xuất thân, gia tộc cường đại là một chuyện tốt.

Sở gia trước đây chỉ có một Kiếm giả Hóa Khí cảnh là Sở Đương Hùng. Hiện tại, ngay cả kiếm vệ thủ vệ cũng có được tu vi Hóa Khí Cảnh nhập môn. Như vậy đủ để nói rõ, ở trong, Sở gia đã xuất hiện những Kiếm giả Hóa Khí cảnh khác.

- Nơi này là phủ đệ của Sở gia, xin hỏi các hạ có gì chỉ giáo?

Một trong hai kiếm vệ bước ra phía trước một bước rồi hạ kiếm lễ, ngữ khí không kiêu ngạo không siểm nịnh, hỏi Sở Mộ.

- Ta là Sở Mộ.

Sở Mộ hơi gật gật đầu rồi nói.

- Sở...

Hai kiếm vệ kia khẽ giật mình, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng. Lúc nhìn về phía Sở Mộ, vẻ mặt bọn hắn đại biến, có kích động từ tận đáy lòng lan tràn ra.

Đúng vậy, người trước mắt này là Sở Mộ, chính là Sở Mộ khiến cho Sở gia nhận được vinh quang vô hạn. Tuy rằng cách xa nhiều năm, dung mạo của đối phương so với trước đây cũng không có biến hóa quá lớn.

Chỉ là bọn hắn chưa bao giờ nghĩ tới việc Sở Mộ sẽ trở về. Cho nên cũng không bao giờ chuẩn bị cho tràng cảnh hiện tại. Hôm nay nghe thấy Sở Mộ tự báo tên họ. Lại nhìn kỹ tướng mạo của Sở Mộ, thân thể bọn hắn bởi vì kích động mà run rẩy không thôi.

- Thiếu gia, mời vào.

Hai kiếm vệ tranh thủ mở cửa ra, toàn thân run rẩy không ngớt, ngay cả thanh âm cũng đang run rẩy.

Ngay sau đó, bọn hắn giương giọng bật hơi rống to với người bên trong:

- Thiếu gia trở về, Sở Mộ thiếu gia trở về..

Thanh âm kia ẩn chứa kiếm khí, phảng phất sấm sét gào thét, cuồn cuộn chấn động cả phủ đệ của Sở gia.

Trong tích tắc, cả phủ đệ Sở gia lâm vào yên lặng tới mức quỷ dị. Bởi vì này tin tức quá mức kinh hãi, khiến cho mọi người trong lúc nhất thời phản ứng không kịp.

Một tức, hai tức, ba tức...

Sau khi tiếng rống to vang lên. Ngay sau đó, từng tiếng xé gió, từng đạo thân ảnh từ trong đình đài lầu các phóng ra. Liên tục phóng tới đại sảnh của Sở gia.

Lúc này Sở Mộ đang đi vào trong phủ đệ Sở gia, đang tiến vào nội viện trong Sở gia.

Tiền viện của Sở gia so với trước đó còn lớn hơn gấp hai ba lần.

Bước chân Sở Mộ dừng lại, bởi vì hắn nhìn thấy, bên ngoài đại sảnh của Sở gia có rất nhiều người đứng. Hai mắt kích động, có người thì tràn ngập hiếu kỳ và kính ngưỡng. Từ mặt nào đó có thể nói, những người này đều là thân nhân của hắn.

Ánh mắt Sở Mộ đảo qua, rơi vào trên mặt một đôi phu thê trong đó, tâm tình vốn đã bình tĩnh không khỏi rung động. Một lần nữa lại kích động, chỉ là hắn lại vô thức khống chế được, không có biểu hiện ra ngoài mà thôi.

Có lẽ hắn không muốn bị người ta nhìn thấy bộ dáng mất đi tỉnh táo của mình.

- Mộ nhi..

Phụ nhân kia hai mắt rưng rưng, ngữ khí kích động run rẩy, đi từng bước từ trong đám người ra, bàn tay vươn ra, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Sở Mộ. Ánh mắt kia khiến cho trong lòng Sở Mộ cảm thấy chua xót.

Nam tử trung niên cũng đi tới, không nói gì, bàn tay liên tục vỗ vào bả vãi Sở Mộ, bàn tay như nặng gàn cân, chỉ liếc nhìn Sở Mộ, không nói lời nào.

Sở Thiên cũng bước tới, đứng ở bên cạnh Sở Mộ, tay đặt xuống một bên bả vai khác của Sở Mộ, trên mặt là nụ cười vui vẻ phát ra từ tận nội tâm.

Trong đám người, Sở Đương Hùng tuổi chừng thất tuần, còn có tất cả ruột thịt Sở gia... Tất cả mọi người không nhúc nhích, không có ai đí ra quấy rầy bọn họ. Mà chỉ đứng nhìn, bởi vì bốn người bọn họ là người một nhà, là một gia đình nhỏ trong Sở gia.

Sau một lát, Sở Hành Vân thu liễm kích động trước, bời vì hắn biết rõ. Tuy rằng Sở Mộ là con của hắn, nhưng còn Sở gia sau lưng, là vinh quang của Sở gia. Lúc này có rất nhiều người đang đợi Sở Mộ.

- Tốt, tốt, tốt.

Sở Đương Hùng vỗ mạnh vào vai Sở Mộ, vô cùng yên lòng. Thanh âm kia vang vọng, giống như mãnh hổ rít gào, hai mắt bắn ra tinh mang lập lòe. Hiện tại Sở Mộ mới biết, tu vi của Sở Đương Hùng đã là Khí Hải cảnh tiểu thành.

*****

Ngẫm lại cũng đúng, thiên phú của Sở Đương Hùng tuy rằng không được tốt lắm, nhưng mà không tính là kém. Có đan dược, bí tịch Sở Mộ đem về... đủ loại cung ứng cho, dưới thời gian dài trôi qua, tu vi cũng có thể không ngừng tăng lên.

Trừ Sở Đương Hùng ra, Sở Mộ cũng phát hiện ra, ở trong Sở gia hiện tại còn có Kiếm giả Khí Hải cảnh khác. Mặc dù chỉ là Khí Hải cảnh nhập môn, nhưng mà nếu như luận sức chiến đấu, còn trên Sở Đương Hùng, người này chính là Sở Hà.

Thiên phú của Sở Hà ở trong Đại Khôn vương triều xem như không tệ, lại lĩnh ngộ Thủy Chi ý cảnh. Hiện tại tu vi hắn đột phá lên Khí Hải cảnh, thực sự rời khỏi Đại Khôn kiếm phủ, trở về Sở gia, đảm nhiệm chức vị gia chủ mới của Sở gia. Về phần phụ thân hắn ẩn lui, một lòng tiềm tu.

Gia tộc muốn mạnh mẽ, trừ tài lực ra, quan trọng nhất vẫn là vũ lực. Chỉ có trong gia tộc có thêm Kiếm giả cường đại thì mới có thể đảm bảo được căn cơ của gia tộc. Mới có thể chấn nhiếp được người khác. Mới có thể thúc đẩy gia tộc vững mạnh.

Như ba huynh đệ Sở Hành Vân, tu vi hiện tại đều đạt tới Hóa Khí cảnh viên mãn, thậm chí là đỉnh phong, so với trước đó, không biết tiến bộ bao nhiêu lần.

Sở Mộ còn phát hiện ra, thân đại ca Sở Thiên của hắn đã có tu vi Hóa Khí cảnh đại thành, cũng rời khỏi Đại Khôn kiếm phủ trở về Sở gia. Hơn nữa còn lấy một thê tử hiền lành, sinh ra một nhi tử đáng yêu mà tinh nghịch.

Trước đây, đây là chuyện hắn không có cách tưởng tượng ra được. Tuy rằng lấy vợ sinh con đối với người bình thường mà nói, bất quá chỉ là chuyện bình thường. Nhưng mà đối với Kiếm giả mà nói, lại tương đối ít. Trừ phi những Kiếm giả này cảm thấy mình khó có thể tiến thêm một bước. Hoặc là có nguyên nhân đặc thù gì, . Nếu không sẽ tiếp tục lưu lạc, lịch lãm rèn luyện, chứ không trở thành lo lắng cho người nhà.

Đương nhiên đây không phải là tuyệt đối, có đôi khi lo lắng cũng là cũng là một loại động lực.

Theo Sở Mộ thấy, Sở Thiên còn có tiềm lực, bất quá Sở Thiên lựa chọn như thế nào đều là do bản thân hắn quyết định. Sở Mộ cũng không can thiệp, mà còn cảm thấy cao hứng cho đối phương.

Huống chi hiện tại Sở Mộ trở về, trong giới chỉ không gian của hắn có rất nhiều tài nguyên tu luyện. Đủ để khiến cho thực lực Sở Thiên tăng lên một bước.

...

- Hóa ra đây là Sở Mộ thúc thúc, nhìn thật trẻ tuổi nha.

Đám trẻ con đồng lứa trong Sở gia đều đã thuộc lòng sự tích của Sở Mộ, bọn nó đối với Sở Mộ, tâm tư sùng bái, luôn mong ngóng có một ngày có thể nhìn thấy Sở Mộ. Đó là thần tượng trong suy nghĩ của bọn nó, cũng là mục tiêu cố gắng của bọn nó.

Ngày hôm nay rốt cuộc cũng nhìn thấy Sở Mộ, bọn hắn phát hiện ra Sở Mộ trong tưởng tượng của bọn hắn còn trẻ hơn. Nhìn qua so với phụ thân bọn hắn còn trẻ tuổi hơn.

- Đó là bởi vì thực lực Sở Mộ thúc thúc rất cường đại, cho nên mới nhìn qua trẻ tuổi như vậy.

Đám tiểu hài tử này không biết thực lực Sở Mộ rốt cuộc cường đại tới mức nào, chỉ có thể dùng từ rất cường đại để hình dung.

Sở Mộ trở về khiến cho từ trên xuống dưới Sở gia mừng rỡ, hết sức kích động. Mà tin tức Sở Mộ trở về Sở gia cũng không có che giấu. Rất nhanh đã truyền khắp cả Khai Dương thành. Người bên ngoài Khai Dương thành cũng liên tục đem tin tức này truyền bá ra bên n goài, không tới một ngày. Toàn bộ người Đại Khôn vương triều đều biết tin tức Sở Mộ trở về.

Có thể tưởng tượng ra được, không bao lâu, cả Đông kiếm vực cũng biết tin tức Sở Mộ trở về. Đến lúc đó sẽ lại tạo thành một hồi chấn động

Bất quá những chuyện này Sở Mộ đều không quan tâm, lúc này hắn đang hưởng thụ cẩm giác vui sướng khi đoàn tụ với người một nhà.

Trong Hành Vân viện, phu thê Sở Hành Vân và phu thê Sở Thiên cùng với Sở Mộ đang ngồi quanh một cái bàn.

Thê tử Sở Thiên gọi là Lý Văn Tú, là người cùng gia tộc với Lý Vân Lan. Tướng mạo không được xưng là đại mỹ nhân gì, nhưng mà khí chất ôn nhu, hiền thục mà ưu nhã, nhìn qua cũng biết là tiểu thư khuê các, rất là xứng đôi với Sở Thiên.

Nhi tử của Sở Thiên và Lý Văn Tú gọi là Sở Chính, ý là đường đường chính chính.

Tiểu gia hỏa này hiện tại mới có hai tuổi, xương cốt so với tiểu hài tử bốn tuổi còn cường tráng hơn một ít. Lúc này nó đang trốn sau lưng Lý Văn Tú, vụng trộm thò đầu ra, dùng đôi mắt to đen nhánh, tràn ngập hiếu kỳ dò xét Sở Mộ.

Vị thúc thúc này nó đã nghe qua nhiều lần, đây lại là lần đầu tiên gặp, bởi vậy cho nên nó rất hiếu kỳ.

- Chính nhi có chút sợ người lạ, thúc thúc đừng trách.

Lý Văn Tú xoa đầu Sở Chính, cười nói với Sở Mộ.

Sở Mộ mỉm cười, sao hắn lại trách cơ chứ. Ngược lại hắn còn dùng ánh mắt nhu hòa nhìn Sở Chính. Sau đó bàn tay nắm thành nắm, duỗi về phía Sở Chính. Bàn tay mở ra, một đóa hoa sen màu hồng xanh từ từ mở ra, trông rất sống động, rực rỡ, tươi đẹp mê người. Khiến cho hai mắt Sở Chính sáng ngời, bị kích độ tới mức từ sau lưng Lý Văn Tú chạy ra. Đôi mắt đen, to lúng liếng nhìn về phía Sở Mộ.

Khi biết được Sở Mộ ít nhất sẽ ở lại Sở gia nửa năm, phu thê Sở Hành Vân rất là cao hứng, bởi vì bọn họ cho rằng Sở Mộ sẽ giống như trước đây, rất nhanh sẽ rời đi.

Nửa năm mặc dù nói dài không dài, nhưng nói ngắn cũng không ngắn.

Sở Mộ đi tới Thanh Phong kiếm phái một chút, dùng tu vi của hắn, trong một giờ ngắn ngủi đã có thể bay tới Thanh Phong kiếm phái.

Chưởng giáo của Thanh Phong kiếm phái hôm nay là La Ngọc Phong. Sư huynh tâm tình một phen, cũng gặp các trưởng lão khác trong Thanh Phong kiếm phái... Nhất là Chấp pháp trưởng lão và Lăng Phong chưởng viện.

Lưu lại một ít tài nguyên tu luyện, làm Thanh Phong kiếm phái lớn mạnh thêm. Sở Mộ lại trở về Sở gia.

Mỗi ngày Sở Mộ đều tu luyện, tìm hiểu, lại rút ra chút thời gian chơi đùa với chất nhi. Đủ loại thủ đoạn thần kỳ khiến cho tiểu chất nhi này của hắn cơ hồ mỗi ngầy đều muốn ở gần Sở Mộ.

Sở Mộ cũng thừa cơ kiểm tra thiên phú tu luyện của Sở Chính một chút, thiên phú tu luyện Lục phẩm. Trong Đại Khôn vương triều xem như không tệ. Tỏ vẻ nó có tiềm lực tu luyện tới Nguyên cực cảnh. Đương nhiên phải là dưới tình huống công pháp tu luyện, tài nguyên tu luyện cũng đầy đủ.

Sở Chính còn nhỏ, còn chưa thích hợp tu luyện. Sở Mộ cũng không dạy bảo nó tu luyện. Chỉ là thừa dịp mỗi khi hai thúc cháu chơi đua, f hắn dùng kiếm nguyên chải chuốt kinh mạch của Sở Chính. Khiến cho nó thoải mái, kinh mạch dần lớn mạnh. Đánh vững căn cơ cho Sở Chính.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)