Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0662

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0662: Tư Không Chiến siêu mạnh
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Mười lăm phút sau Sở Mộ vẫn không cảm ứng dao động lực lượng ánh sao của thiên phủ tinh, nhưng hắn không nóng nảy, sắc mặt bình tĩnh nhắm mắt tiếp tục đẩy ý niệm tinh thần khuếch tán trên bầu trời.

Lần đầu tiên cảm ứng là khó khăn nhất, nhiều người đều biết vậy, Sở Mộ cũng biết.

Càng nôn nóng càng khó cảm ứng được, Sở Mộ hiểu rõ nhất, nên hắn ung dung bình tĩnh vô cùng. Ở chỗ thấp khó cảm ứng dao động lực lượng sao thì đẩy ý niệm tinh thần lên trên, vươn tới trời cao lại cảm ứng kỹ.

Càng lên cao trong không khí ẩn chứa lực lượng sao càng đậm hơn.

Ý niệm tinh thần của Sở Mộ siêu mạnh, hơn xa Kiếm Giả, độ tinh thuần cũng rất cao, tuy rằng chỉ có thể phủ lên phạm vi một trăm thước nhưng khi ngưng tụ thành một thì nâng cao gấp mười lần.

Tức là ý niệm tinh thần của Sở Mộ ngưng tụ thành một điểm có thể khuếch tán phạm vi ngàn thước.

Ý niệm tinh thần của Sở Mộ nhanh chóng lan tràn đến tận cùng bầu trời ngàn thước, hết sức cảm ứng lực lượng sao của thiên phủ tinh.

Đêm khuya sao giăng đầy trời, ánh sao lấp lánh như vô số con mắt nhấp nháy, sâu thẳm mênh mang.

Dưới Quan Kiếm phong, Sở Mộ hết sức chăm chú rót ý niệm tinh thần ra với cường độ cao, một bên cảm ứng lực lượng sao thiên phủ tinh một bên lôi kéo vào thế giới tinh thần để rèn luyện ý niệm tinh thần.

Cảm ứng lực lượng sao thiên phủ tinh làm Sở Mộ mất hết hai buổi tối, bây giờ bắt đầu lôi kéo từng tia vào thế giới tinh thần rèn luyện. Nhưng thiên phủ tinh cách mặt đất quá xa, lực lượng sao yếu vô cùng, chỉ có thể lôi kéo từng chút một, hiệu quả rèn luyện rất yếu.

Sở Mộ biết đây sẽ là quá trình dài lâu, trừ phi ở nơi kỳ lạ có thể cảm ứng rõ ràng lực lượng sao.

Trời sáng, lực lượng sao càng yếu hơn, Sở Mộ kết thúc tu luyện bắt đầu dùng Tôi Ý công phục hồi ý niệm tinh thần bị tiêu hao.

Vì Sở Mộ còn chưa đến ngưỡng nhập môn Nam Đẩu Luyện Ý kinh nên không thể dùng nó để phục hồi.

Nam Đẩu Luyện Ý kinh khó tu luyện chứng minh nó có tiềm lực vô cùng.

Hôm nay là ngày Tần Sơn Hà và Tư Không Chiến quyết chiến, đặt thời gian ở giờ Mùi.

Nhưng mới mười giờ sáng xung quanh đấu kiếm đài số một đã tụ tập nhiều Kiếm Giả, vẫn còn nhiều Kiếm Giả từ xa kéo đến, rất là náo nhiệt. Bọn họ chậm chân thì không giành được vị trí quan sát tốt.

Đến buổi trưa quanh đấu kiếm đài đã chật ních người, bao vây từng vòng, đầu người lúc nhúc trông rất kinh người.

Thời gian chậm rãi trôi, đám người cảm giác một giây bằng một năm.

Cuối cùng giờ Mùi đến, hai tiếng xé gió cùng vang lên. Hai bóng người từ hai hướng khác nhau lao nhanh tới, chớp mắt vọt lên lướt qua đầu đám người.

Một người bề ngoài cao thấp béo gầy vừa đúng, tỷ lệ hoàn mỹ, bắn nhanh tới như mũi tên, người phát ra khí thế quân lâm thiên hạ vạn vật thần phục, như vị vua giáng lâm. Trường bào sao mặc trên người bay phần phật trong gió, có ánh sao tràn ngập trong không khí rực rỡ vô cùng.

Một người khác cao to vạm vỡ, vừa xuất hiện đã gây áp lực nặng nề ầm ầm lao đến như núi cao bay nhanh, như sông dài cuồn cuộn thủy triều.

Thân thể khác nhau, khí thế khác nhau va chạm trên bầu trời đấu kiếm đài nổ đì đùng.

Sóng khí vô hình mãnh liệt dâng trào, trùng kích bốn phương tám hướng làm đám Kiếm Giả xung quanh tóc dài bay phấp phới, vạt áo bay phần phật, phải híp mắt lại.

Tư Không Chiến đáp xuống đấu kiếm đài trước như từ ngôi sao nhảy xuống, người thẳng tắp như chỉ hướng vì sao. Tần Sơn Hà đáp xuống, rầm một tiếng như núi cao nặng nề đập xuống làm đấu kiếm đài rung rinh.

Tần Sơn Hà rút cự kiếm ra, tiếng gió rít gào, kiếm áp tàn phá chỉ thẳng vào Tư Không Chiến.

Tần Sơn Hà rống to như hồng chung gióng lên:

- Tư Không Chiến, ta trải qua giết chóc sinh tử hơn một năm ở ngoài kiếm cung chỉ vì cuộc chiến hôm nay với ngươi.

Tư Không Chiến ung dung chắp hai tay sau lưng khuôn mặt hờ hững, đôi mắt như ngôi sao sâu thẳm.

Tư Không Chiến từ tốn nói, hoàn toàn không thèm để Tần Sơn Hà vào mắt:

- Hơn một năm trước ngươi không địch ta, hiện giờ ngươi vẫn không phải đối thủ của ta.

Tần Sơn Hà không giận, cười to bảo:

- Có phải là đối thủ của ngươi hay không rất nhanh ngươi sẽ biết!

Tiếng cười kia tràn ngập lực lượng, làm không khí chấn động không ngớt. Giây sau Tần Sơn Hà bùng nổ lực lượng, thân hình cao to vạm vỡ phá tan không khí cách trở như đạn pháo bay vọt ra đánh hướng Tư Không Chiến. Cự kiếm làm tiên phong bỗng đâm tới trước, xuyên qua vô số không khí đằng trước.

Một kiếm này thế lớn lực nặng, kiếm áp đáng sợ tới gần người trước, ập vào mặt. Đám Kiếm Giả đứng xem sau lưng Tư Không Chiến thấy nghẹt thở.

Như dời núi lấp biển, núi non nghiền áp.

Đối diện một kiếm khí thế mạnh mẽ nhưng Tư Không Chiến không nhúc nhích.

Sở Mộ ở bên dưới quan sát chợt mắt sáng rực, ra chiều đăm chiêu.

Sau khi đến thế giới Thái Cổ xảy ra rất nhiều chuyện nằm ngoài dự đoán của Sở Mộ, ví dụ tu luyện kiểm soát lực lượng này nọ.

Tại đây Sở Mộ thấy Kiếm Giả chiến đấu không thi triển kiếm kỹ, kiếm đạo mà ứng dụng kiếm thuật phối hợp các loại lực lượng biến ảo ra, rồi dung nhập kiểm soát lực lượng vào. Nếu đến đẳng cấp Nhập cảnh thì sẽ thi triển vào lúc thích hợp, lực lượng bạo phát hình thành tuyệt sát.

Có thể nói cùng là một trận chiến thì chiến đấu giữa Kiếm Giả thế giới Thái Cổ giản dị, ngắn gọn hơn Kiếm Giả Cổ Kiếm đại lục, biến đổi ứng dụng phong phú hơn.

Tần Sơn Hà chiến đấu khiến Sở Mộ lại được mở rộng tầm mất. Cách chiến đấu khác với Kiếm Giả thế giới Thái Cổ bình thường, bên trong hòa vào một số thứ độc đáo. Sở Mộ đoán có lẽ Tần Sơn Hà truyền thừa tinh nghĩa kiếm đạo, gã lấy nó ra dung nhập vào trong.

Cự kiếm nháy mắt đến gần Tư Không Chiến, lúc này gã mới nhúc nhích. Tư Không Chiến không rút kiếm ra, chỉ một cái, ánh sao ngưng tụ nở rộ trên đầu ngón tay gã.

Đinh!

Tư Không Chiến bay ra sau, cự kiếm run lên lệch sang bên. Ngón tay Tư Không Chiến búng nhẹ, kiếm quang như từng luồng sao băng phá không bắn ra, mỗi một lũ bắn hướng điểm yếu của Tần Sơn Hà, cho thấy năng lực tìm sơ hở kinh người của Tư Không Chiến.

Tần Sơn Hà biến sắc mặt, huơ cự kiếm, kiếm phong gầm rống như nước sông dài trùng kích, đánh nát tất cả ánh sao.

Ngay sau đó Tần Sơn Hà vung tay trái, một thanh kiếm ngắn kỳ lạ hiện ra nháy mắt nối với chuôi cự kiếm, làm cự kiếm thành kiếm khí kỳ lạ có thân kiếm một dài một ngắn.

- Tư Không Chiến, hơn một năm nay ta luyện thành chiêu này, bây giờ cho ngươi thử uy lực của nó!

Tần Sơn Hà nói rồi lao lên trước, dùng cách khó tin áp sát Tư Không Chiến, cự kiếm công kích.

*****

Kiếm thuật của Tần Sơn Hà thay đổi rất lớn, trở nên khó lường làm mắt Sở Mộ sáng rực.

Cự kiếm rất lớn, rất nặng, theo đường kiên cường bạo lực. Đoản kiếm gắn vào thì nhẹ nhàng mà quỷ dị. Kiên cường bạo lực và nhẹ nhàng quỷ dị cùng có trên một thanh kiếm khí.

Đặc biệt kiếm thuật của Tần Sơn Hà khác với hai tay cầm kiếm, hai thanh kiếm một dài một ngắn, một thô một mảnh hợp nhất, có thể công kích cả hai bên.

Chớp mắt là một kiếm mạnh mẽ cuồng bạo, giây sau thành đường kiếm nhẹ nhàng quỷ dị. Bộ pháp của Tần Sơn Hà thay đổi rất lớn, như đi giữa núi sông, nháy mắt xa xôi, chớp mắt tới gần.

Kiểu chợt xa chợt gần làm đám Kiếm Giả đứng xem cảm giác như thị giác thác lọan, mỏi mắt. Tư Không Chiến nheo mắt, đôi mắt như biến thành hai vì sao, gã bỗng đâm kiếm ra.

Kiếm của Tư Không Chiến lấp lánh ánh sao, đường kiếm vung ra như sao sáng đầy trời lưu động.

Hơi thở áo nghĩa đặc biệt khuếch tán.

Sở Mộ giật bắn người:

- Tinh Thần áo nghĩa!

Tinh Thần áo nghĩa là một trong những áo nghĩa cơ bản.

Nói đơn giản thì trừ áo nghĩa biến dị ra áo nghĩa khác đều thuộc phạm vi áo nghĩa cơ bản, Không chi áo nghĩa tối cao cũng không ngoại lệ.

Cùng là áo nghĩa cơ bản nhưng chia ra cao thấp. Ví dụ áo nghĩa bị chia thành ba tầng thì Thời chi áo nghĩa, Không chi áo nghĩa là tầng một, Tinh Thần áo nghĩa là tầng hai, các áo nghĩa ngũ hành bát tướng khác thuộc tầng ba.

Áo nghĩa biến dị tinh thuần hơn áo nghĩa cơ bản, nhưng khi áo nghĩa đến viên mãn bắt đầu trải qua rèn luyện thì ưu thế dần biến mất. Nên áo nghĩa biến dị chỉ có tác dụng rõ ràng trước khi áo nghĩa viên mãn, tiềm lực giai đoạn sau thì không bằng áo nghĩa cơ bản.

Dao động Tinh thần áo nghĩa tinh thuần khuếch tán, đã đến tam chuyển.

Tinh thần áo nghĩa tam chuyển về uy lực gần bằng áo nghĩa ngũ hành bát tướng tứ chuyển.

Cách chiến đấu của Tư Không Chiến dường như cao sâu hơn Tần Sơn Hà, làm mắt Sở Mộ sáng rực.

Vung kiếm ra, ánh sao lấp lánh, lực lượng kỳ lạ làm ánh sao xoay tròn như vòng xoáy ập đến nghiền nát. Kiếm thuật kỳ lạ của Tần Sơn Hà bị ức chế.

Sở Mộ một lần nữa giật mình kêu lên:

- Lĩnh vực kiếm thuật đệ tứ trọng!

Tư Không Chiến không rút kiếm và đã rút kiếm chênh lệch thực lực rất lớn.

Tần Sơn Hà hét to, phát huy lĩnh vực kiếm thuật đệ tam trọng đến tột độ, lực lượng rót vào bộc phát ra, kiếm Nhập cảnh hất kiếm của Tư Không Chiến ra. Cự kiếm xoay lại, đoản kiếm từ góc chết kỳ lạ đâm vào ngực Tư Không Chiến.

Tư Không Chiến cầm kiếm trong tay tựa như vì sao đầy trời phải nghe theo lệnh, một luồng ánh sao như có sự sống xuất hiện ở phía trước đoản kiếm chặn lại đòn đánh.

Kiếm chém xuống, ánh sao tự động tách ra như trời sao bao phủ, Tần Sơn Hà buộc phải giơ kiếm ngăn cản.

Đường kiếm trông rất nhẹ nhưng Tần Sơn Hà liên tục lùi ba bước. Ánh sao thúc đẩy Tư Không Chiến đâm đường kiếm ra, Tần Sơn Hà lại đón đỡ.

Kiếm thuật của Tư Không Chiến không chậm không nhanh, thong dong bình tĩnh như đang đi dạo, như ngắm sao trong hậu viện. Ý vị và luật động khó tả làm Tần Sơn Hà mất kiếm ra kiếm, chỉ có thể không ngừng ngăn cản, kiếm thuật kỳ lạ của gã không có đường phát huy.

Quanh thân Tư Không Chiến như có ánh sao lấp lánh tựa ảo mộng, mông lung không thật. Mỗi ánh sao hoặc cực kỳ nóng cháy hoặc rét lạnh.

Tần Sơn Hà giang hai chân hơi ngồi xổm, hai tay cầm cự kiếm giơ ngang trước mặt, dùng tư thế phòng thủ đơn thuần nhất ngăn cản các đường kiếm của Tư Không Chiến công kích.

Kiếm của Tư Không Chiến trông không nhanh nhưng mỗi đường kiếm nối với nhau hầu như hoàn mỹ, gã kiểm soát tiết tấu công kích khiến Tần Sơn Hà chẳng có một chút cơ hội phản kích.

Đám Kiếm Giả thấy Tần Sơn Hà nhiều lần ngăn cản Tư Không Chiến tấn công, Sở Mộ thì nhìn ra gã vất vả chống cự, Tư Không Chiến thì ung dung.

Tư Không Chiến khẽ thở dài:

- Ngươi không còn thủ đoạn khác sao?

Tần Sơn Hà không có sức trả lời.

Tư Không Chiến vung kiếm, đường kiếm lặng lẽ khi chạm vào cự kiếm của Tần Sơn Hà thì bỗng bộc phát lực lượng như sao nổ.

Ầm!

Tần Sơn Hà như pháo bay ngược ra, máu phun giữa không trung, cự kiếm rời tay bay lên cao.

Rầm!

Tần Sơn Hà rớt xuống đấu kiếm đài, phập, cự kiếm cắm xuống đất rung bần bật.

Trận chiến này dài hơn một năm trước kia, nhưng đám Kiếm Giả đều nhìn ra Tần Sơn Hà đã dốc hết sức còn Tư Không Chiến thì chưa. Tức là thực lực của Tư Không Chiến lên cao rõ ràng hơn Tần Sơn Hà, chênh lệch giữa bọn họ càng lớn.

Tần Sơn Hà là đương sự càng hiểu rõ, lòng ủ rũ. Tần Sơn Hà cứ ngỡ mình trải qua chiến đấu giết chóc sống chết hơn một năm ngoài Thiên Phong kiếm cung, liều mạng rèn luyện bản thân, không ngừng nâng cao sức mạnh là đã rút ngắn khoảng cách với Tư Không Chiến.

Khi khiêu chiến với Tư Không Chiến thì Tần Sơn Hà không hề mong chờ sẽ đánh bại gã được. Tần Sơn Hà chỉ muốn chứng minh rằng mình đã tiến bộ.

Không ngờ khoảng cách giữa Tần Sơn Hà và Tư Không Chiến càng rõ hơn.

Tần Sơn Hà buồn bã đứng dậy, chộp cự kiếm cắm vào vỏ sau lưng, liếc Tư Không Chiến đứng trên đấu kiếm đài một cái rồi quay đi, bóng lưng cao to hơi cô đơn.

Vô số Kiếm Giả tĩnh lặng, lúc này bọn họ không biết nên nói cái gì cho phải.

Là Tần Sơn Hà quá yếu sao?

Không, Tần Sơn Hà rất mạnh, gã đánh bại Phí Khang đã chứng minh điều đó, gã hùng cứ hạng hai đệ tử chính thức nhiều năm là bằng chứng.

Nhưng Tần Sơn Hà cường đại thua dưới kiếm của Tư Không Chiến, gã cũng chưa dùng hết sức.

Điều này chỉ nói lên một vấn đề, Tư Không Chiến rất mạnh, quá mạnh, mạnh đến đáng sợ, khiến người kinh hoàng.

Đám Kiếm Giả cùng có một ý nghĩ là Tư Không Chiến đã mạnh đến trình độ nào?

Tư Không Chiến đứng trên đấu kiếm đài, các ánh sao quay quanh gã như ngân hà đầy trời. Nam nhân kia, bóng dáng đó như vương giả dưới trời sao, không người sánh kịp.

Mười ba chiến tướng ánh mắt rực cháy sùng bái. Tư Không Chiến kêu bọn họ đi đông thì họ tuyệt đối không đi tây, kêu bọn họ tự sát cũng sẽ không do dự.

Sở Mộ giật mình vì Tư Không Chiến phát ra khí thế, chỉ dựa vào khí thế đã gây ra ảnh hưởng với xung quanh, đám Kiếm Giả đã nhìn gã bằng ánh mắt say mê.

Đáng sợ, Tư Không Chiến quá đáng sợ.

Sở Mộ nâng mức độ chú trọng Tư Không Chiến lên mấy bậc, xếp vào danh sách kẻ địch mạnh mẽ nhất cho tới nay.

Dường như Tư Không Chiến cố ý làm vậy, nương nhờ việc đánh bại Tần Sơn Hà đem đến dư uy cho mọi người, gã phát ra khí thế dung hợp với hơi thở Tinh Thần áo nghĩa, dùng cách đặc biệt ảnh hưởng hoàn cảnh xung quanh.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)