Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0724

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0724: Như lấy đồ trong túi
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Thật không biết hắn có đầu óc hay không, trước thời điểm quyết chiến sinh tử với Kim Diễm Lôi lại còn có thời gian phân tâm việc khác.

Lâm Thanh Hà cười lạnh, nói với tên đội viên:

- Bảo chi tiểu đội tinh anh đệ nhất ứng chiến, hảo hảo giáo huấn chiến đội Chấn Thiên một lần, ta muốn bọn chúng biết vì sao mặt đất lại dày như vậy.

- Vâng, đoàn trưởng!

Đội viên rời đi công bố lệnh của đoàn trưởng.

Thời gian ba ngày chuẩn chuẩn bị chiến đấu, hai chi chiến đối cần chuẩn bị một ít gì đó, đồng thời cũng truyền bá tin tức ra bên ngoài, từ đó nhiều người sẽ biết tới và quan sát.

- Chiến đội Chấn Thiên xin khảo hạch chiến đội nhị lưu/

- Khiêu chiến chiến đội Thanh Hà.

Tin tức này sinh ra rung động rất mạnh, đủ loại nghị luận lại xuất hiện.

- Ta thấy Sở Mộ bị áp lực Kim Diễm Lôi đẻ ép nên bị điên rồi.

- Đúng thế, nếu như không phải điên thì hắn không cần làm chuyện này, có lẽ lợi dụng số điểm chiến tích này tu hành, hết sức tăng thực lực bản thân lên mới là vương đạo.

- Năm ngàn điểm chiến tích đấy, có thể dùng tu hành bao nhiêu thời gian, đạt được bao nhiêu tài nguyên tu luyện, đúng là quá ngốc.

Sau khi Kim Diễm Lôi biết được tin tức này liền tức giận, bởi vì hắn cảm thấy Sở Mộ làm như vậy không khác gì không đặt hắn vào mắt, căn bản không xem trọng cuộc chiến sinh tử với hắn gần một tháng sau.

- Sở Mộ... Sở Mộ...

Kim Diễm Lôi giận dữ sắc mặt âm trầm, hai đấm nắm chặt, móng tay đâm vào trong thịt, ánh mắt ẩn chứa sát cơ:

- Còn chưa tới một tháng nữa, đến lúc đó ta sẽ làm ngươi chết khó coi.

...

Thời gian ba ngày trôi qua tức thì, mấy ngày qua đám người Sở Mộ không ngừng tu hành trong kiếm lâu.

Kiếm nguyên, kiếm thuật, khống chế lực lượng... Về phần rèn luyện kiếm ý và áo nghĩa rèn luyện cứ dùng âm sát kết tinh là được.

Tầng thứ nhất trong kiếm lâu Sở Mộ đang luyện kiếm.

Hắn xuất một kiếm làm không khí kêu xẹt xẹt, ngay sau đó không khí trong phạm vi bảy mét vặn vẹo.

- Kiếm thuật lĩnh vực, rốt cục đạt tới tầng thứ bảy.

Sở Mộ cười vui vẻ.

Trước kia kiếm thuật lĩnh vực hạn chế trong thời gian dài không tăng lên là hắn đang tích lũy, thẳng đến khi bước vào trong Vạn Tà Cốc mới bắt đầu đột phá tiến bộ, đạt tới tầng thứ sáu đỉnh phong, hôm nay trải qua một tháng chém giết trong Huyết Sắc Hoang Nguyên. Hơn nữa ba ngày qua hắn ma luyện đột phá kiếm thâật lĩnh vực tầng thứ bảy.

Kiếm thuật lĩnh vực có tổng cộng mười tầng, Sở Mộ nhìn trúng không phải kiếm thuật lĩnh vực, mà là cảnh giới sau của kiếm thuật lĩnh vực.

Với tuổi của hắn có thể tu hành kiếm thuật đạt tới kiếm thuật lĩnh vực tầng thứ bảy là cực nhỏ, nhìn Kim Diễm Lôi xem, thiên phú của hắn trong hàng ngũ kiếm giả chỉ tính là trung đẳng nhưng cũng chỉ tu hành kiếm thuật lĩnh vực tới tầng thứ năm, còn chưa đạt tới đỉnh phong.

Kiếm thuật lĩnh vực tầng thứ bảy, đây là cấp đột một số cường giả Kiếm Vương cũng không đạt tới.

Có lẽ uy lực không phải quá mạnh nhưng lại đại biểu lý giải và nắm giữ kiếm thuật của một người.

- Đã đến giờ.

Thu kiếm vào vỏ, Sở Mộ mỉm cười vui vẻ và bước ra khỏi kiếm lâu.

Sau khi tụ hợp với ba người khác, trực tiếp đi tới tiểu chiến trường.

Đây là lần đầu tiên Sở Mộ bước vào tiểu chiến trường.

Tiểu chiến trường là khu vực đệ tử tinh anh Thiên Phong Kiếm Cung giao đấu với nhau, là sân bãi đặc biệt cho nên diện tích thập phần rộng lớn, có nhiều loại địa hình, ví dụ như sơn cốc, rừng cây, dòng sông, đầm lầy, sa mạc...

Tiểu chiến trường là nơi chiến đội tiến hành giao đấu. Chiến đội có thể tự do lựa chọn địa hình, dù sao thế giới Thái Cổ có đủ địa hình, một khi kiếm giả rời khỏi Thiên Phong Kiếm Cung ra bên ngoài du lịch, có thể sẽ lâm vào các địa hình như thế.

Có địa hình bình thường không có ảnh hưởng gì, nhưng cũng có một ít địa hình ảnh hưởng phát huy sức chiến đấu.

Nếu như không cách nào thích ứng địa hình, không thể nghi ngờ sẽ rất không xong, tiểu chiến trường chính là nơi giúp kiếm giả thích ứng địa hình, đồng thời cũng tăng cường năng lực tùy cơ ứng biến của kiếm giả và hợp tác đoàn đội tạm thời, bồi dưỡng đủ loại ăn ý.

Chung quanh tiểu chiến trường có ghế cung cấp cho người quan sát, hơn nữa bố trí rất tốt, có ghế có bàn, có thể vừa quan sát vừa ăn uống.

Chiến đội Chấn Thiên tấn cấp chiến, thanh danh Sở Mộ rất lớn cho nên có nhiều người chú ý tới đây quan sát.

Tiểu đội tinh anh đệ nhất của chiến đội Thanh Hà giao đấu với chiến đội Chấn Thiên, song phương sẽ gặp nhau tại tiểu chiến trường.

- Sở Mộ, chiến đội Chấn Thiên các ngươi chỉ có bốn người sao?

Đội trưởng tiểu đội tinh anh của chiến đội Thanh Hà giật mình, tiếp theo là cười lạnh, ngữ khí còn mang theo vài phần mỉa mai.

- Bốn người, đầy đủ.

Sở Mộ cười nhạt lên tiếng, nói, bỏ qua giọng điệu mỉa mai của đối phương.

Tiểu đội tinh anh của chiến đội nhị lưu cũng chỉ là kiếm giả ba bốn chuyển mà thôi, trong mắt bọn họ chẳng khác gì con sâu cái kiến, con sâu cái kiến mỉa mai không thể chọc bọn họ tức giận, trừ phi là người có tu dưỡng chưa đủ.

- Đầy đủ... Hắc... Các ngươi sẽ biết trời cao bao nhiêu, đất dày cỡ nào.

Tên đội trưởng tiểu đội tinh anh chiến đội Thanh Hà cười lạnh, đội viên khác không ngừng khinh bỉ.

Đi vào tiểu chiến trường, chiến đội Thanh Hà là phương bị khiêu chiến cho nên có quyền lựa chọn địa hình.

Loại khiêu chiến như vậy đối với người khởi xướng khiêu chiến lại có phần bất lợi, dù sao địa hình không ít, đối phương chọn lựa nhất định là địa hình thích hợp phát huy thực lực của mình, nếu như là địa hình mình không quen thuộc, như vậy thực lực sẽ giảm bớt.

Cuối cùng tiểu độ tinh anh chiến đội Thanh Hà đã lựa chọn địa hình thích hợp với bản thân, một rừng cây hỗn hợp với nham thạch.

- Đã xong thì chuẩn bị đi.

Đội trưởng tiểu đội tinh anh chiến đội Thanh Hà cười to, hắn đã lựa chọn thứ thích hợp với mình.

Đám người Sở Mộ không tỏ vẻ gì, chỉ đi vào bên trong.

Trên khán đài, người của chiến đội Thanh Hà đã đến đông đủ, bọn họ cùng ngồi với nhau, đoàn trưởng Lâm Thanh Hà và hai vị phó đoàn trưởng đang ngồi quanh một cái bàn, phía trên còn có rượu và đồ ăn.

Hai bên nam bắc của địa hình có một đài cao, trên đài cao còn có một lá cờ tung bay.

Cờ của chiến đội Thanh Hà là màu đỏ, cờ bên phía chiến đội Chấn Thiên là màu xanh da trời, hai chi chiến đội chiến đấu không phải đánh bại đối phương, mà là đoạt cờ của chiến đội khác.

Chi chiến đội nào vượt qua phòng ngự của đối phương sau đó cướp cờ mang trở về bên đài cao cờ xí của mình xem như chiến thắng.

*****

Không hạn chế phương thức đoạt cờ xí, có thể không từ thủ đoạn trong tiểu chiến trường.

Kể từ đó không chỉ khảo nghiệm thực lực của chiến đội, còn có cách phối hợp chiến thuật và lợi dụng địa hình của chiến đội.

Nói ngắn lại so sánh với kiểu chiến đấu thông thường, tại nơi này càng coi trọng lực lượng và trí tuệ.

Có đôi khi một phương cường đại sẽ thua, bởi vì trừ thực lực ra, các phương diện khác còn không bằng đối phương.

Đương nhiên nếu thực lực chênh lệch quá mức rõ ràng giống như cái hào rộng, trí tuệ nhiều hơn nữa cũng không làm được gì.

Hai chi chiến đội đang đứng trên đài cao của mình, phạm vi cách nhau mấy vạn mét.

Đây là lần đoàn đội chiến đầu tiên của chiến đội Chấn Thiên, tiểu đội tinh anh chiến đội Thanh Hà không phải lần đầu tiên làm việc này.

Đội trưởng tiểu đội tinh anh chiến đội Thanh Hà ra lệnh, mặc dù biểu hiện rất khinh thường chiến đội Chấn Thiên nhưng lúc chính thức chiến đấu, bọn họ sẽ không sơ suất.

Sau khi tuyên bố mỗi mệnh lệnh, các đội viên bắt đầu hành động, phân công hợp tác đâu vào đấy, biểu hiện ra tố chất và kinh nghiệm phong phú.

Nhiều người xem liên tục gật đầu, tiểu đội tinh anh của chiến đội nhị lưu có thể làm được mức này xem như không tồi.

Ba người trên đài cao phòng thủ cờ xí, bảy người phân tán trong rừng cây, thân thể biến mất, nhanh chóng tiếp cận vây chiến đội Chấn Thiên.

- Đội trưởng, chúng ta thế nào?

Tần Sơn Hà hỏi.

Sở Mộ nhìn hành động của đối phương, đột nhiên hắn ý thức được điểm không đủ cua rminhf, chính mình chưa đủ, thực lực của chính mình không thể nghi ngờ rất cường đại, một người đủ quét ngang đối phương nhưng việc điều phối đội viên lại không ra gì.

- Xem ra phải tuyển nhận nhân tài am hiểu chỉ huy.

Sở Mộ nói thầm.

Chưa đủ chính là chưa đủ, đó là trời sinh, rất khó có thể cải biến, dù cải biến cũng cần rất nhiều thời gian, Sở Mộ cũng không có ý định đi cải biến điểm này, bởi vì hắn muốn dùng thời gian tăng cường thực lực bản thân.

Nếu như chọn được nhân tài chỉ huy giống như quân sư lại khác, như vậy hiệu suất chỉnh thể của đoàn đội sẽ tăng lên rất cao.

Cũng may đối thủ trước mắt không đáng lo, cũng không cần bố trí cái gì.

- Trong các ngươi ai đi thu cờ xí của đối phương?

Sở Mộ cất tiếng hỏi.

- Ta đi!

Ba người cùng lên tiếng.

- Các ngươi cùng đi đi, ta ở lại thủ cờ xí.

Sở Mộ cười nói.

- Được rồi, ai thích thì đi đi!

Đồ Cương lầm bầm nói.

- Ta buông tha.

Tần Sơn Hà nói.

Bằng thực lực của bọn họ không cần sách lược hay mưu kế gì, cứ đi thẳng và đoạt cờ xí của đối phương là đủ rồi, loại tình huống này tốc độ chiếm cứ ưu thế rõ ràng.

Luận tốc độ, Sở Mộ không tính, bọn họ không ai sánh bằng Đạm Đài Lưu Quang.

- Chiến đội Chấn Thiên làm gì thế?

- Chỉ sợ lần đầu tiên tham gia chiến đấu như thế này nên không biết làm gì.

- Đáng thương, nếu như bọn họ lựa chọn khiêu chiến đoàn đội tam lưu cũng có thể mượn lần này làm quen cách tác chiến, đáng tiếc dã tâm quá lớn, trực tiếp khiêu chiến chiến đội nhị lưu, bại là tất nhiên.

- Nếu tâm không lớn, Sở Mộ cũng không dám lên tiếng khiêu chiến Kim Diễm Lôi.

Sắc mặt Đạm Đài Lưu Quang đạm mạc, hắn hành động, thân ảnh lao đi như hào quang, tốc độ của hắn làm nhiều người khiếp sợ.

Không bao lâu Đạm Đài Lưu Quang vượt qua khoảng cách mấy vạn mét, trực tiếp bay thẳng lên đài cao của đối phương, vào lúc ba tên kiếm giả kịp phản ứng, Đạm Đài Lưu Quang dùng kiếm chém cờ xí của đối phương sau đó nắm trong tay, thân ảnh biến mất theo đường cũ quay về.

Nhanh, nhanh đến cực hạn, nhanh đến mức rất nhiều người chưa kịp phản ứng gì đã bị người ta đoạt cờ xí đi rồi.

- Mau đuổi theo!

Đoàn trưởng chiến đội Thanh Hà hét lớn, trên mặt nổi gân xanh.

Đáng tiếc tốc độ Đạm Đài Lưu Quang nhanh tới mức làm bọn họ tuyệt vọng, khi đội viên của bọn họ còn chưa kịp rời khỏi đài cao, Đạm Đài Lưu Quang đã quay về đưa cờ xí cho Sở Mộ.

Sở Mộ tiếp nhận cờ xí, giơ lên cao cao.

Bốn phía lặng ngắt như tờ, cả đám trợn mắt há hốc mồm, rất nhiều chén rượu rơi xuống đất nhưng không người bận tâm, âm thanh kia nghe giống như tiếng châm chọc.

Cờ xí đứt rời nằm trong tay Sở Mộ, đón gió tung bay, rung động thiên địa, màu đỏ và màu xanh da trời không ngừng chiếu rọi lẫn nhau.

Người chiến đội Thanh Hà đều há hốc mồm, đầu óc của bọn họ không đủ dùng, tư duy đều dừng lại, thua, hơn nữa thua triệt để như thế, không có khả năng tìm cớ, cũng không thể giải thích.

Không phải vì bọn họ quá yếu, mà là vì đối phương quá cường đại.

Không có bất kỳ chiến thuật sách lược nào, chỉ xuất động một người trong bốn người, tốc độ vô cùng đáng sợ vượt qua năng lực phản ứng của bọn họ, cho tới khi thu cờ xí mang đi, bọn họ chỉ nhìn thấy bóng lưng người ta mà thôi.

Cho dù là đoàn trường và hai phó đoàn trưởng chiến đội Thanh Hà cùng ra tay cũng không thể ngăn cản.

Chiến đội Chấn Thiên vừa biểu hêện quá chói mắt, đám người khác có cảm giác dùng mắt chó nhìn người thấp, nhất là những kiếm giả chê cười chiến đội Chấn Thiên không lượng sức có cảm giác như ăn bạt tai vào mặt, bạt tai này rất vang dội.

Đạm Đài Lưu Quang đã lọt vào mắt những cao thủ khác, người ta đang suy đoán thực lực của hắn mạnh tới mức nào.

Sáu chuyển!

Sau khi suy đoán xong rất nhiều người vô cùng kinh ngạc, không ngừng hâm mộ chiến đội Chấn Thiên vận khí tốt, không ngờ có thể mời chào cao thủ sáu chuyển.

...

Chiến đội Chấn Thiên trở thành chiến đội nhị lưu là tất nhiên, ngày đó sau khi quay về, bốn đội viên chiến đội Chấn Thiên tiến vào kiếm lâu của Sở Mộ uống rượu ăn mừng, cũng nghỉ ngơi một ngày.

Rất nhiều người suy đoán Sở Mộ bị điên, cần gì phải làm ra chuyện điên cuồng như thế?

Qua vài ngày liên tục người chú ý tới Sở Mộ phát hiện, Sở Mộ vẫn ở trong kiếm lâu không bước ra bên ngoài.

Sở Mộ không có ý định rời khỏi Thiên Phong Kiếm Cung, hắn phải chiến một trận sinh tử với Kim Diễm Lôi, thời gian còn lại chưa tới một tháng, trong khoảng thời gian này Sở Mộ muốn hảo hảo điều chỉnh bản thân, hắn muốn lúc tham gia chiến đấu sinh tử bản thân phải ở trạng thái đỉnh phong nhất, dùng niềm tin tất thắng ứng phó tất cả nguy cơ.

Sở Mộ không khinh thường thực lực của Kim Diễm Lôi nhưng cũng không coi trọng tới mức tận cùng, hắn nghĩ cuộc chiến sinh tử với Kim Diễm Lôi không chỉ biểu hiện đơn giản như thế.

Sở Mộ không có hành động gì, đội viên chiến đội Chấn Thiên cũng không có hành động gì, dựa theo tu hành vô cùng bình thường. Mỗi ngày Sở Mộ đều rút ra một ít thời gian nghiên cứu Cửu Chuyển Thiên Chấn Tâm Ấn Quyết đệ cửu thủ ấn.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)