Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0726

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0726: Ngày quyết chiến
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Mỏi mắt chờ xem.

Tần Sơn Hà thản nhiên cười nói.

- Chuẩn bị khóc đi.

Đối phương cũng cười lạnh.

Nhìn thấy song phương có lòng tin như thế nhưng cuối cùng nhất ai chiến thắng còn chưa biết.

Đối phương kiểm tra chiến tích kiếm lệnh tạm thời của Tần Sơn Hà có đúng năm ngàn điểm chiến tích, cũng không phải giả vờ liền nhận lấy, sau khi ghi chép lại giao cho Tần Sơn Hà một tấm biên nhận, biên nhận trên đó có bao nhiêu tiền đặt cược, đặt cược ai chiến thắng, ghi lại rất rõ ràng, tránh phân tranh diễn ra.

Tần Sơn Hà cầm lấy biên nhận thu vào không gian giới chỉ, ánh mắt đảo qua mọi người, cũng nhìn sắc mặt của bọn họ, không nói tiếng nào, quay người bước nhanh rời đi.

Người của chiến đội Chấn Thiên vững tin Sở Mộ có thể thắng, bởi vì bọn họ tận mắt nhìn thấy Sở Mộ đánh với Kim Diễm Lôi một trận, Kim Diễm Lôi là người chật vật đào tẩu.

Có lẽ thời gian một năm Kim Diễm Lôi đã cường đại hơn trước nhưng Sở Mộ cũng có tiến bộ, thực lực Sở Mộ hôm nay đạt tới cấp độ nào, ba người bọn họ đều không rõ ràng, chỉ hiểu bọn họ không phải đối thủ của Sở Mộ, cho dù ba người liên thủ cũng không phải đối thủ Sở Mộ.

Còn nữa, bọn họ thân là người chiến đội Chấn Thiên, là đồng đội cùng chiến tuyến với Sở Mộ, cho dù như thế nào bọn họ cũng tin tưởng Sở Mộ chiến thắng.

Năm ngàn điểm chiến tích cũng là chủ ý của Sở Mộ, chiến thắng, bọn họ sẽ có được năm vạn điểm chiến tích, đến lúc đó có thể xin tham gia khảo hạch chiến đội nhất lưu, tất cả đều nằm trong kế hoạch của Sở Mộ.

- Sở Mộ vẫn ở trong kiếm lâu của hắn, chúng ta không cách nào kiểm tra thực lực chân chính của hắn.

Trong khu vực chiến đội Trảm Ma, có người lên tiếng.

- Không sao, Sở Mộ là người có thiên phú bất phàm, thực lực không tầm thường, thật sự có thực lực chống lại kiếm giả Thần Ngưng Cảnh nhưng tu vi Kim Diễm Lôi đã tăng lên, hơn nữa còn có chuẩn bị khác cho nên ta tin tưởng sẽ chém hắn dưới kêếm.

- Đúng vậy, thiên tài như vậy không để chúng ta sử dụng cũng bỏ đi, hết lần này tới lần khác còn muốn đối địch với chúng, không thể bỏ mặc phát triển.

- Sau khi Sở Mộ chết, đám người chiến đội Chấn Thiên còn lại thì sao?

- Bọn chúng cũng là thiên tài nhưng không bằng Sở Mộ, hơn nữa hai người trong đó có lai lịch bất phàm, có thể mời chào thì mời chào, không cách nào mời chào cũng không cần để ý tới, bọn họ cũng không có khả năng mượn nhờ thế lực sau lưng đối phó chúng ta, một khi như thế, Thiên Phong Kiếm Cung cũng không đứng nhìn.

- Đúng là chờ mong, tận mắt nhìn thấy thiên tài vẫn lạc.

...

Đặt cược tiếp tục trong nhiều ngày, dần dần yên lặng, bởi vì người nên đặt cược đã đặt cược, không thể sửa đổi.

Tuyệt đại đa số người đều đặt cược Kim Diễm Lôi chiến thắng, chỉ có rất ít người đặt cược Sở Mộ chiến thắng, số rất ít người này vụn vặt lẻ tẻ, trong đó chỉ có Tư Không Chiến và Tần Sơn Hà đặt cược số lượng lớn, có lòng tin vào Sở Mộ, những người còn lại chỉ tìm vận may.

Dù sao thua mấy ngàn khối nguyên tinh hạ phẩm, dùng một thời gian ngắn là có thể tìm về, vạn nhất mèo mù đụng phải chuột chết thắng được sẽ kiếm gấp mười lần.

Mặc kệ bên ngoài nghị luận sôi nổi nhiệt tình thế nào, Sở Mộ không quan tâm tới, hắn toàn tâm toàn ý tu hành trong kiếm lâu của mình, có âm sát kết tinh, hắn dùng âm sát khí rèn luyện kiếm ý và kim chi áo nghĩa dần dần tới gần sơ kỳ.

Qua một thời gian ngắn là có thể đạt tới tám chuyển sơ kỳ. Đến lúc đó uy lực s tăng cường.

Rốt cục nửa tháng qua đi, ngày quyết chiến đã tới.

Bởi vì việc lần này quan hệ quá lớn, kinh động cao tầng Thiên Phong Kiếm Cung cho nên tiến hành sửa đổi vị trí quyết đấu, từ Huyết Sắc Hoang Nguyên biến thành tiểu chiến trường trong kiếm cung.

Kể từ đó bảo đảm tất cả đệ tử tinh anh sẽ xem được, cũng bảo đảm khi quyết chiến không có dị tộc quấy rối.

Phải biết rằng trong lòng đất Huyết Sắc Hoang Nguyên còn có rất nhiều cao thủ dị tộc đang hoạt động, một khi những dị tộc này nghe được tin tức nhất định sẽ tổ chức công kích kiếm giả Nhân tộc, đến lúc đó sẽ bộc phát đại chiến. Tử thương vô số, đây là điều Thiên Phong Kiếm Cung không muốn nhìn thấy.

Chuyện thay thế sân quyết đấu đã thông báo vài ngày trước, căn bản không cần Sở Mộ và Kim Diễm Lôi đồng ý, nhưng Sở Mộ và Kim Diễm Lôi cũng không phản đối, quyết đấu trong kiếm cung thật sự có thể tránh dị tộc quấy rầy.

Hơn nữa quyết chiến trong kiếm cung, trong tình huống vạn chúng chú mục chém Sở Mộ dưới kiếm của mình, suy nghĩ một chút Kim Diễm Lôi đã cảm thấy nội tâm hưng phấn không kìm nén được.

Tiểu chiến trường chỉ mở ra cho chiến đội, lúc này mở ra xem như trường hợp đặc biệt.

Tất cả đội viên chiến đội đều quay về, bọn họ không muốn bỏ qua trận quyết đấu lần này.

Tiến vào trong tiểu chiến trường thập phần náo nhiệt, khán đài có rất nhiều kiếm giả đến từ các chiến đội khác nhau, bọn họ đều kéo đàn kéo lũ tới nơi này.

Trên bàn còn đặt nhiều rượu thịt và trái cây các loại.

Ba đại chiến đội siêu cấp chiếm cứ vị trí tốt nhất, cũng lớn nhất, bởi vì đội viên bọn họ nhiều nhất, thứ hai là mười một chi chiến đội nhất lưu, sau đó mới là chiến đội nhị lưu, kế tiếp là chiến đội tam lưu, những chiến đội bất nhập lưu không có bàn, chỉ có thể tụ tập cùng một chỗ.

Quyết chiến còn chưa có bắt đầu, tiểu chiến trường đã tụ tập rất nhiều người, toàn bộ đệ tử tinh anh đều tới xem, ngay cả giáo tập cũng xuất hiện.

Quý Thiên Tường cũng xuất hiện, bởi vì đây là quyết chiến của Sở Mộ, với tư cách là giáo tập của Sở Mộ trước kia, cũng là thiên tài hắn dìu dắt, hắn vẫn chú ý cuộc chiến này.

Sau khi hắn nghe tin cuộc chiến giữa Sở Mộ cùng với Kim Diễm Lôi đã thập phần khiếp sợ, thậm chí muốn khuyên can Sở Mộ thu hồi quyết chiến nhưng tổng giáo tập bảo hắn không nên xen vào, Quý Thiên Tường hơi yên lòng, hắn nhìn thấy tổng giáo tập không ngăn cản Sở Mộ, chắc chắn cũng tin tưởng Sở Mộ, hoặc có thể nói tổng giáo tập muốn xem cực hạn của Sở Mộ cuối cùng đạt tới mức nào.

Trong lòng Quý Thiên Tường cũng có lòng tin.

Thiên tài chính thức cần tao ngộ thất bại và trắc trở, cũng tiếp thu giáo huấn trong đó hoàn thiện bản thân, cũng lột xác tâm linh trở nên cường đại hơn mới có thể trở thành cường giả.

Sở Mộ phát triển rất nhanh, thiên phú kinh người, sức chiến đấu cũng hết sức khủng khiếp, cũng nên để Sở Mộ thất bại để gột rửa tâm linh.

- Sở Mộ không biết lượng sức, lại dám quyết tử chiến với kiếm giả Thần Ngưng Cảnh, hắn đang tìm chết sao?

Đột nhiên có giáo tập cười lạnh lên tiếng.

*****

Những giáo tập hiểu biết về Sở Mộ có hạn nên cùng đồng ý.

Quý Thiên Tường cau mày nhưng không phản bác.

- Quý Thiên Tường giáo tập, ta nghe nói Sở Mộ là đệ tử chính thức là đệ tử của ngươi?

Giáo tập lên tiếng có ngữ khí quái dị, hắn vui vẻ một cách bất thường nhìn Quý Thiên Tường, bộ dạng âm dương quái khí.

- Ngươi có ý kiến?

Quý Thiên Tường lạnh lùng đáp lại, hắn không hợp với người này, hai người có mâu thuẫn không nhỏ.

- Không có ý kiến.

Người này vội vàng phất tay, bộ dạng vô cùng hảo ý.

- Ta cảm thấy đệ tử chính là thể diện của giáo tập, mặc dù nói bây giờ là đệ tử tinh anh, thoát ly thân phận đệ tử chánh thức, nhưng ít ra đã từng là. Đệ tử không biết trời cao đất rộng, đây là sai lầm của giáo tập không dạy bảo tốt, cũng không giúp hắn hiểu rõ, ngươi nói có đúng hay không Quý Thiên Tường giáo tập.

Mọi người đều nghe ra trào phúng trong đó, các giáo tập khác không lên tiếng, bởi vì vừa tiếp xúc cũng biết hai người đối địch cho nên không nói gì là tốt nhất.

- Nghe ý của ngươi nói, ngươi cảm thấy Sở Mộ không biết lượng sức khiêu chiến Kim Diễm Lôi là tự tìm đường chết đúng không?

Nội tâm Quý Thiên Tường vô cùng tức giận, hắn lập tức cười lạnh.

- Ta không có nói như vậy, Quý Thiên Tường giáo tập, ngươi không nên oan uổng ta.

Đối phương vẻ mặt vô tội, đột nhiên lại biến hóa cười âm hiểm.

- Ta nghĩ không bằng chúng ta chơi trò chơi, không biết Quý Thiên Tường giáo tập có đảm lượng này hay không?

- Trò chơi gì?

Quý Thiên Tường lạnh lùng cười cười.

- Trò chơi đơn giản, ta nghe nói đệ tử tinh anh có đặt cược, đánh cược hai người bọn họ ai chiến thắng, không bằng chúng ta cũng tới đặt cược, ta với ngươi cược xem ai là người chiến thắng.

Vẻ mặt đối phương vui vẻ, ngữ khí bén nhọn:

- Ta gần đây đạt được một kiện bảo y Hoàng cấp trung phẩm, ta lấy nó đặt cược, đánh bạc Kim Diễm Lôi thắng, không biết Quý Thiên Tường giáo tập có dám hay không?

- Đương nhiên, bảo y Hoàng cấp trung phẩm thập phần trân quý, một khi thua, Quý Thiên Tường giáo tập cũng phải bỏ cái giá tương đương mới được, tổn thất thật lớn, không dám nhận ta cũng hiểu, xem như ta chưa từng nói gì.

Quý Thiên Tường vẫn không trả lời, người này lại dùng ngữ điệu âm dương quái khí mang theo đủ loại châm chọc trong đó, cũng có phép khích tướng...

Thua người không thua trận, Quý Thiên Tường không có mất đi lý trí, ý niệm trong đầu đã rõ ràng, hắn có quyết định.

Phật tranh giành một nén nhang, người sống tranh một hơi!

Với tư cách kiếm giả, mặc kệ mũi nhọn phóng ra ngoài hay nội liễm đều không thể bị châm chọc khiêu khích, thực tế còn là đối thủ một mất một còn, Quý Thiên Tường càng không có nhấp kẻ phẩm chất tháp kém như vậy, một khi chính mình cự tuyệt đối phương, chỉ sợ sau này sẽ truyền ra đủ loại ngôn luận, nói mình sợ hãi hắn như thế nào...

Cho dù thua cũng không để đối phương có cơ hội phát huy sở trường hèn hạ của mình.

- Tốt, ta đang thiếu một kiện bảo y, ta cược Sở Mộ thắng.

Quý Thiên Tường lạnh lùng cười cười, nói:

- Nhưng ta không tài đại khí thô như ngươi, bốn trăm vạn nguyên tinh trung phẩm, nguyện ý thì tới.

- Bốn trăm vạn nguyên tinh trung phẩm so sánh với bảo y Hoàng cấp trung phẩm bảo còn kém một ít, nhưng đây là trò chơi, không nên chú ý nhiều như vậy.

Đối phương vốn ra vẻ do dự, sau đó sảng khoái nói ra, chợt nói với các giáo tập khác:

- Nhờ các vị làm chứng!.

Trước mắt bao người, đến lúc đó đổi ý là không thể nào, thanh danh sẽ thối không chịu nổi.

- Gia hỏa này lời bốn trăm vạn nguyên tinh trung phẩm rồi.

Các giáo tập khác không ngừng hâm mộ.

- Bốn trăm vạn nguyên tinh trung phẩm ah, Quý Thiên Tường sẽ đau lòng thật lâu, đây tuyệt đối là tích lũy của hắn đấy.

- Nếu hắn thắng, hắn sẽ có một cái bảo y Hoàng cấp trung phẩm, giá trị tuyệt đối hơn xa năm trăm vạn nguyên tinh trung phẩm.

- Ngươi cảm thấy hắn sẽ thắng sao?

Không ít giáo tập truyền âm nghị luận việc này.

Dù sao quý Thiên Tường đang ở nơi này, nếu như bọn họ nghị luận hiển nhiên sẽ đắc tội Quý Thiên Tường, bọn họ không có mâu thuẫn với Quý Thiên Tường cho nên không cần vì chuyện này, sính miệng lưỡi nhất thời chọc giận đối phương.

Sau khi giao tiền đặt cược ra, đối phương cũng không có tiếp tục khiêu khích Quý Thiên Tường, hắn còn cười đắc ý, hắn xem ra bốn trăm vạn nguyên tinh trung phẩm đã là của mình, cũng tốt, chính mình trăm phương ngàn kế thu mua một kiện bảo y Hoàng cấp trung phẩm bảo đã táng gia bại sản, bốn trăm vạn nguyên tinh trung phẩm đủ làm hắn giàu có lần nữa

Sau khi suy nghĩ một lúc, nội tâm hắn vô cùng đắc ý.

- Sở Mộ, ngươi cần phải thắng đấy, tài sản của ta nằm trên người của ngươi đấy.

Sắc mặt Quý Thiên Tường không đẹp chút nào, hắn âm thầm nói ra.

Thời điểm này hắn ký thác hi vọng lên người Sở Mộ.

Kim Diễm Lôi an vị trong đội ngũ chiến đội Trảm Ma, hắn ngồi chung bàn với đội trưởng, hai đội phó và hai trưởng lão khác, cười cười nói nói giống như không đặt quyết chiến trong lòng.

Chiến đội Chấn Thiên Tần Sơn Hà và Đồ Cương và Đạm Đài Lưu Quang đã xuất hiện, bọn họ ngồi cùng bàn, phía trên có ba hồ lô Vạn Thú huyết và một ít thịt nướng thịt khô, sắc mặt bọn họ nhàn nhã không nóng vội.

Lúc này Sở Mộ đi tới, hắn đi vào trong tiểu chiế trường, lập tức từng ánh mắt nhìn thẳng lên người Sở Mộ...

- Hiện tại các ngươi còn có cơ hội hóa giải trận tử chiến lần này.

Kiếm Vương cửu tinh giáo tập đi lên làm trọng tài, hắn đứng giữa Sở Mộ và Kim Diễm Lôi sau đó nói ra.

- Nếu như hắn nguyện ý quỳ xuống dập đầu với ta ba cáihơn thề rằng ngày sau gặp ta lần nào cũng phải quỳ xuống dập đầu, ta sẽ đáp ứng hóa giải cuộc đấu sinh tử lần này.

Kim Diễm Lôi nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, ánh mắt bắn ra hào quang bốn phía bức người đến cực điểm, hắn còn nở nụ cười lạnh, ngôn ngữ thập phần xảo trá cay nghiệt.

- Mặc dù ngươi có quỳ xuống cầu ta tha thứ, ta cũng không tha cho ngươi một mạng.

Sở Mộ chỉ lạnh nhạt đáp lời, ngữ khí vô cùng bình thản.

Ánh mắt hai người kinh người, cách xa nhau mấy mét còn mang theo tia lửa, ánh mắt mang theo sát cơ khủng khiếp.

Trọng tài mặt không biểu tình, nội tâm lại oán thầm không nhỏ, lườm Sở Mộ một cái, nói thầm kiếm giả Nguyên Cực Cảnh có cái gì dựa vào, cũng dám buông lời cuồng ngôn như thế, hoặc là tràng diện như vậy không thể không nói, đúng là không tự hiểu lấy mình.

Vô ý thức, trọng tài xem nhẹ Sở Mộ vài phần.

Kiếm giả có mũi nhọn không sai, nếu không tự hiểu lấy mình, kiếm giả lỗ mãng kiếm giả không cách nào sống lâu, bàn gì tới tìm hiểu kiếm đạo.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)