Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0801

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0801: Biểu hiện có chút yêu nghiệt
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Bị lựa chọn cũng là chuyện trong dự liệu, Sở Mộ đứng dậy rời khỏi ghế. Bước đi tới đấu kiếm đài.

- Tiểu gia hỏa này có thể tiến vào vòng thứ ba, thực lực quả thực không tệ. Không biết lần này hắn có thể đánh bại đối thủ, tiến vào vòng thứ tư hay không?

- Quả thực là đáng tiếc, thiên tài như vậy lại bị Phong Thần Huyết Chú của Minh thần tộc phong ấn.

= Nếu như hắn không phải là thiên tài chân chính thì Minh thần tộc cũng không có khả năng tốn một cái giá lớn thi triển Phong Thần Huyết Chú đối phó với hắn.

- Trúng Phong Thần Huyết Chú, tới hiện tại còn chưa ai có thể phá giải. Cả đời này của hắn cũng chỉ có thể dừng lại ở bước này. Cuối cùng không có cách nào tiến vào thế giới Kiếm giả chính thức.

Tam cung chủ và các vị trưởng lão Chân cũng đánh giá, tiếc hận Sở Mộ.

Mà Lưu Hưng Thành thì vô cùng ghen tị. Sở Mộ không có giống như phán đoán của hắn, bị loại bỏ. Mà còn tiến vào vòng thứ ba.

- dừng trách ta lựa chọn ngươi.

Tên đệ tử đứng thứ một trăm bảy mươi bảy nói với Sở Mộ.

- MỜi.

Sở Mộ lạnh nhạt nói.

Kiếm quang bắn ra, xé rách không trung, cực nhanh. Nhanh chóng bành trướng ở trước mặt Sở Mộ.

Không đợi Sở Mộ kịp phản ứng, kiếm quang kia đột nhiên run lên, lập tức chia ra làm hơn mười đạo, bao phủ toàn thân, cao thấp Sở Mộ. Giống như cùng lúc công kích vào các bộ vị trên người. Vừa ra tay đã là kiếm chiêu mạnh mẽ, không có định kéo dài thời gian.

Khí tức mạnh mẽ đập vào mặt, kiếm ý tứ chuyển sắc bén kinh người, cùng với Phong chi áo nghĩa tứ chuyển dung hợp, tốc độ cực nhanh. Có tiếng xé gió rung động. Kiếm ý kia xuyên thủng khiến thảy, khiến cho Sở Mộ không thể không tập trung đối phó.

Thực lực đối thủ cường đại mang tới áp lực lớn lao cho Sở Mộ.

Trong nháy mắt Sở Mộ đã chứng kiến sơ hở trong kiếm thức của đối phương, nhưng mà hắn lại không có cách nào phản kích. Bởi vì tốc độ của đối phương quá nhanh, hơn nữa ỗi một kiếm đều có một cỗ lực lượng kỳ dị dẫn dắt, dính liền nhau. Khiến cho uy lực mỗi một kiếm giống như hình thành một thể.

Nếu như Sở Mộ có đủ lực lượng, trong nháy mắt phát hiện ra sơ hở kia, hắn sẽ lập tức xuất kiếm, dùng một kiếm đánh bại đối phương. Nhưng mà bất đắc dĩ, hắn chỗ thiệt thòi khi không vận dụng được kiếm ý và áo nghĩa cũng thể hiện ra.

Thi triển Phi Huyền Huyễn Không bộ, thân thể như làn khói nhẹ, nửa thật nửa giả, tựa như ảo mộng, nhìn như tiến lên, kỳ thực đang lui về phía sau.

Trong mắt người khác, Sở Mộ giống như thiêu thân lao đầu vào lửa, lao tới kiếm quang của tên đệ tử đứng thứ một trăm bảy mươi bảy kia. Giống như là tự sát vậy. Thế nhưng trên thực tế Sở Mộ đã nhanh chóng lui về phía sau, kéo giãn khoảng cách với đối phương.

Biến hóa cực nhanh, trong nháy mắt, hơn mười đạo kiếm quang phân hóa, phá không bắn tới, xuyên thủng thân ảnh Sở Mộ, phá thành từng mảnh nhỏ, biến mất không thấy gì nữa. Lúc này mọi người mới phát hiện ra đó là tàn ảnh.

- Bộ pháp cao minh.

- Sở Mộ này trừ kiếm thuật hơn người ra, bộ pháp cũng cao mình như vậy.

- Đáng tiếc, kiếm ý và áo nghĩa bị phong ấn.

Bất luận Sở Mộ biểu hiện kinh tài tuyệt diễm thế nào, xuất sắc ra sao, trong mắt Tam cung chủ và chư vị trưởng lão Chân cung đều chỉ có tiếc hận mà thôi.

Kiếm giả, lấy kiếm ý làm chủ, áo nghĩa làm phụ. Như vậy mới có thể phát huy ra toàn bộ thực lực của Kiếm giả. Không có kiếm ý, không có áo nghĩa, chỉ có kiếm nguyên và lực lượng thân thể, cuối cùng vẫn có chỗ thiếu hụt. Đồng nghĩa với việc không có cách nào trở nên cường đại hơn. Không có cách nào leo lên đỉnh kiếm đạo.

Kiếm thất bại, vẻ mặt tên đệ tử đứng thứ một trăm bảy mươi bảy không có thay đổi. Bước chân đạp lên mặt đất, thân thể lăng không nhảy dựng lên. Kiếm thu về bên hông, giống như một mũi tên bay vụt về phía Sở Mộ.

Vẻ mặt vô cùng bình tĩnh. Hắn trở thành đệ tử Ngoại cung đã được năm năm, thường xuyên ra ngoài lịch lãm rèn luyện, chiến đấu với Hoang thú. Chiến đấu với người thì không biết đã trải qua bao nhiêu lần ma luyện sinh tử. Luyện ra thần kinh và ý chí cứng cỏi, đã sớm có thể thong dong tỉnh táo đối mặt với tất cả.

Khí tức sắc bén, lạnh lẽo đập vào mặt, phảng phất như theo gió vượt sóng. Phong Chi áo nghĩa dung nhập vào trong thân pháp, một đường thẳng tắp, tách không khí hai bên ra. Khiến cho tốc độ tăng vọt, trong nháy mắt đã vọt tới trước mắt Sở Mộ.

Kiếm quang giống như lần nữa bắn ra, kiếm quang tạo thành một đường vòng cung hoàn mỹ, xé rách không gian phía trước.

Sở Mộ liếc mắt đã nhìn ra bên trong một kiếm này dung hợp năm thức đầu của Thiên Hoang kiếm thuật. Uy lực rất mạnh, lại thêm kiếm ý và áo nghĩa tăng phúc. Một kiếm này giống như có thể xé rách một tòa núi cao.

Một kiếm kinh diễm lập tức hấp dẫn lực chú ý của vô số người, đạo kiếm quang sắc bén, lạnh lẽo tựa như mộng ảo kia bắn về phía Sở Mộ.

- Sắp thau rồi.

Lưu Hưng Thành không nhịn được có chút vui vẻ, âm thầm nói.

- Xem ra hắn chỉ có thể đi được tới đây.

Rất nhiều trưởng lão liên tục suy đoán.

Đạo kiếm quang giống như lưu quang nhanh chóng bành trướng trước mắt Sở Mộ, tràn ngập thế giới trong mắt. Kiếm áp đáng sợ lan tràn tới, xé rách hết thảy, có phong mang của kiếm ý.

Trong lòng Sở Mộ có nhiều phương thức phản kích, nhưng mà không thể thi triển loại nào. Bởi vì lực lượng hơn kém tuyệt đối như vậy, khiến cho hắn nhìn thấy được cơ hội. Nhưng mà không có cách nào nắm chặt được nó. Bởi vì biến hóa chỉ trong nháy mắt mầ thôi.

Sở Mộ không nóng nảy một chút nào, tính nhẫn nại mười phần, lại lần nữa thi triển Phi Huyền Huyễn Không bộ né tránh.

Phi Huyền Huyễn Không bộ từ khi được Sở Mộ sáng tạo ra, lần lượt thay đổi, lần lượt đạt tới viên mãn rồi lại siêu việt. Hôm nay tuy rằng tên giống như trước, nhưng mà đã tăng lên rất nhiều cấp độ so với trước.

bộ pháp thần kỳ, tựa như mộng ảo, thật thật giả giả, hư hư thực thực. Chỉ trong nháy mắt biến hóa lại làm cho Sở Mộ một lần nữa tránh đi một kiếm mạnh mẽ của đối phương. Tàn ảnh bị đánh nát.

Đối phương không buông tha, tiếp tục xuất kiếm. Phong chi áo nghĩa dung nhập vào bản thân, cả người giống như hóa thành một cơn gió thổi tới Sở Mộ. Tiếng rít vang lên, tiếp đó chỉ thấy một đạo khí lưu màu xanh xuất hiện từ bốn phía, từ bốn phương tám hướng hội tụ tới, phóng tới Sở Mộ.

Những khí lưu màu xanh kia giống như là dây thừng, lại giống như linh xà cuốn lấy Sở Mộ, phảng phất như muốn trói buộc Sở Mộ.

Vẻ mặt Sở Mộ trầm ổn, bộ pháp biến ảo, thân thể cũng biến hóa theo. Tránh đi từng đạo khí lưu màu xanh, nếu như không có cách nào tránh đi thì xuất kiếm đánh nát từng cái.

*****

Bên trong khí lưu màu xanh ẩn chứa lực lượng Phong chi áo nghĩa, uy lực không cường đại, mục đích chỉ là vì kiềm chế hành động của Sở Mộ. Tạo cho đối phương cơ hội tấn công Sở Mộ mà thôi.

Khí lưu màu xanh tuy rằng bị Sở Mộ đánh nát, nhưng độ linh hoạt của Sở Mộ cũng bị ảnh hưởng. Khiến cho đệ tử đứng thứ một trăm bảy mươi bảy kia nắm lấy thời cơ, theo gió mà tới. Kiếm nhanh chóng huy vũ, trong nháy mắt đã đánh ra mấy chục kiếm, tạo thành một cơn lốc, điên cuồng tập kích tới.

Trời đất bao la mờ mịt, cơn lốc rít gào.

Trong mắt đệ tử đứng thứ một trăm bảy mươi bảy kia có thanh mang lập lòe, như quỷ mị xuất hiện sau lưng Sở Mộ. Phảng phất như từ gió lao ra, mang theo dư âm ảnh hưởng còn lại, giống như là sương màu màu xanh.

Lại đâm ra một kiếm, kiếm quang bạo tạc, nổ tung hóa thành hơn mười đạo, bao phủ sau lưng Sở Mộ.

Tiền hậu giáp kích, hai bên trái phải lại có khí lưu màu xanh cuốn quanh. ý đồ muốn trói buộc Sở Mộ, làm cho Sở Mộ thoáng cái lâm vào trong khốn cảnh.

Kiếm quang như cơn lốc chợt nổ tung. Từ hai bên trước sau đánh tới Sở Mộ. Trưởng lão Nội cung nhìn chằm chằm vào, một khi Sở Mộ xuất hiện nguy hiểm, bọn hắn nhất định sẽ ra tay, cứu đi Sở Mộ. Đương nhiên cũng đồng nghĩa với việc Sở Mộ bị thua.

Nói thì chậm nhưng kỳ thực rất nhanh. Ánh mắt vô số người bị hấp dẫn, thân thể Sở Mộ đứng tại chỗ, lập tức bị đánh trúng, bị xé rách thành từng mảnh nhỏ. Thân thể dưới cơn lốc kiếm quang bị đánh nổ tung thành cơn mưa máu. Nhưng mà trưởng não nội cung không có ra tay, bởi vì Sở Mộ đã xuất hiện trên không trung, giống như hùng ưng thoát khỏi ngục tù vậy.

Thân thể đảo ngược, bắn xuosng phía dưới. Kiếm một lần nữa cắm vào trong vỏ, tốc độ bộc phát tới mức tận cùng.

Trong nháy mắt kiếm quang từ trong vỏ kiếm bắn ra, khiến cho người ta có cảm giác hoa mắt, phảng phất như ở bên cạnh đệ tử đứng thứ một trăm bảy mươi bảy kia đồng thời xuất hiện năm Sở Mộ, hoặc cao hoặc thấp, từ các phương vị, góc độ khác nhau xuất kiếm công kích Sở Mộ.

- Quả thực tinh diệu, đáng tiếc còn không đủ lực lượng.

Đệ tử đứng thứ một trăm bảy mươi bảy kia ngoài kinh hãi ra còn nở nụ cười lạnh.

Thời cơ phản kích của Sở Mộ được chọn vô cùng chuẩn, khiến cho hắn không thể né tránh, chỉ có thể ngạnh kháng.

Đáng ăn mừng là, mỗi một kiếm của Sở Mộ uy lực cũng không đủ cường đại. Bởi vì kiếm ý và áo nghĩa bị phong ấn cho nên hắn hoàn toàn có thể ngăn cản được.

Thân thể chuyển động, nhanh chóng chém ra năm kiếm. Từng kiếm đánh ra lực lượng mạnh mẽ không gì bì nổi, đánh nát năm đạo thân ảnh và năm đạo công kích crua Sở Mộ.

Không tốt.

Tim trong ngực đệ tử đứng thứ một trăm bảy mươi bảy đập mạnh một cái. Hắn cho rằng trong năm đạo thân ảnh nhất định sẽ có một đạo là chân thân. Nhưng mà hiện tại hắn mới phát hiện ra năm đạo đều là hư ảnh, vậy chân thân ở chỗ nào?

Lúc trong đầu vừa mới xuất hiện vấn đề này, sương mù màu xanh phía trước dần dần tiêu tán, lộ ra một đạo thân ảnh. Đạo thân ảnh kia đang bày ra một tư thế.

Hai chân rộng bằng vai, đứng thẳng, giống như là núi cao nguy nga vậy. Trường tồn từ cổ chí kim, bá đạo và phong mang cùng tồn tại. Kiếm giơ lên cao, gióng như là chuyển được bầu trời, hai mắt bắn ra hàn mang kinh người.

KIếm áp khổng lồ mà thuần túy phóng ra, bao phủ bốn phía, lập tức tụ lại, hoa thành hư ảnh một thanh kiếm, từ trên chém xuống dưới.

KIếm áp đáng sợ trùng kích làm cho tên đệ tử đứng thứ một trăm bảy mươi bảy khẽ giật mình. Sở Mộ giơ kiếm lên cao cao, không ngờ lại chém xuống một kiếm giống như khai thiên tích địa.

Không thể né tránh, tốc độ kia nhanh tới mức tận cùng, thậm chí ngay cả ngăn cản cũng miễn cưỡng.

- Đây là...

- Một kiếm dung hợp hai mươi thức đầu của Thiên Hoang kiếm thuật.

- Hắn mới chỉ tiếp xúc với Thiên Hoang kiếm thuật một năm mà đã luyện tới tình trạng này?

Một kiếm dung hợp hai mươi thức đầu của Thiên Hoang kiếm thuật uy lực mạnh mẽ vô song, không có kiếm ý và áo nghĩa nhưng vẫn phóng ra phong mang kinh người. Kiếm quang trong suốt, thuần túy phun ra nuốt vào dưới mũi kiếm, xé rách hư không phía trước, tiêu trừ lực cản. Làm cho tốc độ tăng vọt.

Có chút miễn cưỡng giơ kiếm, vận dụng toàn bộ lực lượng, đón đỡ một kiếm này.

Vẻ mặt tên đệ tử đứng thứ một trăm bảy mươi bảy kia có chút dữ tợn.

Sở Mộ chém một kiếm xuống, nhìn như một một đạo vòng cung chém xuống mặt đất, Chấn Sơn kính cực hạn phát động.

Một tiếng kim loại va chạm và tiếng nổ kinh người vang lên, vô số tia lửa giống như pháo hoa sáng chói, bắn tứ tung. Toàn bộ dưới lực lượng chấn động làm ảnh hưởng, bắn về phía đệ tử thứ một trăm bảy mươi bảy.

Thiên Hoang kiếm nguyên, Chấn Sơn kính cực hạn, uy lực kiếm thuật, tăng thêm tinh thần ý niệm trung kích, ngưng tụ vào làm một thể. Hóa thành một dòng nước lũ năng lượng không thể ngăn cản, trùng kích qua tên đệ tử này.

Tên đệ tử đứng thứ một trăm bảy mươi bảy cảm thấy thế giới tinh thần của mình bị trùng kích. Dưới sự trùng kích kia, tinh thần ý niệm và kiếm ý nát bấy, khiến cho hắn lập tức phân tâm. Lực lượng đang ngưng tụ buông lỏng, tiếp theo tan rã dưới thân kiếm của Sở Mộ.

Không thể chống cự lại lực lượng cuồng bạo trùng kích. Kiếm cầm trong tay không được, bay ra khỏi bàn tay. Ngực giống như bị một chiếc chùy oanh kích, ngực cảm thấy đau đớn, buồn bực. Miệng rên một tiếng, nhịn không được liên tục lùi lại năm sáu bước, khóe miệng có máu tươi tràn ra.

Vẻ mặt biến hóa, lúc trắng lúc xanh, dường như không có cách nào tiếp nhận được sự thực trước mắt.

Bốn phía lặng ngắt như tờ, ai cũng không ngờ được kết cục sẽ như thế này.

Dưới tình huống không có áo nghĩa và kiếm ý, sau một phen kịch chiến, không ngờ lại đánh bại đối phương, biểu hiện của Sở Mộ quá mức yêu nghiệt.

Kết quả vô cùng rõ ràng, trước mặt bao nhiêu người Sở Mộ đã thắng. Mặc kệ trong đó có gì hay không, thắng là thắng.

Sở Mộ chiến thắng cũng không có châm chọc đối phương, chỉ lạnh nhạt nhìn đối phương rồi quay người đi về chiếc ghế số một trăm bảy mươi bảy. Đánh bại đối phương, cái ghế này chính là của hắn, về phần đệ tử đứng thứ một trăm bảy mươi bảy kia rơi xuống vị trí hai trăm hai mươi ba.

- Có chút thú vị.

Xi Tiếu có chút hứng thú nhìn qua Sở Mộ.

- Kiếm thuật rất không tồi, kỹ xảo chiến đấu rất tốt. Nắm bắt thời cơ chiến đấu diệu tới đỉnh phong. Đáng tiếc là lực lượng chưa đủ, không có kiếm ý và áo nghĩa, tất cả đều là hư ảo.

Bí Hổ cũng nói.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)