← Ch.0806 | Ch.0808 → |
Thiên phú đáng sợ, năng lực đáng sợ, quá yêu nghiệt.
Lần thứ nhất, trong lòng Cao Vọng có cảm xúc hối hận xuất hiện. Hắn không nên nhìn chằm chằm vào Sở Mộ như vậy.
Nhưng mà sự thực rành rành ra đó, có hối hận cũng vô dụng. Quan trọng nhất là hắn thu, thua dưới kiếm của Sở Mộ. Cao Vọng rất rõ ràng, vừa rồi hắn đã bộc phát toàn bộ lực lượng, vận dụng Thiên Hoang kiếm thuật mà hắn nắm giữ, vận dụng lực lượng cực hạn nhập cảnh bộc phát, không ngừng tấn công lại tấn công. Công kích như mưa to gió lớn, cũng là phương thức chiến đấu sở trường nhất của hắn.
Không những không làm gì được Sở Mộ, ngược lại còn bị Sở Mộ nhìn thấu sơ sở, dùng một kiếm đánh bại.
Có kiếm ý lục chuyển cực hạn chống đỡ, các phương diện của Sở Mộ đều nhảy vọt, khiến cho kiếm thuật vốn đã tinh xảo vô cùng kia càng thêm đáng sợ.
Phía dưới xôn xao không thôi, Cao Vọng thua, còn thua một cách trực tiếp như vậy.
Mặc dù không có bị bất kỳ vết thương nào, nhưng mà một kiếm kia của Sở Mộ điểm trên mi tâm Cao Vọng. Mỗi một người đều nhìn thấy. Bọn hắn không thể không thừa nhận, nếu như đây là cuộc chiến sinh tử, như vậy đầu của Cao Vọng đã sớm bị một kiếm của Sở Mộ xuyên thủng qua.
Nhìn ánh mắt của Cao Vọng Sở Mộ đã biết rõ, hắn ta nhậ thua. Thu kiếm vào vỏ, bước đi về cái ghế số mười, quay người ngồi xuống.
Cao Vọng nhìn cái ghế vốn thuộc về mình, lúc này lại bị Sở Mộ chiếm cứ. Khóe mắt liên tục run rẩy, trong lòng càng thêm ảo não. Nếu không phải hắn luôn nhằm vào Sở Mộ mà nói, có lẽ bây giờ hắn còn có thể giữ được cái ghế số mười kia.
Không có thuốc hối hận, đã ra tay thì nên tiếp nhận kết cục của mình, do bản thân mình tự lựa chọn.
Cao Vọng khe khẽ thở dài, vẻ mặt có chút ảm đạm, chợt hắn lại khôi phục như thường. Ngẩng đầu ưỡn ngực, giống như chiến thắng đi về phía cái ghế số tám mươi rồi ngồi xuống.
Dùng thực lực của hắn muốn đoạt những ghế phía trước không khó. Bất quá top mười chỉ sợ không còn bất kỳ hi vọng gì. Nếu như vận khí tốt có lẽ còn có chút khả năng.
Bất quá, Nam Vô, Xi Tiếu, Bí Hổ... Những cường nhân như vậy thì thôi đi. Hắn tự mình biết mình, v ốn không phải là đối thủ của bọn họ.
Về phần Sở Mộ, tuy rằng trong lòng cực kỳ không cam lòng, nhưng mà Cao Vọng cũng hiểu rõ. Trừ phi hắn có thể đột phá, thực lực mạnh hơn nữa, nếu không, không có cách nào đánh bại được Sở Mộ.
Sở Mộ ngồi trên chiếc ghế số mười, có thể nói là thoáng cái trở thành tiêu điểm vạn chúng chú mục.
Nhiếp Vân Kiệt vốn khinh thường Sở Mộ lúc này nhìn chằm chằm vào Sở Mộ. Đoạn Ngọc Long thì gật đầu cười với Sở Mộ, trong mắt thoáng có chiến ý hiện lên.
Đồ Kinh Hồn và Lạc Thu Thủy cũng nhìn Sở Mộ thật sâu.
ba thớt hắc mã.
Đồ Kinh Hồng, Lạc Thu Thủy, Sở Mộ.
Lúc này có một ít người chờ mong giữa ba người bọn hắn sẽ phân ra cao thấp.
Sau khi ngồi xuống, thi đấu tiếp tục, Sở Mộ thì tâm phân nhị dụng, một mặt quan sát chiến đấu, một mặt dùng tinh thần ý niệm điều động kiếm ý, trùng kích Phong Thần Huyết Chú trên Kim chi áo nghĩa.
Từ lúc Sở Mộ trúng Phong Thần Huyết Chú tới nay đã đuộc ba năm. Thời gian trôi qua khiến cho Phong Thần Huyết Chú vốn không hoàn chỉnh cũng suy yếu từng chút một. Phong Thần Huyết Chú trên Kim chi áo nghĩa đã sớm không còn mạnh như lúc đầu.
Kiếm ý pha vỡ phong ấn, điều khiến cho Sở Mộ càng thêm kinh hỉ đó là kiếm ý của hắn lại đạt tới cực hạn bát chuyển.
Kiếm ý bát chuyển cực hạn, khó có thể tưởng tượng được nó đáng sợ ra sao. Một khi bạo phát ra, toàn lực phát động, đủ để chấn nhiệp Kiếm giả như Cao Vọng. Khiến cho toàn thân bọn hắn khó có thể nhúc nhích được. Thực lực suy giảm trên biên độ lớn.
Dùng kiếm ý bát chuyển cực hạn, phối hợp với tinh thần ý niệm rất linh hoạt, dung hợp trùng kích. So với chỉ sử dụng mỗi tinh thần ý niệm còn mạnh mẽ, hiệu quả hơn gấp chục lần.
Dựa theo tình huống trước mắt mà nói, Sở Mộ phỏng đoán, ước chừng hai tháng nữa là hắn có thể phá giải Phong Thần Huyết Chú trên Kim chi áo nghĩa. Phá bỏ phong ấn của Kim chi áo nghĩa.
Lúc kiếm ý phong ấn, đối kháng với Phong Thần Huyết Chú, khiến cho sau khi kiếm ý phá phong ấn đạt tới cực hạn bát chuyển. Vậy liệu Kim chi áo nghĩa có như vậy hay không?
Nếu như sau khi Kim chi áo nghĩa phá vỡ phong ấn cũng đạt tới bát chuyển cực hạn, Sở Mộ suy nghĩ một chút mà đã cảm thấy kích động vô cùng.
Kiếm ý bát chuyển cực hạn, Kim chi áo nghĩa bát chuyển cực hạn. Hắn hiện tại so với lúc còn ở Thiên Phong kiếm cung còn có kiếm thuật cao hơn. Sức chiến đấu càng cường đại hơn. Dưới tình huống phối hợp với nhau, thực lực bộc phát ra tự nhiên so với lúc trúng Phong Thần Huyết Chú còn mạnh hơn. Đối mặt với đối thủ như Minh Lạc cũng có thể dễ dàng đánh bại đối phương, không cần vận dụng Phần Huyết biến.
Kiếm ý bát chuyển trung kỳ và bát chuyển cực hạn, chênh lệch trong đó vô cùng rõ ràng.
Một khi đột phá tới cửu chuyển, càng thêm không thể tưởng tượng nổi. Đáng tiếc bát chuyển cực hạn chính là cực hạn chân chính.
Rốt cuộc vòng thứ sáu cũng chấm dứt.
KIếm ý của Sở Mộ phá phong ấn, mặc dù có thu liễm nhưng vẫn phóng ra phong mang kinh người. Đạt được vị trí số mười. Một trận chiến trở thành tồn tại tràn ngập quang mang, phong quang vô hạn.
Thi đấu chấm dứt, vòng thứ sáu tổng cộng có một trăm người, bốn mươi người bị loại bỏ, còn thừa lại sáu mươi người. Tiến vào vòng thứ bảy.
Sở Mộ trở về phòng. Sau đó lại cảm ngộ một phen, sau đó lại dùng tinh thần ý niệm phối hợp với kiếm ý, tiếp tục trùng kích phong ấn Phong Thần Huyết Chú trên Kim chi áo nghĩa.
Thời gian trôi qua cực nhanh, rất nhanh một đêm đã qua, ánh sáng hàng lâm.
Sở Mộ một lần nữa lại đi vào trong Bán hư cảnh. Lúc hắn vừa mới xuất hiện ở đấu kiếm đài, cơ hồ tất cả ánh mắt đều nhìn vào người hắn, nhìn chằm chằm vào cho tới khi hắn ngồi vào chiếc ghế số mười.
Bởi vì đệ tử tiến vào vòng thứ bảy chỉ có sáu mươi, bởi vậy số ghế cũng xảy ra biến hóa tương ứng.
Ví dụ như Cao Vọng, hắn là số tám mươi, lúc này chỉ còn lại sáu mươi người, hắn là người cuối cùng, bởi vậy được xếp là số sáu mươi.
Vòng thứ bảy bắt đầu, vẫn là Nam Vô lựa chọn đối thủ đầu tiên.
Hôm nay mỗi một người lưu lại đây ít nhất đều có tu vi kiếm ý và áo nghĩa ngũ chuyển trung kỳ, thực lực rất là cường đại.
- Số năm mươi.
Nam Vô nói.
- Mời.
*****
Đệ tử số năm mươi không chút sợ hãi nào, đi tới đấu kiếm đài, chắp tay nói với Nam Vô một câu rồi rút kiếm ra khỏi vỏ.
Kiếm ý và lực lượng áo nghĩa ngũ chuyển trung kỳ đối với Nam Vô mà nói rất bình thường. Vô cùng đơn giản đã thua dưới tay Nam Vô, ngay cả kiếm hắn cũng không rút ra khỏi vỏ, lần nữa khiến cho người ta kinh ngạc một hồi.
Đến phiên Xi Tiếu, Xi Tiếu cũng dễ dàng đánh bại đối thủ.
Bí Hổ cũng dễ dàng đánh bại đối thủ.
Lúc tới phiên Đoạn Ngọc Long, Đoạn Ngọc Long nhìn về phía Sở Mộ.
- Tiếp tục chiến thắng, đem trận chiến của chúng ta để dành tới sau này.
Dùng kiếm khí truyền âm cho Sở Mộ xong, Đoạn Ngọc Long lựa chọn đệ tử số bốn mươi tám, lực lượng kiếm ý và áo nghĩa ngũ chuyện hậu kỳ trước mắt cũng không phải là đối thủ của Đoạn Ngọc Long, chỉ trong thời gian không tới ba tức đã bị thua.
Sau Đoạn Ngọc Long không có ai lựa chọn Sở Mộ. Bởi vì thực lực của Sở Mộ bọn hắn đều tận mắt nhìn thấy kết cục của Cao Vọng. Có tượng đài sống như vậy, bọn hắn cảm thấy thực lực của mình không cường đại hơn Cao Vọng bao nhiêu, đối mặt với Sở Mộ cũng không có nắm chắc quá lớn.
Nhiếp Vân Kiệt nhìn Sở Mộ, dường như đang tự hỏi có nên lựa chọn Sở Mộ hay không. Cuối cùng hắn vẫn buông tha. Bởi vì hiện tại hắn cũng không có bao nhiêu nắm chắc có thể đánh bại Sở Mộ, còn không bằng để trận chiến này tới sau này thì hơn.
Nhiếp Vân Kiếp đánh bại đối thủ xong là tới phiên Sở Mộ.
Sở Mộ liếc mắt đảo qua, những người đã bị đánh bại kia đã ra trận một lần, Sở Mộ không có khả năng lại lựa chọn bọn hắn. Mà những người còn chưa bị khiêu chiết thì trong lòng căng cứng, vừa hưng phấn lại vừa khẩn trương.
Không thể nghi ngờ, thực lực cường đại mang tới áp lực lớn lao.
- Số ba mươi.
Sở Mộ nói.
Tên đệ tử số ba mươi khẽ giật mình, chợt đứng đậy bước ra.
- Coi như không bằng ngươi ta cũng sẽ khiến cho ngươi thắng không được nhẹ nhõm.
Đệ tử đứng thứ ba mươi kia nói với Sở Mộ, ngữ khí rất là chắc chắn.
- Vậy thì ngươi dùng toàn lực đi.
Sở Mộ lạnh nhạt nói, kiếm ý phá bỏ phong ấn khiến cho nhất cử nhất động của hắn có thêm một tia phong mang, mang tới áp lực càng lớn cho đối thủ.
Đệ tử đứng thứ ba mươi này lực lượng áo nghĩa và kiếm ý đều đạt tới lục chuyển sơ kỳ. lực lượng khống chế cũng đạt tới cực hạn nhập cảnh, không kém. Nhưng mà đối với Sở Mộ mà nói, vẫn là không đủ
Kiếm ý của Sở Mộ bày ra là cực hạn lục chuyển, đủ để so đấu với kiếm ý và lực lượng áo nghĩa của đối phương. Chứ đừng nói là Sở Mộ có được Chấn Sơn kính cực hạn.
Kiếm ý và Chấn Sơn kính cực hạn phối hợp, uy lực cũng mạnh mẽ kinh người.
- Tiếp kiếm.
Đệ tử đứng thứ ba mươi chợt quá lên, như sấm sét nổ vang, kiếm chém ra, giống như sấm sét. Một kiếm long trời lở đất, mang theo lực lượng khống chế cực hạn nhập cảnh toàn lực bạo phát, sáng chói giống như lưu tinh.
Biết rõ mình không phải là đối thủ của Sở Mộ nhưng hắn cũng không có nhận thua. Mà toàn lực chiến một trận, bộc phát ra một kiếm mạnh mẽ nhất. Dùng hành động chứng minh thực lực của hắn cho mọi người nhìn thấy.
Đối mặt với một kiếm long trời lở đất này vẻ mặt Sở Mộ không thay đổi.
Kiếm ý đột nhiên bộc phát, kiếm rời khỏi vỏ, bắn ra ngoài. Kiếm quang cô đọng một đường, xuyên thủng qua kiếm quang củ đối phương, nhẹ nhàng dừng lại trước cổ họng tên đệ tử đứng thứ ba mươi này.
Khí tức lạnh lẽo từ trên mũi kiếm lan tràn ra khiến cho cổ tên đệ tử đứng thứ ba mươi này nổi lên da gà. Vẻ mặt ảm đạm, dù thế nào hắn cũng thật không ngờ mình lại bị Sở Mộ đánh bại một cách đơn giản như vậy.
Quả nhiên vượt cấp khiêu chiến rất khó. Nhất là vượt cấp khiêu chiến giữa thiên tài và thiên tài, càng là chuyện rất khó khăn.
Dễ dàng đánh bại đối thủ, Sở Mộ giữ lại vị trí số mười của mình. Dựa theo tình huống trước mắt mà nói, đủ để hắn ở lại tới vòng cuối.
Thắng bại là chuyện bình thường của binh gia. Vẻ mặt tên đệ tử đứng thứ ba mươi ảm đạm một chút, rất nhanh đã khôi phục lại bình thường, đi trở về cái ghế của mình. Trận đấu lại tiếp tục.
- Chẳng lẽ áo nghĩa của kẻ này còn chưa phá bỏ niêm phong?
- Có khả năng, coi như hắn có thể phá giải Minh thần huyết chú cũng không có dễ như vậy.
- Ta rất ngạc nhiên, kiếm ý của kẻ này rốt cuộc có phải là cực hạn lục chuyển hay không, hay là hắn có giữ lại, hoặc là có bí mật khác? Mới khiến cho Minh thần tộc vận dụng Minh Thần huyết chú?
- Tiếp tục xem đi...
Trận đầu vòng thứ bảy chấm dứt, ba mươi người bị loại bỏ, còn thừa lại ba mươi người tiến vào vòng thứ tám.
Thứ tự của Đồ Kinh Hồng bay lên vị trí thứ mười ba, mà thứ tự của Lạc Thu Thủy thì bay lên tới mười tám, về phần Cao Vọng thì vọt tới thứ mười một. Hắn chủ động khiêu chiến thứ tên đứng thứ mười một, hơn nữa còn đánh bại đối phương.
Ba mươi tên đệ tử này mỗi một người kiếm ý đều lọt tới cấp độ Lục chuyển, tiến vào vòng thứ tám, chiến đấu sẽ càng thêm đặc sắc.
Lần này, đối thủ của Nam Vô là một đệ tử đứng thứ hai mươi lăm. Hắn không có cách nào làm được chuyện không xuất kiếm mà đánh bại đối thủ được nữa.
Từ vòng đầu tới nay lần đầu tiên mọi người nhìn thấy Nam Vô xuất kiếm ra khỏi vỏ, chỉ bất quá trạng thái của hắn vẫn như mơ ngủ vậy.
Kiếm của Nam Vô gần như trong suốt, so với người khác có chút cảm giác phiêu hốt bất định.
Kiếm quang cơ hồ nhìn không thấy, một kiếm đơn giản cũng có thể đánh bại đối thủ.
Tuy rằng bị đánh bại dễ dàng, nhưng mà tốt xấu gì Nam Vô cũng chính thức xuất kiếm, tuy thua nhưng vinh.
Từng trận chiến tiếp tục tiến hành. Đường Chân đứng số tám lại lựa chọn Lạc Thu Thủy đứng thứ mườit ám.
Đường Chân thực sự là một mỹ nhân, tư thế hiên ngang, có khí chất mỹ nhân, nữ trung hào kiệt. Bậc cân quắc không thua đấng mày râu.
Trong lúc đi lại, búi tóc đuôi ngựa giống như hỏa diễm điên cuồng nhảy lên.
Tuy rằng Lạc Thu Thủy là nam, nhưng mà luận tướng mạo lại không dưới Đường Chân, quả thực khiến cho rất nhiều nữ Kiếm giả hâm mộ hắn, ghen ghét, đồng thời lại ngưỡng mộ không thôi.
Lạc Thu Thủy vừa lên đài, phía dưới có rất nhiều nữ Kiếm giả lên tiếng kinh hô.
Đường Chân rất lợi hại. Lạc Thu Thủy cũng mạnh, chiến đấu giữa cả hai, thắng bại thực sự khó mà nói trước được.
Đường Chân sẽ không xem nhẹ Lạc Thu Thủy, mà Lạc Thu Thủy cũng không kinh địch.
← Ch. 0806 | Ch. 0808 → |