Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0821

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0821: Áo nghĩa phá phong! Khôi phục tu vi
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Hơn nữa Hoắc Lăng Quang còn là người của đệ nhất thế lực Thất Kiếm Lau, lão đại thế lực Thất Kiếm Lâu chính là người đạt vị trí đệ nhất trong thi đấu nội cung, cự tuyệt Hoắc Lăng Quang giao dịch là đắc tội hắn, đắc tội hắn là đắc tội Thất Kiếm Lâu, ngươi nên thành thật dừng lại tại ngoại cung đi.

Ngưu Bạo nói xong cũng nhìn không thấy sắc mặt Sở Mộ có chút sợ hãi nào, dường như không có gì phải sợ hãi.

Trong nội tâm tức giận đến cực điểm nhưng không dám ra tay, Ngưu Bạo chỉ lườm Sở Mộ sao đó quay người rời khỏi nơi này.

- Thất Kiếm Lâu...

Sở Mộ than thở, hắn mỉm cười và nói:

- Cao thủ như vậy, khi ta đạt tới Thần Ngưng Cảnh mới không tịch mịch.

Ngưu Bạo cũng tốt, Hoắc Lăng Quang cũng được, bọn họ chỉ mang lại chút rung động trong sinh hoạt của Sở Mộ, sau khi bộc phát còn lưu lại chút lăn tăn còn sót lại nhưng dần dần biến mất, cũng không thay đổi cái gì.

Sở Mộ cũng không cải biến cách sinh hoạt của bản thân.

Tu luyện Thiên Hoang kiếm nguyên, tu luyện Thiên Hoang Kiếm Thể tầng thứ ba, tẩm bổ địa tâm hoang viêm, tinh thần ý niệm phối hợp kiếm ý trùng kích Phong Thần Huyết Chú phong ấn áo nghĩa, tu luyện kiếm thuật, nghiên cứu lực lượng chấn động cường đại hơn... Sở Mộ xếp thời gian trong ngày rất kín.

Một khi hắn xuất hiện trên diễn võ trường ngoại cung sẽ hấp dẫn rất nhiều ánh mắt, đại bộ phận đệ tử ngoại cung sẽ vây quanh hắn chật như nêm cối, đây chính là một trong những chỗ hỏng khi hắn làm đệ nhất ngoại cung.

Sở Mộ dứt khoát không đi diễn võ trường, dù sao hiện tại cảnh giới kiếm thuật của hắn đã tăng lên, cho dù ở trong phòng cũng có thể tu luyện Thiên Hoang kiếm thuật.

Trong gian phòng của mình không có người nào quấy rầy hắn, bởi vì không dám, sợ hãi đắc tội Sở Mộ.

Từ sau chuyện Ngưu Bạo và Hoắc Lăng Quang, đã không còn người nào tới quấy rầy Sở Mộ, có lẽ cảm thấy hắn cứng mềm không ăn, có lẽ cũng cảm thấy hắn không có tiến vào nội cung đã đắc tội đệ tử nội cung, trong đó có Hoắc Lăng Quang bài danh ba mươi mốt trong nội cung, tiền đồ đen tối

Đối với Sở Mộ mà nói đây là chuyện tốt.

Trừ tu luyện ra, Sở Mộ ngẫu nhiên cũng đi tới chỗ hối đoái ngoại xem xét có bảo vật thích hợp với mình hay không... Tám mươi vạn điểm cống hiến ngoại cung cũng không ít, một khi hắn đột phá đến Thần Ngưng Cảnh trở thành đệ tử nội cung, tám mươi vạn điểm cống hiến ngoại cung sẽ mất đi tác dụng.

Sở Mộ lại hối đối đan phương Băng Cực Đan, Băng Cực Đan là đan dược băng hệ, là phiên bản thăng cấp của Băng Linh Đan, dược hiệu vượt qua rất nhiều lần, bởi vì Băng Cực Đan chính là đan dược Nhân cấp, đối ứng Nguyên Cực Cảnh, là đan dược chỉ có luyện đan tông sư mới có thể luyện chế.

Vào lúc đổi đan phương Băng Cực Đan, Sở Mộ cũng hối đoái rất nhiều dược tài luyện chế Băng Cực Đan, hơn nữa còn bỏ ra mấy ngày nghiên cứu, thuê phòng luyện đan cao cấp trong ngoại cung tiến hành luyện chế.

Đây là lần đầu tiên Sở Mộ luyện chế đan dược Nhân cấp, tuy Băng Cực Đan là đan dược thấp giai trong Nhân cấp nhưng không dễ luyện.

Ngay từ đầu dịch tủy dược liệu tinh hoa không lý tưởng, chỉ đạt tới sáu thành, còn chưa đạt tới bảy thành, ý tưởng Sở Mộ bộc phát, địa tâm hoang viêm có thể rèn luyện Thiên Hoang kiếm nguyên, tăng độ tinh thuần của kiếm nguyên, từ đó có thể rèn luyện dược liệu tinh hoa hay không?

Hắn nếm thử, ba lần trước dược liệu Băng Cực Đan bị địa tâm hoang viêm đốt hủy, lần thứ tư có thành công, dược liệu tinh hoa được rèn luyện tinh thuần đạt tới hơn chín thành.

Chỉ có điều vận dụng địa tâm hoang viêm sẽ làm kiếm nguyên của Sở Mộ tiêu hao rất lớn, không thể kéo dài.

Trải qua mấy canh giờ tẩm bổ, địa tâm hoang viêm cũng dần dần tăng nhiệt độ lên, nó biến thành đóa hỏa diễm nhỏ như quả trứng gà, màu sắc càng thâm thúy tiếp cận màu vàng, uy năng tăng nhiều.

Có địa tâm hoang viêm phụ trợ, dược liệu tinh hoa đạt tới hơn chín thành cũng dần dần tăng lên, sau khi rèn luyện tất cả dược liệu, độ tinh thuần của dược liệu tinh hoa đạt tới chín thành bảy.

Đồng thời bởi vì nhiều lần vận dụng địa tâm hoang viêm cho nên Sở Mộ khống chế địa tâm hoang viêm tiến thêm một bước, tiêu hao kiếm nguyên giảm bớt vài phần, thời gian có thể dùng cũng dài hơn.

Tất cả dược liệu cũng dễ dàng rèn luyện hơn trước, Sở Mộ hơi nghỉ ngơi sau đó bắt đầu luyện chế đan dược.

Dung luyện đan dược không cần dùng địa tâm hoang viêm nhưng lại có tác dụng trợ giúp với tinh thần ý niệm, dù sao cũng là đan dược Nhân cấp.

Sở Mộ hết sức nghiêm túc, hắn không phân tâ chút nào, chuyên chú dung luyện, khống chế mỗi một chi tiết, tiêu hao tinh lực còn nhiều hơn so với chiến đấu cường địch.

Lần thứ nhất Sở Mộ cũng cảm nhận được độ khó khi luyện chế đan dược Nhân cấp, đồng thời tinh thần ý niệm của hắn vững chắc hơn trước một ít.

Cuối cùng Sở Mộ rèn luyện tất ca dược liệu tinh hoa thành đan dược, hắn mệt mỏi không chịu nổi.

Hắn làm công tác thống kê, có một trăm ba mươi viên Băng Cực Đan phẩm chất bình thường, có sáu mươi viên Băng Cực Đan pâẩm chất hơi tốt, hai mươi viên Băng Cực Đan phẩm chất vô hạ.

Nếu kiếm giả Nguyên Cực Cảnh phục dụng một viên Băng Cực Đan thượng phẩm bình thường liền có thể nhẹ nhõm ra ra vào vào địa tâm hoang hỏa cốc, tiến vào sâu bên trong cũng không thành vấn đề, có thể thấy dược hiệu Băng Cực Đan cường đại còn hơn Băng Linh Đan vô hạ gấp đôi.

Sở dĩ Sở Mộ luyện chế Băng Cực Đan là vì tu luêện Băng Phách Hàn Sương Công.

Băng Phách Hàn Sương Công không có phẩm cấp, nó tu luyện ra băng phách chi lực cũng có phân chia mạnh yếu, ví dụ như trước kia Sở Mộ dùng Băng Linh Đan làm phụ trợ, hắn tu luyện băng phách chi lực có uy lực lớn hơn Băng Linh Đan một ít mà thôi.

Nếu phục dụng Băng Cực Đan chắt lọc áp súc lực lượng trong đó, cô đọng thành băng phách chi lực mạnh hơn, uy năng còn mạnh hơn trước gấp bội.

Tuy băng phách chi lực không có tính công kích nhưng dùng để phụ trợ sẽ có hiệu quả không tệ, sau khi tăng lên vài lần sẽ càng cường đại hơn trước.

Luyện chế Băng Cực Đan, Sở Mộ cảm giác tinh thần ý niệm của mình có tăng lên nhưng không nhiều lắm.

Tám mươi vạn điểm cống hiến ngoại cung còn thừa lại đại bộ phận, qua một thời gian Sở Mộ tiến hành tu luyện lại đi đổi dược liệu, hắn tiếp tục luyện chế Băng Cực Đan

Điểm cống hiến ngoại cung có thể đổi bảo vật đại đa số không được tốt lắm, tối thiểu trong mắt Sở Mộ không được tốt lắm, chỉ có dược liệu mới làm hắn động tâm.

*****

Thời gian trôi qua, Sở Mộ dùng địa tâm hoang viêm rèn luyện Thiên Hoang kiếm nguyên đại thành đã đạt đến cực hạn, lúc này Sở Mộ không ngừng phục dụng rất nhiều Chân Hoang Đan hạ phẩm chuyển hóa thành Thiên Hoang kiếm nguyên, từ đó số lượng Thiên Hoang kiếm nguyên gia tăng rất lớn, hắn đã khôi phục đến cấp độ Nguyên Cực Cảnh viên mãn, khỏng cách đột phá tu vi không còn xa.

Hoạt tính tinh thần ý niệm lại tiến thêm một bước, hiệu quả trùng kích Phong Thần Huyết Chú cũng càng rõ ràng.

- Hôm nay nhất định có thể phá giải Phong Thần Huyết Chú phong ấn kim chi áo nghĩa.

Trong phòng, Sở Mộ ngồi xếp bằng trên giường, hắn nói thầm một câu sau đó nhắm mắt, tập trung tĩnh tâm tu hành, điều động tất cả tinh thần ý niệm và kiếm ý tám chuyển cực hạn lần lượt trùng Phong Thần Huyết Chú đang phong ấn áo nghĩa.

Lúc này Phong Thần Huyết Chú hoàn toàn biến thành trong suốt, chỉ còn lại một tầng vô cùng mỏng manh, không ngừng bị trùng kích và suy yếu liên tục.

Thời gian chậm rãi trôi qua, rốt cục Phong Thần Huyết Chú phong ấn kim chi áo nghĩa phát ra tiếng nổ nhỏ, bọt khí tan vỡ, mũi nhọn đáng sợ bộc phát ra ngoài, trong nháy mắt phóng thích bộc phát khí tức đáng sợ giống như núi lửa ngủ sau suốt vạn năm, thời điểm nó bừng tỉnh sẽ bộc phát dữ dội.

Kim chi áo nghĩa, phá phong!

Mũi nhọn đáng sợ bộc phát ra ngoài, chỉ tiết lộ một tia làm vách tường gỗ của kiếm lâu xuất hiện vô số vết cắt rất sâu, cũng may Sở Mộ thu liễm nhanh chóng, nếu không cả gian phòng không thể thừa nhận nổi mũi nhọn khi kim chi áo nghĩa phá phong.

- Tám chuyển cực hạn...

Cho dù sớm có suy đoán nhưng lúc chính thức phá phong thoát ra ngoài, Sở Mộ cảm thấy mừng như điên.

Kiếm ý tám chuyển cực hạn, kim chi áo nghĩa tám chuyển cực hạn, cả hai dung hợp sẽ tạo thành uy lực khủng bố.

Cho dù sáu viên ý niệm chi tinh còn chưa phá phong nhưng thực lực Sở Mộ hiện tại còn không kém hơn khi giết Minh Lạc, thậm chí còn vượt qua một ít.

Thở phào một hơi, Sở Mộ không nóng nảy trùng kích Phong Thần Huyết Chú phong ấn ý niệm chi tinh, thứ này không thể gấp được.

Hiện tại Sở Mộ hoàn òoàn không sợ khi đối đầu với kiếm giả Thần Ngưng Cảnh, kiếm giả Thần Ngưng Cảnh không phải đối thủ của hắn.

- Với thực lực của ta hiện tại, ngoại cung không còn đối thủ, cũng không cần ra ngoài lịch lãm rèn luyện.

- Chuyện trọng yếu nhất của ta hiện tại là phá tan Phong Thần Huyết Chú phong ấn ý niệm chi tinh, sau đó phong ấn các loại áo nghĩa khác, lĩnh ngộ đến viên mãn lại tiến hành rèn luyện tăng lên tám chuyển cực hạn...

Hắn lẩm bẩm một lúc, đột nhiên Sở Mộ cau mày.

- Ta lĩnh ngộ áo nghĩa có kim mộc thủy hỏa thổ phong băng lôi, còn có hư thật áo nghĩa cùng vân chi áo nghĩa, còn có không chi áo nghĩa, nếu muốn đều rèn luyện đến tám chuyển cực hạn cần phải tốn không ít thời gian, không biết cần bao nhiêu năm mới có thể.

- Trước bỏ phong ấn một áo nghĩa, cứ xem hiệu suất rèn luyện rồi quyết định.

Nhiều áo nghĩa như thế, nói ra sẽ hù chết người.

Đồng thời còn là gánh nặng thật lớn.

Nếu có thể các kiếm giả đều hi vọng rèn luyện lĩnh ngộ áo nghĩa đến cực hạn lại đột phá đến Thần Ngưng Cảnh, khi đó sẽ có chỗ tốt cực lớn.

Nhưng tốn hao thời gian rất lớn, thường thường kiếm giả sau khi rèn luyện một loại áo nghĩa đến cực hạn sẽ lựa chọn đột phá Thần Ngưng Cảnh, về sau lại tiếp tục tham ngộ rèn luyện áo nghĩa, từ đó hiệu suất sẽ nhanh gấp mười lần..

Đây là lựa chọn của đa số người, Sở Mộ chỉ cố gắng làm tốt hơn.

Bản thân hắn lĩnh ngộ quá nhiều áo nghĩa cho nên có đôi khi không thể không lựa chọn.

Kim chi áo nghĩa phá phong, còn đạt tới tám chuyển cực hạn, tâm tình Sở Mộ thập phần sung sướng, hắn xuống giường và bước ra khỏi phòng, hắn ý định đi giải sầu, hắn vừa đi vừa quan sát bốn phía muốn ngắm cảnh sắc chung quanh.

Tu luyện trọng yếu, nghỉ ngơi thích hợp cũng trọng yếu.

Thả lỏng có độ còn có hiệu quả tốt hơn cứ rèn luyện suốt ngày.

Sở Mộ vừa rời phòng liền có người chú ý tới hắn, các loại ánh mắt sùng bái kính sợ thậm chí ghen ghét đều có.

Chào hỏi, Sở Mộ gật đầu mỉm cười đáp lại, hắn lúc này vô cùng bình dị dễ gần.

- Sở Mộ, đấu với ta một trận.

Xi Tiếu đâm đầu đi tới, khí tức cô đọng còn cường đại hơn lúc trước, hiển nhiên sau khi tranh tài tới bây giờ, hắn tiến bộ hết sức rõ ràng, tin tưởng tràn đầy muốn khiêu chiến Sở Mộ, đánh bại Sở Mộ.

Đối mặt Xi Tiếu chiến ý cực mạnh, Sở Mộ không có chút hứng thú gì, hắn từng đánh bại Xi Tiếu, khi đó hắn còn không dùng toàn lực, hôm nay tu luyện có tiến bộ, tu vi cũng khôi phục đến Nguyên Cực Cảnh cực hạn, thực lực đột nhiên tăng mạnh, Xi Tiếu càng không phải đối thủ của hắn, càng đừng nói kim chi áo nghĩa đã phá phong.

Thực lực của hắn có thể đánh bại một trăm Xi Tiếu.

Đáng tiếc Xi Tiếu không biết điểm này, bằng không hắn sẽ xấu hổ không dám cúi đầu nhìn Sở Mộ chứ đừng nói đi khiêu chiến.

Cự tuyệt Xi Tiếu khiêu chiến, Xi Tiếu lại dùng biện pháp vô lại đi theo Sở Mộ, Sở Mộ muốn giải sầu nhưng khó chịu khi mang theo cái đuôi, đành phải đáp ứng đấu với Xi Tiếu một trận.

- Ngay tại đây đi.

Sở Mộ nói.

- Xem kiếm.

Xi Tiếu quát, kiếm ra khỏi vỏ, lực phá núi sông, hắn chém ra một kiếm giống như ma vương hàng lâm nhân gian.

Người chung quanh cảm thấy hít thở không thông giống như bị bóp cổ họng không cách nào hô hấp, toàn thân run rẩy như bị uy thế của ma vương chấn nhiếp, một kiếm này của Xi Tiếu còn mạnh hơn khi hắn dùng toàn lực trong thi đấu nhiều.

Đáng tiếc Sở Mộ còn mạnh hơn hắn quá nhiều...

Hắn nhìn ra sơ hở trong đó, Sở Mộ kiếm kiếm ra khỏi vỏ sau đó rót băng phách chi lực vào bên trong, tinh thần ý niệm và kiếm ý bảy chuyển sơ kỳ đều tập trung vào một kiếm, phát động Chấn Sơn Kính cực hạn, uy lực tăng mạnh tới cực điểm.

Không sử dụng kim chi áo nghĩa, hắn dựa vào sơ hở phản kích, phá vỡ thế công của Xi Tiếu, còn đánh vào mạch môn trên cổ tay Xi Tiếu, lực lượng băng phách vô cùng to lớn bao phủ cổ tay, cả cánh tay Xi Tiếu bị đóng băng không thể nhúc nhích.

Chỉ một hô hấp đã phân thắng bại.

Thu kiếm vào vỏ, Sở Mộ quay người rời đi, Xi Tiếu kinh ngạc nhìn bóng lưng Sở Mộ, trên mặt hắn mang theo khiếp sợ không thể che dấu.

Không nghĩ tới hắn có tiến bộ, Sở Mộ tiến bộ còn lớn hơn so với hắn, hai bên chênh lệch càng rõ ràng.

...

Sau khi đi ra ngoài giải sầu, Sở Mộ quay về phóng tiến hành tu luêện bước tiếp theo.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)