Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0838

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0838: Hậu Thanh Minh khiếp sợ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Nếu như dựa vào quy tắc thí luyện, Hậu Thanh Minh chưa hẳn giống hắn thông qua năm cửa ải, thậm chí còn không thông qua cửa ải thứ tư.

Đây chỉ là suy đoán mà thôi, hắn cũng không biết thực lực chân chính của Hậu Thanh Minh là như thế nào.

Thu hồi Thần Hoang Mật Lệnh, Sở Mộ tiếp tục đi lên đỉnh ngọn núi.

...

- Đại ca, ngươi thông qua ba cửa ải, đạt được ban thưởng là cái gì?

Lão tam trong Thất Kiếm Lâu lên tiếng hỏi thăm, mấy người khác hiếu kỳ nhìn chằm chằm vào Hậu Thanh Minh.

- Ban thưởng cửa ải đầu tiên là Thiên Hoang Luyện Thể Dịch, ban thưởng thứ hai là Đại Linh Phách Đan, ban thưởng cửa ải thứ ba là Thì Chi La Bàn.

Hậu Thanh Minh cũng không có giấu diếm, hắn thản nhiên lên tiếng.

- Ban thưởng cửa ải thứ nhất giống ta.

- Ban thưởng cửa ải thứ hai cũng giống ta.

- Thì Chi La Bàn là cái gì?

Hậu Thanh Minh giải thích tác dụng của Thì Chi La Bàn, cả đám lập tức hô to.

- Có lẽ lần này chỉ có một mình đại ca thông qua cửa ải thứ ba, những người khác nhiều nhất chỉ vượt qua hai cửa ải, Thì Chi La Bàn này là đồ độc nhất vô nhị.

Lâm Diệp cười nói.

Mấy người khác cũng phụ họa, Hậu Thanh Minh cũng cho rằng như vậy, về phần Sở Mộ, bọn họ không cẩn thận quên mất rồi, chỉ có tu vi Nguyên Cực Cảnh, cho dù đạt được đệ nhất thi đấu ngoại mộ thì thế nào, chẳng qua chỉ là một con sâu cái kiến mà thôi.

Thu hoạch tràn đầy, nội tâm Sở Mộ vô cùng hưng phấn, hắn bước đi như bay, hoàn toàn nhẹ nhõm hơn lúc trước, hắn đi lên đỉnh ngọn núi.

Tại vị trí năm ngàn mét không xuất hiện tế đàn, tiếp tục tiến lên sáu ngàn mét cũng không có phát hiện tế đàn, trên đường đi phát hiện không ít linh dược, có rất nhiều linh dược ngàn năm tới mấy ngàn năm thậm chí vạn năm, Sở Mộ đều thu toàn bộ.

Ngọn núi dường như không có tận cùng, cho dù lên bao cao vẫn bị một tầng mây mù màu vàng nâu bao phủ, hơn nữa còn nồng nặc hơn trước.

Trừ Sở Mộ ra, đám người Hậu Thanh Minh không ngừng leo lên cao.

Bọn họ còn chưa ý thức được hai bên đang ở gần nhau.

Bởi vì mây mù quá mức nồng đậm cho nên Sở Mộ cũng không tính toán được mình đã lên bao cao, hắn không ngừng tiến lên cao hơn, có phát hiện bảo vật gì đều thu, tao ngộ hoang thú thì toàn lực chém giết.

Trong bất tri bất giác hai mắt của hắn tỏa sáng, mây mù tận tán, nơi trước mặt trống trải.

Hắn đi lên vài bước đụng chạm vách tường vô hình ngăn cản Sở Mộ, Sở Mộ vươn tay sờ vuốt, hắn cản thận quan sát mới phát hiện trước mặt có phong cấm ngăn cản bản thân mình đi vào.

- Đây là cái gì?

- Không có đường sao?

Cách đó không xa có tiếng nói vang lên, thì ra là đám người Hậu Thanh Minh cùng các đệ tử nội cung khác, bởi vì cách nhau không xa nên nhìn thấy Sở Mộ, ánh mắt bọn họ ngạc nhiên.

Bọn họ cảm thấy một đệ tử ngoại cung còn đi một mình, trong Thần Hoang Bí Cảnh có nhiều hoang thú cường đại như thế, là hẳn phải chết không thể nghi ngờ, cho dù như thế nào cũng không ngờ lại gặp Sở Mộ tại đây.

- Vận khí của tên này quá tốt.

Bọn họ không cho rằng Sở Mộ có được thực lực cường đại, có thể một đường chém giết hoang thú cường đại xuất hiện tại đây.

Phải biết rằng bọn họ có thể chém giết hoang thú cường đại nhưng rất nhiều hoang thú cường đại có thể miểu sát kiếm giả Thần Ngưng Cảnh.

Sở Mộ cũng nhìn thấy bọn họ, có mười sáu người, nói cách khác mười bốn người khác hoặc chết hoặc thất bại trong tế đàn thí luyện nên bị truyền tống ra khỏi Thần Hoang Bí Cảnh.

La Đại Hải không ở trong đó, xem ra là một trong những người bị đưa ra ngoài. Đáng tiếc hắn không có thu hoạch lớn.

Những người khác không có bất cứ giao tình gì với Sở Mộ, Sở Mộ không thèm quan tâm bọn họ, hắn tập trung nghiên cứu phong cấm.

Đây là phong cấm cực kỳ cao cấp. Nếu không đụng vào căn bản không phát hiện, cũng may phong cấm này không phải phong câm chủ động công kích, bằng không vừa rồi hắn đã chết ngay lập tức, bằng không cũng bị thương nặng.

Nếu có thể giải quyết phong cấm, tạo nghệ phong cấm của Sở Mộ sẽ có tăng lên.

Những người khác cũng nhận ra có phong cấm, trong đó có một người đọc lướt qua phong cấm, cũng ý định nghiên cứu một phen, nhìn thấy Sở Mộ cũng đang nghiên cứu thì cười lạnh xem thường.

Cũng không biết trôi qua bao lâu, Sở Mộ vẫn còn nghiên cứu, những người khác không có tính kiên nhẫn như vậy, không thì không hiểu, ngay cả tên đệ tử nội cung đọc lướt qua phong cấm cũng bỏ cuộc, tạo nghệ kém quá nhiều.

- Chúng ta nên ra tay oanh kích phong cấm.

Một người trong đó đề nghị.

- Đúng vậy, bên trong khẳng định có trọng bảo.

Đề nghị dùng bạo lực phá giải được thông qua, Sở Mộ nghiên cứu phong cấm nhìn sang, dứt khoát tạm thời buông tha nghiên cứu và lui ra phía sau.

- Ta xuất thủ trước thử xe, .

Vưu Ưng lên tiếng, trực tiếp rút kiếm sau đó bộc phát kiếm kỹ cường đại, Sở Mộ nheo mắt nhìn.

Kiếm kỹ!

Vưu Ưng thi triển chính là kiếm kỹ, kiếm kỹ chính thức.

Nói cách khác tạo nghệ khống chế của Vưu Ưng đạt tới cấp độ Nhân Kiếm Hợp Nhất.

Tiếng bén nhọn vang lên, chỉ thấy kiếm quang của Vưu Ưng ngưng tụ trong nháy mắt, biến hóa thành hùng ưng trên âầu trời, móng vuốt sắc bén lao tới oanh kích phong cấm, móng vuốt sắc bén dùng sức xé mạnh.

Phong cấm không si nhê gì, hùng ưng của Vưu Ưng tán loạn trong nháy mắt, hóa thành kiếm quang biến mất trong hư không.

Nếu mình trúng một kiếm này, tuyệt đối sẽ tan thành mây khói, phong cấm không sứt mẻ gì, từ đó nói rõ phong cấm cực kỳ cường đại.

Sau khi nghiên cứu một phen, tuy Sở Mộ không có biện pháp phá giải nhưng đã biết rõ phong cấm rất cường đại, đột khó quá lớn, gần như không có khả năng.

Đương nhiên, nếu có đầy đủ thời gian chậm rãi nghiên cứu cũng có thể.

- Chúng ta liên thủ cùng oanh kích phong cấm.

Một người trong đó đề nghị.

- Tốt.

- Cùng ra tay đi!

Cả đám tỏ vẻ đồng ý, bọn họ cũng biết thực lực Vưu Ưng, bọn họ cũng biết rõ uy lực một kiếm vừa rồi cho nên cũng nhìn rõ tình huống.

Mười sáu đệ tử nội cung cùng ra tay, Sở Mộ vội vàng mở to mắt nhìn.

Khí thế ngưng tụ toàn thân, chỉ cần khí thế đã làm Sở Mộ cơ hồ hít thở không thông.

Ngay sau đó từng thanh kiếm ra khỏi vẻ, kiếm quang tỏa sáng, hùng ưng lại xuất hiện trên bầu trời, ngay sau đó là mặt trăng, mặt trời, vòi rồng đều xuất hiện...

Xem ra kiếm kỹ không khác gì đại lục Cổ Kiếm nhưng uy lực chênh lệch gấp ngàn vạn lần.

*****

Khống chế lực lượng cảnh giới Nhân Kiếm Hợp Nhất, một kiếm tiện tay đủ sức vượt qua Nhập Cảnh cực hạn, kiếm kỹ còn dung nhập kiếm ý, kiếm nguyên và áo nghĩa... Vào trong, tất cả lực lượng cùng bộc phát một lần, dùng lộ tuyến đặc thù và phương thức đặc biệt phóng thích ra ngoài hình thành công kích hữu hiệu, uy lực cũng càng cường đại hơn trước.

Kiếm kỹ do Nhân Kiếm Hợp Nhất tạo thành so sánh với kiếm kỹ tại đại lục Cổ Kiếm chẳng khác gì than đen và kim cương.

Mười sáu kiếm giả ra tay, mỗi người khống chế lực lượng đạt tới cảnh giới Nhân Kiếm Hợp Nhất, Sở Mộ kinh ngạc lần nữa.

- Chẳng lẽ thực lực top ba mươi nội cung đều đạt tới cấp bậc Nhân Kiếm Hợp Nhất?

Sở Mộ nói thầm, nghĩ tới Hoắc Lăng Quang có thực lực trong top ba mươi nội cung, như vậy hắn cũng khống chế lực lượng ở cấp bậc Nhân Kiếm Hợp Nhất?

Mười sáu người này, Sở Mộ chú ý trọng điểm Hậu Thanh Minh, bởi vì hắn mạnh nhất.

Thanh thế kiếm kỹ của Hậu Thanh Minh không cường đại bằng những người khác nhưng Sở Mộ nhìn ra uy lực của nó càng ngưng tụ.

Đều là Nhân Kiếm Hợp Nhất, cảnh giới cũng phân cao thấp, cùng một kiếm kỹ cũng có mạnh có yếu, tất cả phải xem thiên phú và ngộ tính bản thân.

Rất rõ ràng, Hậu Thanh Minh chỉ đánh ra một đạo kiếm quang màu xanh xuyên thủng hư không, bên trong kiếm quang ẩn chứa khí phách xé rách bầu trời. Chỉ cần đứng quan sát, Sở Mộ đã có cảm giác hãi hùng khiếp vía, dường như trái tim hắn bị đâm thủng.

Mười sáu người bộc phát mười sáu kiếm kỹ cùng đánh vào một chỗ trên phong cấm, lúc này gợn sóng xuất hiện trên phong cấm, toàn bộ kiếm kỹ đều tán loạn hóa thành vô số kiếm quang chẳng khác gì đom đóm trên bầu trời đêm.

Qua ba hô hấp, phong cấm rung động sau đó biến mất, phong cấm bình yên vô sự, hoàn toàn không chút tổn hại.

Không tin tà, mười sáu đệ tử nội cung lại xuất kiếm lần nữa, lúc này uy lực kiếm kỹ cường đại hơn.

Gợn sóng rung động mạnh hơn, qua bốn hô hấp liền biến mất không thấy gì nữa.

Lại thử ba lần nữa, mười sáu đệ tử nội cung buông bỏ, phong cấm này quá cường đại. Căn bản không có khả năng rung chuyển, cho dù là bọn họ có dùng toàn lực, liên thủ công kích cùng một điểm cũng không làm được gì.

Thấy bọn họ buông tha, Sở Mộ lại đi lên nghiên cứu phong cấm.

- Giả vờ giả vịt.

Trong đệ tử nội cung, Vương Trung Hải hơi có tìm hiểu phong cấm bĩu môi khinh thường lên tiếng. Giọng nói không cao không thấp, Sở Mộ cũng nghe sau đó lườm Vương Trung Hải, hắn không quan tâm.

Người khác nói người khác, chính mình làm chính mình.

- Có biện pháp nào phá giải hay không?

Hậu Thanh Minh nói, mọi người suy nghĩ.

Sở Mộ tiếp tục nghiên cứu.

Thời gian trôi qua, mọi người cũng không hiểu rõ. Chính mình tiến vào Thần Hoang Bí Cảnh đã bao lâu, bọn họ bằng cảm giác chưa tới hai mươi ngày, vẫn còn thời gian.

Sở Mộ hoàn toàn đắm chìm vào nghiên cứu phong cấm, hắn đã tìm được chút da lông.

Càng nghiên cứu, Sở Mộ càng hiểu phong cấm cường đại và thâm ảo, đồng thời cũng dung hợp với phong cấm trong truyền thừa của mình, hóa cho mình dùng, tạo nghệ phong cấm của hắn tăng lên rõ ràng.

- Tính toán, nếu không thể phá giải chúng ta đi nơi khác.

Rốt cuộc có người không chờ nổi.

- Ta đi cùng ngươi.

- Ta không lưu lại nơi này lãng phí thời gian, còn không bằng đi nơi khác xem có gì khác lạ hay không.

- Cơ hội tiến vào Thần Hoang Bí Cảnh chỉ có một lần, bỏ qua sẽ không có, thời gian quý giá, không thể lãng phí tại nơi này.

Không bao lâu đã có sáu người phân thành hai đội ngũ rời khỏi nơi này, cũng chia hai hướng khác nhau.

Mười người còn lại tiếp tục tìm hiểu phong ấn.

Sau khi trôi qua một thời gian ngắn, cũng có hai người rời đi.

Dần dần chỉ còn lại bốn người Thất Kiếm Lâu, một người lúc trước đã bị truyền tống ra bên ngoài.

- Đại ca.

- Chờ một chút, tiếp tục xem.

Hậu Thanh Minh lên tiếng, hắn khẳng định sau khi phá phong cấm sẽ có đại thu hoạch.

Mọi người rời đi, Sở Mộ cũng biết, tâm thần của hắn đắm chìm tìm hiểu phong cấm nên không để ý.

Phong cấm tự thành một đạo, bác đại tinh thâm, Sở Mộ nghiên cứu cảm giác mình đang rong chơi trong biển tri thức của phong cấm.

Phong cấm này là phong cấm dung hợp, hơn nữa còn là dung hợp phong cấm phòng ngự, dùng phương thức hỗn hợp thần kỳ nào đó, từ đó trợ giúp phong cấm chi đạo của Sở Mộ tiến bộ nhảy vọt.

Trong bất tri bất giác, Sở Mộ đã nghiên cứu tất cả phương diện phong cấm đạt tới cấp độ đại tông sư, đại tông sư phong cấm toàn năng, hết sức kinh người.

Đạt tới cấp độ này, muốn tìm hiểu phong cấm cũng thấy rõ vài phần, càng tìm hiểu sâu hơn.

Sở Mộ bắt đầu nếm thử phá giải phong cấm, hắn phá giải nghiệm chứng mà thôi, từ đó tăng cấp độ phong cấm bản thân mình.

- Hắn đang làm cái gì? Chẳng lẽ muốn phá giải phong cấm?

Đám người Hậu Thanh Minh nhìn thấy hành động của Sở Mộ thì cả kinh, sau đó lắc đầu.

Thời gian trôi qua, bỗng nhiêng cấm trước mặt biến mất, dường như gió thổi qua mặt hồ sau đó biến mất không thấy gì nữa.

Sau khi phong cấm biến mất, một cung điện hùng vĩ xuất hiện trước mắt mọi người, còn chưa kịp phản ứng gì, cung điện trước mắt mờ nhạt sau đó biến mất.

Quang ảnh phá không bay lên cao như chim bay sang sông, trong nháy mắt biến mất không còn dấu vết lần theo.

Cơ bắp trên thân thể không ngừng rung động, lực lượng kỳ dị không ngừng điệp gia sinh ra hấp lực cường đại.

Qua ba hô hấp trong hư không xuất hiện tiếng nổ mạnh, phong vân không ngừng rung động và hóa thành vòng xoáy, không khí bị nghiền nát.

Vào lúc Sở Mộ phá tan phong cấm, cùng lúc đó các thân ảnh trong tiểu thế giới đều bị truyền tống quay về Thiên Hoang Thần Sơn.

Những người này đều là đệ tử Thiên Hoang Địa Cung tham gia Thần Hoang Bí Cảnh.

Sở Mộ phá giải phong cấm trên ngọn núi vô danh trong Thần Hoang Bí Cảnh, đám người Hậu Thanh Minh đều nhìn thấy phía sau là cung điện to lớn, bọn họ không kịp hành động, cung điện trở nên mơ hồ và biến mất, bọn họ bị lực lượng Thần Hoang Bí Cảnh truyền tống ra bên ngoài.

Phá giải phong cấm, cung điện gần ngay trước mắt, bởi vì đến giờ bị truyền tống ra khỏi Thần Hoang Bí Cảnh, đám người Hậu Thanh Minh vô cùng xoắn xuýt, mình chờ thời gian dài như vậy là vì cái gì?

Tuy Sở Mộ cũng có chút xoắn xuýt nhưng nghĩ tới mình có được một khối Thần Hoang Mật Lệnh, hắn có thể tiến vào Thần Hoang Bí Cảnh lần nữa cho nên rất thản nhiên.

Sau khi bị truyền tống ra khỏi Thần Hoang Bí Cảnh, cũng không xuất hiện tại địa điểm đi vào Thần Hoang Bí, bọn họ bị truyền tống tùy cơ, nếu như vận khí không tốt cũng có thể bị đưa vào hiểm địa nào đó.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)