← Ch.0861 | Ch.0863 → |
- Thật mạnh!
- Khâu Không bị đánh bại trong một chiêu!
- Chẳng lẽ chỉ có top ba mươi mới có thể đánh bại hắn?
Top ba mươi và top một trăm nội cung là hai khái niệm, tu vi như nhau nhưng thực lực chênh lệch cực lớn, đệ tử top ba mươi dễ đàng đánh bại đệ tử top một trăm.
Nếu như nói Sở Mộ trước kia liên tục đánh bại mười đệ tử nội cung chỉ làm người ta kinh ngạc, như vậy hiện tại hời hợt đánh bại Khâu Không đã làm nhiều người khiếp sợ.
Ngay cả Hậu Thanh Minh cũng phải nhìn Sở Mộ nhiều hơn vài lần, thậm chí hắn suy nghĩ, nếu như cho Sở Mộ một ít thời gian, chẳng lẽ hắn có thể đuổi kịp bước chân của minhfh?
Chợt Hậu Thanh Minh lắc đầu, đây là việc không có khả năng, có lẽ Sở Mộ rất có thiên phú, tiềm lực hơn người, thậm chí không kém hơn chính mình, nhưng vấn đề là mình đã vượt lên hắn quá nhiều, huống chi hắn trong chuyến đi Thần Hoang Bí Cảnh đạt được chỗ tốt không nhỏ, tu luyện trong khoảng này có tiến bộ rõ ràng, thực lực Sở Mộ tăng lên nhanh hơn nữa cũng không bằng hắn.
Hậu Thanh Minh cảm giác mình buồn lo vô cớ, có lẽ có một ngày Sở Mộ sẽ thay thế vị trí của mình, nhưng khi đó mình đã là Kiếm Vương, hắn vẫn áp đảo trên Sở Mộ.
- Nghe nói thực lực top ba mươi nội cung rất mạnh, không bằng các ngươi đi ra đấu với ta một trận.
Sở Mộ nhàn nhạt nói ra.
Khâu Không chỉ xứng để hắn rút kiếm mà thôi, hoàn toàn không phải đối thủ của hắn.
Chiến ý của hắn bị kích phát, khát vọng gặp được đối thủ cường đại, hắn muốn tìm người đấu một trận.
Mục tiêu của hắn là top ba mươi nội cung, hắn hi vọng đối phương không nên quá tệ, nghĩ đến đây máu huyết Sở Mộ sôi trào, hắn nói chuyện bình thản nhưng thành công kích thích lửa giận của đệ tử top ba mươi nội cung.
- Không ngờ ngươi lại có thực lực như vậy, nhưng con đường của ngươi đã dừng ở đây.
Vừa lên tiếng, bóng người xuất hiện trên kiếm thai.
- Là Lâm Diệp.
- Thất Kiếm Lâu Lâm Diệp.
- Lâm Diệp bài danh hai mươi chín, thực lực mạnh hơn Khâu Không không biết bao nhiêu lần, cũng có thể dùng một kiếm đánh bại Khâu Không, có hắn ra tay, Sở Mộ thua chắc rồi.
- Đúng thế, lui một vạn bước mà nói, Lâm Diệp là người Thất Kiếm Lâu, nếu như hắn bại, người khác của Thất Kiếm Lâu sẽ đứng ra, nói không chừng đến lúc đó Hậu Thanh Minh sẽ ra tay.
- Hậu Thanh Minh vừa ra tay, lúc đó có trò hay xem rồi.
Thực lực Hậu Thanh Minh được công nhận cường đại, trong thi đấu nội cung trăm năm lần trước hắn dùng ba kiếm đánh bại đối thủ đứng thứ hai, trong suy nghĩ của đệ tử nội cung, Hậu Thanh Minh là tồn tại chỉ có thể nhìn lên.
- Không nên nói khoác như vây.
Sở Mộ đáp lời.
- Có nói khoác hay không lát nữa sẽ cho ngươi biết.
Lâm Diệp không tức giận, hắn rút kiếm ra.
Hắn cầm kiếm trong tay, khí thế sinh ra biến hóa, khí thế lăng lệ ác liệt giống như phong bạo càn quét chung quanh.
Không ra tay thì thôi, vừa ra tay chắc chắn kinh thiên động địa.
Hắn lập tức rút kiếm chém xuống, kiếm quang màu xanh sắc bén chém tới phía trước.
Đây là kiếm quang cảnh giới Nhân Kiếm Hợp Nhất, nhìn không có gì lạ nhưng tất cả lực lượng đều ẩn vào bên trong.
Phải biết rằng, lĩnh ngộ Nhân Kiếm Hợp Nhất là phải hợp nhất cảnh giới Nhập Cảnh vào làm một, từ cơ sở đó thăng hoa đột phá cấp độ cao hơn.
Đệ tử nội cung như Lâm Diệp đã tấn cấp Thần Ngưng Cảnh lâu năm, cơ bản đều vượt qua mười năm, thiên phú, ngộ tính và tiềm lực của hắn hơn xa những kiếm giả Thần Ngưng Cảnh khác, chỉ có như vậy mới có thể lĩnh ngộ Nhân Kiếm Hợp Nhất.
Nghiêm khắc mà nói, đệ tử top ba mươi nội cung không ai thấp hơn sáu mươi tuổi, bởi vì tu luyện cho nên bộ dạng chỉ hơn ba mươi thậm chí còn trẻ hơn.
Cảnh giới kiếm giả càng cao, tu vi càng sâu, tuổi thọ càng dài, kiếm giả Nguyên Cực Cảnh cơ bản có thể sống mấy trăm thậm chí cả ngàn tuổi, sáu mươi tuổi không coi vào đâu.
Đệ tử chân cung ít nhất cũng hơn bảy mươi tuổi, mà rất nhiều trưởng lão nội cung đều hơn trăm tuổi, trưởng lão chân cung còn lớn tuổi hơn, bọn họ đã mấy trăm tuổi.
Kiếm quang màu xanh chém tới, đây là kiếm quang cảnh giới Nhân Kiếm Hợp Nhất, tuy không bằng kiếm kỹ nhưng không tầm thường.
Phong chi áo nghĩa, thân thể Sở Mộ di động cực nhanh, hắn bay vút đi như cơn gió, hắn thể hiện phong chi áo nghĩa bảy chuyển cực hạn, tốc độ Sở Mộ nhanh kinh người.
Có được thần niệm chi lực, tấn thăng đến Thần Ngưng Cảnh, hắn phát huy áo nghĩa chi lực còn mạnh hơn trước.
Kiếm quang thất bại chém vào phong cấm, phong cấm sinh ra gợn sóng nhộn nhạo, Sở Mộ rút kiếm ra khỏi vỏ, hắn rút kiếm chém rách không gian, mũi kiếm mang theo mũi nhịn kinh người tấn công Lâm Diệp.
- Chút tài mọn.
Lâm Diệp phát ra tiếng hừ lạnh khinh thường, hắn cầm kiếm chém Sở mộ.
Tuy tạo nghệ kiếm thuật không bằng Sở Mộ nhưng khống chế lực lượng đạt tới cấp độ Nhân Kiếm Hợp Nhất, kiếm giống như cánh tay kéo dài, dường như dung làm một thể với hắn, cũng nghe theo hắn sai khiến, hắn nắm giữ vô cùng tự nhiên.
Nhân Kiếm Hợp Nhất không chỉ thể hiện ở uy lực, nó còn thể hiện bản thân khống chế kiếm đạt tới mức tận cùng.
Dường như thanh kiếm được trao tính mạng, Lâm Diệp thi triển kiếm chiêu bình thường lại ẩn chứa uy lực khó lường, cảnh giới Nhân Kiếm Hợp Nhất giúp kiếm chiêu bình thường bộc phát uy năng kinh nươời.
Trong tích tắc Lâm Diệp đánh ra hơn mười kiếm, kiếm kiếm ẩn chứa lực lượng phong chi áo nghĩa, thập phần cường hoành, tốc độ cực nhanh làm người ta không phát hiện quỹ tích xuất kiếm.
Hơn mười kiếm hỗ trợ lẫn nhau, ẩn ẩn một vòi rồng, muốn xé nát Sở Mộ.
Đối mặt kiếm với Lâm Diệp, Sở Mộ có cảm giác hít thở không thông, không chỉ nhanh, hơn nữa còn dữ dằn, khó có thể ứng phó, không thể không đón đỡ giảm bớt uy lực và lui ra sau.
- Thực lực như vậy mà muốn làm thiếu cung chủ sao?
Lâm Diệp vừa xuất kiếm vừa đả kích Sở Mộ.
Sở Mộ không quan tâm, hắn dễ dàng đón đỡ mỗi kiếm của Lâm Diệp, cảm nhận Nhân Kiếm Hợp Nhất cường đại, bởi vì lần lượt đón đỡ cho nên cánh tay run lên.
- Ta sẽ sử dụng kiếm kỹ đánh bại ngươi, để ngươi thua được tâm phục khẩu phục.
Sau khi ngăn cản hơn mười kiếm, dường như thế công như sấm sét không thể đánh bại Sở Mộ, Lâm Diệp có chút khó chịu, hắn quát lớn, kiếm trong tay chấn động, hào quang màu xanh xuyên qua không gian, kiếm của hắn như cuồng phong tấn công Sở Mộ.
Trong cuồng phong có mấy chục đạo kiếm quang đánh tới, làm cho Sở Mộ không thể tránh né.
- Sắp bại!
- Quả nhiên top ba mươi cường đại!
- Đúng thế, có thể kĩnh ngộ Nhân Kiếm Hợp Nhất, thực lực chênh lệch quá rõ ràng.
*****
Kiếm kỹ của Lâm Diệp làm Sở Mộ ngưng trọng, dựa vào thực lực đối thủ, hắn không cách nào ứng phó, cho dù áo nghĩa của hắn nhiều hơn Lâm Diệp không ít.
Hít sâu một hơi, đã không thể né tránh vậy thì xuất kiếm đánh nát kiếm kỹ đi.
Kiếm của hắn như sống lại, có tính mạng đặc biệt giống như tinh linh, ánh mắt các trưởng lão nội cung sáng ngời.
- Đây là...
- Nhân Kiếm Hợp Nhất!
- Đúng vậy, loại cảm giác này tuyệt đối là Nhân Kiếm Hợp Nhất, Sở Mộ đã lĩnh ngộ Nhân Kiếm Hợp Nhất...
Một trưởng lão nội cung kinh ngạc, trưởng lão chân cung và tam cung chủ dùng lực lượng linh hồn quan sát cuộc chiến cũng kinh ngạc.
Thật không ngờ Sở Mộ vừa đột phá đến Thần Ngưng Cảnh đã có lực khống chế đạt tới Nhân Kiếm Hợp Nhất.
Nếu như không nhìn lầm, Sở Mộ còn chưa tới năm mươi tuổi.
Tính toán nghiêm khắc, tuổi của Sở Mộ chừng bốn mươi.
Nhân Kiếm Hợp Nhất, kim chi áo nghĩa bảy chuyển cực hạn, phát động Chấn Sơn Kính cực hạn, mặc dù không có kiếm ý nhưng Sở Mộ có thể đánh nát kiếm kỹ màu xanh, phá giải kiếm kỹ của Lâm Diệp, sắc mặt Lâm Diệp ngạc nhiên không nhỏ.
- Kiếm kỹ của Lâm Diệp còn chưa hoàn thiện nhưng phá nát như vậy, thiên phú của Sở Mộ đúng là yêu nghiệt.
Một ít trưởng lão nội cung suy nghĩ.
Xác định Sở Mộ đã đạt tới cấp độ Nhân Kiếm Hợp Nhất, Lâm Diệp nhíu mày, lòng tin đánh bại Sở Mộ yếu đi vài phần, trong bất tri bất giác khí thế cũng yếu đi nhiều.
Sở Mộ nắm lấy cơ hội xuất kiếm phản kích, kiếm được cảnh giới Nhân Kiếm Hợp Nhất tăng phúc liền biến thành quỷ dị khó lường, kiếm thuật lĩnh vực vừa mở ra liền mạnh hơn rất nhiều.
Lâm Diệp phát hiện mình sa vào vũng bùn, không cách nào tự kềm chế, hắn chỉ có thể né tránh chứ không thể phản kích.
Hắn có cảm giác vô lực khi đối mặt Sở Mộ.
Đám người chung quanh ngạc nhiên không nhỏ, Sở Mộ không chỉ thể hiện cảnh giới Nhân Kiếm Hợp Nhất mà nhiều kiếm giả ước mơ, thậm chí hắn còn áp chế Lâm Diệp, xem tình hình Lâm Diệp không được tốt lắm.
Đây là ảo giác sao?
Bọn họ dùng sức dụi mắt.
Hậu Thanh Minh nhướng mày, cảm giác hắn bóp tắt lúc trước lại tỏa sáng, hắn cảm thấy không tốt lắm.
Sở Mộ trong vô tri vô giác tiến vào trạng thái mà người khác mơ ước: đốn ngộ.
Kim chi áo nghĩa, vân chi áo nghĩa và phong chi áo nghĩa vận dụng luân phiên, lực lượng ba loại áo nghĩa liên thông và luân chuyển liên tục giống như tự thành một thể.
- Thì ra là thế, áo nghĩa cũng có thể dung hợp như vậy.
Sở Mộ nói thầm, hắn có cảm giác rộng mở trong sáng.
Hắn không chỉ có ngộ tính kinh người, đốn ngộ là nhờ vào cảnh giới Nhân Kiếm Hợp Nhất.
Nhân Kiếm Hợp Nhất, tên như ý nghĩa, người và kiếm trong tay hợp làm một giống như chỉnh thể, xuất kiếm trong cảnh giới Nhân Kiếm Hợp Nhất, vận dụng áo nghĩa và bộ pháp hoặc dung hợp áo nghĩa, chỉ cần sử dụng sẽ càng ngày càng thông thuận, biến ảo liên tục, thân tùy kiếm động, cho nên áo nghĩa dung hợp dễ dàng.
Trong lúc bất tri bất giác, phong chi áo nghĩa cũng dung nhập vào trong kiếm, nó bắt đầu tiếp xúc với kim chi áo nghĩa, còn cần kim chi áo nghĩa chính thức dung hợp với phong chi áo nghĩa, ngưng tụ thành một đạo lực lượng mới thể hiện uy lực chân chính của dung hợp áo nghĩa.
Trong lúc bất tri bất giác, Lâm Diệp đã trở thành đối tượng Sở Mộ tu luyện.
Lúc này Lâm Diệp không nói thành lời, hắn như lâm vào vũng bùn, thoát thân không được, không thể không lần lượt né tránh, lại phát hiện kiếm của Sở Mộ gia tốc thật nhanh, mũi nhọn tăng cường và sinh ra uy lực cường đại.
Bỗng nhiên kiếm kia tăng tốc độ và uy lực đánh tan phòng ngự của Lâm Diệp, lực lượng cường đại, đánh Lâm Diệp rút lui, còn chưa kịp điều chỉnh, kiếm thứ hai đã đánh tan tất cả ngăn cản giết tới gần Lâm DIệp.
Tình thế biến ảo quá nhanh, Lâm Diệp đã thua dưới kiếm Sở Mộ, sắc mặt vô cùng âm trầm.
Lâm Diệp bài danh hai mươi chín, ngay từ đầu chiếm cứ thượng phong nhưng chuyển tiếp đột ngột bại trong tay Sở Mộ, chuyển biến này làm nhiều người không theo kịp.
Trên thực tế trưởng lão nội cung cho rằng thực lực Sở Mộ đánh bại top một trăm đã không tệ rồi, không thể nào là đối thủ của top ba mươi, hiện tại xảy ra chuyện này nằm ngoài dự đoán của bọn họ.
Lâm Diệp âm trầm quay người rời khỏi kiếm thai, hắn quay lại trận doanh Thất Kiếm Lâu, không nói một lời.
Sở Mộ hào không thèm để ý, hắn cũng có lĩnh ngộ rất nhiều, đó là cảm giác áo nghĩa tương dung.
Lúc trước hắn từng tốn hao một ít thời gian dung hợp áo nghĩa chi lực nhưng không có đầu mối nào, cũng bởi vì có quá nhiều thứ cần tu luyện cho nên không có thời gian đành buông bỏ, không nghĩ tới đạt tới Nhân Kiếm Hợp Nhất lại có lĩnh ngộ.
Hiện tại kim chi áo nghĩa dung hợp phong chi áo nghĩa, lực lượng sau dung hợp có được đặc tính sắc bén của kim chi áo nghĩa và nhanh nhẹn của phong chi áo nghĩa, uy năng tăng lên đâu chỉ gấp đôi, nếu như dung nhập áo nghĩa thứ ba, chỉ sợ còn mạnh hơn trước quá nhiều.
Lâm Diệp bị thua, không ít đệ tử top ba mươi suy nghĩ, cũng không có ý định ra tay, nói top ba mươi nhưng top mười mới là mạnh nhất, thực lực những người bài danh top mười một tới ba mươi không chênh lệch quá nhiều, nếu hiện tại đấu lại sẽ có bài danh xuất hiện biến hóa, bởi vậy cho dù đệ tử bài danh mười một cũng không nắm chắc đánh bại Sở Mộ.
Đã không có nắm chắc vậy thì đừng ra tay, bằng không không đánh bại Sở Mộ, ngược lại bại như Lâm Diệp, thanh danh của bọn họ chắc chắn bị đả kích.
- Hắc hắc hắc, bỗng nhiên ta có chút ngứa tay.
Một nam tử tóc như cương châm mặc trường bào lên tiếng, cơ bắp của hắn nổi lên như sắp nổ tung, hắn tươi cười nhưng không mất chiến ý phóng lên kiếm thai.
- Khổng Chiến.
- Khổng Chiến bài danh thứ sáu, cực kỳ hiếu chiến, gặp mạnh càng mạnh, có hắn ra tay, khẳng định ổn thỏa.
Khổng Chiến là người kỳ lạ, rất hiếu chiến, gặp đối thủ cường đại sẽ đi lên khiêu chiến, cho dù bị đánh cả người tổn thương cũng phải chiến.
Từ trên người Khổng Chiến. Sở Mộ nhìn thấy khí chất giống như Xi Tiếu, nhưng khí chất này nhạt đi rất nhiều.
- Sở Mộ, ta sẽ dùng toàn lực đánh với ngươi một trận, hi vọng ngươi không để cho ta thất vọng.
Khổng Chiến nói chuyện trực tiép, kiếm ra khỏi vỏ, trực chỉ Sở Mộ. Chiến ý như phong bạo bao phủ Sở Mộ vào trong.
Tinh thần Sở Mộ chấn động, cơ bắp toàn thân căng cứng, đó là phản ứng khi gặp đối thủ cường đại.
Nếu toàn lực đấu một trận, Khổng Chiến cũng không lưu thủ, kiếm trực chỉ Sở Mộ sinh ra tiếng nổ kinh người giống như sấm sét nổ vang bên tai giống như công kích âm công.
← Ch. 0861 | Ch. 0863 → |