Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0910

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0910: Phá kỷ lục
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Sở Mộ kiên trì tu luyện hằng ngày nên có tăng lên, hôm nay đã tới gần Thần Ngưng Cảnh đại thành đỉnh phong, lại nhờ dược lực tinh thuần của Long Hổ Huyền Nguyên đan, kiếm nguyên tăng lên rất nhiều.

Rất nhanh, Thiên Hoang kiếm nguyên tăng lên tới Thần Ngưng Cảnh đại thành đỉnh phong, bắt đầu xung kích Thần Ngưng Cảnh viên mãn.

Sở Mộ vô cùng chú trọng trụ cột, bởi vậy lúc tu vi đạt tới Thần Ngưng Cảnh đại thành đỉnh phong, hắn không sốt ruột đột phá viên mãn, hắn cố ý áp chế rèn luyện kiếm nguyên.

Kiếm nguyên bị rèn luyện, tạp chất mất đi, số lượng giảm bớt cho nên dược lực không ngừng tiêu hao.

Thời gian trôi qua, mũi nhọn trong Thanh Trúc viên có tác dụng giúp Sở Mộ rèn luyện kiếm nguyên.

Không bao lâu, hắn rèn luyện Thiên Hoang kiếm nguyên đến cực hạn, cũng vững chắc Thần Ngưng Cảnh đại thành đỉnh phong sau đó mới đột phá.

Không ngừng hấp thu dược lực còn sót lại của Long Hổ Huyền Nguyên đan, số lượng Thiên Hoang kiếm nguyên tăng lên một chút, oanh, khí huyết sôi trào, rồng ngâm hổ khiếu, kiếm nguyên chấn động và bành trướng tại đan điền, lực lượng cường đại rót đầy toàn thân.

Thần Ngưng Cảnh viên mãn!

Long Hổ Huyền Nguyên đan còn thừa chút dược lực, Sở Mộ hấp thu dược lực cực nhanh, dùng chúng vững chắc tu vi Thần Ngưng Cảnh viên mãn.

Kiếm nguyên Thần Ngưng Cảnh viên mãn cường đại hơn Thần Ngưng Cảnh đại thành ba phần, thực lực Sở Mộ tăng lên không ít.

Sau khi tu hành kiếm nguyên, Sở Mộ bắt đầu tu hành bí pháp thần niệm Kiếm Đồng.

Không ngừng tu luyện, ba ngày qua đi, Thiên Xảo Ngư lại tới tìm Sở Mộ uống rượu lần nữa.

- Sở huynh, đây chính là hảo tửu nhiều năm của phụ thân ta, bình thường đừng nói uống, cho dù nhìn cũng không được.

Thiên Xảo Ngư lấy một bình rượu trong không gian giới chỉ ra ngoài, hắn cười nói với Sở Mộ:

- Lần này phụ thân ta chủ động mang ra, bảo ta chiêu đãi Sở huynh.

Vừa nói, Thiên Xảo Ngư dọn thức ăn ra ngoài, hắn mở nắp bình rượu, lúc này mùi thơm thấm vào ruột gan bộc phát, trong mùi thơm còn có sương mù màu trắng từ trong bình rượu bay ra ngoài, nó giống như giao long giương nanh múa vuốt trên không trung.

- Rượu này tên là Tiềm Long Thăng Thiên.

Thiên Xảo Ngư chỉ vào giao long đang bay múa, lại nói với Sở Mộ.

- Đã cất chứa vượt qua ba trăm năm...

- Ba trăm năm...

Sở Mộ cả kinh.

Rượu càng lâu càng thơm ngon, rượu lâu năm giá trị càng cao, rượu như Tiềm Long Thăng Thiên giá trị phi phàm, lại cất chứa ba trăm năm, giá trị tăng lên gấp trăm lần.

Bình rượu chừng một cân, Sở Mộ không đoán được giá trị của nó.

Mặc kệ giá trị của nó có bao nhiêu, đầu tiên nó là rượu, nếu là rượu thì phải uống, không uống thì giá trị của nó không đáng tiền.

- Rót một chén.

Sở Mộ thúc giục, hắn không phải tửu quỷ nhưng yêu thích nhấm nháp rượu ngon, nhất là rượu ngon chưa từng uống qua, thậm chí muốn nếm thử, đương nhiên đôi khi không có cũng không tận lực theo đuổi.

Thiên Xảo Ngư cười ha ha, bắt đầu rót rượu cho Sở Mộ, kỳ thật hắn tới tiễn Sở Mộ đi.

Bởi vì hôm nay chính là ngày Sở Mộ tiến vào Phi Thiên Các, về sau sẽ là đệ tử Phi Thiên Các, cũng ở trong Phi Thiên Các.

Từ nay về sau, Thiên Xảo Ngư cũng không biết phải bao lâu mới gặp lại Sở Mộ.

- Sở huynh, ta mời ngươi chén này.

Thiên Xảo Ngư giơ chén rượu nói với Sở Mộ.

Hai người nhắm rượu và đồ ăn, một chén lại một chén, trong bất tri bất giác, một cân Tiềm Long Thăng Thiên đã bị hai người uống cạn.

- Rượu này là ngon nhất ta từng uống qua.

Sở Mộ nói.

- Sở huynh, ta nghe nói trong Phi Thiên Các có rượu ngon hơn cả Tiềm Long Thăng Thiên, lần sau gặp mặt, ngươi nên mang cho ta nếm thử.

Thiên Xảo Ngư cười nói.

- Tốt.

Sở Mộ đáp ứng không do dự, hắn đứng lên rời khỏi Thanh Trúc viên.

Toái Tinh Lâu, Phi Thiên Các, Liệt Không Kiếm Tông, Hắc Cực Cung, Vạn Nhận Sơn Trang, sơn môn năm thế lực lớn mở ra ba ngày, nói cách khác, muốn muốn gia nhập năm thế lực lớn này chỉ có ba ngày mà thôi, không nắm bắt thời gian thì không thể gia nhập.

Đương nhiên, có lẽ còn có những biện pháp khác.

Thời gian ba ngày vừa tới, tất cả những người trúng cử các thế lực lớn đều rời đi, đều tiến vào sơn môn chân chính của thế lực lớn, nếu bỏ qua thời gian, năm thế lực lớn cũng mặc kệ ngươi, đối với bọn họ mà nói, trừ phi là thiên tài có tính quyết định, nếu không bọn họ sẽ không quan tâm tới.

Không tới kịp là tổn thất của bản thân.

Lúc phi hạm năm thế lực lớn rời khỏi thành Tây Hổ, những thế lực nhỏ cũng tới thành Tây Hổ, dù sao năm thế lực lớn chỉ mang đi một phần nhỏ thiên tài, bộ phận thiên tài bị năm thế lực lớn loại bỏ, đối với những thế lực nhỏ mà nói là không tồi.

Thiên Xảo Ngư nhìn phi hạm Phi Thiên Các bay ra khỏi thành Tây Hổ, bỗng nhiên vỗ tay bừng tỉnh đại ngộ:

- Không xong, ta quên nói với Sở huynh, tỷ tỷ Huyền Cơ Vô Đạo cũng là đệ tử Phi Thiên Các.

- Chỉ là chút chuyện nhỏ, tỷ tỷ Huyền Cơ Vô Đạo không tới mức gây phiền toái cho Sở Mộ.

Hắn nói thầm một câu.

- Ta nên sai người mang tin tức tới cho Sở huynh.

...

Phi hạm Phi Thiên Các không lớn bằng Oanh Thiên phi hạm của Thiên Xảo thị, nhưng nó càng tinh xảo và xa hoa hơn nhiều.

Thời gian ba ngày, kiếm giả thiên tài thông qua sơ tuyển của Phi Thiên Các lên tới sáu trăm người, nghe nói sau khi tới Phi Thiên Các còn phải thông qua xoát tuyển, sau khi thông qua mới có thể trở thành đệ tử Phi Thiên Các.

Dựa theo lời đệ tử Phi Thiên Các nói, trên cơ bản sau khi trải qua sơ tuyển, đại bộ phận cũng có thể thông xoát tuyển phía sau trở thành đệ tử Phi Thiên Các.

Đáng nhắc tới là, Lãnh Trường Phong bại dưới kiếm Sở Mộ lại có mặt trong sáu trăm người này.

Tốc độ phi hạm Phi Thiên Các nhanh hơn Oanh Thiên phi hạm của Thiên Xảo thị nhiều, tốc độ gấp trăm lần vận tốc âm thanh, nhanh tới mức không thể tưởng tượng nổi.

Phi hạm bay ở độ cao năm ngàn mét giữa không trung, chung quanh chỉ nhìn thấy tầng mây chứ không thấy mặt đất.

Trên phi hạm, trừ là đệ tử Phi Thiên Các, sáu mặt thiên tài thông qua sơ tuyển, đại đa số đều tĩnh tu trong phòng của mình, số ít nói chuyện với nhau, cũng thuận tiện kết giao.

Mười ngày sau, phi hạm đáp xuống, đám người Sở Mộ cảm giác đã tới Phi Thiên Các.

Phi hạm hạ dần độ cao, sau khi còn cách mặt đất năm trăm mét lại thấy ánh sáng vặn vẹo, xuất hiện biến hóa khó hiểu.

Sở Mộ và nhiều thiên tài đứng trên bong thuyền, bọn họ trợn mắt nhìn ánh sáng, kinh ngạc đến ngây người.

Rất đẹp, xa hoa như cảnh tiên. Trong ánh sáng vặn vẹo kia, dường như có ngàn vạn thân ảnh ngự kiếm phi thiên, bay lượn bầu trời.

*****

Tốc độ thấp bay ngang phi hạm, lúc bay ngang qua phong cấm trên phi hạm còn phản chiếu vô số bóng người, đám người Sở Mộ cảm giác như tiến vào đường hâm thời không nào đó, nhìn thấy dòng sông lịch sử thu nhỏ.

- Thì ra Phi Thiên Các không phải ở bên ngoài.

Trong nội tâm Sở Mộ có cảm giác bừng tỉnh đại ngộ, Phi Thiên Các nằm trong hư cảnh, là hư cảnh nguyên vẹn, cũng có thể gọi là tiểu thế giới.

Tiểu thế giới chẳng khác gì bản thăng cấp của hư cảnh, nó còn hoàng thiện hơn hư cảnh, tự thành thế giới, có quy tắc độc lập nhưng cùng nhịp thở với đại thế giới bên ngoài, có quan hệ phụ thuộc lẫn nhau.

Xuyên qua đường hầm tiến vào sơn môn Phi Thiên Các, chính thức tiến vào tiểu thế giới trong Phi Thiên Các, phi hạm bắt đầu đáp xuống, không khí tươi mát thổi vào người, cảm giác sảng khoái tinh thần bao phủ toàn thân.

Phi hạm đáp xuống đất.

- Các vị, có thể xuống!

Đệ tử Phi Thiên Các lên tiếng.

Sáu trăm thiên tài rời khỏi phi hạm.

Bọn họ hết sức tò mò đánh giá bốn phía, Phi Thiên Các là một trong năm thế lực cường đại nhất Tây Hổ đại vực, bao nhiêu thiên tài đều hướng tới nơi này, muốn thành đê tử nơi đây, hiện tại bọn họ tới đây xem như hoàn thành một bước dài, ngay sau đó cần phải thông qua khảo hạch trở thành đệ tử Phi Thiên Các.

- Nhất định phải thông qua xoát tuyển, trở thành đệ tử Phi Thiên Các!

Mỗi người đều động viên bản thân, tin tưởng mười phần.

Sáu trăm thiên tài đa số tới từ bên ngoài Tây Hổ đại vực như Sở Mộ, một bộ phận tới từ bên trong Tây Hổ đại vực, bọn họ có tâm hướng tới năm thế lực lớn như Phi Thiên Các.

Kiến trúc Phi Thiên Các có phần đặc sắc, tràn ngập cảm giác nghệ thuật, đám người Sở Mộ được các đệ tử Phi Thiên Các dẫn vào một đại điện.

Muốn đi vào đại điện Phi Thiên phải đi qua quảng trường, hoặc có thể nói là tiểu viện của đại điện.

Đệ tử Phi Thiên Các không nói một câu, cứ thế đi thẳng qua quảng trường, sáu trăm người đi theo hắn.

Đi tới đi tới, bỗng nhiên mọi người bị pho tượng trên quảng trường hấp dẫn, ánh mắt nhìn chằm chằm vào pho tượng.

Lúc đầu xem xét, pho tượng rất bình thường, đó là một pho tượng người có hai chân đặt trước sau, tay trái cầm vỏ kiếm, tay phải cầm chuôi kiếm nhìn lên trời, bộ dạng muốn rút kiếm chém bầu trời.

Mọi người cảm thấy pho tượng rất bình thường, bởi vì rất nhiều pho tượng giống như vậy, không có gì đáng chú ý.

Hiện tại bọn họ không thể không hiếu kỳ, pho tượng nhìn như bình thường lại hấp dẫn lực chú ý của bọn họ, một tia kỳ quái biến mất không còn lại gì, bởi vì bọn họ không tự chủ đắm chìm vào bên trong.

Trong mắt bọn họ, pho tượng phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, trông rất sống động, giống như lâm vào ngủ say.

Đệ tử Phi Thiên Các dẫn đám người Sở Mộ dừng bước, quay người nhìn sang sáu trăm người phía sau, hai người nói với nhau:

- Nhìn bộ dạng của bọn họ, ta liền nhớ lại năm xưa khi chúng ta gia nhập Phi Thiên Các, cũng bộ dạng này, mới đó đã qua vài chục năm, thời gian trôi qua thật nhanh.

Một người trong đó thở dài.

- Đúng thế, không biết lần này có thể có bao nhiêu người thông qua khảo hạch, thực sự trở thành đệ tử Phi Thiên Các, làm sư đệ của chúng ta.

Một người khác thở dài.

- Lần này người thông qua sơ tuyển nhiều hơn mấy năm trước.

Mấy năm trước, Phi Thiên Các cũng nhận đệ tử, nhưng lần đó chỉ nâận thiên tài từ Tây Hổ đại vực, bởi vậy nhân số ít hơn hiện tại nhiều, tỷ tỷ Huyền Cơ Vô Đạo cũng trở thành đệ tử Phi Thiên Các trong lần đó.

Thời điểm này trong đại điện có một đám người đi ra, là đệ tử Phi Thiên Các.

- Đây chính là lớp thiên tài năm nay dấy!

- Khảo hạch nhập các, ta nhớ thời gian ngắn nhất là nửa khắc, ghi chép này đã duy trì trăm năm. Không biết có người nào phá vỡ hay không?

- Phá vỡ khảo hạch nhập các? Ta thấy không có khả năng.

- Ta cũng biết không có khả năng, thiên phú Thiên Dật sư huynh vô song, không ai sánh bằng.

Những người này vừa đi vừa tán ngẫu, hoàn toàn không bị pho tượng ảnh hưởng.

Bởi vì bọn họ đã sớm trải qua cửa ải này.

Trên thực tế mỗi một người đi vào Phi Thiên Các đều phải đi qua pho tượng trên quảng trường, lần thứ nhất đều giống đám người Sở Mộ, phải lĩnh ngộ cái gì đó mới thoát ly trạng thái hiện tại.

Đương nhiên, nếu thời gian vượt qua một giờ vẫn không lĩnh ngộ ra cái gì cũng tự động thoát ly trạng thái, từ đó có ý nghĩa bọn họ không thể vào đại điện Phi Thiên Các, cũng không có tư cách trở thành đệ tử Phi Thiên Các.

Cửa ải này là khảo hạch cuối cùng khi đi vào Phi Thiên Các.

Ngộ tính!

Phi Thiên Các thập phần coi trọng ngộ tính của đệ tử. Ngộ tính không đạt tới tiêu chuẩn, căn bản tựu không khả năng thành tựu trong Phi Thiên Các.

Sở Mộ nhìn chằm chằm vào pho tượng, ngộ tính của hắn hết sức kinh người, ánh mắt của hắn nhìn pho tượng sinh ra biến hóa..

Dường như trên người pho tượng xuất hiện một tia sinh cơ, dần dần pho tượng như sống lại, hai mắt bắn ra hào quang sáng ngời hữu thần, kiếm trong tay sinh ra một tia sắc bén.

Trước mắt Sở Mộ xuất hiện kiếm quang vạch phá bầu trời, như muốn bay thẳng lên cao, sau đó là âm thanh rút kiếm kéo dài dễ nghe, rung động đến tâm can.

Sau khi người nọ rút kiếm liền có động tác, người này đang diễn luyện từng chiêu từng thức, đó là một bộ kiếm thuật.

Sở Mộ nhìn chằm chằm vào pho tượng, hắn nhớ kỹ toàn bộ chiêu thức của pho tượng.

Kỳ thật mỗi chiêu mỗi thức của kiếm thuật không khó, chẳng khác gì kiếm thuật cơ sở thăng cấp, chỉ cần nắm giữ kiếm thuật cơ sở vững chắc, khi nhìn thấy bộ kiếm thuật này liền nhớ kỹ, càng đừng nói ngộ tính và trí nhớ của Sở Mộ.

Mỗi chiêu mỗi thức đều bị hắn ghi nhớ trong lòng.

Dần dần Sở Mộ có cảm giác hiểu ra, kiếm thuật này cùng loại với Thiên Hoang kiếm thuật, hoặc có thể nói cũng giống kiếm thuật của Thiên Cực kiếm, hắn suy đoán có chín mươi chín thức, quả thật pho tượng đánh ra chín mươi chín thức.

Hắn không biết tên của môn kiếm thuật này, nếu để người tu hành khống chế lực lượng cấp độ Nhân Kiếm Hợp Nhất thi triển chín mươi chín thức này, từ đó sẽ nhận ra nó khác với Thiên Hoang kiếm thuật, chỗ khác biệt chính là tinh thần, chú ý tinh thần nhất phi trùng thiên.

Trên cơ bản kiếm giả có thể rèn luyện kiếm ý và áo nghĩa tới tám chuyển, ngộ tính sẽ không kém, nhưng vẫn có cao thấp khác nhau, Sở Mộ là đỉnh cấp trong đó.

Trừ Sở Mộ ra, còn có số ít người ngộ tính cao siêu, cho bọn họ một ít thời gian chậm hơn Sở Mộ cũng có thể lĩnh ngộ môn kiếm thuật này.

Vừa lĩnh ngộ kiếm thuật, cảm giác kỳ diệu biến mất, pho tượng vẫn là pho tượng, nó chưa bao giờ động đậy.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)