Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0924

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0924: Tần Thiên Dật tặng
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Sở Mộ nói thầm, không thể không nói dã tâm của hắn quá lớn.

Hắn đã tìm hiểu xong kiếm kỹ tứ phẩm Bất Động Như Sơn, Sở Mộ lập tức chạy về tiểu thế giới Phi Thiên Các, hắn muốn tiếp tục tìm hiểu kiếm kỹ.

Lôi Vân Sơn và Bất Động Sơn, không phải Sở Mộ tận lực tìm kiếm mà là hắn đã dự liệu sẵn, hắn biết đi tới nơi đó mới có lợi cho bản thân.

Sở Mộ tin tưởng trực giác của mình.

Quả nhiên, tìm hiểu Lôi Vân Sơn sáng tạo ra kiếm kỹ công kích tứ phẩm Lôi Vân Phong Bạo, tìm hiểu Bất Động Sơn lại tìm hiểu kiếm kỹ tứ phẩm phòng thủ Bất Động Như Sơn, còn lĩnh ngộ tinh túy của kiếm ý bất diệt

Hắn đang chạy nhanh lại dừng đột ngột, hắn nhìn cảnh sắc chung quanh, hắn đã chạy suốt ba ngày ba đêm, có đôi khi hắn chạy rất nhanh, có khi lại rất chậm, khi thì dừng lại lĩnh ngộ gì đó..

Tiểu thế giới nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, kiếm giả Thần Ngưng Cảnh không thể phi hành, kiếm giả Vương có thể phi hành nhưng tốc độ cũng bị hạn chế rất lớn, dựa vào tốc độ của Sở Mộ, muốn đi đi dạo khắp tiểu thế giới cần thời gian một năm.

Đi đến biên giới tiểu thế giới, hắn lại quay về theo đường khác, hắn chạy đi một lúc liền dừng lại huy kiếm vài lần, đủ loại cảm ngộ, khi thì thân thể biến mất, khi thì thân thể phiêu hốt, hoàn toàn đắm chìm trong lĩnh ngộ, thẳng đến một ngày thân ảnh Sở Mộ hóa thành lôi quang vạch phá bầu trời, ẩn chứa ngàn vạn biến ảo, biến mất không thấy gì nữa.

Trên đường có phong trần làm bạn, chim hót hoa nở ở bên, nhật nguyệt vờn quanh, gió mặc gió, mưa mặc mưa.

Thân thể Sở Mộ hơi rung động, trong nháy mắt hắn hóa thành cầu vồng bốn màu bay lên giữa bầu trời, hắn dùng tốc độ nhanh không thể hình dung bay đi, lúc gặp tảng đá lớn thì biến ảo thành mây khói vượt qua tảng đá.

- Chiêu kiếm kỹ tứ phẩm thân pháp này tên là Kinh Hồn, có phong chi áo nghĩa chi lực, có thể cưỡi gió phi hành, có kim chi áo nghĩa chi lực, có thể phá vỡ khí lưu trở ngại, có lôi chi áo nghĩa chi lực, tốc độ phá không nhanh như tia chớp, phong kim lôi ba loại áo nghĩa hợp nhất phóng thích tốc độ thuần túy đạt đến mức tận cùng, có vân chi áo nghĩa biến ảo, nếu gặp trở ngại sẽ biến ảo tức thì.

Sở Mộ nói thầm.

Hiện tại có kiếm kỹ tứ phẩm công kích, kiếm kỹ tứ phẩm phòng ngự, kiếm kỹ tứ phẩm thân pháp.

Sở Mộ lại cảm thấy còn chưa đủ, hắn cho rằng kiếm kỹ cận chiến còn chưa đủ, cần phải có kiếm kỹ phản công.

Hắn cảm giác sáng tạo ba chiêu kiếm kỹ tứ phẩm đã làm tích lũy của mình không còn, hiện tại muốn tiếp tục tìm hiểu kiếm kỹ tứ phẩm quá khó khăn, không tích lũy thời gian dài là không làm được.

- Nên quay về.

Nói thầm một câu, Sở Mộ có ý định rời đi.

- Thân pháp sư đệ thật tốt.

Lúc này giọng nói bình thản vang lên, Sở Mộ cả kinh, hắn ngẩng đầu nhìn không trung, hắn nhìn thấy môt thân ảnh bay tới theo gió.

Sở Mộ phát hiện mình không thể phát hiện khí tức chấn động của đối phương.

Trực giác nói cho hắn biết, người này cường đại tới mức mình không thể phản kháng nổi.

Mái tóc dài màu đen cột sau ót, lông mi như kiếm, hai mắt sáng ngời như sao, trên mặt mang theo nụ cười như có như không, thân thể thon dài phiêu nhiên, người ta cảm giác hắn vô cùng phiêu dật xuất trần, dường như từ khi sinh ra hắn đã có khí tức như vậy.

- Sư đệ là đệ tử vêện nào?

Không nhìn ra tuổi của nam tử trước mặt, giọng nói của hắn lại có vận luật, lọt vào tai nghe rất mỹ diệu làm người khác muốn thân cận nhiều hơn, đây là một loại khí tràng.

- Trùng Thiên Viện.

Sở Mộ kịp phản ứng, hắn không cảm thấy địch ý trên người của nam tử trước mặt.

- Trùng Thiên Viện.

Nam tử kinh ngạc.

Bởi vì hắn nhận ra Sở Mộ thi triển kiếm kỹ thân pháp là kiếm kỹ tứ phẩm, phong chi áo nghĩa kim chi áo nghĩa lôi chi áo nghĩa và vân chi áo nghĩa, mỗi loại đều đạt tới tám chuyển cực hạn.

Theo đạo lý áo nghĩa cấp độ này không thể là đệ tử Trùng Thiên Viện.

Bỗng nhiên trong đầu hắn xuất hiện một tia hào quang.

- Chẳng lẽ sư đệ chính là đệ tử mới gia nhập Phi Thiên Các, Sở Mộ?

Nam tử hỏi.

- Là ta.

Sở Mộ gật gật đầu.

- Ta sớm nghe nói Phi Thiên Các chúng ta có thiên tài kinh tài tuyệt diễm xuất hêện, hắn phá ghi chép khảo hạch nhập các trong Phi Thiên Các, phá số lượng lĩnh ngộ áo nghĩa trong ghi chép Phi Thiên Các, tên của hắn là Sở Mộ.

Nam tử lập tức cười cười:

- Ta rất ngạc nhiên, vẫn muốn gặp vị sư đệ mới gia nhập, nửa năm trước ta có đi Trùng Thiên Viện, Sở sư đệ lại không có mặt, thì ra hành tẩu trong tiểu thế giới tu hành.

- Sư huynh là?

Sở Mộ hành kiếm lễ, hỏi.

- Ta họ tần... Tên Thiên Dật...

Nam tử cười nói.

Lúc hắn nói ba chữ "Ta họ Tần". Sở Mộ vô ý thức suy đoán ra thân pâận của người này, nghe đối phương nói ba chữ "Tên Thiên Dật", trái tim Sở Mộ đập mạnh.

Tần Thiên Dật, đây chính là đệ tử truyền kỳ trong Phi Thiên Các.

Lúc khảo hạch nhập các, bản thân hắn dùng thời gian nửa khắc phá vỡ ghi chép bảo trì suốt ngàn năm trong Phi Thiên Các, kiếm ý và áo nghĩa của hắn rèn luyện tới tám chuyển cực hạn nhưng chỉ lĩnh ngộ bảy loại áo nghĩa, từ đó hắn đứng đầu hàng ngũ đệ tử Phi Thiên Các, thiên phú tu luyện đạt tới nhị phẩm cao giai, cũng là tầng thứ cao nhất trong Phi Thiên Các.

Lúc phân phối tới Phi Thiên Viện, hắn chỉ dùng thời gian chưa tới hai năm để đánh bại đệ tử đệ nhất Phi Thiên Viện, trở thành thủ tịch sư huynh trong Phi Thiên Viện, ba năm sau đột phá thành tựu Kiếm Vương, nhập Phá Thiên Viện, một đường tăng mạnh không ngừng tiến lên, hôm nay lại là thủ tịch sư huynh Phá Thiên Viện, phong thái của hắn có một không hai Phi Thiên Các.

Tần Thiên Dật không chỉ là truyền kỳ Phi Thiên Các, trong Tây Hổ đại vực còn truyền lưu các truyền thuyết của Tần Thiên Dật, hắn và bốn thiên tài khác của bốn đại thế lực tịnh xưng Tây Hổ ngũ tuyệt, là người mạnh nhất trong Vương cấp.

Nói ngắn lại, trên người Tần Thiên Dật có vô số hào quang, làm cho người sinh ra cùng thời đại với hắn là một loại hạnh phúc, cũng là một loại bi ai, hạnh phúc là được nhìn thấy truyền kỳ phát triển, bi ai chỉ có thể nhìn lên...

- Thì ra là Tần sư huynh...

Khiếp sợ qua đi, Sở Mộ hành kiếm lễ, nói:

- Tần sư huynh kinh tài tuyệt diễm, được xưng Tây Hổ ngũ tuyệt, hôm nay nhìn thấy phong thái của sư huynh, quả nhiên danh xứng với thực.

- Thiên phú của ta thế nào ta rõ ràng, ngươi có thể đánh vỡ ghi chép nhập các, ngộ tính của ngươi không dưới ta, hơn nữa ngươi lĩnh ngộ tám loại áo nghĩa, rèn luyện mỗi loại đạt tới tám chuyển cực hạn, điểm này còn hơn cả ta.

*****

Tần Thiên Dật cười nói:

- Tuy thiên phú tu luyện của ngươi là ngũ phẩm cấp thấp, nhưng chỉ cần ngươi có thể tăng lên tới tứ phẩm, ta tin tưởng với thiên phú của ngươi sẽ là người mạnh nhất trong Vương cấp.

- Tăng thiên phú tu luyện không dễ dàng.

Sở Mộ nói.

Hắn không lo lắng thiên phú tu luyện không thể tăng lên, bởi vì hắn có Đoạt Thiên Đại Pháp, cho dù tiến triển rất chậm nhưng vẫn có thể tu luyện bình thường, hiện tại hắn chỉ có thiên phú ngũ phẩm cấp thaoas, trừ phi đi cướp đoạt thiên phú tu luyện của người khác, nhưng phải cướp đoạt không ít mới được.

Đương nhiên có thể dùng thiên tài địa bảo tăng thiên phú tu luyện, đáng tiếc phải phù hợp mới được.

Thiên tài địa bảo tăng thiên phú tu luyện có xưng hô không rõ ràng, có phân chia cao thấp, đẳng cấp càng cao càng hiếm thấy.

Như bảo vật tăng thiên phú lên tam phẩm dù trân quý nhưng vẫn tìm được, đáng tiếc bảo vật như vậy vô cùng thưa thớt, có thể đạt được hay không còn khó nói.

Cũng may có Đoạt Thiên Đại Pháp, Sở Mộ lại cảm khái lần nữa.

Chờ thực lực của hắn mạnh hơn một ít, hắn sẽ xin rời khỏi tiểu thế giới Phi Thiên Các ra ngoài lịch lãm rèn luyện, chém giết tất cả cường địch, cướp đoạt thiên phú của bọn họ tăng cường bản thân.

- Sư đệ, tương kiến tức hữu duyên, ta tặng ngươi lễ vật.

Tần Thiên Dật cười cười, bỗng nhiên nói xong liền phất tay.

- Tu luyện không chừng mực, hi vọng một ngày kia có thể nhìn thấy ngươi vượt qua ta.

Vừa nói xong, thân thể Tần Thiên Dật như đại bằng giương cánh, kiếm quang lóe lên sau đó biến mất phía chân tơời.

Sở Mộ xác định mình không nhìn lầm, Tần Thiên Dật rời đi là ngự kiếm rời đi.

Sau khi Tần Thiên Dật rời đi, Sở Mộ nhìn đồ vật trong tay mình, đó là đồ vật hình rễ cây, vẻ ngoài có phần giống củ gừng.

Đây là gừng sao?

Đương nhiên không phải, từ ngoại hình có phần hơi giống mà thô

- Đây là cái gì?

Trong lúc nghi ngờ, Sở Mộ tĩnh tâm tìm hiểu trí nhớ đan đạo của bản thân, hắn muốn xem có thể tìm được tin tức tương quan hay không.

Tần Thiên Dật là kiếm giả bất phàm, là một trong Tây Hổ ngũ tuyệt, là đệ tử kinh diễm nhất Phi Thiên Các, đồ hắn cất chứa không phải là phàm vật, còn có thể là bảo vật trong bảo vật.

Hắn không ngừng đối chiếu tin tức mình có được.

Đột nhiên qua nửa canh giờ, Sở Mộ cẩn thận đối chiếu với tin tức mình có, nội tâm rung động mạnh, hắn vui mừng như điên.

Thiên Khương, đây là tên của củ gừng trong tay.

Cái tên rất bình thường, tác dụng của nó cực kỳ trân quý.

Thiên Khương là một loại dược liệu, tác dụng của nó không tầm thường, khả năng có hai tới ba chủng công hiệu, nhưng công hiệu chỉ có một, từ đó giúp nó biến thành cực kỳ trân quý.

Tăng thiên phú tu luyện.

Căn cứ trí nhớ trong đầu, Sở Mộ nhìn Thiên Khương và xem tin tức chú thích trong đó.

Thiên Khương dưới ngàn năm không có công hiệu tăng thiên phú tu luyện, một câu không dùng được, nếu Thiên Khương đạt tới ngàn năm, dược lực trong đó tích lũy tới mức kinh người, dẫn phát biến chất, có tác dụng tăng thiên phú tu luyện.

Thiên Khương ngàn năm chỉ có thể tăng thiên phú lên lục phẩm.

Số năm càng nhiều dược lực càng mạnh

Thiên Khương hai ngàn năm có thể tăng thiên phú lên ngũ phẩm, Thiên Khương ba ngàn năm có thể tăng thiên phú lên tứ phẩm.

Thiên Khương không phải năm càng lâu sẽ càng lớn, có một phương pháp phân biệt Thiên Khương, đó là nhìn đường vân trên Thiên Khương.

Đường vân sẽ vờn quanh Thiên Khương, một vòng là một ngàn năm, hai là hai ngàn năm, ba là ba ngàn năm.

Sở Mộ cẩn thận phân biệt đường vân trong tay mình, ngạc nhiên phát hiện có hai đường vân rõ ràng, đường vân thứ ba rất nhạt, nếu không cẩn thận quan sát sẽ khó phát hiện ra.

- Khối Thiên Khương này đạt tới hai ngàn năm đỉnh.

Sở Mộ nói thầm.

Dù kôối Thiên Khương trong tay chỉ đạt hai ngàn chín trăm chín mươi chín năm, cách ba ngàn năm còn một năm, nó vẫn không thể là Thiên Khương ba ngàn năm, bởi vì đó là một loại biến chất.

- Đáng tiếc.

Sở Mộ thở dài.

Nếu là Thiên Khương ba ngàn năm, bản thân hắn có thể dùng thứ này tăng thiên phú lên tứ phẩm cấp thấp, đến lúc đó tu vi cũng đạt tới hạn mức cao nhất, hắn có thể đạt tới Tạo Hóa Cảnh cực hạn, sau một thời gian ngắn không cần phiền não vì thiên phú tu luyện, hắn có thể tu luyện Đoạt Thiên Đại Pháp, cũng có nhiều thời gian tìm kiếm thiên tài địa bảo.

- Cho dù không thể tăng thiên phú lên tứ phẩm...

Vừa mới nói xong, Sở Mộ ngơ ngẩn, bởi vì hắn phát hiện một loại đan phương trong trí nhớ...

Đại Diễn Đan, đan dược này dùng Thiên Khương làm chủ dược, các loại phụ dược cũng là dược liệu vô cùng trân quý, tác dụng duy nhất của nó là tăng thiên phú tu luyện.

Dựa theo đan phương kia ghi lại, Thiên Khương hai ngàn năm làm chủ dược, dược liệu phụ vô cùng trân quý, từ đó luyện chế thành Đại Diễn Đan, có thể tăng hiệu quả Thiên Khương lên ba ngàn năm.

Nói cách khác, cầm khối Thiên Khương trong tay luyện thành Đại Diễn Đan, Sở Mộ phục dụng sẽ tăng thiên phú từ ngũ phẩm cấp thấp lên tứ phẩm cấp thấp.

- Nếu là như vậy, ta sẽ giảm bớt thời gan tu hành Đoạt Thiên Đại Pháp.

- Đáng tiếc luyện chế Đại Diễn Đan cần tạo nghệ luyện đan đại tông sư mới được, ta chỉ là đạt tới tông sư, còn chưa phải đại tông sư.

- Hơn nữa trừ Thiên Khương còn cần vài loại dược liệu trân quý khác, trong cất chứa của ta không có.

Vừa nghĩ tới điểm này, Sở Mộ ý định đi Phi Thiên Các tìm xem, xem có thể đạt dược vài loại dược liệu này hay không, sau đó tìm chút thời gian tiến hành luyện chế đan dược.

Cũng may truyền thừa của hắn là đan đạo đại tông sư, hơn nữa còn là đại tông sư đỉnh phong, chỉ cần cho mình thời gian và một ít dược liệu là có thể đề thăng, về phần đạt tới cực hạn đan đạo, thậm chí đạt tới tầng thứ cao hơn hay không còn khó nói trước.

Sở Mộ phát hiện mình đang tìm việc, hắn còn không đủ thời gian tu hành, bây giờ lại tu luyện đan dược, hắn ước gì mình có thuật phân thân, hoặc một ngày biến thành mười ngày.

- May mắn ta còn có Thì Chi Sa trung cấp.

Sở Mộ nói thầm.

Đại bộ phận Thì Chi Sa trung cấp đều dùng trong Thì Chi La Bàn, hắn chỉ còn lại tám hạt cho nên không thể dùng trên Thì Chi La Bàn, Sở Mộ vẫn giữ lấy, lúc trước tu hành Ngũ Hành Kiếm Thuật Phong Lôi Kiếm Thuật và Vân Chi Kiếm thuật đã dùng bốn hạt.

Bốn hạt Thì Chi Sa trung cấp có thể dùng trong bốn tháng biến thành mười sáu tháng, từ đó kéo dài thời gian tu luyện của Sở Mộ, cũng lĩnh ngộ ra chiêu thứ tám của các kiếm thuật, từ đó sáng tạo ra vài môn kiếm kỹ tứ phẩm tiếp theo.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)