Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0928

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0928: Cầm kiếm xông Bình Thiên
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Nhưng nếu có thời gian thì Bất Động Như Sơn có thể tiếp tục thăng cấp.

Tháng thứ sáu cũng là lúc Sở Mộ thành thủ tịch sư huynh nửa năm.

Chung Mộc Thần nói:

- Sở sư huynh, Quang Toàn Lôi Viêm Ba của ta chỉ còn một bước là đến mức hoàn mỹ, uy lực mạnh hơn trước nhiều, sư huynh nhớ cẩn thận.

Sở Mộ nói:

- Tới đi.

Tiếng rít lập tức vang lên, kiếm kỹ chưa ra đã sinh dị tượng.

Một kiếm chém ra, Quang Toàn Lôi Viêm Ba kinh thiên động địa, trông nhỏ hơn trước nhưng tốc độ lao lên càng nhanh, xoay tròn càng gắt, lực lượng ngừng ngưng tụ, uy lực tăng lên rất nhiều. Bất Động Như Sơn của Sở Mộ cũng không giậm chân tại chỗ.

Quang Toàn Lôi Viêm Ba mạnh mẽ trùng kích nhưng không dao động được Bất Động Như Sơn, cuối cùng tan biến.

Chung Mộc Thần thở dài thườn thượt:

- Nửa năm, sư huynh tiến bộ rất lớn.

Mặc cho Quang Toàn Lôi Viêm Ba của gã tăng tiến cỡ nào vẫn mãi không bằng Sở Mộ.

Sở Mộ cười nói:

- Đã đến lúc.

Chung Mộc Thần sửng sốt sau đó lộ vẻ mừng như điên, cực kỳ kích động, gã hít sâu.

Vẻ mặt Chung Mộc Thần nghiêm túc nói:

- Ta đi chung với Sở sư huynh.

Hai người quyết định rời đi, thông báo cho Nhiếp Hành Không biết. Họ không cố ý phong tỏa tin tức, rất nhanh các đệ tử Trùng Thiên viện đều biết Sở Mộ sắp lên đường đi Bình Thiên viện.

Mỗi người đều muốn theo Sở Mộ cùng đến Bình Thiên viện, nhưng quá đông người, thế là chọn một số ít trong đó đi theo cổ vũ trợ uy.

Lối ra vào Trùng Thiên viện, các đệ tử ánh mắt kích động nhìn chằm chằm nhóm Sở Mộ.

- Thủ tịch sư huynh, hãy càn quét Bình Thiên viện!

- Sở sư huynh, cho người Bình Thiên viện biết uy phong của Trùng Thiên viện chúng ta!

- Cố lên!

- Sư huynh nhớ trợ uy cho thủ tịch sư huynh, về khí thế không thể thua người Bình Thiên viện~

- Các sư đệ yên tâm, chúng ta không mạnh bằng đám vênh váo Bình Thiên viện nhưng khí thế tuyệt đối không thua bọn họ!

Sở Mộ cười nói:

- Các vị sư huynh đệ hãy ở đây chờ tin tốt đi.

Sở Mộ xoay người bước nhanh. Đi theo có Chung Mộc Thần, Lý Kỳ Viêm, Nhiếp Hành Không và ba mươi đệ tử cũ của Trùng Thiên viện thực lực khá mạnh. Một đám người rầm rộ, khí thế hùng hồn, thanh thế rung trời.

Trùng Thiên viện cách Bình Thiên viện không xa, mọi người thi triển thân pháp đi nhanh, hai mươi phút sau đã vào khu vực trong Bình Thiên viện.

Đệ tử Bình Thiên viện thấy ba mươi mấy người Trùng Thiên viện thế tới rào rạt thì hết hồn.

Mấy đệ tử Bình Thiên viện bước nhanh chặn đường, kiêu ngạo liếc mắt qua:

- Đứng lại!

Sở Mộ hờ hững liếc bọn họ, mắt bắn ra tia sáng lạnh kinh người khiến mấy đệ tử Bình Thiên viện người run rẩy, cảm giác linh hồn đang run.

Sở Mộ tiếp tục đi thẳng tới trước, lơ đẹp mấy đệ tử Bình Thiên viện bị hắn chân nhiếp.

Mục tiêu thẳng hướng Bách Chiến lâu của Bình Thiên viện.

Trong Bách Chiến lâu của Bình Thiên viện có mười mấy đệ tử, đang có hai người đánh nhau trên Bách Chiến đài. Ba mươi mấy đệ tử Bình Thiên viện hùng hổ xông vào Bách Chiến lâu bỗng chốc kinh động mười tông phái đệ tử Bình Thiên viện.

- Là người Trùng Thiên viện!

- Bọn họ tới chỗ Bình Thiên viện chúng ta làm gì?

- Này, các ngươi tới đây làm cái gì?

- Xem bộ dạng không lẽ muốn tới khiêu chiến một phen?

Đệ tử Bình Thiên viện thi nhau lên tiếng hỏi, nói xong cười khả ố, vẻ mặt khinh thường rẻ rúng.

Một đệ tử Trùng Thiên viện ưỡn ngực nói:

- Hừ! Các ngươi nói đúng chúng ta đến đây khiêu chiến!

Tiếng la cao vút chói tai:

- Khiêu chiến?

- Chúng ta có nghe lầm không vậy? Người Trùng Thiên viện dám đến Bình Thiên viện chúng ta khiêu chiến? Mặt trời của thế giới Thái Cổ từ nay sắp mọc lên từ phía tây sao?

Nói xong mười mấy đệ tử Bình Thiên viện càn rỡ cười phá lên. Nhóm Sở Mộ không nói một câu, ánh mắt lạnh lùng như đang xem đám ngu ngốc.

Chờ mười mấy đệ tử Bình Thiên viện ngừng cười thì Nhiếp Hành Không nhảy lên Bách Chiến đài, nói:

- Chỉ cho các ngươi khiêu chiến Trùng Thiên viện chúng ta, không cho chúng ta khiêu chiến các ngươi sao? Đến đây, ta ở đây này, ai dám đi lên chiến với ta?

Nhiếp Hành Không rút kiếm ra, thanh âm du dương vang lên, kiếm quang chói lòa rạch không khí để lại tàn ảnh lạnh lẽo chỉ vào một trong hai đệ tử Bình Thiên viện trên Bách Chiến đài.

- Ngươi...

Nhiếp Hành Không chỉ kiếm vào người khác?

- Hay là ngươi?

Hai đệ tử Bình Thiên viện trên Bách Chiến đài biến sắc mặt, đã nổi sùng.

Một người tức giận quát:

- Để ta, dạy ngươi bài học cho biết sự lợi hại của ta mới được!

Nhiếp Hành Không lạnh lùng nói:

- Một vạn thượng phẩm Nguyên Tinh, một trăm Phi Thiên Trị.

Đám người Sở Mộ không ngăn cản Nhiếp Hành Không, lần này xông Bình Thiên viện không phải chuyện của riêng hắn, chỉ cần có đủ thực lực thì có thể đánh nhau.

Nhiếp Hành Không ra tay trước, làm tiên phong.

Vừa bắt đầu Nhiếp Hành Không đã dốc hết sức ra, với tư thái siêu mạnh đánh bại đối phương, mở đầu tốt đẹp cho Trùng Thiên viện một bước lên trời.

Nhiếp Hành Không một hơi khí thế như hồng, kiếm cuồng bạo sắc bén. Trước kiếm kỹ của Nhiếp Hành Không làm đệ tử Bình Thiên viện không chống chọi bao lâu đã bị đánh bại.

Nhiếp Hành Không được một vạn thượng phẩm Nguyên Tinh, một trăm Phi Thiên Trị rồi giơ kiếm lên, khí thế tăng vọt, ánh mắt sắc bén liếc qua đệ tử Bình Thiên viện khác:

- Còn ai nữa?

- Để ta!

Đệ tử Bình Thiên viện thứ hai lên đài, vừa ra tay liền dốc hết sức muốn đánh bại Nhiếp Hành Không. Nhiếp Hành Không cũng tung ra hết sức, mang theo uy thế đánh bại cường địch thứ nhất kịch chiến với đối thủ.

Liên tục thi triển kiếm kỹ tam phẩm như nước lũ dâng tràn trùng kích, Nhiếp Hành Không đánh bại cường địch, thắng trận thứ hai.

Nhiếp Hành Không lại huơ kiếm, khí thế như hồng:

- Còn ai lại đến chiến với ta?

Người thứ ba lên Bách Chiến đài, đây đúng là một cường địch, thực lực mạnh mẽ. Kịch chiến một phen làm Nhiếp Hành Không kiệt sức miễn cưỡng đánh gục đối phương.

Lý Kỳ Viêm nói, nhảy lên Bách Chiến đài:

- Nhiếp sư đệ, nên đến lượt ta.

- Được!

Nhiếp Hành Không hiểu ý Lý Kỳ Viêm, ba trận chiến tiêu hao gần hết sức của gã, nếu đánh nữa sẽ bị đệ tử Bình Thiên viện đánh bại, vậy thì khí thế nước lũ do ba trận thắng mang lại sẽ bị xẹp xuống.

Lý Kỳ Viêm nhướng mày hỏi:

- Bây giờ ai làm đối thủ của ta?

Chung Mộc Thần, Lý Kỳ Viêm, Nhiếp Hành Không vốn là ba người lợi hại nhất Trùng Thiên viện nên đệ tử Bình Thiên viện đều biết mặt họ.

Một đệ tử Bình Thiên viện nhỏ giọng nói:

- Ta đi tìm nhóm Tào sư huynh.

Đệ tử này nhanh chóng rời đi, có một đệ tử bay lên đáp xuống trước mặt Lý Kỳ Viêm.

Đệ tử đó nhìn Lý Kỳ Viêm, cười khẩy nói:

- Để ta đánh bại ngươi!

*****

Lý Kỳ Viêm cười nói:

- Được thôi.

Vừa ra tay không hề thăm dò mà trực tiếp bùng nổ thực lực.

Lý Kỳ Viêm không bằng Chung Mộc Thần nhưng mạnh hơn Nhiếp Hành Không đôi chút. Đệ tử Bình Thiên viện tuy thiên phú hơn đệ tử Trùng Thiên viện nhưng không nhiều người lĩnh ngộ kiếm kỹ tứ phẩm, chỉ có hai người, có thể thấy độ khó lĩnh ngộ kiếm kỹ tứ phẩm cao sâu cỡ nào.

Lý Kỳ Viêm làm đệ tử xếp hạng hai trong Trùng Thiên viện, không, bây giờ đã là hạng ba thì tất nhiên gã rất mạnh.

Lý Kỳ Viêm đánh bại đối thủ theo kiểu cuồng bạo hơn Nhiếp Hành Không, gã tiếp tục khiêu chiến người thứ hai.

Phe mình liên tục đánh bại ba người, các đệ tử Trùng Thiên viện khí thế càng lên cao, ai nấy kích động hò reo rách họng:

- Hay, Lý sư huynh hay quá!

- Lý sư huynh đúng là lợi hại!

Chung Mộc Thần nói:

- Lý sư đệ, đến lượt ta.

Lý Kỳ Viêm bình tĩnh bay xuống:

- Đúng rồi, nên đến lượt Chung sư huynh ra tay.

Lý Kỳ Viêm đã mất nhiều sức, không chắc sẽ đánh bại đối thủ trận thứ bốn.

Sở Mộ không nói chuyện, hắn mạnh nhất, là áp trục, trước mắt chưa phải lúc để hắn ra tay.

- Là Chung Mộc Thần.

- Nguy rồi, Chung Mộc Thần rất mạnh, chỉ có Đào sư huynh và thủ tịch sư huynh mới đánh bại hắn được.

- Chúng ta không đấu lại Chung Mộc Thần, làm sao bây giờ?

Chung Mộc Thần đứng thẳng trên Bách Chiến đài, không nói một lời nhưng dáng vẻ tỏ rõ khiêu khích.

Chung Mộc Thần bình thường là một người tính cách ôn hòa, nhưng trong lòng gã bây giờ rất kích động bất giác lộ ra ngoài.

Một lúc lâu sau vẫn không ai dám lên đài đấu, Chung Mộc Thần mở miệng hỏi:

- Không lẽ Bình Thiên viện to lớn mà không ai dám chiến một trận với ta sao?

- Đúng rồi, nói sao thì đệ tử Bình Thiên viện có thiên phú hơn Trùng Thiên viện chúng ta, vậy mà không dám chiến với đệ tử Trùng Thiên viện chúng ta?

- Bình thường các ngươi uy phong lắm mà giờ co vòi vậy?

Ba mươi đệ tử Trùng Thiên viện liên tiếp lao nhao trào phúng kích thích, các đệ tử Bình Thiên viện đỏ mặt tía tai nhưng vẫn không dám lên đài. Hết cách, Chung Mộc Thần có luyện khí công.

Từ bên ngoài vọng vào tiếng quát:

- Ai nói Bình Thiên viện của ta không có người, đừng tưởng rằng có kiếm kỹ tứ phẩm thì ghê gớm. Chung Mộc Thần, ta không sợ ngươi!

Khi nói chữ cúôi thì một bóng người nhảy vọt ra đáp xuống Bách Chiến đài, trực diện Chung Mộc Thần.

Đệ tử Bình Thiên viện nhướng mày nói:

- Chung Mộc Thần, ta công nhận uy lực kiếm kỹ tứ phẩm rất mạnh, nhưng ngươi có dám chiến với ta mà không dùng kiếm kỹ tứ phẩm không? Nếu không thì dù thua ta cũng sẽ không tâm phục khẩu phục.

Đệ tử Trùng Thiên viện tức giận lao nhao chỉ trích:

- Vô sỉ!

- Mặt lì quá, đòi Chung sư huynh không dùng kiếm kỹ tứ phẩm!

- Nói thì dễ nghe, ngươi có giỏi đừng dùng kiếm!

Nhưng người này da mặt quá dày, như không nghe tiếng la ó vẫn nhìn Chung Mộc Thần chằm chằm, cười khẩy nói:

- Chung Mộc Thần, ngươi nên biết thiên phú của ta cao hơn ngươi, có ngày ta cũng sẽ lĩnh ngộ kiếm kỹ tứ phẩm, hơn nữa ta lĩnh ngộ năm loại áo nghĩa sẽ có cơ hội lĩnh ngộ kiếm kỹ ngũ phẩm, ngươi thì không.

Chung Mộc Thần hỏi ngược lại:

- Ngươi nói mấy lời này liên quan gì đến việc ta có dùng kiếm kỹ tứ phẩm hay không?

- Hừ! Có liên quan hay không chẳng sao cả, ta chỉ nói cho ngươi biết bây giờ ngươi có kiếm kỹ tứ phẩm đúng là lợi hại hơn ta một chút nhưng tương lai của ta rộng lớn hơn ngươi.

Đệ tử Bình Thiên viện hầm hừ nói:

- Ngươi hãy trả lời chính xác cho ta biết có dám không dùng kiếm kỹ tứ phẩm đấu với ta không? Nếu không dám thì mang theo đệ tử Trùng Thiên viện các ngươi cút xéo ra Bình Thiên viện!

Mười thấy đệ tử Bình Thiên viện hùa theo:

- Không dám thì cút ra Bình Thiên viện!

Các đệ tử Bình Thiên viện như tìm được cách trút bực tức nghẹn trong ngực, tuy cách này chẳng hay ho gì nhưng lúc này trong lòng bọn họ tràn ngập lửa giận.

Khuôn mặt Chung Mộc Thần lạnh nhạt nói:

- Được, vậy ta không dùng kiếm kỹ tứ phẩm, mở to hai mắt nhìn kỹ ta đánh bại ngươi như thế nào đi.

Đệ tử Bình Thiên viện đứng đối diện Chung Mộc Thần nghe câu trả lời thì cười ngoác mồm:

- Được, ta sẽ chống mắt xem!

Người này cảm thấy nếu Chung Mộc Thần không dùng kiếm kỹ tứ phẩm thì chẳng đánh lại gã được.

Chung Mộc Thần có bốn loại áo nghĩa, mỗi loại rèn luyện đến bát chuyển trung kỳ. Đối thủ của Chung Mộc Thần, đệ tử Bình Thiên viện được năm loại áo nghĩa, mỗi loại rèn luyện đến bát chuyển hậu kỳ.

Nên gã mới tự tin nếu Chung Mộc Thần không vận dụng kiếm kỹ tứ phẩm, chỉ dùng kiếm kỹ tam phẩm hoặc dưới tam phẩm đối chiến thì gã dư sức đánh bại Chung Mộc Thần.

Vẻ mặt Chung Mộc Thần nhẹ nhàng không hề lo âu, còn cười tủm tỉm.

Đối thủ thầm nhủ:

- Rất nhanh ngươi sẽ không cười nổi.

Đối thủ liên tục chém ba kiếm, ba chiêu kiếm kỹ tam phẩm từ góc độ khác nhau điên cuồng oanh kích như muốn hủy diệt Chung Mộc Thần.

Sắc mặt Chung Mộc Thần như thường, thầm nghĩ:

- Bàn về rèn luyện kiếm ý, áo nghĩa, thiên phú tu luyện thì đúng là ta không bằng ngươi. Nhưng cùng thời gian ta có thể lĩnh ngộ ra kiếm kỹ tứ phẩm còn ngươi thì không, ngộ tính của ta cao hơn ngươi, trình độ nắm giữ kiếm kỹ tam phẩm cao hơn ngươi đủ đề bù đắp lực lượng chênh lệch.

Chung Mộc Thần rút kiếm phản kích.

Sở Mộ vừa thấy liền biết Chung Mộc Thần nắm giữ kiếm kỹ tam phẩm cao hơn đối phương.

Không sai, liên tục nửa năm không ngừng đối chiến với Sở Mộ, Chung Mộc Thần liên tục thi triển kiếm kỹ tứ phẩm, hoàn thiện nó.

Độ khó điều khiển kiếm kỹ tứ phẩm hơn xa kiếm kỹ tam phẩm, Chung Mộc Thần có thể hoàn thiện kiếm kỹ tứ phẩm đến trình độ hoàn mỹ thì kiếm kỹ tam phẩm càng khỏi phải nói.

Sự thật chứng minh không sử dụng kiếm kỹ tứ phẩm thì Chung Mộc Thần vẫn mạnh như thường, không phải chó mèo gì cũng đánh lại gã.

Đối thủ vẻ mặt ủ rũ, mặt như nhọ nồi. Quá xấu hổ, Chung Mộc Thần không dùng kiếm kỹ tứ phẩm vẫn đánh bại gã, đối thủ không còn mặt mũi tiếp tục ở lại.

Các đệ tử Bình Thiên viện quanh Bách Chiến đài há hốc mồm, vẻ mặt không tin được.

Lúc này một thanh âm giễu cợt vang lên:

- Ô, đúng là khách hiếm, người Trùng Thiên viện lần đầu tiên đến chỗ Bình Thiên viện chúng ta đúng không?

- Nhiếp Hành Không, kẻ thua cuộc nhà ngươi cũng tới chơi?

Nhiếp Hành Không biến sắc mặt giây sau trở lại bình thường, nhếch mép cười nhạt.

Người đến là Tào Thanh Phong, có Đào Thế Hùng đi chung. Còn thủ tịch sư huynh của Bình Thiên viện Tiêu Linh thì dường như chưa ra mặt.

*****

Đào Thế Hùng nhìn Chung Mộc Thần đứng trên Bách Chiến đài, cười khẩy nói:

- Chung Mộc Thần, thực lực của ngươi đúng là mạnh hơn trước một chút, nhưng ngươi xem điều đó là chỗ dựa để khiêu chiến Bình Thiên viện chúng ta thì quá ngây thơ.

Vì Chung Mộc Thần nhiều lần thua dưới kiếm của Đào Thế Hùng, gã có tư cách nói với kẻ thua cuộc trong tay mình.

Các đệ tử Trùng Thiên viện giữ kín tin Sở Mộ đánh bại Chung Mộc Thần trở thành thủ tịch sư huynh của Trùng Thiên viện, tin tức không bị lộ ra ngoài. Nên trừ đệ tử Trùng Thiên viện ra người khác không hay biết gì, còn tưởng Chung Mộc Thần vẫn là thủ tịch sư huynh của Trùng Thiên viện, người lợi hại nhất.

Vì Chung Mộc Thần nhiều lần thua dưới kiếm của Đào Thế Hùng, tuy không rõ tại sao đệ tử Trùng Thiên viện luôn bị bắt nạt bỗng có gan xông vào Bách Chiến lâu của Bình Thiên viện khiêu chiến, nhưng nếu người lợi hại nhất là Chung Mộc Thần thì chẳng cần Tiêu Linh ra tay, một mình Đào Thế Hùng đủ ứng đối mọi tình huống.

Đào Thế Hùng cũng nghĩ vậy. Hồng Hoang Cầu Thánh ghi thiên phú của Chung Mộc Thần không kém, trong thời gian này thực lực cũng tiến bộ nhiều, nhưng Đào Thế Hùng không giậm chân tại chỗ.

Tào Thanh Phong nhìn hướng Nhiếp Hành Không, ác ý khiêu khích:

- Nhiếp Hành Không, muốn đi lên chơi không?

Nhiếp Hành Không liếc Tào Thanh Phong một cái, không trả lời, không có biểu tình gì. Nhiếp Hành Không biết nhân vật chính hôm nay là Sở Mộ.

Chung Mộc Thần lạnh nhạt nói:

- Tào Thanh Phong, nếu ngươi ngứa tay thì lên đi, ta chiến với ngươi một trận.

Tào Thanh Phong biến sắc mặt, đúng là gã có thể đánh bại Nhiếp Hành Không hay thậm chí là Lý Kỳ Viêm, nhưng đụng phải Chung Mộc Thần thì gã chưa đủ sức.

Đào Thế Hùng xúi:

- Đi đi.

Tào Thanh Phong gật đầu nói:

- Được rồi.

Tào Thanh Phong xoay người đáp xuống Bách Chiến đài, trực diện Chung Mộc Thần:

- Vừa lúc cho ngươi nếm thử uy lực kiếm kỹ tứ phẩm ta mới lĩnh ngộ ra.

Đệ tử Bình Thiên viện hò reo, kích động vung hai tay:

- Kiếm kỹ tứ phẩm!

- Tuyệt vời, thực lực tổng thể của Bình Thiên viện chúng ta càng mạnh hơn rồi!

Lĩnh ngộ kiếm kỹ tứ phẩm khó khăn hơn tam phẩm gấp mười lần, nguyên Bình Thiên viện chỉ có thủ tịch sư huynh Tiêu Linh, nhị sư huynh Đào Thế Hùng là nắm giữ, bây giờ thêm một Tào Thanh Phong Tào sư huynh.

Chung Mộc Thần nói:

- Vậy hãy dùng kiếm kỹ tứ phẩm của ngươi đối kháng với ta đi.

Chung Mộc Thần không chút nương tình vung kiếm, các màu ánh sáng đan xen dung hợp trên thân kiếm tụ thành một đánh ra.

Quang Toàn Lôi Viêm Ba!

Sóng xung kích đáng sợ, không gian Bách Chiến đài kêu ken két sắp bị tan vỡ.

Tào Thanh Phong biến sắc mặt, Đào Thế Hùng cũng tái mặt. Họ không ngờ Chung Mộc Thần nắm giữ kiếm kỹ tứ phẩm đến trình độ cao sâu như thế, làm Đào Thế Hùng e ngại.

Tào Thanh Phong cắn răng, súc thế kiếm kỹ tứ phẩm chém ra.

Kiếm kỹ tứ phẩm của Tào Thanh Phong so với của Chung Mộc Thần như đứa bé mới biết đi và thiếu niên mười tám tuổi vừa trưởng thành tràn đầy sức mạnh, hai người chênh lệch rất rõ ràng.

Dù Tào Thanh Phong rèn luyện kiếm ý, áo nghĩa đến bát chuyển hậu kỳ còn hơn Chung Mộc Thần, nhưng trình độ hoàn thiện, nắm giữ kiếm kỹ thì có sự chênh lệch rõ rệt, khiến hai chiêu kiếm kỹ đối kháng thì kiếm kỹ của Tào Thanh Phong bị đánh tan.

Tào Thanh Phong không nhận thua, gã thi triển kiếm kỹ tam phẩm đánh tan dư ba của Quang Toàn Lôi Viêm Ba rồi thi triển thân pháp nhanh chóng di chuyển, lại ra chiêu kiếm kỹ tam phẩm định đánh gục Chung Mộc Thần.

Nhưng chênh lệch thực lực không dễ vượt qua chút nào.

Tào Thanh Phong vẫn bị đánh bại, ngoan ngoãn nộp một vạn thượng phẩm Nguyên Tinh, một trăm Phi Thiên Trị.

Đệ tử Trùng Thiên viện hoan hô:

- Hay, Chung sư huynh hay quá!

Đào Thế Hùng nhíu mày nói:

- Chung sư huynh?

Bình thường làm thủ tịch một viện thì các đệ tử đều xưng ho là thủ tịch sư huynh, chỉ số người chơi rất thân mới gọi thẳng 'Chung sư huynh'.

Tình huống trước mắt không cho phép Đào Thế Hùng nghĩ nhiều, vì Tào Thanh Phong thua. Tào Thanh Phong thua hoàn toàn trong dự đoán, nhưng kiếm kỹ tứ phẩm của Chung Mộc Thần hoàn thiện đến nước này làm người ta bất ngờ.

Đào Thế Hùng thầm nhủ:

- Dù kiếm kỹ tứ phẩm của ngươi đến trình độ hoàn mỹ cũng không đánh lại ta!

Khi Tào Thanh Phong xuống đài thì Đào Thế Hùng vọt lên Bách Chiến đài, muốn đối chiến với Chung Mộc Thần.

Đào Thế Hùng hùng hổ đe dọa:

- Chung Mộc Thần, ta có thể đánh bại ngươi nhiều lần thì lần này vẫn sẽ đánh gục ngươi được. Khi đó ngươi hãy lo mà nghĩ cách làm sao biến khỏi Bình Thiên viện đi!

Chung Mộc Thần hờ hững cười nói:

- Trước tiên đánh bại ta đã.

Đào Thế Hùng vung kiếm:

- Được, hãy đỡ một chiêu của ta!

Tàn ảnh kiếm quang vờn quanh người Đào Thế Hùng tụ thành thanh kiếm to rực rỡ chợt hiện ra, từ trên trời chém xuống.

Mũi nhọn mãnh liệt ngưng tụ trong kiếm to, kiếm chém xuống, Bách Chiến đài như sắp bị xẻ đôi.

Biểu tình Chung Mộc Thần nghiêm túc thi triển Quang Toàn Lôi Viêm Ba chém hướng Đào Thế Hùng.

Hai chiêu kiếm kỹ tứ phẩm nháy mắt trướng lớn, uy lực đáng sợ bộc phát ra, sóng xung kích tàn phá bốn phương tám hướng. Phong cấm của Bách Chiến đài kêu răng rắc như không chịu nổi sắp vỡ vụn.

Ánh sáng mạnh mẽ màu sắc khác nhau điên cuồng ập đến, uy lực lớn mạnh làm Chung Mộc Thần, Đào Thế Hùng lảo đảo.

Đào Thế Hùng vội đứng vững, khí thế mạnh mẽ lại dâng lên trong cơ thể và tràn ra, bắn lên cao. Bốn loại áo nghĩa đan xen với kiếm ý thành một dồn vào thanh kiếm, Đào Thế Hùng chém kiếm ra.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Sóng biển cuồng bạo dời núi lấp biển hung dũng tràn ra, nhấn chìm Bách Chiến đài, tựa như lũ vỡ đê, như sóng thần sóng dữ muốn cuốn trôi tất cả.

Chiêu kiếm kỹ tứ phẩm thứ hai của Đào Thế Hùng!

Đào Thế Hùng lĩnh ngộ được chiêu kiếm kỹ tứ phẩm thứ hai!

Trong ấn tượng của Chung Mộc Thần thì Đào Thế Hùng chỉ có một chiêu kiếm kỹ tứ phẩm, không ngờ trong một năm thực lực của gã tăng, Đào Thế Hùng tiến bộ cũng không chậm. Đặc biệt là Đào Thế Hùng lĩnh ngộ chiêu kiếm kỹ tứ phẩm thứ hai.

Sóng lớn đủ đập vỡ hết thảy, phủ lên phía trước. Chung Mộc Thần không thể né tránh, gã bị đánh trúng, phòng hộ vô hình trên người gã chặn lại kiếm kỹ tứ phẩm trùng kích và cũng bị đánh tan.

Sóng dữ ngập trời tan biến, Bách Chiến đài nguyên vẹn.

Đào Thế Hùng đút kiếm vào vỏ, hừ lạnh với Chung Mộc Thần:

- Ta nói rồi, ngươi là kẻ thua cuộc dưới kiếm của ta, trước kia là thế, hiện tại là vậy, sau này vẫn sẽ như thế.

Chung Mộc Thần không hề ủ rũ, vẻ mặt hờ hững cười khẽ, đút kiếm vào vỏ. Chung Mộc Thần lấy một vạn thượng phẩm Nguyên Tinh, một trăm Phi Thiên Trị ra đưa cho Đào Thế Hùng.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)