Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0095

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0095: Chấn động cực lớn! Câu đố về thập đoạn
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Sau khi phát nổ, chấn động lại đột nhiên dừng lại. Chỉ có những tiếng động cực lớn rít gào vang vọng bên tai không ngừng. Nhưng trên bầu trời vẫn trong vắt xanh thẳm một màu.

- Chuyện gì xảy ra vậy?

- Núi lở sao?

Từ trong mỗi lầu các, từng bóng người lao ra. Dáng vẻ mỗi người có chút chật vật, hoảng hốt lo sợ, la to.

- Sư huynh, có chuyện gì xảy ra vậy.

Lý Vi cũng lảo đảo vọt ra, khuôn mặt nhỏ nhắn bối rối. Vừa nhìn thấy Sở Mộ, nàng thật giống như nhìn thấy chỗ dựa, vội vàng nhào tới, ôm lấy một cánh tay Sở Mộ.

- Không có chuyện gì đâu. Có thể là có ngọn núi nào đó trong dỹ núi Thanh Lan bị sụp đổ.

Sở Mộ nói, vẻ mặt ung dung bình tĩnh. Lý Vi dường như bị nhiễm, không khỏi bình tĩnh trở lại. Lúc này nàng mới phát hiện, mình không ngờ ôm cánh tay Sở Mộ. Bất chợt, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng. Nàng ôm mặt xoay người hoảng loạn chạy về phía lầu các.

Sở Mộ có chút sửng sốt, nhìn theo bóng lưng Lý Vi hoảng hốt lo sợ. Lúc này hắn mới lộ ra một nụ cười thản nhiên, giống như nhìn tiểu hài tử.

Sau khi thu hồi ánh mắt, nhìn bầu trời xanh thẳm, trong lòng Sở Mộ có nghi ngờ:

- Tại sao lại xuất hiện loại chấn động lớn như vậy? Chẳng lẽ thật sự chính là ngọn núi nào đó sụp xuống hay sao?

Suy nghĩ một chút, vẫn không nghĩ ra được nguyên nhân, hắn cũng không để tâm vào chuyện vụn vặt, tiếp tục bước đi.

...

Sau khi ở Lăng Phong Kiếm Đài từ biệt với các đệ tử nội môn, mang theo lời chúc phúc của bọn họ, Sở Mộ gặp Lăng Phong Chưởng Viện. Sau khi nói chuyện phiếm một hồi, Sở Mộ lại leo lên thang trời, tiến vào bên trong Thanh Phong Chủ Điện.

- Chúc mừng ngươi. Lấy thực lực của ngươi, không cần sát hạch, có thể trực tiếp trở thành đệ tử tinh anh của bản phái.

La trưởng lão nở nụ cười chân thành từ tận đáy lòng, hai mắt sáng ngời giống như hai bóng đèn chiếu sáng, nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, chúc mừng:

- Sau này cứ cách ba tháng, ngươi đều có thể thu được một viên Phá Khí Hoàn, cố gắng nâng cao tu vi.

- Hiện tại, người cầm trước viên Phá Khí Hoàn này. Ta dẫn ngươi đi tới khu vực đệ tử tinh anh, để tự ngươi chọn nơi ở cho mình.

La trưởng lão cười nói, đồng thời giải thích:

- Nơi ở cho đệ tử tinh anh khá lớn, hoàn cảnh rất tốt, còn có lợi cho việc tu luyện. Cũng có kiếm thị đặc biệt chiếu cố cho cuộc sống sinh hoạt hàng ngày.

- La trưởng lão. Kiếm thị hiện tại khiến ta rất hài lòng. Cho nên ta hi vọng, có thể đưa nàng tới nơi này tiếp tục hầu hạ ta. Ngài thấy thế nào?

Sở Mộ tiếp nhận một lọ nhỏ chứa một viên Phá Khí Hoàn, sau đó mượn cơ hội nói.

- Trước kia, cũng thường xuyên có đệ tử đưa ra yêu cầu như vậy, nhưng đều bị ta từ chối. Dù sao, bản phái có quy định của bản phái.

La trưởng lão nghe vậy, cũng không cảm thấy bất ngờ, cười nói:

- Chỉ có điều, quy định là chết, người là sống. Ngươi đã mở lời, ta phê chuẩn.

- Đa tạ trưởng lão.

Sở Mộ làm kiếm lễ, giọng điệu mang theo sự cảm kích nói.

- Ha ha, chúng ta đều rất xem trọng ngươi. Tất nhiên là hi vọng ngươi có thể tu luyện thật tốt.

La trưởng lão cười to nói.

Sở Mộ cũng cười. Hắn biết rõ, đây là bởi vì cao tầng Thanh Phong Kiếm Phái thấy được thiên phú và ngộ tính khủng khiếp của hắn. Bằng không, đổi thành đệ tử tinh anh bình thường, vừa nhắc tới yêu cầu như vậy, sẽ lập tức bị từ chối.

Hôm nay ở trong Thanh Phong Kiếm Phái, số lượng đệ tử tinh anh cũng không nhiều. Lại thêm Sở Mộ mới gia nhập, tổng cộng là 38 người.

Trong đó, lấy ba người Lý Dật, Vũ Văn Minh Hóa và Vương Đình Hạo dẫn đầu, là tu vi cao nhất trong số 38 đệ tử tinh anh. Đương nhiên, luận về thực lực mà nói, Sở Mộ đương nhiên đứng đầu. Về điểm này, không có người nào sẽ nghi ngờ.

Khu vực lầu các của đệ tử tinh anh, tổng cộng có năm mươi nhà. Sở Mộ nhìn một chút, chọn lựa một căn nhà trong đó. Bởi vì những lầu các này trên phương diện chỉnh thể, cũng không khác biệt quá lớn. Hắn chẳng qua là dựa thói quen theo trước kia, chọn một nơi ở gần bên đầm nước, thuận tiện cho hắn có thể tiến vào đầm nước luyện kiếm.

La trưởng lão lại khích lệ Sở Mộ một phen, nói có chuyện gì có thể trực tiếp tìm hắn, sau đó liền xoay người rời đi. Đồng thời hắn phái người đi tới Lăng Phong Viện thông báo Lý Vi thu dọn một chút, chuẩn bị đến Chủ Điện tiếp tục hầu hạ Sở Mộ.

Lý Dật, Vũ Văn Minh Hóa và Vương Đình Hạo cùng với Tiêu Thiên Phong đều đi tới lầu các của Sở Mộ. Tất nhiên tránh không được chúc mừng một phen.

- Sư đệ, chúng ta sau này có thể cùng nhau tu luyện, cùng nhau tinh tiến. Nhìn thử, chúng ta ai có thể đột phá đến Hóa Khí Cảnh nhanh hơn.

Vũ Văn Minh Hóa vỗ nhẹ vào vai Sở Mộ, cười ha ha nói.

- Ta còn tưởng rằng Nhị sư huynh muốn nói, xem ai đột phá đến thập đoạn trước.

Sở Mộ cười nói.

- Ta cũng hiểu được Nhị sư huynh rất khả năng sẽ nói như vậy.

Vẻ mặt Vương Đình Hạo nghiêm túc nói.

- Mấy người gia hỏa các ngươi kìa. Ta là loại người như vậy sao?

Lúc này Vũ Văn Minh Hóa phản bác, bộ dạng dường như thiếu chút nữa thì tức giận thở hổn hển, chọc cho mọi người lại phát ra tiếng cười lớn sang sảng.

Có vài người, lúc giao tình không đủ, là một bộ dạng. Nhưng vừa có đủ giao tình, sẽ lại là một loại hình dáng khác, tương đối không kiêng nể gì cả. Bất luận là người ở thế giới nào, đều như vậy.

...

Bên trong Thanh Phong Kiếm Phái, đệ tử ngoại môn dưới tứ đoạn và trên tứ đoạn có đãi ngộ khác biệt. Đệ tử nội môn và đệ tử ngoại môn lại có đãi ngộ khác biệt. Đãi ngộ giữa đệ tử tinh anh cùng đệ tử nội môn lại phân biệt khác hẳn.

Giống bây giờ, Sở Mộ trở thành đệ tử tinh anh, ngoại trừ lầu các hai tầng ra, mỗi ngày ăn mặc dùng vẫn là thịt mãnh thú trung cấp, gạo và rau dưa do là kiếm phái đặc biệt cung cấp. Các đệ tử nội môn đều không hưởng thụ được.

Máu và thịt mãnh thú có dinh dưỡng phong phú. Bằng không làm sao luôn có người ăn thịt hổ gì đó, thân thể khỏe mạnh cường tráng. Mà máu và thịt mãnh thú lại càng có dinh dưỡng phong phú hơn gấp bội so với thịt bình thường. Đặc biệt là thịt mãnh thú trung cấp càng cao hơn ra thú dữ cấp thấp rất nhiều. Mỗi ngày dùng để ăn, đối với khí huyết bản thân có tác dụng bổ sung rất phong phú.

Ngoài ra, ban đầu mỗi tháng cung cấp một vò Bách Thảo Tửu. Hiện tại là một tháng ba vò. Sở Mộ không cần giống như mọi khi, mỗi ngày chỉ uống một chén nhỏ.

Từ khi trở thành đệ tử tinh anh đến nay đã qua năm ngày. Sở Mộ đã thích ứng được với cuộc sống của đệ tử tinh anh.

Lại nói tiếp, so với đệ tử nội môn, thật ra không có khác biệt quá lớn. Vẫn là mỗi ngày tu luyện kiếm khí quyết Trung Nguyên và kiếm thuật các loai. Chỉ có điều Sở Mộ đặt trọng điểm ở trên Quyển Vân Kiếm Thuật và Tùy Vân Kiếm Thuật. Hắn hi vọng mau chóng viên mãn, sau đó lấy ra tinh túy của sát chiêu, dung nhập trong Kinh Vân Sát, nâng cao uy lực của Kinh Vân Sát, mượn nâng cao trong nháy mắt làm sâu sắc đối với lĩnh ngộ Vân Chi Ý Cảnh.

*****

- Là thời điểm dùng Phá Khí Hoàn nâng cao tu vi.

Sở Mộ lại thầm nói với mình.

Dưới tình hình chung, các đệ tử đột phá đến cửu đoạn, nhận được viên Phá Khí Hoàn thứ nhất, đều sẽ đợi đến khi kiếm khí của bản thân hoàn toàn khôi phục, mới có thể dùng. Bình thường khi đó đều sẽ thu được viên Phá Khí Hoàn thứ hai.

Nhưng Sở Mộ lại khác. Thời điểm hắn đột phá, kiếm khí của bản thân hoàn toàn không có chút tổn thất nào, trực tiếp giảm đi thời gian một hai tháng. Mấy ngày qua bao giờ cũng có đệ tử tinh anh tới bái phỏng, vẫn không có thời gian. Hiện tại cuối cùng cũng được thanh tịnh. Sở Mộ dự định dùng Phá Khí Hoàn, xem hiệu quả ra sao.

Thông báo với Lý Vi một tiếng, Sở Mộ đóng cửa từ chối tiếp khách. Sau khi điều tức, hắn lấy ra Phá Khí Hoàn.

Phá Khí Hoàn lớn hơn so với Luyện Khí Hoàn một chút. Nó có ánh sáng màu vàng tinh thuần, tản ra một vị nóng. Đầu mũi thoáng động, mùi thuốc chui vào trong lỗ mũi, khiến Sở Mộ cảm thấy tinh thần chấn hưng.

Ném Phá Khí Hoàn vào trong miệng, viên thuốc liền tan ra. Vừa nuốt xuống, dược lực lập tức có tác dụng.

Kiếm khí quyết Trung Nguyên vận chuyển, kiếm khí cửu đoạn sơ kỳ tinh thuần vận hành đại chu thiên, nhanh chóng hấp thu dược lực vừa được hòa tan của Phá Khí Hoàn, đưa theo kinh mạch vận chuyển hết vòng này tới vòng khác.

Cửu đoạn, kiếm giả bình thường là vận chuyển chín đại chu thiên. Nhưng Sở Mộ lại có thể vận chuyển ba mươi đại chu thiên. Cho nên, hắn chỉ dùng chưa tới nửa ngày, liền hấp thu hết dược lực ẩn chứa bên trong Phá Khí Hoàn.

Thở ra một hơi khí trắng. Đó chính là cặn bã rất nhỏ bên trong Phá Khí Hoàn không có cách nào chuyển hóa thành kiếm khí, lưu ở trong người, sẽ gây ra bất lợi đối với bản thân.

Sở Mộ mở hai mắt ra. Trong mắt có một tia tinh quang lưu chuyển.

- Một viên Phá Khí Hoàn, sau khi luyện hóa khiến kiếm khí tu vi của ta tăng lên một ít. Dựa theo loại tiến độ này, còn cần một viên Phá Khí Hoàn nữa mới có thể miễn cưỡng tăng lên tới cửu đoạn trung kỳ. Theo tính toán như vậy, đại khái cần bảy viên Phá Khí Hoàn mới có thể tăng lên tới cửu đoạn đỉnh phong.

- Ba tháng một viên Phá Khí Hoàn. Như vậy, cần một năm lại chín tháng. Mhưng phối hợp thời gian mình tu luyện, bình thường đại khái cần khoảng một năm rưỡi, cũng chính là sáu viên Phá Khí Hoàn, có thể tu luyện tới cửu đoạn đỉnh phong.

- Đáng tiếc. Nếu như ta có thể có được bảy viên Phá Khí Hoàn, ở trong vòng một tháng lần lượt dùng, tuyệt đối có thể thành công tăng lên tới cửu đoạn đỉnh phong.

Chỉ có điều, Phá Khí Hoàn giá trị hơn nhiều so với Luyện Khí Hoàn. Sản lượng mỗi tháng của Thanh Phong Kiếm Phái cũng không cao. Bằng không cũng sẽ không định ra ba tháng mới có thể cung cấp cho mỗi vị đệ tử tinh anh một viên.

Nghĩ tới đây, Sở Mộ đột nhiên nghĩ đến ba người Lý Dật. Hiện tại bọn họ đã là tu vi cửu đoạn đỉnh phong, không cần tới Phá Khí Hoàn nữa. Bởi vậy, kiếm phái cũng hủy bỏ cung cấp Phá Khí Hoàn đối với bọn họ.

- Sau cửu đoạn đỉnh phong, chính là thập đoạn.

Đột nhiên, trong đầu Sở Mộ xuất hiện một nghi ngờ.

- Tu vi cửu đoạn là đệ tử tinh anh. Cộng thêm ta tổng cộng là 38 người. Tu vi cao nhất chính là Đại sư huynh Lý Dật. Như vậy đệ tử thập đoạn đâu? Đã có cao thủ Hóa Khí Cảnh, cũng có thể có kiếm giả thập đoạn mới đúng?

Sở Mộ suy nghĩ một chút.

Kiếm giả thập đoạn. Mình chỉ gặp qua một người. Đó chính là chấp sự của đài đấu kiếm Trần Kim. Nhưng hắn là chấp sự, không phải là đệ tử, thân phận không giống.

- Trước đây ta đã bỏ quên vấn đề này. Xem ra lần kế tiếp gặp được đám người Đại sư huynh, lại tìm cơ hội hỏi một chút mới được.

Ngày hôm sau, Lý Dật Vũ Văn Minh Hóa và Vương Đình Hạo lại qua. Nhưng Tiêu Thiên Phong không có xuất hiện. Đổi lại, là La Ngọc Linh.

La Ngọc Linh đi ở phía sau cùng, nhìn Sở Mộ. Hàm răng trắng khẽ cắn vào đôi môi đỏ mọng, bộ dạng muốn lại gần nhưng không tiện tới gần

Sở Mộ chỉ liếc mắt nhìn nàng một cái rồi thu hồi ánh mắt. Hắn không có cảm giác đặc biệt gì. Thấy vậy, trên mặt La Ngọc Linh không giấu được vẻ mất mát. Nhưng rất nhanh nàng đã che giấu được.

- Sư đệ, tu vi của sư đệ...

Ba người Lý Dật có phần sững sờ.

- Vừa luyện hóa Phá Khí Hoàn, cho nên có tăng lên.

Sở Mộ mỉm cười, nói.

- Nhanh như vậy sao!

Ba người Lý Dật khe khẽ phát ra một tiếng kêu kinh ngạc. Bọn họ luyện hóa một viên Phá Khí Hoàn, đại khái cần hai ba ngày. Nhưng Sở Mộ hình như chỉ là mới luyện hóa ngày hôm qua. Chỉ cần một ngày thôi sao?

Tiếp theo, tất nhiên là tụ tập ở trên tầng hai chỗ ở của Sở Mộ. La Ngọc Linh cũng theo sau, yên lặng ngồi ở một bên, nghe đám người Sở Mộ nói chuyện phiếm. Bộ dáng kia thật giống như một tiểu thê tử hiền lành.

Ánh mắt ba người Lý Dật, thỉnh thoảng đảo qua ở trên người La Ngọc Linh và Sở Mộ. Trên mặt bọn họ thỉnh thoảng hiện lên một vẻ tươi cười cao thâm khó dò, khiến Sở Mộ có phần chẳng biết tại sao.

Sở Mộ đang còn muốn hỏi ba người Lý Dật, đệ tử thập đoạn đều đi nơi nào, ba người Lý Dật lại đột nhiên đứng lên, từ biệt Sở Mộ. Ngay cả cơ hội để Sở Mộ giữ lại cũng không có, ba người lập tức xuống lầu, đi không thấy bóng dáng, khiến Sở Mộ càng không nghĩ ra.

- Sư huynh...

La Ngọc Linh cuối cùng mở miệng. So với thường ngày, giọng điệu của nàng đã bớt đi một phần kiêu căng, thêm vài phần ngượng ngùng. Hai gò má nàng ửng đỏ, khiến Sở Mộ thoáng ngẩn người. Hắn lấy lại tinh thần, trong lòng cảm thấy có chút kinh ngạc.

- Có chuyện gì vậy? Nói đi.

Đối với La Ngọc Linh, thái độ của Sở Mộ cũng không có gì khác biệt, vẫn ôn hoà.

- Ta là tới xin lỗi sư huynh.

La Ngọc Linh nhỏ giọng nói, sau đó lớn mật nhìn thẳng vào Sở Mộ:

- Ta bây giờ mới biết, mình chính là một thiên kim tiểu thư bị chiều sinh hư, cho rằng người khác nịnh hót ta là chuyện đương nhiên. Cho nên trước đây, ta đối với sư huynh đã rất nhiều lúc không lễ phép. Vẫn mong sư huynh không lấy làm phiền lòng.

Sở Mộ có phần sững sờ. La Ngọc Linh hiện tại và La Ngọc Linh trước đây, cho cảm giác của hắn chênh lệch quá lớn. Nhất là chuyện nàng chủ động xin lỗi, càng làm cho Sở Mộ cảm thấy bất ngờ. Chỉ có điều, Sở Mộ cũng không đặc biệt nói cái gì, chỉ mỉm cười, nói:

- Không có gì, ta cũng không có để ý.

- Nếu sư huynh không có để ý, vậy sau này, sư huynh dạy ta kiếm thuật đi.

Trong lòng La Ngọc Linh thầm vui mừng, tâm tình nhảy nhót nói. Trên mặt lộ ra vẻ sáng lạng, khôi phục lại một chút bộ dạng bang đầu.

Sở Mộ đột nhiên cảm thấy, như vậy mới đúng. Đây mới là mục đích thực sự của La Ngọc Linh.

- Ta mỗi ngày lịch luyện tập rất kín. Cho nên, không rút ra được bao nhiêu thời gian.

Sở Mộ cười nhạt. Nếu để cho đám người Lý Dật bọn họ nhìn thấy, không chừng sẽ đấm ngực giậm chân.

- Không có vấn đề gì. Lúc nào sư huynh rảnh rỗi, chỉ điểm cho ta một chút, ta đã đủ hài lòng.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)