← Ch.1141 | Ch.1143 → |
- Đều đi chết đi! Các ngươi những con kiến này có thể cống hiến để cho ta thoát khốn, cũng là vinh dự của các ngươi!
Hắc Ám Ma Chủ đại khai sát giới, thân hình xẹt qua, một đường máu tươi phun mạnh.
Phốc! Phốc! Phốc!
Từng gã cường giả bị oanh giết, thi thể bị ném vào cái kén ánh sáng, máu tươi đổ xuống, trở thành một bộ phận huyết tế.
Suốt ba ngày sau đó, giữa sân gần như nhìn không thấy vài cường giả cấp Hắc Động, bộ phận nhỏ chết ở trong chém giết lẫn nhau, đại bộ phận chính là bị Hắc Ám Ma Chủ tự tay đánh giết, nhưng đều không ngoại lệ, máu thịt của bọn họ đều bị mang đi huyết tế!
Ông! Ông!
Cái kén ánh sáng sáng choang, có nhịp tim đập mãnh liệt, sau mỗi một lần tim đập, sẽ có một nhịp đập truyền ra khắp, rung trời vang địa, vô cùng khiếp người!
- Ha ha, ha ha ha ha, còn thiếu vài người, chỉ còn thiếu vài người!
Hắc Ám Ma Chủ cười to, nhưng giữa sân đã không có kẻ yếu, tuy rằng còn có vài Hắc Động Cảnh, nhưng lại được bốn đại thần thú kết thành trận thế bảo hộ.
Đánh lâu như vậy, với khả năng của bốn đại thần thú lão tổ, muốn tập trung một số ít người vào một chỗ tuyệt không phải là việc khó gì.
Hắc Ám Ma Chủ tuy rằng cường đại, nhưng nếu muốn cường phá giết người do bốn đại thần thú liên thủ bảo vệ, cái này thập phần khó khăn
Hắn rất kiên nhẫn nhiều lần thử công kích, nhưng bốn đại thần thú lão tổ căn bản không tham công liều lĩnh, cũng chỉ canh giư những người còn dư lại, không cho Hắc Ám Ma Chủ lại có cơ hội huyết tế.
- Nghĩ đến như vậy có thể ngăn cản ta?
Hắc Ám Ma Chủ cười lạnh một tiếng, thân hình hoa động, đã xuất hiện ở bên người Minh Chiếu Thiên Tôn, hắn chụp ra một chưởng, trực tiếp đánh vào đầu đối phương!
Cái gì?
Minh Chiếu Thiên Tôn căn bản không kịp nói chuyện, chỉ là cả kinh kêu lên từ đáy lòng, đầu đã trúng một chưởng!
Nàng tuyệt đối không nghĩ tới Hắc Ám Thiên Tôn sẽ tự mình ra tay, mà không phải trợ giúp nàng giết chết Hồng Nguyệt.
Thứ nhất là thực lực của nàng kém Hắc Ám Ma Chủ quá xa, thứ hai là dưới bóng tối che lấp, lực phòng ngự của nàng cũng hạ xuống thấp nhất, thứ ba là nàng căn bản không có nghĩ đến chính mình sẽ trở thành mục tiêu bị hạ thủ!
Ba nhân tố chung vào một chỗ, tạo thành bất ngờ cho nàng!
Bành!
Nàng nặng nề đụng vào cái kén ánh sáng, một gương mặt xinh đẹp đã bị đánh bay một nửa. Tuy nhiên có thể nhìn thấy vẻ ngoài ý muốn, khiếp sợ, kinh ngạc từ trong ánh mắt nàng!
Hỗn Độn Cảnh duy nhất của Hằng Hà nhất mạch ngã xuống!
- Vẫn là thiếu một chút!
Hắc Ám Ma Chủ thì thào nói.
- Tuy nhiên, cũng có thể!
Hắn bỗng nhiên thu hồi bóng tối.
Tầm nhìn của mọi người lập tức rõ ràng, nhưng khi nhìn thấy xung quanh cũng chỉ còn lại có vài người, không khỏi đều là rất khiếp sợ. Mặc dù mọi người sớm đã đoán trước như vậy, nhưng tận mắt thấy lại là một chuyện khác.
Không chỉ là cường giả Hắc Động Cảnh đã chết đơn giản như vậy, Tiên Cư trên người bọn họ cũng vỡ nát. Vậy người chết coi như nhiều rồi!
Bất kể là Long Tộc hay Hổ tộc hay Chu Tước tộc, mỗi một chi thần thú đều là tổn thất thảm trọng.
Mà hết thảy chuyện này, đều là bởi vì một người!
Ánh mắt mọi người đều chăm chú vào trên người của Hắc Ám Ma Chủ, hận không thể dùng ánh mắt giết chết hắn.
- Ta biết, các ngươi hiện tại rất muốn giết ta!
Hắc Ám Ma Chủ nhún vai, lộ ra một nụ cười mỉm. Không để đám đông ở trong lòng chút nào.
- Ai bảo ta là người tốt, thích thỏa mãn tâm nguyện của người khác nhất! Ta chết!
Ba!
Hắn dùng một bàn tay vỗ vào trên trán của mình, đầu ầm ầm vỡ vụn, máu tươi phun ra, thân thể hắn lập tức vô lực ngã xuống phía sau cái kén ánh sáng.
- Không tốt!
Vô luận là Hoặc Thiên hay Hồng Nguyệt hay bốn đại thần thú lão tổ, trên mặt đều là biến sắc!
Hắc Ám Ma Chủ mặc dù là kẻ điên, nhưng tuyệt đối không phải người ngu!
Hắn tự sát vào lúc này sợ rằng cũng không phải sợ tội, mà là... Phong ấn chỉ thiếu một phần huyết tế cuối cùng này là có thể mở ra!
Quả nhiên!
Bành! Bành! Bành!
Chấn động trong cái kén ánh sáng càng ngày càng mãnh liệt, từng đạo vết rạn xuất hiện trên cái kén ánh sáng, thành dài, biến lớn, giống như mạng nhện dầy đặc khắp cả thân cái kén.
Ba!
Một quầng sáng mở tung, nhưng bên trong còn có một tầng, nhưng tiệc vui chóng tàn, tầng quầng sáng này cũng có vết rạn xuất hiện. Sau đó mở rộng, bể nát! Bên trong là tầng quầng sáng thứ ba, nhưng quầng sáng này cũng lập tức vỡ tan tành, sau đó là tầng thứ tư!
Đây là phong ấn năm Thánh liên thủ, nói cách khác, quầng sáng tổng cộng chỉ có năm tầng!
Chỉ còn lại có một tầng cuối cùng!
Giải phóng chân thân của Hắc Ám Ma Chủ đã không thể ngăn cản!
Tạp tạp tạp tạp tạp!
Một đạo quầng sáng cuối cùng cũng hiện ra vết rạn, bành, một tiếng nặng nề vang lên. Một quyền đầu đánh ra ngoài từ trong quầng sáng, mà toàn bộ cái kén ánh sáng cũng hoàn toàn vỡ vụn, hiện ra một nam nhân thân hình cao lớn, đầu đầy tóc đen không gió mà bay. Mắt sáng ngời như mặt trời, trên người có khí tức xưa cũ mà cường đại lưu chuyển.
Hắc Ám Ma Chủ!
Chân thân!
- Các vị vừa lòng chứ, xin bớt giận a?
Hắc Ám Ma Chủ lộ ra nụ cười, tràn đầy tà khí.
Tất cả mọi người đều không lên tiếng, đây là một quái vật khiến thánh nhân cũng bó tay không có biện pháp, cuối cùng chỉ có thể hy sinh bản thân để phong ấn! Nhưng hiện tại, tên ma đầu này lại xuất thế, còn có ai có thể phong ấn hắn một lần nữa?
- Tuy nhiên, các ngươi ép ta tự sát, phải bồi thường cho ta như thế nào?
Hắc Ám Ma Chủ liếc mắt quét mọi người một cái.
- Muốn chiến liền chiến!
Hoặc Thiên nghiêm nghị nói, một gốc cây đào mở tán cây ức vạn dặm ra phía sau nàng, từng phiến hoa đào hạ xuống, làm cho nàng vô cùng kỳ mỹ.
- Sách sách sách, Hoặc Thiên sư muội, mỹ nữ như ngươi vậy, cho dù là... Cũng không thấy nhiều, thật không nghĩ tới, trong thế giới như vậy có thể sinh ra mỹ nữ động nhân như thế!
Hắc Ám Ma Chủ lộ ra một chút vẻ tán thưởng.
- Thế nào, theo ta cùng nhau rời đi, với tư chất của ngươi, cho dù là tại thiên địa đó cũng có thể được cho là thượng thừa, làm gì cần vây chết ở chỗ này, làm một người ếch ngồi đáy giếng?
Xem như trả lời, Hoặc Thiên đánh ra một phiến hoa đào, đánh tới Hắc Ám Ma Chủ.
- Không đủ kỳ lực, nói đến lĩnh ngộ pháp tắc, kém xa!
Hắc Ám Ma Chủ tùy ý giương tay một cái, đóa hoa đào này lập tức mai một.
Sau lần giao phong này, Hoặc Thiên lập tức có hiểu biết tương đối về chiến lực của Hắc Ám Ma Chủ.
Cấp độ lực lượng, xấp xỉ! Nhưng ở trên độ cao về pháp tắc... Hoàn toàn không so được!
Hắc Ám Ma Chủ nắm giữ pháp tắc rất tỉ mỉ, không sứt mẻ, hơn nữa ít nhất đạt tới vạn bước trở lên!
Dưới tình huống lực lượng như nhau, ai nắm giữ pháp tắc nhiêu, , người đó liền chiếm ưu thế, đây là chuyện rất hiển nhiên! Tựa như Hoặc Thiên lúc trước vì cái gì có thể điên cuồng tát Thạch Dương? Nàng chính là có được ưu thế quá lớn ở pháp tắc.
Hiện tại cũng giống vậy, Hắc Ám Ma Chủ ở pháp tắc hoàn toàn áp chế Hoặc Thiên, nhưng lại không phải nhỏ tí tẹo, mà là nghiền ép tuyệt đối của vạn bước đối với 1000 bước!
Pháp tắc là vua!
Hoặc Thiên hoàn toàn không phải là đối thủ!
Khó trách năm đó năm Thánh chỉ có thể bất đắc dĩ hy sinh bản thân, pháp tắc cao tới vạn bước tuyệt đối thắng được năm Thánh liên thủ, thậm chí có thể phong ấn đã là may mắn!
- Hoặc Thiên sư muội, đây chính là cơ hội cuối cùng của ngươi!
Xem ra Hắc Ám Ma Chủ tương đối yêu thích Hoặc Thiên.
Hoặc Thiên ngay cả trả lời một tiếng cũng lười, chém ra một đóa hoa đào xem như đáp lại.
- Không có biện pháp, mặc dù có tiếc hận vì đốt đàn nấu hạc, nhưng ta không thể để cho bất kỳ người nào ảnh hưởng đến đại sự phá thiên! Như vậy, người nghịch ta, đều đi chết đi!
Hắc Ám Ma Chủ hung uy đại phát, một chưởng chụp ra, khí tức kinh khủng lưu chuyển, pháp tắc cao tới vạn bước lưu chuyển, đủ để cho các Hỗn Độn Cảnh ngay cả hô hấp cũng không thể!
- Chu tiểu tử, nhanh đi ra cứu mạng a!
Con lừa đen vừa kêu lên, vừa cụp đuôi chạy như điên.
Mặt mũi tính là gì?
Cho dù ở vào thời điểm này, mọi người đều không khỏi nhíu mày, có thể nhìn thấy Thánh nhân vô sỉ thấp hèn đến loại tình trạng này... Bị chết cũng đáng giá a!
- Chu Hằng?
Hắc Ám Ma Chủ ngừng tung chưởng một lát.
- Vị sư đệ kia của ta đi nơi nào? Trường hợp trọng yếu như vậy tại sao có thể thiếu hắn?
- Nếu Chu tiểu tử đi ra, khẳng định đánh cho ngươi ngay cả mẹ cũng không nhận ra!
Con lừa đen miệng còn không sạch sẽ, nó trời sinh miệng lưỡi đê tiện, không đổi được!
Cho dù là Hắc Ám Ma Chủ cũng lộ ra vẻ nổi giận, con lừa này làm sao lại đê tiện như vậy?
- Trước hết là giết tiện thánh ngươi đã!
Hắn vươn một chưởng, chụp tới con lừa đen.
- Muốn giết bổn tọa, ngươi còn sớm mấy vạn năm a!
Con lừa đen vừa khinh thường nói, vừa nhanh chân chạy như điên, hét lớn:
- Chu tiểu tử, Chu tiểu tử, nếu ngươi không ra, Lư đại gia sẽ chửi má nó!
Đây cũng không phải là vô sỉ bình thường!
Ầm!
Đúng lúc này, một đạo sấm sét vang lên vô cùng đột ngột.
Đây chính là vùng đất khởi nguồn thiên địa a, khắp nơi là lực lượng không gian hỗn loạn, làm sao có thể có tiếng sấm vang động?
Thân hình Hắc Ám Ma Chủ lại chợt dừng lại, lộ ra vẻ khó tin, lẩm bẩm nói:
- Chẳng lẽ... Không thể nào đâu!
Xuy! Xuy! Xuy!
Tiếng sấm liên động, trong thiên địa có dị hương ập vào mũi, long ngâm hổ gầm, thải phượng trình tường, từng đạo hư ảnh xẹt qua tinh vũ, giống như đi vào tiên cảnh.
Hưu, một đạo nhân ảnh hiện lên, ngồi xếp bằng ở khoảng không, có từng đạo uy áp không rõ phát ra từ trên người của hắn.
Chu Hằng!
- Thật sự đột phá?
Hắc Ám Ma Chủ lộ ra vẻ khó tin.
- Làm sao có thể? Nơi này rõ ràng là... Làm sao có thể đột phá?
Hung quang của hắn chợt nhoáng lên một cái, không thể để cho Chu Hằng đột phá!
Một khi Chu Hằng đột phá, đối phương đã có được thực lực cấp độ như hắn!
Chuyện phá thiên tuyệt đối không thể bị bất kỳ ảnh hưởng gì!
Hắn và Chu Hằng cũng không có ân oán cá nhân, nhưng không có cách nào, hắn tuyệt không cho phép bất kỳ người nào ảnh hưởng việc hắn phá thiên!
Trăm vạn năm trước năm Thánh không được, bây giờ Chu Hằng cũng không được!
Sắc mặt hắn nghiêm túc, một chưởng mở ra, đánh Chu Hằng.
- Dừng tay!
Hoặc Thiên vội vàng ra tay ngăn cản, Hồng Nguyệt, con lừa đen tuy rằng chậm một nhịp, nhưng cũng ra tay theo sát sau, sau bọn họ là bốn đại thần thú lão tổ! Có vài người tuy rằng không rõ Chu Hằng đang làm cái gì, nhưng bản năng ý thức được hiện tại có thể thay đổi hết thảy có lẽ chỉ có thể là Chu Hằng!
- Chỉ bằng các ngươi cũng muốn ngăn cản ta?
Hắc Ám Ma Chủ hung quang đại lộ, một cái ý niệm chuyển đổi, trừ bỏ Hoặc Thiên cùng con lừa đen, thân hình những người khác đều bị giam cầm, nhưng hắn giương tay một cái nữa. Hoặc Thiên cùng con lừa đen cũng bị hắn đánh bay ra ngoài.
Một chưởng này, vẫn là vỗ xuống người Chu Hằng, không thể ngăn cản!
Nhưng vào lúc này, từng đạo điện mang màu tím xẹt qua trên bầu trời, trọn chín chín 81 đạo, đồng loạt đánh vào trên người Chu Hằng.
Trong khoảng thời gian ngắn, mắt mọi người đều như bị mù, cho dù bọn họ là Hỗn Độn Cảnh, thậm chí Thánh nhân thì như thế nào, căn bản nhìn không thấu!
← Ch. 1141 | Ch. 1143 → |