← Ch.1142 | Ch.1144 → |
Ầm!
Một chưởng này của Hắc Ám Ma Chủ đánh vào điện mang, bùng lên hào quang vô cùng mỹ lệ, dường như vũ trụ sơ khai, chính là thần thức của hắn cũng không dám xuyên thấu vào trong để xem tình huống của Chu Hằng.
Dưới tình huống bình thường, hắn bổ xuống một chưởng này, trong thiên địa không ai có thể chịu đựng!
Nhưng mấu chốt là, Chu Hằng tuyệt không bình thường!
Hắn nhíu mày, bởi vì nhìn không thấu lại không cảm ứng được, hắn chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi!
Không chỉ là hắn, những người khác cũng đều đang đợi, nếu là Chu Hằng bị đập chết, vậy bọn họ mất đi hi vọng cuối cùng.
Điện mang phai đi, hiện ra thân thể Chu Hằng.
Vẫn ngồi xếp bằng như cũ, nhưng hai mắt của hắn lại mở ra, cả người tản phát ra khí tức vô cùng cường đại, đúng là gần như Hắc Ám Ma Chủ!
Hoặc Thiên là người thứ nhất lộ ra nụ cười!
Nàng là đệ nhất Thánh thiên hạ, lập tức cảm ứng được khí tức của Chu Hằng đã đạt đến cấp bậc Thánh nhân! Không, không chỉ là cường đại như Thánh nhân, mà là khó hiểu hơn nữa, càng cao quý hơn, dường như giống nhau, lại tựa hồ không giống!
Đúng rồi!
Giống nhau ở cấp độ lực lượng, nhưng độ cao pháp tắc lại vượt qua rất xa, tựa như Hắc Ám Ma Chủ, rõ ràng chỉ có lực lượng cấp bậc Thánh nhân, nhưng nắm giữ ở pháp tắc lại cao tới vạn bước!
Lánh loại thành Thánh, đánh vỡ gông cùm xiềng xiếc của thiên địa, lại vượt qua xa Thánh nhân!
Thành công!
Chu Hằng duỗi cánh tay một cái, dường như vừa mới tỉnh lại, hắn nắm chặt quyền, rung lên một lần, quen thuộc lực lượng mới của chính mình.
Ở bên ngoài nhìn như chỉ qua hơn một tháng, nhưng đối với hắn mà nói, lại là đã trải qua gần tới ba trăm năm, lúc này mới tăng lực lượng lên lần, đạt tới một điểm tới hạn, sau đó chợt có cảm giác, chạy ra khỏi Tiên Cư.
Nếu không, bị điện mang màu tím oanh kích, Tiên Cư của hắn tất nhiên sẽ vỡ nát.
Lực lượng của hắn tăng lên vạn lần, nhưng lĩnh ngộ pháp tắc lại sớm đã ngưng trệ ở tại vạn bước, giống như gặp một lớp màng, không đánh vỡ lớp màng này, hắn liền không cách nào tiến bộ nữa.
Nhưng ngay tại vừa rồi, hắn dường như phá vỡ một loại gông cùm xiềng xiếc, tăng vọt vào tầng thứ mới!
Hiện tại, lực lượng của hắn còn có thể tăng lên! Lĩnh ngộ pháp tắc của hắn cũng đồng dạng còn có thể tăng lên!
Trên Thánh nhân, còn có không gian tăng lên!
Hắn phá vỡ hạn chế của thiên địa, từ đó thu hoạch được tư cách coi thường quy tắc thiên địa để trở thành mạnh hơn!
- Chu sư đệ! Vì cái gì ngươi không thể đàng hoàng đi tìm chết?
Hắc Ám Ma Chủ cau mày nói.
- Ta cũng muốn nói lời như vậy với ngươi!
Chu Hằng liếc nhìn ba Thánh sau lưng Hắc Ám Ma Chủ, nhất là Thạch Dương, hắn lộ ra nụ cười.
- Không ngại để ta giải quyết ân oán cá nhân trước chứ?
- Tùy ý!
Hắc Ám Ma Chủ nhún nhún vai, rất là thờ ơ nói.
- Không!
Thạch Dương lập tức nhảy dựng lên.
- Ma Chủ! Ngươi đã đáp ứng chúng ta, mang chúng ta đi tân thế giới, ngươi không thể nói không giữ lời!
Đối với sự thất thố của Thạch Dương, Đế Khuyết cùng Huyết Sát đều là lộ ra biểu tình khinh thường, bọn họ cũng thập phần khinh thường tên Thánh nhân này, quả thực vứt sạch mặt của Thánh nhân! Bọn họ cũng lười để ý tới, đều là đạp bước tiến lên, đưa mắt chăm chú vào trên thân Chu Hằng.
Thánh nhân có kiêu ngạo của Thánh nhân!
Thiên địa này, là thiên địa của Thánh nhân, được thiên địa yêu quý, thay mặt ý chí thiên địa mà đi!
Bọn họ không cho phép cũng không nguyện tin tưởng có người có thể ngự trị trên bọn họ. Hắc Ám Ma Chủ đến từ thiên ngoại, không phải thê giơi này!
Chu Hằng mạnh hơn so với bọn hắn?
Bọn họ không tin, cũng không thể thừa nhận!
Hai đại thánh nhân cũng rút kiếm ra, mà Thạch Dương sau khi cuồng loạn một trận, cũng lấy đầu khô lâu ra đứng song song với hai thánh khác. Nếu là ba Thánh liên thủ cũng đánh không lại Chu Hằng. Như vậy một mình hắn thì càng không có hy vọng.
Hắc Ám Ma Chủ hai tay ôm ngực đứng ở một bên, Thánh nhân loại lực lượng này cũng chỉ xứng làm thủ hạ cho hắn, lo liệu một ít việc vặt, tỷ như thu thập thiên hạ sinh linh để mà phá thiên! Hiện tại những thứ này đều đã làm xong, ba Thánh trong mắt hắn liền không còn một chút tác dụng.
Chết thì chết, hắn vừa lúc dùng ba người này để thử tài năng của Chu Hằng.
Một mình chọi ba Thánh, đây là chuyện đủ để cho bất luận kẻ nào cũng xanh mặt. Nhưng Chu Hằng lại là không để ở trong lòng chút nào, hắn vân đạm phong khinh, dường như không phải đang đối mặt với ba Thánh, mà là ba con chó mèo vô danh.
Khinh thị như vậy khiến ba thánh nhân cũng giận dữ. Bọn họ nhao nhao hét lớn một tiếng, giương Bảo khí trong tay tấn công Chu Hằng.
Lực lượng của Thánh nhân, vô địch thiên hạ!
Chu Hằng tiện tay rung lên, trong tay liền xuất hiện một thanh trường kiếm.
Đây cũng không phải là Bảo khí, mà là hắn dùng pháp tắc ngưng tụ, kiếm của pháp tắc.
Choang!! Choang!! Choang!
Hắn tùy ý chém, mỗi một kiếm đều là lấy kiếm ý của Lăng Thiên Cửu Thức chém ra, với lực lượng kinh khủng hiện tại của hắn đã có thể vận chuyển chiêu kiếm pháp này vô tận. Nhưng đối thủ của hắn là ba Thánh nhân, người nào cũng không kém gì hắn về lực lượng, Lăng Thiên Cửu Thức cũng không thể lập uy.
Trên thực tế, đây cũng là Lăng Thiên Cửu Thức không đủ, bởi vì lực lượng nó thả ra là có hạn mức cao nhất, cũng chính là một kích toàn lực của Thánh nhân. Mà Thạch Dương ba người đều là Thánh nhân, ở lực lượng người nào cũng đều không thua Chu Hằng, làm sao có thể bị hắn gây thương tích?
Lánh loại thành Thánh, chính là pháp tắc cường đại!
Sĩ khí của Thạch Dương ba người đều là rung lên, lực lượng của đối phương chỉ sàn sàn như bọn họ, như vậy có gì phải sợ? Ba Thánh liên thủ chẳng lẽ còn không đè ép được một Thánh nhân?
Chính là Hoặc Thiên dưới sự liên thủ của ba người bọn họ cũng chỉ có tư cách thất bại mà trốn!
Ba Thánh đều thi triển thần uy, lực lượng kinh khủng lưu chuyển, đánh tới Chu Hằng.
Thiên sang bách khổng!
Hai mắt Chu Hằng như thần, trong mắt hắn ba Thánh nhân trừ bỏ lực lượng còn đáng giá, ở pháp tắc quả thực giống như tiểu nhi vẽ tranh, ngây thơ tới mức hoàn toàn không hình thành được kết cấu, hắn tùy ý chỉ một cái là có thể chọc rách hết pháp tắc của bọn họ.
Trách không được năm đó năm Thánh liên thủ cũng đánh không lại Hắc Ám Ma Chủ, cuối cùng chỉ có thể hy sinh chính mình tiến hành phong ấn, nếu là lựa chọn được, ai nguyện ý tự sát?
- Cắn nuốt!
Chu Hằng nhẹ nhàng nói, hắc động duy nhất mở ra, cắn nuốt hết thảy lực lượng.
Công kích của ba Thánh lập tức sụp đổ!
Cái gì?
Ba Thánh đồng loạt chấn kinh đến mức tròng mắt lòi ra ngoài, cho dù là một chưởng này của Chu Hằng đánh bay bọn họ thì cũng sẽ không khiến bọn họ khiếp sợ như vậy, nhưng có thể dễ dàng cắn nuốt lực lượng của bọn họ, cái này cũng thật là đáng sợ!
- Quả thế, quả thế!
Bên kia, Hắc Ám Ma Chủ tự lẩm bẩm.
- Hắn phá vỡ gông cùm xiềng xiếc của thiên địa, tương đương với trở thành chủ nhân thiên địa, nhưng ba người đần độn kia bất quá là tay sai của thiên địa, lực lượng của bọn họ đều do ở thiên địa ban tặng, làm sao có thể đối phó với chủ nhân? Giao thủ cùng hắn ở phiến thiên địa này, ta chịu thiệt quá lớn! Tuy nhiên, ta cũng không cần giết hắn, chỉ cần phá thiên thành công là được! Thật là không có nghĩ đến, nguyên tưởng rằng có thể kiểm tiện nghi, kiếm lời một chút, không ngờ lại vây khốn mình trăm van năm!
Thanh âm của hắn rất nhẹ, nhưng cấp bậc Thánh nhân đều có thể nghe được rõ ràng, ba Thánh, Hoặc Thiên, con lừa đen đều là lộ ra kinh sợ. Không ngờ Chu Hằng mạnh như vậy, trở thành chủ nhân của phiến thiên địa này?
Khó trách hắn có thể cắn nuốt hết thảy, bởi vì phiến thiên địa này tương đương với thân ngoại hóa thân của hắn, như vậy mình sao có khả năng tạo phản đối với mình?
- Không có khả năng!
- Thánh nhân được thiên địa ban ân, chúng ta mới là chủ nhân của phiến thiên địa này!
Thạch Dương ba người đều là không cam lòng kêu lên, từ miệng của Hắc Ám Ma Chủ bọn họ không ngờ thành tay sai. Điều này bảo bọn họ làm sao chịu nổi?
Chu Hằng nhìn về phía Hắc Ám Ma Chủ, nói:
- Ngươi dường như hiểu rõ phiến thiên địa này vô cùng!
- Đó là đương nhiên, các ngươi chỉ là ếch ngồi đáy giếng, căn bản ngay cả mình ở đâu cũng không biết!
Hắc Ám Ma Chủ lộ ra vẻ khinh bỉ, đây cũng không phải là bởi vì thực lực hắn mạnh mà khinh thường mọi người, càng giống như là một văn minh cao cấp thấy được một đám dã nhân còn đang uống máu, đó là một loại khinh bỉ của tầng lớp trên.
- Nếu thiên địa này của chúng ta nhỏ hẹp như vậy, vì cái gì ngươi còn muốn tiến vào?
Chu Hằng hỏi, một mặt tiện tay chống đỡ công kích của ba Thánh, hắn thấy, công kích của ba người này giống như đứa nhỏ múa lợi kiếm, căn bản không có uy hiếp.
- Ngươi nghĩ rằng ta muốn vào?
Hắc Ám Ma Chủ hừ lạnh.
- Ngươi đừng nói ngươi không cẩn thận tiến vào thế giới này?
Chu Hằng lắc lắc đầu.
- Ta sẽ không tin tưởng!
- Ha ha, ta quả thật có toan tính, tuy nhiên ưu đãi không có mò được lại vướng vào một thân tanh tưởi!
Hắc Ám Ma Chủ cũng không có ý tứ liên thủ với ba Thánh. Bởi vì ba người này chỉ sẽ vướng chân vướng tay.
- Ngươi muốn, có phải cái này hay không?
Tay Chu Hằng vừa lộn, đã xuất hiện một khối thủy tinh màu tím!
- Mảnh vỡ Thần Hạch!
Ánh mắt Hắc Ám Ma Chủ sáng ngời, lộ ra vẻ tham lam mãnh liệt.
Quả nhiên!
Chu Hằng gật đầu, tử thủy tinh này có thể tăng lực lượng cùng pháp tắc của hắn lên hạn mức cao nhất, tuy rằng lúc trước pháp tắc tăng lên bị dừng lại, nhưng khi hắn lánh loại thành Thánh, hạn mức cao nhất của lực lượng cùng pháp tắc đồng thời buông ra, hắn lại có được không gian tăng lên vô cùng vô tận.
Cái này được Hắc Ám Ma Chủ xưng là mảnh vỡ Thần Hạch!
- Chu Hằng, phiến thiên địa này nhất định bị hủy diệt, chúng ta chung nhau phá thiên. Chia đều mảnh vỡ Thần Hạch, như thế nào?
Hắc Ám Ma Chủ lại đưa ra đề nghị liên thủ.
- Tự ta liền có thể phá thiên, vì cái gì cần liên thủ cùng ngươi?
Chu Hằng thản nhiên nói, hắn lánh loại thành Thánh, không trở thành người phát ngôn của ý chí thiên địa giống với các Thánh nhân khác, hắn ngự trị trên ý chí thiên địa.
Nếu hắn là chủ nhân của thiên địa, như vậy phá thiên có cái gì khó?
- Ngươi căn bản không biết thế giới bên ngoài!
Hắc Ám Ma Chủ lớn tiếng nói:
- Ngươi cho là mình rất lợi hại? Ha ha ha!! Ngươi tu vi như thế chạy đi ra bên ngoài, chỉ là một tiểu nhân vật tầng thấp nhất!
- Nói như vậy, ngươi cũng là một tiểu nhân vật mà thôi, ta càng không cần phải... Hợp tác cùng ngươi rồi!
Chu Hằng lắc đầu.
- Ngươi, ngươi căn bản không hiểu!
Hắc Ám Ma Chủ cắn răng một cái, dường như hạ quyết tâm.
- Ngươi cho phiến thiên địa này là cái gì? Ngươi nghĩ đến đây mới thực là thiên địa? Sai, sai, sai, đây chỉ là một nội không gian của Thần vương!
Nội không gian!
Chỉ là nội không gian!
Không có khả năng, cho dù là nội không gian của Thánh nhân đều cũng có hạn, nhưng phiến thiên địa này lại là vô hạn! Không, không phải vô hạn, kẻ điên của Chu Tước tộc từng đã đến thế giới bên cạnh, còn mang về một khối tử thủy tinh.
Mà nếu như nói đây chỉ là một nội không gian, bọn họ tính là cái gì?
Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người đều chấn kinh đến da đầu run lên, chính là ba Thánh cũng đình chỉ ra tay, bọn họ hiện tại chỉ muốn biết hết thảy từ đầu đến cuối.
- Ha ha ha ha, các ngươi thật sự là một bầy kiến hôi a! Một bầy kiến hôi!
Hắc Ám Ma Chủ tràn đầy khinh bỉ, đó là kiêu ngạo của tầng thứ sinh mệnh cao hơn.
- Các ngươi căn bản không thể tính là nhân loại, yêu thú chân chánh, bất quá là sâu mọt, sâu mọt đi ra ngoài Huyết Nhục Diễn Sinh của một vị Thần vương sau khi chết!
← Ch. 1142 | Ch. 1144 → |