← Ch.1829 | Ch.1831 → |
Phong Phi Vân gọi hai con rối Địa Ngục Diêm La, Kỳ Lân Vương ra, giao xác thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành cho chúng nó. Xác bán thánh là đan dược tốt nhất cho Địa Ngục Diêm La, Kỳ Lân Vương.
Trong cuộc chiến ở Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, hai con rối được ích lợi lớn. Địa Ngục Diêm La, Kỳ Lân Vương nuốt nhiều huyết thi, sức chiến đấu tăng vọt.
Sau khi nuốt huyết thi bán thánh thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành, Địa Ngục Diêm La, Kỳ Lân Vương lại tiến bộ mảng lớn, có sức chiến đấu đánh ngang ngửa với vương giả thế hệ trẻ.
Ra khỏi quan tài hoàng thạch, Phong Phi Vân rời khỏi cổ kiếm trai, đi Oa Hậu miếu.
Hiên Viên Nhất Nhất báo cáo chuyện này về Thủy Nguyệt Thiên Cảnh. Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành dù gì là đại nhân vật nhân tộc, gã biến mất cần có cái cớ nói cho mọi người. Từ Thủy Nguyệt thánh thần ra mặt giải thích là tốt nhất.
Qua trận chiến với thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành, Phong Phi Vân nhận ra khuyết điểm của mình. Tuy Phong Phi Vân có thực lực đối kháng với bán thánh nhưng thật sự đánh nhau thì còn thiếu nhiều thứ. Ví dụ năng lực ứng biến, khả năng khống chế đạo tắc, còn có khí thế. Phong Phi Vân thua đám bán thánh tiền bối mảng lớn, mấy thứ này hắn phải tự mình cảm nhận, trưởng thành trong chiến đấu. Giấc mơ kiếp trước không thể bù đắp thiếu sót.
Đương nhiên đây là trong tình huống Phong Phi Vân không hóa rồng, nếu hóa rồng thì sức chiến đấu càng kinh khủng hơn, đủ đánh bại bán thánh thất trọng. Huống chi Phong Phi Vân có áo da phượng vảy rồng, nếu hắn mặc nó vào tu vi đủ sức đối kháng với chuẩn thánh.
Nhưng Phong Phi Vân hóa rồng càng nhiều lần, sau khi hóa rồng yêu tính và ma tính trong người càng khó khống chế. Không đến lúc bất đắc dĩ Phong Phi Vân không sử dụng chiêu này, trời biết về sau yêu tính và ma tính có khống chế hắn ngược lại không.
Nếu mới rồi Phong Phi Vân dùng cách hóa rồng đánh bại thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành thì giờ này Hiên Viên Nhất Nhất đã mất trình, Thủy Nguyệt Đình không giết hắn mới lạ.
Có Vân Cáp đi cùng Phong Phi Vân, con vật đáng thương bị lột sạch lông, suýt bị Huyết Giao nấu ăn.
Khi đó Huyết Giao đã nấu nước sôi, đang bạn rộn sắp bỏ Vân Cáp vào nồi. Thân thể Phong Phi Vân chạy tới kịp, nếu không Huyết Giao đã bưng chén canh thịt bồ câu thơm ngon cho hắn.
Phong Phi Vân cho Vân Cáp nuốt một viên kim tàm phật đan, lông chim mọc trở lại, càng xinh đẹp sáng bóng hơn.
Phong Phi Vân cảnh cáo:
- Không được nói cho Kính Nguyệt biết chuyện này.
Vân Cáp bay trên đầu Phong Phi Vân, đập cánh xoay vòng vòng:
- Ta phải nói cho Tiểu Nguyệt nhi, chắc chắn nàng trả thù cho ta. Ta phải nói cho Tiểu Nguyệt nhi, chắc chắn nàng trả thù cho ta...
Trán Phong Phi Vân nổi gân xanh, nháy mắt.
Mao Ô Quy, Huyết Giao, Mao Thành Thật ùa lên. Vân Cáp sợ hãi biến ngoan ngay, gật đầu kia, ngoan hơn cả Mao Thành Thật.
Mao Ô Quy đi đằng trước nhất, hai tay ôm Vân Cáp trong lòng như ôm con gà đưa vào tay Đông Phương Kính Nguyệt.
Mao Ô Quy nói:
- Cô nương Đông Phương, chúng ta tìm về Vân Cáp đây.
Đông Phương Kính Nguyệt mỉm cười, mắt sáng răng trắng, như đóa lan trắng đứng yên. Đông Phương Kính Nguyệt liếc thấy Phong Phi Vân, thế là hết cười.
Mao Ô Quy nói:
- Đa tạ.
Phong Phi Vân đứng dưới gốc cây phong phía xa. Lá rụng, quần áo bay bay, Phong Phi Vân cũng nhìn Đông Phương Kính Nguyệt.
Phong Phi Vân mỉm cười nói:
- Chỉ tiện tay. Kính Nguyệt, tối nay là đêm trăng tròn, nghe nói trong Hỗn Độn thiên thành có đăng thiên hà, từ dưới đất nối với thiên hà trên chín tầng trời. Nếu du thuyền trên đăng thiên hà thì như người bình thường lên trời, hay đêm nay...
- Tối nay ta không có thời gian.
Đông Phương Kính Nguyệt như tiên nữ giáng trần, yểu điệu trong sáng, đường cong thân thể cực kỳ xinh đẹp.
Đông Phương Kính Nguyệt mỉm cười nói:
- Ta nghe nói đêm nay Cửu Thiên Tiên Nữ mời ngươi cùng đi dạo Hỗn Độn thiên thành. Trăng treo cao, tiên nữ làm bạn. Rượu ngon giai nhân, chơi thuyền lên trời. Ngươi cùng nàng đi đăng thiên hà chơi thuyền đi, ngày lành như vậy tuyệt đối đừng bỏ lỡ.
Phong Phi Vân kinh ngạc hỏi:
- Nàng không ghen?
Phong Phi Vân cảm thấy thái độ của Đông Phương Kính Nguyệt không nên bình tĩnh ngươi.
Đông Phương Kính Nguyệt mỉm cười nói:
- Nếu ta ghen thì đã không kêu ngươi đi.
Đông Phương Kính Nguyệt xoay eo bay lên cao, biến mất trong miếu thờ trên đỉnh núi.
Phong Phi Vân định đuổi theo nhưng thấy không ổn. Nơi này là Oa Hậu miếu, chỗ nữ ni tu hành. Nếu Phong Phi Vân đi lung tung sẽ bị nữ ni cô trong miếu đuổi ra.
Nam nhân nếu tin nữ nhân không ghen thì đó là tên ngốc.
Phong Phi Vân không ngốc, nên hắn ở lại Oa Hậu miếu, ngồi xếp bằng trên luyện thạch đài, lại bắt đầu cảm ngộ đạo tắc trong thiên địa. Phong Phi Vân hy vọng lại nhìn thấy ảo ảnh đạo thân Oa Hậu Đại Thánh.
Nhưng suốt đêm ảo ảnh đạo thân Oa Hậu Đại Thánh không xuất hiện, Phong Phi Vân không thể tham ngộ.
Tu vi đến trình độ như Phong Phi Vân muốn tiến bộ thêm thì rất khó khăn, phải dựa vào sức mình lĩnh ngộ. Đây là quá trình tiến dần từng bước, trừ phi gặp cơ duyên lớn.
Phong Phi Vân lấy diệt thế thần thạch ra.
Tảng đá chỉ to cỡ móng tay nhưng cực nặng, cỡ mấy chục vạn cân. Bề mặt diệt thế thần thạch bất quy tắc, như cục đá rơi từ tảng đá to xuống.
Hoa văn rậm rạp trên hòn đá như mật mã thiên địa, dù Phong Phi Vân thi triển Phượng Hoàng Thiên Nhãn cũng không thấy rõ hoa văn.
Phong Phi Vân cầm diệt thế thần thạch, trong đầu hiện ra các hình ảnh kinh khủng. Biển máu, xác nổi lềnh bềnh, thiên thạch rơi xuống, đất nứt, dung nham tuôn ra vân vân, toàn là cảnh tượng tận thế, khiến người không rét mà run.
Chỉ một giây ngắn ngủi cánh tay Phong Phi Vân cầm diệt thế thần thạch đã bị đông cứng, không co giãn được, giống cục đá.
- Thứ này rất có thể là một khối nhỏ của diệt thế thần bia. Trời, không lẽ hung binh đệ nhất thái cổ diệt thế thần bia bị đánh nát? Nhưng ai có thể đánh nát diệt thế thần bia? Là vũ khí gì đánh nát được diệt thế thần bia?
Nỗi lòng Phong Phi Vân khó thể bình tĩnh.
Phong Phi Vân luôn tìm diệt thế thần bia, vì trên diệt thế thần bia ghi lại sự thật diệt thế giả vực ngoại xâm nhập Cửu Châu, có tiên tri thái cổ thần phượng để lại, địa điểm giữ bản thể bảy linh chu.
Chỉ có tìm ra diệt thế thần bia thì các đại nhân vật vạn tộc mới tin diệt thế giả vực ngoại tồn tại, nhận ra nguy hiểm.
Nhưng nếu diệt thế thần bia bị đánh nát thì làm sao được? Chẳng lẽ nhặt từng khối ghép diệt thế thần bia lại?
Nếu diệt thế thần bia vỡ thành một ngàn, vạn miếng thì một mình Phong Phi Vân khó mà gom góp hoàn chỉnh. Dù Phong Phi Vân thành công, e rằng diệt thế giả vực ngoại đã đến từ lâu, chinh phục Tây Ngưu Hạ Châu thành thuộc địa của bọn họ. Người thân, bằng hữu của Phong Phi Vân sẽ bị diệt thế giả vực ngoại nô dịch.
Phong Phi Vân không bao giờ muốn thấy chuyện này xảy ra.
- Hiện tại ta chỉ có hai con đường để đi. Thứ nhất, tìm Oa Hậu Đại Thánh. Nếu Oa Hậu Đại Thánh còn sống, với tu vi, danh vọng của Oa Hậu Đại Thánh, vung tay một cái là tộc trưởng vạn tộc sẽ đến quỳ lạy.
← Ch. 1829 | Ch. 1831 → |