← Ch.1831 | Ch.1833 → |
Huyết Giao cười phá lên:
- Quy gia mà cũng có lúc bị người đánh lén?
Mao Ô Quy nói:
- Đi ở bờ sông sao có thể không ướt giày?
Tiểu Linh tiên giới từng là vùng đất các thánh luận đạo, vượt trên chúng sinh, thánh địa vô thượng thật sự. Dù Tiểu Linh tiên giới đã tan vỡ thì vẫn thần thánh cường đại, sinh ra chủng tộc cũng rất lợi hại. Nếu không thì thế giới kia sớm bị tu sĩ Tây Ngưu Hạ Châu cướp lấy.
Mao Ô Quy lật thuyền trong mương tại Tiểu Linh tiên giới, nó thật xui xẻo.
Phong Phi Vân nhìn mai rùa trên lưng Mao Ô Quy:
- Ta cảm thấy mai rùa của ngươi bất phàm, bên dưới rỉ sét dày chứa bí mật gì đó.
Mao Ô Quy nói thật:
- Ta cũng thấy nó không tầm thường, nhưng dấu rỉ sét không giống thời gian chồng chất mà là loại thánh tài cổ xưa nào đó chuyên môn bao bọc mai rùa. Trừ phi là thánh linh 659x, nếu không khó mà cạo rỉ sét xuống được.
Mao Ô Quy từng dùng mai rùa chứa máu thánh linh, ngay cả máu thánh linh cũng không thể hòa tan rỉ sét.
- Vậy chờ sau này tính.
Phong Phi Vân liếc Mao Ô Quy, bình tĩnh nói:
- Ngươi có nghe nói về diệt thế thần bia không?
Mao Ô Quy giật mình kêu lên:
- Đó là hung binh số một thái cổ, ngươi hỏi làm chi?
Phong Phi Vân lấy hòn đá nhỏ ra:
- Ta được một khối nhỏ diệt thế thần thạch.
- Cái gì?
Mao Ô Quy sợ hãi đuôi dựng đứng, liếc qua diệt thế thần thạch, trong đầu nó hiện ra cảnh tượng diệt thế đủ lại. Toàn thân Mao Ô Quy lạnh lẽo, nó vội thụt lùi mấy bước.
Huyết Giao, Mao Thành Thật cũng thấy sợ, bản năng thụt lùi.
Tuy chỉ là một hòn đá nhỏ nhưng vô cùng tà hồ, nếu Phong Phi Vân không có mười vạn tám ngàn ý chí thánh linh trong người, lại có một giọt tinh huyết đại thánh thì hắn không dám cầm diệt thế thần thạch lâu.
Phong Phi Vân không biết thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành làm sao khắc chế lực lượng diệt thế trên diệt thế thần thạch, nhưng chắc chắn với tu vi của gã cũng không thể tùy thời sử dụng diệt thế thần thạch. Bán thánh dính phải lực lượng diệt thế cũng chết chắc.
Mao Ô Quy nói:
- Chết tiệt, thật tà môn. Có lẽ đúng là liên quan đến diệt thế thần bia, nhưng nói nó là một khối nhỏ trên diệt thế thần bia thì đánh chết ta không tin. Trên đời này không có thứ gì đánh nát diệt thế thần bia được.
Phong Phi Vân nói:
- Vậy thì chưa chắc, thái cổ thần phượng từng ghi lại tiên tri trên diệt thế thần bia, còn ghi chép sự thật về trận chiến cuối thời kỳ thái cổ. Có thể khắc chữ tất nhiên cũng đánh nát được.
Mao Ô Quy lắc đầu, nói:
- Phong Phi Vân, ngươi sai rồi. Tu vi của đại thánh đúng là thông thiên triệt địa, vô pháp vô thiên, nhưng không thể tổn hại diệt thế thần bia một chút nào.
- Cửu Tiễn Đại Thánh từng muốn hủy diệt thế thần bia, nhưng hắn liên tục bắn ba mũi tên không làm trầy diệt thế thần bia chút nào. Cửu Tiễn Đại Thánh đành tạm thời phong ấn diệt thế thần bia.
- Năm xưa Địa Hoàng Đại Thánh chém hoàng xà, muốn hủy Yêu Hoàng kiếm, nhưng lực lượng như Địa Hoàng Đại Thánh chỉ miễn cưỡng làm Yêu Hoàng kiếm đứt ba khúc phong ấn trong ba giới. Địa Hoàng Đại Thánh không thể hủy Yêu Hoàng kiếm.
- Yêu Hoàng kiếm là một trong mười hung binh thái cổ, xếp hạng sau. Diệt thế thần bia đứng đầu mười hung binh thái cổ. Yêu Hoàng kiếm không bị phá hủy được chứ nói gì diệt thế thần bia?
Phong Phi Vân hút ngụm khí lạnh:
- Cửu Tiễn Đại Thánh bắn ba mũi tên mà không làm trầy diệt thế thần bia chút nào?
Mao Ô Quy gật đầu, nói:
- Bi văn trên diệt thế thần bia không phải khắc bằng sức người mà là tụ tập niệm lực máu chúng sinh, hiến tế máu chúng sinh, niệm lực khổng lồ câu thông bia linh của diệt thế thần bia, khiến diệt thế thần bia tự động hiện bia văn.
- Cho nên diệt thế thần bia tuyệt đối không thể nào bị đánh nát. Hòn đá nhỏ trong tay ngươi tuy có lực lượng diệt thế rất mạnh nhưng nó không thể là diệt thế thần bia. Có lẽ là hòn đá quanh năm ở bên cạnh diệt thế thần bia, bị hơi thở diệt thế thần bia đồng hóa.
- Có điều chắc chắn rằng tu sĩ đầu tiên sở hữu hòn đá nhỏ đã thấy diệt thế thần bia thật. Tiếc rằng thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành bị giết, không tìm hiểu được tu sĩ đầu tiên sở hữu hòn đá nhỏ là ai.
Phong Phi Vân nói:
- Dù thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành còn sống cũng vô dụng. Không chừng diệt thế thần thạch này thay đổi nhiều đời chủ nhân, tu sĩ đầu tiên có được diệt thế thần thạch đã chết từ mấy chục ức năm trước.
Phong Phi Vân vốn dùng khối diệt thế thần thạch làm môi giới suy tính vị trí diệt thế thần bia, nhưng không thể suy tính diệt thế thần bia. Lực lượng diệt thế vô hình phản phệ Phong Phi Vân bị thương nặng.
Trăng tròn, gió thổi.
Phong Phi Vân ngồi trên luyện thạch đài nhìn thiên hà, tâm tình rối loạn dần bình tĩnh lại. Binh đến tướng ngăn, nước đến đất chặn, chuyện tương lai ai có thể nói rõ?
Đông Phương Kính Nguyệt mặc áo trắng như thiên nữ lướt gió đến. Cổ dài, da trắng như mỹ ngọc, chân dài mảnh khảnh. Đông Phương Kính Nguyệt đáp xuống luyện thạch đài, đứng dưới ánh trăng. Người đẹp hơn trăng.
Đông Phương Kính Nguyệt đứng sau lưng Phong Phi Vân, tay vuốt sợi tóc, cười tinh nghịch hỏi:
- Sao không đi cùng Cửu Thiên Tiên Nữ nhà ngươi?
Đông Phương cô nương cảm thấy đêm nay Phong nhị thiếu gia biểu hiện không tệ, tâm tình nàng vui vẻ, cười càng đẹp.
Phong Phi Vân nói:
- Gì mà Cửu Thiên Tiên Nữ nhà ta? Ta và Yên Vũ cô nương trong sạch, chỉ là bằng hữu.
Đông Phương Kính Nguyệt nói:
- Chuyện này không quan trọng, đêm nay ta muốn chơi thuyền ngắm trăng trên đăng thiên hạ, vừa lúc thiếu người chèo thuyền.
Phong Phi Vân mừng rỡ hỏi:
- Chẳng phải tối nay nàng không rảnh?
Đông Phương Kính Nguyệt trả lời:
- Giờ đột nhiên rảnh.
Trên đăng thiên hà có nhiều thuyền cổ. Thuyền lớn như núi cao, thuyền bé như con đò. Trên thuyền lớn chứa mấy núi to tiên khí mông lung. Cung điện tường đỏ mái ngói xanh trên núi, có linh thú thỉnh thoảng bay ra khỏi tiên sơn. Một số tu sĩ ngự kiếm đáp xuống thuyền lớn.
Trên thuyền lớn thị nữ thành đàn, ca vũ thướt tha. Có tu sĩ ngâm thơ câu đối, có tài tuấn lấy kiếm quen bạn, có cường giả yêu tộc tụ tập lại. Tóm lại là rất náo nhiệt.
Phong Phi Vân, Đông Phương Kính Nguyệt ngồi trên chiếc thuyền nhỏ màu bạch ngọc lướt trên mặt nước gợn sóng lăn tăn, không khí yên lặng, chỉ nghe tiếng sóng nước có tiết tấu vỗ thuyền.
Huyết Giao, Mao Ô Quy đứng ở đầu và đuôi thuyền, cầm mái chèo ngược dòng lên.
Thuyền cổ bạch ngọc này là Đông Phương Kính Nguyệt lấy được dưới lòng đất miếu nữ thần sông Tấn. Vạn gia đăng hỏa lơ lửng trên thuyền cổ, lửa tiên như sao.
Phong Phi Vân đi vào thuyền nhỏ bạch ngọc, cảm giác rõ ràng thời gian trôi chậm hơn bên ngoài gấp đôi.
Tức là ở trong thuyền nhỏ bạch ngọc hai ngày thì bên ngoài chỉ mới một ngày.
Phong Phi Vân từng chứng kiến Bạch Ngọc tiên thuyền thần kỳ. Khi Bạch Ngọc tiên thuyền mới xuất thế, có tu sĩ muốn cướp tiên thuyền. Nhưng tu sĩ chưa bay đến trước Bạch Ngọc tiên thuyền đã chết già, cuối cùng thành nắm tro.
Vì khi đó quanh Bạch Ngọc tiên thuyền tăng tốc độ thời gian chảy.
Phong Phi Vân biết Bạch Ngọc tiên thuyền này là một trong bảy linh chu, hắn không quá ngạc nhiên.
← Ch. 1831 | Ch. 1833 → |