← Ch.1867 | Ch.1869 → |
Mới rồi Phong Phi Vân ngưng tụ Thiên Tủy Binh Đàm thành cây cung bắn sáu lực lượng tử kiếp, cách hư không bắn rơi sau con kim ô. Các vương giả thế hệ trẻ núp trong bóng tối nhìn thấy hết, không biết dùng ngôn ngữ gì miêu tử nỗi lòng giật mình. Anh tư thế này như Cửu Tiễn Đại Thánh giáng thế.
Thiên Khôn Hải sợ hãi mặt không còn chút máu. Bán yêu này cường đại như thế, dù đám người Bại Nguyệt hoàng tử đến chưa chắc đấu lại.
Không lâu sau Hiên Viên Nhất Nhất, Thạch Lan chạy đến bên dưới cây cầu gãy. Hai nàng thấy Phong Phi Vân đứng đó thì mừng rỡ, biết được cứu. Nhưng Hiên Viên Nhất Nhất, Thạch Lan bị thương rất nặng, biết mình thoát khỏi nguy hiểm thì thả lỏng thần kinh, té ngã dưới đất.
Phong Phi Vân lắc người đến bên hai nàng, ngưng tụ hai viên kim tàm phật đan cho Hiên Viên Nhất Nhất, Thạch Lan uống.
Thạch Lan nuốt kim tàm phật đan xong sắc mặt hồng hơn, cánh tay bị thương trở lại màu ngọc.
Thạch Lan la lên:
- Sư tôn, hãy mau cứu... Cứu... Qua ca!
Rầm!
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua từ trên trời giáng xuống đạp mặt đất thủng lỗ to, điệu đàng ra khỏi hố.
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua mặc váy cỏ, đầu đội mũ rơm, eo giắt cây đao chẻ củi.
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua cười to bảo:
- Tiểu muội muội đùa vui quá, mới rồi Qua ca lĩnh ngộ một Thần thông thiên phú, đánh chết sáu con kim ô. Ta mà cần ai cứu? Ha ha ha ha ha ha!
Phong Phi Vân cười nói:
- Lợi hại quá.
- Khỏi hâm mộ.
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua vỗ vai Phong Phi Vân:
- Phong Phi Vân, ta đã cới đồ đệ và tình nhân của ngươi, có phải ngươi nên có chút gì gọi là... ?
Cổ kiếm trên lưng Hiên Viên Nhất Nhất rung rung định bay khỏi vỏ.
Phong Phi Vân kéo Trung Nguyên Nhất Điểm Qua qua góc, nhỏ giọng nói:
- Trung Nguyên huynh nói nói bậy gì vậy? Trung Nguyên huynh dám đùa với Hiên Viên Nhất Nhất?
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua không cảm thấy có gì không đúng:
- Đâu, ta nói bậy bao giờ?
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua vịn váy cỏ, nói:
- Tây Môn huynh bảo các ngươi đã phát triển đến không thể tưởng tượng, sắp gặp phụ huynh hai bên. Nhưng chỉ vì thân phận cách nhau quá xa nên không công bố ra ngoài.
Phong Phi Vân ngạc nhiên:
- Có chuyện này nữa?
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua nói:
- Tây Môn huynh bảo ngươi đi Thủy Nguyệt Thiên Cảnh là để cầu hôn, nhưng Thủy Nguyệt Thiên Cảnh ngại Phong huynh sinh ra thấp kém, từ chối gả thánh nữ cho Phong huynh. Phong huynh và thánh nữ đau khổ vùng vẫy trong gút mắt yêu hận không thể thoát ra, chẳng phải hai người định bỏ trốn sao?
Phong Phi Vân ngây người, phiên bản này sến kinh dị.
Phong Phi Vân trầm giọng hỏi:
- Việc này chắc không có người thứ bốn biết đi?
- Không thể nào!
Phong Phi Vân thở phào, nếu bị Đông Phương Kính Nguyệt nhìn thấy là hắn tàn đời.
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua cười nói:
- Ngươi chưa đọc sách bảng xếp hạng vương giả thế hệ trẻ nhân tộc sao?
- Không, nhưng có nghe nói.
- Mấy việc này là Tây Môn huynh ghi trong sách, biên soạn trong sách bảng xếp hạng. Hiện tại không biết đã in lại bao nhiêu cuốn, có bán trong các Trung Ương vương triều nhân tộc.
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua cười toe:
- Phong huynh sẽ không nghĩ rằng sách bảng xếp hạng vương giả thế hệ trẻ nhân tộc chỉ được cái tên thôi? Tên thì sao mà viết nguyên cuốn sách được? Cần có câu chuyện, đề tài, tuyền kỳ.
- Cái gì là đề tài? Bán yêu cua Thủy Nguyệt Thánh Nữ là đề tài. Câu chuyện như thế mới lan rộng được, có xu hướng viết thêm, mọi người bàn tán càng hăng hơn, kích thích những thiếu niên nhân tộc trong nghịch cảnh dốc sức đấu tranh.
- Phong huynh, bây giờ Phong huynh đã là mục tiêu phấn đấu hàng đầu của nhiều người trẻ tuổi. Nói thật là trước khi ta lĩnh ngộ Thần thông thiên phú thì cũng từng xem Phong huynh là thần tượng.
Phong Phi Vân xoa trán:
- Tây Môn Xuy Tiêu chết chưa?
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua nói:
- Chắc chưa. Chúng ta chia hai hướng, hắn, Thiên Toán, Tuyết Huyền Nữ hấp dẫn nhiều vương giả thái cổ thánh yêu tộc đi đường khác. Với tu vi của bọn họ chắc không có nguy hiểm gì lớn, rất nhanh sẽ đến đây.
Phong Phi Vân bẻ tay rôm rốp:
- Mong hắn chết giữa đường, đỡ cho ta khỏi ra tay.
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua thấy Phong Phi Vân có vẻ rất tức giận thì không dám nói gì nữa, đầy ẩn ý bảo:
- Nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường, đặc biệt là mấy nam nhân đẹp trai mà ưu tú như chúng ta. Nếu hậu cung không có ba ngàn giai lệ thì nggại không dám nói mình là vương giả thế hệ trẻ.
- Tây Môn huynh làm vậy cũng vì tốt cho Phong huynh. Mọi người nghe chuyện cvủa Phong huynh xong sẽ đứng về phía Phong huynh, dù Thủy Nguyệt thánh thần không đồng ý chúng sinh sẽ ủng hộ, chúng sinh không ủng hộ thì thiên lý sẽ ủng hộ.
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua lười giải thích với Trung Nguyên Nhất Điểm Qua, hỏi:
- Ngươi cũng có ba ngàn giai lệ hậu cung?
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua chua xót nói:
- Hết cách, bị lão già trong nhà ép. Bọn họ nói nhân kiệt tư chất siêu đẳng như ta nếu không gieo nhiều cho gia tộc thì là tổn thất lớn lao. Ba ngàn giai lệ hậu cung là chuyện nhỏ, từ năm mười sáu tuổi mỗi đêm ta đổi một thê tử. Bây giờ mấy trăm năm qua đi, ta không biết mình có bao nhiêu thê tử, bao nhiêu con cái.
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua thấm thía nói:
- Huynh đệ, tuy rằng ngươi không có bao nhiêu nữ nhân nhưng ta sẽ không xem thường ngươi. Dù sao Phong huynh là bán yêu, không được nữ nhân vừa mắt cũng là chuyện bình thường.
- Giờ Phong huynh cúa được Thủy Nguyệt Thánh Nữ coi như đền mọi tổn thất trước giờ, đây là mới là bản lĩnh thật sự. Cố lên!
- Ca là người từng trải, có câu phải nói. Một người dù tu vi mạnh cỡ nào sau mấy vạn năm sẽ thành cát bụi, nếu không có hậu thế thì ai nhớ đến nhiều năm trước có người như ngươi?
- Cho nên khiến thánh nữ điện hạ mang thai sinh con, chuyện này rất quan trọng. Các người đều là anh tài tư chất siêu đẳng, hậu đại sẽ rất cường đại.
Phong Phi Vân rất xấu hổ, lần đầu tiên có người tỏ vẻ sẽ không khinh thường hắn nếu có ít nữ nhân. Nghe Trung Nguyên Nhất Điểm Qua nói như thể Phong Phi Vân sống rất thất bại?
Hiên Viên Nhất Nhất nuốt kim tàm phật đan xong đang dưỡng thương gần đó, tuy Trung Nguyên Nhất Điểm Qua, Phong Phi Vân nói chuyện rất nhỏ nhưng vẫn lọt vào tai nàng. Mặt Hiên Viên Nhất Nhất lúc đỏ lúc trắng, dấu hiệu sắp tẩu hỏa nhập ma.
Phong Phi Vân cười nói:
- Trung Nguyên huynh không uổng là truyền nhân thái cổ thế gia, giải thích thật đặc biệt, hôm nay tại hạ lĩnh giáo. Nhưng Trung Nguyên huynh có nhiều thê tử như thế không sợ bọn họ gây mâu thuẫn hoặc hợp sức đối phó Trung Nguyên huynh sao?
Bọn họ vốn đến tham gia vương giả luận đạo, nhưng chờ mãi đám thái cổ thánh yêu tộc chưa tới, thế là Phong Phi Vân, Trung Nguyên Nhất Điểm Qua tán dóc về nữ nhân.
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua cười nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Phong huynh đang đùa sao? Tu vi cường đại như huynh đệ chúng ta sao có thể để mặc đám nữ nhân làm xằng bậy? Ở trong nhà ta là trời, là thần, có ai dám không ngoan ngoãn nghe lời?
← Ch. 1867 | Ch. 1869 → |