Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh La Giới - Chương 0514

Linh La Giới
Trọn bộ 1060 chương
Chương 0514: Bế quan lần cuối
0.00
(0 votes)


Chương (1-1060)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Tuy Hạ Ngôn không nói rõ, thế nhưng Thánh Hoàng vừa nghe Hạ Ngôn nói liền tự nhiên cho là muốn nói riêng với mình vài lời. Cho nên, hắn mới để những người Thiên Cung tản đi.

Mấy chục người Thiên Cung tới Vân thành, nghe lời này của Thánh Hoàng liền tụ năm tụ ba đi về tửu lâu mình ở tạm.

- Hạ Ngôn, ngươi muốn nói gì?

Thánh Hoàng vung tay, một cỗ linh lực tạo thành một màn chắn trong suốt mắt thường không thấy được. Linh lực vốn là trong suốt không thể nhìn thấy, thế nhưng bằng cảm ứng linh lực của Hạ Ngôn, tự nhiên biết mình đã hoàn toàn tách khỏi hoàn cảnh bên ngoài. Hiện giờ bằng năng lực khống chế linh lực của Hạ Ngôn, muốn tạo một màn chắn linh lực quay quanh mình thật là đơn giản, cho dù là Linh Tông hậu kỳ cũng hoàn toàn làm được điểm này. Thế nhưng, lúc này Hạ Ngôn lại lộ vẻ kinh ngạc.

- Chúng ta nói chuyện ở nơi này, dù là có người đi ngang qua cũng không nghe được.

Tiếp đó Thánh Hoàng khẽ nhếch môi, nói:

- Bước vào cảnh giới Linh Hoàng, liền có thể tiếp xúc thô sơ tới không gian pháp tắc huyền ảo. Lợi dụng lực lượng pháp tắc thần bí này, muốn cách ly một không gian nhỏ cũng không có gì khó.

Thanh Hoàng thoáng giải thích một chút

- Hạ Ngôn, ngày mai ngươi có một trận tỷ đấu sinh tử với Vương Đông Cực. Hiện giờ tuy rằng thực lực của ngươi không tệ, thế nhưng so sánh với cường giả Linh Hoàng thì còn kém rất xa. Tỷ đấu ngày mai, nếu không xuất hiện bất ngờ, vậy ngươi phải thua là chắc.

Ánh mắt Thánh Hoàng lạnh nhạt nhìn về phía Hạ Ngôn.

- Vâng!

Hạ Ngôn gật đầu.

- Vậy hiện giờ ngươi tìm ta, chẳng lẽ muốn ngày mai ta sẽ nhúng tay vào chuyện này?

Thánh Hoàng nhướng mày, nhìn Hạ Ngôn.

- Không!

Hạ Ngôn lắc mạnh đầu.

Thấy Hạ Ngôn lắc đẩu, Thanh Hoàng càng nhíu chặt mày, có chút khó hiểu:

- Vậy hiện giờ ngươi tìm ta làm gì?

- Thánh Hoàng đại nhân!

Hạ Ngôn nghiêm mặt, trầm giọng nói:

- Tỷ đấu ngày mai, kết quả rất khó đoán trước. Sợ rằng. ta sẽ chết trong trận tỷ đấu này. Hạ Ngôn ta không phải một người, phía sau ta còn có cả Hạ gia. Quan hệ trực tiếp gián tiếp vì ta, trên đại lục này Hạ gia đã có không ít địch nhân cường đại.

- Ngày mai, nếu ta chết, những địch nhân này tất nhiên sẽ không dễ dàng buông tha Hạ gia!

Hạ Ngôn khẽ thở dài, trong mắt chớp động tia sáng.

- Ta biết ngươi muốn nói gì!

Lúc này Thánh Hoàng tự nhiên rõ ràng, Hạ Ngôn tìm hắn là vì trong lòng còn chưa buông bỏ được Hạ gia.

Hạ Ngôn nói không sai. Nếu Hạ Ngôn đã chết, vậy các thế lực có thù oán với Hạ Ngôn hay Hạ gia, tất nhiên sẽ bỏ đá xuống giếng, ra tay đối phó Hạ gia. Hiện tại tuy rằng thế lực Hạ gia ngày càng tăng trưởng, thế nhưng so sánh với thế lực lớn chân chính mà nói, Hạ gia vẫn có chênh lệch nhất định.

- Hạ Ngôn, chuyện này ta có thể đáp ứng ngươi. Nếu ngươi chết trong tay Vương Đông Cực, ta sẽ bảo toàn Hạ gia. Trước khi ta rời Đại Lục Long Chi, tuyệt đối không có ai dám đụng tới Hạ gia. Đương nhiên, nếu thật sự Vương Đông Cực giết chết ngươi, vậy sẽ là kẻ địch của ta, đến lúc đó ta sẽ ra tay giết Vương Đông Cực.

- Thế nhưng, trước khi Vương Đông Cực giết ngươi, ta sẽ không nhúng tay vào chuyện này!

Thánh Hoàng nói không nhanh, nhưng mấy câu đã nói rất rõ ý của mình.

Hạ Ngôn gật đầu, hành lễ với Thánh Hoàng:

- Đa tạ Thánh Hoàng đại nhân!

- Hạ Ngôn, trở về rồi!

Trong tửu lâu Bình An, Thu Thủy cùng chúng nữ Tô Cầm một mực chờ ở đại sảnh. Lúc Hạ Ngôn đi vào, gần như đồng thanh nói.

Hạ Ngôn cười:

- Các người đều chờ ta sao?

- Hạ Ngôn, Vương Đông Cực đã là cường giả Linh Hoàng, ngươi tỷ đấu với hắn, chẳng phải là.

Thu Thủy mặt đầy sầu lo.

- Tuy rằng hiện giờ ngươi có một kiện thần khí phòng ngự, thế nhưng lực lượng cường giả Linh Hoàng không phải cường giả Linh Tông có thể so sánh. Cho dù có thần khí phòng ngự, sợ rằng.

Vừa rồi ở trong sàn thi đấu, trước mặt nhiều người như vậy, Thu Thủy cũng khó nói thêm điều gì. Hiện giờ, đều nói hết lo lắng trong lòng.

- Thu Thủy tiền bối, Vương Đông Cực kia có lợi hại hơn nữa, cũng không phải đối thủ của Hạ Ngôn ca.

Viên San nghiêm mặt nói với Thu Thủy.

Thu Thủy khẽ ngạc nhiên, nhìn về phía Viên San.

- Đúng vậy, cho dù Vương Đông Cực là Linh Hoàng, cũng không thể địch lại Hạ Ngôn.

Tô Cầm cũng lên tiếng kiên định nói.

Trong mắt các nàng, Hạ Ngôn là vô địch, không thể chiến thắng, không có chuyện gì là Hạ Ngôn không làm được. Từ khi các nàng nhận biết Hạ Ngôn đến nay, mỗi bước Hạ Ngôn đi tới đều không có khó khăn nào cản nổi. Vương Đông Cực, cũng sẽ không thể ngăn cản! Các nàng tín nhiệm tin cậy Hạ Ngôn, gần như đã đạt tới mức mù quáng.

Thổ Cẩu nằm dưới đất, kêu trầm thấp một tiếng, đôi mắt xanh lục quét nhìn xung quanh.

- Thu Thủy tiền bối không cần lo lẳng, ta tự biết đúng mực.

 

Hạ Ngôn cười nói với Thu Thủy.

Thu Thủy vẫn không thả lỏng chân mày, tuy nhiên cũng không nói gì thêm nữa, chỉ nói:

- Vậy ta không nói thêm gì nữa, tự ngươi phải cẩn thận!

- ừm! Ngày mai tỷ đấu, hôm nay ta muốn bế quan. Thu Thủy tiền bối, ta không ở cùng ngài nữa.

Ánh mắt Hạ Ngôn quét nhìn phòng mình, lại quay người nói với chúng nữ:

- Tiểu Thanh, muội ở cùng phòng với Viên San, để lại một phòng cho Thu Thủy tiền bối nghỉ ngơi.

Tiểu Thanh cùng Viên San, lúc ở Hạ gia vẫn cùng một phòng, cảm tình hai nàng coi như là sâu nhất.

- Được!

Hai nàng sóng mắt lưu chuyển, trả lời Hạ Ngôn.

- Hạ Ngôn, ngươi cứ làm chuyện của mình, không cần để ý tới ta.

Thu Thủy vội nói.

Hạ Ngôn cũng không ngừng lại, trực tiếp vào phòng, trở tay đóng cửa lại.

"Hiện tại ta muốn đột phá Linh Hoàng, hiển nhiên không quá hiện thực. Chẳng qua bộ phận Linh La tâm pháp thứ hai, ta vẫn còn cơ hội lĩnh ngộ hoàn toàn."

Hạ Ngôn ngồi trên giường, trong lòng suy nghĩ.

"Tuy rằng thời gian còn không tới một ngày, thế nhưng ta vẫn không thể buông tha! Buông tha, có nghĩa là không có bất kỳ cơ hội nào! Cho dù là một giây cuối cùng, ta cũng phải cố gắng tận dụng!"

"Chỉ cần lĩnh ngộ bộ phận tâm pháp thứ hai, ta tỷ đấu với Vương Đông Cực, chưa chắc sẽ không có cơ hội."

Hạ Ngôn chậm rãi nhắm mắt lại, bộ phận Linh La tâm pháp thứ hai dần dần hiện lên trong đầu.

Xung quanh thân thể Hạ Ngôn, một viên bảo châu lóe ánh sáng, theo linh lực thúc đẩy, trôi nổi phía trước Hạ Ngôn. Viên bảo châu này, chính là viên Trú Nhan Bảo Châu Hạ Ngôn mua ở Trân Bảo Các Thánh thành. Hạ Ngôn vẫn cảm giác Trú Nhan Bảo Châu có liên hệ với Linh La tâm pháp bộ phận thứ hai. Hiện giờ, Hạ Ngôn cảm thấy mình muốn hoàn toàn lĩnh ngộ bộ phận Linh La tâm pháp thứ hai này, Trú Nhan Bảo Châu chính là mấu chốt.

Lúc này nếu có người ở đây, nhất định sẽ giật mình há hốc mồm. Trú Nhan Bảo Châu trước người Hạ Ngôn, ánh sáng mơ hồ hoà lẫn linh lực bên ngoài cơ thể Hạ Ngôn, trở thành một dạng giao nhau quỷ dị. Đương nhiên, linh lực không nhìn được bằng mắt thường, thế nhưng chỉ cần là Linh Sư sẽ có thể cảm ứng được. Còn nữa, lúc này Trú Nhan Bảo Châu tỏa ra ánh sáng có hình vòng cung, giống như khảm vào trong một kiện vật phẩm. Nếu bình thường, cho dù là linh lực hay ánh sáng Trú Nhan Bảo Châu, đều không có thực thể, căn bản không có khả năng xảy ra tình huống khảm nạm này. Thế nhưng, hiện giờ lại thật sự xảy ra.

Hạ Ngôn nhắm mắt lại, không biết tình huống Trú Nhan Bảo Châu trước người cùng linh lực của mình. Trong đầu hắn, bộ phận Linh La tâm pháp thứ hai đang không ngừng chuyển động. Từ lúc nhận được bộ phận tâm pháp thứ hai đến giờ, đã không phải thời gian ngắn. Hạ Ngôn một mực tham ngộ, nhưng vẫn không thể thành công. Tuy rằng đã nắm giữ chút bề ngoài, thế nhưng khoảng cách phát huy uy lực chân chính của bộ phận tâm pháp thứ hai, vẫn cách một tầng màng mỏng. Tuy rằng chỉ có một tầng màng, nhưng lại cách biệt trên trời dưới đất.

Có thể thi triển ra bộ phận tâm pháp thứ hai, chính là trời. Không thể thi triển, vậy sẽ là đất. Có thể đâm thủng tầng màng này hay không, đối với Hạ Ngôn thật rất trọng yếu. Muốn đâm thủng tầng màng này, cũng khó như lên trời.

Ngày hôm sau!

Ánh mặt trời ló dạng, sân thi đấu Vân thành, có trăm vạn người đã sớm tụ tập.

So với ngày hôm qua, số người đến đây hôm nay nhiều hơn không ít. Có một số là mới đến Vân thành, nghe nói chuyện thần khí sinh ra hôm qua, đều âm thầm ảo não không thể tận mắt nhìn thấy.

Đối với tuyệt đại đa số người tu luyện mà nói, thần khí là thứ trong truyền thuyết, xa không thể với tới. Chính như Hạ Ngôn lúc trước, khi chưa bước vào cảnh giới Linh Tông, cũng chỉ nghe nói ba đại thần khí, căn bản không nghĩ tới mình sẽ nhìn thấy thần khí, lại càng không dám mơ tới mình cũng sẽ có thần khí.

Hiện tại đa số người tu luyện ở Vân thành, đều vì mình nhìn thấy thần khí mà phấn chấn không thôi. Dù không có được thần khí, nhìn thấy cũng làm người ta kích động.

Hôm nay, người thế lực Đông Cực đi tới giữa sân thi đấu, còn sớm hơn hôm qua nửa canh giờ. Tỷ đấu hôm nay, còn trọng yếu hơn hai vị thợ rèn Thần cấp tỷ đấu tay nghề. Ngày hôm nay, là Vương Đông Cực tông chủ Đông Cực sinh tử chiến với Hạ Ngôn người Thiên Cung!

Hôm nay Vương Đông Cực mặc một trường bào lóe sắc vàng, toàn thân tản ra uy thế chấn nhiếp lòng người. Hắn đứng giữa sân thi đấu, những người thế lực Đông Cực đều đứng ở trên đài cao phía sau.

Vương Đông Cực, đang chờ Hạ Ngôn đến.

Ở ngoài sân thi đấu to lớn, Thánh Hoàng cùng những người Thiên Cung cũng tụ tập trước thông đạo như ngày hôm qua. Bốn phía đông đảo hộ vệ Thánh điện Vân thành, cách ly nghiêm mật khu vực hai trăm thước quanh thông đạo.

Biểu tình trong mắt Thánh Hoàng thật lạnh nhạt, còn những người Thiên Cung đã bàn luận trận đấu giữa Hạ Ngôn và Vương Đông Cực một hồi lâu. Người Thiên Cung đương nhiên hy vọng cuối cùng Hạ Ngôn có thể giết Vương Đông Cực này. Thế nhưng mọi người đều biết, đây quả thật là chuyện không có khả năng. Đối với việc vì sao Hạ Ngôn đáp ứng Vương Đông Cực tỷ đấu, mọi người đều không quá rõ ràng, cũng không có cơ hội hỏi rõ Hạ Ngôn.

Lúc này, một bóng người chạy ra từ trong đám đông, chính là Vương Vũ ở tửu lâu Bình An.

- Thánh Hoàng đại nhân, Hạ Ngôn còn chưa xuất quan!

Vương Vũ chạy đến trước đám người Thánh Hoàng mới dừng lại, vội nói nhanh.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1060)