← Ch.0517 | Ch.0519 → |
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.
- Lẽ nào...
Sắc mặt Đới lão quỷ trầm xuống nói:
- Phi Linh môn, Đông Vô Mệnh, người chính là Linh Suất bên trong Phi Linh môn, chính là ngươi?
- Không sai, ta đã sớm cảnh cáo Quỷ Vũ Tông ngươi không nên trêu chọc vào Phi Linh môn thế nhưng Quỷ Vũ Tông ngươi hết lần này tới lần khác lại không nghe, tất cả cũng chỉ có thể trách Quỷ Vũ Tông ngươi mà thôi.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.
- Phi Linh môn nho nhỏ kia tại sao ngươi lại gia nhập.
Đới lão quỷ lập tức thở dài.
- Đây là chuyện của ta, không liên quan tới ngươi.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.
- Đông Vô Mệnh, mặc kệ ra sao, chuyện hôm nay tương lai chúng ta sẽ tính tiếp, lão phu nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Đới lão quỷ lạnh nhạt nói.
- Hừ, Đới lão quỷ, ngươi muốn chạy sao?
Nghe vậy, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh khẽ cười nhạt một tiếng, ánh mắt lạnh lùng.
- Ta muốn đi ngươi không ngăn được.
Đới lão quỷ phẫn nộ nói một tiếng. Ánh mắt oán độc nhìn về phía Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, thân thể lao thẳng về phía sau.
- Chạy đi đâu.
Đông Vô Mệnh hét lớn một tiếng, thân ảnh lao thẳng về phía trước đuổi theo. Cánh tay khẽ run lên, một đạo hắc mang nhanh chóng hội tụ. Khói độc tràn ngập không gian, ngay khi Đới lão quỷ chạy trốn, thân ảnh Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đột nhiên thuấn di xuất hiện phía sau hắn, một đạo trảo ấn được ngưng tụ từ trong độc vụ, trực tiếp chộp về phía Đới lão quỷ.
Trảo ấn xé toạc không gian bắn về phía trước mang theo kình khí bàng bạc. Một đường cắt ngang qua hư không khiến cho trong không trung liên tiếp vang lên thanh âm bạo liệt. Bằng vào một tốc độ nhanh như thiểm điện bao phủ ở phía sau Đới lão quỷ, không gian to lớn lúc này trực tiếp bị rung lắc vặn vẹo.
- Đông Vô Mệnh, ta muốn nhìn xem ngươi làm thế nào mà ngăn cản ta.
Đới lão quỷ quay đầu lạnh lùng quát một tiếng. Trong mắt hiện lên vẻ âm ngoan. Chân khí nóng hừng hực phát, một cỗ năng lượng nóng bỏng tỏa ra không trung, hóa thành một chưởng ấn khổng lồ bằng hỏa diễm. Chu vi chung quanh chưởng ấn không gian như lắc lư rồi đột nhiên run rẩy.
Chỉ trong nháy mắt, trảo ấn, chưởng ấn mang theo tiếng xé gió va chạm với nhau.
- Mau động thủ.
Sưu Sưu.
Phía sau núi lúc này có ba đạo thân ảnh trong nháy mắt hạ xuống chính là ba người Lục Thiếu Du, Thanh Hỏa lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân. Ba người nhìn thấy Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh và một lão quỷ đang giao thủ trên bầu trời, hai hàng lông mày đều không khỏi nhíu lại.
Ba người vừa đáp xuống đúng lúc hai đạo lực lượng trên không trung ầm ầm va chạm với nhau.
Phanh Phanh.
Trảo ấn hắc mang và chưởng ấn bằng hỏa diễm va chạm tạo ra thanh âm bạo liệt, tiếng xé gió cùng với quang hoa bắn ra bốn phía.
Kình khí cuồng bạo tỏa ra chung quanh. Không gian giống như sắp bị nghiền nát. Trong kình khí ngập trời, thân thể Đới lão quỷ lập tức lùi về phía sau. Thế nhưng cho dù hắn có lùi nhanh tới mấy vẫn bị hắc vụ do Đông Vô Mệnh thi triển ra bao phủ. Dường như Đông Vô Mệnh đã sớm tính ra phương hướng hắn định chạy trốn. Chỉ bằng điểm này cũng không khó nhìn ra thực lực của Đông Vô Mệnh hơn Đới lão quỷ một bậc. Đặc biệt là trong đạo công kích này Đông Vô Mệnh đã dùng công kích linh hồn khiến cho Đới lão quỷ cảm thấy khó chịu.
Thế nhưng lúc này quanh người Đới lão quỷ còn có hỏa diễm nóng bỏng bao phủ, nếu như Đông Vô Mệnh muốn bắt hắn cũng không phải là chuyện dễ dàng tí nào.
- Đới lão quỷ, chúng ta cũng tới giúp vui.
Thanh Hỏa lão quỷ lạnh lùng cười to một tiếng, áo choàng trên người lập tức bị chấn vỡ. Bàn chân khẽ điểm một cái vào mặt đất, chân khí bùng ra, thân thể tức thì bạo phát, cuối cùng nhanh như thiểm điện, khí tức nóng bỏng từ bàn tay tuôn ra. Thủ ấn biến đổi, một đạo chưởng ấn nóng bỏng đánh về phía Đới lão quỷ đang bị Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh dây dưa.
Trước chưởng ấn nóng bỏng này, không gian như gấp khúc kèm theo tiếng xé gió bắn về phái trước.
- Ha ha, Đới lão quỷ, Lộc Sơn ta cũng tới.
Áo choàng trên đầu Lộc Sơn lão nhân cũng bị vứt xuống, một cỗ khí tức vô hình xuất hiện.
Ngay sau đó, thủ ấn trong tay Lộc Sơn lão nhân biến hóa, một đạo công kích bắn về phía Đới lão quỷ, so với công kích của Thanh Hỏa lão quỷ có thể nói là cùng một lúc, không phân trước sau.
Lúc này, ba người vô hình trung tạo thành thế tam giác, trực tiếp vây Đới lão quỷ vào trong, phong tỏa tất cả đường lui.
- Thanh Hỏa lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân, là các ngươi.
Nhìn thấy Thanh Hỏa lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân một trái một phải công kích mình, sắc mặt Đới lão quỷ hiện lên vẻ lo lắng, công kích của hai người này hắn cũng không dám sơ ý, huống chi trước mặt còn có Đông Vô mệnh.
Đới lão quỷ nhanh chóng xuất thủ, hai tay đều kết thủ ấn đánh ra hai đạo quyền ấn. Trong chốc lát bốn đạo lực lượng hung hăng va chạm với nhau.
Phanh Phanh.
Âm thanh đinh tai nhức óc vang lên trong bầu trời. Kình phong kinh khủng quét khắp nơi trong thiên địa. Có một phần của ngọn núi trực tiếp bị dư ba năng lượng này phá hủy, giống như là sơn băng địa liệt vậy.
Kình phong kinh khủng chỉ lướt qua, thân thể hai người Thanh Hỏa lão quỷ và Lộc Sơn lão nhân không ngờ lại bị đẩy lùi về phía sau, sắc mặt tái nhợt, dường như đã dính ám kình.
Mà lúc này, hắc vụ đột nhiên xuất hiện trong không gian. Hắc mang trong tay Đông Vô Mệnh nhân cơ hội bao phủ quanh người Đới lão quỷ. Hỏa diễm quanh người Đới lão quỷ giống như gặp phải khắc tinh nhanh chóng bị ăn mòn, hỏa diễm dân bị áp chế.
Khục khục.
Đới lão quỷ lảo đảo, khí tức trên người hỗn loạn, rõ ràng dưới công kích kia của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đã bị thương không nhẹ, nhưng bắt ngờ thân thể hắn mượn lực lao thẳng về phía Thanh Hỏa lão quỷ.
- Thanh Hỏa lão quỷ, ngươi tránh ra cho ta.
Nói xong, Đới lão quỷ không có chút do dự, đánh ra một đạo hỏa diễm. Một kích toàn lực đánh về phía Thanh Hỏa lão qủy.
Hỏa diễm nóng bỏng kinh khủng xuất hiện khiến cho toàn bộ không gian vặn vẹo, khí tức kinh khủng ngập trời tỏa ra chung quanh.
Thực lực của ba người này trong suy nghĩ của Đới lão quỷ thì Thanh Hỏa lão quỷ là người dễ đối phó nhất. Bị ba người vây công, đại thế của Quỷ Vũ Tông hôm nay đã mất. Cho nên hắn sinh ra tâm tư chạy trốn vì vậy không chút do dự phóng về phía Thanh Hỏa lão quỷ làm nơi đột phá.
- Hừ, khinh thường ta sao?
Thanh Hỏa lão quỷ giận dữ, tên Đới lão quỷ này chọn hắn làm nơi đột phá tương đương với việc cho rằng thực lực của hắn so với Lộc Sơn lão nhân yếu hơn, trong lòng hắn vô cùng giận dữ, một cỗ lực lượng ngập trời bạo phát.
Sưu Sưu.
Thanh Hỏa lão quỷ ngưng tụ một đạo chưởng ấn hơn nghìn thước trong không gian, khí tức nóng bỏng phóng lên cao, năng lượng ba động kịch liệt mang theo hỏa diễm khiến cho không gian rung động.
Bằng vào mắt thường có thể thấy được, công kích bằng hỏa diễm của hai người nhanh chóng va chạm với nhau, toàn bộ không gian lung lay như sắp sập.
← Ch. 0517 | Ch. 0519 → |