Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0111

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0111: Cô nương nóng bỏng
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Gri gri!!!

Tiểu Long bay vọt ra khỏi vai Lục Thiếu Du nhanh như chớp hướng tới Nhị thủ lĩnh, tốc độ cực mau, nhanh không thua gì tia chớp.

Nhị thủ lĩnh nét mặt sa sầm, lưỡi búa chém ngang hướng tới Tiểu Long ngăn giữa hai người. Yêu thú kỳ lạ làm Nhị thủ lĩnh hơi băn khoăn nên không dám khinh thường.

Xẹt xẹt xẹt!

Quanh thân Tiểu Long khuếch tán lửa màu vàng, miệng phun ra lửa vàng. Không gian vặn vẹo, lửa đốt không khí, khí lưu bị lửa đốt cháy.

- Đây là yêu thú gì?

Nhị thủ lĩnh cảm giác nhiệt độ nóng cháy, chân khí của gã hơi chạm vào lửa vàng liền bị đốt tan. Nhị thủ lĩnh chưa từng thấy yêu thú nào khủng bố như vậy, gã nhanh chóng lùi lại. Nam nhân cầm búa không dám đối kháng ngọn lửa vàng.

Nhưng tốc độ của Tiểu Long vượt sức tưởng tượng của Nhị thủ lĩnh, chớp mắt xuyên qua khí lưu không gian. Thân hình nho nhỏ biến dài mười lăm thước, thô cỡ miệng chén, vảy vàng rậm rạp phủ thân thể phát ra ánh sáng chói mắt.

Đầu Tiểu Long đột nhiên to ra, thè lưỡi ra, răng nanh sắc nhọn lóe tia sáng lạnh. Uy nhiếp khổng lồ khuếch tán không gian, các yêu thú gần đó cảm nhận hơi thở vô hình trong không khí sợ hãi chạy tứ tán.

Đây là lần thứ hai Lục Thiếu Du trông thấy cơ thể Tiểu Long thay đổi, so với lần trước thì lần này thân hình Tiểu Long lớn hơn nhiều.

Nhị thủ lĩnh trân trân nhìn Tiểu Long biến hình, cực kỳ kinh ngạc kêu lên:

- Đây là... !

Khí thế từ người Tiểu Long khiến linh hồn Nhị thủ lĩnh cảm nhận nguy hiểm cực độ.

Lục Thiếu Du định tiến lên hỗ trợ nhưng Tiểu Long truyền ý thức không cho hắn xen vào, nó muốn một mình đối phó Nhị thủ lĩnh. Lục Thiếu Du không biết tại sao Tiểu Long muốn làm vậy nhưng chắc chắn có lý do của nó.

Lục Thiếu Du không lo Tiểu Long gặp nguy hiểm, lúc ở Lục gia, cường giả đẳng cấp Vũ Phách còn không thể làm thương Tiểu Long được, Nhị thủ lĩnh mới chỉ là Vũ Sư, tất nhiên không thể gây tổn thương cho Tiểu Long.

Vút!!!

Cơ thể Tiểu Long căng ra, nó vọt tới trước hóa thành tàn ảnh màu vàng lao vào Nhị thủ lĩnh. Tiểu Long như cây roi dài xé gió bay tới.

Nhị thủ lĩnh giật nảy mình, nhưng gã dù gì thì cũng là có tu vi Vũ Sư, gã múa búa to, bóng búa rợp trời chắn trước mặt. Chân khí cuồng bào tràn ra.

Răng rắc!

Kình khí va chạm, khí lưu trong không gian bị đè ép, vang tiếng nổ trầm đục. Người Tiểu Long đụng mạnh vào màn búa làm màn phòng ngự bị lõm vào trong. Nhị thủ lĩnh kinh ngạc lảo đảo thụt lùi.

Tiểu Long đáp xuống đất, nó không thể lơ lửng trong không trung quá lâu. Ngay khi Tiểu Long chạm đất, Nhị thủ lĩnh kết ấn, chân khí tuôn trào. Mặt đất nứt nẻ li ti, đất cát bay lên, cây to chọc trời xung quanh lung lay.

Mặt đất bốc lên đất cáts thành cơn bão thổi hướng Tiểu Long, khí thế cường đại ầm ầm khuếch tán. Mấy cây to xung quanh bắt đầu sụp đổ.

Lục Thiếu Du lo lắng hét lên:

- Tiểu Long cẩn thận!

- Gri gri!

Đôi mắt đen láy của Tiểu Long vẫn rất bình tĩnh. Ngay khi bão cát ập hướng Tiểu Long, cơ thể dài hơn mười trượng vọt lên chui vào trong bão cát.

Ngọn lửa bao phủ người Tiểu Long. Trong bão cát khủng bố, Tiểu Long xuyên thủng một con đường, bão cát không thể đến gần nó.

Xẹt xẹt xẹt!

Tốc độ quá nhanh, Nhị thủ lĩnh chỉ thấy một luồng sáng vàng xuyên thấu đòn công kích của gã rồi đụng mạnh vào người gã. Răng nhọn xé nát hộ thân cương khí, Nhị thủ lĩnh hoảng hốt chém xuống một búa.

Đinh!

Búa to chém xuống lưng Tiểu Long nhưng chỉ để lại một vết hằn nhạt nhòa, miệng Tiểu Long thì cắn ngay cổ Nhị thủ lĩnh.

Da Nhị thủ lĩnh khô héo, mặt gã trắng bệch, tròng mắt lồi ra, chỉ giây lát gã rút nhỏ một vòng thành xác chết.

Lục Thiếu Du kinh ngạc kêu lên:

- Tiểu Long giết Nhị thủ lĩnh?

Tuy Lục Thiếu Du biết Tiểu Long không đơn giản nhưng hắn không rõ thực lực mạnh nhất của nó đến trình độ gì, xem tình hình vừa rồi có lẽ chưa phải tất cả thực lực của Tiểu Long.

Lục Thiếu Du đến bên cạnh Tiểu Long, cẩn thận kiểm tra lưng nó:

- Tiểu Long có sao không?

Mới rồi nhát búa của Nhị thủ lĩnh chém trúng Tiểu Long làm Lục Thiếu Du rất lo, may mắn nó không bị gì, trừ vết hằn mờ ra không còn gì khác.

Tiểu Long ngước lên nhìn Lục Thiếu Du, khóe môi treo tơ máu, nó đắc ý lắc đầu:

- Xì xì!

Cơ thể Tiểu Long biến thành kích cỡ mười lăm ly thước, nhỏ hơn vừa rồi gấp trăm lần.

- Chúng ta nên đi.

Lục Thiếu Du lục tìm một túi không gian trên người Nhị thủ lĩnh, sau đó một người một thú đi nhanh. Lục Thiếu Du đã thấy nhiều người kéo đến gần.

Lục Thiếu Du rời đi không lâu có mấy người xuất hiện, tiếp theo có người lục tục chạy tới.

- Hình như là Nhị đương gia của Bạo Lang dong binh đoàn, sao thành ra thế này?

- Trên cổ có vết thương, là yêu thú làm, chắc chắn là yêu thú tam giai!

- Mấy người này thì bị người đánh chết, có cường giả mang yêu thú theo. Cách giết người giống như người đã giết các thành viên Bạo Lang dong binh đoàn.

Bạo Lang dong binh đoàn đã đắc tội với ai? Bây giờ Nhị đương gia cũng chết, đó là Vũ Sư tam trọng.

Có mấy bóng người chen lấn đám đông đến gần xác Nhị thủ lĩnh, là đám người Đại thủ lĩnh cao to. Nam nhân vạm vỡ nhìn chằm chằm mấy cái xác dưới đất, đôi mắt lạnh băng. Đại thủ lĩnh nhìn tín hiệu liền chạy tới ngay, nhưng không ngờ vẫn chậm một bước.

Một nam nhân hoảng loạn hỏi:

- Đại đoàn trưởng, chúng ta làm gì bây giờ?

Nhị đoàn trưởng đã chết, các thành viên biết không đánh lại hung thủ.

Nam nhân vạm vỡ rống to:

- Tìm! Phải tìm ra bọn chúng!

Đám người xung quanh xem náo nhiệt xong lục tục rời đi.

Hai canh giờ sau, trong một rừng cây trong sơn mạch, Lục Thiếu Du dừng bước.

Lục Thiếu Du hỏi:

- Tiểu Long sao vậy?

Tiểu Long nằm trên vai Lục Thiếu Du, quanh người tỏa ánh sáng mờ nhạt.

Tiểu Long thè lưỡi, mắt nhỏ muốn nói gì với Lục Thiếu Du:

- Xèo xèo!

Lục Thiếu Du kinh ngạc hỏi:

- Ngươi nói là sắp đột phá?

Tiểu Long gật nhẹ đầu, bò vào ngực Lục Thiếu Du, ngủ thiếp đi.

Lục Thiếu Du nghĩ Tiểu Long muốn một mình đánh nhau với Nhị thủ lĩnh chắc vì nó cảm giác Nhị thủ lĩnh giúp ích cho nó, sau khi nuốt lực lượng của gã thì có thể đột phá.

Lục Thiếu Du thì thầm:

- Ngươi cứ đột phá đi.

Không biết lần này Tiểu Long đột phá mất bao lâu, một mình Lục Thiếu Du ở trong Sơn mạch Vụ Đô càng phải hết sức cẩn thận.

Lục Thiếu Du thầm nghĩ:

- Tìm chỗ an toàn đã.

Lục Thiếu Du định bụng trốn một thời gian, hắn không đánh lại Đại thủ lĩnh của Bạo Lang dong binh đoàn, dù có vạn dụng Chu Tước quyết cũng thua. Sau khi Lục Thiếu Du sử dụng Chu Tước quyết thì hắn sẽ nguy hiểm khi lang thang trong Sơn mạch Vụ Đô.

Lục Thiếu Du nhìn phương hướng, hắn biến mất tại chỗ. Trong thời gian này Lục Thiếu Du sẽ tranh thủ luyện hóa Linh hồn thần dịch trong không gian khí hải trong đầu.

Ban đêm Lục Thiếu Du tìm thấy một chỗ ẩn khuất. Trên hiệp cốc có mấy sơn động thiên nhiên, một sơn động thích hợp cho Lục Thiếu Du cư ngụ.

Hiệp cốc này rất ẩn khuất, bên dưới có cái ao nước trong. Ao bốc hơi nước, là suối nước nóng hiếm gặp.

*****

Thấy suối nước nóng Lục Thiếu Du liền nhảy vào tắm kỳ, rồi vào sơn động. Đầu tiên Lục Thiếu Du nhỏ máu nhận chủ túi không gian của Nhị thủ lĩnh, mở túi ra, hắn mỉm cười. Trong túi không gian có tài sản giá trị hơi bị lớn, ba viên đan dược tam phẩm, hai mươi viên đan dược nhị phẩm, ba vạn kim tệ, nhiều dược liệu khác, da lông yêu thú linh tinh, xem như thu hoạch không nhỏ.

Lục Thiếu Du cất kim tệ, lấy Linh Ngọc sàng ra, khoanh chân ngồi, hắn chậm rãi luyện hóa năng lượng khổng lồ trong Linh hồn thần dịch.

Trong thời gian tiếp theo Lục Thiếu Du không rời khỏi sơn động, hắn nghĩ nếu hoàn toàn chuyển hóa Linh hồn thần dịch thành năng lượng, đẳng cấp Linh Giả ít nhất có thể đến Linh Sĩ lục trọng trở lên. Thực lực của Lục Thiếu Du sẽ tăng mạnh, uy lực khi thi triển Đao Hồn kỹ sẽ mạnh hơn nhiều.

Một lát sau quanh người Lục Thiếu Du tràn ngập vầng sáng trắng trong suốt, 1linh lực khuếch tán, khí thế tăng lên. Lục Thiếu Du tiến vào trạng thái tu luyện.

Thời gian chậm rãi trôi. Lục Thiếu Du trong trạng thái tu luyện không có khái niệm về thời gian, hoàn toàn chìm đắm vào tu luyện, linh lực trong đầu không ngừng tăng mạnh.

Trong Sơn mạch Vụ Đô thật lâu không có tin về kho báu, những người kéo đến đây bắt đầu bỏ đi. Dù sao người vào Sơn mạch Vụ Đô vì đào vàng, nếu không có kho báu cũng cần tìm dược liệu, yêu thú vớt vát.

Trên một sườn núi có hai bóng người bước chậm, đi đầu là thiếu nữ xinh đẹp mặc áo xanh, vóc dáng thướt tha. Đi đằng sau là một nha hoàn thanh tú.

Nha hoàn thanh tú càu nhàu:

- Tiểu thư, chúng ta đi vào đã lâu, hay mình về đi?

Thiếu nữ tuyệt sắc đi đằng trước nói:

- Chúng ta còn chưa tìm được kho báu, làm sao đi được? Nếu ngươi sợ thì về trước.

Nha hoàn thanh tú đi sau phàn nàn:

- Tiểu thư quên sao? Hôm nay có yêu thú tam giai tập kích chúng ta, làm ta suýt mất mạng!

Thiếu nữ tuyệt sắc nói:

- Chỉ là yêu thú tam giai sơ kỳ, ta cũng đã giết nó, ngươi sợ gì?

Chợt năm bóng người xuất hiện trên sườn núi.

- Ha ha ha! Ra là hai cô nương, dám một mình đến Sơn mạch Vụ Đô?

Là năm nam nhân, hai người có khí thế Vũ Sư, ba người đẳng cấp Vũ Sĩ.

Nha hoàn thanh tú dựa vào gần thiếu nữ tuyệt sắc, vẻ mặt hoảng sợ kêu lên:

- Tiểu thư!

Thiếu nữ tuyệt sắc nhìn chằm chằm năm người, ánh mắt sắc bén bắn ra tia lạnh:

- Các ngươi là ai?

Nam nhân dẫn đầu mặc áo vàng, khoảng bốn mươi tuổi, tóc ngắn mắt hí.

- Ha ha ha ha! Chúng ta là ai?

Nam nhân áo vàng cười xong nheo mắt nói:

- Giao hết mọi thứ trên người của các ngươi ra, bao gồm thân thể, chúng ta sẽ tha cho hai cô nương con đường sống.

Một nam nhân cười dâm:

- Đại ca, hai cô nương này còn non, không chừng còn trong trắng.

Ánh mắt dâm dục quét qua thân hình yêu kiều của thiếu nữ tuyệt sắc.

Một nam nhân khác cười khả ổ:

- Ha ha ha, , vừa lúc để chúng ta khai bao. Tiểu cô nương đừng sợ, ca ca rất dịu dàng.

Thiếu nữ tuyệt sắc nhướng mày nói:

- Đồ vô sỉ, xéo ngay, nếu không ta sẽ không khách sáo!

Mặt thiếu nữ tuyệt sắc lạnh băng, mắt bắn ra khí thế khiếp người.

Nam nhân thủ lĩnh cao to cười dâm:

- Cô nương nóng bỏng, ta thích!

Nam nhân thủ lĩnh cao to đi hướng thiếu nữ tuyệt sắc:

- Cho ca ca ôm một cái...

Thiếu nữ tuyệt sắc hừ lạnh một tiếng:

- Đáng chết!

Không biết thiếu nữ tuyệt sắc làm gì, không ai thấy rõ, một tàn ảnh màu xanh lóe ánh sáng lam cắt vỡ dòng không khí xé giao bay tới.

Nam nhân thủ lĩnh cao to giật mình kêu lên:

- Vũ Sư thủy hệ!

Nam nhân thủ lĩnh cao to không ngờ thiếu nữ yểu điệu lại là Vũ Sư, khí thế không dưới gã.

Nam nhân thủ lĩnh cao to nhanh chóng thụt lùi, gã có thực lực Vũ Sư ngũ trọng, trong khu vực biên giới Sơn mạch Vụ Đô này hiếm khi gặp đối thủ. Nam nhân thủ lĩnh cao to làm nghề mua bán ăn cướp trấn lột, trước giờ gã chưa từng thua ai.

Nam nhân áo vàng vừa thụt lùi vừa cong lưng rồi vọt lên, thoáng chốc né tránh tàn ảnh màu lam. Ánh sáng vàng đất bao bọc quyền ấn đập mạnh vào thiếu nữ tuyệt sắc.

Thiếu nữ tuyệt sắc hừ lạnh một tiếng:

- Hừ!

Người thiếu nữ tuyệt sắc tuôn ra chân khí vàng đất, nắm tay ngọc cũng tràn ngập ánh sáng vàng đất đấm tới.

Bùm!

Vang tiếng nổ trầm đục trên sườn núi, không gian nơi hai quyền ấn va chạm khuếch tán chân khí, mặt đất bị lực lượng cường đại nổi gió tốc lên một lớp, cát đá vụn bay đầy.

Nam nhân áo vàng phun ra búng máu:

- Phụt.

Nam nhân áo vàng không phải chủ động thụt lùi mà là bị đánh bay, đập mạnh xuống đất.

Nam nhân áo vàng té xuống đất lại phun búng máu, biểu tình kinh hoàng:

- Vũ Sư cửu trọng song hệ...

Nam nhân áo vàng không ngờ đối phương là Vũ Sư cửu trọng song hệ.

Thiếu nữ tuyệt sắc hừ lạnh một tiếng:

- Chết đi!

Tay thiếu nữ tuyệt sắc bắn ra ánh sáng xanh thoáng chốc đến trước mặt nam nhân áo vàng.

Nam nhân áo vàng vùng vẫy bò dậy. Lại một luồng sáng xanh bay tới. Lực lượng cường đại nâng cơ thể nam nhân áo vàng lên trên cao rồi té cái rầm xuống đất, gã há mồm hộc máu xen lẫn mảnh nhỏ nội tạng, giây lát sau tắt thở.

- Đại ca chết rồi, chạy mau!

Bốn nam nhân khác biểu tình kinh hoàng co giò chạy trốn.

Thiếu nữ tuyệt sắc lại hừ lạnh một tiếng:

- Hừ! Không biết tự lượng sức mình, dám trêu vào bản tiểu thư!

Luồng sáng lam bay vào tay thiếu nữ tuyệt sắc, biến mất, nàng không định đuổi theo bốn người kia.

Nha hoàn thanh tú run rẩy nói:

- Tiểu thư, chúng ta trở về đi, nơi này quá nguy hiểm.

Thiếu nữ tuyệt sắc mỉm cười nói:

- Sợ gì? Có gì mà nguy hiểm, chúng ta tìm kho báu tiếp, khi nào tìm được ta sẽ chia cho ngươi một phần.

Nha hoàn thanh tú lẩm bẩm:

- Tiểu thư, ta sợ không có mạng lấy.

Nha hoàn thanh tú moi ra một túi trữ vật từ người nam nhân áo vàng, nhỏ máu nhận chủ.

Nha hoàn thanh tú nói:

- Tiểu thư, tên này thu hoạch không nhỏ, có ba viên đan dược tam phẩm, hơn một vạn kim tệ.

- Cho ngươi, tự xử lý đi.

Thiếu nữ tuyệt sắc mỉm cười nói:

- Chúng ta đi tiếp.

Nha hoàn thanh tú than thở nhỏ giọng nói:

- Hai vị Trưởng lão có nhìn thấy ta để lại ký hiệu dẫn đường không đây? Mau đến mang tiểu thư về đi.

Thời gian chậm rãi trôi. Mười ngày sau, trong sơn động trong hiệp cốc, màn sáng trắng trong suốt rực rỡ bao phủ Lục Thiếu Du, khí thế không ngừng tăng vọt.

Trong cơ thể Lục Thiếu Du, trong đầu hắn, linh lực trong không gian khí hải tràn ngập linh khí, như biển mây bao phủ cả bầu trời.

Linh lực vẫn còn tiếp tục tăng thêm. Đầu óc Lục Thiếu Du đau nhức, không gian linh lực trướng mạnh, thanh âm trầm đục như tiếng nổ.

Vù vù vù!

Trong sơn động, khí thế từ người Lục Thiếu Du vọt lên độ cao mới, năng lượng vô hình nhưng cảm nhận rõ ràng trong thiên địa chui vào lỗ chân lông của Lục Thiếu Du.

Trong đầu Lục Thiếu Du cảm giác linh khí tràn đầy gấp mấy lần, toàn thân rất dễ chịu. Sâu trong đầu Lục Thiếu Du, linh hồn vô hình kia càng thực chất hóa. Gió thổi cỏ lay gì quanh đây đều nằm trong cảm giác của Lục Thiếu Du.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)