Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0584

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0584: Linh hồn đoạt xá
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Oanh.

Chỉ trong nháy mắt hai cỗ lực lượng cuồng bạo ầm ầm va chạm vào nhau. Hai cỗ lực lượng kinh khủng tức thì nổ vang, thanh âm bạo liệt chói tai giống như sấm sét vang vọng phía chân trời. Toàn bộ Quỷ Vũ Tông lúc này đều nghe được. Lúc này trong thành Quỷ Vũ cũng có vô số người ngẩng đầu nhìn về phía Quỷ Vũ Tông.

Chỉ trong chớp mắt Lục Thiếu Du cũng đã tới trong bầu trời sân rộng. Năng lượng phô thiên cái địa khuếch tán. Một cỗ khí tức linh hồn khiến cho không gian vặn vẹo xuất hiện.

Nhìn tất cả chuyện này sắc mặt Lục Thiếu Du không khỏi biến đổi. Quanh người nhanh chóng bố trí một đạo quang tráo hộ thân, kình khí cường hãn rung động, lúc này mới ngăn cản đám kình khí này ở bên ngoài.

- Khục khục.

Kình khí cuồng bạo khuếch tán, thân thể Lộc Sơn lão nhân trực tiếp bị đánh bay. Ngay khi Lộc Sơn lão nhân kinh hãi thì trước người đột nhiên xuất hiện một thân ảnh quỷ dị. Mà ngay khi Lộc Sơn lão nhân còn chưa nhìn thấy rõ thì một đạo lực lượng cường hãn đã nhanh chóng kéo tới.

Lộc Sơn lão nhân muốn đề phòng, thế nhưng tốc độ của đối phương quá nhanh, nhanh tới mức Lộc Sơn lão nhân chỉ vừa mới phát hiện thì một đạo công kích đã như sấm sét đánh tới.

Một đạo công kích cường hãn vượt quá sức tưởng tượng đánh vào trên người Lộc Sơn lão nhân.

Khục Khục.

Trong nháy mắt, một ngụm máu tươi từ trong miệng Lộc Sơn lão nhân phun ra. Cuối cùng Lộc Sơn lão nhân cũng đã nhìn rõ người công kích mình. Chính là một thân ảnh mờ ảo, chỉ lớn bằng bàn tay trẻ con, toàn thân bảo phủ bởi một mảnh sương mù màu đen dày đặc, đang dùng đôi mắt âm lệ nhìn hắn.

Tất cả chuyện này Lục Thiếu Du đã nhìn thấy thế nhưng cũng bất lực. Ngay cả Lộc Sơn lão nhân cũng không có cách nào, Lục Thiếu Du thậm chí còn chưa kịp hô lên một tiếng, Lộc Sơn lão nhân đã phun ra một ngụm máu rồi.

Sưu Sưu.

Cũng vào lúc này đám người Hoa Mãn Lâu, Hoa Mãn Ngọc cũng chạy tới phía sau Lục Thiếu Du, cảnh tượng trong bầu trời mọi người cũng đã nhìn thấy, tức thì mọi người lập tức kinh hãi.

Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Lộc Sơn lão nhân nặng nề ngã xuống mặt đất. Mặt đất nơi Lộc Sơn lão nhân ngã xuống nứt nẻ, sắc mặt hắn tái nhợt.

Trên Quỷ Vũ Tông còn không có ai có thể làm bị thương Lộc Sơn lão nhân. Mọi người lập tức nhìn kỹ lên bầu trời, trong bầu trời xuất hiện một thân ảnh mờ ảo to bằng bàn tay trẻ con. Thân thể giống như lớp sương mù màu trắng tràn ngập khí tức khiến cho tim mấy người đập nhanh. Chung quanh có một đám lớn sương mù màu đen, có vẻ vô cùng quỷ dị. Mà dáng dấp của thân ảnh to bằng bàn tay trẻ con kia khiến cho trong lòng mọi người không khỏi trầm xuống.

- Thôi Mệnh phán quan.

Nghi hoặc qua đi, Lục Thiếu Du lập tức kinh ngạc. Thân ảnh lớn bằng bàn tay trẻ con này chính là linh hồn thể của Thôi Mênh phán quan. Trong không trung lúc này cũng có một cỗ linh hồn uy áp cường hãn.

- Đó là...

- Là Thôi Mệnh phán quan.

Lúc này nhìn thấy rõ thân ảnh trong bầu trời, đám người Hoa Mãn Lâu, Hoa Mãn Ngọc kinh hãi. Tất cả mọi người đều từng gặp Thôi Mệnh phàn quan, lúc này nhìn thấy hắn xuất hiện đương nhiên sẽ vô cùng kinh hãi.

- Lộc Sơn cung phụng, người không sao chứ?

Lục Thiếu Du nhanh chóng đi tới bên người Lộc Sơn lão nhân, đỡ Lộc Sơn lão nhân đứng lên rồi nói.

- Có chút phiền phức.

Lộc Sơn lão nhân bắt đắc dĩ nói, sau đó lập tức nhét vào trong miệng một viên đan dược, lại nói:

- Chưởng môn, linh hồn thể của Thôi Mệnh phán quan đã mất đi bản thể, tu vi giảm mạnh, thế nhưng cho dù hắn là linh hồn thể thì thực lực cũng tương đương với Vũ Suất cửu trọng đỉnh phong. Ta khó có thể chống lại.

- Không nghĩ tới Đới Cương Tử không phải cấu kết với Hóa Vũ tông mà là Linh Vũ giới. Đời Cương Tử này không ngờ lại có quan hệ với Linh Vũ giới.

Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, nhìn vào linh hồn thể của Thôi Mệnh phán quan vẻ mặt lập tức ngưng trọng. Thảo nào Đới Cương Tử này lại có dị tâm, hóa ra là có quan hệ với Linh Vũ giới.

- Linh hồn thể.

Hiểu biết của Lục Thiếu Du về Linh Hồn thể cũng không ít, trên Thiên Linh Lục và ngọc giản khi trước Nam thúc giao cho hắn cũng có nhắc tới. Vũ giả hoặc Linh giả đạt tới Vũ Vương và Linh Vương là có thể khiến cho linh hồn ly thể. Mà Vũ Vương và Vũ Suất điều khác nhau lớn nhất chính là ở điểm này. Có thể đạt tới Vũ Vương khi gặp phải nguy hiểm bỏ mạng còn có thể khiến cho linh hồn ly thể mà chạy. Tuy rằng thực lực suy giảm lớn thế nhưng ít ra còn kiếm lại được một cái mạng.

Mà linh hồn ly thể tuy rằng nhặt lại được một cái mạng, thế nhưng không có cách nào tồn tại bằng phương thức linh hồn thể. Mỗi một ngày trôi qua linh hồn lực đều bị tiêu hao, thời gian càng lâu tiêu hao càng nhiêu, mãi cho tới khi linh hồn tiêu hao hết.

Khi linh hồn tiêu hao cũng là lúc hôi yên phi diệt. Đến lúc đó sẽ triệt để biến mất trong thiên địa.

Thế nhưng linh hồn thể cũng phải phải chỉ có chết, ngược lại vẫn còn có cơ hội sống sót. Nếu như vận khí tốt đại bộ phận có thể sống sót. Mà linh hồn thể muốn tiếp tục sống sót thì phải làm một việc rất quan trọng, đó chính là đoạt xá.

Nói tới đoạt xá đây chính là một quá trình cực kỳ tàn nhẫn. Cũng có thể nói là quả trình từ mạnh biến thành yếu. Đơn giản hơn một chút chính là đem linh hồn một người diệt sát. Sau đó đoạt được thân thể của người đó, linh hồn của mình chiếm bên trong, khi đó sẽ sinh trưởng ở bên trong thân thể của người này.

Bất luận một sinh linh nào sinh sống trong thế giới này đều cần có lục phủ ngũ tạng, gân cốt, và tất nhiên là cơ thể. Còn có huyết mạch, những điều này chính là điều kiện hàng đầu để sinh tồn. Cũng là căn bản của người tu luyện, không có cơ thể, trừ phi là có tu vi đạt tới thông thiên, bằng không không ai có thể làm được.

Đoạt xá, có thể một lần nữa thu hoạch được sinh mệnh, thế nhưng trên phương diện tu vi cũng không tránh khỏi yếu đi một mảng lớn. Không phải là thân thể của mình, sao có thể đạt được thực lực như trước khi đoạt xá. Thân thể bị hủy, linh hồn lực chạy trốn thực lực cũng tổn hao nhiều. Ví dụ như Vũ Vương nhất trọng linh hồn ly thể sau đó thực lực mà linh hồn phát ra cùng lắm chỉ đạt tới Vũ Suất lục trọng, thất trọng mà thôi. Thực lực tuyệt đối yếu đi một mảng lớn.

Mà linh hồn thể sau khi đoạt xá thân thể rất khó dung hợp. Lúc đoạt xá có thể thực lực của linh hồn thể cũng không phát huy được, cần chậm rãi dung hợp, tuy rằng có đổi mới, thế nhưng tuyệt đối không thể khôi phục thực lực của bản thể mình. Mà con đường tu luyện sau này cũng sẽ suy giảm lớn. Mượn thân thể người khác tu luyện thì thế nào cũng không bằng thân thể của mình.

Có thể nói, linh hồn thể đoạt xá có thể nhặt lại được một cái mạng, bảo tồn một chút thực lực mà thôi. Về phần những cái khác, người dùng linh hồn thể chạy trốn, cả đời này coi như đã bị hủy.

*****

Mà lúc đoạt xá không phải lúc nào cũng thuận buồn xuôi gió. Phải tìm một người thích hợp đoạt xá mới được. Mượn Vũ Vương nhất trọng muốn đoạt xá mà nói. Nếu như muốn đoạt xá các Vũ Vương khác thì quả thực chính là muốn chết, căn bản không có khả năng. Mà tìm Vũ Phách, Vũ Sư đoạt xá mà nói, thân thể Vũ Phách, Vũ Sư quá yếu, không thể thừa nhận được Vũ Vương đoạt xá. Thân thể không tiếp nhận được chính là thất bại. Thất bại một lần đối với linh hồn thể mà nói có thể nói là tổn thương cực kỳ nghiêm trọng, căn bản không thể khôi phục. Linh hồn thể vốn không thể tu luyện, cho nên tiêu hao một tia chính là mất đi một tia, vô hình trung tương đương với việc tự giết bản thân.

Vì vậy, Vũ Vương nhất trọng muốn đoạt xá, an toàn nhất chính là Vũ Suất tứ trọng tới ngũ trọng. Nếu tìm cao hơn rất có khả năng không những không đoạt xá được mà còn bị đối phương đánh chết. Loại tình huống nguy hiểm này linh hồn thể không dám mạo hiểm.

Ngay trong lúc Lục Thiếu Du suy tư về tư liệu linh hồn thể, thanh âm lạnh lẽo của Thôi Mệnh phán quan truyền tới:

- Khặc khặc, tới vừa lúc, còn đưa tới Vũ Suất cho ta.

- Hừ, Thôi mệnh phán quan, một cỗ linh hồn thể cũng dám kiêu ngạo trước mặt ta, còn không mau ẩn nấp đi.

Lộc Sơn lão nhân lạnh nhạt nói.

- Lộc Sơn, cho dù ta là linh hồn thể thế nhưng ngươi cũng không phải là đối thủ của ta, ngươi vừa vặn thích hợp cho ta đoạt xá.

Nhìn vào Lộc Sơn lão nhân Thôi Mệnh phán quan cười lạnh nói. Nói xong toàn bộ Quỷ Vũ Tông phong vân biến sắc, vốn sắc trời đã bắt đầu về chiều lúc này toàn bộ hôn ám, dường như tối đen trước bão tố vậy, khiến cho tim mấy người phía dưới không khỏi đập nhanh hơn.

- Muốn đoạt xá ta chỉ sợ ngươi không làm được.

Lộc Sơn lão nhân cắn răng lạnh nhạt nói.

- Hừ, thử xem sẽ biết.

Thân thể nho nhỏ của Thôi Mệnh phán quan được bao bọc bởi một tầng sương mù màu đen lúc này ánh mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du nói:

- Khặc khặc, tiểu tử ngươi tới vừa lúc. Nếu như mang ngươi trở về bề trên nhất định sẽ vô cùng thỏa mãn. Tới lúc đó bằng thủ đoạn thông thiên của giáo chủ, ta muốn khôi phục thực lực trước đây cũng không phải là chuyện không có khả năng.

Sắc mặt Lục Thiếu Du ngưng trọng, Thôi Mệnh phán quan này tuy rằng là linh hồn thể thế nhưng thực lực so với hắn vẫn mạnh mẽ hơn gấp bội, ngay cả Lộc Sơn lão nhân cũng không thể chống lại, đám người Hoa Mãn Lâu, Hoa Mãn Ngọc thì càng không cần phải nói.

- Thôi Mệnh phán quan, ta khuyên ngươi nên đi nhanh đi. Chỉ sợ nếu như ngươi không đi đã không kịp rồi.

Lục Thiếu Du ngẩng đầu nói.

- Khặc Khặc, tiểu tử, đừng làm ta sợ. Các ngươi tới đây cũng chỉ có mấy người này, hôm nay ai cũng không thể cứu được các ngươi. Nếu như Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh ở đây ta còn có thể lo lắng một chút, thế nhưng là các ngươi thì... Hừ.

Lạnh nhạt nói một tiếng, trong sương mù ba động, từ trong thân thể Thôi Mệnh phán quan mơ hồ có một cỗ sát khí truyền ra.

- Phán quan đại nhân, giúp ta giết bọn họ.

Trên mặt đất, Đới Cương Tử bị thương lạnh dữ tợn nói.

- Hừ, ngươi và Phương Ngọc Quý đều là đồ vô dụng.

Nhìn Đới Cương Tử nằm trên mặt đất Thôi Mệnh phán quan lạnh nhạt nói một tiếng, rồi nhìn Lục Thiếu Du nói:

- Trước tiên bắt ngươi, chờ ta đoạt xá rồi tính tiếp.

Nói xong, Thôi Mệnh phán quan lao thẳng về phía Lục Thiếu Du.

Cũng cùng lúc đó, bao gồm trên không trung, một cỗ lực lượng quỷ dị bắt đầu khởi động, đám sương mù màu xám kỳ dị kia cũng nhanh chóng lay động, một đạo trảo ấn cực lớn phá không mà giáng xuống, theo đó cũng mang theo một tràng tiếng cười lạnh âm trầm phát ra:

- Tiểu tử, mau tới đây cho ta.

- Chưởng môn, hãy cẩn thận.

Hai người Hoa Mãn Lâu và Hoa Mãn Ngọc đồng thời quát lớn, chân khí của Hoa Mãn Lâu lay động quanh thân rồi tuôn trào dữ dội, đồng thời vung nhẹ cánh tay, một đạo chưởng ấn nháy mắt đã vạch phá không gian, biến thành một đạo quang mang màu vàng, lao về phía trảo ấn trên không.

- Tìm chết.

Một tiếng quát âm lệ vang lên, quang mang của Thôi Mệnh Phán Quan trảo ấn lại càng đậm hơn, đè áp xuống một cách nặng nề.

- Ầm ầm!

Hai cỗ lực lượng trực tiếp va vào nhau, không gian nổ vang, trên không trung tạo thành một cỗ khí cuồng bạo như lốc xoáy, kình khí ngập tràn lật tung một gốc sân rộng, mặt đất xuất hiện vô số vết rạn nứt, đất cát bay cả lên không trung, sau đó bị thổi tung ra khắp chung quanh. Trong dòng năng lượng khủng bố tràn ngập, cỗ kình khí to lớn vô cùng kia liền hung hăng nện thẳng xuống người Hoa Mãn Lâu.

- Phụt!

Hoa Mãn Lâu không hề có chút thời gian để quay lại, thân thể lập tức bị đánh văng tít ra xa hơn mấy chục thước, miệng phun một búng máu tươi.

- Ngao...

Cùng lúc đó, một tiếng gào kêu của rồng phượng sư hổ truyền ra, đúng lúc này, chỉ thấy Linh lực trong tay Hoa Mãn Lâu rót vào bên trong bách thú lệnh, phía trên bách thú lệnh phát ra một cỗ quang mang nhàn nhạt nhanh chóng quấn lên người Hoa Mãn Lâu, hoá thành vô số năng lượng hội tụ cực nhỏ, xuất hiện một đạo ấn quyết có hình thù kỳ lạ như rồng mà chẳng phải rồng, tựa hồ mà không phải hổ.

Nháy mắt tiếp theo, ấn quyết trong tay Hoa Mãn Ngọc cũng được vung ra, phóng thẳng lên trời cao tựa phi long, ầm ầm dẫn theo tiếng kêu gào của long phượng sư hổ hung hăng đánh tới chỗ của Thôi Mệnh Phán Quan.

- Thú uy.

Sắc mặt của Thôi Mệnh Phán Quan trầm xuống, nói:

- Hoa gia huynh muội, xem ra, thứ đó và việc ngươi khống chế yêu thú trong Bách thú cốc có liên quan tới nhau, hôm nay vừa hay, mang luôn các ngươi về cũng coi như lập thêm một công.

Lời nói vừa dứt, trong đám sương mù xám trên không liền ngưng tụ một đạo quyền ấn, một cỗ lực lượng bỗng nhiên bành trướng rồi bộc phát. Mắt thường cũng có thể nhìn thấy, quyền ấn này nện thẳng xuống phía trên của ấn quyết kia.

- Ken két.

Một quyền này ẩn chứa cự lực mênh mông, trực tiếp đánh vỡ ấn quyết do Hoa Mãn Ngọc tạo ra, không gian gợn sóng bị nghiền nát, ấn quyết hoá thành một mảnh huyết quang vụn vỡ rồi tan biến giữa không trung.

- Phụt!

Tấm thân mềm yếu của Hoa Mãn Ngọc cũng bị đánh văng ra hơn trăm thước, miệng phun ra một búng máu đỏ thẫm, ấn quyết bị phá chẳng khác nào khiến nàng nhận phải vết thương nặng nề.

- Ngao Ngao!

- Chi chi.

Trên không trung, vô số yêu thú khổng lồ trực tiếp lăng không hiện thân, chính là đám yêu thú Nghịch Lân Yêu Bằng, Thái Âm Yêu Thỏ và toạ kỵ Hổ Mãng thú của Hoa Mãn Ngọc, thân thể to lớn tựa như một ngọn núi nhỏ ngạo nghễ đứng trên quảng trường.

Đám yêu thú vừa hiện thân thì Nghịch Lân Yêu Bằng và Thái Âm Yêu Thỏ đã dẫn đầu lao lên không trung, Nghịch Lân Yêu Bằng vỗ mạnh hai cánh, đôi cánh khổng lồ chấn động tạo thành hai luồng khí lưu cuồng bạo lăng không đánh ra. Đám khí lưu này tựa như một cái vòi rồng điên cuồng, kình phong tàn phá bốn phương che kín bầu trời.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)