← Ch.0268 | Ch.0270 → |
"Oanh!"!
Cả thân thể khổng lồ của Cự Mãng lăn lông lốc dưới chân của Tà Thần, từng đạo tia chớp Lôi Đình trên thân nó chớp nổ liên miên không dứt.
Cả một khu vực ngọn núi rộng lớn bị vỡ nát ra, đá lớn từ trong bay ra chồng chất, cả toà núi non giống như bị một bàn tay dễ dàng nghiền nát, cát bay đá chạy loạn xạ trên không, thỉnh thoảng từ đó lại vang lên những tiếng nổ kinh thiên động địa.
Cả Tần Liệt và Tống Đình Ngọc đang được Cự Mãng ngậm trong miệng cũng bị ngã dúi dụi, rung động lắc lư đến nỗi đầu váng mắt hoa, thậm chí đầu óc còn bị u u mê mê, trong tức thời không phân biệt được phương hướng.
Hình dáng Cự Mãng do Lôi Đình tia chớp và thuần tuý linh hồn ngưng tụ thành vẫn còn giữ được hình thể nguyên vẹn, thực chất, bản thân nó lúc này ở trong đống loạn thạch không ngừng nhấp nhô lên xuống làm cho không ít loạn thạch bị vỡ vụn.
Cự Mãng tức giận mở miệng gào thét, tiếng gào thét như phát ra từ linh hồn thể hiện sự giận dữ cực độ, thân thể của nó dãy dụa rồi lại tiếp tục bay lên thiên không.
Nó lại bay lên trên Ma Thần Sơn Mạch một lần nữa.
Rất nhiều chiến sỹ Giác Ma Tộc cùng với đám lão nhân Tế tự vừa nhìn thấy Cự Mãng hiện thân nơi chân trời đều giận dữ hét lên, cả đám không hẹn mà cùng nhao nhao vận chuyển lực lượng.
Trong lúc nhất thời, quái thạch, Lang Nha bổng, thiết trùy, cự chùy, đầu lâu, cốt đao, bạch cốt tiễn, ... như cuồng phong bạo vũ đều ngược hướng từ dưới mặt đất cuồn cuộn bay lên bầu trời, nhắm về phía Cự Mãng đánh tới.
Thời khắc này, cả Tần Liệt và Tống Đình Ngọc đang ở trong miệng Cự Mãng cũng rung động không thôi, sắc mặt cả hai biến đổi liên tục. Hai người đều cảm nhận được một cổ lực lượng trùng kích vô cùng đáng sợ theo đám vũ khí đang phô thiên cái địa đánh tới, từ trong đám hung khí đó ẩn ẩn chứa đựng lực lượng Minh Ma Khí cực kỳ đáng sợ.
Cả hai còn nhìn thấy ở dưới phương hướng của đám tộc nhân Giác Ma Tộc còn tồn tại hai gã chiến sỹ năm sừng, tương đương với Như ý cảnh Nhân tộc cường giả.
Từ trong tay của hai người này bay ra một thanh cốt đao cùng với một cái đầu lâu.
Đầu lâu cùng cốt đao dùng tốc độ nhanh nhất, mang theo khí tức huỷ diệt cùng cuồng bạo khát máu, hung lệ điên cuồng, dọc theo đường đi gây ra chấn động không khí cực kỳ khủng bố, mênh mông như biển bao trùm tất cả.
Đối mặt với đầu lâu cùng cốt đao đánh tới, ngay cả Cự Mãng cũng có chút kiêng kị, nó khẽ nghiêng thân hình tránh thoát thế công của cả hai.
Nhưng mà không ngừng lại đơn giản như vậy, không giống với các loại vũ khí khác, cốt đao và đầu lâu một kích không trúng liền chia ra hai bên, từ bên trong mỗi loại không ngờ bay ra rất nhiều linh hồn, mỗi linh hồn đều phiêu hốt bất định, đơn giản đều có ý thức. Dưới sự chỉ huy của đám linh hồn, cốt đao và đầu lâu như có linh tính lại thay đổi phương hướng, ở trên không lắc lư một phát hướng phía Cự Mãng tấn công tiếp.
Những vũ khí còn lại sau khi Cự Mãng tránh thoát thì nhao nhao cùng nhau rơi hết, trên không trung chỉ còn lại cốt đao cùng đầu lâu không những không rớt xuống mà còn bắt đầu đợt tấn công mới.
"Tình huống gì thế này?!" tiếng kêu sợ hãi của Huyết Lệ vang lên trong đầu Tần Liệt, "Tiểu tử ngươi đang ở địa phương nào? Ngươi đang làm cái gì vậy hả? Vì sao ta lại cảm giác được khí tức của Tà Thần? "
"Ta đang ở U Minh giới, trong một ngọn núi Tế tự của Tà tộc ở Ma Thần Sơn Mạch, hiện tại có một vị Tà Thần thức tỉnh rồi ······"
Tần Liệt phân ra một đám tinh thần ý thức, đi vào trong Trấn Hồn Châu trả lời câu hỏi của Huyết Lệ, nhưng tất cả sự chú ý của hắn vẫn tập trung xuống phía dưới, ánh mắt kiêng kị nhìn về phía đầu lâu cùng cốt đao.
Từ khí tức phát ra trên thân đầu lâu cùng cốt đao, hắn cảm nhận được khí tức tà ác mãnh liệt như sóng triều dâng, cả hai loại vũ khí này đều có được linh hồn, chúng gây cho hắn một cảm giác sợ hãi thật sự sâu sắc.
Theo quỹ tích xoay chuyển của cốt đao và đầu lâu, Minh Ma khí của Ma Thần Sơn Mạch giống như bị quấn lấy, cưỡng ép lôi kéo tới trợ giúp tăng thêm uy lực cho cả hai nhằm diệt sát Cự Mãng.
"Ma Thần Sơn Mạch, đánh thức Ma Thần!" Nửa cái linh hồn của Huyết Lệ đang ở trong Trấn Hồn Châu vội la hoảng lên, " tiểu tử ngươi đúng là điên cuồng, ngươi tu vi cũng chỉ là Vạn Tượng cảnh sơ kỳ mà cũng dám tự tiện xông vào Ma Thần Sơn Mạch, lại còn không biết sống chết làm kinh động đến Ma Thần! Ngươi quả thực điên rồi quả thực tựu không biết chữ chết viết như thế nào!"
Tần Liệt chẳng muốn quan tâm đến phản ứng của Huyết lệ, thời điểm này hắn còn đang chú ý tập trung theo dõi những biến hoá phía dưới sơn mạch, hắn còn chờ đợi quyết định của Cự mãng.
Bản thân Cự Mãng giờ phút này đang du đãng trên không trung Ma Thần Sơn Mạch, nó có vẻ cũng không vội vàng muốn rời đi ngay, có lẽ việc bị túm đuôi vật xuống đất đã động chạm đến sự kiêu ngạo, khơi dậy sự cuồng bạo trong lòng nó. Chỉ thấy Cự Mãng nghiêng đầu tránh thoát sự dây dưa của cốt đao và đầu lâu, ánh mắt của nó lại tập trung nhìn vào một cái gì đó...
"Xuy xuy xùy!"
Vào lúc này Tà Thần có ma thân con rắn mang theo cặp mắt mê mang lạnh như băng, sâu trong đồng tử của nó có tia chớp đang đan xen qua lại nhìn về hướng Cự Mãng, cũng đồng thời lúc đó, Cự Mãng ở trên không trung giống như nắm được cơ hội từ trên cao phóng tới chỗ Tà Thần.
Trong một sát na, Nó phảng phất nhân cơ hội Tà Thần vừa mới tỉnh dậy muốn lao tới tìm lấy thứ gì đó trên người Tà Thần, nó muốn tróc bong thân thể Tà Thần ra chiếm lấy một thứ đồ vật cực kỳ quan trọng.
"Ô ngao!"
Một tiếng gào thét chấn vỡ hư không bất chợt truyền đến từ ngọn núi chỗ Cao Vũ, rồi từ trong bụi đá cuồn cuộn hình ảnh Tà Thần xoải bước đi ra nhanh chóng chạy đến.
Lúc trước hắn túm đuôi Cự Mãng vật xuống dưới đất, bản thân cũng bị mịt mù bụi đá chôn lấp, bao phủ cho nên hắn cũng không có công kích tiếp.
Hắn phảng phất đang chờ đợi, giống như chờ cho truyền thừa của Cao Vũ chấm dứt, đợi Cao Vũ dung nhập xong xuôi Ma ảnh ý niệm mới tiếp tục hành động.
Bây giờ mắt nhìn thấy Cự Mãng có cơ hội hành động, giống như nhân lúc Ma hồn của đồng loại hắn chưa tập trung đầy đủ mà ra tay, Tà Thần lại lần nữa bị chọc giận, từ trong đất đá mù mịt ầm ầm đứng lên.
Một đôi cánh khổng lồ đen kịt che trời lấp đất đột nhiên xuất hiện, cánh chim khẽ vỗ một cái, cả thân hình đồ sộ Cự ma vốn đang gian nan đi trên mặt đất vậy mà phút chốc nhẹ nhàng bay bổng lên trời. Theo thân hình bay lên của Cự Ma, ma khí cuồn cuộn cũng bốc lên theo, mang đến khí thế huỷ diệt hết thảy sinh linh, giống như muốn tàn sát tất cả thế gian vạn vật, điên cuồng giết đến về phía Cự Mãng.
Từ trên người Cự Ma tràn ra từng đợt linh hồn, ý niệm cuồn cuộn không dứt, thần bí đến cực điểm, chúng tụ tập lại một đám tạo thành Thâm Uyên hắc ám như muốn bao phủ, đàn áp thân thể, linh hồn của Cự mãng.
Đồng thời Tà Thần hình rắn sau một lúc sửng sốt cũng dần dần ý thức được tình huống không ổn, nó ngữa đầu rống to, từ trong cái miệng bắn ra từng đạo tia chớp đen ngòm!
Từng đạo tia chớp màu đen, mỗi đạo lại có Thiên Lôi thô bạo, có Minh Ma khí âm trầm tà dị, trong tia chớp còn thiêu đốt hoả diễm màu đen, giống như thoáng chốc đem Lôi Điện Cự Mãng bao phủ.
Hắc diễm kìn kịt cùng với tia chớp đen thâm u khó dò cuồn cuộn bắn đến cũng làm cho linh hồn thân thể của Lôi Điện Cự Mãng có chút ảnh hưởng tổn thương, từ người nó bắn ra điện quang chói loà.
Đồng thời lúc đó, tên Tà Thần khác cũng mang theo Ma khí đen kịt cuồn cuộn kéo đến, bày ra tư thế bộ dáng muốn đem Cự Mãng xé thành thịt vụn.
Ở trong miệng của Cự mãng, Tần Liệt và Tống Đình Ngọc đều không nhìn thấy cái gì, quanh thân bọn họ đều bị hắc diễm và Lôi điện đen kịt bao phủ, cộng thêm bị Ma khí cuồn cuộn bao trùm nhìn không ra một chút ánh sáng mờ nhạt nào.
Bọn hắn chỉ cảm nhận được từng trận rung động kịch liệt, cảm nhận Cự Mãng đang liên tục giãy dụa, từ linh hồn của nó đang phát ra những tiếng gào thét dữ dội, kịch liệt cùng hai tên Thượng Cổ Tà Thần triền đấu.
"Tiểu tử! Thả ta đi ra ngoài! Mau thả ta đi ra ngoài!" âm thanh như quỷ kêu của Huyết Lệ từ trong Trấn Hồn Châu truyền đến, lão hình như hưng phấn muốn điên cuồng rồi, "Nhanh để cho nửa cái linh hồn của ta đi ra ngoài! Nhanh! Ta có thể giúp ngươi!"
Tần Liệt đang ở trong miệng Cự Mãng, bị lay động làm cho đầu váng mắt hoa, đã phân không rõ Đông Nam Tây Bắc, cũng không nhìn thấy bất luận cái gì.
Đầu óc hắn bắt đầu đần độn, u mê.
Vào thời điểm này, nghe từng tiếng kêu gào của Huyết Lệ, lý trí của hắn thường ngày vốn cứng cỏi rốt cuộc cũng có vài phần thanh tỉnh.
Trong lúc mơ mơ màng màng, một đám ý thức của hắn ở trong Trấn Hồn Châu rốt cuộc giải khai phong ấn Lôi Điện, thả ra nửa cái linh hồn của Huyết Lệ.
"Khặc khặc! Khặc khặc kiệt!" Linh hồn Huyết Lệ điên cuồng kêu gào, bỗng nhiên ở trong đầu Tần Liệt ầm ầm vang lên tiếng kêu "Tiểu tử, cho ta mượn thân thể dùng một lát!"
Trong chốc lát, Tần Liệt chứng kiến trong hồn hồ của hắn từ đâu đột nhiên xuất hiện một vòng huyết ảnh.
Ở trong hồn hồ của hắn, vòng huyết ảnh giống như nước máu không ngừng khuấch trương lớn rộng ra.
Tư tưởng của hắn, ý thức, ý niệm trong đầu, hồn phách. ·.. đột nhiên cùng lúc đã mất đi lực khống chế!
Huyết Lệ phệ chủ!
"Tiểu tử ngươi có thể yên tâm, ta không có hứng thú đối với thân thể của ngươi, nhưng bên ngoài Thiên Lôi cuồn cuộn, tia chớp oanh diệt, cho dù là ta, cũng không dám dung hình thái linh hồn đi ra. Cho nên, chỉ có thể tạm thời mượn nhờ thân thể này của ngươi, mà thân thể ngươi lại không bị tia chớp Lôi Đình đuổi giết!" Thanh âm của Huyết Lệ ở trong óc của hắn vang lên. Tiếp theo Tần Liệt liền phát hiện hắn đột nhiên từ trong miệng Cự Mãng đi ra ngoài."Tiểu tử! Loại chiến đấu cấp bậc này chỉ có ngộ không thể cầu, có một không hai, hiếm thấy khó tìm đấy! Ngươi có thể nhờ sự trợ giúp của ta mà trực tiếp tham chiến, cũng coi như được lợi cả đời! hãy chú ý xem cho thật kỹ lấy a!"
Vừa dứt lời, thân thể Tần Liệt từ trong miệng Cự Mãng bay ra, lẫn trong tiếng Lôi hống kinh thiên động địa, hắn trực tiếp rơi xuống Ma Thần Sơn Mạch.
"Vì để cho ngươi xem xét càng rõ ràng hơn một chút, ta đành phải nhờ ngươi mở ra linh hồn của ta!" Huyết Lệ quát nhẹ.
Trong óc Tần Liệt ầm ầm chấn động, rồi sau đó hắn nhận thấy thân thể nặng lên, hắn có thể cảm giác mọi biến hoá của cơ thể, có thể cảm nhận được máu tươi trong cơ thể đang cuồn cuộn như nước sông rồi đột nhiên trở nên điên cuồng mãnh liệt sôi trào lên.
Hắn có thể chứng kiến hết thảy mọi gân mạch kia dưới sự sôi trào của máu tươi ở bên trong đang không ngừng bành trướng ra, hắn có thể chứng kiến từng giọt, từng giọt máu tươi như muốn chảy ra trên ngón tay của hắn.
Hắn có thể cảm giác tất cả mọi biến hoá lớn nhỏ của thân thể, cũng có thể dùng con mắt quan sát tràng cảnh quanh thân, có thể chứng kiến Ma vân bắt đầu khởi động cuồn cuộn trên bầu trời, có thể nhìn thấy đầu đầu tia chớp chói mắt, và hắn thấy hết ba thân ảnh vĩ đại ở trong ma vân kinh hồng vừa hiện, đang lăn lộn, đấu đá trong Ma khí cuồn cuộn.
Nhưng hắn lại không thể khống chế chính mình.
Cho dù Ý thức của hắn vẫn truyền đạt đến nhưng thân thể cũng không có bất cứ phản ứng gì, hắn chỉ có thể nhìn, chỉ có thể suy nghĩ, nhưng không cách nào điều khiển bản thân.
Hôm nay, quyền chỉ đạo thân thể của hắn đã thuộc về một người khác — Huyết Lệ.
Huyết Lệ đang mượn nhờ cỗ thân thể này của hắn, mượn nhờ máu tươi của hắn, để cấu tạo lấy cái gì... ?
Hắn chứng kiến mười ngón tay hắn đều đổ máu, máu tươi ở trên mười đầu ngón tay lại lơ lưng trên hư không ngưng kết không rơi, giọt giọt máu tươi từ trong cơ thể hắn chảy ra, ở giữa không trung giãy dụa, giống như đang khắc vẽ nên cái gì?
Đó là một cái trận đồ —— như một cái mạng lưới mạch máu phức tạp của nhân thể tạo thành đồ án.
Một mảnh tơ máu dài và hẹp như mạch máu của con người hình thành nên nhờ máu tươi của hắn bay ra, sau đó chậm rãi ngưng tụ thành một cái đồ án kỳ lạ trên hư không.
Đây là Huyết Sát Tông cấm thuật!
Tần Liệt bỗng nhiên trở nên hiếu kỳ, trong nội tâm tự hỏi cái mạch máu kỳ đồ này thì có thể làm gì được đây?
"Ngươi lập tức có thể biết ngay thôi! Hắc hắc!" Huyết Lệ biết rõ suy nghĩ của hắn, lập tức cười quái dị trả lời, nhưng là dùng thanh âm của hắn trả lời. Trông hắn lúc này giống như đang tự lầm bầm lầu bầu trong miệng. nếu có ai nhìn vào lại tưởng hắn đang độc thoại.
"Bành bành! Bành bành! Bành bành!"
Tần Liệt chợt nghe thanh âm của trái tim đột nhiên nhảy lên phi thường kịch liệt, hắn nhìn thấy đám chiến sỹ Giác Ma tộc ở xa xa thời điểm này đều ngẩng đầu nhìn trời.
Tiếng tim đập thình thịch đó vọng đến từ chính lồng ngực của đám kia, bọn hắn lúc này đã bị cấm thuật ảnh hưởng tới, nhưng nguyên một đám vẫn si ngốc chưa biết chuyện gì đang xảy ra, máu trong cơ thể chúng đã bắt đầu bị nhen nhóm!
Nhưng Tần Liệt lại biết rõ.
Hắn rõ ràng cảm giác được những tâm tạng của bọn người kia đang kịch liệt nhảy dựng lên, máu tươi trong cơ thể của bọn chúng đang sôi trào, tất cả điều đó đều do cái đồ án mạch máu kỳ lạ kia gây ra, mà đồ án này đều dùng máu tươi của hắn mà khắc thành.
Hắn chứng kiến thất khiếu của gã tộc nhân Giác Ma tộc đầu tiên bắt đầu đổ máu, máu tươi như không cầm lại được, ào ào chảy ra như suối.
Sau đó là người thứ hai, người thứ ba, thứ tư, thứ năm······
Nhưng hắn cũng để ý thấy, ngoại trừ những gã Giác Ma Tộc năm sừng, còn lại những kẻ hai, ba, bốn sừng đồng dạng giống nhau, thất khiếu đều đổ máu không ngừng.
Cho đến khi máu tươi ồ ồ xuất hiện, bọn hắn mới bắt đầu hốt hoảng, cả bọn đều hốt hoảng đưa mắt nhìn nhau sợ hãi, bàng hoàng không tin được.
Khi tiếng kêu sợ hãi đầu tiên vang lên, đám tộc nhân Giác Ma Tộc mới đồng loạt hét thảm, trong tiếng kêu mang theo sự sợ hãi cùng cực, không hẹn mà cả đám cùng lấy tay che mắt, bịt miệng, nhét mũi.....
Bọn hắn muốn ngăn chặn n hững vị trí đổ máu, nhưng mà đáng thương cho bọn chúng máu tươi vẫn theo những kẽ hở từ trong ào ạt chảy ra, từng đống máu tươi rơi xuống tạo nên một đám lầy nhầy trên mặt đất.
Trường cảnh đang diễn ra trông cực kỳ quỷ dị đáng sợ.
← Ch. 0268 | Ch. 0270 → |