← Ch.0284 | Ch.0286 → |
Mưa càng ngày càng nặng hạt, trong vùng trời đất này mưa bắt đầu trút xuống từng cơn. Kỷ Ninh không hề né tránh, cũng không dùng nguyên lực ngăn cản, mà cứ thể để mặc cho mưa rơi xuống người. Hắn cảm nhận được một điều gì đó cực kỳ thân thiết mà trước tới nay chưa từng cảm nhận được. Loại cảm giác thân thiết này làm cho hắn say sưa.
Bỗng nhiên...
Một luồng không khí khó tả bắt đầu bao phủ Kỷ Ninh. Đó chính là không khí của Đạo!
Cả người Kỷ Ninh như thực thể tồn tại của Đạo.
"Vũ Thủy Chi Đạo?" Con gấu lớn lông vàng cùng lão ngưu đen cực kỳ kinh ngạc.
"Vậy mà có thể hiểu ra. Tuy rằng trong mười năm ở hồ Dực Xà, Kỷ Ninh đã có tiến bộ rất lớn. Vũ Thủy Chi Đạo cũng đã hiểu sâu hơn. Nhưng tới bước cuối cùng thì vẫn còn kém một chút. Mà bình thường ngộ Đạo càng tới cuối thì càng gian nhan. Không biết Kỷ Ninh đã trải qua chuyện gì, mà làm cho cả người như được gột rửa. Vậy mà có thể lập tức hiểu ra Vũ Thủy Chi Đạo!" Con gấu lớn lông vàng sợ hãi than.
Lão ngưu đen gật đầu: "Đúng là hắn đã trải qua việc gì đó có ảnh hưởng rất lớn."
Mưa biến mất, Kỷ Ninh nhìn lên ngôi sao trên trời. Liệt Hỏa Chi Đạo, Tật Phong Cho Đạo, Kiếm Đạo đều có chỗ bổ ích. Đặc biệt là Kiếm Đạo, sau khi đạt tới 'Đại Đạo Vực Cảnh', rồi lại ngộ ở Tinh Thần Điện làm cho cảnh giới tiếp tục thêm vững chắc.
Rốt cuộc tất cả đều ngừng lại.
"Ta đã ngộ trong bao lâu?" Kỷ Ninh mở miệng nói.
"Không lâu lắm, mới nửa canh giờ." Con gấu lớn lông vàng cười nói. "Nhưng trong nửa canh giờ này, ngươi đã tiến bộ rất lớn, đúng là đi liền một mạch."
Kỷ Ninh lộ ra vẻ mặt bình tĩnh vốn có, tươi cười. "Ta cũng cảm thấy mình đã tiến bộ. Ta đã hiểu được Vũ Thủy Chi Đạo. Thậm những Đạo về Thủy khác cũng được ta hiểu thêm chút ít."
"Cái này gọi là từ một thứ mà suy ra nhiều thứ." Con gấu lớn lông vàng nói. "Hiện tại ngươi đã hiểu toàn bộ Vũ Thủy Chi Đạo. Ở phương diện Thủy không ngừng đi lên như thế thì từ một thứ suy ra nhiều thứ cũng là bình thường. Đáng tiếc rằng Liệt Hỏa Chi Đạo và Tật Phong Chi Đạo của ngươi, tuy đã có tiến bộ nhưng vẫn còn cách bước nắm giữ hoàn toàn không ít."
Kỷ Ninh gật đầu.
Trong ba Đạo thì Vũ Thủy Chi Đạo được mình hiểu ra đầu tiên và cũng có cảnh giới cao nhất. Mức độ hiểu về Liệt Hỏa Chi Đạo cũng không kém Vũ Thủy Chi Đạo bao nhiêu. Nhưng lần này vẫn không thể hiểu được. Tật Phong Chi Đạo thì vẫn kém hơn hai Đạo kia.
"Không ngờ ngươi đã nắm giữ được 'Vực Cảnh Đại Đạo'." Con gấu lớn lông vàng nhìn Kỷ Ninh. "Kiếm Tiên đều giỏi tấn công. Đạt tới Vực Cảnh Đại Đạo là thực lực của ngươi tăng lên không ít tí nào. Hiện tại, ngươi đã nắm giữ thêm Vũ Thủy Chi Đạo hoàn chỉnh. Ngươi hoàn toàn có thể dung nhập toàn bộ Vũ Thủy Chi Đạo vào trong Kiếm Đạo."
Kiếm Đạo vốn là một loại Đạo về việc vận dụng.
Người hiểu được nó có thể dùng tất cả mọi thứ thông qua Kiếm Đạo để thi triển ra!
"Ta thử xem sao." Kỷ Ninh mỉm cười, ngón trỏ và ngón giữa cùng tạo thành kiếm chỉ.
Không gian xung quanh bỗng nhiên đổ mưa phất phơ ở mọi chỗ. Mỗi một giọt mưa ẩn chứa uy lực cực kỳ đáng sợ. Cả trời đất xung quanh như ngưng đọng lại. Nếu như có một tên Vạn Tượng chân nhân ở đây thì e là kẻ đó sẽ bị áp lực đè xuống làm cho không thể động đậy nổi. Đây chính là do sau khi nắm giữ một Đạo hoàn chỉnh, có thể thuyên chuyển uy lực của 'Đạo' làm không gian xung quanh bị mình khống chế.
Chiêu này gọi là 'Tự Thành Thiên Địa'
"Mở." Kỷ Ninh bỗng nhiên vung kiếm chỉ lên.
Rầm rầm!
Một đường kiếm quang màu nước xẹt qua trời cau, để lại dấu vết trên không trung, rất lâu vẫn không biến mất.
"Kiếm pháp tốt, thật sự là kiếm pháp tốt." Con gấu lớn lông vàng khen.
"Hơn cả tốt ấy chứ. Cho dù là Tán tiên e là cũng không hơn thế này được. Hơn nữa rất nhiều Tán tiên còn không thể bằng được Kỷ Ninh ấy chứ." Lão ngưu đen kinh ngạc hô lên.
Kỷ Ninh nở nụ cười.
Thông thường, Nguyên Thần đạo nhân đều ở mức Đạo Chi Vực Cảnh.
Tán tiên thông thường nắm giữ một Đạo hoàn chỉnh.
Như Kỷ Ninh, chẳng những nắm giữ một Đạo, hơn nữa còn ở Đại Đại 'Kiếm Đạo' đạt tới 'Đại Đạo Vực Cảnh'. Chỉ riêng Đại Đạo Vực Cảnh là đã khó hơn cả nắm giữ một Đạo hoàn chỉnh rồi. Hai điều đó cộng lại...đúng là làm cho rất nhiều Tán tiên không có cảnh giới bằng Kỷ Ninh. Nhưng đó cũng chỉ là tính với Tán tiên bình thường chứ không phải Tán tiên của Hắc Bạch Học cung.
"Hiện tại ta đã nắm giữ một Đạo hoàn chỉnh. Dựa theo quy củ của môn phát thì ta đã có thể đột phá trở thành Nguyên Thần đạo nhân." Kỷ Ninh nói. "Hơn nữa, lần này ta giết một công tử của một bộ tộc cực lớn. Có thu hoạch cực lớn, nên chắc cũng đủ nguyên dịch để đột phá tới Nguyên Thần đạo nhân. Nhưng ta vẫn do dự, hiện tại có nên tới Nguyên Thần hay không? Xin hai vị tiền bối suy nghĩ xem rốt cuộc ta nên làm gì tiếp theo?"
Lão ngưu đen đi theo Thư Hoan tiên nhân cả trăm vạn năm, trải qua rất nhiều nên tầm mắt cũng nhìn xa hơn.
Con gấu lớn lông vàng lại còn đi theo Tam Thọ đạo nhân, cũng sâu không lường được. Kỷ Ninh cảm thấy nên hỏi hai bọn họ một chút.
"Nói đi." Con gấu lớn lông vàng nói.
"Ngươi giết công tử của một bộ tộc lớn ư? Mau mau nói ra xem nào." Lão ngưu màu đen rất nôn nóng.
Kỷ Ninh gật đầu. "Vốn ta đang tu luyện ở đảo Minh Tâm hồ Dực Xà. Nhưng hai ngày trước có một con thuyền tới hồ Dực Xà..." Kỷ Ninh bắt đầu kể lại tới cuối cùng. Thậm chí cả gia thế của Thiếu Viêm Nông và Cửu Liên cũng được hắn nói ra để hai vị tiền bối xem xét.
Cả đề nghị của Dư Vi bảo hắn tới đại hội Tiên Duyên cũng được nói ra.
"Thiếu Viêm tộc chắc chắn sẽ truy sát ta. Bây giờ ta nên làm gì?" Kỷ Ninh nhìn lão ngưu đen và con gấu lớn lông vàng.
"Có thể trở thành một bộ tộc đừng hàng mười trong một thế giới lớn giữa ba ngàn thế giới lớn thì chắc chắn bộ tộc ấy có Thiên Tiên." Con gấu lớn lông vàng nói. "Hơn nữa, chắc chắn không chỉ có một Thiên Tiên. Một thế lực như thế với ngươi mà nói thì đúng là quá mạnh. May là có luật lệ của vương triều Đại Hạ nên chúng không có cơ hội giải quyết."
"Thiếu Viêm tộc? Ta biết bộ tộc này." Lão ngưu đen nói. "Năm xưa, Thư Hoa tiên nhân cũng có liên hệ với bộ tộc này. Thiếu Viêm tộc đúng là một bộ tộc đứng trong hàng mười bộ tộc lớn nhất thế giới vương triều Đại Hạ. Có điều, khi mới dựng nghiệp, vương triều Đại Hạ còn lôi kéo những bộ tộc này. Nhưng về sau, thiên hạ đã về tay thì ngược lại những bộ tộc đó lại trở thành mối uy hiếp."
Kỷ Ninh ngẩn ra.
"Trên thực tế, hoàng tộc Đại Hạ luôn nỗ lực làm suy yêu thực lực của các bộ tộc khác." Lão ngưu đe nói. "Bọn chúng xây dựng thành thị Đại Hạ, làm cho thành thị của Đại Hạ trải dài khắp vùng đất, gia tăng khả năng không chế của bọn chúng. Lại còn xây dựng thêm Ứng Long Vệ tỏa ra khắp thiên hạ! Rồi còn âm thầm châm ngòi làm các bộ tộc, môn phái, giáo phái tranh đấu lẫn nhau."
"Chẳng lẽ những bộ tộc kia đều ngu ngốc đâm đầu vào giết nhau hay sao?" Kỷ Ninh tò mò.
"Ngươi không hiểu rõ rồi. Đây không phải là âm mưu mà là dương mưu(âm mưu là mưu đồ ngầm còn dương mưu là mưu mà ai cũng biết). Thế giới này lớn như thế, bảo vật nhiều như thế. Nhưng có bao nhiêu bộ tộc? Làm thế nào? Hoàng tộc Đại Hạ có thể chiếm lấy. Nhưng ngoài bọn chúng ra, những thế lực khác kiếm đâu? Ngươi mà không tranh lấy thì bộ tộc của ngươi sẽ chẳng có nổi. Cho nên không thể không tranh đấu, mà tranh đấu nhiều ắt sẽ sinh ra thù oán."
Kỷ Ninh gật đầu.
"Nhưng hoàng tộc Đại Hạ cũng không dám ra tay thẳng thừng với đông đảo chư hầu dưới trướng. Bởi vì chỉ cần động tới một chư hầu là sẽ làm toàn bộ những chư hầu khác cảm thấy bị uy hiếp. Thậm chí còn có thể làm cho những chư hầu ấy liên kết làm phản!" Lão ngưu đen nói. "Cho nên hoang tộc Đại Hạ mới ra một ít gọi là luật lệ công khai."
"Chỉ cần ngươi không làm trái luật lệ là hoàng tộc Đại Hạ sẽ không động tới ngươi."
"Nhưng nếu làm trái thì sao? Khi đó, hoàng tộc Đại Hạ sẽ như con cá mập điên cuồng nuốt sạch ngươi." Lão ngưu đen cười nói. "Chỉ cần trốn ở thành thị Đại Hạ là Thiên Tiên Thiếu Viêm tộc sẽ không bao giờ dám động tới ngươi. Bởi vì một khi giải quyết ngươi thì sớm muộn gì với mục đích làm suy yếu chư hầu vốn có, lại có danh chính ngôn thuận, hoàng tộc Đại Hạ sẽ lấy lý do đó để nhanh chóng phái ra một đội ngũ giết chết Thiên Tiên kia!"
"Bây giờ ngươi đã hiểu ra một vài quy tắc ngầm của thế giới vương triều Đại Hạ chưa?" Lão ngưu đen nhìn Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh gật đầu.
Trong những chư hầu dưới hoàng tộc Đại Hạ.
Có rất nhiều chư hầu có thù oán với nhau. Thảo nào mà Dư Vi sư tỷ lại bảo mình gia nhập một chư hầu khác.
"Dư Vi sư tỷ của ngươi bảo ngươi đi tham gia đại hội Tiên Duyên là cực kỳ sáng suốt." Con gấu lớn lông vàng mở miệng nói. "Ngươi phải trở thành Thiên Tiên, thậm chí là cả Thiên Thần..."
"Tiền bối, thế nào gọi là Thiên Thần?" Kỷ Ninh hòi tiếp.
Kỷ Ninh vẫn chưa hiểu rõ lắm về Thiên Thần.
"Phản Hư địa tiên vượt qua Thiên kiếp sẽ trở thành Thiên Tiên tự do tự tại."
"Phản Hư thần ma vượt qua Thiên kiếp sẽ trở thành Thiên Thần!" Con gấu lớn lông vàng nói. "Trở thành Thiên Thần còn khó hơn Thiên Tiên gấp mười, gấp trăm lần."
Kỷ Ninh kinh ngạc: "Khó khăn gấp mười gấp trăm lần?"
Hơn vạn Phản Hư địa tiên cũng khó có một người thành Thiên Tiên, Thên Thần lại còn khó hơn sao?
"Bởi vì thực lực hoàn toàn khác nhau." Con gấu lớn lông vàng giải thích. "Vừa rồi ngươi cũng nói tới một tên Thần Ma tên là Tương Liễu Phương, chỉ ở cấp độ Nguyên Thần mà đã ngang với Tán tiên."
"Đúng." Kỷ Ninh gật đầu.
"Thần Ma cấp độ Phản Hư hoàn toàn có thể so sánh với Thiên Tiên."
"Mà Thiên Thần thì hoàn toàn có thể sánh với Chân Tiên!" Con gấu lớn lông vàng nhìn Kỷ Ninh. "Bây giờ ngươi đã hiểu chưa? Nếu trở thành Thiên Thần...thì ngươi sẽ trở thành cường giả một phương. Thậm chí nếu ngươi lên Thiên giới, xin vào Thiên Đình thì Thiên đế ở Thiên Đình cũng nhiệt tình tiếp đãi ngươi. Thậm chí còn cho ngươi thống lĩnh vài chục vạn thiên binh thiên tướng."
Kỷ Ninh nháy nháy mí mắt.
Thiến đế ở Thiên Đình tiếp đãi mình? Cho mình dẫn đầu mấy chục vạn thiên binh thiên tướng?
"Sư tôn nói, phải đợi tới lúc trở thành Thiên Thần thì mới chính thức trở thành đệ tử của ông ấy." Kỷ Ninh nhịn không được nói. "Yêu cầu này với ta thật sự là quá cao."
"Chủ nhân có địa vị cao tới mức nào? Ra đời cùng với Bàn Cổ, Nữ Oa...Là người bản lĩnh lớn trong tam giới. Ngươi trở thành Thiên Thần thì mới không làm chủ nhân mất mặt." Con gấu lớn lông vàng nói. "Đừng chuyển chủ đề, vừa rồi ta đã nói, Dư Vi sư tỷ ngươi nói ngươi đi tới đại hội Tiên Duyên là một ý tưởng cực kỳ sáng suốt. Bởi vì đọc vạn quyển sách không bằng đi ngàn dặm đường. Đi ngàn đặm dường không bằng một lần đi tới giữa sống chết."
"Đại hội Tiên Duyên có tụ tập toàn bộ thiên tài ở thế giới này. Thậm chí còn có cả thiên tài ở thế giới khác tới cùng tham gia đại hội Tiên Duyên."
"Việc này cũng giống như luyện sâu độc."
"Vứt hơn vạn con sâu độc vào cùng một chỗ, để chúng cắn nuốt giết chóc lẫn nhau, cuối cũng sẽ chỉ còn những con độc trùng cực kỳ lợi hại là còn sống. Đây là một cái đạo lý. Những kẻ vượt qua được lần rèn luyện ở đại hội Tiên Duyên này thì chắc chắn sẽ không lường được. Đây cũng là cơ hội cọ xát cho bản thân ngươi. Là một cơ hội rất khó tìm thấy." Con gấu lớn lông vàng lại nói. "Đúng rồi, ngươi nói rằng đã giết chết Thiếu Viêm Nông rồi lấy toàn bộ bảo vật của hắn phải không? Lấy ra, lấy toàn bộ ra cho ta xem xét kỹ lưỡng xem nào. Xem có cái nào trợ giúp ngươi được không."
Kỷ Ninh lật tay lên: "Hắn có rất nhiều bảo vật. Ta cũng vừa mới luyện hóa được pháp bảo trữ vật cách đây không lâu."
Có vài pháp bảo được giấu trong Tử Phủ, còn lại đều được cất trong pháp bảo trữ vật.
"Vù."
Trên mặt đất lập tức xuất hiện một núi đồ, tất cả đều là bảo vật, pháp bảo.
"Đây chính là toàn bộ bảo vật, pháp bảo của Thiếu Viêm Nông." Kỷ Ninh chỉ vào đó nói.
← Ch. 0284 | Ch. 0286 → |