← Ch.0285 | Ch.0287 → |
Kỷ Ninh lại vung tay lên, bên cạnh xuất hiện thêm một đống bảo vật, chất cao như núi và một vài cái túi: "Đây là bảo vật Thần Ma kia để lại sau khi chết." Thần Ma Tương Liễu Phương kia cũng từng cố gắng tu luyện 'pháp môn luyện khí'. Ngược lại với tư chất trời sinh về luyện thể, Thần Ma thật sự rất kém về luyện khí. Nhiều năm tu luyện cũng chỉ tới Tử Phủ, về sau Tương Liễu Phương cũng chẳng muốn tu luyện tiếp.
Vì dù gì đạt tới Tử Phủ là đã có thể sử dụng pháp bảo trữ vật. Chỉ riêng việc đó là đã làm cho Tương Liễu Phương thỏa mãn rồi! Ở thời đại Thần Ma, có rất nhiều Thần Ma không thể luyện khí nên phải vác bảo vật trên lưng.
"Thật quá nhiều." Lão ngưu đen sợ hãi than.
"Ta xem cái nào." Ánh mắt của con gấu lớn lông vàng đặt trên đống bảo vật, bỗng nhiên, toàn bộ hai núi bảo vật đều bay tới. Tất cả đều lơ lửng trên không trung.
Vù vù vù...
Những bảo vật này nhanh chóng được phân loại, bình bình lọ lọ được xếp vào một góc. Đạo phù, khay ngọc cùng một vài kỳ vật được gom vào một chỗ. Lượng lớn pháp bảo cũng được gom vào một chỗ.
Kỷ Ninh nhìn những bảo vật lơ lửng trên không trung đang được tiến hành phân loại: "Ta không hề cảm thấy chút dao động của pháp lực nào. Vậy mà những bảo vật đó cứ lơ lửng như thế. Thật sư linh hồn Thủy Phủ sâu không lường được."
"Linh đan này, khi bị gãy tay, gãy chân có thể ăn vào để hồi phục. Ngươi là Thần Ma luyện thể. Thứ này vô dụng với ngươi. Về sau bán đi hoặc là cho bạn bè."
"Đây là phấn độc...độc tính khó nhận ra, cũng không tệ."
"Trên chai này có viết tiên đan? Sao? Tính mê rất mạnh. E là địa tiên ăn vào cũng phải say đứ đừ. Tổng cộng có ba viên."
Con gấu lớn lông vàng nhanh chóng nhìn lên từng cái bình lọ.
Rất nhanh sau đó, nó lấy ra hai cái bình ngọc: "Hai bình ngọc này đều là nguyên dịch. Mỗi cái năm vạn cân, tổng cộng mười vạn cân nguyên dịch. Tên Thiếu Viêm Nông kia mang mười vạn cân nguyên dịch bên mình. Thật không ít chút nào." Trong tình huống không gấp gáp lắm, thông thường người tu tiên cũng sẽ không mang quá nhiều nguyên dịch bên mình.
Bình thường họ đều sẽ dùng để mua pháp bảo hết. Nhưng mười vạn cân nguyên dịch đối với Thiếu Viêm Nông mà nói thì cũng chẳng tính là gì.
"Chắc là hắn thu xếp cho lúc nào đột nhiên ngộ ra Đạo, đột phá tới Nguyên Thần đạo nhân." Kỷ Ninh cười nói. Mười vạn cân nguyên dịch là đã đủ để đột phá tới Nguyên Thần đạo nhân.
"Ngươi không dùng được." Con gấu lớn lông vàng lắc đầu. "Ngươi phải tham gia đại hội Tiên Duyên nên không thể đột phá tới Nguyên Thần đạo nhân được."
Kỷ Ninh gật đầu.
Hắn cũng biết đạo lý này. Đại hội Tiên Duyên tổ chức ba trăm năm một lần. Mình lại không thể nào ngồi chờ thêm ba trăm năm nữa được. Cho nên lúc này, đại hội Tiên Duyên đúng là cơ hội có một không hai với mình. Có thể được giao đấu với những thiên tài cùng cấp nhiều như thế thì sẽ ảnh hưởng rất lớn tới mình. Không có tầm nhìn chiến lược, chỉ nhắm mắt nhắm mũi mà đi thì sau này sẽ phải chịu hậu quả.
"Kỳ vật này không tệ."
"Sao? Đại Na Di đạo phù? Thiếu Viêm Nông này cũng có Đại Na Di đạo phù sao?" Con gấu lớn lông vàng kinh ngạc nói, đồng thời ngón tay của nó chuyển động, lập tức có một phù văn hình lá cây bay tới.
Đôi mắt của Kỷ Ninh sáng lên:"Đại Na Di đạo phù?"
Hai kiện bảo vật hộ thân khi trước mà mình lấy được ở Thủy Phủ là một cái vòng tròn màu đen và một cái kia chính là Đại Na Di đạo phù.
Một cái dùng để tấn công, một cái dùng để chạy trốn giữ mạng.
Chỉ cần thi triển Đại Na Di đạo phù là uy lực ẩn chứa trong đạo phù sẽ lập tức trong nháy mắt bao phủ bản thân mình, cho dù có Tán tiên tấn công cũng không thể phá vỡ được, sau đó đưa bản thân mình rời đi...Cho dù không gian bị phong tỏa, bị vây trong đường cùng thì vẫn có thể dùng Đại Na Di rời đi! Thậm chí có thể di dời từ một không gian khác tới không gian thuộc vương triều Đại Hạ!
"Vậy là ngươi có hai Đại Na Di đạo phù." Con gấu lớn lông vàng phẩy tay qua. Lá cây bay thẳng tới chỗ Kỷ Ninh, Kỷ Ninh lập tức thu lấy.
"Tên Thiếu Viêm Nông kia cũng quá đen, gặp ngay phải ngươi, thần hồn bị túm thẳng đi mất nên dù có Đại Na Di đạo phù này thì vẫn không kịp thi triển." Con gấu lớn lông vàng tiếp tục xem xét. "Cũng có không ít bảo vật hộ thân, Kim Cương Hộ Thể Thiên Châu, Thiên Hỏa Kim phù, Độn Thiên Toa...Có điều những thứ này vẫn kém Đại Na Di đạo phù."
Thật ra Thiếu Viêm Nông có ba kiện bảo vật hộ thân lớn. Theo thứ tự là cuốn tranh chữ Định, vòng tròn hai màu trắng đen, Đại Na Di đạo phù.
Sau khi dùng xong hai kiện.
Hắn vốn muốn sau khi luyện hóa được Tiên phủ thì sẽ bắt rồi bán toàn bộ những đạo binh yêu tộc trong Tiên phủ để đổi lại những bảo vật hàng đầu khác. Nhưng đáng tiếc là hắn không có cơ hội.
"Đại ca, huynh xem này, đây có phải Nguyên Thủy Châu không?" Lão ngưu đen bỗng nhiên chỉ vào một viên trân châu có màu lờ lờ xanh nước giữa lượng lớn kỳ vật.
"Nguyên Thủy Châu?" Con gấu lớn lông vàng nhìn tới, ánh mắt sáng rực lên, cười ha ha nói. "Nhỏ Kỷ Ninh, xem ra ngươi đúng là có duyên với Nguyên Thần đạo nhân rồi. Có Nguyên Thủy Châu này thì ngươi sẽ có thể tu luyện Nguyên Thần thứ hai."
Kỷ Ninh kinh ngạc: "Nguyên Thần thứ hai?"
Kỷ Ninh đương nhiên hiểu được cái gì là Nguyên Thần thứ hai. Đây là thứ mà gần như người tu tiên nào cũng biết! Gần như đệ tử nào cũng có thể học bí thuật tu luyện Nguyên Thần thứ hai ở Hắc Bạch Học cung, không cần Hắc Bạch Đan cũng vẫn có thể học được. Nó gần như là bí thuật thuộc loại phổ thông, đáng tiếc là trong hơn một ngàn Nguyên Thần đạo nhân còn chưa chắc có nổi một người luyện được Nguyên Thần thứ hai!
Bởi vì rất khó kiếm được bảo vật trung gian!
Người tu tiên đột phá từ Vạn Tượng tới Nguyên Thần thì muôn vàn ngôi sao, biển nguyên lực trong không gian trong Tử Phủ hội tụ tinh hoa, sinh ra Quy xà, đồng thời thần hồn cũng lắng từ 'thức hải' xuống, rơi vào trong Quy xà.
Dung hợp tất cả làm một sẽ tạo ra Nguyên Thần quy xà!
Quy Xà làm vật trung gian, thần hồn làm gốc, hợp hai cái làm một sẽ tạo ra một Nguyên Thần!
Nhưng muốn có Nguyên Thần thứ hai thì nhất định phải tìm một vật trung gian khác. Sau khi có vật trung gian, phải dùng bí thuật thi triển thần hồn tách ra làm hai, một nửa thần hồn tiếp tục được lưu giữ tại bản thể. Một nửa thần hồn sẽ tiến vào trong vật trung gian, tu luyện thành Nguyên Thần thứ hai.
"Đúng vậy, Nguyên Thủy Châu này như một không gian Tử Phủ thiên nhiên." Con gấu lớn lông vàng cười. "Ngươi chỉ cần tách một phần thần hồn tiến vào trong đó là sẽ có thể tu luyện tạo ra Nguyên Thần thứ hai! Thậm chí sau này, Nguyên Thần thứ hai của ngươi có thể sẽ trở thành Địa tiên, thậm chí độ kiếp thành Thiên Tiên."
Kỷ Ninh chưa từng nghe qua về Nhất Khí Nguyên Thủy Châu này. Trong những sách vở ghi chép ở Hắc Bạch Học cung thì vật làm trung gian có danh tiếng lớn nhất là 'Huyền Tẫn Châu'.
"Nếu so sánh với Huyền Tẫn Châu thì nó thế nào?" Kỷ Ninh hỏi.
"Huyền Tẫn Châu quá đỗi bình thường." Con gấu lớn lông vàng nói. "Nhất Khí Nguyên Thủy Châu này có ẩn chứa tinh hoa của Nguyên thủy. Thần hồn ngươi vào trong đó tu luyện Nguyên Thần thứ hai là sẽ có thân thể được ngưng tụ ra từ tinh hoa Nguyên Thủy. Tới lúc đó ngươi sẽ có thể dễ dàng hiểu được những Đạo thuộc tính Thủy hơn rất nhiều. Xem ra, ngươi nhất định sẽ tiến xa hơn trên những Đạo thuộc tính Thủy."
Vũ Thủy Chi Đạo chỉ là một Đạo tầm thường trong những Đạo thuộc tính Thủy.
"Thần hồn của ngươi thế nào? Có thể thi triển được bí thuật Nguyên Thần thứ hai không?" Con gấu lớn lông vàng hỏi.
Việc chia thần hồn ra làm hai rất nguy hiểm. Thần hồn nhất định phải đủ mạnh. Nếu yếu mà còn phân ra làm hai...thì ngược lại là tự sát! Cho nên bình thường phải đạt Nguyên Thần đạo nhân khá lâu, hoặc tới Phản Hư địa tiên thì mới có thể tạo ra Nguyên Thần thứ hai!
"Thần thức của ta có thể phủ xuống ngàn dặm." Kỷ Ninh nói.
"Ừ, rất ít Nguyên Thần đạo nhân có thể so sánh thần hồn với ngươi. Phải cỡ Tán tiên thì may ra mới có thể." Con gấu lớn lông vàng gật đầu. "Ngươi hoàn toàn có thể chia thần hồn ra làm hai."
Kỷ Ninh như bị đốt lửa trong lòng.
Rất hiếm người có thể tạo ra Nguyên Thần thứ hai ở cấp độ Vạn Tượng. Yêu cầu đầu tiên là thần hồn phải cực mạnh, tiếp theo là phải có được vật trung gian như 'Nhất Khí Nguyên Thủy Châu' 'Huyền Tẫn Châu'. Cho nên e là dù có một ngàn tiên nhân chuyển thế thì cũng không có một người nào có thể có Nguyên Thần thứ hai ở cấp độ Vạn Tượng.
Mà ở đại hội Tiên Duyên lại yêu cầu nhất định là 'dưới Nguyên Thần' thì mới có thể tỷ thí.
Chính là để công bằng!
Cho dù Kỷ Ninh có luyện ra Nguyên Thần thứ hai thì bản thể của hắn vẫn chỉ là Vạn Tượng. Chỉ cần là bản thể đi tỷ thí, Nguyên Thần thứ hai không can dự vào...thì vẫn hoàn toàn hợp lệ! Trong lần trao đổi trước đó với Dư Vi, Kỷ Ninh cũng đã biết một vài quy tắc của đại hội. Ở Vạn Tượng tạo ra được Nguyên Thần thứ hai thì chính là thiên tài trong thiên tài nên dĩ nhiên sẽ không thể để ngăn ra bên ngoài 'đại hội Tiên Duyên' được.
Nhưng, trong lúc giao đấu, Nguyên Thần thứ hai cũng không được phép vào tham chiến!
"Sao?" Con gấu lớn lông vàng nhíu mày.
"Sao vậy?" Kỷ Ninh hỏi.
"Một tên Thiên Tiên đã đi tới hồ Dực Xà." Con gấu lớn lông vàng nói.
"Thiên Tiên?" Kỷ Ninh hơi kinh ngạc. "Chắc chắn là Thiếu Viêm tộc!"
"Yên tâm, ta có thể phát hiện hắn nhưng hắn thì không thể nào phát hiện được ra." Con gấu lớn lông vàng lạnh nhạt nói. "Ta được chủ nhân hao phí không biết bao nhiêu tâm huyết mới luyện chế được nên cả vương triều Đại Hạ này cũng chưa chắc có ai phát hiện được ta."
Trên không trung hồ Dực Xà.
Trời đã nhá nhem tối, chín con giao long vẫn đang lôi một tiên liễn ở giữa không trung. Trên tiên liễn có Huyền Cơ lão tổ và Vũ Thần Công hầu hạ ở bên.
"Đây là chỗ cư trú lâu dài của Kỷ Ninh sao?" Ý nghĩ vừa xuất hiện trong đầu Huyền Cơ lão tổ, xung quanh lập tức hiện ra rõ ràng. Trên đảo Minh Tâm đã không còn một bóng người, chỉ có vài người đang đi thuyền trên hồ Dực Xà, nhưng họ đều là người thường. Hồ Dực Xà rất lớn nên phương tiên di chuyển chủ yếu ở đó là thuyền.
"Trốn rồi sao?" Trong mắt Huyền Cơ lão tổ hiện lên sát khí. "Giết chết lũ người rẻ rách kia đi."
"Giết bọn chúng sao?" Vũ Thần Công hơi chần chừ.
Thiên Đạo bảo vệ người thường nên nếu người tu tiên giết người thường thì sẽ bị tội nghiệt rất lớn. Cho dù Huyền Cơ lão tổ đã nổi sát tâm rất lớn thì cũng không muốn tự tay giết những người thường kia. Dù sao nếu bị tội nghiệt quấn thân, cho dù là Thiên Tiên thì cũng sẽ bị giảm số mệnh. Số mệnh thấp...là sẽ trở nên thật sự tối tăm. Nếu đen quá có thể sẽ phải ngã xuống trong khi giao chiến.
"Còn chưa ra tay sao?" Huyền Cơ lão tổ lừ mắt về phía Vũ Thần Công.
"Dạ." Vũ Thần Công cắn răng một cái rồi nhìn thẳng về phía chín con giao long kéo tiên liễn, dùng tâm linh trao đổi. "Giết lũ người kia."
Tuy chín con giao long không muốn nhưng vẫn phải há mồm ra.
Vù...
Chín đường lửa buông xuống, trong nháy mắt phủ khắp mặt hồ. Từng người thường trên mặt hồ đều hoảng sợ nhưng rồi lập tức biến thành tro bụi. Tội nghiệt lập tức giáng xuống, chia làm chín phần quấn quanh chín con giao long, sau đó có một phần quấn lấy người Vũ Thần Công. Cuối cùng là một phần cực nhỏ tột nghiệt quấn lấy Huyền Cơ lão tổ.
"Đi, tới Vạn Kiếm Thành." Huyền Cơ lão tổ ra lệnh. Chín con giao long kéo tiên liễn nhanh chóng bay tới Vạn Kiếm Thành ở cách đó ngàn dặm.
Vạn Kiếm Thành vẫn y nguyên như trước.
Sau khi điều tra một chút, Huyền Cơ lão tổ lập tức biến đổi sắc mặt: "Không ngờ lại có nhiều đạo binh yêu quái tới vậy? Sao? Sư phụ của Kỷ Ninh là tên Điện Tài kiếm tiên cũng ở đây sao?"
"Hừ." Huyền Cơ lão tổ cực kỳ tức giận nhưng biết không thể làm gì được Vạn Kiếm Thành nên lạnh lùng ra lệnh. "Phục Quân, điều người tới Vạn Kiếm Thành, Tây Phủ Thành, hồ Dực Xà để giám thị! Đây là bộ tộc quê nhà của Kỷ Ninh nên ta không tin rằng tên Kỷ Ninh này vĩnh viễn không trở lại. Ngoài ra cũng nhờ Thiên Bảo Sơn chú ý mọi nơi mọi lúc với tên Kỷ Ninh này. Một khi phát hiện ra thì phải lập tức báo cho Thiếu Viêm tộc ta. Mặc kệ nó trốn chỗ nào, chỉ cần ta phát hiện ra là sẽ lập tức phái người tới giết."
"Dạ." Vũ Thần Công cung kính tuân lệnh.
← Ch. 0285 | Ch. 0287 → |