Truyện ngôn tình hay

Truyện:Mạo Bài Đại Anh Hùng - Chương 070

Mạo Bài Đại Anh Hùng
Trọn bộ 793 chương
Chương 070: Hành động trong rừng Đê Lĩnh
0.00
(0 votes)


Chương (1-793)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Steward dường như là một người không chịu được sự nhàm chán, thấy mập mạp không nói gì liền quay đi nói chuyện phiếm cùng với một binh lính đặc chủng khác, thanh âm lớn đến nỗi cả khoang thuyền đều có thể nghe thấy.

"Này, O'Neill, chú mày bây giờ xếp hạng mấy trong Chiến Tranh Vũ Trụ rồi?"

Mập mạp vừa nghe đến mấy chữ Chiến tranh Vũ Trụ liền lập tức khẳng định đám này mỗi ngày đều tham gia vào mạng mô phỏng chiến tranh rồi, lập tức vểnh tai nghe tay O'Neill kia trả lời.

O'Neill nói: "Đừng nói nữa, cũng lòng vòng trong khoảng xếp hạng 100 vạn thôi, trong doanh của chúng ta đại đa số đều ở hạng 8 vạn, ta bây giờ là cao nhất, khoảng hơn 1 vạn 5 ngàn.

Steward cười ha ha nói: "Vậy là ta mạnh hơn ngươi rồi, bây giờ ta đã sắp vào Top 1 vạn 2 ngàn rồi!" Thấy sắc mặt của O'Neill có chút khó chịu, Steward giả vờ an ủi, nói: "Thôi nào, thành tích như vậy là không tệ rồi, dù sao là trên mạng quốc tế cũng có hơn trăm triệu người tầm gia cơ mà, có thể xếp vào hàng Top 1 vạn đã chứng tỏ kỹ thuật của Mãnh Hổ chúng ta không tồi rồi."

Trung úy O'Neill xem ra cũng không tôn kính gã tiểu đoàn trưởng to lớn như quái vật này, xì một hơi nói: "Không tồi cái rắm, không biết còn có bao nhiêu cao thủ chưa ra mặt chứ? Cho dù là thế trong số 1000 người dẫn đầu không có một người là dân Lerray! Tiếc là SM-01314 biến mất không thấy tăm hơi một thời gian, chứ không ta đoán chừng tay nay có thể đi vào nhóm 1000 đó."

Mập mạp ngẩn ngơ, thầm nghĩ: "Như thế nào mà lại nhắc tới mình rồi, bộ mình từng giao thủ với đám này sao ta?"

Vừa nhắc tới SM-01314 là khoang thuyền liền giống như họp chợ, cả đám lính đặc chủng đều nghị luận sôi nổi, vừa có mắng cũng vừa có khen. Mắng thì cay nghiệt, chua ngoa làm mập mạp nghe đến khắp cả người rét run lên, lúc xanh lúc tím, khen thì khẳng khái, nhiệt tình làm cho mập mạp nghe được mặt cười hàm xuân, hai mắt đong đưa vô cùng cao hứng.

Steward có lẽ từng bị SM-01314 xỏ mũi, nói một cách bực bội: " Cái thằng khốn nạn đó quả thực không phải là người. Mẹ kiếp! Có lần tao từng đánh với hắn một trận, kết quả là bị hắnddung thuốc nổ của công binh đánh sập nguyên một đoạn chân núi, đem ta chôn sống! Nếu chỉ có thế thì cũng đành chịu, nhưng hắn còn cướp của ta ít nhất hai mươi món linh kiện nữa chứ ...tiên sư nó, điều tra mãi mà vẫn không biết tên này là ai, nếu để ta bắt được thì .... Hắc hắc."

Điền Hành Kiện giật mình run sợ nhìn hình thể quái vật của tay tiểu đoàn trưởng nàôằnc thịt trên mặt khẽ giật giật, vội vàng quay mặt đi, thật đúng là oan gia ngõ hẹp.

Tàu vận tải dưới sự bảo vệ của máy bay chiến đấu bắt đầu bay về hướng mục tiêu, trong khoang thuyền lại ồn ào như cái chợ. Điền Hành Kiện nhìn đám lính đặc chủng Mãnh hổ đang thi nhau bốc phét, nhất thời cũng không hiểu mấy tên này tìm đâu ra tinh thần hăng hái như vậy, không hề thấy bộ dáng khẩn trương mà cứ giống như là đang đi du lịch vậy. Lần đầu tiên ra chiến trường mà đã ngầu như thế, đặc chủng Mãnh hổ quả thật cũng có chút ngón nghề.

Một giờ sau, hệ thống truyền thanh của tàu vận tải phát thông báo: Hai mươi phút nữa bắt đầu tiếp cận khu vực chỉ định, ba mươi phút sau bắt đầu tới điểm nhảy dù, yêu cầu tất cả chuẩn bị sẳn sàng.

Trong khoang thuyền liền trở nên yên tĩnh, nhìn mấy tên ra vẻ không có việc gì chạy vào toalet hoặc là cổ làm ra vẻ bình tĩnh, mập mạp cười thầm: "Ta còn tưởng thần kinh các ngươi đều là thép, phía dưới làm bằng hợp kim chứ, bây giờ thì mới lộ ra."

Mười phút sau, mọi người bắt đầu lục tục tiến vào robot của mình chờ đợi nhảy dù, mấy phút chờ đợi này cũng là thời gian khó chịu nhất. Trong khoang thuyền bắt đầu nghe thấy tiếng đạn pháo giao tranh của Liên bang quân và đế quốc quân, tiếng nổ đùng đoàng thay nhau vang lên cùng ánh lửa đỏ thông qua cửa sổ chiếu sáng khắp khoang thuyền.

Điền Hành Kiện là người cuối cùng leo vào robot, ngay khi đèn tín hiệu màu xanh sáng lên, cả tiểu đoàn đặc chủng Mãnh Hổ giống như những viên đạn được phóng ra từ các đường ống. Trên bầu trời hoàng hôn bỗng chốc như được gắn lên đó cả một rổ đậu, mấy trăm chiếc robot cao mấy mét lục tục đáp xuống mặt đất, dưới tiếng ầm ầm của động cơ phản lực khi gia tăng công suất, robot Liên bang giống như những thiên thần chạy theo ngọn đèn phía trước nhanh chóng tập trung về điểm đứng của chiếc robot tiếp đất đầu tiên, sau đó liền tản ra lập thành trận hình cảnh giới.

"Động tác nhanh nhẹn, phối hợp nhuần nhuyễn, việc huấn luyện của đám Mãnh Hổ này xem ra cũng rất nghiêm khắc đây." Điền Hành Kiện ở trên không trung nhìn nhóm đặc chủng được phái tới giúp mình trong lúc khó khăn về binh lực này, trong lòng cuối cùng cũng có chút hy vọng thành công.

Sau khi Điền Hành Kiện tiếp đất xong, tiểu đoàn trưởng Steward liền phát lệnh, gần bốn trăm chiếc [ Dũng Sĩ ] khởi dộng hệ thống tiềm hành, hai tiểu đội robot đi phía trước đội ngũ tỏa dần tản ra hai cánh cùng với một tiểu đội đi phía sau dần cách đội ngũ chủ lực 1 km tiến hành trinh sát và cảnh giới, cả tiểu đoàn bắt đầu nhanh chóng di chuyển về phía mục tiêu một cách lặng lẽ.

Điền Hành Kiện chăm chú nhìn vào bản đồ trên máy vi tính của robot, tuyến hành quân này xuyên qua phía bên trái của cảnh rừng Đê Lĩnh, sau đó dọc theo vách núi đến một hồ nước ở sâu bên trong. Căn cứ theo tin tình báo, trung tá John xác định chắc chắn bộ chỉ huy tiền phương của địch đang được giấu ở chỗ nào đó trong khu vực này, có điều hồ nước trên núi này rất lớn, địa điểm cụ thể khó xác định nên chỉ có thể thông qua việc tiến hành trinh sát để tìm mục tiêu.

Mập mạp cắn môi, nói thì có vẻ dễ dàng, nếu không phải tình hình ở tiền tuyến khiến cho đế quốc quân không có thời gian chú ý đến thứ khác, nếu không phải trước mắt Liên bang nắm được quyền khống chế không trung trong tay, nếu không phải vận dụng nhân viên tình báo bí mật thì việc biết vị trí của bộ chỉ huy địch thật sự là chuyện lên khó như lên trời, chứ đừng nói tới là bộ chỉ huy của một thượng tướng đế quốc.

Cho dù là biết, nhưng bộ chỉ huy tạm thời này bình thường cũng được giấu dưới lòng đất. Sẽ có rất nhiều bộ chỉ huy giả được phân bố rải rác nhằm đánh lạc hướng, khó khăn trong việc tìm kiếm cũng sẽ rất lớn. Nếu gặp phải Thần Thoại quân đoàn trở về từ núi Gallo để thực hiện mệnh lệnh giam lỏng của hoàng thất đế quốc...lúc đó có thể náo nhiệt rồi.

Đội ngũ nhanh chóng xuyên qua trung tâm rừng rậm, đi dọc theo ngọn đèo thấp hướng về phía dãy đất nổi trong rừng Đê Lĩnh. Không giống với những ngọn núi cao lớn ở vùng rừng Cao Lĩnh, những dãy đất nổi ở đây lại giống như đám bánh bao thật lớn, chỉ có ở vị trí trung tâm mới có vài ngọn núi cao cao mọc lên.

Đi giữa các quả núi nhỏ, được cây cối rậm rạp che giấu hành tung, từng chiếc robot mở hệ thống tiềm hành lẳng lặng đi tới. Ở xa xa thỉnh thoảng truyền đến những tiếng nổ lớn cùng tiếng súng, mập mạp nhìn lại về phía bên trái cũng thấy được ánh lửa tận trời truyền đến từ chiến trường ngoài bìa rừng, bóng đêm dần phủ xuống, phía trên là từng cụm mây đen chợt ẩn chợt hiện theo ánh lửa.

Quân đội liên bang từ bốn phương tám hướng được chỉ huy theo kế hoạch bắt đầu xâm nhập vào chiến khu trải rộng hơn mười vạn km vuông của đế quốc quân, bao vây và chia cắt chủ lực địch. Hiệu kèn phản công của quân đội Liên bang như được thổi lên trên toàn bộ tinh cầu Millok, tất cả những thành phố bị bao vây đồng thời phát động tấn công phá vây. Đế quốc quân sớm đã bị rút bớt hiện không còn cách nào để che sự giấu thiếu thốn binh lực của mình, bí mật của nhà ảo thuật một khi bị bại lộ liền không còn khiến người khác phải kinh hãi nữa. Hiện giờ không có sự chỉ huy thống nhất, cũng không có tiếp viện hậu cần, đế quốc quân cũng chỉ còn là những con thú đang dãy chết trong vòng vây.

Trong đêm đen, bỗng một hạt mưa rơi xuống người robot phát ra một tiếng vang thanh thúy, sau đó là một cơn mưa như trút nước, chỉ trong vài giây, trước mắt Điền Hành Kiện đã trở thành một thế giới nước, mặt đất cũng dần trở nên lầy lội.

*****

Mấy trăm chiếc robot lặng lẽ di chuyển dưới cơn mưa tầm tã, cảnh vật xung quanh thông qua thiết bị nhìn ban đêm (Night Vision) trên robot cũng trở nên kỳ lạ, từng cụm màu xanh xanh đỏ đỏ đập vào mắt khiến cho người ta dễ choáng váng.

Sườn núi bắt đầu đổ dốc xuống phía trước, mỗi bước đi của năm sáu chiếc robot đi theo [ Logic ] đều làm văng lên không ít bùn đất, để lại trên mặt đất lầy lội từng dấu chân thật sâu.

Nhìn thấy chiếc robot xập xệ này đột nhiên mất đi tiếng động, lúc di chuyển lại yên tĩnh, nhẹ nhàng hơn cả một con mèo, đám Mãnh Hổ đi phía sau cũng chắc lưỡi khó hiểu.

Nửa giờ sau, đội ngũ rốt cục tiến vào khu vực có những ngọn núi cao nhô lên, toàn đội ngũ bắt đầu thu nhỏ trận hình, mấy chiếc [ Thiên Tuyến ] đồng thời khởi động bình tế tín hiệu.

Tiếng đạn pháo vang vọng ở xa xa khiến mập mạp chợt có cảm giác vùng núi này an tĩnh một cách bất thường. Điều mà hắn không biết là lúc này quân đội Gatralan đã hỗn loạn vô cùng, đồng thời thần thoại quân đoàn cũng đã tiến vào vùng núi này trước họ một bước.

Động tác của đám chó dữ này vẫn luôn nhanh hơn so với dự tính, ngay khi nhận được mệnh lệnh trực tiếp từ hoàng thất đế quốc, bọn họ một mặt vẫn duy trì tiến công ở chiến khu núi Gallo, không để bộ chỉ huy phát hiện dị thường, một mặt lén lút phái ra 2 đại đội [ Ma Hổ ] cùng một trung đội [ Kim Cương ] đi chấp hành nhiệm vụ bắt sống Russell.

Dù là cẩn thận như thế, động tác của Thần Thoại quân đoàn vẫn khiến cho Russell chú ý. Kế hoạch của vị thượng tướng này vốn là muốn dần dần tiêu hao bầy chó trung thành của hoàng thất thông qua chiến tranh tổng lực, cho nên hắn đặc biệt ra lệnh cho hamid phải theo dõi kỹ thần thoại quân đoàn.

Nửa giờ sau khi Thần Thoại quân đoàn xuất hiện tình huống bất thường, Hamid phát hiện thế tấn công của Thần Thoại quân đoàn ở tiền tuyến bắt đầu yếu ớt dần, đồng thời phát hiện một phân đội nhỏ của Thần Thoại quân đoàn đang tiến về vùng rừng Đê Lĩnh.

Gần như là cùng lúc với báo cáo của Hamid, Russell cũng nhận được một bản báo cáo khẩn cấp từ gián điệp của Tự Do Chiến Tuyến ở bộ chính trị đế quốc.

Bản báo cáo này khiến cho Russell mất gần 10 phút vẫn không chưa thể phục hồi tinh thần lại, hắn thật không ngờ mình lại bị liên bang Leray bán đứng, hơn nữa còn bán đứng vô cùng dứt khoát!

Chỉ cần mấy cấu nói của một tên gián điệp vốn bị bại lộ thân phận liền đem toàn bộ kế hoạch của mình hóa thành bong bóng, không thể vãn hồi.

Ông ta mất một thời gian dài mới hiểu được vấn đề, quan hệ giữa hai bên không phải là bằng hữu hay là kẻ địch! Có lúc bằng hữu có thể trở thành kẻ địch mà kẻ địch cũng có thể trở thành bằng hữu!

Trên phương diện quân sự, ông ta có thể đem hai quốc gia đùa giỡn trong lòng bàn tay, ưu thế của bản thân là ẩn dấu đi ý đồ chân chính, lúc ấy mới có thể trở thành một lưỡi kiếm sắc bén tung hoành chiến trường.

Nhưng trên chính trị, ông ta so với đám chính khách kia lại chỉ là đứa trẻ con ngây thơ, không thể nào so được bản lĩnh giấu đao sau nụ cười cùng cái tài dùng miệng lưỡi tung hoành bốn biển của họ.

Bản thân đang lợi dung Liên bang Leray thì tại sao họ lại không thể lợi dụng mình? Dù nói chuyện với nhau có tốt đẹp thế nào đi nữa thì trong lòng cũng phải tính toán kỹ lưỡng có hay không ích lợi chính thức trong đó, đám chính trị gia vốn lăn lộn trong lốc xoáy chính trị vốn là kẻ ngu ngốc sao? Chỉ cần có ích lợi, cho dù là bằng hữu cũng có thể tùy lúc bán đứng, đây là chính trị.

Chính trị của Liên bang Leray rất đơn giản, tất cả đều vì ích lợi quốc gia!

Một tổ chức phản động nho nhỏ, kinh nghiệm chính trị vẫn còn thật ít ỏi, nếu có thể đem ý đồ chính trị của mình ẩn dấu sâu một chút, nếu không vội vã muốn nắm lấy cơ hội cuối cùng này để tiêu hao thực lực của quân đội đế quốc, nếu bản thân chủ động hợp tác cùng Liên bang ngay từ đầu thì có lẽ tình huống này sẽ không phát sinh.

Sau khi suy nghĩ thông suốt, Russell cười to, ông ta rất khâm phục đám chính trị gia của Liên bang Leray, bọn người kia dù không biết xem bản đồ nhưng trong đầu đều rất âm hiểm.

Russell là người có thể cầm lên được, buông xuống được. Sau khi báo cáo bị đốt thành tro dưới ánh lửa, hắn liền bỏ đi lớp áo khoác của mình, không còn là một thủ lĩnh Tự Do Chiến Tuyến với khát vọng lặp lại một trật tự mới, không còn là một thượng tướng được vạn người tôn kính. Bây giờ chỉ cần chạy trốn tới Liên bang liền có thể bắt đầu lại từ đầu, bất quá so với thượng tướng thấp hơn chút ít mà thôi.

Ông ta không chút do dự hạ liên tiếp vài mệnh lệnh, đầu tiên là bắt mọi nhân viên của đế quốc ở bộ chỉ huy, kể cả hai trung tướng trợ thủ, lập tức xử bắn! Đồng thời đem tất cả số quân đội của đế quốc vốn chưa hay biết gì điều lên tiền tuyến, mặt khác các chiến sĩ của Tự Do Chiến Tuyến cũng bắt đầu bí mật tập hợp, chuẩn bị di chuyển tập thể về khu vực khống chế của Liên bang Leray liên bang.

Mệnh lệnh của hoàng thất cũng được gửi tới bộ tổng tham mưu ở Millok cách đó ngàn dặm. Khi đám tham mưu bình thường chỉ phụ trách thôi diễn cùng kế hoạch đang lâm vào khiếp sợ không thể thích ứng thì một bản thông cáo được phát đến toàn quân của Russell đã hiện ra trước mắt bọn họ.

Thông báo này tuyên bố, Thần Thoại quân đoàn không chịu nổi sự dụ dỗ của Liên bang Leray, nay đã phản bội đế quốc, trong đó bao gồm cả hai vị trung tướng phụ tá của Russell, thông báo cũng lệnh cho toàn quân nếu phát hiện bất cứ kẻ nào phản quốc như trên đều phải bắn hạ ngay lập tức.

Bộ tham mưu luống cuống tay chân phát ra thông báo hoàn toàn trái ngược, tuyên bố nhận được mệnh lệnh của hoàng thất, thượng tướng Russell bị buộc tội phản quốc, lập tức giải trừ chức vụ, đồng thời ra lệnh cho quân đội đế quốc khi phát hiện hành tung của Russell thì lập tức bắt giữ.

Quân đội đế quốc hoàn toàn rối loạn, bộ tham mưu vốn không có quyền hạn hiện nay lại trực tiếp ra lệnh bắt giữ đế quốc thượng tướng, mà bộ chỉ huy thì lại nói Thần Thoại quân đoàn phản bội. Trong lúc nhất thời bộ đội tiền tuyến giống như bị một đám sương mù bao phủ, không ai biết được nên tin ai bây giờ, phòng tuyến đang bị công kích toàn diện của đế quốc quân cũng sụp đổ trong nháy mắt.

Đế quốc quân tan rã không ngừng bị quân đội Liên bang thọc sâu, chia cắt rồi lại chia cắt. Chiến sự ở Millok bỗng trở nên vô cùng rối loạn, khắp nời đều có cảnh truy kích và trốn chạy.

Ngay khi robot của Thần Thoại quân đoàn tiến vào núi, dưới sự bảo vệ của một tiểu đoàn bảo vệ, Russell cũng bắt đầu chạy trốn.

Phía sau Thần Thoại quân đoàn là đội ngũ giải cứu do Điền Hành Kiện dẫn đầu cũng bắt đầu đi vào khu vực hồ nước được hình thành giữa ngọn núi này, đây quả thực là một vùng rừng rậm rạp, mấy trăm chiếc robot mà ngay cả cái bóng cũng không nhìn thấy được.

Điền Hành Kiện nắm quyền chỉ huy đi ở hàng đầu tiên, hệ thống rada của [ Logic ] mở hết công suất. Nếu trên đường vô tình gặp kẻ địch thì sẽ trở thành một trận chiến bất ngờ, đến lúc đó thất bại chính là chết. Trong hoàn cảnh như thế này tuyệt đối không có khả năng tập hợp lại đội ngũ lần thứ hai.

Đối với việc một gã tham mưu nắm quyền chỉ huy, Steward có chút không thoải mái, nếu trước khi đi cấp trên không nói qua tất cả đều phải nghe lệnh chỉ huy từ tên mập mạp này thì hắn nhất định sẽ cho tên vừa béo vừa trắng này biết không phải ai cũng có thể ra lệnh cho lính đặc chủng được!

*****

Đi theo chiếc robot xập xệ trước mặt hơn mười phút, Steward đã không thể tin hai mắt của mình nữa. Mẹ kiếp, rốt cuộc ta là lính đặc chủng hay hắn là lính đặc chủng đây, hắn là tham mưu hay ta mới là tham mưu, cái tên mập này nếu chưa được huấn luyện qua thì kiếp trước chắc chắn là một con cáo chuyên đi ăn trộm gà thành tinh rồi!

Các thành viên của tiểu đội tiêm đao đi sau Steward lại càng luống cuống, bọn họ liều mạng tăng tốc độ tay điều khiển robot. Chiếc robot xập xệ kia tiềm hành nhẹ nhàng cẩn thận, động tác nhu hòa như nước chảy mây trôi, quả thực còn lợi hại hơn cả ly miêu. Trời ạ! Nếu cứ thế này thì đặc công mãnh Hổ còn chút thể diện nào nữa đây.

Chẳng nhẽ lính đặc chủng lại không được học ngụy trang và tiềm hành hay sao? Đối với lính đặc chủng Mãnh Hổ mà nói, khoa mục này quả thực còn quen thuộc hơn cả lão nhị của mình, nhưng không ngờ cái gã mập thoạt nhìn rất hèn mọn này lại có kỹ thuật đẳng cấp đến thế, mẹ kiếp, cứ như là quỷ vậy, mà đáng sợ nhất chính là thỉnh thoảng hắn lại biến mất khỏi tầm mắt, nếu không phải hắn là người bên mình và nhờ có rada theo dõi thì đã sớm mất dấu rồi. Ví dụ như vừa rồi, phía trước vừa có một chút động tĩnh, hắn ta liền vung tay lên ra hiệu cho mọi người dừng lại rồi biến mất chẳng thấy tăm hơi, rada quét hồi lâu mới thấy robot của hắn đang đứng phía sau mấy cây cổ thụ, tư thế vô cùng kỳ quái, lớp ngụy trang trên người giống y như môi trường xung quanh, mắt thường căn bản không thể nhìn ra! Có ai từng thấy qua kỹ thuật tiềm hành và ngụy trang như thế này chứ?

Steward thực sự không còn gì để nói nữa, cái tên mập mạp này chẳng những hèn mọn rất chuyên nghiệp mà ngay cả hành động của rất già dặn, dưới sự điều khiển của hắn, đội ngũ tiềm hành vừa ổn định vừa mau lẹ, lựa chọn đường đi cực kỳ chính xác, không hề có sai sót, cứ như thể khu rừng này là nhà của hắn vậy.

Tốc độ di chuyển của tiểu đoàn càng lúc càng nhanh, dưới khả năng dò xét cực mạnh của [ Logic ], các cạm bẫy đều bị xử lý nhanh gọn, nhưng việc quanh đây chẳng thấy tên lính gác nào làm cho hắn cảm thấy rất quỷ dị.

Russell, cái lão hồ ly này rốt cuộc đang ở đâu, muốn tìm một người trong phạm vi lớn như thế này mà dễ sao!

Đột nhiên, một điểm sáng nhỏ xuất hiện trên rada của [ Logic ], mập mạp nhanh chóng phất tay, ra lệnh thu hồi trận hình phòng ngư, chuẩn bị chiến đấu!

Mệnh lệnh mới vừa phát ra, phía trước liền truyền đến những tiếng nổ lớn cùng tiếng pháo năng lượng đay đặc, thanh âm bỗng nhiên vang lên giữa khu rừng yên tĩnh, có vẻ tình hình rất kịch liệt.

Tất cả binh sĩ lập tức tự chiếm cứ các vị trí có lợi, mấy chiếc [ Thiên Tuyến] thối lui về phía sau, mà hơn mười chiếc [ Nộ Hoả ] lại đứng ở phía trước, phân bố theo hình phiến quạt.

Điền Hành Kiện điều khiển robot vọt ra ngoài, thoắt cái đã biến mất trong khu rừng tối tăm.

Không nhận được mệnh lệnh, tiểu đoàn đặc công Mãnh Hổ chỉ có thể giữ tư thế chuản bị tại chỗ. Tiếng đạn pháo giao tranh ở phía trước càng ngày càng dày đặc, nhưng tiếng nổ lớn cũng càng ngày càng vang, mà chiếc robot xập xệ kia chạy được một lúc lại lặng yên không một tiếng động, ai cũng không biết cái gã mập mạp kia rốt cuộc đang làm cái gì nữa. Thời gian trôi qua chưa tới một phút nhưng trong lòng các binh sĩ đặc chủng lại còn dàu hơn cả một năm.

Đang chẳng biết làm sao thì trong tần số thông tin đột nhiên truyền đến thanh âm của mập mạp: "Mục tiêu xuất hiện, đang giao chiến với Thần Thoại quân đoàn, tất cả tản ra, bao vây khu vực có bán kính năm trăm mét ở phía trước 2 km. Đại đội 1 ở lại tại chỗ chuẩn bị trận địa phong ngự! Nhất định phải đưa được mục tiêu ra ngoài, nếu không thì giết ngay tại chỗ!"

Mập mạp hạ lệnh xong, lập tức đem tín hiệu chỉ huy trả lại cho Steward, tình huống đã nói rõ ràng rồi, cái gã tiểu đoàn trưởng này hẳn là biết nên làm như thế nào.

Lính đặc chủng Mãnh Hổ tuy chưa chính thức lên chiến trường nhưng công tác huấn luyện thì có thể nói là nhất nhì Liên bang, ba gã đại đội trưởng lập tức biết mình nên làm gì, nhanh chóng dẫn binh sĩ chiếm lĩnh các vị trí được chỉ định.

Đối với robot mà nói, 2km gần như không phải là khoảng cách, Steward nhanh chóng tới được nơi đang xảy ra giao chiến. Ở đó, cây cối hầu như đã đã bị phá hủy, hình thành nên một khối đất trống khá lớn, một đám robot quân dụng của đế quốc đang ra sức chống cự, bảo vệ cho một chiếc robot [Đỗ Phục Ai ] ở giữa, dựa theo phiên hiệu trên người mấy chiếc robot này thì bịn họ rõ ràng là đại đội cảnh vệ Bộ chỉ huy tiền phương.

Mà phát động tấn công đương nhiên chính là Thần Thoại quân đoàn trong truyền thuyết, bao gồm hai đại đội [ Ma Hổ] và một trung đội [ Kim Cương].

Steward có chút hưng phấn, lính đặc chủng Mãnh Hổ từ lâu đã muốn được giao đấu với Thần Thoại quân đoàn, đáng tiếc là vẫn chưa cơ hội, bây giờ, hắn rất muốn xem xem những con quái thú trong truyền thuyết này rốt cuộc hung hãn tới mức nào.

Đại đội cảnh vệ có sáu chiếc robot hạng trung [ Tam Đầu Khuyển], hai chiếc robot hạng nặng [ Mãnh Thú II ], hơn mười chiếc [ Thánh Khải 22] cùng hơn mười chiếc [ Độc Trùng] tạo nên một màn hoả lực dày đặc, tuy nhiên tình hình lại không hề khả quan, gần như là sắp bại trận đến nơi rồi!

Những chiếc [ Ma Hổ] và [ Kim Cương] kia chỉ khi cần thiết lắm mới bắn ra vài phát pháo, còn lại thì không ngừng nhảy nhót né tránh, từng bước tiếp cận đại đội cảnh vệ, nếu có chiêc robot nào bị đạn pháo bắn trúng, chỉ cần lồng phòng ngự năng lượng vừa xuất hiện dấu hiệu tổn hại sẽ lập tức được đồng đội che chở lui lại phía sau, đến khi lồng phòng ngự khôi phục xong thì lại tiếp tục xông lên chiến đấu.

Đây là chiến thuật *** gì chứ?

Steward cảm thấy rất khó tin, ở khoảng cách gần như vậy, giữa làn đạn phao dày đặc này, đám robot Thần Thoại kia vẫn có thể ung dung tránh né! Năng lượng của bọn chúng gần như được dồn hết cho lồng phòng ngự, pháo năng lượng hầu như không bắn phát nào, bọn chúng không ngừng vận động với tốc độ cao, liên tục tung ra những đòn đánh trí mạng, chỉ cần bị bọn chúng áp sát thì chỉ có một kết quả di nhất là mất mạng!

Đại đội bảo vệ đã tổn thất hơn mười chiếc [ Thánh Khải 22] cùng vài chiếc [Độc Trùng], thậm chí còn có một chiếc [ Tam Đầu Khuyển ] không kịp rút lui vào trong đội hình.

Thần Thoại quân đoàn chỉ có năm chiếc [ Ma Hổ] bị phá hủy do hoả lực siêu cường của robot hạng nặng [ Mãnh Thú II ].

Nếu cứ tiếp tục như thế này thì không bao lâu nữa, dại đội bảo vệ kia sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn. Không thể chờ đợi được nữa, thấy các đại đội đã tiến vào vị trí chỉ định, Steward ra lệnh cho mấy chiếc [ Thiên Tuyến] toàn lực tấn công điện tử, đầu tiên là phải xử lý mấy chiếc [ Nguyên Tố ] của đối phương, đảm bảo được quyền chủ động trong tay!

Phát lệnh xong, Steward đột nhiên cảm thấy có gì đó kỳ quái, cái gã mập mạp vẫn chạy lon ton phía trước đâu mất rồi?

Hắn nhìn xung quanh hồi lâu nhưng vẫn không thấy bóng dáng chiếc robot xập xệ kia. Mẹ nó chứ! Chạy đi đâu rồi?

*****

6 chiếc [ Thiên Tuyến ] của tiểu đoàn đặc chủng Mãnh Hổ toàn lực phát động, nhanh chóng áp đảo điện tử quấy nhiễu từ 3 chiếc robot [ Nguyên Tố ] của đế quốc quân, hơn nữa đang dần dần cướp lấy quyền không chế. Hệ thống liên lạc của địch hiện nay đã bắt đầu bị nhiễu, tín hiệu hoàn toàn bị ngăn chặn, hệ thống điều khiển và khống chế hỏa lực trong máy tính robot dưới sự tấn công điển tử của Thiên Tuyến cũng dần dần mất tác dụng.

Có lẽ cảm giác được sự bất thường, Thần Thoại quân đoàn một mặt tăng mạnh thế tấn công, một mặt chia ra một bộ phận tản ra xung quanh phòng bị.

Đột nhiên bị tấn công bằng điện tử hơn nữa còn phải thay đổi đội hình tác chiến, bất kỳ đội quân nào cũng khó tránh khỏi một chút hỗn loạn.

"Tổng tấn công, bắn!"

Nhìn thấy robot hai bên dường như vẫn còn lâm vào hỗn loạn trước tình huống bất ngờ vừa rồi, Steward nắm chắc cơ hội ra lệnh cho hai đại đội [ Dũng Sĩ ] chia ra 2 cánh tiến hành xung phong. Hơn mười chiếc [ Nộ Hoả ] toàn lực khai hỏa, dùng hỏa lực hung mãnh để mở đường cho hai cánh.

Dù vài chiếc [ Ma Hổ ] đứng bên ngoài bị trúng đạn, vòng năng lượng bị bắn thành màu đỏ trong nháy mắt, nhưng đều được đồng đội che chắn lui vào giữa các robot khác.

Không phá hủy được một chiếc nào! Steward toát hết cả mồ hôi. Người lái [ Nộ Hoả ] không đủ kinh nghiệm tấn công, ngay khi vòng năng lượng phòng hộ của một robot bị phá hư thì đồng đội của hắn liền chuyển vị trí che chắn cho hắn lui về phía sau. Loại chuyển động che chắn này không phải một lần mà là toàn đồi ngũ đều thực hiện giống như từng gợn sóng tầng tầng bất tận vậy không ngừng di chuyển, không ngừng che chắn lẫn nhau.

Pháo năng lượng của [ Nộ Hoả ] gần như không cách nào tập trung bắn vào được những chiếc [ Ma Hổ ] đang di chuyển với tốc độ cực nhanh này, ngay khi một chiếc [ Ma Hổ ] lui về phía sau đội ngũ sẽ có ngay một chiếc khác xuất hiện hấp dẫn hỏa lực. Thoạt nhìn dường như bọn họ bị bắn trúng rất nhiều, vòng năng lượng đều nhanh biến thành màu đỏ, nhưng sau khi lui về phía sau với sự che chắn của đồng đội, bọn họ sẽ lại lao ra với lồng năng lượng đã khôi phục hoàn toàn.

Điều khiến cho Steward càng thêm kinh hãi là binh lính Thần Thoại quân đoàn chỉ bối rối một chút rồi có phản ứng ngay lập tức, bọn họ không co cụm lại thành trận hình phòng ngự mà lợi dụng sự hỗn loạn phái ra trung đội robot [ Kim Cương ] đánh sâu vào đại đội cảnh vệ Đế quốc.

Phản ứng chiến thuật quá nhanh chóng, đây tuyệt đối là bản năng được hình thành trong chiến đấu trường kỳ!

Trong mắt bọn họ chỉ có chiếc [ Đỗ Phục Ai ] ở trung tâm kia.

Tình hình hỗn loạn tới cực điểm, một khi bị [ Kim Cương ] áp sát, robot của quân cảnh vệ chắc chắn không thể chống cự nổi, đó rõ ràng là một trận tàn sát nhanh chóng và tàn khốc, một trung đội [ Kim Cương ] như bầy sói đói nhảy vào đàn dê thoải mái cắn xé, giết hại.

Ngay thời khắc mấu chốt, [ Thiên Tuyến ] cuối cùng cũng tìm được tần số nối liên lạc với quân cảnh vệ đế quốc, Steward điên cuồng kêu lên: "Đại đội cảnh vệ Gatralan nghe rõ đây! Chúng ta là bộ đội đặc chủng Mãnh Hổ của Liên bang, được lệnh tới tiếp ứng các ngươi, mau rút lui!"

[ Đỗ Phục Ai ] trong lúc hỗn loạn cũng đã hiểu rõ tình thế bây giờ, đại đội cảnh vệ ở phía trước càng thêm liều mạng chống cự điên cuồng nhằm tranh thủ thêm thời gian cho robot phía sau. Hai chiếc [ Mãnh Thú II ] ra sức khai hỏa bảo vệ cho đội phía sau của quân cận vệ hướng dần về phía Mãnh Hổ đặc chủng binh của Liên bang.

"Đại đội 2, đại đội 3, tập trung vào giữa, giúp bọn họ đoạn hậu!"

Steward biết trận chiến này căn bản không phải là cùng một cấp bậc, kinh nghiệm chiến đấu không đủ khiến binh lính đặc chủng Mãnh Hổ không thể thích ứng với phương thức tác chiến của địch. Hắn quyết định thật nhanh, hạ lệnh cho [ Nộ Hoả ] toàn lực công kích vào phương hướng tấn công của [ Kim Cương ], còn hai đại đội [ Dũng Sĩ ] thì một bộ phận thành lập trận hình phòng ngự, dùng hỏa lực ngăn chặn đám [ Ma Hổ ] đang muốn lao lên, bộ phận còn lại thì nương theo hỏa lực của [ Nộ Hoả ] mà di chuyển về phía [ Kim Cương ] cùng đại đội cảnh vệ.

Có sự tiếp viện từ Liên bang khiến cho đại đội cảnh vệ có thể thở dài một hơi, dưới sự hỗ trợ của robot Liên bang từ hai cánh, bọn họ cuối cùng cũng thoát khỏi va chạm với [ Kim Cương ], bắt đầu toàn lực rút lui ...có điều chỉ trong vài phút, thực lực của Thần Thoại quân đoàn liền thay đổi thế cục.

"Sắp chống không được rồi! Kẻ địch nhanh quá!!!"

Bên tai Steward vang lên tiếng quát của đại đội trưởng đại đội 2 - O'Neill, đại đội cảnh vệ vừa rút lui, thiếu đi hỏa lực áp chế của [ Nộ Hoả ], [ Ma Hổ ] liền tiến hành xung phong toàn diện, tấn công mạnh vào đội ngũ [ Dũng Sĩ ] ở hai cánh. [ Dũng Sĩ ] vốn là robot công kích từ xa, hiển nhiên không phải là đối thủ cận chiến với [ Ma Hổ ], trung đội 1 gần như bị [ Ma Hổ ] bao trùm trong nháy mắt.

Hai cánh bị ép phải rút về phía sau, robot [ Dũng Sĩ ] vừa lập trận hình phòng ngự lui về phía sau vừa không ngừng bắn. Nhưng bầy [ Ma Hổ ] trước mặt thật sự quá nhanh, bọn họ không ngừng đánh sâu vào, cố gắng xé rách trận hình của đặc chủng Mãnh Hổ.

Steward cảm thầy toàn thân lạnh lẽo, hỏa lực của [ Nộ Hoả ] không thể nào dời đi được, nếu không có hỏa lực áp chế, đám [ Kim Cương ] đang liều mạng đột kích ở trung ương sẽ có thể lập tức đuổi theo quân cảnh vệ vừa mới thoát ly, ngoài ra trận địa phòng ngự mà nhóm [ Dũng Sĩ ] ở trung ương vừa mới tổ chức cũng sẽ bị đám quái vật này đột phá trong nháy mắt.

Làm sao bây giờ đây???

"Oanh!!" trong lửa đạn, một chiếc [ Ma Hổ ] có vòng năng lượng đã trở thành màu đỏ thẫm đột nhiên bị một phát pháo năng lượng từ bên ngoài đánh trúng điểm yếu hại ở bụng hóa thành một quả cầu lửa.

Pháo năng lượng có uy lực mạnh như vậy, tốc độ nhanh như vậy tuyệt đối không phải là pháo năng lượng của [ Dũng Sĩ ].

"Oanh!!" Lại một chiếc [ Ma Hổ ] với vòng năng lượng đỏ thẫm với ý đồ dựa vào tốc độ trốn vào đám robot phía sau bị phá hủy.

"Oanh!!" "Oanh!!"

Vài chiếc[ Ma Hổ] có lồng năng lượng màu đỏ bị không biết bị năng lượng pháo từ đâu bắn tới liên tiếp phá hủy, thậm chí kể cả tứ chi không có lồng năng lượng bảo vệ cũng bị bắn trúng.

Robot bắn tỉa!

[ Ma Hổ ] ở hai cánh đột nhiên bị bắn tỉa từ hai hướng đánh cho rối loạn, bay giờ bọn chúng không còn dám đón nhận lửa đạn của lính đặc chủng Liên bang nữa, chỉ cần để lồng năng lượng biến thành màu đỏ chắc chắn sẽ bị tiêu diệt.

Hai cánh dưới sự trợ giúp của tay súng bắn tỉa thần bí hình thành thế cân bằng, nhưng [ Kim Cương ] ở trung ương vẫn đột phá như chẻ tre!

Linh đặc chủng tiến hành xung phong tiếp viện đã liên tiếp tổ chức ba lần phản kích nhưng vẫn không thể chống đỡ được sức đột phá của [ Kim Cương ], hoả lực hết công suất của hơn mười chiếc [ Nộ Hoả ] cũng không hề có tác dụng! Những chiếc[ Kim Cương] này không chỉ có động tác nhanh nhẹn mà phòng ngự lại càng mạnh mẽ! Một trung đội [ Kim Cương ] không ngờ có thể tạo nên thế tấn công dời non lấp biển vào một đại đội đặc chủng Liên bang.

"Lập tức bảo vệ trung đội cảnh vệ lui lại trận địa trở kích vừa thành lập! Mau!"

Trong lúc bối rối, bên tai Steward bỗng truyền đến thanh âm của tay tham mưu mập mạp.

*****

"Đại đội 2 cầm chân địch, những người khác theo ta rút lui." Steward lập tức nghe theo ý kiến của mập mạp, bây giờ không phải là lúc đấu cứng với Thần Thoại quân đoàn, mục tiêu của nhiệm vụ là Russell.

Hoả lực của [ Nộ Hoả ] tiếp tục áp chế [ Kim Cương ], đại đội 2 cản lại ở phía trước, đại đội 3 nhanh chóng rút lui, thoát ly chiến đấu.

Tráng sĩ chặt tay! Phải lấy hy sinh đổi lại thời gian và không gian! Đây là pháp tắc của chiến tranh, vô luận là cản hậu hay là rút lui, tất cả đều phải lập tức chấp hành mệnh lệnh.

Sau khi đại đội 3 rút lui, [ Nộ Hoả ] cũng từ từ thoát ly chiến đấu, áp lực đối với đại đội 2 lại càng thêm nặng! Mỗi một lần trận địa bị đột phá là lại một lần phải dựa vào sự hy sinh của hơn mười chiếc [ Dũng Sĩ Lãnh Đạo Giả ] để giành giật thời gian.

May là còn có một gã robot bắn tỉa hỗ trợ, nếu không căn bản là đại đội 2 không có cách nào ngăn cản được sự đột kích hung mãnh của kẻ địch!

"Bùm" Lại thêm một chiếc [ Ma Hổ ] có lồng ngòng ngự suy yếu bị bắn nổ.

Do bị [ Thiên Tuyến ] tấn công điện tử nên thông tin liên lạc giữa các robot Thần Thoại hoàn toàn bị cắt đứt, lại phải đối mặt với một gã bắn tỉa điên cuồng, đám [ Ma Hổ] thực sự bó tay, bọn họ từng cố gắng tìm ra điểm bắn tỉa để sử dụng viễn trình hỏa lực áp chế, nhưng có điều cái gã bắn tỉa của Liên bang kia tuyệt đối là một cao thủ tinh thông ngụy trang và bắn tỉa, rõ ràng phát đạn thứ nhất là bắn tới từ hướng 2 giờ, nhưng phát thứ 2 lại bắn từ hưóng 11 giờ tới.

Hướng 9 giờ, hướng 12 giờ, hướng 10 giờ, hướng 3 giờ. Con mẹ nhà nhà nó! Sáu hướng bắn tỉa! Thằng ôn này gắn môtơ sau mông à?!

[ Ma Hổ] ở hai bên cánh bị một gã robot bắn tỉa áp chế, không thể phối hợp với [ Kim Cương] ở giữa để đột phá mạnh mẽ, điều này làm cho chiếc [ Kim Cương] 011 – trung đội trưởng Wallace cực kỳ tức giận. Mặc dù hắn chỉ là một trung đội trưởng, nhưng ở Thần Thoại quân đoàn, ai cũng phải biết sự chênh lệch giữa [ Kim Cương] và [ Ma Hổ], cho nên, trong đội ngũ này, kể cả hai gã đại đội trưởng, Wallace mới là người lãnh đạo chân chính.

Không thể liên lạc điện tử, Wallace chỉ có thể dùng động tác tay để chỉ huy, gần bốn mươi chiếc [ Kim Cương ] rời khỏi đội hình, chia làm bốn tiểu đội bắt đầu tản sang hai bên, còn [ Ma Hổ ] thì theo hắn xông thẳng vào giữa, xuyên thẳng vào đội hình phòng ngự của robot Liên bang.

Nhưng chỉ cần một động tác chỉ huy đó thôi cũng khiến Wallace bại lộ thân phận, lập tức trở thành mục tiêu được gã bắn tỉa kia ưu tiên chăm sóc.

"Tập trung hoả lực vào chiếc robot chỉ huy kia, giúp ta tiêu hao lồng năng lượng của hắn!" Tất cả đám lính đặc chủng đều nghe thấy thanh âm hèn mọn của gã mập mạp vang lên trong kênh thông tin.

Vị cao thủ dựa vào một khẩu pháo năng lượng bắn tỉa hỗ trợ tiểu đoàn cầm chân địch hơn năm phút qua lại chính là gã tham mưu vừa béo vừa trắng kia sao?!

Đã được chúng kiến khả năng của gã bắn tỉa kia, binh sĩ đặc chủng Mãnh Hổ lập tức dồn hoả lực về phía Wallace, nhưng lúc này hai đại đội [ Ma Hổ] cùng trung đội [ Kim Cương] đã hoàn toàn xuyên vào đội hình phòng ngự, đến lúc này, mập mạp cũng không còn sợ bị lộ vị trí nữa mà chỉ còn biết ra sức bắn, cố gắng ngăn cản kẻ địch.

Đồ sát! Giống như một đám kỵ binh xông vào trận địa cung tiễn thủ, xung lực siêu cường, khả năng cận chiến vô địch, tốc độ nhanh như chớp, phối hợp ăn ý chuẩn xác. Những robot của Thần Thoại quân đoàn đã chứng tỏ cho đám lính đặc chủng Mãnh Hổ thấy thực lực và kỹ xảo rèn luyện từ trong máu lửa trên chiến trường của mình!

"Mau rút lui! Tản ra, tản ra!" Mập mạp thấy đám lính Mãnh Hổ còn đang liều mạng tập hợp tổ chức trận hình thì thiếu chút nữa đã lăn ra ngất xỉu, mục tiêu của kẻ địch không phải là bọn họ, chỉ cần tản ra, nhiều nhất cũng chỉ bị tổn thất một bộ phận, bây giờ bọn người kia hoàn toàn là đang chọc giận đám sói điên kia mà thôi!

Không còn kịp nữa rồi! Đám robot Thần Thoại quân đoàn đã hoàn toàn cắt nát đội hình của lính đặc chủng Mãnh Hổ, một bộ phận trực tiếp xông qua nơi tụ tập nhiều robot Liên bang nhất, ngăn chận đường lui, cả đại đội 2 cũng chỉ có hơn mười chiêc robot có thể thoát ra ngoài mà thôi.

Mập mạp vẫn đang không ngừng ngắm bắn một chiếc [ Kim Cương], nhưng chiếc [ Kim Cương] này có tốc độ quá nhanh, khả năng di chuyển biến hoá siêu việt giúp nó có thể tránh thoát được đạn pháo bắn tỉa.

Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt! Mập mạp thở dài, thu hồi pháo bắn tỉa chuẩn bị chạy, lúc này đã có mấy chiếc [ Ma Hổ ] rời đội ngũ xông về phía hắn, vạn nhất mà bị chúng bao vây thì hoành tráng rồi.

Kênh thông tin rối loạn hết cả lên, mập mạp cố gắng liên lạc với Steward, gào lên: "Lập tức mang mục tiêu trở về theo đường cũ, sau khi ra khỏi núi thì đi theo hướng đông bắc, ở đó có một trung đoàn đặc chủng của sư đoàn thiết giáp số 16 tiếp ứng! Đội ngũ cản hậu không được dây dưa với địch nữa, dùng tốc độ nhanh nhất mà chạy đi!"

Đối với lời do gã tham này mưu này nói, Steward không hề nghi ngờ chút nào. Mẹ nó, người ta còn chuyên nghiệp hơn cả mình nữa kia, vậy mà lúc ở trên tàu lại còn dám vỗ vai người ta mà chém gió chém bão, thật là chẳng còn chút mặt mũi nào nữa rồi! Hắn lập tức đáp ứng, dẫn những binh sĩ còn lại cùng với đám người Russell rút lui theo đường cũ.

Do đã bị điện tử công kích nên [ Ma Hổ ] không thể sử dụng được rada, chỉ có thể tìm kiếm bằng mắt mà thôi. Chủ lực của Thần Thoại quân đoàn đã đuổi tới phía trước, bọn họ được lệnh phải ở lại tìm cho bằng được gã bắn tỉa đã sát hại đồng đội kia.

"Cút mẹ chúng mày đi! Ông đây chỉ ngồi xa bắn vài phát pháo thôi, sao lại phái nhiều người tới như vậy chứ? Đúng là chẳng có chút đạo đức nghề nghiệp, chẳng có tinh thần cạnh tranh công bằng gì cả!" Mập mạp thầm kêu khổ, [ Logic ] đã biến hình thành [ Ma Hổ], nằm bẹp xuống đất, lản sau những gốc đại thụ.

Năm chiếc [ Ma Hổ] tản ra theo hình quạt, giữ vững khoách cácấcn toàn trong tầm mắt.

Khả năng ngụy trang của [ Logic ] lập tức thể hiện rõ tác dụng, đây là một loại hệ thống nguỵ trang thông qua việc quét hình ảnh môi trường xung quanh và tiến hành mô phỏng do mập mạp tự mình nghiên cứu, đối với việc ngụy trang tiềm hành, hắn chính là chuyên gia, nếu tuyệt kỹ này mà không đem lên [ Logic ] thì thật đúng là thiếu trách nhiệm với tính mạng của bản thân!

Một chiếc [ Ma Hổ ] gần như là đi sát qua [ Logic ], dâm đãng vươn móng vuốt, "lạch cạch", hệ thống động lực ở bụng chiếc [ Ma Hổ ] xấu số bị tên dâm tặc nhẹ nhàng tháo xuống, một chiêu này đối với tiện nhân sớm đã thành xe nhẹ quen đường, so với Điền Bá Quang cởi yếm nữ nhân còn thuần thục hơn, thực đã tới trình độ bào đinh giải ngưu rồi.

Chiếc [ Ma Hổ ] xịn vừa ngã xuống, chiếc [ Ma Hổ ] rởm lập tức giũ bỏ lớp nguỵ trang và đứng lên, thanh âm rất nhỏ vang lên làm cho chiêc [ Ma Hổ] bên phải quay đầu lại nhìn, nhưng lại chỉ nhìn thấy "đồng đội" của mình đang đứng ở chỗ mấy gốc đại thụ, dò xét xung quanh.

*****

Nửa thân trên của [ Ma Hổ ] giả vẫn duy trì bộ dáng tìm kiếm xung quanh nhưng móng vuốt lại nhẹ nhàng mở ra buồng lái của [ Ma Hổ ] xịn. Tên lính Thần Thoại còn không kịp đưa tay móc lấy súng thì đã bị bóp chết.

"Chú em, chết sớm đầu thai sớm nhé!" Tên mập mạp lương thiện thầm cầu nguyện trong khi đang chùi móng vuốt dính vết máu của [ Logic ] lên mặt đất, thừa dịp các robot khác không chú ý móc ra thuốc nổ nhét vào hệ thống động lực trong bụng [ Ma Hổ ], đến khi không thể nhét thêm được nữa mới xoay người chuồn về một hướng khác trong rừng rậm.

Russell mới là mục tiêu của hành động lần này, hiện giờ quan trọng nhất là phải tìm cách đưa được người này ra ngoài.

Ngay lúc mập mạp biến mất trong rừng rậm, đồng bọn của chiếc robot bị hắn âm thầm tiêu diệt cũng đã phát hiện ra, phương thức tử vong quái lạ khiến cho 4 chiếc [ Ma Hổ ] không dám phân tán, mông đối mông với nhau triển khai thành một trận phòng ngự chữ thập khẩn trương nhìn xung quanh.

"Ầm!" Sau tiếng nổ lớn, lại thêm 4 chiếc [ Ma Hổ ] bị tan xác trong rừng.

Điền Hành Kiện nhanh chóng quay lại điểm giao chiến khi nãy, [ Logic ] biến trở lại hình dáng ban đầu ở một nơi bí mật gần đó. Sau đó chạy nhanh tới trước mặt xác một chiếc [ Thánh Khải 22 ], dùng chân đá đá mấy phát, nói:

"Đừng có giả chết nữa, đứng lên lẹ coi!"

Thấy chiếc robot cá nhân thương tích đầy người kia vẫn nằm im không nhúc nhích, mập mạp liền giơ pháo năng lượng lên, nói: "Anh đây đếm ba tiếng, còn giả chết tao bắn à nha!"

[ Thánh Khải 22 ] nhúc nhích một cách miễn cưỡng, vừa đứng lên liền hỏi: "Ngươi là ai, tại sao lại biết ta giả chết?"

Mập mạp trong lòng thầm coi thường: "Mẹ kiếp, nghệ thuật giả chết của ông mày đây là tài năng thiên phú, cái loại gà mờ như ngươi mà cũng dám múa đao trước mặt Quan Công à!"

Nhưng ngoài miệng hắn cũng không tốn công nói nhảm với chiếc robot đế quốc này, chỉ cười lạnh nói: "Có biết cái gì gọi là chuyên nghiệp không? Ta mới là xuất thân từ nghề giả chết đây này! Ngươi là Russell chứ gì, đi theo ta lẹ lên!"

Quả thực Russell kinh ngạc đến cực điểm, tại sao chiếc robot xập xệ này lại có thể phát hiện ra mình chứ? Rõ ràng sự chú ý của mọi người đều bị thu hút trên chiếc robot [ Đỗ Phục Ai ] kia mà!

"Tại sao ngươi biết ta là Russell? Rốt cuộc ngươi là ai?"

Mập mạp bực mình nói: "Ta là bố ngươi đấy, bây giờ ta nói mình là ai ngươi sẽ nhận ra chắc? Kiến thức không có, chém gió như thần, đi lẹ lên coi!" [ Logic ] vừa đẩy vừa duỗi chân đá cho [ Thánh khải 22 ] loạng choạng một cái, trong miệng mập mạp hùng hùng hổ hổ: "Làm như là đứa trẻ ngoan lắm vậy, ngươi mấy tuổi rồi, *#$!%, còn lộn xộn nữa ông bắn ngươi một pháo, cắt thằng nhỏ của ngươi về trả nhiệm vụ bây giờ!"

Thương tướng đế quốc Russell bây giờ như hổ xuống đồng bằng bị chó bắt nạt (đáng lẽ là heo), không thể làm gì khác ngoài việc ngậm miệng đi theo chiếc robot xập xệ kia chạy vào rừng.

Khi đó vốn Điền Hành Kiện đang ở vị trí bắn tỉa cách chiến trường khá xa, tầm nhìn rất thoáng. Đại đội cảnh vệ đế quốc vẫn luôn bảo vệ chiếc [ Đỗ Phục Ai ] ở trung tâm, nhưng [ Đỗ Phục Ai ] lại che chắn cho một chiếc [ Thánh khải 22 ] nhìn có vẻ như cũng đang bảo vệ hắn. Có điều trong khi giao chiến [ Đỗ Phục Ai ] dường như luôn có vẻ tình cờ dùng thân thể bảo vệ cho [ Thánh Khải 22 ], điều này làm cho mập mạp lưu ý.

Cuộc chiến càng lúc càng ác liệt, đại đội cảnh vệ gần như đã không còn cách trốn thoát. Chiếc [ Thánh Khải 22 ] này liền lợi dụng tiếng nổ của một phát pháo năng lượng, dùng một tư thế rất cứng ngắc ngã xuống khiến cho mập mạp phải tức giận mắng: "Học tập giả chết cũng phải có một chút tinh thần chuyên nghiệp đi chứ, mẹ kiếp, dùng tư thế gì mà giống như bị hấp diêm vậy!"

Những chi tiết này cũng là quá đủ để Điền Hành Kiện đoán được chiếc robot cá nhân có ý đồ giả chết trốn khỏi cuộc truy sát này khẳng định là Russell. Đối với vị danh tướng đế quốc này, mập mạp vốn không có chút hảo cảm nào, ai bảo hắn chính là người ép mình khổ cực chạy trốn hơn 20 lần như thế chứ?

Hai chiếc robot thoạt nhìn sắp vỡ vụn đến nơi di chuyển giống như hồn ma đang lượn lờ trong rừng, mập mạp đã chọn con đường tốt nhất, có điều đường mà hắn tuyển là một bài kiểm tra cực kỳ khó khăn đối với kỹ xảo điều khiển, người vốn luôn luôn được mệnh danh là bình tĩnh như Russell cũng đã cảm thấy mình sắp không chịu nổi nữa rồi!

Russell đương nhiên là biết điều khiển robot, nhưng đó là chuyện của 20 năm về trước. Động tác điều khiển bây giờ khó tránh khỏi có chút khó khăn, dù hai tay mỏi gần chết cũng không theo kịp tiết tấu của chiếc robot xập xệ phía trước, chỉ cần tộc độ chậm lại một chút là chiếc robot chết tiệt kia nhất định sẽ cho một chưởng. Dù là đánh lên robot nhưng cũng khiến cho Russell nổ đom đóm mắt.

Có thù không báo không phải là mập mạp! Huồng hồ mệnh lệnh ban đầu chỉ là có thể mang hắn còn sống trở về, nếu không thì xử đẹp cơ mà!

"Ông không nổ pháo đã là nhân từ lắm rồi!" Mập mạp thiện lương nghĩ thầm, dọc đường đi quyền đấm cước đá không biết chán.

Thần Thoại quân đoàn đã bị lính đặc chủng Mãnh hổ dẫn đi, mập mạp hiển nhiên sẽ lợi dụng điểm này, đường đi mà hắn chọn sẽ tiếp xúc với đường rút lui của lính đặc chủng. Dù gì bây giờ khắp rừng đê lĩnh đều là loạn binh, nếu gặp đội ngũ của liên bang còn đỡ, nếu đụng phải gặp đế quốc quân thì coi như đi đứt rồi, bản thân mình còn chạy được chứ Russell thì chạy bằng cách nào?

Khi Russell khốn khổ cuối cùng cũng đi theo Điền Hành Kiện bò lên được một sườn núi thì hắn cũng chẳng thua gì mấy với chiếc robot cả người đầy vết thương của mình nữa.

Từ trên sường núi, Điền Hành Kiện đã có thể trông thấy điểm tiếp ứng của tiểu đoàn trinh sát đặc chủng thuộc sư đoàn thiết giáp 16, nơi đó hiện đang đánh rất ầm ỹ.

Tốc độ của lính Mãnh Hổ cũng không nhanh hơn Điền Hành Kiện bao nhiêu, bọn họ dẫn theo đại đội cảnh vệ gần như là vừa đánh vừa chạy.

Đại đội cảnh vệ đế quốc trên cơ bản đã không còn lại bao nhiêu người, Steward cũng không muốn làm từ thiện, hắn nhét chiếc [ Đỗ Phục Ai ] vào giữa đội hình rồi cứ thế chạy như điên, đám robot cảnh vệ còn lại được để ở sau cùng dùng làm pháo hôi. Thần Thoại quân đoàn vẫn đuổi theo ráo riết phía sau, cho nên ngay khi nhìn thấy trận địa phòng ngự của quân tiếp viện, đám binh lính đặc chủng chạy bỏ mạng này đều mừng như điên!

Có điều, ngay khi nhìn thấy bộ dáng của tiểu đoàn đặc chủng đang mở ra trận hình chào đón họ thì ...đám binh lính đặc chủng Mãnh Hổ này chỉ thiếu chút nữa là khóc.

Chẳng nhẽ tiểu đoàn trinh sát đặc chủng này cũng vừa chạy từ chỗ nào bị động đất về hay sao? Sao mà gã gã nấy đều toả sáng như đám ăn xin thế này?

Cũng không quan tâm đám đặc chủng Mãnh Hổ nghĩ gì, mấy trăm chiếc [ Dũng Sĩ ] của tiểu đoàn trinh sát tiếp viện liền nhanh chóng thành lập đội hình xung phong.

Chỉ là đám robot này quá tệ hại, có tên đang chạy bỗng như bị vấp ngã sõng xoài trên mặt đất, hai chân giật giật mấy cái liền hết nhúc nhích, còn có tên vừa bị Thần Thoại quân đoàn húc cho một cái đã bốc khói...càng làm cho đám đặc chủng Mãnh Hổ muốn khóc là đám robot lởm này không vì vậy mà bỏ cuộc, vẫn dũng mãnh xung phong điên cuồng, vài cơn sóng sắt thép rách nát đã chia đám robot Thần Thoại ra thành nhiều nhóm.

Ngay khi hai bên bắt đầu hỗn chiến với nhau, đám đặc chủng Mãnh Hổ liền phải trợn tròn mắtầm nhìn...mấy tên này đâu phải là ăn xin, con bà nó, rõ ràng đây là lưu manh côn đồ rồi!

Đám robot này chỉ cần đụng một tí là lăn ra giả chết, đến khi đứng lên thì dùng đủ đòn thế vô sỉ hèn hạ. Bắt gà trộm chó, móc lốp, đánh lén, quây hội đồng, hắc hổ đào tâm, hầu tử thâu đào, cách sơn đả ngưu, lão hán thôi xa ...cái gì cũng có, quả thực là đủ kiểu hiểm độc, muôn hình vạn trạng!

Thật điên mất thôi, đây là đám trứng thúi gì zậy hả trời???

Crypto.com Exchange

Chương (1-793)