Vay nóng Homecredit

Truyện:Mạo Bài Đại Anh Hùng - Chương 166

Mạo Bài Đại Anh Hùng
Trọn bộ 793 chương
Chương 166: Phản kích
0.00
(0 votes)


Chương (1-793)

Siêu sale Lazada


"Ngươi chắc chắn là không nhìn lầm chứ?" Nghe xong báo cáo của O'Sullivan, Reinhardt nhíu mày, thực sự là hắn không hề biết gì về đội quân đột nhiên xuất hiện này.

"Tướng quân, tôi chắc chắn là không nhìn lầm, trừ nét mặt của thiên thần ra, huy hiệu của bọn họ và chúng ta hoàn toàn giống nhau." O'Sullivan đáp, giọng chắc như đinh đóng cột.

"Nếu như không phải là cố ý giả mạo chúng ta, vậy thì......" Thanh âm Reinhardt trầm hẳn xuống:"Chỉ một người duy nhất có thể có được một đội quân như vậy!"

O'Sullivan trợn tròn hai mắt:"Ngài nói, đây là Jamres......"

Reinhardt khẽ xiết nắm tay, các đốt ngón tay phát ra một tiếng rắc nho nhỏ:"Không còn nghi ngờ gì nữa, hoàng đế của chúng ta vẫn còn có bí mật mà ta cũng không biết."

"Bí mật?" O'Sullivan ngạc nhiên nói:"Quân đoàn chúng ta gần như đã thâm nhập vào mỗi một ngóc ngách nhỏ nhất của Gatralan, không có một chuyện gì về quân đội mà Thần Thoại quân đoàn lại không biết, chỉ cần chúng ta muốn...... Không ai có thể giấu diếm chúng ta!"

Reinhardt chép miệng:"Bí mật sở dĩ là bí mật, đó là bởi vì trước khi bị tiết lộ, cho dù trên người nó chỉ khoác một lớp vải trong suốt, ngươi cũng không thể nhìn thấu!"

Hắn chắp tay sau lưng, bước đi vài bước trong phòng chỉ huy rồi nói:"Cái bí mật này thật ra rất đơn giản, chỉ cần nghĩ kỹ lại là có thể hiểu rõ...... Thử kiểm tra lại số binh sĩ mãn hạn quân dịch của Thần Thoại quân đoàn và quy mô hai trung đoàn......" Hắn khẽ mỉm cười, nói tiếp:"Còn về khả năng chiến đấu, nhân lực, trang bị của bọn họ, những điều này còn chưa rõ ràng sao?"

"Binh lính mãn hạn của chúng ta?" O'Sullivan kêu lên kinh hãi.

Reinhardt cười lạnh, nói:"Chúng ta đã coi thường cơ chế của hoàng thất rồi. Nếu như ta đoán không sai, binh lính sau khi mãn sẽ được trực tiếp đưa vào danh sách ưu tiên và có cấp độ bí mật cao hơn, trở thành vệ đội cực kỳ bí mật của James."

"Chúng ta có thể trực tiếp liên lạc với bọn họ......" O'Sullivan chợt cảm thấy sự xuất hiện của đội quân này là một tin tức tốt.

Reinhardt lắc đầu:"Nghĩ lại đi, có chức vị và lương bổng, có quyền lợi, có sự ưu đãi hậu cần cao hơn so với Thần Thoại quân đoàn, hơn nữa lại có kinh nghiệm chiến đấu của Thần Thoại quân đoàn, có huân chương Anh hùng Đế quốc, có công việc nhàn nhã hàng ngày. Có lẽ, còn có thêm cả quyền miễn truy tố nữa! Những thứ này, chỉ có một người có thể ban cho bọn họ, đó chính là James! Huống hồ, một đội quân như vậy mà cho tới hôm nay chúng ta mới biết được, lão ta làm như vậy, là vì muốn đề phòng ai?"

O'Sullivan nhìn khuôn mặt tái xanh đi của Reinhardt, nghe chỉ huy của mình rít lên từ trong kẽ răng:"Đáp án chỉ có một, lão ta đề phòng, chính là Thần Thoại quân đoàn! Đội quân này được lập ra, là để canh chừng chúng ta!"

Trong sự kinh sợ của O'Sullivan, phòng chỉ huy chìm vào yên tĩnh tuyệt đối.

"Báo cáo tướng quân, khu vực phía bắc nhà tù Abnosker phát sinh kịch chiến, chúng tôi nghi ngờ điều này có liên quan đến đội quân vừa rồi. Tiểu đội trinh sát đã được phái đi, tuy nhiên bởi vì tín hiệu bị quấy nhiễu nên hình ảnh vẫn chưa truyền về được." Tiếng báo cáo của một người lính bỗng phá tan sự yên tĩnh.

"O'Sullivan, ta cho ngươi hai trung đoàn, ngươi có thể sử dụng ngươi bất cứ biện pháp gì, miễn là giết được ông ta!" Reinhardt xoay người đi tới trước đài chỉ huy, sự bình tĩnh và ung dung của hắn làm cho hắn tựa như hoàn toàn không liên quan gì đến chuyện này, "Chúng ta không có nhiều thời gian, bây giờ ta phải đi tìm người!"

"Chuyện chúng ta cần làm có rất nhiều, dựa hết vào một mình Thần Thoại quân đoàn, rõ ràng là không đủ!"

***

"Xong xuôi chưa?" Mập mạp vừa lắp thiết bị kết nối Thiên Võng mới thao ra từ [ Vũ Phiến ] lên [ Logic ], vừa nhìn Susan đang ngẩn ngơ nhìn thi thể Bruce trong robot cùng với James ở cách đó không xa kinh ngạc.

"Xong xuôi rồi, ta phải thừa nhận......" Trên khuôn mặt màu đồng hun của Oberto bỗng nổi lên một nụ cười giống như của mập mạp, "Mông của cái đám tiểu bạch kiểm đó trắng hơn của ta nhiều!"

"Thôi đi, tạm thời quăng mấy cái mông ấy ra khỏi đầu đi, các ông phải đi rồi!" Mập mạp cười nói:"Có lẽ ông sẽ nhớ cái mông của bọn họ, nhưng bây giờ thì tuyệt không thể lưu luyến."

"Đi?" Oberto ngạc nhiên nói:"Cậu bảo chúng ta đi nơi nào?"

"Rút lui theo kế hoạch, tới chỗ nào cũng được, chỉ cần không ở lại chỗ này chờ chết hoặc là bám đít tôi là được." Mập mạp nhập mật mã vào máy tính, chăm chú chờ đợi cũng đèn tín hiệu kết nối Thiên Võng sáng lên.

"Vậy còn cậu thì sao?" Yaquin ở bên cạnh cất giọng hỏi, một chiếc tàu vận tải hạng trung rõ ràng là không thích hợp cho tình huống bây giờ.

"Tất cả robot sẽ do tôi chỉ huy, bố trí một đòn phản kích trước khi rời đi. Mọi người nhân cơ hội này tiến hành rút lui theo như kế hoạch đã định, khi nào cần tôi sẽ tự tới tìm." Mập mạp nhìn đèn tín hiệu sáng lên, báo hiệu kết nối thành công, vỗ vỗ trán, nói:"Trách nhiệm của các vị là phải bảo tồn thực lực, đồng thời liên lạc với các tổ chức khác, thừa dịp này mà khởi nghĩa, tập hợp thêm nhiều người tham gia phản kháng."

"Còn tôi sẽ cố gắng tìm biện pháp trở về Galypalan, tiếp tục ủng hộ mọi người về phương diện tinh thần!" Mập mạp nở một nụ cười chân thành, "Bất quá, trước hết tôi sẽ thu hút sự chú ý của kẻ địch lại đây, cầm chân bọn chúng một thời gian, chờ cho các vị phát động khởi nghĩa. Thời gian mặc dù sẽ không dài lắm, nhưng đây là việc duy nhất tôi có thể làm cho mọi người!"

"Nhớ kỹ, đây là tốt nhất cơ hội, hơn nữa, các động tác của các vị càng nhanh, hành động càng mạnh mẻ, ta lại càng an toàn!" Mập mạp khó khăn thu hồi nụ cười đầy thương hiệu của mình, nghiêm mặt nói:"Tôi cam đoan, nếu như tôi chết, James cũng tuyệt đối không sống nổi! Nếu như tôi còn sống, như vậy lão ta cũng nhất định là đang nằm trong sự khống chế của Liên bang Leray!"

Tandara, Oberto và Yaquin im lặng, có được kỳ tích ngày hôm nay, trước khi gã đệ tử của Algafarl này đến, bọn họ thực chưa từng dám mơ đến!

Chính là cái gã mập mạp này đã làm thay đổi toàn bộ tinh thần và diện mạo của Tự Do Chiến Tuyến, cũng là hắn đã giúp sức chiến đấu của Tự Do Chiến Tuyến được đề cao lên một cấp bậc, làm cho Tự Do Chiến Tuyến lần đầu tiên có được một nguyên tắc hành động cụ thể. Cũng chính là hắn đã thâm nhập vào Phòng Nghiên cứu robot của Thần Thoại quân đoàn, cung cấp một lượng lớn tin tức tình báo và liệu. Là hắn lên xây dựng và chuẩn bị kế hoạch phá ngục, lại kịp thời nắm bắt cơ hội mà cuộc chính biến mạng lại, bắt được kẻ thống trị tối cao của Gatralan - James Morton làm tù binh!

Còn bây giờ, ba vị dẫn đạo giả biết, phía sau lời nói thoải mái của hắn là cả một đoạn đường nguy hiểm!

Trở lại Galypalan có thể dễ dàng vậy sao!

Mang theo James, thu hút truy binh đông đảo, trở thành trung tâm lốc xoáy nguy hiểm, tất cả là để tranh thủ thời gian cho Tự Do Chiến Tuyến khởi nghĩa. Một quyết định như vậy nếu không có khí phách anh hùng, không có quyết tâm tất thắng cùng bản lĩnh cao siêu, liệu có ai dám làm!

"Bảo trọng!" Tandara ôm lấy Điền Hành Kiện.

"Sau này còn gặp lại!" Tiếp đó là Oberto và Yaquin, bọn họ nhấc tay chào người anh hùng chân chính, một quân lễ trang trọng.

"Chờ một chút!" Ngay khi ba vị dẫn đạo giả buồn bã xoay người, chuẩn bị im lặng rời đi thì bên tai đột nhiên vang lên thanh âm của Điền Hành Kiện, bọn họ quay đầu......

Mập mạp nước mắt lưng tròng, cầu khẩn nói:"Động tác của các vị... Nhất định phải mau lên đấy!" Hắn lấy tay chùi nước mắt, khóc không thành tiếng, "Nếu không, ta...... Đến lúc đó có muốn trốn, cũng trốn không kịp......"

Ba vị dẫn đạo giả liền dứt khoát bước đi.

***

"Tướng quân Garanes, một km phía trước chính là nhà tù Abnosker. Tiểu đội trinh sát của chúng ta đã tiến hành quan sát ở phía bắc nhà tù, phát hiện có dấu vết bị tán công quy mô lớn."

"Ah! Vậy còn hệ thống điện tử và rada của [ Nguyên Tố ] đã khôi phục được chưa?" Garanes phanh chiếc robot [ Thánh Kiếm 16] cho sỹ quan cao cấp Gatralan lại, vừa quan sát bản đồ trên máy tính vừa mở cửa khoang lái ra.

"Đã khôi phục được rồi!" Một người lính điều khiển robot [ Thánh Khải 22] bước lên báo cáo:"Nguồn gây nhiểu mạnh ở phía nhà tù đột nhiên biến mất, dự tính sau hai phút đồng hồ nữa là hệ thống thông tin của chúng ta có thể khôi phục hoàn toàn."

"Phù!" Garalens thở phào một hơi, phất cho thuộc hạ lùi xuống.

Mặc dù phần mở màn hôm nay không được thuận lợi, nhưng cuối cùng bây giờ cũng đã có được một tin tức tốt, điều này làm cho Garalens thoải mái hơn được một chút. Thân là chỉ huy đội dự bị của Stephen, Garanes biết rõ trách nhiệm trọng đại của mình. Cuộc tập kích của Bruce ở nhà tù hiển nhiên là đã xảy ra vấn đề.

Nếu như để cho James thoát khỏi Abnosker, hoặc là để Thần Thoại quân đoàn tìm được lão ta, đợi đến khi Stephen cùng gia tộc Howard gặp phải tai ương diệt môn, tới khi đó một gã thiếu tướng nho nhỏ như hắn, đoán chừng ngay cả tro cốt cũng không còn.

Cho nên, khi nhận được lệnh dốc toàn lực trợ giúp Bruce, đồng thời ngăn cản bất cứ đội quân nào muốn tới bên cạnh James, Garanes liền vội vã thực hiện ngay. Hắn dùng thời gian nhanh nhất để tập hợp đội ngũ, dưới sự hỗ trợ của không quân, đến Abnosker trước mọi đối thủ.

Nhưng sau đó lại không hề thuận lợi chút nào.

Đầu tiên là một một chiếc tàu vận tải chở nguyên một tiểu đoàn thiết giáp bị tên lửa phòng không của Abnosker bắn rơi, mặc dù đã có sự chuẩn bị nhưng số binh lính của tiểu đoàn này còn sống sót sau vụ nổ chỉ có không tới mười người!

Chuyện này xảy ra ở khu vực cách nhà tù ba mươi km, làm cho Garanes buộc phải hạ lệnh cho các tàu vận tải đáp xuống, sau đó dẫn các robot còn lại tự đi tới nhà tù. Đồng thời, rada trên tàu cũng phát hiện có hai đội tàu vận tải không rõ thân phận bất ngờ xuất hiện ở cách đó không xa.

Hơn nữa, sau khi tiến vào khu vực nhà tù, hệ thống điện tử và rada của mấy chiếc [ Nguyên Tố ] ít ỏi căn bản không thể nào chống lại nguồng gây nhiễu công suất cao ở trung tâm Abonoske, tất cả hệ thống thông tin và chỉ huy của robot đều trở nên vô tác dụng.

Tất cả những chuyện này làm cho dự cảm của Garanes càng ngày càng xấu.

Bất quá, dương như bây giờ mọi chuyện đang phát triển theo chiều hướng tốt hơn, còn Abnosker cũng đã gần trong gang tấc rồi!

Hai phút đồng hồ sau, ngay khi thông tin được khôi phục, Garanes quyết đoán hạ lệnh.

"Tấn công!"

-------*-------

----------oOo----------

*****

Tất cả binh lính của Garanes đều là lực lượng tinh nhuệ mới được rút ra khỏi chiến trường Lucerne, trung đoàn thiết giáp lục quân này không những biết phòng ngự thành phố Rotrask bị đại quân Leray vây kín, mà cũng biết nhanh chóng triển khai tấn công một nhà tù như thế nào.

Động tác của bọn họ cực kỳ nhanh gọn. Dưới sự tấn công điện tử bao trùm của bốn chiếc [ Nguyên Tố ], ba trăm robot [ Thánh Khải 22], mười một robot hạng trung [ Tam Đầu Khuyển ], sáu robot [ Độc Trùng ] cùng hai chiếc robot hạng nặng [ Mãnh Thú II] chia làm ba đường, nhanh chóng vượt qua nông trường bỏ hoang, đi dọc theo con đường mà Tự Do Chiến Tuyến đã mở ra, tiến hành phát động tập kích.

Những binh sĩ tinh nhuệ này dàn thành đội hình đột kích mũi nhọn, mỗi một chiếc robot đều biết rõ vị trí của mình, bọn họ hành động chuẩn xác gọn gàng, mỗi bước chân đều dẫm nát vị trí thích hợp. Hơn trăm chiếc robot tạo nên một mũi dùi kim loại sắc bén, đâm sâu về phía trước với tốc độ cực nhanh.

Khi hàng trăm chiếc robot có trọng lượng từ mười đến tám mươi tấn phát động đột kích với tốc độ hơn 80km/h thì cả vùng đất đều như run rẩy, chỉ có một từ có thể hình dung cuộc tấn công của những chiếc robot mới trở về từ chiến trường đẫm máu này, đó chính là hung mãnh!

Nhìn đợt xung phong đầy khí thế binh sĩ, Garanes tin chắc rằng mình sẽ nhanh chóng chiếm lĩnh được nhà tù không có bất cứ dấu hiệu phòng thủ này. Không biết trong đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì đây!

Mười lớp lưới sắt chăng kín khoảng đất trống rộng chừng hai km, nhưng ở trước những chiếc robot khổng lồ, chúng lại trở nên vô cùng mong manh. Ba đường robot hung ác đột kích, giống như những lưỡi dao sắc bén rạch tan nát tấm lưới yếu ớt, huống hồ tấm lưới này đã sớm bị người khác phá hỏng.

Đội robot tiên phong đã phá tung lớp lưới sắt cuối cùng, ở trước mặt bọn họ ngoài hai tòa tháp canh cùng khu giam giữ rộng lớn ra thì không còn có bất cứ thứ gì nữa.

Garanes nhíu mày, bước đầu hành động thuận lợi làm cho tâm tình của hắn được buông lỏng. Hắn nhấc bộ đàm, chuẩn bị hạ những mệnh lệnh tiếp theo thì đột nhiên một tiếng "Tít!" nhỏ vang lên.

Nụ cười của Garanes bỗng cứng ngắc lại, kênh thông tin liên lạc mới được khôi phục không lâu lại đã tắc tịt.

"Lại nữa rồi!" Máy tính robot ngừng làm việc, màn hình rada chỉ toàn nhiễu, bất cứ thiết bị có liên quan đến điện tử đều gắng sức chống cự, phát ra những tiếng tách tách liên hồi, cái nguồn gây nhiễu đáng chết kia lại bắt đầu làm việc rồi, thiết bị đối kháng công công suất nhỏ của bốn chiếc [ Nguyên Tố ] hầu như chẳng có tác dụng gì.

Triệt để và dứt khoát, một đòn áp chế tuyệt đối, điều này làm cho Garanes ngửi thấy một mùi vị đặc trưng của âm mưu.

Hắn ngẩng đầu lên...

Chỉ nghe "uỳnh!" một tiếng thật lớn, ba chiếc robot đi đầu đã bị một quả cầu lửa hất tung lên trời. Ánh lửa xuyên qua lớp cửa kính khiến gương mặt Garanes đỏ bừng lên.

Mìn chống robot! Garanes xiết chặt cần điều khiển cho robot giơ cánh tay lên, ra hiệu cho đội ngũ rút lui khỏi cạm bẫy.

"Uỳnh...... Uỳnh...... Uỳnh......"

Không còn kịp nữa rồi, hàng loạt những tiếng nổ đã thi nhau vang lên, những quả cầu lửa nối tiếp nhau trông như một con hỏa long nổi giận, đang vươn dài cái thân hình khổng lồ của nó.

Liên hoàn quỷ lôi...... Garanes thất hồn lạc phách nhìn những vụ nổ trước mặt. Hắn không thể nào tin nổi vào con mắt của mình, giữa ánh lửa đỏ rực một góc trời cùng những tiếng nổ kinh thiên động địa, hắn vẫn còn có thể những robot trinh sát đã vượt qua tấm lưới cuối cùng đang ngơ ngác nhìn đồng đội phía sau.

"Bùm!" Một phát đạn pháo năng lượng bắn sạt qua người Garanes, hất tung mảnh đất phía sau hắn, khiến đất đá bắn tung tóe lên thân robot.

Garanes kinh ngạc quay đầu lại.

"Địch tập!" Một tiếng gào thê lương và kinh hoảng vang lên bên tai hắn.

***

"Nào, biết điều một chút đi, Jimmy. Mau mặc cái áo bảo hộ này vào đi." Mập mạp cầm một chiếc áo bảo hộ màu vàng, làm bộ hiền lành nói với James.

"Ngươi là ai?" James nhìn gã béo đang nắm giữ sinh mạng của mình, lão không dám tin rằng mình có một ngày lại phải rơi vào cái tình cảnh này, hơn nữa lại còn xuất hiện một tên béo có thể khiến lão cảm thấy mình bất lực và yếu ớt. Cho nên, lão phải nhìn thẳng vào cái kẻ đang ở trước mặt này, dùng uy nghiêm của bản thân và tất cả thủ đoạn để khống chế hắn.

"Bốp!" Mập mạp tát cho James một cái, cười híp cả mắt, nói:"***, mới vừa rồi vẫn còn ngồi trên khán đài nhìn bố mày đập lộn, mới thế mà đã quên được rồi, đúng là cái đồ không có lương tâm!"

James đành thu hồi uy nghiêm của lão, mặc dù lão không rõ tại sao bản thân thống trị Gatralan mấy chục năm, đùa bỡn tất cả mọi người trong lòng bàn tay, tiền tài trăm vạn, quân đội hùng mạnh, thế mà kết quả lại bị một tên béo giỡn mặt. Nhưng lão cũng hiểu Điền Hành Kiện là một gã biến thái, hắn không quan tâm quyền uy thế lực, hắn căn bản chỉ là một kẻ thần kinh, không thể dùng lối suy nghĩ bình thường để gây ảnh hưởng lên hắn, nếu không muốn phải chịu khổ thì tốt nhất là nên làm theo lời hắn.

"Như vậy mới đúng chứ!" Mập mạp hài lòng giúp James mặc áo, trông giống như một người mẹ hiền lành đang mặc áo cho con, sau đó cài khóa, đóng chốt."Nhìn xem, rất vừa vặn, ta còn đặc biệt thêu thêm một con nai nhỏ, rất đáng yêu phải không. Bất quá......"

Nụ cười của mập mạp thật sự rất bỉ ổi, "Ngàn vạn lần đừng cố cởi nó ra, ngươi còn nhỏ, không biết phải cởi quần áo như thế nào, nếu không cẩn thận sẽ tự làm mình bị thương đấy."

James chết lặng, để mặc cho mập mạp biến mình thành một siêu nhân điện quang. Ở cách nơi này không xa là Thần Tích quân đoàn đang chạy tới, mà bây giờ lão vẫn không thể nào ngăn cản được hành động của một gã thần kinh.

Gã thần kinh ấy chẳng những mặc cho lão một bộ đồ ngớ ngẩn, mà còn lệnh cho một đội quân mấy ngàn người rút lui sạch, chỉ để lại một tiểu đoàn robot chuẩn bị ngăn cản truy binh đông đúc!

"Có mấy đội tàu vận tải khác nhau tới nơi này, theo như tín hiệu thu được thì có vẻ bọn họ cũng không hoàn toàn thuộc về quân của Stephen." Mập mạp nhìn James cười toe toét, "Chúng ta biết, con của ông đã phản bội ông, Reinhardt cũng không phải trung thần. Bây giờ, bọn họ đều đang muốn lấy mạng của ông đấy!"

"Đã có người muốn lấy mạng của ông thì cũng sẽ có người muốn ông còn sống. Trong những kẻ đang tiến tới đây có một bộ phận là trung thành với ông, thế nên liệu ông có thể cho ta tạm thời thay ông chỉ huy bọn họ một lát hay không?"

"Ngươi có thể khống chế thân thể của ta, nhưng đừng hòng có được sự hỗ trợ của ta, ngươi không thể khống chế được tinh thần của ta." James sốc lại tinh thần, cố gắng tìm kiếm nhược điểm của mập mạp, những mong tạo ra được mối quan hệ thăng bằng, "Dựa vào một nhúm người kia, ngươi rõ ràng là không có biện pháp chạy thoát khỏi sự truy sát của mấy đứa con ta."

"Không không không, hoàng đế bệ hạ thân ái của ta ơi, ông sai mất rồi, là ta đang cố gắng giúp đỡ ông thoát khỏi cuộc truy sát, cố gắng giúp cho ông có thể có một ngày thuận lợi cởi bỏ cái áo bảo hộ này." Mập mạp vỗ vỗ đầu James, "Chứ không phải ngươi hỡ trợ ta, hiểu chưa? Mặt khác......"

"Bốp!" Mập mạp trở tay lại tát cho James một cú nữa, "Ta cũng không cần khống chế tinh thần của ông, ta chỉ cần khống chế thân thể của ông là được rồi."

Nhìn hai gò má sưng đỏ và đôi môi run run của James, mập mạp mân mê chiếc áo bảo hộ, vẻ mặt say mê, nói:"Xem ra ông là người theo chủ nghĩa thông thoáng, thích cởi truồng mặc áo. Này, có cần ta giúp gắn thêm mấy cái bóng đèn màu lên áo không."

"Được rồi." James đành phải đầu hàng, cái cảm giác nhục nhã này sẽ khiến lão không tiếc hết thảy để có thể đập chết mập mạp, nhưng bây giờ lão chỉ cảm thấy sự yếu đuối của bản thân.

James không ngừng tự thuyết phục bản thân rằng mình không việc phải cù cưa với cái thằng tâm thần này:"Ta chỉ biết là trong đó có một đội quân là ta có khả năng khống chế. Ngươi tìm trên người ta, trong đó có một chiếc hộp màu bạc, đó là thiết bị liên lạc giữa ta và bọn họ, chỉ cần không bị gây nhiễu là ngươi có thể nói nói chuyện với bọn."

Nhìn mập mạp lục lọi người mình, James nói:"Nếu như ngươi muốn sống sót, tốt nhất là hãy rời khỏi nơi này trước khi Stephen hoặc Reinhardt khống chế được không quân. Hệ thống phòng không của cái nhà tù này không bảo vệ được chúng ta đâu."

"Yên tâm đi, cái thằng con ngu ngốc ấy của ông sợ lính của mình bị tấn công nên đã sớm làm Thiên Võng bị tê liệt rồi. Chờ hắn dọn dẹp xong các căn cứ không quân thì quyền quản lý bầu trời đã sớm nằm trong tay của ta rồi...... Trừ phi, hắn có thể phá hủy mấy vạn trận địa tên lửa phòng không trải khắp Mosky này." Mập mạp giơ tấm thẻ của James lên, "Huống hồ, còn có các hạm đội vũ trụ vẫn trung thành với ông, chỉ cần ta liên lạc được với bọn họ mà thôi!"

"Ngươi là đệ tử của Russell, là gã trung úy Leray đã nhìn thấu kế hoạch của hắn?" James nhìn vẻ mặt ngây ngô của mập mạp, chợt nhớ tới báo cáo của Gordon, "Ngươi chính là biến số!"

"Biến số?" Mập mạp cười bỉ ổi, "Ta không phải là biến số gì hết, chẳng qua chỉ là một kẻ có sở thích củ hành ông mà thôi. Tỷ như lúc ông đang định ăn cơm thì kể chuyện mất vệ sinh, lúc ông muốn đi ngủ thì gọi điện thoại quấy rầy, lúc ông đang đi trên đường thì nhảy ra hù dọa, lúc ông cần yên tĩnh thì bật loa thật to. Dù sao, ông càng buồn thì đây lại càng vui!"

"Nếu như những gì ta làm có thể khiến cho cuộc sống của ông lệch khỏi quỹ đạo, vậy thì......" Mập mạp nhún vai, nói, "Ông gọi ta là biến số thì cũng không sai đâu."

James bỗng bật cười, lão cảm thấy tất cả thật chẳng ra làm sao, cái gã biến số béo múp ban đầu xa tận chân trời mà giờ lại xuất hiện ở ngay trước mặt, thế mà đến bây giờ lão vẫn còn không biết, rốt cuộc là hắn hại mình hay là hắn cứu mình. Lão thầm nghĩ, có lẽ ngày ấy đáng ra nên nghe theo kiến nghị của Gordon, phái thêm người đi xử lý tên béo này cho rồi.

"Bốp!" Lại một cái bạt tai nữa đánh vào mặt James, làm cho tiếng cười của lão im bặt,

"Cười cái xxx gì mà cười, ông đây đang gấp bỏ con mịa lên đây này!"

"Tạm thời ngừng gây nhiễu điện tử, ta phải gọi điện thoại." Mập mạp vừa chuẩn bị mở chiếc hộp kim loại, vừa nói với Tự Do chiến sĩ ở bên cạnh.

Nguồn gây nhiễu nhanh chóng ngưng lại, thiết bị liên lạc quân dụng ở dưới đáy hộp được khởi động trở lại, vốn dĩ nó có khả năng chống nhiễu rất mạnh, nhưng với nguồn nhiễu cực mạnh tác động trực tiếp ở cự ly gần như ở Abnosker thì cũng đành chịu chết.

"Đội quân ấy của ông có phiên hiệu là gì, chỉ huy là ai?"

"Vệ đội bí mật trực thuộc hoàng đế, Thần Tích quân đoàn, thành viên ba ngàn ba trăm người, sĩ quan chỉ huy...... Zola."

"Zola?" Mập mạp kinh ngạc nói, " Quân đoàn trưởng tiền nhiệm của Thần Thoại quân đoàn? Cái lão già ấy bây giờ cũng phải bảy chục tuổi rồi đấy!"

James sa sầm mặt, gật đầu nói:"Đúng vậy, hắn là người duy nhất mà ta tin tưởng."

Mập mạp bĩu môi:"Phải nói, hắn là người duy nhất bây giờ còn tin tưởng ông." Hắn kết nối kênh liên lạc, quay lại nhìn James, "Ta nghĩ nhất định ông sẽ nhận ra được giọng nói của Zola, mà lão ta tất nhiên sẽ chấp hành bất kỳ mệnh lệnh nào của ông một cách vô điều kiện, đúng không?"

"Bệ hạ......" Trong bộ đàm truyền đến một thanh âm đầy sung mãn.

Thấy James gật đầu, mập mạp liền giả dọng lão, nói:"Tướng quân Zola, bây giờ ta rất an toàn. Tình huống bên ngoài ta cũng đã biết rồi, ta cần ngươi phối hợp. Mệnh lệnh của ta là, không để cho bất cứ đôi quân nào tiến vào nhà tù. Bây giờ, ở phía bắc đang có dấu hiệu hoạt động của quân đội, nếu như đó là binh lính của ngươi thì lệnh cho chúng dừng lại và tiến hành cảnh giới, nếu như không phải, tiêu diệt!"

"Tuân chỉ, thưa bệ hạ!"

Mập mạp tắt tín hiệu, cười nói với James:"Quy mô của cái Thần Tích quân đoàn này chỉ bằng một phần tư của Thần Thoại quân đoàn, tốt nhất ông nên cầu khẩn bọn họ có thể câu thêm được chút thời gian. Bất quá, nghe giọng nói thì vị tướng quân Zola kia cũng không giống mấy lão già không ngồi dậy khỏi giường được đâu nhỉ."

***

Zola điều khiển một chiếc [ Cuồng Long ] đã được 'độ' đến gần như biến dạng, nhất mã đương tiên, tiến thẳng vào đội hình địch.

Kể từ khi rời khỏi Thần Thoại quân đoàn, đã qua nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên lão lại được nếm cảm giác xung phong giữa mưa đạn kẻ thù.

Là một cựu binh đã bảy mươi tuổi mà vẫn có thể giữ được tốc độ tay mỗi giây ba mươi lăm nhịp, Zola cảm thấy rất hài lòng đối với biểu hiện của mình.

Nhanh chóng tránh khỏi phát pháo của một robot [ Tam Đầu Khuyển ], [ Cuồng Long ] tư thế đột kích tốc độ cao mà sấn tới. Chỉ trong nháy mắt, chiếc robot bề ngoài có vẻ cực kỳ khoa trương này đã tông vào ngực [ Tam Đầu Khuyển ], những chiếc gai tua tủa trên người nó đâm xuyên qua lớp vỏ giáp, ghim chặt [ Tam Đầu Khuyển ].

Những chiếc gai nhọn này phá vỡ mọi lớp giáp, đâm sâu vào tận khoang điều khiển, giết chết toàn bộ tổ lái. Màn ra mắt này của Zola khiến cho tất cả binh sĩ phải há hốc cả mồm.

Zola – vị quân đoàn trưởng tiền nhiệm của Thần Thoại quân đoàn này cũng không lựa chọn kết thúc chiến đấu một cách đơn giản như vậy, mà ngược lại, đây mới chỉ là bắt đầu!

Lão quát to một tiếng, đao laze trên tay [ Cuồng Long ] đã được nạp đầy năng lượng, lóe lên những tia sang chết chóc. Thân thể cao lớn và công suất mạnh mẽ của [ Tam Đầu Khuyển ] vào lúc này đã hoàn toàn mất đi tác dụng, đứng trước tốc độ tuyệt đối nó thực sự yếu ớt vô cùng...... Nó bị một đao chém rụng chân cơ giới, còn hai cánh tay của nó thì đã rời khỏi thân thể trước cái chân kia rồi.

Chỉ một đao, chiếc [ Tam Đầu Khuyển ] đã trở thành một đống sắt vụn.

Mấy chiếc [ Thánh Khải 22] ở bên cạnh [ Tam Đầu Khuyển ] còn chưa kịp phản ứng trước sự đột phá của [ Cuồng Long ] thì đã không còn thấy bóng dáng đối phương. Lúc này, [ Cuồng Long ] đã chộp lấy thân thể [ Tam Đầu Khuyển ] làm khiên chắn, húc mạnh về phía trước, đội hình robot của Garanes lập tức bị khoét thủng một lỗ hổng.

Pháo năng lượng, tên lửa bay toán loạn, sau một tiếng nổ lớn, lồng năng lượng vốn đã chuyển sang màu đỏ của [ Tam Đầu Khuyển ] cuối cùng cũng bị phá hủy. Sau khi khói bụi tan đi, binh lính của Garanes bỗng phát hiện [ Cuồng Long ] giống như một con mãnh hổ nổi điên giờ đã xâm nhập được vào tới trung tâm đội hình.

Ở phía sau nó là một con đường bằng máu với ba chiếc [ Thánh Khải 22] đã ngã xuống!

[ Cuồng Long ] không dừng lại chút nào, tay trái nó đấm vỡ buồng lái của một chiếc [ Thánh Khải 22], đao laze trên tay phải chém một [ Thánh Khải 22] khác thành hai đoạn, còn hai khẩu pháo năng lượng ở bả vai và eo của nó thì trùm một cơn mưa đạn lên chiếc [ Độc Trùng ] ở phía trước.

Nhưng khoảng cách giữa nó và [ Độc Trùng ] lúc này đã chỉ còn không tới hai mươi mét!

Ở khoảng cách cực gần này mà nổ pháo thì chỉ có thể nói là lối đánh đồng quy vu tận, còn kẻ điều khiển chiếc [ Cuồng Long ] này thì không biết đã đứt bao nhiêu dây thần kinh rồi!

Trên thân chiếc [ Độc Trùng ] khổng lồ nổi danh với khả năng phòng ngự siêu cường không ngừng vang lên những tiếng nổ lớn, những phát pháo liên hoàn này làm cho lồng năng lượng của nó nhanh chóng biến thành màu đỏ sẫm. Thân thể [ Độc Trùng ] thoáng run rẩy, sóng xung kích cùng những mảnh vỡ do những cú nổ tạo ra khiến cho tất cả robot xung quanh nó trong phạm vi mấy chục mét đều bị ảnh hưởng.

Chiếc [ Cuồng Long ] cũng không ngoại lệ, nó bị sóng xung kích hất tung ra ngoài, lồng năng lượng cũng biến thành màu đỏ, chẳng qua là nhạt hơn một chút so với [ Độc Trùng ]. Còn đang ở giữa không trung, chiếc robot làm cho tất cả mọi người phải cảm thấy sợ hãi này đã hơi chút điều chỉnh tư thế, chỉ nghe "viu" một tiếng, một quả tên lửa tầm ngắn đã bất ngờ được bắn ra. [ Độc Trùng ] không có cơ hội để tránh né, khoảng cách hơn mười mét thực sự là quá ngắn, tên lửa vừa bắn ra đã đánh trúng mục tiêu.

Trong ánh lửa chói mắt, lồng năng lượng của [ Cuồng Long ] đã biến thành màu đỏ sẫm, thế nhưng trong quá trình bay người, nó vẫn kịp tiện tay chém gục thêm một chiếc [ Thánh Khải 22] rồi mới tách ra khỏi đội hình đối phương, trở lại vào giữa một đám [ Cuồng Long ] đang hung mãnh xông tới.

Điền Hành Kiện đứng trên sân thượng khu giam giữ, máy quét của [ Logic ] đang khẩn trương tiến hành phân tích kết cấu của [ Cuồng Long ]. Mập mạp thử mô phỏng vài động tác, khóe miệng khẽ nhếch lên, " Biện pháp tốt nhất để đối phó với một gã điên, chính là dùng một kẻ còn điên cuồng hơn hắn!"

-------*-------

----------oOo----------

*****

Phút chốc đã mất đi hai tiểu đoàn, Garanes hiểu rõ rằng bây giờ việc duy nhất hắn có thể làm chính là thừa dịp Sư đoàn 59 trong tay vẫn còn một trung đoàn mau chóng phá vòng vây. Binh lính của hắn mặc dù đều là lính cựu lăn lộn máu lửa trên chiến trường, nhưng giờ phút này tất cả đã mất đi đấu chí.

Một tiểu đoàn bị lưới lửa phòng không dày đặc của Anosker bắn rơi, một tiểu đoàn khác thì trúng mai phục của kẻ địch. hai trung đoàn robot chỉ trong nháy mắt đã bị tiêu diệt gần một nửa, sĩ khí hoàn toàn sụp đổ!

Đối phương cũng chỉ là một trung đoàn thiết giáp, nhưng cái trung đoàn này tuyệt đối không phải giống như binh lính của Garanes. Phương thức chiến đấu của bọn họ giống hệt như của Thần Thoại quân đoàn, cũng là áp sát cận chiến, cũng là di động né tránh, cũng là công kích hung mãnh, cũng là dũng cảm không sợ chết. Thậm chí, so với Thần Thoại quân đoàn, bọn họ dường như già dặn hơn, kinh nghiệm hơn, cuộc tàn sát của bọn họ cũng trơn tru nhẹ nhàng hơn!

Nhất là chiếc robot [ Cuồng Long ] thủ lĩnh, hắn giống như một thanh kiếm sắc bén, có thể đột phá mọi hàng phòng ngự chắc chắn nhất. Mà chỉ cần một lổ hổng bị mở ra, đám robot theo sau sẽ ào vào phá tan mọi đội hình thành từng mảnh nhỏ.

Không ai có thể chống đỡ nổi bọn họ, bọn họ phối hợp quá ăn ý, ăn ý đến độ làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.

Tựa như, vĩnh viễn cũng không ai có thể để phá vỡ hoặc là đánh bại bọn họ, bọn họ chẳng qua chỉ là không ngừng phân tán, đột tiến, hợp vây, phòng ngự, che chắn cho nhau. Nhưng thứ mà sự phối hợp như chảy mây trôi này của bọn họ mang đến cũng không phải là một biểu diễn hoàn mỹ, mà là một cuộc tàn sát.

Tỷ lệ 170 - 0!

Đây là tỷ lệ quái đản gì chứ? Tỷ lệ như vậy chắc chắn không xuất hiện trên sân vận động, không cuất hiện ngay cả với võ sĩ quyền anh vĩ đại nhất, lại càng không thể xuất hiện trên chiến trường. Điều này chỉ có thể xảy ra khi một gã lực sĩ thân cao hai thước, thể trọng hơn trăm cân đi đánh một đưa tẻ thân cao không tới một thước, thể trọng không quá ba mươi cân!

Chỉ có những trận đấu hoàn toàn không công bằng như vậy mới có thể xuất hiện cái tỷ lệ này.

Thực sự là bây giờ, Garanes cảm thấy mình giống như đứa trẻ bị một võ sĩ quyền anh giáng cho một trăm bảy mươi cú đấm, còn mình thì một chút sức lực để trả đòn cũng không có. Nhìn những robot lần lượt ngã xuống mặt đất, nhìn đối thủ giống như một đám sói dữ điên cuồng tấn công mà lại không bị lấy một vết xước, có ai lại không chán nản sợ hãi không cơ chứ?

Huống hồ, Garanes hiểu rất rõ, cho dù hắn không muốn rút lui thì binh lính của hắn cũng chẳng có tinh thần mà chiến đấu nữa.

Đội hình đã rối loạn, binh lính chỉ còn biết cuống cuồng né tránh, đạn pháo bắn lung tung. Nếu tình hình cứ tiếp tục thế này tình tất cả sẽ chết sạch. Nhiệm vụ cho dù có quan trọng cỡ nào đi chăng nữa mà không mạng thì cũng chẳng thể hoàn thành.

Để làm một sĩ quan chỉ huy tôt thì phải biết lúc nào nên tiến, khi nào phải lui, tuyệt không do dự!

Nhưng, lui đi đâu đây?

Phía sau là một con đường phủ đầy xác robot. Hai bên là những tấm lưới thép gai che kín. Nếu như lựa chọn chạy dọc theo các lớp lưới để tiến hành phá vòng vây, tất cả các robot sẽ để hở diện tích chịu tấn công rất lớn, hơn nữa sẽ không cách nào lập trận địa cầm chân địch. Đối phương hoàn toàn có thể lựa chọn tránh né trận địa mà tiến di động song song, đợi đến khi trung đoàn 2 bị kéo dãn thành một con rắn dài, bọn chúng sẽ dễ dang ra chiêu đánh vào bảy tấc!

"Đội hình phòng ngự, chia thành ba đường, rút lui về phía nhà tù." Garanes quyết đoán hạ lệnh. Hệ thống liên lạc không hoạt động, hắn chỉ có thể sử dụng thiết bị khoách âm và ký hiệu bằng tay để chỉ huy.

Garanes rõ ràng là một sĩ quan chỉ huy quan ưu tú, duới tình huống như thế này mà vẫn có thể có những quyết định phù hợp, đó là lựa chọn một lần nữa đạp lên con đường tử vong đi về phía nhà tù.

Nếu chỗ mìn chống cơ giới kia đã bị kích nổ, như vậy thì ít nhất khi đi qua chỗ này sẽ không còn phải lo né tránh nữa, con đường tử vong sẽ trở thành lối đi an toàn. Ngoài ra, lợi dụng địa hình chật hẹp do các đoạn lưới rách gây ra là có thể lập nên một điểm chốt cầm chân địch do robot hạng năng [ Mãnh Thú II] làm chủ lực. Hiện tại đây là biện pháp duy nhất có thể kìm hãm phương thức tiến công của [ Cuồng Long ].

Hơn nữa, như vậy thì hậu đội có thể thoải mái tiến hành rút lui, không bị hỗn loạn phía trước ảnh hưởng. Lấy công làm thủ, xông vào nhà tù, lấy đi thứ cần lấy trước đối đối phương, như vậy tất cả sẽ lại nắm trong tay hắn.

Mệnh lệnh của Garanes lập tức được chấp hành, dưới sự bọc lót của những robot hạng trung, mấy trăm lượng chiếc [ Thánh Khải 22] nhanh chóng xông vào bên trong nhà tù.

Nhưng khi sắp đột phá được lớp lưới cuối cùng, điều mà Garanes lo lắng nhất cuối cùng cũng xuất hiện. Hai bên góc khu giam giữ, hơn ba trăm robot chia làm ba đường đang sẵn sàng đón chào hắn.

Đây là một đám robot kiểu gì thế này! Cơ hồ tất cả các loại robot của Gatralan đều có mặt ở đây. Nào là robot quân dụng như [ Thánh Khải 22], [ Thánh Kiếm 16], [ Tam Đầu Khuyển ], [ Độc Trùng ], [ Mãnh Thú II ], còn có các loại robot tư nhân như [ Cụ Phong ], [ Viên Nguyệt ], [ Nelson ] v... v... , rõ ràng là một đám thổ phỉ bát nháo.

Còn chiếc robot đang xông lên kia cũng là một chiếc [ Kim Cương ] cực kỳ te tua.

Garanes nhanh chóng đưa ra phán đoán, hắn thầm nghĩ có lẽ sẽ binh lính trong tay khi đột phá sẽ phải chịu chút ít tổn thất, nhưng chỉ cần đột phá được đám quân hỗn tạp kia là hắn có thể dựa vào địa hình Abnosker giành lấy cơ hội nghỉ ngơi. Hắn điều khiển robot giơ tay lên, bàn tay khép lại thành đao chém mạnh xuống rồi quát lớn:"Đột kích!"

[ Thánh Khải 22] lại một lần nữa tăng tốc độ đột kích, các khớp chân cơ giới đột nhiên phát lực, lao thẳng tới đối phương ở phía trong lớp lưới.

"À húúúúú!" [ Kim Cương ] cũng đột ngột hú lên một tiếng, thân thể cao lớn phóng vọt lên, thân hình lắc trái lắc phải, né tránh được tất cả pháo năng lượng của đối phương. Chỉ với vài bước nhảy, nó đã nhanh chóng đến gần chỗ lưới rách, hai tay vung ra giống như tinh tinh bắt được một con gà, roẹt một cái, [ Thánh Khải 22 ] đã bị xé thành hai nửa.

Rồi sau đó đám robot tạp nham kia lập tức tản ra thành đội hình nửa vòng tròn, pháo năng lượng cùng tên lửa chẳng thèm quan tâm đến sự sống chết của [ Kim Cương ], cứ thế điên cuồng khai hỏa.

Đúng lúc sắp bị một đám robot tựa hồ muốn giết người diệt khẩu bắn nát thành cám, [ Kim Cương ] đột nhiên nhảy bật lên, trên không trung lộn người một cái lao vào giã đội hình đột kích của [ Thánh Khải 22]. Cơn mưa đạn pháo dày đặc xẹt qua dưới chân nó, trông như một ngôi sao chổi vút bay, bắn thẳng vào chính diện đội hình Garanes, lồng năng lượng của hơn mười chiếc [ Thánh Khải 22] chỉ kịp lóe lên một cái, robot đã biến thành những quả cầu lửa.

"Đây là cái kiểu đánh gì vậy?"

Nhất thời, hầu hết mọi người đều ngây cả ra. Bị đả kích nhất chính là Garanes, hưng phấn nhất chính là Zola, kinh ngạc nhất chính là Bonnie và James, kinh hãi nhất chính là Susan, còn lo lắng nhất, đương nhiên là An Lôi.

[ Kim Cương ] đúng là một người điên, mà đám robot tạp nham phía sau hắn cũng cóc phải là người bình thường.

Thực đúng là một đám tâm thần xổng trại!

Trong lúc nhất thời chỉ nhìn thấy một đám robot hỗn loạn hú hét, cho dù có ở xa cũng có thể nghe thấy thanh âm của bọn họ.

"Xem chiêu này của tao, thế nào?"

"Như c*t, phải chú ý hướng gió, góc độ. Nhìn tao đây này, đánh trúng rồi, thấy chưa!"

"Mẹ kiếp, rõ ràng là mày nhắm vào thằng bên cạnh cơ mà!"

Tất cả mọi người há hốc mồm nhìn đám người điên này, kỹ thuật ăn hôi, cắn trộm, đánh hội đồng của bọn họ rõ ràng là còn xịn hơn cả của Thần Tích quân đoàn. Hỏa lực yểm trợ chính xác, kỹ thuật cận chiến cao cấp, tiến lui ăn ý phối hợp, đoàn [ Thánh Khải 22] chia làm ba đường liều mạng đột phá hoàn toàn không thể nào xông được ra, hễ mở được lỗ hổng nào là lại bị bắn cho thành tro bụi.

Còn chiếc [ Kim Cương ] điên của điên kia lại là tiêu điểm trong mắt mọi người. Nó như một con vượn hoang động dục ở giữa một đàn gà, trái tóm phải giật, cứ thế lại thêm một chiếc [ Thánh Khải 22 ] bị nó phá tan nát thành những mảnh vụn một cách dã man.

Đội hình đột kích kín kẽ lúc này lại trở thành một cơn ác mộng, binh lính của Garanes như một đàn gà con chỉ ccòn biết chạy tứ tán, cố gắng tạo khoảng cách với cái con tinh tinh đang nhe nanh múa vuốt kia.

Tinh tinh nhe răng cười "he he!" đầy gian ác, nhảy nhót lung tung, vô số đạn pháo và tên lửa bay tới bay lui quanh người nó, thế nhưng nó lại luôn có thể 'may mắn' tránh thoát, sau đó lại lao vào giữa đám robot, lại một lần nữa tạo ra sự hỗn loạn gà bay chó chạy.

An Lôi vừa lo lắng lại vừa sợ hãi. Đây là lần đầu tiên nàng tận mắt nhìn thấy mập mạp chiến đấu, nàng si nhìn hắn, rồi đột nhiên không được bật cười một tiếng khi thấy hắn hú hét truy đuổi hai chiếc [ Thánh Khải 22]. Nhưng ngay khi hắn tóm cổ được một tên thì chợt phát hiện ra đang có hai robot [ Mãnh Thú II] đã chờ sẵn ở phía trước, chỉ thấy [ Kim Cương ] hơi sửng sốt một chút, cả người run run, lập tức kêu loạn lên, vứt bỏ con mồi trong tay rồi nhảy bật lên giống như một con thỏ bị ong đốt đít, thân hình như hóa thành một ảo ảnh, bước đi như bay, cướp đường chạy như điên trước khi bị hỏa lực đối phương nướng chín.

Cùng nhìn chăm chăm vào [ Kim Cương ] như An Lôi, thế nhưng trong lòng Bonnie là một cảm giác khác. Năm giây, chỉ cần năm giây, [ Kim Cương ] đã có thể thoát thân khỏi cạm bẫy mà đối phương dày công bố trí! Nhìn nó hăng hái ngẩng cao đầu lao vào đám robot, Bonnie lại một lần rung động sâu sắc.

Cái gã mập mạp thoạt nhìn đầy vẻ ngây ngô hèn mọn, cái gã sắc lang hai mắt sang quắc nhìn nàng, gián điệp của Liên bang Leray, chuyên gia cơ giới, bậc thầy khiêu vũ, cao thủ cận chiến, một kẻ đang khóc có thể chuyển ngay sang cười này bây giờ đang phát huy toàn bộ tính năng của [ Kim Cương ], tung hoành giữa trận địa robot đối phương. Rốt cuộc, con người nào mới thật sự là hắn?

"Chính là hắn! Người này đã nhìn thấu kế hoạch của Russell ở Millok, cũng đã cứu thoát Russell khỏi tay ta......" Giọng nói của James vang lên bên tai Bonnie, nàng vội quay đầu lại thì nhìn thấy vẻ mặt đầy trào phúng của lão.

"Ban đầu, vô luận Gordon nói thế nào, ta cũng không thèm để tâm đến một kẻ như vậy. Ai mà ngờ được, cái kẻ đó lại có thể đi tới bên cạnh ta, hơn nữa còn bắt chúng ta làm tù binh! Hắn là một thiên tài......"

James nghiêng đầu nhìn Bonnie, "Không phải vậy sao?"

Bonnie im lặng gật đầu. Cái gã mập mạp này đã đánh lừa tất cả Gatralan mọi người. Vô luận là về phương diện kiến thức cơ giới, võ thuật hay là kỹ năng điều khiển robot, tất cả đều nói lên rằng người này là một thiên tài.

Hai người chăm chú nhìn những động tác của [ Kim Cương ], nhất thời có chút trầm mặc. Cả hai đều không biết rằng cái kẻ được gọi là thiên tài này thực ra cũng không phải là thông minh tuyệt đỉnh như họ nghĩ, chỉ có điều bởi vì hắn đặc biệt sợ chết, cho nên hắn mới chuyên tâm dốc sức học tập kỹ năng, chỉ cần hữu dụng thì hắn quyết không bỏ qua]!

"Ta không tìm ra được nhược điểm của hắn, người này tựa hồ không quan tâm đến bất cứ thứ gì." Đang im lặng, James đột nhiên mở miệng, "Cho nên, ta hy vọng ngươi có thể tiếp cận hắn, ánh mắt hắn nhìn ngươi dường như có chút vấn đề đấy."

Bonnie kinh hãi nhìn James.

Tựa hồ không cảm giác được ánh mắt kinh hãi của Bonnie, James nói một cách đầy thong dong:"Chuyện của người và Reinhardt, ta hiểu. Bất quá, nếu hắn đã phản bội ta mà lại không nói cho ngươi biết, như vậy rõ ràng là hắn cũng đã phản bội ngươi. Để hiểu rõ một người, thời gian không phải là tất cả, và có lẽ, ngươi vẫn chưa thực sự hiểu rõ hắn!"

Bonnie nhìn người mà mình đã tuyên thệ trung thành, đôi môi xinh đẹp của nàng run run, nhất thời tâm tình hoảng hốt, không biết nên nói gì cho phải.

-------*-------

----------oOo----------


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-793)