← Ch.198 | Ch.200 → |
Thiếu hụt của [Kim Cương] cải tiến, tự nhiên là do gã tiện nhân mập mập lưu lại, thậm chí còn không phải chỉ có một chỗ.
Có cơ hội làm cho con hồ ly béo này rơi vào ổ gà, lấy tính cách của gã mà nói, nếu không lôi ra được vài cái "cửa sau" thì chắc chắn cả người đều sẽ mất đi hào quang, đến nằm mơ cũng nghe thấy lương tâm bị khiển trách.
Sau khi sự kiện Abnosker qua đi, trải qua thẩm tra tù phạm cùng quý tộc và cai ngục còn may mắn sống sót, Thần Thoại Quân Đoàn từ các loại tin tức tổng hợp suy đoán ra người bắt cóc James chính là người đã bị Bruce tống vào trong ngục Abnosker, kĩ sư Trương Nguyên và cũng chính là người anh hùng trong cuộn băng tuyên truyền của Liên bang Leray, Điền Hành Kiện.
Mặc dù tướng mạo có sự khác biệt rất lớn mà không thể xác định đó là cùng một người, trên cơ bản chuyện gã Trương Nguyên này là đặc công do Liên bang Leray phái tới cũng là chuyện chắc như đinh đóng cột, không có bất cứ nghi ngờ gì nữa.
Bởi vậy, toàn bộ thành viên trong tiểu tổ nghiên cứu mà Trương Nguyên lãnh đạo đều bị đình chỉ công tác, từng người bị tiếp nhận thẩm tra. Mà tất cả các công tác thiết kế Trương Nguyên đã từng tham dự qua cũng tức thì bị xét duyệt lại một lần nữa.
Dưới sự đích thân chủ trì của Reinhardt, thứ được xét duyệt quan trọng nhất chính là thứ mà trong thời hạn Trương Nguyên thực hiện nghĩ vụ với Thần Thoại Quân Đoàn chủ trì thiết kế robot chủ lực, [Kim Cương] cải tiến.
Nếu đổi lại là trước đây, [Kim Cương] tự nhiên không thể trở thành robot chủ lực tiếp tục sử dụng được nữa, thế nhưng, khiến cho Reinhardt bất đắc dĩ chính là, khi chính biến qua đi, toàn bộ trật tự xã hội Gatralan cùng hoạt động kinh tế đã hoàn toàn lâm vào tê liệt. Ở cái quốc gia này, ngoại trừ chiến tranh cùng giết chóc, cũng không còn phân biệt ra được cái gì. Dân chúng lưu lạc đói khổ, ngày cả quân đội cũng chỉ có thể bảo đảm cung cấp cơ bản, lúc này mà muốn phát triển cùng chế tạo robot kiểu mới đại quy mô trang bị cho quân đội, thật đúng là mơ tưởng hão huyền.
Sau khi trải qua kiểm nghiệm lại một lần nữa của hơn bảy mươi vị chuyên gia nghiên cứu robot đức cao vọng trọng của quân đoàn, một số chỗ thiếu hụt của [Kim Cương] cải tiến chẳng hạn như sự bất ổn của thiết bị thăng bằng khi chuyển hướng, điểm mù thị giác của 1% giây khi gặp công kích 0 độ đến 180 độ bên cánh (khó dịch vãi -nd), ... đều được lôi ra từng cái rồi tiến hành sửa chữa. Về sau, trong mấy lần chiến đấu của Thần Thoại Quân Đoàn cũng không phát hiện ra chỗ thiếu hụt nào quan trọng, cộng thêm kẻ địch chủ yếu của Thần Thoại Quân Đoàn lúc này, cũng không phải là Liên bang Leray đã bị phong bế trong hai cái tinh vực mà là các thế lực chính trị quốc nội. Vì thế, Reinhardt nguyên bản vô lực thay đổi robot cũng chỉ có thể tiếp tục dùng [Kim Cương] cải tiến làm robot chủ lực của quân đoàn đi chinh chiến.
Reinhardt cũng không biết, vì quyết định này của hắn mà mập mạp khi nhìn thấy Thần Thoại Quân Đoàn vẫn tiếp tục sử dụng [Kim Cương] cải tiến liền cười đến độ muốn bò lăn ra đất.
Đối với cái gã tử mập mạp này mà nói, trừ phi Thần Thoại Quân Đoàn hoàn toàn thay đổi robot, bằng không, chỉ cần bọn họ vẫn cứ sử dụng [Kim Cương] cải tiến, gã vẫn nắm chắc trong tay phần thắng khi chiến đấu.
Phải biết rằng, thời điểm ban đầu thiết kế chỗ thiếu hụt, nghĩ đến chính mình sau khi chấp hành xong nhiệm vụ cứu viện thân phận sẽ khó tránh khỏi bị bại lộ, mập mạp vì vậy phải cố gắng động một phen tâm tư.
Đã phải thiết kế một chỗ thiếu hụt, chỗ đó phải thật ác độc.
Muốn sau này chiến đấu có thể dựa vào một chiến sĩ điều khiển robot phổ thông mà thu được lợi ích, lại muốn làm cho đám Gatralan kiểm tra không được, tuyệt nhất là còn muốn làm cho dù có kiểm tra được cũng không có cách nào tiến hành thay đổi.
Trải qua sửa chữa khắc khổ, cuối cùng, mập mạp rốt cục quyết định đem bộ phận then chốt nhất của chỗ thiếu hụt đặt trên thiết bị chuyển hóa năng lượng ở bụng dưới (tiểu phúc) trong thiết kế trung vị ban đầu, chỉ cần trong chiến đấu tạo thành đả kích đối với thứ này, robot khi mất đi cung ứng năng lượng chỉ có thể để mặc cho người ta nhào nặn.
Trong công tác cải tiến robot, bởi vì [Kim Cương] từ hình thái nhân hình chuyển sang thú hình, kết cấu xảy ra biến hóa khá lớn, hệ thống truyền động nguyên gốc của ngực, hai vai, bụng dưới và đùi hoàn toàn là dùng hình thức chuyển động mới, vì thế những trang bị ban đầu ở những vị trí này nhất định phải tháo xuống.
Mập mạp khi thiết kế, một vòng lại một vòng bố trí toàn bộ cấu tạo robot, cũng cuối cũng định ra được sơ đồ cải tạo kết cấu thay đổi ít nhất hơn nữa hiệu quả cũng tốt nhất, thần không biết quỷ không hay mà đem thiết bị chuyển hóa năng lượng di chuyển hai mươi cm về phía lưng bụng dưới.
Di chuyển hai mươi cm vốn cũng chẳng có gì đáng kể, trong đo lường kiểm tra trạng thái tĩnh của [Kim Cương], vị trí thiết bị chuyển hóa năng lượng trên căn bản là không có ẩn họa không an toàn, thế nhưng, trong thiết kế của mập mạp, đó là một cái tròng cổ nhiều vòng.
Bởi vì thiết bị chuyển hóa năng lượng là bộ phận tiếp cận nhất đối với động cơ, lúc động cơ đảm nhận thực hiện sự di chuyển cao độ, chấn động mạnh của động cơ sẽ dẫn đến va chạm cùng các bộ phận phụ cận, vì thế, phụ cận động cơ giống nhau đều có lưu lại khe hở lớn, mà ở trong thiết kế của mập mạp, thiết bị chuyển hóa năng lượng lại tới gần quá mức đối với động cơ.
Cái này đối với di chuyển bình thường của robot hoàn toàn không có gì ảnh hưởng, thế nhưng, khi robot chạy trốn hoặc chiến đấu, tất nhiên sẽ xuất hiện va chạm. Công ty Thánh Kỵ Sĩ đã từng đối với kết cấu của robot tiến hành qua thảo luận chuyên môn, thế nhưng, không ai có thể trong kết cấu chặt chẽ hợp lý như vậy tìm ra một vị trí thích hợp để sắp đặt thiết bị chuyển hóa năng lượng. Đến cuối cùng, chính mập mạp làm ra vẻ linh cơ chớp động, nghĩ ra một cái phương pháp thật tốt: hắn thiết kế một cái trang bị an toàn. Bình thường, cái trang bị này khi động cơ vận chuyển dưới công suất nhỏ thì sẽ không khởi động, còn khi robot ở trong trạng thái chiến đấu, thân thể đứng thẳng sẽ vì hệ thống thủy lực ở tứ chi mở ra mà tạo ra một cái khoảng trống, động cơ vì thừa nhận di chuyển quá độ mà rung động mạnh, thiết bị chuyển hóa năng lượng sẽ được hệ thống an toàn kéo xuống phía dưới, hạ thấp bốn mươi cm, vừa không ảnh hưởng tới công năng hóa lỏng cùng chuyển hóa, vừa tránh va chạm với động cơ.
Cái thiết kế này, đã từng làm cho các chuyên gia phê bình khen không dứt miệng, mập mạp cũng tự vì mình mà khen không dứt.
Đây là thiết bị tạo ra sau khi các bộ phận khác đã được định vị và hoàn thành, nếu như không muốn đổi vị trí của thiết bị chuyển hóa năng lượng mà nói thì phải điều chỉnh lại toàn bộ kết cấu của robot.
Nói cách khác, [Kim Cương] một khi cải tiến xong, tất cả đều đã được định hình, trừ phi triệt để loại bỏ hoặc tiêu tốn chi phí cực kì đắt đỏ một lần nữa cải tiến lại loại robot này, bằng không, chỗ thiếu hụt của mập mạp thiết kế căn bản là không có biện pháp giải quyết. Chỗ thiếu hụt này cũng chính là nơi đặt lòng tin của mập mạp để có dũng khí phát động tấn công đối với cả một trung đoàn của Thần Thoại Quân Đoàn. Mập mạp quá quen thuộc với [Kim Cương] do chính mình cải tiến rồi, dưới con mắt của hắn, những chiến sĩ Thần Thoại điều khiển [Kim Cương] cải tiến này, độ uy hiếp thậm chí còn kém cả những chiến sĩ Thần Thoại điều khiển [Ma Hổ]trước đây.
Chiến đấu nhanh chóng nghiêng về thế trận một chiều, hai tiểu đoàn chuẩn bị đi vào tiến công cao điểm ban đầu đã bị Phỉ quân hoàn toàn cắt đứt ra, căn bản là tổ chức không được kháng cự nào hữu hiệu.
Bởi vì đột nhiên phát động tập kích và nhanh chóng kiềm chế hai cánh của đoàn robot Thần Thoại khiến cho Thần Thoại robot bị dồn lại trong một khu vực chật hẹp vô pháp tiến hành phản kích hỏa lực đại quy mô, thế nên hỏa lực của robot hạng trung [Vinh dự 15] cùng robot hạng nặng [Nộ Hỏa] của Phỉ quân được dịp phát huy tới cùng cực, một bộ dạng như nhà giàu chơi nổi ném đá tảng xuống giếng (nguyên văn: 一副暴发户痛打落水狗的嘴脸, nhất phó bạo phát hộ thống đả lạc thủy cẩu đích chủy kiểm, 'đả lạc thủy cẩu'=đánh chó bị nước cuốn, ném đá xuống giếng, đánh kẻ sa cơ)
Mà chiến đấu cận thân của robot Phỉ quân lại càng làm cho các chiến sĩ Thần Thoại điên đầu hơn! Khi cùng đám robot lưu manh này đánh nhau, chỉ cần không cẩn thận môt tí là robot sẽ mất đi đông lực rồi trở thành một khối sắt vụn.
Chỗ thiếu hụt của robot tất nhiên là nguyên nhân đầu tiên làm Thần Thoại Quân Đoàn chịu phải đả kích nghiêm trọng, mà kiểu chiến đấu robot như vậy, lại càng nghiêm trọng hơn nữa, căn bản là vượt quá tưởng tượng của tất cả mọi người.
Một đám người khổng lồ sắt thép cao từ sáu tới mười hai mét, nặng mười đến tám mươi tấn, lại cùng ở một chỗ chém giết trong khu vực khe núi không quá vài km vuông, đó sẽ là tràng cảnh chấn động như thế nào? Những người chưa từng nhìn thấy cũng sẽ không bao giờ hiểu rõ được.
Đó có lẽ là tràng cảnh robot chiến đấu dày đặc nhất từ xưa tới nay!
Robot tràn ngập giống như hai ngọn dây leo khác biệt đang xen lẫn với nhau, song phương trong cao tốc đột phá, dây dưa, đánh giết nhau. Pháo hỏa hung mãnh phóng ra liên tục hết trong rừng cây lại trên sườn núi, hỏa hồng bạo diễm, khói đặc đen kịt, ánh lóe lên của lồng năng lượng, đạn năng lượng màu hồng bay lượn như đưa thoi, tất cả làm toàn bộ chiến trường như được trang điểm thêm muôn phần rực rỡ.
Những màu sắc này, không phải đại biểu cho rừng cây núi hoa lộng lẫy hay hào quang sinh mệnh chói lọi mà đại biểu cho nhân loại đang ở giữa sự hủy diệt kinh khủng.
Trong vùng núi chật hẹp này, chiến thuật mà Phỉ quân sử dụng, không phải là mấy thứ hỏa lực tầm xa, cơ động cao, thọc sâu, đột phá, đan xen, vu hồi, chia cắt hay tiêu diệt, theo một góc độ nào đó mà nói, công kích của bọn họ càng giống một đám lưu manh cổ đại giỏi về quần ẩu loạn đả hơn, hung hăng trong hỗn loạn mà tạo chết chóc, dường như điều đó đã thoát ra khỏi phạm trù của chiến tranh robot hiện đại rồi.
Robot, bởi vì được trang bị áo giáp cực nặng, cùng với năng lực cao tốc việt dã cơ động và năng lực tấn công tầm xa mãnh mẽ, từ lúc sinh ra tới nay, đều là chủ lực tuyệt đối ở trong chiến tranh. Trước thời đại năng lượng, robot cùng máy bay chiến đấu giống nhau, dựa vào hệ thống Thiên Võng đều có thể tiến hành tấn công chính xác địa điểm bất kỳ ngoài tầm ngắm (nguyên văn 视距外, thị cự ngoại), mà năng lực thích ứng cùng hệ thống nguy trang siêu cường của robot, so với máy bay chiến đấu lại càng bí mật cũng càng đầy năng lực tiềm phục sát thương (chỗ này khó nhai, tí nhầm -nd).
Mà theo đến cùng thời đại năng lượng, với sự ra đời của hợp kim siêu cấp, hệ thống chống trinh sát quấy nhiễu cùng lồng năng lượng cho đến hỏa lực bao trùm quy mô lớn, sử dụng siêu ngắm tấn công tầm xa vào bộ binh cùng quân lực phi thiết giáp, nguyên bản robot được trang bị có số lượng cực nhỏ đã biến hóa nhanh chóng rồi trở thành lực lượng quân sự đột kích mũi nhọn (面部队, diện bộ đội=???)
Lúc tấn công, dựa vào hỏa lực mạnh mẽ cùng năng lực cơ động siêu cường, đột phát chính diện chiến trường, đan xen, vu hồi, phá hủy trận địa của đối phương; lúc phòng ngự, yểm hộ toàn bộ bộ binh cơ giới hóa hoặc là tiến hành phản xung phong (tấn công ngược lại) hoặc là lợi dụng năng lực phòng không ngăn chặn tấn công từ trên không của đối phương, .. đó là những công tác chủ yếu của robot trong chiến tranh. Mà theo sự phát triển của chiến tranh, số lượng robot trang bị cũng được kéo lên tới một con số kinh khủng.
Có thể nói, trong chiến tranh hiện đại, robot chính là chúa tể tuyệt đối của chiến tranh trên mặt đất. Một sư đoàn thiết giáp có thể chính diên đánh tan hoặc thậm chí tiêu diệt toàn bộ sư đoàn bộ binh cơ giới hóa gấp năm lần mình. Chỉ cần kinh tế cho phép, sự thiết giáp hóa vô hạn liền trở thành mục tiêu chủ yếu của quân bị các quốc gia.
Bởi vì máy bay chiến đấu giá trị chế tạo đắt đỏ, bởi vì tính bí mật cùng cơ động và năng lực phòng không của robot, thế nên trong chiến tranh, thứ duy nhất có thể đối phó với lượng robot quy mô lớn, tựa hồ cũng chỉ có số robot với quy mô đồng dạng như vậy.
Vì vậy, chiến tranh hiện đại đã từ từ trở thành cuộc tranh đấu của các robot, mà ở trong chiến đấu giữa robot cùng robot, các loại vũ khí tiên tiến cùng thủ đoạn công kích tầng tầng lớp lớp, so sánh giữa mâu và thuẫn, trước sau vẫn là chủ đề phát triển robot.
Thần Thoại Quân Đoàn sớm đã ý thức được, cận thân chiến đấu, chính là đòn sát thủ của robot khắc chế robot, thế nên bọn họ cũng một mực nỗ lực theo cái phương hướng này. Trong vô số lần chiến đấu trước, bọn họ đều là lợi dụng sự phối hợp ăn ý của mình, trên chiến trường rộng lớn tới gần bộ đội thiết giáp của đối phương rồi cắn nuốt từng miếng từng miếng một. Thế nhưng, bọn họ cũng không hề nghĩ tới chính là, cận thân chiến đấu, lại còn có đấu pháp như vậy.
Những robot Liên bang này, phảng phất như là không có khái niệm về khoảng cách, sau khi bọn họ đem hai tiểu đoàn robot bot Thần Thoại áp chế tại một cái khu vực chật hẹp, cũng không hề đình chỉ mà ngược lại lại không ngừng đem từng đại đội robot một tiếp tục tập trung trong cái khu vực này, không ngừng tiến hành đan xen cùng chia cắt.
Trong một khu vực nhỏ hẹp này, hơn hai nghìn con robot dồn lại cùng một chỗ, hầu như đến cả một khoảng không gian mà quay người cũng chẳng có, các chiến sĩ Thần Thoại đều không rõ, những robot Liên Bang rốt cuộc là muốn chia cắt họ hay là muốn bị bộ đội của họ chia cắt.
Rất nhanh sau đó, Thần thoại chiến sĩ liền tỉnh táo lại, lúc Phỉ quân tiến hành dạng dồn ép đan xen điên cuồng, bọn họ mới phát hiện, tất cả không gian hoạt động cùng ngăn cách của mình đều đã bị chiếm hết, mà mỗi lần mình quay người, đều phải đối mặt với một đám robot lưu manh có tổ chức.
Đám robot Leray đổ nát này, tựa như một cuộn vải cực kỳ rách nát, vững chắc mà cuốn lấy Thần Thoại nhị đoàn. Bọn họ chia hai chiếc robot làm một tổ, một quấy rối một đánh lén, xuất thủ cực nhanh, động tác tàn nhẫn, ám chiêu xuất hiện liên tiếp, dưới thời khắc mấu chốt còn có cả can đảm dùng mạng đổi mạng, đây là điển hình của dạng không biết xấu hổ đồng thời cũng chẳng muốn sống!
Hơn nữa, sự đan xen của bọn họ cực kỳ có tổ chức, bất luận nhìn tán loạn thế nào, bọn họ thủy chung đều dùng sáu tổ nhỏ làm thành một trận hình đột kích tam giác, không ngừng vận động, xé rách đội hình của robot Thần Thoại, làm cho các chiến sĩ Thần Thoại hoàn toàn mất đi sự phối hợp tổ chức đã thành danh của mình, trong hoảng loạn cùng bất đắc dĩ chỉ có thể một mình mà đối mặt địch nhân có ưu thế, bị thôn phệ từng chút một!
"Ầm!"
Theo sự tản ra của hai chiếc [Dũng Sĩ Lãnh Đạo Giả] linh hoạt như khỉ, lại một chiếc [Kim Cương] ngã xuống, thân thể to lớn mất đi thăng bằng nằm thẳng cẳng trên mặt đất, tung lên một mảng bụi bặm.
Khóe mắt của O'sullivan đang giần giật, đúng là mình bị hung tinh cao chiếu, không nghĩ tới là ở Mosky lại đụng phải hai trung đoàn robot đặc chủng Leray biết rõ về chỗ thiếu hụt của [Kim Cương] cải tiến. Hơn nữa, trận chiến đấu này, lại hoàn toàn là xuất hiện dưới tình huống đội ngũ của hắn không hề có phòng bị. Trên chiến trường vài km vuông trước mặt này, [Kim Cương] không hề xây sát mà nằm xuống trên mặt đất cũng đã cao tới hơn bốn trăm chiếc, tiểu đoàn 1 và tiểu đoàn 2 bị vây khốn vẫn còn đang cố gắng chống cự lại, bất quá, sự chống cự của bọn họ ngày càng yếu ớt, bốn phía robot Leray cứ từng đợt từng đợt mà lên như thủy triều đang bào mòn dần tảng đá ngầm thành vô số khối, càng lúc càng nhỏ.
Tiểu đoàn 1 cùng tiểu đoàn 2 xong đời!
Mình cũng xong đời!
Tập kích bất ngờ, chỗ thiếu hụt trí mạng, thông tin bị cắt đứt, lúc này đều trở thành nhân tố làm Thần Thoại nhị đoàn rơi vào khốn cảnh. Nếu như không phải trong thời khắc mấu chốt, sáu chiếc máy bay chiến đấu của Deseyker cùng năm chiếc máy bay của Gatralan bay đến chiến trường tiến hành trợ giúp mà nói, Thần Thoại nhị đoàn lúc này đã sớm toàn tuyến rút lui hết rồi.
"Xông lên, xông lên cho ta!"
Phía trước cách O'sullivan không xa, đại đội trưởng đại đội cảnh vệ trực thuộc của hắn đang tức giận mà gào thét, đây đã là lần thứ ba đại đội cảnh vệ phải bất đắc dĩ thối lui trở về, thêm một lần trùng kích, đổi lại được, vẫn chỉ là số lượng lớn chiến đấu thương vong.
Sau khi phát hiện hai cánh đột phá vô vọng, tiểu đoàn 3 và tiểu đoàn 4 dưới chỉ huy của O'sullivan nhanh chóng hợp binh lại một chỗ, nỗ lực nhất cử đả thông thông đạo về phía tiểu đoàn 1 và tiểu đoàn 2. Thế nhưng, mặc dù hơn mười chiếc máy bay chiến đấu lúc cuối cùng chạy tới trợ giúp và luân phiên tấn công, đám người Leray vẫn như trước như một khối kẹo ngưu bì (ngưu bì đường??) to lớn mười phần đàn hồi, mặt dày da thô mà quấn lấy tiểu đoàn 1 và 2 ở phía sau, một điểm khe hở cũng không lộ ra!
O'sullivan phái ra tất cả đội dự bị bên cạnh mình, ngay cả đại đội cảnh vệ trực thuộc đều đem vào chiến đấu, nhưng vẫn như cũ không thể đột phá được ngăn chặn của Leray. Không chỉ như vậy, đại đội cảnh vệ sau ba lần phát động công kích lúc này cũng chỉ còn lại có sáu mươi phần trăm robot, những cái khác đều ngã xuống trong chiến đấu, tiểu đoàn 3 và tiểu đoàn 4 cũng đồng dạng tổn thất thảm trọng!
Đại đội trưởng đại đội cảnh vệ một bên lớn tiếng gào thét, một bên lại len lén liếc mắt nhìn O'sullivan, mặc dù biết rõ sự trùng kích như vậy là phí công, hắn cũng chỉ có thể lại tổ chức các chiến sĩ tiếp tục phí công như vậy, bởi vì, hắn không dám đến đối mặt với O'sullivan cả người tràn đầy tử khí kia. Hắn hiểu rõ thất bại thảm trọng như vậy đối với O'sullivan mà nói có ý nghĩa gì, hắn cũng không hoài nghi chút nào rằng, O'sullivan trước khi chết sẽ làm cho cả trung đoàn robot tuẫn táng theo y!
O'sullivan chỉ đang thừ người đứng nguyên tại chỗ, nhìn chiến trường quyện thành một nồi hồ dán, trong lòng như nguội lạnh, Reinhardt sắp tới thẳng đây, mà mình, lại đang phải đối mặt với thất bại thảm trọng nhất trong vòng năm mươi năm qua của Thần Thoại Quân Đoàn! Một lần mà mất tới hai tiểu đoàn, hơn nữa tổn thất của các tiểu đoàn khác, cũng đủ để cho Reinhardt băm mình ra thành từng mảnh.
Trong lúc mấy nghìn chiếc robot Thần Thoại Quân Đoàn cùng Phỉ quân đang cùng đụng độ chém giết nhau đến long trời lở đất, tại một cao điểm khác, đội quân robot Deseyker thế mà lịa chậm rãi co rút cùng với nhau, giống như một con rắn hổ mang gặp phải sự uy hiếp, dựng người đứng thẳng lên, giương cung bạt kiếm, bất kì lúc nào cũng có thể phát động tấn công như thiểm điện.
Đối tượng mà bọn họ đề phòng, tự nhiên là mấy trăm chiếc robot Leray lần lượt xuất hiện ở sau sườn núi khi lá cờ lớn màu hồng kia hạ xuống.
Lúc trung đoàn trưởng Duff của sư đoàn thiết giáp 191 Deseyker nhìn thấy hai trăm chiếc robot không rõ tên lần lượt xuất hiện bên cạnh chiếc [Ma Thú] rách nát kia, hắn nhận thấy hai mắt của mình, phảng phất như bị mặt trời chói chang thiêu đốt một cái, đau nhức bỏng rát!
Đối với Tự Do chiến sĩ đang hướng mặt bên chạy trốn hắn nhìn cũng như không thấy, đám người đó cùng Deseyker không có nhiều quan hệ, gần như trong nháy mắt khi đám người Leray kia xuất hiện, hắn đã ra quyết định, nhiệm vụ của mình, chính là cuốn lấy đội quân Leray, đợi quân mình đến! Đội ngũ robot Leray huy động đại kỳ đưa lên cửa này, mới là cái gai trong lòng của đế quốc Deseyker.
Hắn biết, Thần Thoại Quân Đoàn đang ở rơi vào khổ chiến, hắn cũng biết, nếu như mình có thể cho robot của mình tới tiếp viện cho bên cánh của Thần Thoại Quân Đoàn, rất nhiều khả năng có thể xoay chuyển thế cục, thế nhưng, hắn vẫn cứ một mực không dám di động!
Nếu như nói đội ngũ của mình như một con độc xà lúc nào cũng có thể phát đội tập kích trí mạng thì trên sườn núi, đội ngũ thoạt nhìn có vẻ suy suy sụp sụp kia, chính là một con ưng già lão luyện, đây là một loại cảm giác của thiên địch, làm cho người ta tâm phát lạnh.
Duff không có truyền đạt mệnh lệnh, hắn dùng sự trấn định truyền sang bộ hạ của mình, lẳng lặng nhìn chăm chú vào tình thế phát triển của chiến trường. Hắn tuyệt đối không sốt ruột, thời gian càng kéo dài, đối với Deseyker lại càng có lợi. Tuy rằng thông tin điện tử của robot bị đối phương áp chế mất, thế nhưng, máy bay chiến đấu Deseyker bay đến hoàn toàn có thể đem tất cả những gì họ nhìn thấy truyền về tổng bộ. Nêu không thì qua hai giờ đồng hồ, căn cứ cách nơi này gần nhất sẽ phái ra bộ đội tiếp viện, thông qua chiến hạm vận tải cỡ trung bay tới phụ cận, nhanh chóng tham dự chiến đấu.
Duff đang âm thầm cầu khấn, tốt nhất là đội quân robot Leray cùng Thần Thoại Quân Đoàn cùng đánh nhau đến lưỡng bại câu thương.
Chỉ bất quá, theo thế cục mà nhìn, ý nghĩ như vậy có chút chỉ theo mong ước của bản thân mình, cái Thần Thoại Quân Đoàn sức chiến đấu đệ nhất Gatralan kia, thực sự có hơi hữu danh vô thực.
Hai cánh của bọn họ đã bị robot Leray đâm thấu rồi, toàn bộ đoàn robot bị chặn ngang cắt thành hai khối, hai tiểu đoàn phía trước ngay lấp tức bị robot Leray đan xen phân cách thành hơn mười khối nhỏ, từng chiếc [Kim Cương] dưới công kích quỷ dị của đám người Leray mà mất đi năng lực hành động. Mà bộ đội phía sau của Thần Thoại Quân Đoàn, đang dốc hết toàn lực đột kích, cố găng tiếp ứng hai tiểu đoàn bị vây khốn ra ngoài. Bất quá, công kích của bọn họ chỉ dường như sóng biển đánh lên bãi cát, tuy rằng hung mãnh, cuối cùng vẫn là phải vô lực mà thối lui, ngăn chặn của Leray không cho bọn họ một chút hi vọng đột phá nào.
Lấy cao điểm làm trung tâm, hai đầu bày ra trạng thái cô độc bất đồng, một động một tĩnh, cùng tôn nhau lên. Vị trí yên ả nhất, ngược lại lại là trung tâm của cao điểm.
Oberto cùng các chiến sĩ Tự Do cứ như thế nghênh ngang xuống khỏi cao điểm, không gặp ngăn trở, không có đạn pháo gào thét, bọn họ cứ thế đi vào trong rừng cây, dưới sự dẫn dường của một tiểu đội robot Phỉ quân, tiến về phương bắc.
Cho đến khi đã đi được rất xa rồi, bọn họ vẫn như trước không thể tin được tất cả những thứ này đều là sự thật, mình, thế mà lại từ cửa địa ngục nhẹ nhàng mà quay trở về như vậy, đúng là giống như đang nằm mơ.
Phía sau, tiếng hỏa pháo kịch liệt theo sơn cốc nổ vang, các chiến sĩ Tự Do vẫn yên lặng đi tiếp. Bọn họ không dám quay đầu lại, bởi vì, bọn họ sợ nước mắt của mình sẽ rơi xuống. Bọn họ cũng không dám dừng lại, bởi vì, bọn họ sợ mình không nhịn được mà chạy về, tạo ra sự hi sinh vô vị.
Mỗi một chiến sĩ Tự Do đều hiểu rõ, vì cứu mình, đội quân Leray này đã bị bại lộ, ở cái tinh cầu kẻ địch dày đặc như thế này, bọn họ có thể thoát thân được sao? Về sau khi lộ tuyến của đối phương đều tập trung vào trên người bọn họ, bọn họ, sẽ gặp phải ngăn trở vây truy như thế nảo?
Bỗng nhiên, một chiếc [Thiên Tuyến] ngừng lại, giơ cánh tay lên, ý bảo mọi người ẩn núp.
Các Tự Do chiến sĩ nhanh chóng phân tán ra, luồn vào trong bụi cỏ, ngưng thần tĩnh tức. Vài phút sau, trên bầu trời hai chiếc máy bay chiến đấu gầm rú mà bay qua, sau đó, hai chiếc chiến hạm vận tải cơ trung mang theo tiêu chí của Thần Thoại Quân Đoàn lướt qua đỉnh đầu, hướng tới phương nam mà bay đi. Độ cao của chúng hạ thấp một chút, rốt cục, theo cửa khoang thuyền bật mở, vài trăm robot giống như tiên nữ tán hoa, bay đầy bầu trời.
← Ch. 198 | Ch. 200 → |