Vay nóng Homecredit

Truyện:Mạo Bài Đại Anh Hùng - Chương 222

Mạo Bài Đại Anh Hùng
Trọn bộ 793 chương
Chương 222: Hai tuần
0.00
(0 votes)


Chương (1-793)

Siêu sale Lazada


Từ khi phát minh ra hợp kim siêu nhẹ và động cơ mini đến nay, vô số các kỹ sư cơ giới đã nỗ lực thí nghiệm cấy ghép áo giáp lên thân thể con người nhằm thay thế phương thức tác chiến hiện nay của bộ binh cơ giới hoá, đề cao năng lực sinh tồn và năng lực hành động của bộ binh, nỗ lực này vẫn còn đang tiếp tục đến hiện tại.

Do các nhân tố hạn chế như chi phí chế tạo, tài nguyên, kỹ năng điều khiển... , hiện nay tỉ lệ giữa sư đoàn thiết giáp và sư đoàn bộ binh cơ giới hoá ở các quốc gia là 1:15, và trường hợp cá biệt có khi đến 1:20.

Sư đoàn thiết giáp, là chủ lực chiến đấu trên chiến trường, cũng là lượng uy hiếp trên chiến trường. Là lực lượng chiến đấu mạnh nhất trên chiến trường mặt đất, tác dụng của sư đoàn thiết giáp chính là trọng điểm đột phá xen kẽ và yểm hộ, mà phần lớn chân chính tiến công chính diện và phòng thủ trên chiến trường, đều do bộ binh cơ giới hoá hoàn thành với sự trợ giúp của pháo tự hành, tên lửa, máy bay chiến đấu.

Song phương giao chiến, ngoại trừ một ít tiểu đoàn robot phân phối trong sư đoàn bộ binh ra, các robot khác đều bởi vì đặc tính của chiến tranh hiện đại mà bị tập trung sử dụng, chỉ có như vậy mới có thể bảo đảm robot có đủ năng lực phòng không và năng lực đột phá.

Đối thủ của robot chỉ có thể là robot, ngoại trừ trận địa phòng ngự có hỏa lực hạng nặng, không có bất kì sĩ quan chỉ huy nào để cho bộ binh giao chiến với robot, đó căn bản là châu chấu đá xe. Thế nhưng, nếu như có thể phân phối robot mini cho bộ binh trên quy mô lớn, như vậy có thể thông qua ưu thế số lượng tuyệt đối hình thành áp chế robot chiến đấu hiện nay.

Thế nhưng, mini hoá robot vẫn luôn là vấn đề nan giải của thế giới.

Mini hóa sẽ suy yếu tính năng robot trên diện rộng. Lực công kích là tính năng chủ yếu bị suy yếu, bởi vì không thể trang bị pháo năng lượng tiêu chuẩn, do đó, rất khó tạo thành thương tổn hiệu quả đối với robot phổ thông. Mà trong phòng ngự, do hạn chế không gian dự trữ năng lượng, robot mini không thể tạo thành được vòng bảo hộ năng lượng tiêu chuẩn, tấm chắn bọc thép cũng yếu kém vô cùng.

Không nói đến việc rất nhiều vấn đề khó khăn của mini hoá robot không thể giải quyết được, ngay cả giá thành cũng đã cao ngất ngưởng, đồ vật càng nhỏ cũng không có nghĩa là giá cả càng rẻ.

Bonnie nhìn các tham số về động lực, khă năng phản ứng, lực biến hướng, điều khiển.. vv.. hiển thị trên tài liệu điện tử, càng xem càng giật mình. Chiếc robot mini do mập mạp thiết kế này không chỉ có các tính năng sánh ngang với robot phổ thông đời thứ 6, hơn nữa, còn được trang bị một súng máy năng lượng và một nòng pháo năng lượng. Hai chỉ tiêu chủ yếu là sức bền bỉ và lực phòng ngự càng làm cho người ta kinh ngạc thán phục.

Hắn hoàn toàn vứt bỏ ý nghĩ mini hoá loại áo giáp lấy thân thể con người làm khung xương mà chuyển sang thiết kế một loại kết cấu chống đỡ hợp kim robot hoàn toàn mới.

Robot không chỉ có một bộ thiết giáp và hệ thống lồng năng lượng phòng ngự hoàn chỉnh mà độ linh hoạt cũng nhờ là robot loại nhỏ mà tăng lên không ít, nhất là khả năng biến hướng, chỉ cần nhìn tên kia vừa chạy trốn thì biết loại robot mini này linh hoạt đến mức nào.

Tuy rằng không hoàn toàn mini hoá, nhưng tính thực dụng đã đột phá cực hạn trước đây.

Nếu như tất cả các robot đều trang bị loại khoang thoát thân này, chẳng khác nào có được tính mạng thứ hai. Hơn nữa, từ số liệu xem ra, loại robot mini này chỉ cần có đủ số lượng và phối hợp, cho dù đối mặt với cùng số lượng robot phổ thông cũng sẽ không rơi vào hạ phong tuyệt đối. Điều này đã triệt để cải biến hiện trạng hiện nay là robot không dễ chạy thoát thân, người thoát thân không có khả năng sinh tồn và năng lực di động tốc độ cao.

Mập mạp nhảy ra khỏi ý nghĩ truyền thống, không phải là vì thiết kế cho bộ binh, đây là thiết kế cho robot!

Hắn làm thế nào nghĩ ra chủ ý này? Robot mini làm sao dung hợp vào trong robot được? Bonnie phát hiện, bản thân mình càng ở chung với hắn thì càng ngày càng bị tư duy thiên mã hành không của hắn hấp dẫn.

Bonnie bỗng nhiên cảm giác có chút hoảng loạn, trong lòng nàng vậy mà không kìm nén được sinh ra cảm giác vui sướng và một chút tự hào vì hắn. Nàng chỉ có thể tiếp tục nhìn tham số trong tài liệu điện tử, lắng nghe tim mình vì tâm tình khác lạ này mà đang đập lên thình thịch.

" Điền tướng quân, tướng quân Gordon mời ngài đi đến bộ tổng chỉ huy một lát." Lời nói của một binh sĩ quân độc lập đã làm thức tỉnh Bonnie.

"À, được." Mập mạp nhìn qua đôi tay dính đầy dầu mỡ một chút, vừa nhìn xung quanh tìm vật gì đến lau tay, vừa đáp ứng: "Nói cho tướng quân, ta lập tức sẽ đến."

Chờ cho người binh sĩ hành lễ ly khai, Bonnie liền lấy ra chiếc khăn tay trong người, do dự một chút, rốt cục kéo kéo góc áo mập mạp.

Mập mạp quay đầu lại, thấy ngay một cánh tay nhỏ nhắn trắng nõn đang cầm khăn tay đưa đến trước mặt mình, lại thuận theo cánh tay nhìn lên thấy khuôn mặt xinh đẹp tuyệt mỹ hơi có vẻ ngượng ngùng của Bonnie, tâm thần không khỏi rung động. (Mẹ nó, sao cái diễm phúc này nó không rơi vào đầu mình kia chứ, khăn tay lại để lau mông lợn rồi, haizz - nb)

Bonnie bị hắn nhìn đến hoảng hốt, chỉ cảm thấy trên mặt càng ngày càng nóng, cầm khăn tay nhét vào tay mập mạp, dùng ngữ khí nhàn nhạt nói: "Dùng của ta đi." Nói xong, cũng không dám nhìn vào mắt mập mạp, tâm ý hoảng loạn nói một tiếng gặp lại rồi xoay người bước nhanh về phía doanh trại của căn cứ.

"Mập mạp!" Rắm Thối đang điều khiển robot thoát thân không biết từ lúc nào đã đến bên cạnh hắn, nhìn thân ảnh Bonnie đi xa, nói xa xôi: "Đào hoa (hoa đào) đã nở rồi a."

"Đúng nha..." Mập mạp không chớp mắt ngẩn ngơ nhìn bóng lưng Bonnie, sâu kín nói: "Ngươi còn lắm mồm nữa thì sẽ biết cái gì gọi là hoa đào nở đầy mặt." (HV - mãn kiểm đào hoa khai)

Rắm Thối rụt lại cổ của robot mini, quyết định câm miệng. Là một trí năng nhân tạo thông minh, tuy rằng hắn không có thần kinh cảm giác đau, bị mập mạp đánh đã thành thói quen từ lâu. Thế nhưng, hắn rất rõ ràng, tên mập mạp chết tiệt sẽ dùng nước bọt cho mình biết cái gì đó gọi là "Dào dạt tình yêu hoa đào nở" (HV - Mãn luyến đào hoa khai, 'kiểm' và 'luyến' đồng âm (lian), chắc Rắm Thối nghe nhầm nên tưởng mập mạp sẽ hôn nó)

*************

Đáp xe phi hành quân dụng đi tới bộ tổng chỉ huy, Điền Hành Kiện đi lên bậc thềm, sau khi hoàn lễ hai lính gác đang hành lễ, đi vào cửa chính hình vòng cung.

Trong đại sảnh một mảnh ầm ĩ người đến người đi, mỗi người đều đang khẩn trương công tác.

Phía bắc đại sảnh là suốt một dãy máy thông tin, các sĩ quan thông tin đang tuyên bố mệnh lệnh cho tiền tuyến hoặc là tiếp thu chiến báo, thỉnh thoảng đứng dậy, cầm trong tay chiến báo và biên bản thông tin giao cho quan quân cấp trên ở bên cạnh.

Mà ở trung ương của đại sảnh, một ít tham mưu của bộ tác chiến đang tiến hành thôi diễn trên sa bàn mô phỏng trong máy tính. Mà một nhóm khác thì ở trước sơ đồ điện tử quan tâm chú ý mật thiết đến trạng thái chiến đấu của song phương địch ta, công việc của bọn họ là khi xuất hiện tình huống trong lúc chấp hành phương án tác chiến thì ngay lập tức đưa ra đề xuất điều chỉnh.

Bên cạnh các tham mưu này, chính là đài khống chế tin tức Thiên Võng. Trên đài khống chế cực lớn, vô số thiết bị điện tử đang đang khẩn trương vận hành, từng nhóm các số liệu, hàng loạt hình ảnh, từng mảnh tin tình báo bị thu thập lại, để làm căn cứ quan trọng khi đưa ra quyết sách.

Đây là lễ vật lớn nhất mà mập mạp mang đến đây cho Gordon: Đệ nhị quyền hạn của Thiên Võng Gatralan, ngoại trừ hắn ra! Quyền hạn này so với quyền hạn thượng tướng của Gordon đã bị đình chỉ trước đây còn cao hơn!

Quyền hạn này làm cho Gordon mừng rỡ không thôi, mà quân Leray cũng lập tức trở thành khách quý của quân độc lập. Uy lực của quyền hạn này, so với uy lực mười sư đoàn thiết giáp còn lớn hơn! Cho dù Thiên Võng Gatralan chỉ có thể khôi phục 60% chức năng, nhưng đối với quân độc lập thì như vậy cũng đủ rồi! Bọn họ đã từng nếm qua vị đắng của việc không có Thiên Võng!

Điền Hành Kiện một đường đi hướng đến các quân quan đang cúi chào mà hoàn lễ, sau khi đi qua một hành lang, đi tới phòng làm việc tổng chỉ huy. Thấy hắn đến, một vị thiếu tá bí thư sớm đã đứng dậy thay hắn mở cửa phòng Gordon.

Vừa mới vào cửa, mập mạp đã bị dọa cho phát sợ. Phòng làm việc thường ngày vắng vẻ, giờ đã chật ních các sĩ quan chỉ huy cao cấp của quân độc lập, ngoại trừ Gordon và Heylinger thì sư trưởng của sáu sư đoàn thiết giáp và mười mấy sư đoàn bộ binh cơ giới hoá không thiếu một ai, ngay cả tổng chỉ huy của hạm đội số sáu và hạm đội địa phương Small Pyrenees vốn ngày thường ít thấy, cũng đã ngồi nghiêm chỉnh trong đó.

Thấy mập mạp vào cửa, tất cả các ánh mắt đều tụ tập lên người hắn."Điền tướng quân..." Gordon đứng dậy, mỉm cười nói: "Đến đây, ngồi bên này."

" Đây là..." Mập mạp nghi hoặc đi về phía Gordon.

"À." Gordon lấy ra một phần tài liệu, đưa cho mập mạp, giải thích nói: " Là như này, hôm nay mời cậu đến chủ yếu là bởi vì chúng ta thu được điện báo của quân viễn chinh liên hợp đông nam số hai."

"Điện báo?" Bài trừ được khả năng thế cục khẩn trương yêu cầu Phỉ Quân ra ra tiền tuyến, mập mạp thở phào nhẹ nhõm, rất thoải mái ngồi vào ghế sô pha, rên nhẹ một tiếng ngả lưng, tùy ý nhìn tài liệu hỏi: "Nói chuyện gì?"

"Hi vọng chúng ta toàn lực tiến công Stephen, triệt để đánh tan hắn." Gordon nói.

"Không phải là đang đánh sao?" Mập mạp như cũ nhìn chằm chằm vào tập tài liệu.

"Ý của bọn họ là... trong vòng hai tuần!"

"Cái gì?" Mập mạp giống như bị lửa đốt vào mông, từ sô pha nhảy dựng lên: "Hai tuần? Cái đám người ấy điên chắc?"

Một tháng trước, nước cộng hoà Keneville trong bốn quốc gia nhỏ thuộc Phỉ Minh ở phía tây Gatralan, trực tiếp giáp giới với Small Pyrenees, đã tuyên chiến với đế quốc Deskeyer, cũng tuyên bố xuất binh Small Pyrenees.

Mà trên thực tế, vài giờ trước khi tuyên chiến, hạm đội quân viễn chinh đông nam cũng đã đột phá điểm không gian khiêu dược Small Pyrenees.

Sau khi đột phá điểm khiêu dược, liên quân cấp tốc ổn định cước bộ ở tinh cầu di dân Minsk (tên thủ đô Belarus) vốn rất thưa thớt nhân khẩu nhưng gần điểm khiêu dược nhất, bốn hạm đội viễn chinh hỗn hợp đã bày ra thế trận trấn giữ lối ra của thông đạo.

Sự xuất hiện của bọn họ, trực tiếp uy hiếp đến căn cứ tiến lên ở Buckland của đế quốc Deskeyer, khiến cho hạm đội Deskeyer từ tinh hệ Galileo phải triệt hồi, giảm đi phân nửa áp lực của hạm đội liên bang Leray đóng ở tinh hệ Newton.

Bởi vì liên bang Leray là quốc gia thành viên Phỉ Minh, trong trận chiến tranh này cần phục tùng sự chỉ huy phối hợp thống nhất của Phỉ Minh, do đó, chức vụ hiện tại của mập mạp, không chỉ là thiếu tướng sư đoàn trưởng thuộc liên bang Leray, đồng thời cũng chịu sự điều khiển của bộ chỉ huy tối cao liên quân Phỉ Minh.

Mập mạp ban đầu muốn mượn đường chạy xe (chế, nguyên văn - theo trụ cột trèo lên cao), nhanh chóng thoát ly Mosky. Nghe nói quân viễn chinh lấy chủ tinh của Keneville làm căn cứ tiến lên, hắn rất muốn mang theo Phỉ Quân tới đó hưởng phúc. Cho nên, sau khi giới thiệu Gordon cho Fischella, hắn lại chẳng biết xấu hổ mà báo cáo yêu cầu đến Keneville nghĩ ngơi và hồi phục.

Thế nhưng quân viễn chinh đã thủ tiêu vọng tưởng của hắn, dưới sự cộng đồng trao quyền của liên bang Leray và quân viễn chinh, mập mạp được bổ nhiệm làm sư đoàn trưởng sư đoàn thiết giáp liên hợp số 19 của quân viễn chinh kiêm chỉ huy chiến khu Mosky, thành viên đương nhiên là hai trung đoàn thiết giáp của hắn cùng hai trung đoàn thiết giáp và ba sư đoàn bộ binh tập hợp lại từ quân độc lập của Gordon và Tự Do Chiến Tuyến.

Tiếp tục ở lại nơi nguy hiểm này làm mập mạp rất không thoải mái, không nghĩ tới Phỉ Quân của mình từ biên chế một quân đoàn giảm xuống đến một sư đoàn, cờ hiệu cũng chẳng phải uy phong gì, lại vô duyên vô cớ đảm nhiệm trọng trách chỉ huy nhiều chiến khu. Mập mạp bởi vậy mà buồn bực vài ngày.

Hiện tại, tuy rằng thế cục có biến hóa, quân viễn chinh cũng có thể thông qua hạm đội đưa tới một phần tiếp tế. Thế nhưng phong trào kháng chiến của Tự Do Chiến Tuyến vừa mới bắt đầu, mà quân độc lập cũng bị vây trong giáp công của hai thế lực lớn, lúc này lại yêu cầu trong vòng hai tuần triệt để tiêu diệt Stephen. Điều này không phải là muốn lấy mạng của mập mạp sao!

"Không có khả năng!" Mập mạp kiên quyết nói:" Cái đám người muốn cái gì thế? Nói giết ai thì giết, bọn họ sao không tiêu diệt quân Deskeyer ở Buckland đi! Hiện tại ở trong tình thế khó khăn là chúng ta kia kìa!"

Gordon không để ý tới mập mạp, hắn chỉ chỉ vào tập tài liệu điện tử trong tay mập mạp, ý nói hắn chăm chú xem, nói rằng:" Sau hai tuần, quân liên hợp của đế quốc Binalter và liên bang Naga sẽ đến đế quốc Deskeyer, đến lúc đó, bọn họ hoặc là đóng quân tại tinh hệ Athena đối phó Pudituoke và Tartanya, hoặc là tiến vào Small Pyrenees đối phó chúng ta, ai cũng không rõ được. Bất quá..."

Gordon chăm chú nhìn vẻ mặt kinh khủng của mập mạp, nói tiếp: "Nếu như chúng ta không thừa dịp Reinhardt nghĩ rằng chúng ta và Stephen lưỡng bại câu thương mà tiêu diệt Stephen, như vậy chúng ta sẽ không còn cơ hội đứng ở Mosky nữa đâu!"

"***, không cơ hội thì không cơ hội, đần mặt ở Mosky thì có cái gì tốt chứ!" Mập mạp trong lòng thầm mắng một câu. Thế nhưng, hắn rõ ràng, bất luận đối với là Tự Do Chiến Tuyến hay là quân độc lập mà nói, Mosky đều là nơi mà là bọn hắn không thể buông tha. Trầm mặc một lát, mập mạp nhìn quanh tướng lĩnh cả phòng, tầm mắt rơi vào trên mặt Gordon: "Nói như vậy, trận này nhất định phải đánh sao?"

Tất cả mọi người yên lặng gật đầu.

"Đánh đến bây giờ, Stephen trong tay còn có gần hai mươi sư đoàn thiết giáp và hơn trăm sư đoàn bộ binh, ngươi nói chúng ta nên đánh như thế nào?" Mập mạp nhàn nhạt nói: "Nếu như muốn đánh, chỉ có thể chém đầu! Muốn trong vòng hai tuần triệt để tiêu diệt những đội ngũ này từ bên trong, thần tiên cũng không làm được!"

"Nói cho Fischella, trừ phi có quyền khống chế bầu trời tuyệt đối và có ít nhất năm sư đoàn thiết giáp bộ đội mặt đất tiếp viện, nếu không, việc này không thể làm được!"

Các tướng lĩnh cao cấp toàn bộ gian phòng một mảnh đờ đẫn, trước khi mập mạp đến, bọn họ còn đang thảo luận tính khả thi, không có một phương án nào. Không nghĩ tới, mập mạp nói mấy câu thì đã chuẩn bị hành sự rồi.

Mập mạp ở một bên cắn răng, hoàn toàn không chú ý tới chính mình đã đưa đầu vào thòng lọng do mình treo lên rồi.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-793)