← Ch.233 | Ch.235 → |
[Thần Tứ] sau khi luống cuống tay chân ngăn trở lần thứ hai, đang kinh hồn chưa yên thì lại phải nghênh đón chiêu "Song phong quán nhĩ" (Hai tay đập vào tai - ND) uy thế mạnh mẽ vô cùng của chiếc [Liệp Sát Giả] thứ tư. [Thần Tứ] hai tay che đầu, trong tiếng cương thiết va chạm vang lên, chiếc [Liệp Sát Giả] thứ năm đã thành công đá một cước vào hạ bộ của hắn.
Trong cảnh quay chậm đang phát ra, âm thanh chiến đấu của robot vẫn như cũ dày đặc như pháo liên thanh. Trong nháy mắt này, năm chiếc [Liệp Sát Giả] ở phía trước trận hình viên cầu khi vận động tốc độ cao đã nhằm vào bốn chiếc [Thần Tứ] khác nhau đánh ra bốn quyền hai cước.
Mỗi một quyền đều nhằm vào đối tượng khác nhau, đánh xong bỏ chạy, tuyệt không dừng lại, toàn bộ quá trình như là hành vân lưu thủy, phối hợp thiên y vô phùng. Giống như là một bầy sói phối hợp ăn ý, nhìn chằm chằm con mồi mà công kích luân phiên.
Mà chuyển động tốc độ cao của bọn họ, làm cho đả kích càng bất ngờ, càng bí mật, cũng càng đủ tốc độ và uy lực.
Hình ảnh như vậy từ đầu tới cuối xuyên suốt qua toàn bộ trận chiến đấu.
Tiến công sắc bén, tất cả đều hướng vào bộ vị yếu nhược của robot, điều này không có gì đáng trách. Thế nhưng, động tác của những robot Leray này, nhìn thế nào cũng cảm giác được ý tứ đùa bỡn trong đó.
Làm cho người ta nổi trận lôi đình chính là chiếc [Thần Tứ] bị nhốt trong trận, hầu như lúc nào cũng phải nhận những chiêu thức công kích vào hạ bộ, cuối cùng thì bị tập thể đạp chết.
Nếu có một chiếc [Liệp Sát Giả] còn chưa kịp đạp, sau đó vẫn còn đặc biệt bớt chút thời gian mà tiến lên đạp bù một cước!
Phẫn nộ qua đi, là sỉ nhục, sỉ nhục qua đi, là vẻ mặt đều lãnh tỉnh không cảm xúc của mỗi một tướng lĩnh Phỉ Dương! Không thể phủ nhận, đám hỗn đản Leray vô pháp vô thiên khinh người quá đáng, thế nhưng, người ta rốt cục vẫn thắng, hơn nữa là trong tình huống con người và robot đều kém hơn sư đoàn đặc chủng [Thần Tứ] mà thắng được trận đấu.
Còn có thể nói được gì nữa đây?
Tất cả lực chú ý đều tập trung vào tình hình thực tế của trận so đấu thứ hai.
Trận so đấu này mới là khó có thể tin nỗi nhất. Một chiến sĩ robot cấp 9 đã bước vào điện thờ của các đại sư robot, vậy mà lại bị người ta đánh ngã sờ sờ ra đó, thậm chí từ đầu tới cuối cũng không đánh trả lại được một chút nào. Bất luận thế nào thì cuộc so đấu này đều đáng giá nghiên cứu kỹ lưỡng một phen.
Trên màn hình, chiếc [Thần Tứ] màu đen đang tập thể dục, động tác điều khiển tay chân cứng ngắc kia làm cho mỗi một tướng lĩnh Phỉ Dương đang xem đều cười không nổi, bởi vì bọn họ đều biết sau đó tiếp theo sẽ phát sinh cái gì.
Thanh âm mập mạp bắt đầu vang lên: "... Robot không thích hợp a!"
Trong khi nói những lời này, thân thể robot cực kì thả lỏng, thậm chí làm cho người khác gần như có ảo giác là hắn đang giải trừ trạng thái chiến đấu. Mà âm thanh của mập mạp, thực sự quá là có tính lừa dối rồi.
Sau đó, robot bỗng nhiên bay lên trời, lúc này mới vang lên tiếng mập mạp kêu bắt đầu.
"Đê tiện!" Một đám tướng lĩnh đồng thanh trăm miệng một lời.
Chiếc [Thần Tứ] màu đen đột kích rất nhanh, nhanh đến nỗi làm cho tất cả mọi người đều nhìn ra, tốc độ tay của mập mạp tuyệt đối trên năm mươi nhịp mỗi giây!
Kế tiếp, tất cả đều giống như báo cáo sau đó của Nelson.
Gã mập mạp kia căn bản không coi robot mượn của người khác ra gì. Tiếng gầm rú chói tai của động cơ chiếc [Thần Tứ] màu đen làm cho người ta kinh hồn táng đảm, phảng phất như nó bất cứ lúc nào cũng có thể siêu việt tốc độ quay cực hạn mà bị phá huỷ hoàn toàn!
Các tướng lĩnh Phỉ Dương liền đau lòng một trận, hận không thể nhào vào trong màn hình ánh sáng kia, đem cái tên mập mạp chết tiệt từ trong robot bảo bối ném ra ngoài!
Tiếp sau đó, chính là công kích như cuồng phong bạo vũ. Qua số liệu tính toán, tốc độ tay của [Thần Tứ] màu đen dường như vẫn duy trì mỗi giây năm mươi bốn nhịp. Thế nhưng, tốc độ tay năm mươi bốn nhịp này là trong tình huống điều khiển cực kỳ chính xác mà hoàn thành được.
Hãy xem cách hắn công kích chuẩn xác các vị trí mấu chốt của chiếc [Thần Tứ] màu vàng kim, xem cách hắn xuất quyền và áp bách sát người từ đầu tới cuối theo một cách khó tưởng tượng, xem những động tác nhìn như chậm nhưng rất nhanh của hắn, căn bản là không thể phán đoán chuẩn xác được tốc độ tay của hắn! Nói mỗi giây năm mươi nhịp cũng được, nói mỗi giây năm mươi lăm nhịp cũng được, thậm chí mỗi giây sáu mươi nhịp, sáu mươi lăm nhịp cũng có thể được.
Chí ít thì mỗi người đang ngồi đây đều biết, trước đây Nelson cũng đã từng luận bàn qua với một vài vị chiến sĩ robot cấp 10 có tốc độ tay mỗi giây sáu mươi ba, thậm chí sáu mươi lăm nhịp, nhưng cho đến bây giờ chưa từng bị thua triệt để đến như vậy!
Mãi cho đến khi chiếu xong đoạn phim ghi chép tình hình thực tế, trong phòng hội nghị đều chỉ có một tràng vắng vẻ.
"Các vị đều đã xem xong hai trận so đấu rồi." Thanh âm của Douglas rất bình thản, giống như là sự tức giận đã trải qua trong vài giờ đồng hồ này mà biền không còn chút nào.
"Hai trận đấu này, làm cho ta rất xấu hổ." Douglas mỉm cười, đứng dậy, xoay lưng nhìn về hình ảnh mập mạp đang dừng lại trên màn hình: "Chúng ta rốt cục đã coi thường hắn, có một số ít người luôn luôn có thể sử dụng một ít thủ đoạn phi thường để đạt được thắng lợi. Và vị anh hùng liên bang Leray này, có lẽ chính là một vị trong đó!"
Hắn quay đầu, nhìn vẻ mặt kinh ngạc của các vị tướng lĩnh, khoát tay nói: "Nói những điều này, cũng không phải là để nâng cao chí khí người khác mà làm mất đi uy phong của mình. Khiến mọi người xem tình huống thực tế của hai trận đấu này, cũng không chỉ để tìm ra sai lầm của chúng ta và xem ưu điểm của người khác."
Cúi đầu trầm mặc một chút, Douglas chậm rãi nói: "Trải qua chuyện này, tôi nghĩ, thật là không thích hợp khi để chi bộ đội Leray này cùng với chúng ta chấp hành kế hoạch tiến công."
Mấy sư trưởng hai mặt nhìn nhau, sư đoàn trưởng sư đoàn 2 Murdy nhịn không được hỏi: "Ý tứ của ngài, là đem đội ngũ này loại trừ ra khỏi kế hoạch?"
Douglas lẳng lặng nhìn Murdy, bỗng nhiên tức cười nói: "Khi một đội ngũ đã thể hiện ra sức chiến đấu tốt như vậy, ta sao lại trong tình huống binh lực không đủ mà loại trừ nó được?" Hắn đưa lên ngón trỏ tay phải lắc lắc, nói tiếp: "Không không, cho dù chúng ta bị nhục nhã như vậy, tôi cũng không làm thế. Phải biết rằng, thân phận của tôi, đầu tiên chính là một quân nhân chuyên nghiệp!"
Đám sư trưởng thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng bọn họ đối với lần xung đột này rất căm tức. Thế nhưng, đối với sư đoàn thiết giáp Leray này, vẫn còn một chút kính phục.
"Lần này, bởi vì nhiệm vụ phòng vệ Minsk khẩn trương, mà đế quốc Deskeyer đang chấp hành kế hoạch tăng binh đến Small Pyrenees lần thứ năm của họ. Do đó, lần công kích này của chúng ta, từ thực tế mà nói, binh lực quả thực rất eo hẹp!" Douglas ngồi xuống, nhìn quanh các tướng lĩnh Phỉ Dương, nói tiếp: "Thế nhưng, kế hoạch thì nhất định phải chấp hành, đây là cơ hội để chúng ta cấp tốc tháo gỡ cục diện, triệt để ổn định cước bộ tại Small Pyrenees. Vì thế, tôi đang cân nhắc xem, có nên để sư đoàn 19 thay nhiệm vụ phòng ngự của sư đoàn thiết giáp số 2, còn chúng ta thì tập trung lực lượng tiến hành đột phá!"
Các sư trưởng nhìn nhau một chút, đều gật đầu. Phương pháp này của Douglas đối với cục diện binh lực eo hẹp hiện nay, quả thực có tác dụng rất lớn. Theo như kế hoạch ban đầu, vốn bị phân bố đến tây bắc Tanvir để phòng ngừa Reinhardt bắc thượng đến Prisk, sư đoàn thiết giáp số 2 thật sự là một lực lượng chiến đấu rất trọng yếu.
Mà hiện tại, giao cho sư đoàn thiết giáp Leray có thực lực sờ không thấy đáy do mập mạp chỉ huy để bảo vệ hậu phương của mình, cái khác không nói, chỉ việc dựa vào đám người Leray từ trên xuống dưới lộ ra bản chất giảo hoạt tàn nhẫn từ trong xương tuỷ, thế là đã đủ an tâm rồi. Huống chi, trong lúc thôi diễn, tổng hợp lại các tình huống phán đoán, Reinhardt thực sự không có lý do gì để xuất binh trước lúc quân viễn chinh và Stephen rơi vào thế giằng co.
Chuyện quân viễn chinh sẽ rơi vào khốn cảnh, xác suất thực sự rất nhỏ. Chỉ cần thời gian mười ngày, sau khi đột phá trọng điểm, cho dù Reinhardt có xuất binh thì cũng không kiếm được tiện nghi nào. Mà quân Leray chỉ cần phòng thủ hai ngày là quân tiền tuyến sau khi đã ổn định cục diện xong sẽ có thể rút binh trở về, vỗ cho Reinhardt một cái đẹp mặt.
"Tôi đồng ý!"
"Tôi đồng ý!"
Vài vị tướng lĩnh Phỉ Dương cấp tốc đưa ra phán đoán, đều tán thành.
Douglas gật đầu, nghiêm trang nói: "Kế hoạch lần này cân nhắc đắn đo nhiều lần, chính là vì không thể thất bại. Quân viễn chinh Đông Nam số 2 đã bị đế quốc Sous chặt đứt đường lui, bổ sung từ quốc nội không thể đến Bermuda, chỉ có thể dựa vào liên bang Salerga làm hậu cần. Thế nhưng..." Ngữ khí của hắn có vẻ rất lạnh: "Thế cục quốc nội của Liên bang Salerga cũng không ổn định, quốc gia này, vẫn luôn có đảng phái thân Tây Ước!"
"Phòng ngừa chu đáo, bất luận là nhìn từ góc độ nào, đem Deskeyer kiềm chế tại Small Pyrenees, đối với Phỉ Dương mà nói thì đều là cực kỳ trọng yếu. Chỉ cần con đường Leray này không bị đả thông, Tây Ước sẽ không thể hoàn thành bao vây Phỉ Dương và Trenock, chúng ta có thể tranh thủ càng nhiều thời gian cho bố trí chiến lược toàn bộ vũ trụ của nguyên soái Hastings."
"Tin tức mà cục tình báo quân bộ thu đước lúc trước đã được chứng thực. Stephen đúng là đã liên lạc với đế quốc Binalter." Douglas ngồi thẳng người lên, mắt ưng quét xung quanh mọi ngưới: "Chúng ta tuyệt đối không cho phép hắn cuối cùng hội họp được với Tây Ước!"
"Hừ, quân Leray làm chuyện thả hổ về rừng, lại muốn chúng ta tới thu thập!" Sư trưởng sư đoàn thiết giáp số 5 hừ lạnh một tiếng nói: "Cái đám kia còn không cảm kích! Sau này, thế nào cũng cho bọn hắn đẹp mặt!"
"Cũng không thể nói như vậy." Sư trưởng sư đoàn thiết giáp số 2 Murdy lắc đầu cười nói: "Thế cục lúc đó ta cũng có chút hiểu rõ, để cho bộ đội Lurcene về Gatralan, cũng là đáp lại sự liên hợp điều phối quân sự của Phỉ Minh. Nếu như lúc đó không cân bằng thế lực của Reinhardt và Stephen, vậy thì hiện tại toàn bộ Mosky đều đã là địa phương của Reinhardt và Deskeyer rồi, chúng ta ngay cả một chỗ dừng chân cũng không có. Còn tinh hệ Newton, cũng chỉ sợ đã sớm bị công phá."
" Gió nổi mây cuộn, trước khác nay khác, quyết định của Russel không sai." Douglas âm thanh hùng hồn nói: "Sau ba ngày, hạm đội sẽ tại Tanvir lúc 0 giờ ngày 16, chấp hành kế hoạch "Thiên Hoả". Đến lúc đó, nơi đây sẽ chứng kiến lực lượng của Phỉ Dương."
← Ch. 233 | Ch. 235 → |