Vay nóng Tima

Truyện:Mạo Bài Đại Anh Hùng - Chương 242

Mạo Bài Đại Anh Hùng
Trọn bộ 793 chương
Chương 242: Sự phẫn nộ của Reinhardt
0.00
(0 votes)


Chương (1-793)

Siêu sale Shopee


"Mập mạp, ngươi đi mau, đem cái mông quấy rối điện tử kia của bọn chúng sút ra." Rắm Thối gầm lên.

Mập mạp liền ngẩn người, lúc này cũng kêu lên: "Béo gia từ trước tới nay đương đầu sóng ngọn gió, đi làm đều là chuyện tình to lớn kinh thiện động địa quỷ khóc thần gào, cái việc nhỏ kiểu này mà cũng phiền phức đến ta? Không có Thiên Võng, béo gia ta vẫn diệt được bọn hắn như thường! Ngươi ngậm cái miệng lại cho ta, còn mẹ nó ra cái chủ ý thối như vậy nữa, lão tử sẽ tát chết ngươi luôn!"

"Tiểu quỷ nhát gan." Rắm Thối thấy mập mạp có chút kích động, phẫn nộ mà nói thầm một tiếng, ngậm miệng lại. Nó biết cái tên mập mạp này tỏ vẻ hiên ngang lẫm liệt, miệng nói ra lời thật dễ nghe, trên thực tế, phàm là chuyện liên quan đến tính mệnh, luôn luộn an toàn là đệ nhất.

"Mẹ nó, cái phiên hiệu thứ tư rồi!" Mắt thấy một đội robot từ phía trước đi qua, mập mạp sau khi kêu gào xong liền vô ý thức mà rụt lại cái cổ, chịu không nổi mà run rẩy một trận: "Trận địa ở đằng sau đã tổ chức tốt chưa? Bốn sư đoàn thiết giáp tập trung đột phá, nếu chịu không được, chúng ta liền xong đời đấy."

"Không sai biệt lắm." Rắm Thối xuất ra hình ảnh từ Thiên Võng, chỉ vào bản đồ trận địa phía sau nói: "Hầu như tất cả lực lượng thiết giáp đều tập trung lại ở đây rồi, trước sau ba cái trận địa lâm thời, tất cả đều là dùng đạn trái phá* mà đào ra.

(*nguyên văn: 高爆弹, cao bạo đạn: tiếng Anh là high-explosive (HE), đạn có sức công phá cao, đạn nổ mạnh, đạn trái phá, đạn cao năng)

Trong lòng Điền Hành Kiện cảm thấy hơi bình ổn lại một chút, dù sao đây cũng không phải là hành động cấp tiểu đội của bộ đội đặc chủng, cũng không phải là đột kích địch hậu của một hai trung đoàn, mà đây chính là chỉ huy sáu sư đoàn chính diện phòng ngự sự công kích luân phiên của gần hai mươi mốt sư đoàn địch nhân. Lăn lộn trên chiến trường một thời gian dài như vậy, đây là tràng chiến dịch chân chính đầu tiên của hắn.

Mập mạp rất hận cái kiểu chiến dịch như vậy, nếu như hắn là tổng chỉ huy của quân viễn chinh Đông Nam, vậy thì lập tức sẽ không có tràng chiến dịch này. Nếu như hắn là một đại đội trưởng, một tiểu đoàn trưởng, hắn có thể mang theo cả đội ngũ của mình mà thi triển vô địch chu toàn đại pháp, bay đi nhảy lại trên phòng tuyến gò núi!

Thế nhưng, hắn lại hết lần này đến lần khác mà phải gánh lấy trách nhiệm trấn giữ đường lui của thế công động lộ, hết lần này tới lần khác mà nắm trong tay tính mệnh của toàn thể quan binh bốn sư đoàn bộ binh cùng hai sư đoàn thiết giáp! Dường như cuộc sống muốn chạy thì chạy ở ngoại vi New Roman khi trước đã không còn diễn lại được nữa rồi.

Một chiến dịch với điều kiện giới hạn là quanh chữ chết như vậy, đổi lại là ai thì cũng đều không có biện pháp nào. Nhất là trong tình huống địch nhân chẳng thèm chia binh, muốn đánh thế nào thì đánh, vậy thì ngoại trừ phòng ngự ra, áp dụng bất cứ chiến thuật vẽ vời gì thì cũng đều có thể mang đến hậu quả tai họa.

Toàn bộ phòng tuyến gò núi đã bị lửa đạn đập nát, trong múi khói súng tràn ngập, khắp mọi nơi rải rác bộ đội cùng trận địa của song phương đang cài răng lược. Mục tiêu của Reinhardt rất là rõ ràng, trước khi bắc thượng Prisk, hắn sẽ tập trung binh lực để tiêu diệt quân phòng thủ tại phòng tuyến ở đằng sau mình.

Bất cứ một vị chỉ huy nào thì cũng sẽ đều không bỏ qua cho bốn sư đoàn bộ binh toàn bộ cơ giới hóa cùng hai sư đoàn thiết giáp ở ngay phía sau mình! Chẳng cần nói đến mấy cái sư đoàn này sẽ uy hiếp tới sự an toàn của thông đạo hậu cần, chỉ riêng chuyện quản chế mấy cái sư đoàn này, nhất định phải lưu lại số lượng binh lực gấp hai lần đối phương. Như vậy, khi chiến tuyến trải dài đến Prisk mà lại gãy ngay ở hướng đông, vậy thì còn có bao nhiêu binh lực đi đối mặt với mười sư đoàn thiết giáp tinh nhuệ cùng gần hai mươi mốt sư đoàn bộ binh cơ giới hóa?

Mập mạp biết, từ biểu hiện mà nhìn qua, mình tựa hồ có thể mang quân nhảy ra, tại khu vực lớn hơn mà quần thảo cùng Reinhardt. Thế nhưng trên thực tế, đó căn bản là chuyện không có khả năng, chí ít thì tình thế hiện tại là không có khả năng.

Đầu tiên, bốn sư đoàn bộ binh ngoại trừ dựa vào công lộ ra, căn bản là không có lực di dộng. Rời bỏ chiến hào, rời bỏ sự duy trì của căn cứ tên lửa Prisk, rời khỏi góc hỗ trợ lẫn nhau đã hình thành với chiến khu bắc bộ Tanvir, không chỉ đem hai vị trí này bộc lộ ra nộp cho địch nhân, hơn nữa bản thân mình lúc nào cũng có thể bị đối phương đuổi theo tiêu diệt.

Từ vô số lần thôi diễn biểu hiện ra, khi tập đoàn Reinhardt dốc toàn bộ lưc lượng, nếu bức được Tự Do Chiến Tuyến cùng sư đoàn 19 ra khỏi phòng tuyến gò núi, bọn chúng sẽ ngay lập tức thành lập trận địa ngăn chặn, phân binh rồi lao thẳng tới Jacur! Huống hồ mập mạp hiểu rõ, ở phía sau Reinhardt, vẫn còn một lực lượng còn mạnh hơn vẫn chưa lộ diện!

Đế quốc Deseyker, trên cái tinh cầu này, chí ít còn có binh lực ba sư đoàn thiết giáp, trong đó bao gồm cả đối thủ cũ là Liệp Nhân Quân Đoàn! Làm đội dự bị của Tây Ước, bọn họ không xuất hiện lại càng đáng sợ hơn là xuất hiện! Mập mạp không biết mình lúc nào sẽ bị một kích trí mạng của con độc xà này.

Có thể là ở thời khắc mà trận địa phòng ngự then chốt nhất, có thể là sau khi vượt qua được phòng tuyến gò núi, có thể là lúc Fischella rốt cục xuất thủ, ai mà biết được? Hơn nữa, hạm đội Deseyker đóng quân tại Buckland cũng thành thật như vậy sao? Mặc cho thái không mẫu hạm của quân viễn chinh Đông Nam ở ngoài không gian Mosky điên cuồng oanh tạc?

"Ba ngày thời gian, nếu như nói Douglas cần ba ngày thời gian mà nói, tức là ý nghĩa Reinhardt hẳn là chỉ có thời gian tác chiến không quá năm ngày. Vượt quá kỳ hạn, bọn họ cho dù đến được Jacur thì cũng mất đi cơ hội tiền hậu giáp kích, thậm chí có thể bị sư đoàn thiết giáp Phỉ Dương cùng Độc lập quân ngược lại ăn tươi. Tây Ước, rốt cục là đang nghĩ cái quái gì vậy?"

"Mập mạp, mau nhìn!" Bên tai truyền đến tiếng tru lên hưng phấn không gì sánh được của Rắm Thối.

Không ai dám báo cáo về thanh âm xuất hiện trên chiến trường cho Reinhardt, thế nhưng, đây cũng không có nghĩa là hắn không biết.

Tại lúc ban đầu nghe được, Reinhardt chỉ là mỉm cười. Kế khích tướng như vậy, !" đối với một vị chỉ huy ưu tú mà nói, căn bản là không đáng nhắc tới. Hắn luôn luôn có thể phân biệt rõ vị trí của mình, bất kể là một thượng tướng với công huân hiển hách hay là một kẻ phát động chính biến, hắn cũng đều không xuất hiện ở nơi hỗn tạp. Mà hiện tại, trên vai của hắn, chính là một thống soái chứ không phải là một chiến sĩ robot cấp 9.

Cùng một cái tên rác rưởi hèn mọn như vậy phân cao thấp, thực sự là không phù hợp với thân phận của quý tộc. Tuy rằng Reinhardt thừa nhận, khi mình nghe được cái lời chửi bới hạ tiện này thì cũng có chút tức giận, thế nhưng, nó vẫn còn chưa tới trình độ khiến cho hắn phải để ý. Hắn tin tưởng rằng, khi bộ đội của mình phá hủy, nghiền nát hoàn toàn được phòng tuyến của địch nhân, vậy thì kẻ chửi mắng kia, tự nhiên sẽ ngậm cái miệng lại.

Thế nhưng, theo thời gian trôi qua, thế tiến công của hai cánh đại quân đối với cái khu vực gò đồi mấp mô của phòng tuyến gò núi này, vậy mà cũng không có phát triển như trong tưởng tượng như vậy. Tròn tám sư đoàn thiết giáp cũng mười ba sư đoàn bộ binh mà Thần Thoại Quân Đoàn gia tăng thêm, toàn bộ đã bị chặn lại dọc theo tuyến đường tư nguyên công lộ số 2, đối mặt với phòng tuyến gò núi đang gần trong gang tấc, vậy mà lại không tiến được thêm chút nào.

Phòng ngự của đối phương co rút lại càng lúc càng chặt, lực phòng ngự càng lúc càng mạnh mẽ, hai sư đoàn thiết giáp tập trung lại đột kích đều bị cứng rắn đánh bật trở về. Theo báo cáo chiến đấu mà nhìn ra, sư đoàn thiết giáp Leray mà hai sư đoàn thiết giáp đột kích gặp phải, sức chiến đấu hoàn toàn đã vượt qua sự tưởng tượng.

Cái sư đoàn thiết giáp Leray này không chỉ phòng ngự cẩn thân mà còn thường xuyên lấy đại đội làm đơn vị, tiến hành đan xen phản kích một với quy mô lớn một cách có trình tự, mấy trung đoàn của bên mình dưới sự đan xen như vậy bị đánh tan cơ cấu tổ chức, mất đi sự quần tụ công kích của chính thể, tổn thất liền thảm trọng.

Càng khiến cho Reinhardt tức giận chính là, cái chiếc [Ma Thú] đang kêu gào muốn khiêu chiến kia lại càng lúc càng càn rỡ hẳn lên. Sự chửi bới của hắn, đã không còn là mất lời mắng mỏ vô ý nghĩa nữa, cái tên chết tiệt này đã thêm mắm thêm muối, khiến cho lời đồn từ trong đội ngũ lưu truyền ra.

Reinhardt liền phát hiện ra, mình, ngay lập tức đã trở thành một trò cười!

Đây là sức mạnh của phỉ báng và đồn đại, bất kể là sự thực chân tướng ra sao, ngày sau khi mọi người đàm luận, mấy cái thứ này luôn luôn bị đem ra nhiều lần để bàn tán, mặc dù bọn họ biết những thứ này chỉ là tin đồn, thế nhưng đó cũng không ảnh hưởng đến việc họ đem nó ra để nói chuyện vui vẻ!

Điều này khiến cho một người tâm khí cao ngạo như Reinhardt làm sao có thể chịu được?

Hắn vẫn bình tĩnh như nước như trước, vẫn tuyên bố mệnh lệnh, vẫn chỉ đinh kế hoạch tác chiến đâu vào đó như trước, thế nhưng, trong nội tâm của hắn, thực sự đã hận đến cùng cực! Nhất là, hắn căn bản đã biết cái kẻ ở trong chiếc [Ma Thú] rách nát kia là ai! Cái gã mập mạp kia, lại một lần nữa đang khiêu chiên sự nhẫn nại cực hạn của mình, hắn đã lừa dối mình, đã lợi dụng Thần Thoại Quân Đoàn, đã đạo diễn hướng đi của cuộc chính biến Gatralan, giết O'sullivan(?!!), đã tiêu diệt hoàn chỉnh một trung đoàn robot Thần Thoại, đã đoạt mất Bonnie, công bố chuyện riêng của mình, tất cả chuyện tình khiến cho mình phát điên, hắn đều phạm phải hết!

Mặc dù Reinhardt nhiều lần tự nhắc cho mình phải vững vàng, thế nhưng sau khi hắn nghe xong đoạn ghi âm kia, hắn lại một lần nữa không kiềm chế nổi sự tức giận rồi! Hắn tự nhốt mình trong phòng chỉ huy của bộ tác chiến lâm thời, đem mọi thứ có thể đập vỡ gì đó thì đều đập hết!

Cái gã mập mạp kia, là một tên cặn bã, là một tên vô lại! Các hành động mà hắn sở tác sở vi, đều đê tiện vô sỉ bỉ ổi ác độc khiên người khác giận sôi! Reinhardt rốt cục đã mất đi tu dưỡng của quý tộc cùng sự bình tĩnh của một vị sĩ quan chỉ huy, hắn liền phát thệ, nhất định phải chính tay đem khuất nhục mà gã mập mạp này làm cho mình trả lại gấp mười lần!

Đập xong mọi thứ, Reinhardt lúc này hạ lệnh, triệu tập bốn sư đoàn thiết giáp, lấy Thần Thoại Quân Đoàn làm đội dự bị, phát động thế quần công vào khu vực B112---B121 (*text không rõ lắm) ở phía bên trái đường tư nguyên công lộ sô 2 của phòng tuyến gò núi, dứt khoát triệt để đột phá phòng tuyến này, sau đó tiến hành đan xen vu hồi trong phạm vi lớn, tiêu diệt toàn bộ quân phòng thủ của phòng tuyến.

Từ tình báo biểu hiện ra, ở khu vực này, phòng ngự chính diện của địch nhân chỉ có hai sư đoàn thiết giáp không đầy đủ cùng bốn sư đoàn bộ binh, Reinhardt không tin, lấy binh lực của mình mà lại sẽ công không được! Bốn sư đoàn không xong, vậy thì kéo thêm bốn sư đoàn nữa, khi nào tiêu diệt được toàn bộ địch nhân, khi nào bắt được cái tên mập mạp đáng đâm đáng chém kia, thì lúc đó mới dừng lại, không chết không ngớt!

Tuyên bố xong mệnh lệnh, Reinhardt dẫn ba vị đoàn trưởng của Thần Thoại Quân Đoàn cùng bộ đội cảnh vệ, rời khỏi ban chỉ huy tiền tuyến cách tiền tuyến 10 km, hắn quyết định tự mình tọa trấn, cho đến tận khi phòng tuyến gò núi bị hạ!

Reinhardt không sử dụng xe chỉ huy, hắn đang điều khiển [Apollon]. Sâu trong đáy lòng của hắn, thậm chí rất mong chờ có thể gặp được sự khiêu chiến của gã mập mạp kia. Nếu có cơ hội mà nói, hắn sẽ ở trước mặt mọi người mà chứng minh, tại Gatralan, chỉ có mình mới là chiến sĩ robot đỉnh cao nhất!


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-793)