← Ch.244 | Ch.246 → |
"... 9... 8... 7..."
Bonnie ngẩng đầu lên khỏi bản đồ điện tử, nhìn chăm chú vào chiếc máy đếm thời gian đang bắt đầu đếm trên đài thông tin trung ương của bộ chỉ huy.
Ngay mấy giờ trước, nàng đã nhận được tin tức do binh sĩ trinh sát Điền Hành Kiện đang ẩn núp tại khu vực địch chiếm đóng truyền về từ Thiên Võng, Reinhardt có thể đang nhằm vào khu vực B112-B121 dài trên mười km của đường số 2 mà phát động công kích tập trung, muốn nhất cử đột phá phòng ngự của phòng tuyến gò núi, triệt để đả thông đường tài nguyên số 2.
Sư đoàn 19 đã tập kết xong, sư đoàn 25 cũng đã thu nạp đủ hai trung đoàn, công sự của phòng tuyến cũng được chỉ huy đào sâu và gia cố thêm. Thế nhưng, chỉ dựa vào có chút binh lực thiết giáp như thế mà muốn bảo về cho khu vực rộng hơn mười km, đó căn bản là chuyện không có khả năng. Địch nhân chỉ cần đột phá được một điểm, vậy thì cái phòng tuyến này sẽ như một quả bóng bay bị kim châm, tan vỡ hoàn toàn.
Nếu dựa theo suy nghĩ của Bonnie, lúc này biện pháp chính xác nhất chính là cho sư đoàn bộ binh lui lại về bắc khu Tanvir, hai sư đoàn thiết giáp thì nhảy ra khỏi phòng tuyến gò núi, sau đó quay đầu lại nghĩ cách để kiềm giữ tập đoàn Reinhardt. Thế nhưng Bonnie cũng biết rằng, một khi làm như vậy, chẳng khác nào mở ra cánh cổng của Prisk.
Ngay trong lúc nàng cùng Rashid, Stewart, còn có cả Gasil đang vò đầu bứt tai mà suy nghĩ thì hơn một tiếng đồng hồ trước, gã sư trưởng mập mạp vẫn ngồi yên ẩn núp tại tiền tuyến kia vậy mà đã chủ động phát trở về một cái mệnh lệnh tác chiến rõ ràng.
Mệnh lệnh yêu cầu, điều hai sư đoàn bộ binh tiếp quản việc phòng ngự của trận địa ngăn chặn tại khu vực mà địch nhân công kích chính diện, còn sư đoàn 19 cùng sư đoàn 25 tiến ra theo hình gọng kìm, chiếm lĩnh khu vực ngoài mười km của trận địa, chủ động xuất kích, đem địch nhân áp chế tại khu vực tập kết.
Cái phương án này, khiến cho Bonnie cùng ba vị đoàn trưởng con mắt sáng ngời. Làm như vậy, chỗ tốt chính là chủ động áp chế được địch nhân, khiến cho chúng không cách nào hình thành được công kích dạng sóng lúc chiến đấu ban đầu, mà bên mình lại có bộ binh ở trận địa hậu phương làm chi viện, có cơ hội điều chỉnh từng bước thoái lui.
Cái kế hoạch này thoạt nhìn có vẻ dễ dàng, thế nhưng, chân chính muốn hạ quyết tâm như vậy, đó là cần dũng khí rất lớn. Bộ đội thiếp giáp dứt bỏ phòng tuyến, đối mặt với địch nhân có ưu thế mà chủ động xuất kích, Bonnie liền tự hỏi, chính mình cũng không cách nào làm ra được quyết định như vậy. Dù sao, một khi cuối cùng thất bai, lựa chọn lui trở về, cái giá lúc đó sẽ cao hơn nhiều lắm.
Trình tự tỉ mỉ của kế hoạch tác chiến đã được truyền đi, kế hoạch nói chung là tương đối nghiêm mật. Điều duy nhất khiến cho Bonnie cảm giác được mê hoặc chính là, mập mạp lại yêu cầu cho tiểu đoàn Tiêm Đao do hai trăm chiếc [Liêp Sát Giả] làm chủ lực, sau khi phát động tấn công liền di chuyển về phía Đông Nam tập trung cùng trung đoàn 1 của sư đoàn 19 ở chính diện, tạo ra tình huống đánh bọc sườn trung đoàn thiết giáp ở cánh quân bên phải của địch.
Mặc dù không rõ lí do, Bonnie vẫn quyết định nghe theo. Nàng hiểu rõ, ở trong đầu cái tên mập mạp bề ngoài ngu ngơ kia, có rất nhiều chủ ý lung tung lộn xọn nhưng lại luôn luôn hữu hiệu. Ít nhất thì sức chiến đấu của sư đoàn 19, vẫn là do huấn luyện theo bản kế hoạch mà mập mạp chế định ra mà được nâng cao lên đấy.
Kiểu nâng cao như thế này, theo như Bonnie mà xem ra, hoàn toàn là một cái kỳ tích. Sĩ quan cơ sở diễn luyện chiến thuật và chỉ đạo tác chiến, các chiến sĩ luyện tập mấy chiêu kỳ quái trong thuật chiến đấu robot cùng với bộ pháp loạn thất bát tao, sau đó phối hợp với trân hình vượt quá thông thường, Bonnie không thể tưởng tượng được, mấy cái thứ này thế mà lại có thể phát huy được sức chiến đấu mạnh mẽ đến như vậy.
Mập mạp luôn luôn có thể sáng tạo ra kỳ tích. Hãy thử ngẫm xem, một tên quái vật với tốc độ tay đã đạt được bảy mươi ba nhịp mỗi giây, vậy thì còn cái gì mà hắn không làm được đây?
"4... 3... 2... 1..."
********
Ngày 20 tháng 7. 13h15'.
Reinhardt đang điều khiển [Apollon] đứng trên một gò núi. Tại đây tầm nhìn rất rộng, có thể tinh tường được trận địa xuất kích liên miên vĩ đại ở trước mắt.
Bộ đội công kích trên trận địa đã chuẩn bị tốt. Bộ đội hậu bị ở phía sau cũng đã chi chít mà chiếm đóng từng vị trí trong phạm vi nhìn. Hai sư đoàn thiết giáp trong đó đã tập kết được rồi, sau vài phút nữa, chờ binh sĩ hậu cần và bảo vệ lui toàn bộ ra khỏi trận địa công kích, vậy thì công kích sẽ bắt đầu rồi.
Bởi vì có ưu thế của tiểu đoàn điện tử quấy rồi, Reinhardt tin tưởng rằng công kích của mình sẽ là bất ngờ. Tình báo trước đó đã biểu hiện ra, tại khu vực B112--B121 khá là bằng phẳng này, đối thủ chỉ có một sư đoàn bộ binh cùng một trung đoàn thiết giáp đóng quân tại phong tuyến lâm thời cách đây mười đến mười lăm km.
Bốn sư đoàn thiết giáp tấn công liên tục, sẽ đem một cái phòng tuyến như vậy đánh cho tan nát.
"Trung đoàn 1 sư đoàn 181 chuẩn bị hoàn tất, thỉnh cầu mệnh lệnh."
"Trung đoàn 2 sư đoàn 181 chuẩn bị hoàn tất..."
Trên kênh thông tin truyền đã đến thỉnh cầu tác chiến của bộ đội tien phong, Reinhardt nhìn qua một chút thời gian, đang muốn hạ lệnh tiến công, bỗng nhiên có một tiếng chói tai kêu lên một cách kinh hoàng: "Tên lửa! Địch tập!"
Reinhardt mau chóng nhìn lại vào trên máy tinh robot, trên rada Thiên Võng vẫn duy trì đồng bộ với máy tinh trung ương của tổng bộ, một loạt các điểm nhỏ màu hồng đang tới gần với tốc độ cao, số lượng nhiều đến dày đặc, giống như một nắm cát đang ném về phía người đối mặt! Bời vì quấy rối điện tử của song phương tại cái khu vực trung gian này vẫn còn duy trì ở giai đoàn cân bằng, thế nên, khi mà những quả tên lửa này xuất hiện trên rada, khoảng cách với trận địa xuất kích cũng đã rất gần rồi.
"Vèo vèo vèo!" Trung đoàn robot phụ trách phòng không đã phản ứng rất nhanh, trong tiếng rít từng đợt chói tai, từng quả đạn chống tên lửa của robot liền phóng ra một luồng khói đặc trắng xóa rồi bắn thẳng lên trời, lao về phía dàn tên lửa trên bầu trời đang bay đến trước mặt. Lập tức, mấy quả tên lửa dẫn dụ mà máy phóng chống tên lửa bắn ra cũng liều mạng mà lao lên khoảng không.
Thế nhưng, số lượng tên lửa đột kích đã quá nhiều rồi, đây hiển nhiên là một cuộc tập kích có chủ ý của địch nhân. Các tên lửa hành trình tầm ngắn lên tới hàng ngàn chiếc này được phân làm ba làn, trải rộng trên tầng trời thấp tại từng khu vực cách nhau từ một trăm đến năm trăm mét. Chúng dùng các độ cao khác nhau, quãng đường bay khác nhau mà vẫn duy trì được thời gian đến mục tiêu giống nhau.
Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ trận địa xuất kích đã lâm vào trong một loạt các vụ nổ cuồng bạo, giống như mưa rào rơi trên mặt hồ, từng đám mây hình nấm bốc lên trong các tia chớp kịch liệt, trời đất rung chuyển!
Reinhardt hầu như đã siết chặt hàm răng, hắn thật không ngờ rằng dưới sự quấy nhiễu điện tử tập trung đến bão hòa của tất cả các robot điện tử, đối phương vậy mà lại có thể nhắm ngay được trận địa xuất kích một cách chuẩn xác như vậy! Robot tuần tra phái ra tứ tán, hầu như đã phong tỏa hết toàn bộ tiền tuyến, ai lại có thể biết được tọa độ chính xác ở đây đây?!!
Hàng trăm robot trong cuộc tập kích tên lửa lần này đã trở thành mảnh vỡ. Trong đó, đại đã số đều là dòng robot cấp thấp [Thánh Khải], mà robot một người lái đời thứ bảy cùng các robot hạng trung, hạng nặng với thiết giáp nặng nề, cơ bản không có tổn thất gì.
Thế nhưng, cuộc tập kích tên lửa này đã mang đến rất nhiều sự sợ hãi trên phương diện tâm lý! Địch nhân đang muốn phát ra cảnh cáo, rằng hành động của các ngươi đều đang nằm trong lòng bàn tay!
Ngay lúc toàn bộ trận địa xuất kích lâm vào trong hỗn loạn, một rừng các robot với màu sắc lẫn lộn đã xuất hiện trong tầm nhìn của Reinhardt.
Có dòng [Dũng Sĩ] rách nát, có [Nộ Hỏa] hạng nặng, có [Vinh Dự 15] hạng trung, cũng có cả robot chế thức của Gatralan bị sơn lên tiêu chí Thương Lang của Tự Do Chiến Tuyến. Đám bộ đội thiết giáp này, trong dự tính của Reinhardt hẳn là phải đang đứng ở sau cái phòng tuyến khác đợi công kích của mình mới đúng, vậy mà lại chủ động xuất hiện ở trước mặt hắn.
Chuyện này làm cho Reinhardt hiểu ra rằng kế hoạch tấn công của mình vẫn ở trong lòng bàn tay của địch nhân. bọn chúng thậm chí còn đã làm ra bố trí tương ứng, tiên phát chế nhân.
"Lập tức xuất kích!" Reinhardt kiên quyết hạ lệnh, hắn biết rằng không thể tiếp tục chờ đợi nữa rồi.
Theo một tiếng ra lệnh này, tập hợp quân tiên phong đã dần dần từ trong hỗn loạn khôi phục lại, di chuyển ra khỏi trận địa xuất kích. Hàng ngàn robot đang nổ vang động cơ, hình thành từng trận hình hinh tam giác, giống như từng làn sóng cuộn, đồng thời đột tiên với tốc độ cao.
Trên cái chiến trường bằng phẳng này, robot giao chiến của song phương đều gia tăng tốc độ tới cực hạn, giống như các nhánh của con sông, cuồn cuộn chảy về các phương hướng. Động cơ ầm ầm nổ đến điếc tai, các robot với các kích thước khác nhau đang nhấp nhô chạy chạy nhảy nhảy trên mặt đất, cực lực nhằm mục địch chiếm được địa hình có lợi.
Theo khoảng cách càng ngày càng gần giữa các dòng nước lũ robot, tên lửa cùng pháo năng lượng robot ở mép đầu của trận hình hầu như đồng thời đã bắt đầu gào rống. Pháo tự hành ẩn giấu ở phía sau quân chủ lực cũng liều mạng mà trút hết hỏa lực. Một màn ánh sáng năng lượng như mưa sao băng xẹt qua trên bầu trời, sau khi vẽ lên những đường cong hoặc dài hoặc ngắn liền rơi xuống trên mặt đất, các vụ nổ mãnh liệt đem toàn bộ chiến tường đều đốt lên.
Chiến trường nguyên bản vẫn có tầm nhìn coi như tốt, trong vài phút liền bị bạo phủ trong tràn ngập làn khói súng, bụi đất do pháo năng lượng cuốn lên, luẩn quẩn giữa không trung, cuồn cuộn không tan. Hàng ngàn robot các kiểu, rốt cuộc lộn xộn thành một đoàn, trong làn khói súng mà tập trung, nã pháo, tiếp cận, chém giết. Thỉnh thoảng có robot bị bắn trúng chỗ yếu hại, kêu lên một tiếng thê lương rồi hóa thành một quả cầu lửa cháy bùng.
Chiến đầu ngay từ lúc đầu đã lâm vào trạng thái ác liệt đến không cách nào khống chế được. Robot song phương, trong khu vực hơn mười km vuông này giống như vô số đàn trâu chọi đã lâm vào điên cuồng. Reinhardt cũng đám người sư trưởng, hết thảy đều chỉ có thể ở bên cạnh mà nhìn vào chiến cuộc đang biến rất nhanh trên màn hình rada mà không thể nói lên lời nào. Bất kể mệnh lệnh mà bọn họ đưa ra, đều không có khẳ năng được chấp hành triệt để nữa!
Chỉ có làm sĩ quan chỉ huy cơ sở thân ở tuyến đầu mới hiểu được tình cảnh của bọn họ, mới biết được là nên ra mệnh lệnh nào, tại thời khắc này, là tốt nhất cho đội ngũ của chính mình. Đây không phải là chuyện chơi cờ trên chiến lược, mà đây, chính là trận chém giết cứng đối cứng giữa một sư đoàn với một sư đoàn, kẻ dũng mãnh nhất mới là kẻ giành chiến thắng!
← Ch. 244 | Ch. 246 → |