Vay nóng Tima

Truyện:Mạo Bài Đại Anh Hùng - Chương 260

Mạo Bài Đại Anh Hùng
Trọn bộ 793 chương
Chương 260: Đột phá tuyến phong tỏa
0.00
(0 votes)


Chương (1-793)

Siêu sale Shopee


Mập mạp hồn nhiên vẫn chưa nhận ra Thiên Võng đang tập trung vào mình. Hắn thực sự thật không ngờ rằng trên cả con đường chạy thần tốc này của mình, mỗi một lần nhảy, mỗi một lần đổi hướng, đều bị nhìn thấy hết thanh thanh sở sở! Cũng không ngờ rằng những động tác không thể tưởng tượng nổi này sẽ mang đến chấn động biết bao nhiêu.

Mập mạp chỉ đang vùi đầu chạy, hắn không có dừng lại nghỉ ngơi. Bất luận ám sát Stephen sẽ có kết cục như thế nào thì hắn đều phải đi làm. Đây là phương thức duy nhất mà hắn có thể trợ giúp cho Đông tuyến, quấy rỗi toàn bộ chiến cuộc ở Mosky, cũng là phương thức mà hắn am hiểu nhất.

Tu luyện võ học mang đến sự cường hóa cho thân thể, lúc này đã được thể hiện ra hoàn toàn. Máy phụ trợ chiến đấu trên cánh tay đang trung thực mà ghi lại các chỉ tiêu, bao gồm nhịp tim, hô hấp, lưu thông máu cùng các yếu tố kích thích bên trong cơ thể. Chạy gần hai giờ, vậy mà những chỉ tiêu này vẫn không một chút biến hóa, vững vàng duy trì tại một trình độ nhất định.

Mập mạp thậm chí lại còn đang hoài nghi cái máy phụ trợ này bị hỏng nữa cơ: "Vô lý nha, lão nhị gặp phải kích thích lớn như vậy, thế nào mà yếu tố kích thích lại không thấy lên xuống gì nha?" Hắn một bên chạy, một bên lại vô cùng cầm thú mà tưởng tượng ra hình ảnh lõa thể của Bonnie, Mễ Lan cùng An Lôi khi tắm, nỗ lực khiến cho lão nhị đứng lên để chứng minh thân thể mình khỏe mạnh.

Lều bạt như nguyện liền phồng lên, lão nhị ưỡn thẳng, cao hứng bừng bừng đem thân mình thi triển tới cực hạn. Một vệt huyễn ảnh to béo đột tiến trong rừng núi một cách điên cuồng. Cách chạy kỳ quái của hắn thoạt nhìn giống như một quả bóng da đang trèo đèo lội suối, tung mình nhảy một cái, một tòa núi lớn cùng một con sông đều ném toàn bộ ở đằng sau.

"Chúa ơi!" Mọi người đang quan sát trên Thiên Võng đồng thời phát ra một tiếng hô kinh ngạc. Bất kể là thành viên bộ chỉ huy đang theo các nhân viên phi chiến đấu rút về phía đông bắc hay là mấy vị đoàn trưởng đang dẫn đội ngũ đánh vu hồi về phía cánh của địch nhân, lúc này tất cả đều đang ngơ ngác nhìn lên màn hình ảo của robot mình, hoàn toàn vong ngã.

Trong hình ảnh lập thể, gã mập mạp kia chỉ người lộn mèo một cái, vậy mà đã nhảy lên tới gần ba mét, sau khi dẫm vào trên một tảng đá lớn trên đỉnh vách núi, lập tức hai chân đạp bắn lên, tứ chi mở rộng lao thẳng xuống phía dưới vách núi.

Theo vệ tinh nhìn qua, dưới vách núi là một cái hạp cốc sâu tới một trăm mét. Một con sông với màu nước đục ngầu sóng trào mãnh liệt đang cuồn cuộn chảy bắn tung bọt nước. âm vang ầm ầm. Không có bọc đỡ, cũng không có bất cứ thiết bị phụ trợ gì, mập mạp vốn giống như một vật đang rơi tự do, lúc này lại hết lần này tới lần khác giống như một con sóc bay (*) đang chao lượn trên không, phất phơ trong khe núi gió giật. Khi hạ xuống được một nửa vách núi, hắn bỗng nhiên động thân một cái, thân thể như kỳ tích mượn lực từ hư không, vắt ngang nhảy lên một con dốc thoải rồi tiếp tục chạy như bay. (负鼠, phụ thử, opossum, chỉ loài chuột ở Australia, nhưng theo mềnh nghĩ là tác giả đang chỉ con sóc bay, flying opossum)

"Đây.. đây còn là người sao?" Bất luận là ai và lúc này đang làm cái gì, khi thấy một màn này thì đều phát điên rồi. Động tác của mập mạp đã không thể dùng hai chữ thần kỳ để hình dung nữa rồi, đó phải gọi là quỷ dị! Bộ đội đặc chủng phổ thông di chuyển trong rừng núi mà so ra với mập mạp, quả thực giống như là một đứa bé vừa mới học đi lại muốn tham gia giải điền kinh vũ trụ!

Bộ đội đặc chủng có lợi hại hơn nữa, khi so với cái gã mập mạp đặc chủng này chắc đều con mẹ nó xấu hổ đến chết mất!

Ai dám không chút nghĩ ngợi mà nhảy thẳng xuống vách núi như vậy? Ai có thể tại giữa không trung mà chỉ cần vặn vẹo cơ thể, tự nhiên bắn sang ngang?

Gã mập mạp này trước đây đã từng đem robot nhảy một lần, hình như đã phát nghiện, có kinh nghiệm kỹ thuật nên lần này liền tùy tiện bay xuống vách núi một cái! Hơn nữa, toàn thân hắn đều lộ ra vẻ cổ quái, sự tình không thể hoàn thành được thì hắn đều có thể hoàn thành! Xem lại đoạn quay chậm lúc tung người mượn lực từ hư không thì thấy, là lão nhị đầu tiên đưa ra trước, sau đó kéo thân thể cùng lên!

Mọi người bị gã mập mạp đang ở trên Thiên Võng này khiến thần hồn điên đảo, váng đầu hoa mắt, trong nháy mắt đều không kiềm chế được suy nghĩ muốn đem cái gã mập mạp này đi giải phẫu. Bọn họ bất luận thế nào cũng không hiểu rõ, kỹ thuật chạy như vậy, mập mạp rốt cuộc đã luyện ra kiểu nào.

Kinh ngạc qua đi, mọi người lần thứ hai liền ngừng lại hô hấp. Bởi vì trên bản đồ vệ tinh, qua hai giờ chạy liên tục, lộ tuyến của mập mạp đã thoát khỏi khu vực rừng núi tương đối gian nan, tiến vào dãy gò đồi ở ngoại vi chiến khu Jacur.

Không giống với vùng rừng núi hẻo lánh, mật độ đơn vị tác chiến ở đây thực sự đã tới mức kinh khủng. Mặc dù mập mạp chỉ là cắt nghiêng qua một góc của chiến khu, thế nhưng số lượng địch nhân cùng nguy hiểm mà hắn gặp phải cũng lớn hơn rất nhiều so với việc leo trèo trên vách đá.

Ở vị trí cách mập mạp không đến hai km phía trước, chính là một phòng tuyến bộ binh hộ vệ đường tiếp tế của tập đoàn Stephen! Phòng tuyến này đã nhiều lần bị tập kích không trung cùng quân tiên phong phá hỏng, thế nhưng vẫn như cũ đang rậm rạp ma trận các chiến hào cùng công sự che chắn. Một sư đoàn bộ binh cơ giới hoá toàn bộ đang đóng tại trên phòng tuyến này. Tuy rằng đây không phải là chiến trường chủ, binh sĩ cũng chưa hoàn toàn tiến vào trận, thế nhưng muốn thần không biết quỷ không hay mà xuyên qua đây, không thể nghi ngờ là khó hơn lên trời.

Từ lộ tuyến phân tích mà bản đồ điện tử lập thể tự động cung cấp xem ra, nếu muốn đến được căn cứ Christian thật nhanh, vậy thì phải đi ngang qua đây, tiến nhập vào vùng núi bên trái của đường cái số 6, thuận theo thung lũng Carazoni, đó cũng là con đường nhanh và tiện nhất. Trừ con đường đó ra, cũng chỉ có thể lựa chọn đi theo hướng đông nam gần một trăm km, vượt qua ngọn núi tuyết Thorns với độ cao hơn năm nghìn mét trên mực nước biển rồi rẽ theo hướng đông bắc.

Núi tuyết Thorns dài liên miên bất tuyệt thực sự quá cao và dốc rồi, điều kiện khí hậu và tự nhiên lại ác liệt cực đoan. Một gã hết ăn lại nằm như mập mạp, hiển nhiên căn bản là không suy xét đến nơi này. Hắn không một chút do dự, thẳng tiến tới phòng tuyến bộ binh của địch nhân.

Trên Thiên Võng, một đội binh sĩ đã xuất hiện ở phía trước cách mập mạp một trăm mét. Bầu không khí đột nhiên khẩn trương hẳn lên, lòng bàn tay của mọi người đều đã nhớp mồ hôi. Mập mạp vẫn cứ lao về phía trước, mang theo trái tim của bọn họ đập liên hồi, khiến cho bọn họ không thở nổi!

Bỗng nhiên, mập mạp liền ngừng lại. Hắn đang ghé tai vào mặt đất, lắng nghe một cách kỹ càng. Mọi người trong lúc thở phào nhẹ nhõm đều không khỏi kinh dị, khoảng cách xa như vậy, lẽ nào mập mạp đã phát hiện ra được địch nhân? Vài giây sau, mập mạp lại nhảy lên, vẫn chạy đi như trước. Chỉ bất quá là lúc này tiếng bước chân của hắn đã không còn nghe thấy được!

Trong khi mập mạp đang giống như con báo không tiếng động mà thay đổi hướng chạy, khoảng cách giữa song phương càng ngày càng gần. Khi Nia vốn luôn thiếu kiên nhẫn nhất liền kêu lên thì trên màn hình, mập mạp rốt cục đã vô thanh vô tức nằm úp xuống tại vị trí cách địch nhân không đến một trăm mét.

Ngụy trang ẩn núp phảng phất như là bản lĩnh trời sinh của gã mập mạp này. Một lần dừng lại, hắn liền co cái thân thể mập mạp thành hình dạng kỳ quái, lập tức cùng bùn đất rừng cây bên cạnh dung hợp đến thiên y vô phùng.

Trước màn hình ảo một mảnh ồ lên! Bất luận là bộ chỉ huy đang rút về hướng đông bắc hay là nhóm đoàn trưởng đang dẫn đội đánh vu hồi thì đều không thể che giấu được sự khiếp sợ của mình.

Nghiệp dư như Nia cung các tham mưu quân sự thì chỉ kinh ngạc bởi bản lĩnh ngụy trang không một kẽ hở của chân chính, còn điều chân chính khiến cho Bonnie cùng các vị đoàn trưởng chấn động chính là vị trí ẩn núp nhìn như tùy tiện lựa chọn kia của mập mạp! Bởi vì mặc dù các chuyên gia tác chiến trong rừng núi này dưới thân phận là người xem, có được bản đồ lập thể toàn cảnh của Thiên Võng, thế nhưng cũng không tìm được một điểm ẩn núp nào tốt hơn được nữa!

Vị trí mà mập mạp lựa chọn này không chỉ vừa né tránh được đường tiến của đội tuần tra mà còn là vị trí bí ẩn nhất với tầm nhìn cũng rõ ràng nhất! Đồng thời, lùm cây rậm rạp hơi cao một chút ở phía đằng sau, chính là con đường thoát khỏi tầm nhìn của địch nhân tốt nhất.

Cái gọi là "không thấy được diện mạo thực sự của núi Lư Sơn chính là ở trong núi", đây chính là hạn chế lớn nhất ở trên chiến trường! Lựa chọn ra trên bản đồ Thiên Võng thì cũng không đáng để ngạc nhiên, cái khó chính là mập mạp còn đang ở trong núi mà lại có thể tìm được vị trí chính xác như vậy. Một lần ẩn núi túy tiện như này, cần phải có suy nghĩ thanh tỉnh, tâm tính bình tĩnh, kinh nghiệm phong phú cùng trực giác nhạy cảm đến cỡ nào? Đây mới là tinh hoa của tác chiến trong rừng!

Đáng sợ hơn chính là, từ lúc bắt đầu phát hiện ra địch nhân, mập mạp đang chạy tới chỗ này. Chạy như bay một đường, mỗi một vị trí hắn gặp phải cũng không khiến hắn do dự một chút nào! Hắn ngay từ đầu chỉ biết rằng hắn sẽ ở thời gian nào, dùng tốc độ nào để đến được vị trí! Mà hết thảy những thứ này, đều là thành lập dưới tình huống hắn đối với lộ tuyến cùng tốc độ của địch nhân, thậm chí cả góc nhìn cũng đều nắm rõ trong lòng bàn tay!

Mắt thấy mập mạp đã nhẹ nhàng chòi ra súng ngắm, nhìn binh sĩ tuần tra lục tục xuất hiện tại khu vực trống trải duy nhất trong khu rừng này, cũng là phía trước của mập mạp. Mấy vị đoàn trưởng đều lạnh hết cả sống lưng, bọn họ không kìm được mà tưởng tượng ra mình là nhóm binh sĩ đang lộ ra dưới họng súng. Cái cảm giác bị nhìn trộm cũng đi săn này khiến cho mỗi người đều vô cùng sợ hãi!

Tiểu đội tuần tra hiển nhiên là không phát hiện ra mập mạp, đường tiến của bọn họ không một chút biến háo. Ba mũi lính nhọn hình tam giác phân bố tại phía trước cùng hai cánh trái phả, dựa vào ở giữa là ba binh sĩ đang tiến lên chậm rãi. Tiểu đội bộ binh tiến lên một cách thong thả, thỉnh thoảng lại dừng lại lắng nghe động tĩnh xung quanh và bật rada cầm tay lên, hiển nhiên đây là đang chấp hành tuần tra bảo đảm hậu cần thường ngày. Bọn họ cũng không có mục tiêu chính xác, động tác cùng tốc độ hành tẩu mang khuynh hướng tuần tra tự do hơn. Theo phương hướng xem thì bọn họ đến từ trong một trong các chòi canh của phòng tuyến ở ngoài một km.

"Cô nói xem, hắn sẽ nổ súng không?" Nia trong lúc khẩn trương tựa hồ đã quên mất tình địch của chính mình, nàng không tự giác được mà nắm chặt lấy y phục của Bonnie hỏi.

"Không biết nữa." Bonnie lắc đầu, cái gã mập mạp này luôn luôn có cách nghĩ khác hẳn người thường, ai cũng không đoán ra được bước tiếp theo của hắn sẽ là gì. Nếu là mình thì Bonnie sẽ không nổ súng. Cứ cho là hiện tại súng trường bắn tỉa đã hoàn toàn không phát ra âm thanh và ánh sáng, thế nhưng nếu như không thể đánh bại tất cả địch nhân trong nháy mắt mà nói, như vậy thì bất cứ thiết bị thông tin, tiếng súng hay là tín hiệu kêu cứu nào của địch nhân thì đều sẽ đưa tới sự lục soát cùng thanh trừ với quy mô lớn.

Mập mạp, hẳn là sẽ không nổ súng.

*****

Điền Hành Kiện cũng không phải là một kẻ ham mê giết chóc.

Mọi người xem ra hắn cần phải ẩn dấu tung tích để có thể xuyên qua phòng tuyến một cách lặng lẽ, thực sự không có khả năng hạ thủ đối với một tiểu đội tuần tra, lý do chính là cái được không bù nổi cái mất.

Thế nhưng, súng trường Galland đã vô cùng tinh chuẩn mà nhắm thẳng vào binh sĩ tuần tra ở khoảng cách gần nhất. Trên hình ảnh toàn cảnh Thiên Võng, gã binh sĩ tuần tra này đã vô thanh vô tức mà ngã xuống. Nếu như không phải đầu của hắn đã bị bắn thủng ra một cái lỗ lớn thì tất cả mọi người đều nghi ngờ rằng hắn chỉ là đột nhiên phát bệnh.

Trái tim của mọi người liền đập kịch liệt hẳn lên. Giữa ban ngày ban mặt, ở chỗ đông người đang nhìn chằm chằm mà dám xuất thủ một kích đoạt mệnh nhanh như điện. Gã mập mạp hạ thủ thật dứt khoát!

Tiểu đội tuần tra tiến lên như trước, tất cả đều xảy ra quá nhanh, mấy lùm cây mọc rậm rạp dưới đại thụ đã che mất tầm nhìn của bọn họ. Bọn họ đều không nhận ra rằng một chiến hữu đi ở ngoài cùng bên trái, phụ trách cảnh giới của bọn họ đã bị người bắn chết.

Phát súng đầu tiên đã quyết định đây là một hồi giết chóc. Trong hình ảnh Thiên Võng im lặng không tiếng động liền xuất hiện một hình ảnh lấy màu xanh lá cây và màu đỏ làm chủ đạo, tàn khốc mà diễm lệ.

Người thứ hai ngã xuống là gã binh sĩ ở vị trí cuối cùng của đội tuần tra, vừa kết thúc việc thông tin Thiên Võng theo thường lệ, đang bớt thời gian để rũ sạch đám bùn đất dày nặng dưới đế dày của mình. Hắn cúi đầu chống một tay lên một cây đại thụ, vừa ngẩng đầu lên thì một phát đạn năng lượng hỗn hợp đã đục ra một lỗ ở trên đầu của hắn. Máu tươi cùng não tương liền phun ra trên đại thụ, cổ họng gã binh sĩ không kịp kêu lên một tiếng, cứ như thế mà ngã xuống.

Cùng lúc với hắn, người thứ ba, là gã binh sĩ dừng lại vài giây để đợi hắn, cũng đã bị một phát bắn nát đầu y như vậy. Hắn đang ngậm một điếu thuốc lá nhưng vẫn chưa châm lửa, vung theo quán tính của đầu làm một vòng bay ra ngoài. Thân thể của hắn ngã xuống trong lùm cây, cành lá rậm rạp lập tức đem hắn vùi lấp.

Ngay sau đó gã binh sĩ thứ tư liền bị giết, là cái gã ở phía trước gã thứ ba. Hắn cũng đang đợi gã binh sĩ ở cuối cùng, bất quá là hắn không dừng lại, chỉ ngừng một chút, sau khi nghiêng người nhìn lại đồng bạn đang dừng lại phía sau thì liền quay đầu đi.

Hắn cũng không biết rằng ngay trong nháy mắt khi hắn vừa quay đầu tiếp tục đi thì gã đồng bạn ở đằng sau đã ngã vào trong lùm cây. Gã binh sĩ dùng vai đẩy đẩy dây đeo súng, vừa mới đi được hai bước liền lặng yên không tiếng động mà ngã quỵ, một phát đạn đã xuyên thủng đầu của hắn.

Mắt thấy trên hình ảnh Thiên Võng với các góc độ khác nhau, bốn gã binh sĩ hầu như đã bị hạ gục một cách đồng thời, tất cả mọi người đều bị chấn động đến không nói ra lời. Khoảng thời gian mà đội tuần tra hơi chút kéo ra cùng mấy cây đại thụ che mất tầm nhìn đã được mập mạp lợi dụng vô cùng nhuần nhuyễn. Đến bây giờ trong tiểu đội tuần tra vậy mà vẫn không có ai phát hiện ra rằng trong thời gian hai giây này, bốn chiến hữu của mình đã yên lặng mà ngã xuống.

Nhất là mấy tham mưu tác chiến trong ban chỉ huy, cảm giác như trái tim đã nhảy ra ngoài rồi. Không có kinh nghiệm tác chiến như bọn họ, ở đâu đã gặp qua kiểu ám sát như sách giáo khoa như vậy! Cái cảm giác bị ác ma ẩn núp vô thanh vô tức cướp đi sinh mệnh trong nháy mắt này khiến cho bọn họ cả người đều rét run. Đối với thủ đoạn liên hoàn, thanh trừ một cách chính xác và thong dong của mập mạp, càng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Hai binh sĩ ở trung gian sát với phần đầu của đội tuần tra lần lượt leo lên một cái gò đất cao ba mét. Bên cạnh gò đất có một gốc cây xiêu vẹo, bụi gai ở dưới có chút vướng víu. Bọn họ không thể không đem sự chú ý đặt lên con đường tiến lên của binh sĩ ở mũi nhọn trước nhất.

Người thứ ba đặt chân lên gò đất hiển nhiên là tiểu đội trưởng của cái tiểu đội bộ binh Gatralan tiêu chuẩn này. Sau khi hắn lên được gò đất liền xoay người lấy ra từ phía sau lưng một máy thông tin điện tử. Bởi vì cái cây kia cản trở nên hắn lui lại một bước, để tránh khỏi gã chiến sĩ khác đang mau lẹ leo lên, hắn liền khom lưng chui qua cái cây kia. Ngay trong nháy mắt lúc hắn vừa đứng thẳng dậy, hắn đã trở thành mục tiêu bị giết tiếp theo. Một phát đạn, đã mở ra yết hầu của hắn một cái lỗ.

Thiết bị thông tin đeo bên mình văng tới gã binh sĩ đang thực hiện hai bước leo lên cuối cùng. Nghe thấy tiếng động mà thân thể gã tiểu đội trưởng ngã lên trên cây rồi bắn xuống bụi gai rậm, tứ chi lại đang mắc kẹt nên hắn chỉ kịp ngẩng đầu liếc mắt một cái, một lỗ máu đã đột ngột xuất hiện trên huyệt Thái Dương của hắn. Viên đạn xuyên qua một bên khác của huyệt Thái Dương của hắn bắn ra ngoài, mang theo một chùm hoa máu. Con mắt của hắn trong nháy mắt dần mất đi thần thái, máy thông tin nặng nề đem thân thể của hắn đập lệch về một bên, ngã vào bên sườn dốc của gò đất vốn đã bị nước mưa bào mòn thành một cái rãnh.

Tựa hồ đã phát hiện ra có chút không bình thường, hai binh sĩ ở trung gian vốn đã vượt qua được bụi gai liền dừng lại, bọn họ phát hiện ra đồng bạn ở phía sau cũng chưa theo kịp. Mà lúc này, binh sĩ làm mũi nhọn đầu của đội ngũ vẫn đang như cũ di động cảnh giới. Binh sĩ ở mũi bên phải vì nguyên nhân đội hình cũng đã thu về lại đây, đang cùng hai binh sĩ ở trung gian hai mặt nhìn nhau.

Ngay trong nháy mắt chần chừ chờ đợi này, một tia sáng mảnh như tơ nhện chợt lóe lên trong rừng rậm âm u. Gã binh sĩ ở ngoài cùng mũi bên phải của đội ngũ chỉ cảm thấy ngực bỗng nhiên bị chạm vào một chút, hai chân rã rời phảng phất như không chống đỡ nổi trọng lượng của cơ thể mà yếu ớt khuỵu xuống.

"Địch tập!" Hai người binh sĩ ở trung gian mở to mắt nhìn đồng bạn ngã xuống, không kịp lên tiếng cảnh cáo, như phàn xạ có điều kiện mà một trái một phải lộn về phía hai bên lùm cây. Binh sĩ ở vị trí gần đầu thân thể còn đang ở giữa không trung đã bị một tiếng vang dội hạ gục, ngực bị xé ra một cái lỗ, thẳng người mà ngã xuống. Mà gã binh sĩ ở phía sau hắn vừa nhảy vào được trong lùm cậy, chỉ kịp phát ra nửa tiếng hô thì một phát đạn đã nhắm thẳng vào cái miệng đang mở ra một nửa của hắn.

Tiếng hô được một nửa này khiến cho binh sĩ ở mũi nhọn đầu lập tức nằm ẹp xuống, hắn phản xạ có điều kiện mà bật lên tần số cảnh báo của thiết bị phụ trợ chiến đấu gắn trên tay trái. Đáng tiếc là ngay lúc tay hắn vừa đưa đến trước mặt thì một một chiếc dao găm chiến đấu đã gào thét xuyên qua cành lá, gim hắn gắt gao ở trên mặt đất.

Trong khu rừng một hồi vắng lặng.

Trước màn hình Thiên Võng cũng là một hồi vắng lặng. Ngay cả mấy vị đoàn trưởng đang chỉ huy đội ngũ giao chiến cùng bộ đội thiết giáp Deseyker cũng đã quên mất cái chiến trường đang pháo hỏa tung trời trước mắt này. Mỗi người đều chỉ có một cảm giác, đó chính là mắt hoa thần mê.

Tiểu đội tuần tra gồm mười người, lần lượt bị mập mạp chia làm hai nhóm trước sau trong thời gian tổng cộng không được ba mươi giây đồng hồ hạ gục toàn bộ. Từ đầu đến cuối, mười binh sĩ tuần tra này cũng không thấy được địch nhân của bọn họ, cũng không có bất cứ sự đánh trả nào, ngay cả cơ hội cảnh báo cũng không có!

Đây là một hồi ám sát hoàn mỹ, lấy một địch mười, hoàn mỹ khiến cho người ta không thể tin tưởng!

Mập mạp chui ra khỏi vị trí ẩn nấp, phi nhanh nhảy xuống khỏi gò đất, đem binh sĩ bị hạ gục thứ hai từ trong lùm cây kéo ra ngoài. Hắn lột bỏ trang phục tác chiến của cái gã binh sĩ có thân hình cao lớn này, sau đó cởi sạch sẽ quần áo của mình, lộ ra một thân trắng bóng thịt. Sau khi yêu thương nhìn bản thân cả buổi, lúc này mới bắt đầu thay y phục.

Nia phỉ nhổ một ngụm, hết sức khó chịu mà lấy tay che mặt. Sóng mắt lưu chuyển, không biết là tức hay là cười. Qua một lúc lâu, đoán rằng mập mạp đã mặc xong quần áo, lúc này mới đỏ mặt đem một đoạn ghi hình ngắn ngủi xóa bỏ.

Làm ký giả, dùng máy quay ghi lại tất cả những gì phát sinh trên chiến trường chính là công tác của Nia. Nàng thực sự không thể tưởng tượng được nếu như đoạn phim này bị truyền về trong quốc nội Leray, vậy thì khi đó không biết sẽ khiến cho bao nhiêu người ngưỡng mộ vị anh hùng kia phải ngất xỉu trong nháy mắt.

Cái gã mập mạp chết tiệt này, sao mà lại đáng ghét như vậy chứ!

Quay đầu lại nhìn Bonnie, chỉ thấy nàng vẫn như trấn định tự nhiên mà đứng ở nơi đó. Tay trái ôm ngực nhưng đầu lại đang cúi xuống, tay phải với những ngón tay dài thon trắng che khuất vầng trán cùng con mắt, nhìn kỹ thì khuôn mặt cũng đang đỏ bừng, dở khóc dở cười.

********

Robot chỉ huy to lớn di chuyển trong đọi ngũ nhân viên phi chiến đấu rút lui, một đường hướng đông. Phía sau, là tiếng pháo nổ ầm ầm. Sư đoàn 19 cùng sư đoàn 25 đang ngăn chặn quân tiên phong Deseyker. Bốn sư đoàn bộ binh đóng tại phòng tuyến Đồi Trường Tuyến cũng có hai sư đoàn bị điều ra, lúc này đang di chuyển về hướng đông để tăng viện cho bắc khu Tanvir, trì hoãn thời gian hội hợp của hai lộ binh lực thiết giáp trước sau của Deseyker.

Bất quá, sư đoàn 19 cùng sư đoàn 25 lúc này đã như nỏ mạnh hết đà, chỉ có thể cho mấy trung đoàn từ các phương hướng mà thay phiên nhau tiến hành quấy rối kiềm chế. Đến khi ba sư đoàn thiết giáp Deseyker đang cường công bắc khu Tanvir cùng lên, như vậy thì quấy rối cũng không cách nào tiếp tục được nữa.

Giống như chơi bóng rổ vậy, đội ngũ có lợi hại hơn nữa thì nếu như không có đủ chiều sâu về đội hình, chỉ dựa vào mấy cầu thủ chủ lực thì cũng không thể kiên trì được đến hết trận. Dưới tình huống song phương có thực lực ngang nhau, bên nào có nền tảng thể lực sung mãn hơn, cầu thủ ưu tú thay thế bổ sung nhiều hơn, vậy thì bên đó có phần thắng nắm chắc hơn. (*nguyên văn 板凳深度, bản đắng thâm độ, chiều sâu băng ghế? ***, viết theo ý hiểu)

Sư đoàn 19 chung quy cũng không cách nào đối kháng độc lập được với quân Deseyker gấp mấy lần mình lại có đầy đủ sức lực. Hi vọng nhỏ nhoi, đang đặt trên mình mập mạp. Lúc này, mấy vị đoàn trưởng và cả Bonnie, vậy mà cũng đều không đoán ra được mập mạp đến tột cùng là muốn làm cái gì! Hắn mạo hiểm nguy cơ có thể bại lộ để hạ gục đội tuần tra, lẽ nào chỉ là vì để hoán đổi y phục ngụy trang?

Mập mạp đã tháo xuống máy phụ trợ chiến đấu trên cánh tay của binh sĩ tử vong, ngồi xuống xếp bằng, tay phải từ trong túi lấy ra một cái cánh tay duy tu máy móc, thành thạo dỡ mở ra máy phụ trợ chiến đấu. Vài phút sau, cái máy phụ trợ chiến đấu này là một lần nữa khởi động. Trên màn hình hinh chữ nhật đã xuất hiện tin vắn về nhiệm vụ tuần tra cùng bản đồ khu vực làm nhiệm vụ giải mã được.

Sau khi xem phần miêu tả nhiệm vụ cùng bản đồ một cách tỉ mỉ, mập mạp lại lục soát sạch sẽ trên những người khác một phen, rồi phân biệt phương hướng, chỉ cần phải bước đã tăng tốc độ lên cực hạn, phi thân trong rừng cây như chớp.

Nhìn gã mập mạp đang chạy nhanh như thiểm điện, khi đó Bonnie vẫn còn đang bị thủ đoạn giải mã dễ dàng kia của mập mạp làm cho khiếp sợ, bất ngờ trong đầu linh quang chợt lóe. Sau nhiều lần xác minh lại bản đồ khu vực tuần tra cùng lộ tuyến chạy đi của mập mạp, rốt cục nàng đã bừng tỉnh đại ngộ! Nàng lúc này mới hiểu được, kỳ thực ám sát cái đội tuần tra kia, ngay từ đầu đã nói cho mọi người một cái tin tức vốn dễ bị bỏ qua!

Cái tin tức này chính là, bọn họ sở dĩ phải rời khỏi chòi canh và bị phái đến tuần tra cái khu vực ra vào trước phòng tuyến này, nguyên nhân chỉ có một, đó chính là ở đường cái số 6 cách nơi đây ngoài mười km!

Bởi vì đây là ở hậu phương của Jacur, là khu vực mà thế lực Stephen chiếm quyền khống chế điện tử tuyệt đối. Dưới tình huống không có khả năng xuất hiện đại bộ đội địch nhân, thông thường chỉ có lúc đội xe vận tải của tuyến hậu cần duy trì phòng ngự Jacur qua đây thì những binh sĩ này mới bị sớm phái ra từ phòng tuyến, mở rộng phạm vi cảnh giới phòng ngừa tập kích quấy rối.

Mà điểm này, tất cả mọi người đã bỏ qua nhưng lại không qua được sự tinh tế của mập mạp. Hầu như lập tức mập mạp liền làm ra phán đoán, trên đường hắn đi tới đang phân bố vô số đội tuần tra như vậy! Muốn xuyên qua phòng tuyến, vậy thì nhất định phải đoạt được một cái máy phụ trợ chiến đấu!

Chỉ có lợi dụng tin tức từ máy phụ trợ mới có thể suy tính ra vị trí của đội tuần tra khu vực khác, từ đó thuận lợi tách khỏi bọn họ! Quan trọng hơn là, ở phía sau các đội tuần tra kia là khu vực lơ là của Thiên Võng tập đoàn Stephen. Đây là con đường tốt nhất để mập mạp có thể tiếp cận và vượt qua được phòng tuyến!

Thế nên, việc tao ngộ đội tuần tra thứ nhất này, đối với gã mập mạp có thủ đoạn bắn tỉa xuất thần nhập hóa này mà nói, căn bản là không có lý do bỏ qua, không đánh không được!

Càng nghĩ rõ ràng, Bonnie lại càng thấy khó tin. Có thể ở trong nháy mắt mà tiến hành suy đoán rồi làm ra quyết sách chuẩn xác và thi hành một cách ung dung như vậy, cần phải có sự lãnh tỉnh và nhạy cảm đến mức nào chứ? Mập mạp, nghiễm nhiên là một sát thủ vùng địch hậu trời sinh! Rốt cuộc có chuyện gì là hắn làm không được đây?

Mập mạp vô thanh vô tức đột tiến như điên trong rừng cây, phảng phất như vĩnh viễn không biết mệt mỏi. Cái thân thể nung núc của hắn lúc này lại linh mẫn như linh miêu, bay nhảy di chuyển trong rừng rậm, nhanh hơn cả tuấn mã.

Thê Vân Túng, Thảo Thượng Phi, Xà Hành Ly Phiên, Bát Quái Du Thân, Lăng Ba Vi Bộ, Thần Hành Bách Biến, mập mạp chạy đến cao hứng. Những môn khinh công kết hợp với khoa học kỹ thuật này của Rắm thối, được thể chất cường hóa của hắn chống đỡ, từng cái được sử ra đến phát nghiện, khiến cho một đám người nhìn trước Thiên Võng cả kinh cứng họng.

Vài lần mắt thấy hắn lao đầu vào trên thân cây, vậy mà hắn lại có thể không cần giảm tốc mà rẽ ra một cái góc vuông. Vài lần thấy dốc cao đá lớn chặn mất đường, hắn chỉ cần hai chân bắn ra, nhẹ nhàng tinh xảo mà nhảy lên. Rất nhiều mảnh rừng nhìn không thấy kẽ hở, dưới bàn chân của hắn chuyển ngoặt một số vị trí, lại xuyên qua được.

" Khinh công!" Một vị tham mưu tác chiến rốt cục kêu lên, hắn thực sự không cách nào nói ra lời đang nghẹn ở trong lòng. Hắn khoa tay múa chân: "Là công phu!"

Mọi người hai mặt nhìn nhau, mặc dù tất cả mọi người đều biết khinh công của thời cổ đại có thể đề cao sự mẫn tiệp cùng tốc độ chạy trốn, thế nhưng chuyện võ nghệ cao cường đạp tuyết không dấu bất quá cũng chỉ là một lời kể. Vậy mà tất cả xuất hiện trước mắt này, lại không thể tìm ra được một lời giải thích khác! Lẽ nào, cái gã mập mạp này, thực sự biết được khinh công trong truyền thuyết?!"

*****

Màn hình lập thể hiện ra y như thật từng chi tiết mà vệ tinh có khả năng quay chụp được. Thổ nhưỡng, rừng rậm, khe suối, cùng với cái gã mập mạp đang chạy vội kia.

Trên màn hình, con trỏ khóa mục tiêu của rada đang di động rất nhanh theo bước chạy của mập mạp, không ngừng biến ảo. Khoảng cách vài km rất nhanh bị vượt qua. Từng tiểu đội tuần tra phân bố xung quanh bị mập mạp bỏ lại phía sau. Trước khi đến phòng tuyến, hắn như vào chỗ không người mà đã xuyên qua được hơn hai mươi mốt khu vực tuần tra cảnh giới.

Khi mập mạp nắm vững được tổng thể vị trí của các đội tuần tra, tất cả mọi người đã không cần phải lo lắng rằng hắn sẽ va chạm phải một đội tuần tra nào đó và phát sinh chiến đấu như vừa rồi nữa. Mà sau khi vượt qua được khu vực cảnh giới, làm sao để xuyên qua được phòng tuyến liền trở thành vấn đề thực tế mà mọi người quan tâm thay mập mạp lúc này.

Phòng tuyến đường số 6 là tổ hợp của vô số chiến hào đan chéo vào nhau một cách phức tạp, mỗi chiến hào được cấu tạo từ công sự thiết giáp cùng tường chống đạn dạng nhẹ vây quanh kết hợp với nhau. (khó nhằn, văn với chẳng vẻ - nd). Những điểm phòng ngự này được chọn ở vị trí đất cao, kéo dài về phía đông. Mỗi một công sự, mỗi một dãy chiến hào đều có điểm phòng ngự hoặc trước hoặc sau, hoặc trái hoặc phải ăn khớp lẫn nhau.

Bộ đội đóng tại các điểm phòng ngự là các đơn vị tác chiến cố định. Binh sĩ vô cùng quen thuộc với nhau. Dưới tình huống không có công kích đại quy mô khiến cho cơ cấu tổ chức hỗn loạn mà nói, mập mạp cho dù là mặc quân phục của bọn họ thì cũng rất khó để trà trộn vào.

Có thể cung cấp cho mập mạp đường thông qua, tựa hồ chỉ có các dài đất trống giữa công sự và công sự, chiến hào và chiến hào mà thôi. Thế nhưng, các dải đất này đều đã bị robot công trình làm việc qua. Rừng bị san thành đất bằng, một số lưới chặn phòng bộ binh xung phong quy mô lớn đang giăng ngổn ngang trước bờ đầu trận. Ở nhiều chỗ cao thấp khác nhau còn có rất nhiều địa lôi.

Hơn nữa, từ trên trận nhìn xuống liếc một cái liền trọn vẹn, căn bản là không có chỗ nào có thể ẩn thân.

Mập mạp biết tiềm hành, thế nhưng đây chỉ là kỹ năng hạng nhất khi lợi dụng hoàn cảnh mà thôi, hắn chung quy cũng không phải là một con báo chỉ cần phóng cái răm rung lá cây là vụt một tiếng biến mất. Huống hồ, trên cái trận đại này, thông thường đều bố trí ẩn dấu mấy cái máy cảnh báo cảm ứng kết nối với Thiên Võng. Bất kể cái gì không thuộc về trận địa tiếp cận đến đều có thể trong lúc bất tri bất giác gọi ra một đội tuần tra hoặc là một trận hỏa lực bao trùm.

Lúc này trên đường cái số 6, đoàn xe tải quân dụng hạng nặng giống như một con rồng thấy đầu không thấy đuôi, một chiếc tiếp một chiếc dưới sự hộ vệ của robot cùng xe thiết giáp chiến đấu hai bên mà chậm rãi tiến lên trước. Ở hai cánh gần xa của trận địa, liếc mắt nhìn qua là đầy các binh sĩ với vũ trang hạng nặng đã tiến nhập vào vị trí chiến đấu. Trước khi đoàn xe hộ tống đi qua đây xong, cảnh giới phòng ngự xung quanh con đường này đã nghiêm mật tới độ sợ bóng sợ gió(*). (*nguyên văn 风声鹤唳, HV: phong thanh hạc lệ, thần hồn nát thần tính; sợ bóng sợ gió. Do tích: thời Tiên Tần, quân Phù Kiên ở phương Bắc bị quân Tấn đánh bại, trên đường tháo chạy nghe tiếng hạc kêu, lại ngỡ là quân Tấn truy đuổi liền chạy trối chết)

Trên hình ảnh Thiên Võng, mập mạp vừa ngừng lại trên một sườn dốc nhỏ cách đường số 6 chưa đến 1 km.

Cái sườn núi này đã là phần rìa của rừng rậm. Tiếp tục đi về phía trước chính là đường cái số 6 cùng trận địa phòng ngư phân bố ở hai bên cánh rồi. Ngay ở trước mặt mập mạp, có một vị trí cao hơn so với nơi hắn đang đứng. Nơi đó đang sừng sững mấy công sự thiết giáp kiểu tổ hợp theo hình hoa mai, đang cùng với mấy chiến hào phía dưới, ở vị trí bên trái trước mặt nó xa xa trông coi nhau.

Nhìn mập mạp nhúc nhích từng chút về phía trước như sâu rau, lòng bàn tay mọi người đều thẫm đẫm mồ hôi. Bọn họ không biết được dưới tình huống như vậy mập mạp có biện pháp nào để đi qua.

Xuất thân là bộ đội đặc chủng, Rashid cùng Stewart suy nghĩ đến nửa ngày. Bọn họ cuối cùng xác định mập mạp nếu như muốn thông qua đây, biện pháp duy nhất chính là đợi đoàn xe vận tải đi qua hoàn toàn, rồi tiếp tục chờ cho binh sĩ chấp hành nhiệm vụ hộ vệ trên phòng tuyến rút lui khỏi trận địa. Nếu là như vậy thì cũng ý nghĩa rằng, mập mạp phải dừng lại ở đây mấy thậm chí là mười mấy tiếng đồng hồ.

Mập mạp hiển nhiên không nghĩ như vậy, hắn ẩn mình trong rừng rậm, dùng ống nhòm trên mũ chiến đấu quan sát cả buổi, sau đó lại nhích dần lui trở lại đường cũ.

"Đi đường vòng?" Đây là ý nghĩ đầu tiên hiện ra trong đầu mọi người. Bonnie thậm chí còn nhanh chóng phân tính trên bản đồ điện tử, cố gắng tìm ra một con đường khác. Thế nhưng nàng đã từ bỏ sự cố gắng này rất nhanh. Trong khu vực phụ cận gần mười km vuông này, đều có phòng tuyến nghiêm mật giống y như nhau.

Mập mạp lui trở về sâu trong rừng, rẽ sang hướng đông vài trăm mét rồi ngừng lại trên một vách đá dựng đứng cao hơn bốn mét. Chỉ thấy hắn đưa máy phụ trợ chiến đấu trên cánh tay nối vào máy tính mini, loay hoay một hồi rồi giữ nguyên trạng thu lại. Tiếp đó là hắn lại xé rách y phục trên người như phát rồ, rồi từ trong balô lấy ra một viên con nhộng gì đó nhai ở trong miệng, cuối cùng lấy ra một bình phun phun mạnh vào miệng mình.

Trước màn hình Thiên Võng một bầu không khí tĩnh mịch đến quái dị. Mắt thấy chỉ trong chốc lát, cái gã mập mạp này liền biến thành một gã thương binh với hơi thở suy yếu! Nhìn hắn hết đông tới tây thu thập xong mọi thứ, chọn một vị trí thoải mãi rồi bày ra tư thế thê thảm nằm ở trên mặt đất, một đám khán giả miệng liền mở to đến mức có thể nuốt được quả trứng vịt.

"Quá hèn mọn rồi..." Một viên tham mưu quân sự than thở, che mặt xấu hổ. Người có ngu ngốc đến mức nào thì đều biết được mập mạp muốn làm cái gì rồi! Điều bọn họ không rõ chính là, ở trong ba lô của gã mập mạp này, thế nào lại có cả đạo cụ biểu diễn như vậy! Nhìn gã tiện nhân này hoá trang rồi tạo ra hình dạng một cách thành thạo, chỉ sợ rằng chuyện như vậy đã trải qua không ít.

Vài phút sau, tín hiệu cầu cứu do mập mạp gửi đi từ máy phụ trợ chiến đấu đã phát huy tác dụng. Mấy binh sĩ thông qua tọa độ Thiên Võng đã khẩn cấp chạy tới, một bên đỡ lấy hắn một bên hỏi: "Chuyện gì xảy ra? Ngươi có làm sao không?"

Tín hiệu cầu cứu trên cánh tay của mập mạp vẫn còn đang lấp lóe. Hắn mở mắt một cách yếu ớt, tay chỉ chỉ vào cái vách đá dựng đứng kia, mở miệng, thế nhưng lại phun ra vô số bọt máu.

"Đừng nói nữa!" Binh sĩ y tế vội vàng ngăn mập mạp lại, quay đầu đối với viên thượng sĩ nói: "Hẳn là từ phía trên không cẩn thân ngã xuống, bị thương đến nội tạng. Mau đưa trở về, ở đây không có biện pháp chưa trị."

"Báo cáo..." Mấy binh sĩ tìm kiếm xung quanh một phen, trở về báo cáo: "Không phát hiện ra địch nhân, cũng không có vết tích chiến đấu."

Thượng sĩ gật đầu nói: "Đầu tiên hãy đưa hắn trở lại rồi nói."

Trên hình ảnh Thiên Võng, mấy người binh sĩ nhanh chóng triển khai một cái cáng cứu thương đơn giản, đem mập mạp khiêng lên.

Nhìn hình ảnh phóng to đặc tả, gã mập mạp kia đang biểu tình đau đớn không gì sánh được, tuy nằm trên cáng cứu thương nhưng tay hắn vẫn chỉ vào vách đá, sau đó từ từ rơi vào trong hôn mê. Thấy vậy, Nia chỉ cảm thấy phát điên một trận. Cái tên thực sự diễn giống y như thật! Siêu sao màn ảnh trong quốc nội mà mình nhận thức, cùng cái gã mập mạp này so ra, quả thực giống như một đám diễn viên nghiệp dư!

Nia hiển nhiên không biết rằng cái gã lừa đảo này đã tốn rất nhiều công sức ở trên cái tiền vốn đóng giả như thật này. Diễn viên cho dù kĩ thuật diễn có tốt thì cũng chỉ là diễn trước ống kính, còn cái gã lừa đảo này, lại chính là biểu diễn trong cuộc sống. Mập mạp học mấy thứ này, càng là vì để biểu diễn lúc sinh tử tồn vong! Bản chất ở đây là khác nhau.

Giống như khi đi thẳng tắp, trên đường bình thường thì tất cả mọi người đều làm được. Còn nếu là đi trên rìa nóc nhà cao mấy mét, vậy thì chỉ đi được tám chín phần mười. Đổi tiếp thành dây cáp móc giữa hai vách núi, trong vạn người không có một. Chính là vì liên quan tới tính mệnh, không thể không cẩn thận. Mập mạp đứng trước gương biến ảo sắc mặt mấy vạn lần, lúc này tự nhiên là thật đến mười phần.

Khiêng một gã mập mạp với thể trọng không nhẹ, mấy gã binh sĩ không may phải lom khom nghiêng ngả mới về tới được trong trận địa mà bọn họ đóng quân. Khi mấy binh sĩ còn lưu lại trong trận đi ra hỗ trợ thì binh sĩ phụ trách khiêng cứu thương hầu như đã sắp tê liệt mà sụp xuống rồi. Cái gã mập mạp này, thực sự không nhẹ.

Trên hình ảnh Thiên Võng, đang nhìn xuống cái trận địa ở phía dưới này chính là công sự thiết giáp tổ hợp phân bố theo hình hoa mai ở trên khu đất cao kia, cũng là khu đất cao gần nơi mà hắn bị thương nhất. Rất hiển nhiên, khi mập mạp lấy máy phụ trợ chiến đấu gửi đi tín hiệu đã tính đánh chủ ý vào cái trận địa này.

Một trung đội đóng ở đây thuộc sư đoàn bộ binh cơ giới hoá 311 Gatralan của tập đoàn Stephen. Xung quanh gần trăm km vuông hai bên đường tài nguyên số 6 đều là do cái sư đoàn này phòng ngự.

Bời vì lần vận tải tiếp tế này ở trong thời điểm then chốt nhất của tiền tuyến Jacur, không thể xảy ra sơ suất thế nên hai người trước, sư đoàn 311 đã truyền xuống mệnh lệnh cho các trung đoàn chủ lực đóng tại các căn cứ toàn thể xuất động, một trung đoàn thiết giáp cùng hai trung đoàn bộ binh phối hợp với bộ đội vận tải, tiến hành cảnh giới ven đường.

*****************

Cao điểm mà trung đội đang đóng ở vào phần giữa của khu vực cảnh giới, khả năng bị công kích vô cùng thấp, lại thêm trước sau cách đó không xa đều có trận phòng ngự. Thế nên, đại bộ phận binh sĩ trong trận đều đã được phái đi ra ngoài hỗ trợ tuần tra cảnh giới, chỉ còn lại một tiểu đội tiến hành phòng ngự như thường lệ. Nếu như không phải do chỉ lệnh cứu viện mà Thiên Võng truyền tới, mấy chiến sĩ lưu lại này vẫn còn đang ở trong ổ công sự mà chém gió thổi bão kia.

Một tiểu đội binh sĩ mà mập mạp bắn chết lúc trước, chính là từ cái trận phòng ngự này phái ra. Sau khi hắn giải mã được máy phụ trợ chiến đấu, đối với tình huống của cái trận này lập tức thông suốt. Nếu đã biết người biết ta, mập mạp liền không cần phải lao đầu vào tìm vận may trong một trận phòng ngự không rõ nữa mà trực tiếp chạy tới đây luôn.

Năm pháo đài thiết giáp kiểu tổ hợp hình bát giác, chiếm các góc trên cao điểm. Bên ngoài là một tuyến phòng hộ điện từ vây quanh bốn phía, do mười mấy cái máy phát điện cấu thành. Tại thời điểm chiến đấu, năng lượng mà chúng phóng ra có thể đem bất kì sinh vật nào nỗ lực tới gần đốt thành than. Ngay cả một số robot phổ thông cũng rất khó ung dung lướt qua được hàng rào dây điện từ này mà không bị thương tổn.

Cái cao điểm này hiển nhiên là đã được thiết kế được một thời gian dài. Trên khoảng không giữa năm pháo đài còn có một cái công sự hình cầu che phủ hết thảy phía dưới, bên trong đang lắp một máy tụ năng lượng. Máy tụ năng lượng có thể cung cấp năng lượng dự bị cho pháo đài cùng hàng rào điện từ

Chỉ cần nhìn cái khu công sự này có thể nhìn ra Stephen đã tốn rất nhiều tâm tư và hạ quyết tâm lên trên phòng ngự của Jacur.

Mập mạp bị đặt ở khu khoảng không trung ương, binh sĩ y tế đang bắt chuyện với mấy binh sĩ lưu lại, đem một cái rương y tế dùng cho chiến đấu dọn ra. Loại rương y tế này rất nhẹ, giống như một cái quan tài ướp xác cổ đại. Chỉ cần rót dịch thể chuyên dụng vào trong đó là thầy thuốc có thể tiến hành bất cứ việc phẫu thuật nào đối với bệnh nhân nằm trong đó.

Những dịch thể này không chỉ có công dụng tiêu độc mà còn có thể chữa trị cơ năng của bộ phận thân thể. Toàn bộ rương y tế có thể tiến hành kiểm tra đo lường cùng chụp hình thân thể, cũng có thể tức thời phản hồi các số liệu của người bệnh như nhịp tim, huyết áp, hô hấp, ... Ngay cả trong phương án giải phẫu, máy tính của rương y tế cũng sẽ đưa ra đề nghị. Khi thầy thuốc tiến hành giải phẫu thì rương y tế còn có thể cung cấp gây tê, cầm máu cùng các loại phụ trợ.

Mập mạp tự nhiên là không thể vào trong cái rương y tế này, mặc cho hắn có diễn rất thật đi chăng nữa thì chỉ cần nằm vào, các số liệu kiểm tra sẽ lập tức chọc thủng lớp ngụy trang của hắn. Tất cả mọi người đều biết điểm này, bao gồm cả Nia vốn đã từng tác chiến trên chiến trường. Hàng lông mày dài của cô gái này đang run rẩy, ngón tay ép trên bàn thông tin tới trắng bệch, trái tim tựa như muốn nhảy ra ngoài.

Ngoại trừ hai chiến sĩ đang thường trực ở trên trạm quan sát trong pháo đài ra, ở bên cạnh mập mạp đã tập trung cả sáu chiến sĩ còn lại cùng một binh sĩ y tế.

Trên màn hình lập thể, hai chiến sĩ đang thở hồng hộc ngồi cạnh cáng cứu thương, chụm đầu vào nhau dùng tay châm lửa hút thuốc. Viên thượng sĩ kia đang một bên chỉ vào mập mạp, một bên cùng với một binh sĩ khác nói cái gì đó. Gã binh sĩ đang không ngừng nhìn vào mập mạp mà gật đầu. Mà cái gã binh sĩ y tế kia thì đã chuẩn bị xong rương y tế, đang bắt chuyện với với hai binh sĩ khác đang đi tới đỡ mập mạp vào.

Nia có chút không dám nhìn tiếp rồi, nàng đứng lên, toàn thân hốt hoảng như bị lửa đốt. Nếu như có khả năng thì nàng rất muốn lôi gã mập mạp kia ra từ trong màn hình! Sự tình tựa hồ đang đi vào một cái ngõ cụt, nàng không tưởng tượng ra được là mập mạp lại có biện pháp nào để lừa dối tiếp.

Lòng vong trong phòng chỉ huy mất lần, Nia nhìn qua Bonnie đang ung dung trấn định một chút, di di chân rồi quay đầu nhìn lại màn hình. Tất cả tâm tư của nàng đều đặt ở trên mình gã nam nhân này. Mặc dù sợ nhưng nàng không thể nào bắt ánh mắt rời xa cái tên luôn khiến cho người khác lo lắng kia lâu dài được.

Ngay trong nháy mắt khi Nia vừa nhìn về phía màn hình, toàn bộ khoang robot chỉ huy liền bộc phát ra một trận kinh hô.

Trên màn hình ảo, mập mạp vẫn đang nằm ở trên cáng cứu thương im lặng không tiếng động, bỗng nhiên liền nhảy lên một cái! Không giống trong tưởng tượng của Nia, mập mạp ngay từ đầu đã không có chuẩn bị để lừa dối tiếp! Giải quyết vấn đề phức tạp, đôi khi đơn giản chỉ cần tới bạo lực!

Hai binh sĩ chuẩn bị nâng mập mạp lên liền bị hai tay to lớn của mập mạp bắt lấy cổ. Theo hai tiếng gãy giòn tan, cái đầu của binh sĩ mềm oặt mà gục xuống, thân thể ngã thẳng xuống. Đồng thời với bọn họ ngã xuống đất, trên yết hầu của binh sĩ y tế đang chuẩn bị dụng cụ giải phẫu cũng đã bị cắm vào con dao giải phẫu mà hắn vừa lấy ra trong rương!

Viên thượng sĩ vẫn luôn nhìn mập mạp cùng binh sĩ đang nói chuyện với hắn có phản ứng đầu tiên, bọn họ đồng thời rút súng ra. Thế nhưng, động tác của bọn họ trong mắt mập mạp lại giống như bị làm chậm đến mười lần. Hai vệt huyễn ảnh hiện lên, yết hầu của hai người đã phân biệt cắm vào hai con dao giải phẫu!

Chiếc rương của binh sĩ y tế đã trở thành đồng lõa giải quyết vấn đề với mập mạp! Khoảng khắc khi binh sĩ y tế mở rương ra kia, cũng đã định trước được kết cục. Thượng sĩ cùng gã binh sĩ bên cạnh hắn trong cổ họng phát ra tiếng ặc ặc, quỳ gối rồi gục xuống. Đến chết bọn họ vẫn không rõ được động tác của cái gã mập mạp này thế nào mà lại nhanh đến như vậy, con dao của hắn thế nào lại chuẩn như vậy!

Hai binh sĩ đang cúi đầu châm điếu thuốc lá liền ngẩng đầu lên. Khuôn mặt của bọn họ vẫn mang theo vẻ mờ mịt. Một bóng đen cực lớn đã che mất toàn bộ tầm nhìn của bọn họ. Không có bất cứ phản ứng gì, một binh sĩ bị một đấm của mập mạp đập thẳng lên mặt. Lực đấm kinh khủng khiến cho người chiến sĩ này đầu vật mạnh về sau, toàn bộ khuôn mặt giống như một quả bóng nhựa bị đá bẹp, kể cả điếu thuốc lá trong miệng cũng bị một đấm của mập mạp đánh vào sau đầu.

Cổ họng binh sĩ không kịp kêu lên tiếng nào, ngã thẳng xuống đất. Miệng và mũi của hắn đã bị lõm vào, toàn bộ khuôn mặt giống như bị tàu hỏa đụng tới, vô cùng thê thảm!

Binh sĩ kia thì may mắn hơn một chút, bị mập mạp một cước đá vào bụng, bay ra mười mét. Sau khi gục xuống thì cũng không hề có động tĩnh, chỉ có thể nhìn thấy một dòng bọt máu từ trong miệng hắn trào ra. nhuộm trên mặt đất dần thành một mảnh vừa đỏ vừa đen.

Tất cả mọi thứ chỉ phát sinh trong giây lát, khi tiếng kinh hô của mọi người còn chưa có ngừng lại hoàn toàn thì mập mạp đã tàn sát xong xuôi! Trước màn hình Thiên Võng, còn lại chỉ là tiếng hít thở,

Còn lại hai binh sĩ chưa biết được sự việc gì xảy ra bên ngoài, cuối cùng cũng đã bị mập mạp giải quyết một cách rất nhẹ nhàng. Bước chân của cái tên này mềm mại giống như linh miêu không một tiếng động. Mội binh sĩ bị hắn cắt cổ từ phía sau, còn người kia nỗ lực phản kháng, lại bị hắn đánh cho hôn mê rồi sử dung một cành cây gẫy đâm xuyên vào phổi.

Sau đó, mập mạp vác gã binh sĩ cuối cùng này lên, theo sườn dốc ở phía bắc của cao điểm đi xuống phía dưới. Tuy rằng không rõ hắn muốn làm cái gì, thế nhưng mọi người sau khi nhìn một màn này biểu tình đều có chút tê dại. Khiếp sợ mà gã mập mạp này mang đến đã nhiều lắm rồi, hiện tại bất kể là hắn làm cái gì và làm như thế nào thì đều có lý do của hắn, không cần phải kinh ngạc quá mức.

Trên đường số 6, xe vận tải hạng nặng vẫn liên miên không dứt như trước. Mỗi một trăm mét lại có một chiếc xe vận binh bọc thép hoặc là robot hộ vệ ở ven đường. Khi một chiếc robot tiến đến một vị trí cách đó không xa, mập mạp liền đứt ruột gan mà kêu khóc xông ra ngoài.

Robot ngừng lại trước mặt mập mạp, một vị thượng úy nhảy ra khỏi robot cau mày nói: "Xảy ra chuyện gì?"

Hình ảnh Thiên Võng đặc tả, mập mạp cả người đang run rẩy ôm chặt lấy gã binh sĩ mà hắn vừa hãm hại, ngẩng đầu, nước mắt từ lâu đã rơi đầy mặt: "Thượng cấp à, cứu... cứu Jack đi...." Hắn đưa tay lau nước mắt, thế nhưng nước mắt lại càng ngày càng chảy nhiều: "Đáng chết... Hắn chỉ là sái chân, vậy mà không cẩn thận lại rơi xuống dưới sườn dốc. Nếu như không không thể chạy tới được bệnh viện quân y, hắn sẽ chết mất!"

Thượng úy nhìn qua cái cành cây phía sau 'Jack' một chút, nói ngay: "Ôm hắn lên mau, ta đưa các ngươi đi!"

Mập mạp ôm lấy 'Jack', một đường chạy theo phia sau thượng úy. Mặt của hắn áp vào trên mặt của 'Jack', nức nở nói: "Người anh em à, ngươi nhất định phải kiên trì nhé, vị hôn thê của người vẫn còn đợi ngươi ở nhà đó! Ngươi đã cùng ta giao hẹn là nhất định phải cùng nhau sống sót trở về, ta không thể để người chết được!"

Mập mạp nói đang sướng, lại không nghĩ rằng 'Jack' bỗng nhiên mở to con mắt. Mập mạp liền hoảng sợ, một bên liếc sang gã thượng úy đang đi ở phía trước, một bên lại động tay đông chân vuốt con mắt của binh sĩ đang ở trong lòng mình.

Thượng úy quay đầu lai hỗ trợ, 'Jack' đã há miệng, lại bị máu tươi phun ra từ trong họng cùng đau đớn nơi phổi khiến cho không nói được lời nào. Sau khi một vài âm tiết không rõ qua đi, gã binh sĩ bi thảm này lại tiếp tục hôn mê tiếp.

"Không biết có kịp hay không nữa." Vị thượng úy có chút lo lắng.

Robot đã khởi động, đang đi qua đường số 6, tiền về căn cứ của trung đoàn 2 sư đoàn 311 ở phía đông bắc. Thế nhưng, sau vài phút qua đi, robot bỗng nhiên ngừng lại.

Trước Thiên Võng, mỗi một người đều đang im lặng chờ đợi. Vị trí của robot lúc này đã thoát khỏi phòng tuyến hai bên đường cái, nếu như lúc này mập mạp muốn cướp đoạt robot rồi thay đổi lộ tuyến về hướng bắc, không ai sẽ cảm thấy ngoài ý muốn nữa rồi.

Khoang lái robot đã mở ra. Mập mạp ôm 'Jack' đi xuống, ánh mắt của hắn có chút dại ra, nước mắt từng hạt to rơi xuống trên người 'Jack'. Cánh tay của 'Jack' hiện giờ đã buông thõng xuống, trên khuôn mặt tái nhợt, con mắt màu lam vô thân vẫn còn mang theo một tia không cam lòng.

Mập mạp chậm rãi đi tiếp. Ở phía sau, vị thượng uy nhìn kỹ vào thân ảnh kiên định mà thê lương của mập mạp, một lúc lâu sau liền đánh một quyền nặng nề trên thân robot, thần tình uể oải mà bi thương.

"Tên bịp bợm!" Tất cả mọi người nhìn trước Thiên Võng hầu như trăm miệng một lời.

Mặc dù có chút điên cuồng, thế nhưng khi chiếc robot kia một lần nữa lại trở về trong đội ngũ hộ vệ trên đường cái số 6 thì tất cả mọi người đều đã rõ ràng. Mập mạp, dưới tình huống hầu như hoàn toàn không có khả năng lại không lãng phí một chút thời gian nào, cứ như vậy mà dùng một phương thức gần như phát điên để vượt qua được phòng tuyến nghiêm mật tới cực điểm!

Hành động xuyên qua như vậy, mập mạp không biết rằng đã bị mọi người nhìn thấy rõ ràng toàn bộ, chấn động gây ra đã vượt quá giới hạn tượng tượng của mọi người.

Cho tới bây giờ không ai tin tưởng rằng một cá nhân có thể đơn thương độc mã chạy trốn như vậy, tiềm hành như vậy, giết chóc như vậy, lừa dối như vậy trong vùng địch hậu! Tung hoành ngang dọc hãm hại lừa gạt, đem từng đội địch nhân ưu thế đùa bỡn trong lòng bàn tay, đem từng phòng tuyến nghiêm mật ném ở sau lưng, cứ như vào chỗ không người! Mà ở trong đó, bất kể là tiềm hành, ngắm bắn, kế hoạch hay là hành quân, chiến đấu, mỗi một chi tiết mà mập mạp thi triển ra đều đủ để biên soạn trở thành sách giáo khoa cho bộ đội đặc chủng!

Mập mạp, thực sự có thể hoàn thành cái nhiệm vụ ám sát Stephen nhìn như không thể hoàn thành này sao? Một số vị tham mưu tác chiến trong đáy lòng liền tin tưởng vô cùng.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-793)