← Ch.347 | Ch.349 → |
Khi liên lạc với tiểu đoàn 3 hoàn toàn bị gián đoạn, phía tây thị trấn Prue lại truyền đến những tiếng pháo rung trời, Codell cũng đã có một dự cảm không rõ --- Với trang bị của trung đoàn đột kích số 1 và tình hình hiện tại của cái tinh cầu này, thông tin, bất luận thế nào cũng không có khả năng bị cắt đứt trên quy mô lớn như vậy.
Cách nhau chỉ hơn hai mươi km, mấy trăm robot ở khu vực tiểu đoàn 3 vậy mà lại không có một cái nào có thể liên lạc được, ngoại trừ bị quấy nhiễu điện tử ra, Codell cũng không thể nghĩ ra được nguyên nhân nào khác. Phán đoán này, lập tức khiến hắn khẩn trương hẳn lên.
Để liên hệ với tiểu đoàn 3, Codell một mặt ra lệnh cho tiểu đoàn 2 áp sát vào vị trí của tiểu đoàn 3, mặt khác phái ra 3 tiểu đội thiết giáp trinh sát. Ba giờ sau, mười hai chiếc robot được phái đi cuối cùng trở về chỉ còn được hai chiếc. Tin tức mang về, làm cho hắn vừa kinh hãi, lại vừa hối hận!
Tiểu đoàn 3 cơ bản đã bị đánh cho tàn phế rồi. Cái tiểu đoàn có cơ cấu tiểu đoàn tiêu chuẩn với ba trăm sáu mươi chiếc robot [Hỏa Nguyên Tố] một người lái và mười robot hạng trung yểm trợ hỏa lực tầm xa [Địa Hình Long] này, lúc này còn lại, chỉ là lác đác sáu bảy mươi chiếc đang tản mát ở trên mười mấy ngã tư, mà đại bộ phận đã bị địch nhân chia cắt bao vây, mỗi chiếc thương tích đầy mình, thời gian bị diệt chỉ còn trong chốc lát.
Tạo thành tất cả những thứ này, cũng không phải do cái Liên minh Đoàn buôn bị tấn công, mà lại là do cái đội quân gọi là Đồng Minh Hỗ Trợ Lưu Phái trước đó vẫn duy trì tư thế nhượng bộ kia. Bọn hắn đã hung hãn xuất thủ rồi!
Codell biết, đây chính là sai lầm thứ nhất của mình.
Ngay khi quân mình vừa tiến vào thị trấn Prue, đám robot màu đen này đã từ bỏ cả đại lộ Greenland, nhường lại gần bốn mươi ngã tư quảng trường ở phía đông thị trấn Prue! Cái dáng vẻ hạ quyết tâm co đầu rút cổ tự bảo vệ mình kia, khiến cho mình ngay từ ban đầu đã đem lực lượng mấy chục robot cỏn con này không để vào trong mắt.
Mà sai lầm thứ 2, lại càng trí mạng. Hắn thật không ngờ, đối phương dĩ nhiên lại có thủ đoạn áp chế được điện tử của mình!
Ở thế giới Tự Do, nếu như nói quân hạm (tàu chiến) kiểu cũ, một số vũ khí quân dụng vẫn có thể lấy được thông qu các loại thủ đoạn mà nói, như vậy, các thiết bị và kỹ thuật quấy nhiễu điện tử quân sự công nghệ cao, chính là bị toàn bộ xã hội loài người tuyệt đối nghiêm cấm đưa ra thế giới Tự Do.
Đừng nói đưa ra đến thế giới Tự Do, mặc dù là ở trong quốc nội các quốc gia, phàm là dính dáng tới hệ thống Thiên Võng, hệ thống rada, hệ thống phản dò xét, hệ thống quấy nhiễu thông tin hay là hệ thống lừa gạt gì đó, thì hết thảy đều thuộc về cơ mật tuyệt đối. Thiết bị và nhân viên bị khống chế cực kỳ nghiêm ngặt. Dù sao thì ở chiến tranh hiện đại, nếu như trên các phương diện như thông tin, chỉ huy, chiến trường hợp tác bởi vì tiết lộ kỹ thuật mà bị địch nhân áp chế, vậy có nghĩa là trận chiến này đã nắm chắc phần thua.
Mặc dù thế giới Tự Do tập trung một số lượng lớn các nhà khoa học, kỹ sư máy móc và các chuyên gia trong đủ mọi phương diện, thế nhưng ở phương diện tác chiến điện tử, có thể có chuyên gia điện tử nào còn mạng mà chạy trốn được tới thế giới Tự Do thì ít lại càng ít, mà người có thể sống sót qua được sự truy sát của đặc công các quốc gia, lại vẫn còn tài chính và thiết bị để tiến hành nghiên cứu, càng giống như lông phượng sừng lân!
Nhân tài thiếu thốn, kỹ thuật điện tử của thế giới Tự Do, cũng chỉ có thể dựa vào mua từ thị trường dân dụng và từ các nhà khoa học do mình bồi dưỡng ra đi tiến hành nghiên cứu.
Mặc dù trên rất nhiều phương diện của kỹ thuật điện tử. các nhà khoa học của thế giới Tự Do có rất nhiều chỗ độc đáo, bất quá, các nghiên cứu này, đều tập trung ở việc sử dụng rada, thông tin và quấy nhiễu phản tự nhiên khi thăm dò vũ trụ trên phi thuyền của các nhà mạo hiểm, thuộc về thiết bị dân dụng bị động.
Mà các vũ khí chiến tranh điện tử như quấy nhiễu, che dấu, ... mang tính chủ động dùng trong tác chiến quân sự, hiện nay thế giới Tự Do có thể nói là hai bàn tay trắng.
Mấy thứ này ai cũng muốn, thế nhưng không có năng lực nghiên cứu khoa học hùng mạnh và bảo đảm tài chính cho các thiết bị, không có nhiều năm tích lũy kỹ thuật ứng dụng quân sự, lại thêm không có khả năng che dấu được sự giám sát của Hội nghị Nhân loại Tối cao, bất kỳ một tổ chức nào muốn phát triển ra kỹ thuật điện tử quân sự đủ để chống lại quốc gia có chủ quyền, hoàn toàn chính là người si nói mộng.
Liên minh thương nghiệp Phương Bắc (Bắc Minh), tại phương diện này chính là thế lực đã đi được xa nhất trong tất cả các thế lực của thế giới Tự Do rồi. Hội trưởng Selwall đã sớm ý thức được ưu thế áp đảo của vũ khí tác chiến điện tử đối với các lưu phái của thế giới Tự Do này. Thế nhưng, hắn cũng chỉ có thể ở dưới sự duy trì của Philip trước đây, từ Gatralan mà len lén thu được một số thiết bị và kỹ thuật bị đào thải, xem như bí kíp bảo mạng.
Mặc dù không có chế tạo ra được robot điện tử chuyên dụng, thế nhưng, có những thiết bị và kỹ thuật này, [Hỏa Nguyên Tố] với năng lực kháng quấy nhiễu đã được cho là robot vũ trang nổi tiếng trong thế giới Tự Do rồi.
Thế nhưng ai mà biết được, hơn ba trăm chiếc robot [ Hỏa Nguyên Tố], vậy mà lại bị người ta chém ngã như chém dưa thái rau! Không chỉ kháng quấy nhiễu điện tử không được, từ hỏa lực tầm xa tới cận chiến, hoàn toàn bị đối phương áp chế, ngay cả ngăn chặn tại chỗ và tập hợp, phân tán trận hình - bài huấn luyện nhằm vào tình huống hỗn loạn được tập luyện nghiêm khắc hàng ngày, cũng hoàn toàn vô dụng!
Tuy rằng các chiến sĩ robot Bắc Minh đa số không phải cơ sĩ của các lưu phái, tại đẳng cấp điều khiển robot, đại đa số đều có trình độ trung bình, thế nhưng với một kẻ luôn luôn đem trung đoàn robot đột kích số 1 mà mình huấn luyện ra, tự xưng là những chiến sĩ chuyên nghiệp chân chính trong chiến tranh của thế giới Tự Do như Codell, hắn thực sự không cách nào tiếp thu được kết quả như vậy.
Bất quá, dù sao cũng là tinh anh trong sư đoàn thiết giáp chủ lực của Binalter, chỉ dùng một khoảng thời gian rất ngắn, hắn đã hoàn toàn bình tĩnh lại.
Dày công rèn luyện nhiều năm ở lục quân Binarter, khiến cho Codell minh bạch một điều, một chỉ huy nếu không thể nhanh chóng chấp nhận thất bại rồi nghĩ ra một kế sách mới nào đó, vậy thì cũng phải là một chỉ huy hợp cách. Lúc này, việc phải làm đầu tiên chính là nhìn thẳng vào đối thủ, nhanh chóng đưa ra đối sách.
Tiểu đoàn 3 thảm bại, tuy rằng khiến cho hắn tổn thất mất một phần ba binh lực (nguyên văn 1/10 nhưng thấy vô lý, một trung đoàn có 3 tiểu đoàn mà mất 1/10 - nd) (text thiếu, đã xét lại là 1/3 - bt), bất quá, so sánh với đối thủ, trung đoàn đột kích số 1 không thể nghi ngờ là hoàn toàn chiếm ưu thế về binh lực. Hơn nữa lần thất bại này cũng làm cho hắn có đánh giá trực quan nhất về sức chiến đấu và trình độ trang bị của địch nhân. Đã biết thủ đoạn áp chế điện tử của địch nhân, hắn tuyệt sẽ không phạm sai lầm tương tự.
Tiểu đoàn 2 nhận mệnh lệnh tập hợp cùng với đại đội đột kích trực thuộc do Codell đích thân chỉ huy, men theo trục đường chính của thị trấn Prue mà hành tiến một cách chậm rãi. Dọc đường thu nạp đám tàn binh robot và bộ binh chạy thoát về được của tiểu đoàn 3. Sau khi bị áp chế điện tử, tất cả các đơn vị tác chiến bắt đầu sử dụng máy khuếch đại âm thanh trang bị trên robot để liên lạc, còn các chỉ huy cơ sở thì sử dụng thủ ngữ (ngôn ngữ ra hiệu bằng tay) của robot hoặc tín hiệu đèn của robot.
Để tránh bị địch nhân tiêu diệt từng bộ phận, Codell nhanh chóng bắt liên lạc với tiểu đoàn 1 đang vu hồi bọc đánh ở ngoại ô phía Tây thị trấn Prue, lệnh cho tiểu đoàn 1 lập tức cử ra một đại đội tiến công thăm dò vào phân quán Prue Thái Lưu, còn những bộ đội khác, thì liền men theo bờ hồ Lạc Diệp, áp sát vào đại lộ số 3, cùng với quân chủ lực đang thẳng tiến theo đường trục chính hình thành thế tiến công gọng kìm.
Chiến thuật bố trí của Codell, lập tức đã được thi hành.
Tiểu đoàn 2 đã hội hợp được với đại đội đột kích trực thuộc, bắt đầu chậm rãi men theo trục chính tiến về phía trước, đợi cho tiểu đoàn 1 men theo hồ Lạc Diệp quay về đến vị trí chỉ định, phối hợp xuất kích.
Mà sự biến hóa của thế cục, cũng rất nhanh thông qua rada khống chế từ xa của robot điện tử, hiện lên trên màn hình máy tính robot của mập mạp.
Kinh ngạc về tu dưỡng chiến thuật của chỉ huy đối phương, đồng thời mập mạp cũng thở phào nhẹ nhõm. Ra lệnh một tiếng, hắn mang theo bộ đội không chút do dự xoay người bỏ chạy tứ tán, phóng như có hỏa tiễn gắn vào mông(chém tí! -nd).
Mới bắt đầu đã ăn tươi cả một tiểu đoàn đủ biên chế của đối phương, lại tiêu diệt một trung đoàn bộ binh không có hỏa lực hạng nặng, mập mạp đã rất hài lòng rồi. Trước khi kết thúc giai đoạn thứ nhất, nếu như đối phương bất chấp mà đưa tất cả binh lực ép lên dây dưa cuốn lấy mình, mặc dù cuối cùng vẫn thắng lợi, thế nhưng đó cũng là một hồi thắng thảm giết địch một ngàn tự tổn tám trăm(câu này tục ngữ tiếng Việt không có nhỉ! - nd)!
Phải biết rằng, mặc dù có đẳng cấp robot áp chế, thế nhưng, trước ưu thế tuyệt đối của khoảng gần chín trăm robot địch nhân, áp chế về đẳng cấp cũng không phải vạn năng. Mà robot điện tử dùng cho quấy nhiễu điện tử, trong tay mập mạp, bất quá chỉ dựa vào thiết bị trên chiến hạm [Rose Brand] mà gom góp ra hai chiếc mà thôi!
Đó vậy mà chính là bảo bối của hắn, một khi trong chiến đấu có tổn thất gì, bổ sung không được thì có mà khóc rách trời cũng không đòi đâu ra được.
Hơn nữa, [Hoành Đao] chỉ là robot cấp tám, chân chính không phải là robot cấp mười [Thần Tứ]! Mà các chiến sĩ robot Phỉ quân thời gian huấn luyện dù sao cũng rất ngắn ngủi.
Chiến sĩ Leray và đám hải tặc, bình quân đa số chỉ là trình độ điều khiển tiêu chuẩn cấp 5 trong quân đội, ở thế giới này thực sự không đáng nhắc tới.
Nếu như không phải robot điện tử đã phá hủy được hệ thống thông tin, hệ thống điều khiển hỏa lực tự động và hệ thống ra đa của đối phương, nếu như không phải suốt mấy ngày nay mập mạp đã dựa vào kỹ thuật cận chiến lọc ra mấy sát chiêu võ học robot và chiến thuật phối hợp thắt cổ kiểu ba điểm, chỉ bằng vào mấy tên bộ hạ trình độ mèo quào thế này, thuần túy là muốn chết!
Hiện tại địch nhân bắt đầu đóng vững đánh chắc (tương tự câu Làm đâu chắc đó), hiển nhiên không có khả năng áp dụng phương thức tác chiến lúc trước nữa tồi.
Muốn ăn tươi đám địch nhân này, phương thức duy nhất, chỉ có vận động chiến!
(运 动战, Mobile Warfare, vận động chiến, là một loại phương thức tác chiến quân sự, chủ yếu dựa vào không gian tác chiến để đổi lấy thời gian di động binh lực vây quanh địch quân, lấy ưu thế binh lực tốc chiến tốc thắng", đây là giải nghĩa của từ điển, không phù hợp với hoàn cảnh lắm, anh em cứ hiểu đơn giản là chiến đấu di động liên tục. )
Prue trên danh nghĩa là một thị trấn, thế nhưng nếu thực sự tính toán, độ lớn của nó còn lớn hơn cả một thành phố hơn mười triệu dân ở Trái Đất cổ. Chỉ có điều, bởi vì rừng rậm chiếm cứ phần lớn diện tích thành thị, trên phương diện mật độ dân cư và kiến trúc, thì lại không có dày đặc như thành thị cổ đại mà thôi.
Tuyến đường chính với chiều dài đến hơn 50 km, bề rộng cũng trải suốt 30 km theo hướng Bắc Nam. Cho dù chỉ là diện tích nội thành, cũng đã gần hai nghìn km vuông. Hơn một trăm robot di chuyển vu hồi trong một phạm vi rộng lớn như vậy, hoàn toàn không thành vấn đề. Mà hơn tám trăm robot của đối phương, cũng không thể hoàn toàn khống chế khu vực lớn như vậy.
Thế nhưng, Mập Mạp hết lần này đến lần khác không thể sử dụng thứ mà mình am hiểu nhất là vận động chiến.
Cho dù hắn có thiên tính thích chạy trốn.
Cho dù hắn có phân tích học tập qua hơn một nghìn trận chiến tranh kinh điển, đối với phương pháp vận động chiến, vu hồi, phản kích, mai phục sớm đã thành nhập tâm.
Cho dù hắn đem việc địch tiến ta lùi, địch lui ta tiến, địch dừng ta quấy, địch mệt ta đánh đã khắc đến tận xương tủy.
Hắn cũng không thể đánh vận động chiến.
Bởi vì, phân quán Thái Lưu thị trấn Prue với hơn một ngàn cơ sĩ, cộng với hơn trăm vạn dân chúng, chính là mệnh căn của hắn! Nếu như mất đi những thứ này, như thế, cho dù thắng lợi có lớn hơn nữa thì cũng không có ý nghĩa.
Bởi vậy, mập mạp từ lúc mới bắt đầu đã không nghĩ tới chạy trốn.
Nếu muốn đạt được một cuộc thắng lợi triệt để khiến cho các tiểu lưu phái vốn đang căng mắt theo dõi chăm chú kia tâm phục khẩu phục, nếu muốn dựng lên thanh danh cho Đồng Minh Hỗ Trợ Lưu Phái, lựa chọn duy nhất, là phải đánh một trận toàn diệt thật đẹp, dùng một thế trận đồ sát từ đầu tới cuối, khiến cho toàn bộ những kẻ có tà tâm với Prue, chỉ cần nghĩ đến đây, thì đều hồn xiêu phách lạc!
Cổ nhân dạy rất đúng, làm nam nhân chân chính, phải dũng cảm đối mặt với nhân sinh tàn khốc.
***, không chạy thì không chạy!
Mập mạp hai mắt lóe hung quang, xoa xoa tay bước lên đại lộ số 1 Prue, dũng cảm ra lệnh một tiếng, các robot màu đen giải tán lập tức!
Tỏ ra nguy hiểm cái con bà nhà nó. (éo dịch được, hình như câu chửi thề của bọn Khựa, nhường chú biên - nd). (Mượn câu của chú Lệnh Hồi Xung trong Tiếu Ngạo Giang Hồ vậy @<a href="/cdn-cgi/l/email-protection" class="__cf_email__" data-cfemail="e4bba4
← Ch. 347 | Ch. 349 → |