← Ch.442 | Ch.444 → |
Đã trở về...
Mập mạp ngẩn ngơ nhìn đôi môi gợi cảm màu hồng nhạt của Margaret đang không ngừng khép mở ở ngay trước mặt mình.
Thế nhưng bản thân mình vậy mà một câu nói cũng không nghe được.
Có thể dùng tài khoản của mình để đăng nhập vào trò chơi, ngoại trừ cái tên tiểu hỗn đản Thối Thối kia, còn có thể là ai được nữa?!
"Ngươi phải giúp ta báo thù!" Margaret viền mắt đỏ hồng, những kẻ có lòng lim dạ đá nhìn cũng thấy đau lòng: "Cái tên kia quả thực không phải là người. Trước đây đã từng bắt nạt ta không nói, sau đó, lại vẫn còn liên tiếp cướp của ta một trăm sáu mươi tám lần. Ta đi tới đâu, hắn liền cướp tới đó..."
" Một trăm sáu mươi tám lần?" Mập mạp không khỏi rùng mình một cái. Đây hiển nhiên là cái tên Thối kia làm, cái tên tiểu hỗn đản kia chưa bao giờ biết cái gì gọi là một vừa hai phải cả.
Đang nói chuyện, Margaret đã đăng nhập vào Mãn Thiên Chiến Hỏa.
Đoạn phim mở đầu với mấy chục nghìn chiếc robot đang ác chiến trong hoang mạc dưới ánh lửa rừng rực, không khí hào hùng. Sau khi tiến vào khung nhân vật, một nữ cơ sĩ có dáng vẻ tương tự với Margaret đến sáu phần đã xuất hiện trên màn hình.
Tên cơ sĩ là Margaret, thông tin đăng kí là thiếu tá Cộng hòa Phỉ Dương. Hiển nhiên, đây đã là thông tin từ mấy năm trước rồi. Ngay đầu tiên khi nhìn thấy nhân vật và thông tin, trong đầu mập mạp phảng phất như có một ánh chớp lóe qua. Khi nhìn thấy chiếc robot Hawke đang đứng ở ngay đằng trước mấy chiếc robot cao cấp, hắn đã hoàn toàn ngây dại.
Nghiêng đầu nhìn qua Margaret đang hết sức tập trung vào màn hình ở bên cạnh một chút, một cảm giác số phận kỳ diệu đã khiến cho cả người mập mạp tê dại.
Hắn đột nhiên nhớ tới chiếc Hawke này.
Mấy năm trước, trong một cuộc tỷ thí ở trong trò chơi, mình đã dùng cánh tay máy móc ẩn dấu dưới "khố" của chiếc [Ma Thú] mà dỡ xuống bản mạch của chiếc Hawke này. Margaret khóc lóc từ trong khoang lái đi ra, đòi mình đi xuống... Cuối cùng làm thế nào để thoát khỏi cái con bé khóc sướt mướt này... Hình như, là giúp nàng lắp bản mạch lại.
Mà lúc này, Margaret thực sự đang ở ngay bên cạnh mình. Nàng đang tập trung tinh thần đăng nhập vào trò chơi. Dưới vệt lông mi thật dài, đôi mắt xinh đẹp đang phát sáng lập lòe, nàng chắc đang nghĩ đến việc tìm SM01314 báo thù.
Nàng trong hiện thực, hoàn toàn không giống với nàng trong trò chơi lúc trước, khó trách mình ngay từ đầu đã không nhận ra được. Tướng mạo còn có sáu phần giống nhau, thế nhưng tính cách thì lại khác biệt một trời một vực. Cái cô bé khóc sướt mướt kia, bất kể thế nào thì cũng không hề có liên hệ gì với cái cô gái tự xưng bằng bà bây giờ này.
Con người luôn luôn có rất nhiều mặt được ngụy trang trong hiện thực, đến khi lên mạng thì mới lột bỏ. Hoặc là trong hiện thực thật thà phúc hậu, lên mạng rồi thì lại dối trá xảo quyệt. Nhân tính phức tạp, đến bây giờ cũng không có giới hạn. Khi ngươi thấy được một mặt của nàng, ngươi thường sẽ quên mất, ở phía sau nhân tính lập thể, còn có một mặt khác. Rốt cục cái nào là thực sự, không ai nói rõ cho được.
Có lẽ, cả hai đều đúng! Chỉ có điều, hoàn cảnh khác biệt thì bày ra khác nhau mà thôi.
Thoáng cái ba năm đã trôi qua rồi, khi mình và nàng quyết đấu trong trò chơi, ai nghĩ rằng sẽ có ngày hôm nay?
Chiến dịch Millok, phản công Lucerne, chiến dịch Small Pyreness Gatralan, lại đến cái thế giới Tự Do này... Hình như tất cả đều bị số phận điều khiển. Có thật hay không tất cả đều nằm dưới sự khống chế của nó?
Mỗi khi ngươi tưởng rằng đã thoát khỏi nó, thế nhưng nó lại đang nấp ở một nơi bí mật gần đó mà cười cợt ngươi. ngươi lựa chọn bước ra chân trái hay là chân phải, đều là số phận. Ngay cả khi người không chịu, muốn đổi một chân khác, đó cũng là số phận.
(tiết lộ cho anh em tí về cốt truyện, thực ra tất cả đều không do số phận khống chế, kẻ thực sự sau màn khống chế...
Chính là tên béo trắng viết văn loằng ngoằng Thất Thập Nhị Biên, chính là y đã gây ra tấn bi kịch trong Mạo Bài Đại Anh Hùng, bi kịch cho dịch giả dịch truyện của y, mập mạp nên chửi y mới đúng)
Con mẹ nó! (chửi hay lắm)
Mập mạp lắc mạnh cái đầu, cảm thấy xấu hổ vì sự thất thần của mình.
Bên cạnh, mùi hương như có như không từ trên người Margaret đang không ngừng kích thích khứu giác của hắn. Con mắt, không tự chủ được lại di động xuống phía dưới --- Nữ nhân này, đúng là một vưu vật trời sinh.
"Nhìn này..." Vừa đăng nhập vào trò chơi xong, Margaret đang kêu lên, một tay bắt lấy cánh tay của mập mạp không ngừng lay động: "Hắn đến rồi, hắn đến rồi!"
Thối Thối, đừng trách anh mày thiếu nghĩa khí nhé.
" Muốn báo thù?" Mập mạp cười như một con hồ ly béo.
Margaret cảnh giác nhìn mập mạp, rốt cục vẫn bị chinh phục bởi sự si mê đối với robot và chấp niệm báo thù, liền trịnh trọng gật đầu: "Đúng!"
"Đơn giản! Lát nữa, ta sẽ đánh cho hắn đến cha mẹ không nhận ra thì thôi!" Mập mạp hơi ngẩng đầu, trong ánh mắt tinh quang lóe lên, khí thế cao thủ ùn ùn phô bày ra. Có điều, lời kế tiếp, lại không hề có tí phong độ nào: "Vấn đề chính là... Thù lao..."
" Thù lao?!" Margaret hận không thể một tay bóp chết cái gã mập mạp này: "Mập mạp, bà đây vừa mới chỉ đạo ngươi nửa ngày đấy nhé. Thế nào, định qua cầu rút ván đúng không?"
"Ai qua cầu rút ván nào?!" Mập mạp sửng sốt: "Ta nói rồi, ngươi chỉ đạo ta, ta cũng chỉ đạo ngươi. thế nhưng không bao gồm mấy chuyện đánh đánh giết giết nhé. Nến biết là, làm một cao thủ, danh tiếng có thể còn quan trọng hơn tính mạng. Thắng thì không sao, nhỡ đâu bị thua, danh tiếng mà ta đã gầy dựng nên trên giang hồ mấy chục năm nay liền hủy sạch!"
Margaret hung hăng trừng mắt với cái gã mập mạp không biết xấu hổ nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của này một cái, vừa bất đắc dĩ vừa buồn bực.
Là cô cháu gái được cưng chiều nhất của Hastings, Margaret từ trước đến nay chính là muốn cái gì thì có cái đó. Bình thường, nếu như gặp uất ức gì, tự nhiên sẽ có đoàn người xếp hàng đến bênh vực nàng. Mặc dù người gặp uất ức là kẻ khác, thế nhưng những kẻ bênh vực chính nghĩa kia cũng sẽ xông lên đấm cho mấy cái. Mà trí tuệ trời sinh của bản thân nàng, cũng khiến cho người ta choáng ngợp, bất kể là ở phương diện nào cũng đều nổi tiếng.
Một thiên chi kiêu nữ như vậy, vốn không phải chịu bất cứ thua thiệt nào, bất cứ uất ức nào. Thế nhưng, hết lần này tới lần khác, ở phương diện robot mà nàng say mê nhất, nàng lại không có biện pháp gì.
Xu thế cận chiến của robot xuất hiện quá muộn. Mặc dù là đại quốc về quân sự như Cộng hòa Phỉ Dương, phát triển ở phương diện cận chiến robot cũng chỉ là chuyện cách đây mới hai năm. Mà thiên thú của nàng ở phương diện cận chiến robot, thì lại vô cùng bình thường. Sử dụng vô số thủ đoạn, đến bây giờ đẳng cấp của nàng cũng mới là một chiến sĩ robot cấp bảy, muốn hô ứng gõ nhịp với SM01314 oai phong một cõi trong Mãn Thiên Chiến Hỏa, đúng là vẫn còn kém rất nhiều.
Hơn ba trăm trận chiến của SM01314, tất cả đều toàn thắng. Trong Mãn Thiên Chiến Hỏa, đây vốn là một thần thoại.
Trên mạng ngọa hổ tàng long, ở phương diện điều khiển kỹ thuật, người có thể liều mạng phân cao thấp với cái tên này không phải không có. Thế nhưng, người có thể thắng được cái tên bại hoại có đấu pháp hẹn mọn xảo quyệt kia, đã lâu rồi vẫn chưa hề xuất hiện!
Lần trước, khi ở Trenock, có một gã tự xưng là quán trưởng phân quán Thái Lưu, xếp hạng trong top 10 của trò chơi, đứng lên xung phong khiêu chiến với SM01314, cố gắng dùng việc này để tiếp cận nàng, thiếu chút nữa khiến cho nàng buồn nôn chết. Kết quả, không tới phiên nàng bại lộ thân phận động thủ, cái tên ngu ngốc có ID Đàm Tiếu Gian kia đã bị SM01314 sỉ nhục một cách vô cùng thê thảm, từ đó cũng biến mất luôn không hề xuất hiện nữa.
Về sau, Margaret cũng không tự trông cậy vào mình để báo thù, cùng không trông cậy vào đám người bên cạnh mình đi hỗ trợ báo thù. Thân phận của SM01314 che lấp kín không kẽ hở, điều khiển robot lại lợi hại không gì sánh được. Muốn báo thù, cũng chỉ có thể đi tới thế giới Tự Do nơi thánh địa của võ thuật robot, tìm đám cao thủ tuyệt thế được thổi là vô cùng thần kỳ kia để học tập kỹ thuật, hoặc là dứt khoát mời bọn họ lên mạng, đánh ngã SM01314!
Trước mắt, cái gã mập mạp này không thể nghi ngờ chính là nhân tuyển tốt nhất!
Trước khi Margaret tới nơi này, cũng đã được nghe rất nhiều lời đồn về cái gã mập mạp này. Thứ khiến cho nàng cảm thấy hứng thú, chính là sự tích hắn đánh hạ chín võ quán robot đỉnh cấp và sau đó dẫn năm mươi chiếc robot tung hoành thành Trung Tâm.
Có thể làm ra được sự tình oanh liệt như thế, kỹ thuật robot đã tới trình độ gì có thể nghĩ được.
Thế nhưng, ai mà biết được, cái gã mập này đơn giản còn ghê tởm hơn cả SM01314, cư nhiên trở mặt, giơ tay đòi thù lao. Cái vẻ mặt kia đang rõ ràng nói cho mình, nếu không trả tiền, hắn sẽ không làm việc.
" Mập mạp chết tiệt..." Margaret cắn cắn môi, nhẹ nhàng ôm lấy cánh tay mập mạp. Mặt mày vừa xinh đẹp vừa quyến rũ, giọng nói vừa mềm mại vừa êm ái, hơi thở như lan: "Chỉ cần ngươi giúp ta thắng... Ngươi muốn cái gì, ta cũng cho ngươi."
" Ngươi nếu không nói hẳn hoi, ở chỗ này còn giả bộ hồ ly tinh, lão tử tát chết ngươi!" Mập mạp vẻ mặt nanh ác.
" Ta nói thật..." Margaret trong lòng chửi ầm lên, trên mặt vậy mà lại đỏ ứng, nhẹ nhàng áp khuôn mặt vào cánh tay mập mạp.
"Tốt lắm.." Mập mạp cười híp mắt trở tay ôm lấy Margaret. Có tiện nghi không chiếm, trời tru đất diệt, lúc này liền khoan thai nói: "Việc buôn bán, trước tiên trao tiền rồi mới đưa hàng. Hay là, ngươi cứ đưa cho ta... Ta bảo đảm sẽ cho cái thằng kia nếm thử cái tư vị gọi là muốn sống không được, muốn chết không xong. Ngươi có thể lãnh hội trước, xem ta có chém gió hay không."
" Lưu manh! Ngươi muốn cái gì?!" Margaret đập tay hất bàn tay của mập mạp xuống khỏi vai, oán hận nói.
Nàng biết, mê hồn hương của mình không có bất cứ tác dụng gì với mập mạp. Cái tên này, thoạt nhìn là một gã bại hoại háo sắc, kỳ thực lại tỉnh táo giảo hoạt hơn ai hết. Mặc cho mình có diễn xuất như thế nào, cái gã mập này cũng vẫn bất động như núi, mưa mặc mưa, gió mặc gió.
Cuối cùng không được, thực sự phải lấy thân báo đáp nha.
"Ta muốn ngươi..."
Ngón tay mập mạp nâng cằm Margaret, Margaret liền há mồm định cắn.
Mập mạp lập tức rút tay: "... Nghĩ cách giúp ta thả Klaus ra. Ngươi là sĩ quan phụ tá của tướng quân Carolina. Có một số việc, ngươi cũng hỗ trợ nói một chút. Mọi người hiểu trong lòng không nói ra, làm quá đáng thì không dễ nhìn nhau đâu. Các ngươi muốn hái đào, ta đã nhượng ra Cảng Tự Do Mars rồi, còn muốn thế nào nữa đây?! Muốn đuổi tận giết tuyệt cả với minh hữu?!"
"Là cái này sao?" Margaret hỏi.
"Là cái này nha, lẽ nào ngươi..." Mập mạp cau mày, thần sắc bỗng nhiên cảnh giác hẳn lên: "Ta cũng không nói sẽ muốn ở ngươi điều gì... Ngươi đừng có dựa vào người ta nha."
" Phi!" Margaret nhổ ra một ngụm. Loại chuyện này, đối với nàng mà nói, không thể đơn giản hơn được nữa rồi, tức thời mừng rỡ mà đẩy mập mạp một cái: "Chuyện này đơn giản. Lại nói, ta sẽ kêu người thả người của ngươi ra, bảo đảm sau đó cũng không có ai gây phiền phức cho ngươi. Bây giờ, ngươi nên giúp ta báo thù đi chứ?"
"Nói giống như ngươi là tướng quân vậy, có được không đấy?!" Mập mạp vẻ mặt hồ nghi.
"Nếu không được, bà đây sinh con liền không có trym!" Margaret hung tợn nói.
Nữ nhân bưu hãn, mập mạp giơ ngón tay cái lên, cười ngây ngô mà ngồi yên vị trên ghế trong khoang trò chơi, di chuyển bàn phím ảo và cần điều khiển vạn năng tới vị trí thích hợp, mau chóng đăng ký một tài khoản.
Trong trò chơi, [Ma Thú] vừa mới kết thúc một trận đấu, đi ra điểm truyền tống đối chiến. Vô số yêu cầu khiêu chiến lập tức ngập đầy màn hình khiêu chiến.
"Cặn bã, đến đây nào!"
"SM01314, là đàn ông thì tiếp thu khiêu chiến của lão tử."
"Ngu ngốc, lão tử bóp chết ngươi."
" Chiến sĩ robot cấp 9, thành tâm cầu một trận chiến."
" Đại biểu ánh trăng trừng phạt ngươi!" (Câu này rất là nổi tiếng nha, nghịch chơi phát, đố anh em biết câu này nguyên tác ở đâu và của ai, vào phần bình luận để trả lời nhé, trả lời được thì đợt sau sẽ lên thêm một chương Gia hạn 3 ngày kể từ lúc lên chương nhé
Nhìn các yêu cầu khiêu chiến đủ mọi loại hình, Margaret liền thở dài, muốn bị SM01314 rút trúng, việc đó chẳng khác nào trúng xổ số ăn giải thưởng lớn. Đang suy xét xem nếu như mập mạp không bị rút trúng, có nên kêu hắn trước tiên tới chỉ đạo mình một chút về kỹ thuật mới là chính đạo hay không, bỗng nhiên, một tiếng nhắc nhở điện tử lanh lảnh truyền đến.
Mập mạp, cư nhiên đã bị rút trúng rồi?
Margaret kinh ngạc quay đầu lại, đã thấy mập mạp cũng đang tỏ vẻ sửng sốt.
Trên màn hình, chiếc robot tân thủ mà hắn đặt tên là "Béo Gia" đã phát ra tin khiêu chiến, cũng không hề lạ thường, tổng cộng cũng chỉ hơn mười chữ lớn: "Rắm Thối, có dám đánh với Béo Gia của ngươi không?"
Tác giả: Đến nào, cầu phiếu, cuối cùng một ngày rồi, các huynh đệ đang chuẩn bị ốp cuối, đập đi nào..
*****
"Một chiếc robot tân thủ đi khiêu chiến [Ma Thú] của SM01314?"
"Cái thằng ngu gọi là Béo Gia này nghĩ gì trong đầu vậy?"
"Gã này ở đâu ra vậy?"
"***. Nói một câu chắc không có gì đáng xem."
"Cao thủ còn đang chờ đầy đây này. Nếu làm lãng phí thời gian thì sau này lão tử thấy một lần liền đập hắn một lần, xem còn dám xưng Béo Gia nữa không."
"Khẩu khí thật lớn. Thấy không, hắn gọi SM01314 là rắm thối."
Sau khi hệ thống xác định cặp đấu, cả đại sảnh đối chiến liền náo động ầm ĩ. Các người chơi hoặc là bàn luận với nhau, hoặc là chửi ầm lên, hoặc là lắc đầu thở dài. Ngoại trừ việc chiến tích của cái tên biến thái Sm01314 kia lại tăng thêm ra, bọn họ không nghĩ ra được trận so đấu này còn có ý nghĩa gì khác.
SM01314 đã trở về {Mạn Thiên Chiến Hỏa} được năm ngày rồi. Cái gã sỉ nhục chung của toàn nhân loại này vừa trở về đã kéo theo một hồi gió tanh mưa máu.
Ngoại trừ vẫn xuất quỷ nhập thần ở trong thế giới vô biên của trò chơi, tùy ý tập kích mục tiêu, khiến cho hàng nghìn vạn người chơi bàng hoàng phẫn nộ ra, lần này, mỗi ngày SM01314 đều đúng giờ đến đứng trong đại sảnh đối chiến, không biết xấu hổ khi nghe mọi người lên án công khai mà còn vui sướng dạt dào mà tiếp nhận khiêu chiến của các người chơi.
Không ai có thể chiến thắng được hắn. Kỹ thuật điều khiển robot của hắn đã vượt quá sức tưởng tượng của mọi người. Tất cả những kẻ khiêu chiến đều đã trở thành trò đùa giỡn của hắn đối với mọi người. Mà mọi sự nhục mạ, hắn cũng vẫn vui vẻ tiếp nhận. Đã vậy mồm miệng của hắn lại cực kỳ xảo quyệt độc địa, số lượng từ ngữ lại vô cùng phong phú, khi chửi nhau với người khác, rất có khí thế kiêu hùng một người giữ ải vạn người khó qua. Nói có sách mách có chứng, những người dám gây lộn với hắn, từng người bị hắn mắng cho xối máu đầu, thậm chí có mấy kẻ tố chất kém còn bị mắng cho khóc tại chỗ.
Càng khiến cho người ta tức giận hơn chính là, cư nhiên lại còn có một đám giáo đồ hèn mọn đang càng ngày càng lớn mạnh, hò hét trợ uy cho gã giáo chủ vô sỉ này. Trong lúc nhất thời, cả trò chơi chướng khí hốn loạn, náo nhiệt phi phàm.
Hơn ngàn vạn người chơi dưới sự tổ chức của đồng minh chống SM đã đi tìm những cơ sĩ có thực lực mạnh mẽ nhất tiến lên khiêu chiến. Tất cả mọi người đều mong mỏi khoảnh khắc khi chiếc [Ma Thú] kia sẽ gục ngã, đối với rất nhiều người mà nói, đó thậm chí đã trở thành lý tưởng lớn nhất trong đời của bọn họ. Mà khi lý tưởng này được thực hiện, chỉ sợ bỏ mình ngay tức khắc với tấm thân xử nam cũng sẽ mỉm cười mãn nguyện nơi chín suối.
Thế nhưng đến nay, không có mấy ai có thể tiếp được một trăm chiêu với gã SM01314.
Lần này SM01314 trở về thì lại càng kinh khủng hơn so với trước. Kỹ thuật và tốc độ của hắn đã tới một cảnh giới không thể tưởng tượng được. Ngay cả chiến sĩ robot cấp 9 cũng không phải là đối thủ của hắn. Top 10 người chơi đứng đầu bảng xếp hạng thì đã có đến 6 kẻ bị hắn đánh cho thương tích đầy mình.
Sự thật này đối với mọi người thì không thể nghi ngờ là chấn động cực kỳ mãnh liệt. Mỗi lần nhìn thấy SM01314 dựa vào kỹ thuật cao siêu, đem từng gã cao thủ tràn đầy tự tin chém xuống ngựa, mọi người vừa thống hận lại vừa hiếu kỳ và ghen tỵ không cách nào tả nổi. Ai cũng muốn tìm hiểu rõ xem hắn đến tột cùng là ai mà tại sao lại lợi hại như vậy, những kỹ thuật cao cấp kia là từ đâu mà tới...
Đủ các loại thông tin vỉa hè bay ngập trời, đủ các bài phân tích kỹ thuật ùn ùn xuất hiện. Tìm hiểu về kỹ thuật của SM01314, thậm chí còn trở thành một ngành học chuyên môn. Rất nhiều cao thủ robot mỗi ngày lên mạng đều như thường lệ gửi thư khiêu chiến với SM01314, sau đó lại vùi đầu vào những kỹ thuật này mà nghiền ngẫm nghiên cứu hấp thụ tri thức.
Mãn Thiên Chiến Hỏa là nơi ngọa hổ tàng long. Cao thủ trong quân đội và trong dân gian nhiều như cá diếc qua sông. Mà càng nhiều hơn, lại là những chuyên gia nghiên cứu robot lâu năm. Những người này cho dù không đánh lại SM01314 thế nhưng tầm mắt vẫn phải có.
Càng là người có con mắt tinh đời thì lại càng rung động trước những bộ pháp, quyền pháp, thối pháp cùng với đủ các loại kỹ thuật robot của SM01314 trong từng trận quyết đấu, rồi càng si mê điên cuồng trước những thước phim quay lại của các trận tỷ thí này.
((Bàn về ứng dụng của việc hoán đổi bước chân trong né tránh phạm vi nhỏ của đại thần SM01314 ))
"13 kỹ thuật trong chiêu Mò Trăng Đáy Bể của SM01314."
"Số liệu thống kê về chiêu quay về hình vòng cung của SM01314."
((Biến dị mới trong kỹ thuật căn bản của SM01314)) Mặc dù không được thấy SM01314 điều khiển robot một cách trực tiếp, thế nhưng mỗi một trận đấu của [Ma Thú] đều đã được quay lại.
Thông qua sự phân tích nhiều lần về mấy đoạn ghi hình này, mọi người phát hiện ra, rất nhiều động tác, rất nhiều kỹ thuật nối của [Ma Thú], căn bản là bọn họ chưa bao giờ tưởng tượng ra.
Mới lạ, tinh chuẩn, đẹp mắt.... Những gì mà SM01314 mang lại cho mọi người chính là một cảnh giới hoàn toàn mới của võ thuật robot.
Các chuyên gia và cao thủ đều chắc chắn rằng thực lực của SM01314 đã đạt đến mức độ đại tông sư.
Không ai phản bác họ. Phải biết rằng, rất nhiều bài phân tích kỹ thuật về Sm01314 đều là vô kết luận. Mọi người bất kể như thế nào thì cũng không hiểu được những động tác kia rốt cuộc là thực hiện như thế nào.
Vì vậy, mặc dù SM 01314 như chuột chay qua đường, bị người ta đuổi giết, thế nhưng rất nhiều cao thủ đều cho rằng với kỹ thuật của mình, việc SM01314 chinh phục thế giới này chẳng qua chỉ là vấn đề sớm hay muộn mà thôi. Ít nhất thì bọn họ cũng đã bị chinh phục rồi.
"Mập mạp..." Margaret có chút lo lắng: "Ngươi có nắm chắc không..."
"Nắm chắc?"Mập mạp khinh miệt nhìn qua vẻ mặt lo lắng của Margaret một cái, lười nhác ưỡn thẳng bộ ngực của mình: "Với trình độ tài nghệ của hắn cũng xứng đùa giỡn ở trong này. Gặp phải ta, coi như là hắn không may. Muốn chơi robot hắn còn phải luyện thêm vài chục năm nữa."
Margaret tức giận lườm gã mập một cái. Béo ú chết tiệt lại thích khoác lác. SM01314 hô phong hoán vũ trong Mãn Thiên Chiến Hỏa đã không phải là chuyện ngày một ngày hai, nếu quả thật dễ dàng thu thập như vậy thì không biết đã bị đánh gục bao nhiêu lần rồi.
"Đừng cho rằng ta khoác lác." Điền Hành Kiện bóp ngón tay phát ra tiếng giòn vang: "Xem như ngươi có may mắn nên gặp được ta. Phải biết rằng, ở trước mặt cao thủ số một vũ trụ ta, mọi cao thủ cũng chỉ là con cọp giấy. Đã ngồi trên máy bay rồi thì ngươi có còn cảm thấy nũi cao nữa không?"
"Xì!" Margaret bĩu môi: "Ngươi cứ cố khoác lác với ta di, một lát nữa... Ta xem ngươi ăn nói thế nào."
"Vậy ngươi cứ chờ xem đi..." Mập mạp mê mẩn nhìn Margaret: "Ngươi là cùng ta chen chúc trong khoang mô phỏng này hay là ngươi tự dùng khoang mô phỏng của mình?"
"Ai thèm chen chúc với ngươi." Margaret hừ một tiếng, tiến vào khoang trò chơi của nàng, Đóng cửa lại, nhân vật của nàng đã đăng nhập đi đến đại sảnh đối chiến. Tất cả quá trình đều có thể nhìn thấy rõ ràng.
"Mập mạp!" Trong kênh nói chuyện mã hóa đã truyền đến thanh âm ai ái nhơn nhớt của Rắm Thối.
Mãn Thiên Chiến Hỏa là do mập mạp tự mình tham gia nghiên cứu phát triển, đối với thiết lập của nó, hắn không thể rõ ràng hơn được nữa rồi.
Bình thường mà nói, đối thoại trong trò chơi sẽ bị ghi chép lại. Kênh mã hóa cũng không cho phép hai người chơi đang chiến đấu sử dụng. Đây chính là để phòng ngừa gian dối. Bất quá, với sự hiểu rõ của hắn đối với trò chơi hay khả năng khống chế của tên tiểu hỗn đản này với chương trình máy tính, việc không ghi chép thông tin đối thoại cũng chẳng phải là việc quá khó khan gì. Chỉ cần có thể giấu diếm được người chơi bên ngoài, không giao lưu các thông tin mẫn cảm có thể bị hệ thống quản lý quân sự vốn được lắp đặt trong mạng dân sự của các quốc gia bắt được là được rồi.
"Tiểu tử, ngươi còn kêu với cái giọng buồn nôn như vậy lần nữa thì lão tử sẽ vặn luôn trym của ngươi xuống đấy." Mập mạp không kìm được ý cười trên mặt.
"Vặn xuống rồi thì đổi một cái to hơn hả?" Rắm Thối mừng rỡ.
"Ừ, to như quả bóng rổ nhé, thêm cho ngươi một cây Lang Nha Bổng nữa." Mập mạp khẳng định nói.
"Hay là thôi đi." Trong khoang mô phỏng, Rắm Thối kéo dây lưng quần, ngó vào bên trong nhìn một chút, khoa chân múa tay so sánh quả bóng rồ với cơ thể nhỏ bé của mình, mặt mày u sầu nói. Bên ngoài khoang, Russell cùng với mấy viên tham mưu Leray đang lo lắng chờ đợi, nghe thấy cuộc đối thoại giữa hai tên vô lại lớn nhỏ này, nhất thời không biết khóc hay cười.
"Mập mạp, ta gửi cho ngươi văn kiện này." Bị Russell chọc chọc mấy cái, Rắm Thối cuối cùng cũng nhớ ra chính sự, đem một chuỗi chữ số truyền cho mập mạp.
"Đây là cái gì?" Mập mạp chầm chậm hỏi.
"Bí tịch võ công trong truyền thuyết."
"À!"
Trong nháy mắt, hai người đã ngầm hiểu mà hoàn thành trao đổi tình báo.
Mập mạp biết, chuỗi số liệu mà Rắm Thối vừa truyền tới nếu nói toạc ra thì không đáng giá một đồng. Đó là mật mã đối ứng trong cuốn Bí Tịch Võ Công kia của hắn. Số thứ nhất là 112, đại biểu cho chữ thứ 2 hàng 1 của chương 1. 1269, tự nhiên là đại diện cho chữ thứ 69 hàng 1 của chương 1. Nếu như ở trong chương nào đó, hàng nào đó đều là số có hai chữ số hoặc là ba chữ số, vậy thì ở giữa lấy dấu phẩy thập phân để ngăn cách.
Đây có lẽ là mật mã nguyên thủy nhất rồi. Thế nhưng lại không bị hệ thống quản lý quân sự theo dõi, vì vậy nó chính là hệ thống mật mã an toàn nhất.
Cái "Bí tịch võ công" kia ngoại trừ Rắm Thối ra thì cũng chỉ có mập mạp có. Mặc dù cũng dẫn tới sự chú ý, thế nhưng cũng không ai hiểu được là nó nói cái gì. Có được mật mã mà lại không có cuốn "Bí tịch võ công", việc phá giải coi như khỏi cần bàn nữa.
Sau khi vào bản đồ chiến đấu, Ma Thú và chiếc robot tân thủ loại Chiến Hỏa đều chậm rãi tiến về phía điểm truyền tống của đối phương.
"Làm gì vậy? "
"Nhanh lên một chút đi chứ, SM01314 đang làm cái gì vậy? "
"Bọn hắn đang đi kiểu gì vậy? "
Hiện tượng không bình thường của hai chiếc robot đã khiến cho cả đại sảnh đối chiến nổi lên đủ loại thanh âm xôn xao.
Các người chơi cũng cảm thấy kỳ quái. Bình thường khi song phương tiến vào bản đồ chiến đấu, trước tiên đều phải chiếm lấy ưu thế địa hình để tiến hành công kích từ xa. Nếu như vừa bắt đầu đã muốn áp sát tấn công mà nói, thì càng phải tăng tốc tiến lại gần. Thế nhưng, hai chiếc robot này lại đi về phía đối phương một cách từ từ.
Ngay cả khi bọn hắn đã thấy được đối phương, thế nhưng vẫn nhìn như không thấy đối với địa hình dễ thủ khó công mà mình vừa đi qua bên cạnh.
Đại sảnh chiến đấu, sau một hồi náo động đã dần yên lặng trở lại.
Trầm mặc đầu tiên chính là những người chơi có đẳng cấp cao, cũng chính là những nhân vật thanh danh hiển hách trên bảng xếp hạng. Thái Dương Ngư, Hữu Gian Khách Sạn, Đản, Siah, Đạp Loan Nguyệt Lượng, Trung Hậu Lão Thực, Cổ Đạo Tây Phong, Thanh Thanh, Dofira, Hồi Quy Tuyến, ... Mặc dù những cao thủ này đều đã từng bị SM01314 chà đạp, thế nhưng, không ai có thể phủ nhận thành tựu của họ trong lĩnh vực robot.
Hiện tại ánh mắt của bọn họ từ nghi ngờ dần biến thành ngưng trọng. Các người chơi bình thường phảng phất đã ý thức được điều gì đó không đúng.
"Trận này, để ta ra bình luận đi..."
Một thanh âm đã vang lên trong đại sảnh yên tĩnh.
Nghe thấy thanh âm này, tất cả các người chơi đều không nhịn được mà xôn xao lên một hồi.
"Mộc lão, Mộc lão đã ra mặt rồi!"
"Ông ấy đích thân ra bình luận! Oa!"
Vị Mộc lão trong lời nói của các người chơi này cũng không phải là một cao thủ robot gì đó, thế nhưng, ông ta chính là một vị bình luận viên robot nổi tiếng của Cộng hòa Trenock. 18 tuổi di dân đến Trenock, đến nay 63 tuổi, ông ta đã từng bình luận cho giải thi đấu robot nhi đồng, cho chương trình nổi danh nhất là cuộc thi đấu Robot Hoàng Kim, rồi cả cho giải đấu robot Tử Vong của chợ đen. Tài nghệ bình luận về robot của ông ta đã đạt đến mức lô hỏa thuần thanh.
Cái này chính là nhờ xuất thân từ thế gia robot tại Địa Cầu của ông ta đã giúp ông ta có được kiến thức phong phú về võ thuật robot.
"Mọi người nhìn bộ pháp của vị Béo Gia này và SM01314 đang sử dụng..." Trong kênh bình luận chuyên dụng, Mộc lão không hề có nửa câu nói nhảm: "Rất nhiều người chơi có lẽ vẫn chưa rõ, vậy thì để ta nói cho các ngươi đây là cái gì. Đó chính là nhịp điệu! Mỗi bước đi tới, bọn họ đang đều tích súc lực lượng. Chúng ta thậm chí có thể cảm nhận được một ngọn sóng cả đang càng lúc càng cao, rồi khi xô vào bờ đá thì khí thế như dời non lấp biển! Cho nên..."
Các người chơi đang lẳng lặng lắng nghe.
"...Chúng ta đều đã nhìn sai rồi." Mộc lão ngưng trọng nói: "Cái người chơi vừa mới đăng kí, hiện giờ đang sử dụng robot tân thủ kia, chính là một cao thủ chân chính có thể đối kháng được với SM01314."
"Mập mạp... Muốn ta thua cũng đươc..." Trong bản đồ đối chiến, Rắm Thối có chút buồn bực nói: "Nhưng không cần phải khúm núm như vậy chứ."
"Nhân vật của ta..." Mập mạp ngạc nhiên nói: "Ta còn chưa có ý kiến, ngươi gấp gáp vậy làm cái gì."
"***, làm gì mà ra vẻ buồn nôn như vậy. Là của Thối Gia ta!" Rắm Thối cả giận nói.
"Con thỏ chết tiệt kia tạo phản rồi." Mập mạp ngang ngược nói: "Có tin ta sẽ đem toàn bộ đống phim X của ngươi xóa sạch hết không! Ngực bự hết thảy cũng không có!"
"Xem như ngươi lợi hại... " Rắm Thối thở dài. Gã mập mạp chết tiệt biết được nhược điểm của nó. Rắm Thối từ nhỏ không được trải qua tình mẫu tử, vậy nên đối với các diễn viên nữ có ngực lớn đặc biệt có cảm tình. (v~ cả mẫu tử) Phim ngực bự không còn nữa, đó chính là một sự đả kích cực đại đối với cuộc sống của nó. Ngẫm nghĩ, cuối cùng vẫn có chút không phục, Rắm Thối liền khiêu khích nói: "Mập mạp, nếu như ngươi có thể tiếp được 100 chiêu của ta, ta sẽ cho ngươi tùy ý diễn trò, thế nào, có dám hay không? "
Thối Thối là một gã Trí năng nhân tạo, mặc dù trên phương diện năng lực thăng bằng của sinh vật có hạn chế trời sinh, thế nên không thể các động tác có yêu cầu khó về thăng bằng khi điều khiển robot trong hiện thực. Thế nhưng, trong trò chơi này, hắn lại chính là Thượng đế không gì không làm được. Bởi vì sự thăng bằng ở trong này không dựa vào cảm giác, mà chỉ là từng chuỗi số liệu!
Trò chơi là do mập mạp tham gia phát triển, thế nên đối với hệ thống chương trình của trò chơi, Thối Thối cũng hiểu rõ như lòng bàn tay. Mà bản thân nó cũng là một chuỗi chương trình Trí năng, đừng nói là dùng chương trình trực tiếp điều khiển, coi như là dùng cái thân thể người máy vượt xa loài người kia của nó, nó cũng có thể làm ra bất cứ động tác điều khiển nào mà nó muốn. Tốc độ tay hay gì gì đó đối với nó mà nói, căn bản không phải là vấn đề.
Huống chi, võ học robot do chính nó biên soạn, Chỉ cần tính năng robot đáp ứng, nó có thể làm ra vô hạn các thao tác. Đừng nói là một gã mập, cho dù có mười gã mập thì cũng bị bóp chết.
"Được! "
Ngoài dự liệu của Rắm Thối, mập mạp chính là không chút do dự mà lập tức đáp ứng.
"Có âm mưu quỷ kế gì đây?!" Trong lúc Thối Thối còn đang nghi thần nghi quỷ, robot của mập mạp đã lao tới trước mặt nó.
"Lão tử hôm nay phải đánh một trận ra trò."
Sấm động sét giật, mập mạp một cước đá tới.
Tác giả: Tưởng rằng chương sau có thể viết xong, thế nhưng phát hiện ra là không được, vẫn còn rất nhiều vấn đề xuất hiện. Vốn tưởng viết xong thì mới up cả thể, thế nhưng nghĩ lại, hay là cứ up 1 chương lên trước khi tháng này kết thúc. Cám ơn mọi người đã ủng hộ, Mạo Bài có thể xông lên được top 3 mang tính lịch sử như vậy, đối với một gã tay phế viết chậm lên chậm như ta mà nói, thực sự đã là một kỳ tích rồi. Có bằng hữu có lẽ không hài lòng với tốc độ của ta, ta chỉ muốn nói rằng, ta xác thực đã tận lực rồi. Mọi người xem thời gian ta lên chương thì sẽ biết, muốn giữ tốc độ như vậy, mỗi ngày ta chỉ có thể ngủ được bao lâu. Số lượng chữ tháng này đã tiếp cận 120000 từ, không sai biệt lắm mỗi ngày bốn ngàn chữ. Đây đích thực là xưa nay chưa từng có, đối với thói xấu luôn xin nghỉ của ta, ta chỉ nói một tiếng xin lỗi, chủ yếu là thấy khuya quá rồi, viết không ra được. Up 1 chương rồi xin nghỉ.... Sau này, ta sẽ mở một pic khóa ở khu bình luận chuyên môn dùng để xin nghỉ. Được vậy, ta sẽ thấy dễ dàng hơn nhiều. Một lần nữa cảm ơn mọi người đã ủng hộ, ta sẽ cẩn thận viết cho thật tốt truyện này. Cuối tháng rồi, huynh đệ nào còn phiếu thì ném cho ta đi.
*****
"Thật nhanh!"
Trong đại sảnh đối chiến, chỉ nghe thấy ầm một tiếng nổ vang, toàn trường kinh hô.
Chiếc robot tân thủ loại [Chiến Hỏa] kia đã tung một cú song phi như chớp giật, trực tiếp đem sự hoài nghi của tất cả các người chơi về lời bình luận của Mộc Lão ném lên chín tầng mây. Chỉ trong chốc lát, hô hấp của mọi người đều đã trở nên gấp gáp dị thường! Nhịp tim, phảng phất cũng theo cú đá này mà đột nhiên tăng tốc! Cú tung người song phi như mộng ảo này nhanh đến cực hạn. Chỉ bằng một cú đá này, ai còn dám nói cái gã khiêu chiến này là một gã mới chơi ngu ngốc nữa?
Trong nháy mắt, chiếc robot tân thủ đã bắn tới trước mặt [Ma Thú], mũi chân máy duỗi thẳng tắp đang phi thẳng tới mặt [Ma Thú].
[Chiến Hỏa] tới nhanh, mà [Ma Thú] lùi cũng nhanh. Chỉ thấy dưới chân [Ma Thú] thụt lùi một cái, thân máy khi lùi về đã dần dần ngửa về phía sau. Đồng thời, khi ngã xuống mặt đất, hai tay liền bắn ra, hai chân tung cú đá liên hoàn lên phía trên như gió xoáy, cuốn về phía bụng của [Chiến Hỏa].
Phản ứng siêu nhanh và cú ra chân liên hoàn xảo trá của [Ma Thú] lập tức khiến cho đại sảnh quan chiến rộ lên một loạt các tiếng hít khí lạnh, mọi người đều cảm thấy lo lắng cho vị Béo Gia vừa anh dũng chống lại ác bá kia. Có điều, sự lo lắng rất nhanh đã biến mất...
Nhanh như chớp, [Chiến Hỏa] liền xoay người trên không giống như một bông hoa đang bay bổng, trong khi nhào lộn với tốc độ cao, hai cánh tay máy vừa nhấn vừa đẩy, đã mượn cú đá của [Ma Thú] mà lộn người một cái lùi lại.
Mà [Ma Thú] thì lại bắn về phía ngược lại, hai tay cũng chống đất, hai chân liên hoàn xoắn về phía sau, sau khi xoay tròn như chong chóng thì ưỡn lưng một cái, xoay người đứng lên.
Hai chiếc robot một cao một thấp đều tự làm một cú nhào lộn, vừa rơi xuống đất, không chờ đứng vững đã chợt nghe thấy hai tiếng ầm vang đồng thời vang lên. Mặt đất run rẩy, hai chiếc robot đã bắn ra như đạn pháo rời nòng, lao về phía đối phương ở trước mặt.
Mọi người chỉ cảm thấy hoa mắt mơ màng, khẩn trương đến mức hít thở cũng khó khăn, một chữ "hay" trong miệng cũng không thể nói ra lời.
Như đợt giao phong vừa rồi, phảng phất giống như thời gian đã trôi qua nhanh vạn năm... Trong lòng mọi người chỉ cảm thấy, những kỹ thuật robot mà dĩ vãng đã được tiếp xúc, hết thảy đều là chó má, rồi các cuộc quyết đấu giữa các cao thủ dĩ vãng, đều mẹ nó giống như trẻ con đang đánh nhau!
"Choang choang choang choang..."
Tiếng sắt thép va chạm dày đặc như pháo nổ đang vang lên không dứt bên tai. [Ma Thú] và [Chiến Hỏa] trong nháy mắt đều đã đánh ra mười quyền sáu cước.
Lấy nhanh đánh nhanh, hai bên đúng là quyết chiến không lùi, thực lực ngang nhau!
"Bành" một tiếng ầm vang, trong bản đồ chiến đấu hoàn toàn mô phỏng thực tế bụi bay mù mịt. Cú đá của [Ma Thú] vừa mới bị [Chiến Hỏa] giơ tay đỡ được, lập tức liền mượn lực xoay vòng một cái như chong chóng, đá quét một cái về phía đầu của [Chiến Hỏa]. Mà [Chiến Hỏa] thì lại không lùi mà tiến tới, lấy vai khiêng chân của [Ma Thú] đẩy bay ra, sau đó co người lao lên, tung một cú đấm xoáy.
Một quyền như lưu tinh này bị [Ma Thú] trở tay ngăn cản. Hai chiếc robot một tiến một lùi, quyền cước giao nhau, làm cuốn lên đất đá bay mù trời.
" Mập mạp, ăn uống lộn thuốc rồi hả?" Rắm Thối tru lên.
" Lão Tử đã kìm nén từ lâu lắm rồi, ngày hôm nay phải xả ra hết mới được!" Mập mạp đã bị kích thích tâm tính, cơ thịt trên mặt giật giật, tốc độ tay đã gia tăng tới sáu mươi lăm nhịp mỗi giây. Khiêu chỉ, yên chỉ, vân chỉ, cổn chỉ, đạn chỉ, phục chỉ.... Các loại điều khiển bằng ngón tay trong huấn luyện chiến sĩ robot cơ sở đang dội xuống ào ạt trên bàn phím như mưa xối.
Trên bản đồ chiến đấu của phòng đối chiến, [Ma Thú] đang lùi về, bay nhảy phóng nhanh hết bên trái rồi sang bên phải, thân hình phiêu hốt bất định. Mà [Chiến Hỏa], thì lại vẫn luôn theo như hình với bóng, điên cuồng tấn công không ngớt.
" Chính Phản (xuôi ngược) Khiêu Dược Xuyên Hành!
Tiếng náo động, tiếng hò hét của các người chơi đang hòa lại với nhau.
Quá kích thích rồi, bọn họ chưa bao giờ được thấy chiêu phóng người đổi hướng bất quy tắc nhanh nhẹn và đẹp mắt đến như thế. Phải biết rằng, hình thế của chiêu Khiêu Dược Xuyên Hành này cần vận dụng ít nhất ba mươi nhịp tốc độ tay. Các chiến sĩ robot cấp 5 cấp 6 bình thường muốn làm thì rất khó khăn, càng miễn bàn việc có thể nhanh, nhẹ nhàng và quỷ dị như thế kia rồi. Càng khiến cho người ta phát điên chính là, hai vị này vẫn còn không ngừng đọ quyền cước với nhau. Độ khó ở đây đâu chỉ tăng gấp mười lần!
[Ma Thú] vừa rút lui vừa phóng người đổi hướng, độ khó cực cao. Mà Chiến Hỏa, tuy rằng là chính diện, thế nhưng hắn cũng theo chuyển động của [Ma Thú] mà di động. Có thể theo như hình với bóng dưới trạng thái như vậy, độ khó trong đó không hề kém [Ma Thú] một chút nào!
" Đây mới là thực lực chân chính của Sm01314." Lời bình luận của Mộc lão luôn luôn có thể đánh trúng chính xác được đáy lòng của khán giả. Vị bình luận viên già này đã theo nghiệp bình luận cả đời, đã từng nhìn qua các cuộc so đấu đỉnh cao nhất, cũng xem qua các cuộc quyết đấu chứng tàn khốc nhất. Lúc này, trong giọng nói vậy mà lại run rẩy không thể kiềm chế được: "Nhớ kỹ thời khắc này, nhớ kỹ lời ta nói, thứ mà chúng ta đang được chứng kiến, chính là một trận quyết đấu vĩ đại! So với việc thắng bại, ta lại càng muốn biết được, đâu mới là thực lực thực sự của hai vị tông sư robot này."
"Ầm!" Một tiếng ầm vang, chiếc [Ma Thú] đang bay ngược lại đã nắm được một sơ hở của [Chiến Hỏa], đột nhiên thấp người nhảy về phía trước, giống như di hình hoán ảnh mà lắc mình tới phía sau [Chiến Hỏa], xoay người tung một cú đá thẳng tới lưng [Chiến Hỏa]. Mà [Chiến Hỏa], trong lúc ngàn cân treo sợi tóc vậy mà lại quay người trở về, tung một cú đấm về phía lòng bàn chân cảu [Ma Thú].
Không thể không nói, sự mô phỏng của Mãn Thiên Chiến Hỏa đã tới trình độ cực kỳ chân thực. Đợt va chạm như sấm nổ đất gầm này trong nháy mắt đã kích ra ngọn sóng xung kích dào dạt, các tia sáng bốn xung quanh đang vặn vẹo trong tầng bụi mù khuếch tán bắn nhanh, cuồng phong gào rít.
Chiêu phản kích quỷ dị của [Ma Thú], rồi sự chống cự vô cùng mau lẹ của [Chiến Hỏa], khiến cho tất cả các người chơi đương trường đều ngưng thần nín thở hoa mắt mơ màng.
Đây là tốc độ tay bao nhiêu, đây là kỹ thuật như thế nào?!
Bành một tiếng, Margaret đã đá văng cửa khoang trò chơi ra, vọt tới trước khoang mô phỏng của mập mạp.
Con mắt của nàng đang lóe lên các tia sáng không thể tin tưởng, đôi môi của nàng đang cắn chặt gắt gao, bộ ngực của nàng phập phồng kịch liệt. Nàng đã hoàn toàn phát mộng rồi. Nàng đã từng hoài nghi cái gã mập mạp này khoác lác. Biết rằng Sm01314 cực kỳ mạnh mẽ, vậy nên nàng đã nghĩ rằng đây có thể là một trận so đấu chỉ nghiêng về một phía, và nàng cũng không thể chờ đợi và hi vọng về một kỳ tích rằng mập mạp sẽ đánh bại Sm01314.
Thế nhưng, nàng đã không ngờ tới, xuất hiện ở trước mắt, vậy mà lại là một hồi long tranh hổ đấu như mộng ảo như vậy!
Thực lực chân chính của Sm01314 đã khiến cho nàng cảm thấy khiếp sợ, mà tất cả những gì mà mập mạp phô bày ra, càng khiến cho nàng không thể tin tưởng.
Cái gì là chiến đấu robot, đây mới là chiến đấu robot. Cái gì là cao thủ robot, đây mới là cao thủ robot! Những thứ mà mình đã gặp qua trước đây, nghe nói trước đây, học tập trước đây, hoàn toàn không cùng một đẳng cấp với những gì đang diễn ra trước mắt!
Giống như trên một ngọn núi cao đang có vô số người leo núi đang leo trèo. Mỗi lền nhìn lên, thấy những người đang leo ở chỗ cao hơn, bản thân luôn luôn cảm thấy kính nể và vô cùng hâm mộ. Bỗng nhiên có một ngày, mây mù đang bao phủ ngọn núi đã vô thanh vô tức mà rẽ ra. Chợt phát hiện ra, ở xa xa, lại có một ngọn núi càng cao hơn, càng hùng vĩ hơn. Trên đỉnh núi, đang lẳng lặng đứng hai người.
So với bọn họ, bản thân mình, còn có cả những người leo núi đang ở bên cạnh, thậm chí cả ngọn núi ở bên mình, đều thật là nhỏ bé!
Sự phát hiện này đã khiến cho một người say mê robot tới tận xương tủy như Margaret không thể ngồi yên được.
Nhất là khi nghĩ đến, một trong hai người đang quyết đấu trong tiếng kinh hô của nghìn vạn người chơi kia lại đang ở cùng trong một phòng với mình, ngay ở trong khoang trò chơi bên cạnh mình. Nàng đơn giản là sắp hít thở không thông nữa rồi.
Hóa ra cái gã thiếu tướng Leray Điền Hành Kiện này lại có kỹ thuật điều khiển robot cao tới như vậy!
Margaret nín thở, lẳng lặng đứng ở bên ngoài khoang mô phỏng đang mở rộng.
Trong khoang, mập mạp đang xoay tròn lắc lư. Tay của hắn giống như một đạo huyễn ảnh trên bàn phím ảo. Trên màn hình ảo, công kích của [Ma Thú] đang nhanh tới mức khiến cho người ta hoa cả mắt.
Rắm Thối va mập mạp đều đã bị kích thích cực độ, hoàn toàn quên mất chuyện đánh trận giả.
Nếu như Rắm Thối muốn thắng mập mạp ở trong trò chơi, đó là một chuyện rất đơn giản. Là Trí năng nhân tạo, sức khống chế trời sinh đối với hệ thống chương trình có thể khiến cho nó làm ra bất cứ động tác không thể tưởng tượng nổi nào ở trong trò chơi. Có điều, Thối Thối chẳng thèm sử dụng chương trình hoặc là dựa vào tốc độ tay để giành chiến thắng, hắn muốn dùng kỹ thuật để cùng điên một trận với mập mạp.
Hắn muốn nhìn xem, trình độ điều khiển robot của mập mạp tới cùng có thể đến mức như thế nào!
Trong trò chơi, [Ma Thú] phóng người lên, hai chân như độc xà xuất động, điểm về phía đầu của [Chiến Hỏa]. Mà [Chiến Hỏa] cũng không hề tỏ ra thua kém, chỉ thấy hắn một chân chống đất, cả cơ thể liền xoay xuống phía dưới, còn một chân khác thì giống như một cây roi dài quất theo hướng ngược lại, từ dưới lên trên, vẽ ra một đường vòng cung, đón lấy chiếc chân máy của [Ma Thú].
Sau một tiếng ầm vang inh tai, hai chiếc robot liền giống như hai con bạch tuộc cuốn lấy nhau, một chiếc ở trên không trung, một chiếc ở trên mặt đất, cùng vặn người, song quyền cùng tung ra, tiếng va đập loang choang leng keng liên miên không dứt. Hoành Quyền Thụ Chưởng (đấm ngang đẩy dọc), Tước Khảm Trửu Kích (chém gọt húc khuỷu), Cầm Nã Kích Đả... Bốn cánh tay máy đang vô cùng linh động trong mỗi một tấc không gian. Mỗi một chiêu một thức, đều là những sát chiêu hiểm ác khiến cho người ta mồ hôi như mưa.
Trước sau không đến một hai giây, đến khi [Ma Thú] tung người lộn về phía xa xa, các người chơi vẫn không biết được hai chiếc robot này đã tung ra được bao nhiêu quyền, bao nhiêu chưởng vào nhau.
Rất nhiều người chơi đã không thở nổi. Ngay cả tấm lưng, cũng đều đã ướt dẫm.
Thế tấn công như mưa xối cùng với những kỹ thuật tuyệt diệu ùn ùn bất tận của [Ma Thú] và [Chiến Hỏa] khiến cho bọn họ cảm thấy mình giống như một con cá bị ném ở trên bờ sông, há miệng phùng mang, hô hấp gấp gáp, thế nhưng càng ngày càng suy yếu.
Trước đó, những động tác robot này chính là bọn họ ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ.
Robot không phải là con người thích tung cú đấm ra cú đá kiểu nào cũng đươc. Mỗi một đấm mỗi một đá kia, đều là phải điều khiển!
Đúng thế, chính là điều khiển. Là con người dựa vào một đôi tay với mười ngón tay, lại thêm mũ giáp điện tử và máy tính robot phụ trợ để hoàn thành điều khiển. Người chỉ có mười ngón tay, đây chính là điều không thể nghi ngờ. Thế nhưng, hiện tại cái thường thức này lại khiến cho người ta hoài nghi... Nhìn động tác của hai chiếc robot này, ngươi nói bọn họ có mấy ngón tay?!
" Điều khiển vi vương." Mộc lão đang cảm thán: "Robot hiện tại đã tới đời thứ 10, thứ 11. Có lẽ, ở một số quốc gia, giờ đã có kỹ thuật dự trữ tới đời thứ 12. THế nhưng, ai có thể chân chính phát huy ra được tính năng của những chiếc robot này?! Đến tột cùng là kỹ thuật điều khiển của con người lạc hậu hay là robot lạc hậu, cái mệnh đề này, vẫn luôn là không có đáp án. Thế nhưng ngày hôm nay, những người may mắn được thấy trận quyết đấu ở đây, hẳn là có thể biết được đáp án đến tột cùng là cái gì rồi."
Trong phòng đối chiến, hai chiếc robot còn đang dốc toàn lực đánh nhau, còn đang di chuyển xuất thủ nhanh như chớp giật. Mà rất nhiều người chơi, giờ phút này đã nhịn không được mà cúi đầu nhìn qua bàn tay của mình một chút.
Lời cảm thán của Mộc lão đã khiến cho nội tâm bọn họ cực kỳ chấn động.
Nhất là cái gã có tên là Béo Gia kia, điều khiển bất quá chỉ là một chiếc robot tân thủ do hệ thống cấp cho. Tính năng của loại robot này trong hiện thực chỉ tương đương với một số ít robot tư nhân bình thường, chỉ được trang bị năng lực chiến đấu hết sức đơn giản mà thôi.
Thế nhưng không ai ngờ tới, trong tay cao thủ, loại robot này vậy mà lại trở thành một cỗ máy chiến đấu khủng bố đến như vậy!
Tất cả những nhận thức về robot, rồi những quy tắc điều khiển robot đã rèn luyện khắc khổ được tôn sùng là Thánh kinh kia, đều đã bị nghiền nát trong trận quyết đấu như mộng ảo của hai chiếc robot này. Những động tác robot này, rồi những kỹ thuật chiến đấu này, chưa bao giờ được thấy và cũng chưa bao giờ được gặp!
Tiếng va chạm như đậu rang hết tiếng này đến tiếng khác, dày đặc khiến cho trái tim người ta muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Trong sân quyết đấu đang trở nên càng ngày càng kịch liệt.
Chỉ thấy [Ma Thú] chập tay lại thành đao, ánh đao chớp sáng, nhanh như điện bổ về phía ngực [Chiến Hỏa]. Một chưởng này có thể khiến cho người ta thực sự cảm giác thấy được ánh hàn quang đang lấp lóe ở nơi đầu ngón tay kia..
Sắc bén! Cái từ này còn chưa kịp lóe lên trong đầu các người chơi, chỉ thấy [Chiến Hỏa] không thèm để ý, liền nhấc mạnh chân giơ lên quá đầu, làm một cú bổ chân Lực Phách Hoa Sơn!
Toàn bộ đại sảnh liền lặng ngắt như tờ.... . Sự chấn động thị giác của một màn này, thực sự quá mạnh mẽ rồi.
Nếu như nói chưởng đao của [Ma Thú] là một thanh loan đao sáng như tuyết, dùng sự nhanh và độc để chấn nhiếp nhân tâm mà nói, như vậy, một cước này của [Chiến Hỏa], chính là một thanh rìu chiến cuồng liệt! Dùng lực, dùng thế để quét ngang thiên quân!
Trong cơn hoảng hốt, các người chơi chỉ cảm thấy trước mắt giống như đang có vạn mã phi nhanh, như đang có hồng thủy cuồn cuộn. Cái khí thế không thể ngăn cản kia như đang đập vào mặt mà đến!
Dĩ lực phá xảo (dùng sức để phá kỹ thuật), từ trước đến nay chưa từng có ---- ngươi có sắc bén đến mức nào đi chăng nữa thì cũng phải thu tay lại cho lão tử!
[Ma Thú] thu tay chuyển mình, dưới chân đan chéo một cái, đã lắc mình tới bên cạnh sườn của [Chiến Hỏa], cánh tay phải vừa mới thu hồi kia lần thứ hai lại nhô ra nhanh như cắt. Lần này, không phải là ánh đao lóe sáng, mà là một thanh trường thương lặng lẽ. Điêu độc âm hiểm!
Cú bổ chân của [Chiến Hỏa] đã đánh vào khoảng không, lập tức thuận thế chuyển mình, thân thể giống như chong chóng mà lượn vòng một vòng, nghiêng người về phía sau, đột nhiên duỗi chân một cái. Giống như một cái cây bị bẻ tới cực hạn, bỗng nhiên bật trở lại, đầu gối uốn cong giống như đạn pháo mà thúc về phía cánh tay phải đang đâm tới của [Ma Thú]!
Lại thu tay lại cho lão tử!
[Ma Thú] lần thứ hai thu tay lại, dưới chân lại đan nhau, bắn về một phía khác của [Chiến Hỏa] như quỷ mị. Tay phải lần thứ ba nhô ra, lần này, tay tựa vuốt ưng, vồ lấy eo bụng của [Chiến Hỏa].
Các người chơi chỉ nhìn đến trợn mắt há mồm, cái tên Sm01314 này vậy mà lại thu phóng lực lượng y như thường! Đây chính là máy móc đang vận hành hết công suất đấy nha, không phải là tay chân người đâu đấy! Hai lần xoay người, ba lần xuất thủ, hắn làm dễ dàng như đang chơi vậy! Thực lực lộ ra lúc này của cái tên này, chỉ nói sáng tỏ một vấn đề ---- Trong những trận quyết đấu trước đây, hắn đều là đùa giỡn!
Không đợi các người chơi phục hồi lại tinh thần từ trong sự khiếp sợ, đã thấy [Chiến Hỏa] chỉ lắc lư hai cái, đột nhiên đã mất đi tung tích.
Trong tiếng kinh hô, khi Chiến Hỏa một lần nữa hiện thân, vậy mà lại đã ở phía sau [Ma Thú], hung ác tung một chiêu Song Phong Quán Nhĩ!
"Tiểu Bàn Hồi Toàn (quay vòng cự ly nhỏ)!" Tiếng hô của Mộc lão đúng lúc xuất hiện.
Bốn chữ. Một lời bình luận này, chỉ có bốn chữ. Thế nhưng, lại không khác gì một luồng sấm sét vừa vang lên bên tai tất cả các người chơi.
Kỹ thuật cấp 8 Tiểu Bàn Hồi Toàn, trong quy phạm võ thuật robot mà con người trường kỳ tiếp xúc, chỉ có miêu tả mà không có ví dụ thực tế. Thế nhưng, trong tất cả các tạp chí robot, tất cả các sách giáo khoa về robot, cái kỹ thuật điều khiển siêu cấp này vẫn xuất hiện nhiều lần---- Ngay cả tên của cái kỹ thuật này, bản thân cũng chính là một cái truyền thuyết!
Không ai biết cái kỹ thuật này là do ai phát minh ra.
Thế nhưng, từ ngày nó sinh ra trở đi, đã được coi là cực hạn điều khiển của con người.
Kỹ thuật chính là được công khai, từ công suất động cơ, phối hợp các khâu điều khiển, quán tính thân thể, đến trình tự bước tiến đều tường tận rõ ràng. Kỹ thuật điều khiển bằng tay thì lại càng được vô số người nghiên cứu hết lần này đến lần khác, nếu như tập hợp lại thì sẽ trở thành một đại tác phẩm!
Mặc dù tất cả mọi người đều tin rằng, cái kỹ thuật này là nằm trong năng lực điều khiển cực hạn của con người. Mặc dù các nhà khoa học, bằng các phương pháp khoa học đã nhiều lần chứng minh được tính khả thi của cái kỹ thuật này. Thế nhưng, nhiều năm qua, cái kỹ thuật này vẫn giống như viên ngọc được chạm trên vương miện của đế vương robot thế giới, chưa có một ai chạm vào được!
Mà hiện tại, Mộc lão lại hộc ra bốn chữ này!
Nếu như trong dĩ vãng, đây coi như cũng chỉ là tên gọi của cái kỹ thuật này là được rồi. Thế nhưng, hết lần này tới lần khác khi bốn chữ này xuất hiện, lại chính là lúc [Chiến Hỏa] đột nhiên nhiên vòng về phía sau [Ma Thú], cũng chính là lúc trong đầu mọi người đột nhiên xẹt qua một tia chớp!
Phảng phất như phối hợp với lời bình luận của Mộc lão.
Trên màn hình lớn của đại sảnh đối chiến, trong nháy mắt đã xuất hiện pha quay chậm về cái động tác này của [Chiến Hỏa].
Mộc lão cầm một chiếc bút điện tử, một bên dừng màn hình ở tại từng hình ảnh, một bên vẽ phác ở trên ảnh.
Bàn tay của ông ta đang run rẩy, đường cong vẽ ra trên ảnh còn không bằng học sinh tiểu học. Thế nhưng, không ai trách cứ ông ta. Tất cả mọi người chỉ là đang ngơ ngác, ngây ngẩn, rồi si dại, chờ đợi ông ta vẽ xong đường cong phác họa của mình trên hình ảnh.
Đại sảnh đối chiến lặng ngắt như tờ.
Mập mạp và Rắm Thối, vậy mà lại càng đánh càng hăng.
Một cú Song Phong Quán Nhĩ này tự nhiên không thể làm khó được Rắm Thối. [Ma Thú] bước nhanh một cái, lập tức thoát khỏi công kích của [Chiến Hỏa]. Song phương không hẹn mà cùng đồng thời bước nhanh, một lần nữa lại đánh giết với nhau.
Mập mạp đang thở phì phò. Tốc độ tay vận chuyển đến cực hạn đã khiến cho ngón tay của hắn bắt đầu cảm thấy đau đớn.
Hắn biết, mặc dù nhìn từ bên ngoài, thực lực hai bên vẫn còn ngang nhau. Thế nhưng trên thực tế, hắn đã dần dần rơi xuống hạ phong. Rắm Thối chung quy vẫn là Trí năng nhân tạo, ở trên cái mạng này, nó liền giống như một vị thần không gì làm không được, bất kể là người nào thì cũng chỉ có thể thần phục dưới chân nó.
Kỹ thuật không có kẽ hở của Thối Thối đang giống như một ngọn núi lớn che ở trước mặt hắn. Bất kẻ là tốc độ tay của hắn có gia tăng tới mức độ nào, bất kể là hắn có hiểu biết sâu sắc về võ học robot đến mức nào, thì cũng đều không thể đột phá được cái chướng ngại này. Lúc này, hắn đang giống như Tôn Ngộ Không bị Ngũ Chỉ Sơn đè đầu!
Thế nhưng lần này, mập mạp chính là không tin cái trù úm này! Quản chi thắng thua, hắn cũng muốn đánh cho sướng khoái!
Cái cục nghẹn này, đã nghẹn từ lâu lắm rồi!
Ai cũng có thể bắt nạt được lão tử, ngay cả tiểu hốn đản khốn nạn Thối Thối ngươi cũng dám bắt nạt lão tử!
Dưới sự tấn công như mưa rền gió dữ của [Ma Thú], [Chiến Hỏa] đang phản kích một cách sắc bén. Hai chiếc robot đã nhanh đến mức không nhìn thấy thân hình, chỉ thấy hai vệt sáng một đen một bạc đang xoay vòng bay múa.
Một quyền của [Ma Thú] dội vào trên lưng [Chiến Hỏa], [Chiến Hỏa] quay người đá chân, đá vào trên đùi [Ma Thú]. Song phương đều lảo đảo một cái, cong người lại bước nhanh về phía trước, đụng vào nhau.
Một phút trôi qua, hai phút trôi qua...
Bức tranh của Mộc lão đã được vẽ xong, đoạn phim lại một lần nữa được được trình chiếu liên tục. Trong con mắt của tất cả các người chơi, đoạn phim này lại càng quý giá hơn bất cứ vàng bạc châu báu nào.
Bọn họ đang nhìn một cách thành kính. Trên màn ảnh, theo động tác của [Chiến Hỏa] vẽ ra một đường cong trong bước di chuyển, giống như một bộ sách giáo khoa --- Viên trân châu trên vương miện đế vương robot, rốt cục đã bị con người chạm tới rồi!
Lúc này, dùng bất cứ ngôn ngữ gì để miêu tả tâm tình thì đều có chút trống rỗng rồi.
Một vị chiến sĩ cao cấp có tên là Quốc Dân Dự Bị, trong lúc thất hồn lạc phách đã nói ra tiếng lòng của mọi người.
" Tam sinh hữu hạnh!"
Những lời này đang quanh quẩn liên tục bên tai mọi người.
Một trăm chiêu, hai trăm chiêu, ba trăm chiêu...
Không ai biết Sm01314 và Béo Gia đã đấu được bao nhiêu chiêu.
Con mẹ nó! Bị hắn chống cự qua, lại còn qua nhiều chiêu như vậy. Rắm Thối chán nản nhìn số liệu thống kê giờ phút này đã vượt qua một nghìn, làm một cú dừng và chuyển hướng đột ngột, sau đó xoay người tung một chiêu Liêu Âm Thối... Cuối cùng cũng phải cho hắn một cú thật ác!
Dám chơi cái này với lão tử?
Mập mạp bị kích thích muốn nổ phổi rồi. Tốc độ tay, tại giờ khắc này đã nhanh đến không biết bao nhiêu.
Tất cả mọi người chỉ nhìn thấy, chiếc [Chiến Hỏa] đã dần dần rơi xuống hạ phong nhưng vẫn còn đang tử chiến không lùi kia đột nhiên đã phát cuồng rồi. Hắn nhanh như gió tránh qua công kích của [Ma Thú], dán người áp sát tới, kế tiếp, chính là một bộ quyền tổ hợp vô cùng khó coi....
Song Long Tham Châu như sấm sét chợt hiện, Đáy Biển Mò Kim như chớp điện phá trời, Hầu Tử Thâu Đào như sao sáng đuổi trăng, Đồng Tử Bái Quan Tâm như cầu vòng bắc núi, Lão Hán Thôi Xa như...
"Âm!"
Một tiếng vang rền, cát bui mù mịt.
Thời gian đã hoàn toàn ngưng đọng rồi. Một tiếng vang dội giống như đã chờ đợi cả trăm năm đang quanh quẩn bên tai mọi người.
"Chiến thắng!"
Tác giả: Thành tích vẫn như vậy, ta cứ lội nước đi trước. Các huynh đệ ném phiếu giữ giá cho ta đê..
← Ch. 442 | Ch. 444 → |