Truyện ngôn tình hay

Truyện:Mạo Bài Đại Anh Hùng - Chương 533

Mạo Bài Đại Anh Hùng
Trọn bộ 793 chương
Chương 533: Nghi thức
0.00
(0 votes)


Chương (1-793)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Ra bến tàu, im lặng giống như cổ bảo ngàn năm trong phế tích...

Mọi người nhìn tên mập trước mắt. Trong ánh mắt, có tò mò có khinh thường, có phẫn nộ có nghi hoặc, cũng có tiếc hận và thương cảm, đủ loại ánh mắt phức tạp.

Tràng cứu viện trực tiếp này, ấn tượng cho mọi người thật sự quá sâu. Vừa nhìn thấy tên mập này, mọi người liền nhớ tới bộ dáng hắn nhảy ra khỏi cơ giáp, giơ hai tay đầu hàng.

Mặc dù tất cả mọi người biết, trước đó, chính là tên mập này dẫn dắt doanh cảm tử chấp hành một nhiệm vụ cơ hồ là chịu chết, thắng được chiến dịch vùng núi bắc bộ cho quân đồng minh tranh thủ mấy tiếng quan trọng, cũng chính hắn dẫn bộ đội một mạch chạy trốn trong núi non trùng điệp, một mực đi tới tuyệt cảnh vẫn chiến đấu không ngừng như cũ.

Đồng thời, mọi người cũng suy đoán, sư thiết giáp Jaban cuối cùng tuyên bố đầu hàng ngoài dự đoán mọi người, nhất định là vì trong cỗ cơ giáp chỉ huy kia đã sinh ra gì đó.

Thậm chí có không ít người đang bào chữa cho tên mập này. Không có ai từ biểu hiện dẫn dắt doanh cảm tử dứt khoát công kích của hắn cùng với dấu hiệu đủ loại của chính phủ quân đội và phương diện tuyên truyền để suy đoán, thật giả khi người này đầu hàng lúc ấy.

Nhưng mà, cho dù mọi người không có ác ý và thành kiến với hắn cũng thừa nhận, nghĩ tới bộ dạng đầu hàng của tên mập này, suy nghĩ duy nhất của mọi người, chính là muốn xông lên đánh hắn một trận!

Không đánh chỗ khác, liền đánh mặt!

Chiến tranh của thế giới nhân loại, từ xưa đến nay chưa từng ngừng lại. Người giơ tay đầu hàng trong lịch sử có rất nhiều. Ở trong trận địa bị kẻ địch công hãm, ở trong phế tích thành thị bị bao vây, ở nghi thức đầu hàng chấm dứt chiến tranh cũng không ai đầu hàng đến đê tiện như tên mập!

Nhớ lại khoảnh khắc hắn nhảy ra cơ giáp, đó là khuôn mặt như thế nào chứ.

Nịnh nọt, hèn mọn, hoảng sợ, nhu nhược, hắn đi vòng tại chỗ giơ tay đầu hàng, vẻ mặt căn bản không phải loài người có thể làm được.

Ngươi có thể nói hắn khi đó giống một con chó vẫy đuôi, giống một con gấu bị đánh đến mặt mũi bầm dập, giống một con mèo bị lột gia, giống một con chuột run lẩy bẩy, mẹ nó, không thể nói hắn giống người! Hắn quả thực làm mất mặt tất cả quân nhân thậm chí cả chủng tộc loài người!

Sao chổi đáng chết này!

Hắn sao lại xuất hiện ở đây.

Tên mập thì hưng phấn mà vẫy tay với mọi người, sau lưng, hơn hai mươi quân nhân số tuổi không giống nhau, vẻ mặt lạnh nhạt cùng mười mấy tên nhân viên nghiên cứu khoa học mặc đồng phục nghiên cứu màu trắng, lục đục đi xuống Tuần dương hạm, trong đó có một cô gái xinh đến độ làm tim người ta đập loạn, điềm tĩnh bên cạnh tên mập, duyên dáng yêu kiều như chim nhỏ nép vào người.

Trong lúc nhất thời, cả cảng một mảnh xôn xao.

"Cái đệch, cải trắng ngon đều cho heo ăn rồi". Đây là ghen tị.

"Đừng kéo ta, ta phải đánh tên mập này một trận, con mẹ nó, hôm nay để ta nắm được cơ hội, cho dù ngày mai đem lão tử tống ra tòa án quân sự, lão tử cũng chịu! Đời người khó được thống khoái một lần, ai đang đẩy ta, đi ra!" Đây là sắc lệ trong hoa.

Tên mập này phạm chuyện gì? Đây là kẻ nông cạn.

Tới đây, ta kể ngươi nghe, tên mập này rất khủng khiếp. Lão tử đời này, chưa từng thấy kẻ nào như vậy. Đây là kẻ thích lên mặt dạy đời.

"Phì!' Đây là kẻ phỉ nhổ.

Cả bến tàu giống mở nồi.

"Mập?" Margaret lại càng hoảng sợ. Quan lớn quân chính Trenock bên cạnh cùng mấy vị tướng lãnh quân đồng minh cũng hai mặt nhìn nhau. Tất cả mọi người không ngờ, tên mập này, lại tới vào lúc này. Hơn nữa, còn tùy tiện xông vào nghi thức hoan nghênh nghênh đón bộ đội Payon, xuất hiện ở trước mắt bao người không biết sống chết.

Càng làm cho người điên tiết chính là, Phỉ quân vốn không nên đồng thời xuất hiện, chẳng những cùng nhau đến, còn chặn tàu chiến Payon ở phía sau. Rất rõ ràng, đám này là đang nhường đường cho trưởng quan bọn họ vừa gặp ở cảng.

Sau khi trải qua giằng co ngắn ngủi, bốn chiếc chiến hạm vận tải cỡ lớn của Phỉ quân đã từng nhóm đỗ ở bến tàu. Mà tám chiếc chiến hạm vận tải khổng lồ Payon bị bọn họ chặn ở phía sau, rốt cuộc cũng ở dưới ánh đèn nhấp nháy dẫn đường của Trenock, từ từ nhích tới gần bến tàu, mở khí dẫn của hạm, gắn với khí dẫn của bến tàu.

Theo từng tiếng máy vang cực to, cửa khoang thuyền nặng nề mở ra, binh sĩ Phỉ quân mặc đồng phục màu lam cùng binh sĩ Payon mặc đồng phục màu nâu bụi gần như đồng thời đi ra.

Vừa nhìn binh sĩ hai bên, dân chúng liền không khỏi xôn xao.

Chiếc chiến hạm vận tải khổng lồ Payon đầu tiên từ bên trong đi ra, chính là sư số 2 Song Đầu Ưng Payon.

Sư này, tất cả trang bị đều là cơ giáp Trường Đao đời 11, nếu không phải là tin tức liên hợp chế tạo cơ giáp đời 12 đã chế tạo thành công đã sớm truyền khắp toàn bộ thế giới, cơ giáp Trường Đao cao cấp nhất trong ba loại cơ giáp đời 11 Payon, chính là vương giả đỉnh cấp của thời đại này.

Từng chiếc cơ giáp sau khi chạy ra cửa khoang, được vận chuyển lên buồng xe của xe vận chuyển quỹ đạo cỡ lớn, những chiến sĩ cơ giáp xốc vác kia, thì xếp thành hàng thật dài trên kè đá. Động tác bọn họ mau lẹ, cơ thể vạm vỡ, kỷ luật nghiêm minh, khiến dân chúng vây xem phải tấm tắc tán thưởng.

Trong chiếc chiến hạm vận tải thứ 2 đến thứ 6 chính là quân 6 Payon cùng quân 39 biên mới.

Mặc dù hai quân này, đủ xưng là tinh nhuệ, trong đó ba sư của quân 6 đều là sư vương bài, trang bị cơ giáp Thần Tứ đời 10 cùng một phần cơ giáp Trường Đao, nhưng mà, sự khiếp sợ mà sư Song Đầu Ưng số 2 mang đến lúc trước, khiến sự chú ý với bọn họ ít hơn rất nhiều.

Khi chiếc chiến hạm vận tải khổng lồ thứ 7 và thứ 8 đồng thời mở ra, vô số binh sĩ mặc đồng phục bả vai có thêu dấu hiệu quân 31 cùng mấy số của quân đoàn Lý Phật, từ hơn mười cửa khoang lao nhanh ra, đã dần dần biến thành một trận xôn xao, đột nhiên ở sau một hồi yên tĩnh, hóa thành tiếng hoan hô và tiếng ủng hộ không đè nén được.

Dân chúng đã sớm nghe nói qua quân đoàn Lý Phật, liền đầu tiên nhìn thấy quân dung của quân 31, đã bị chinh phục.

Vô số binh sĩ xốc vác mà nghiêm túc, giống như từng dòng nước lũ màu đen, tập hợp ở bãi đất trống khổng lồ cạnh bến tàu. Ngoại trừ tiếng bước chân, những binh sĩ này không có âm thanh nào khác.

Tốc độ bọn họ tập hợp cực nhanh, khẩu hiệu đứng nghiêm, xếp trái phải không ngừng nghỉ, nhiều đội binh sĩ liền giống như lắp ráp đứng ở vị trí chính xác của mình. Một phương trận lớn từ một góc bắt đầu, không ngừng kéo ra sau bên phải, đám người lúc nhúc, chỉ chốc lát sau, một phương trận đã thành hình.

Hơn hai vạn tên lính, quân tư mỗi người, đều giống sĩ quan như Fassett ở bến tàu, giống từ một khuôn mà ra. Khoảng cách chính xác giữa binh sĩ, hàng ngũ chỉnh tề, khiến người ta chấn động đến da đầu tê dại.

Không cần nói cái khác, nhìn thấy chi bộ đội này, mọi người sẽ không khó tưởng tượng quân đoàn Lý Phật vì sao có thể thế như chẻ tre ở trên chiến trường.

Đây không phải là một chi quân đội, đây là một thanh lợi kiếm! Tất cả mọi người đều tin rằng, chỉ cần quan chỉ huy chỉ chỗ nào, bọn họ sẽ không chút do dự mà đâm tới, bất chấp tất cả mọi giá, bất kể sinh tử, mãi tới khi nào xuyên qua kẻ địch trước mặt, đâm xuyên.

Quân dung quân 31 bày ra, khiến tất cả mọi người tim đập thình thịch, hoa mắt thần mê.

Đột nhiên, một trận thở dài, vang lên trong đám người. Mọi người quay đầu nhìn lại, lại phát hiện, ngay khi quân 31 xuất hiện, chiến hạm vận tải của Phỉ quân ở bến tàu bên kia, cũng mở cửa khoang ra.

Margaret và cả đám quan lớn xấu hổ che mắt.

Từng đám binh sĩ kề vai sát cánh lộn xộn đi ra khỏi cửa khoang, vừa đi ra, những người này liền hết nhìn đông tới nhìn tây, nói cười đùa giỡn, thỉnh thoảng châu đầu ghé tai nói chuyện phiếm. Thoạt nhìn, không giống một chi quân đội, mà giống một đoàn du lịch. Một số người, còn hưng phấn vẫy tay, huýt sáo cộng thêm hôn gió với đám người nghênh đón, trông vô cùng cao hứng.

Thanh âm thở dài của đám người càng lớn hơn, có điều tiếng thở dài này dường như cũng không chút ảnh hưởng tới sự hăng hái của đám thổ phỉ này, bọn họ càng phấn khởi vẫy tay hơn, nụ cười vui sướng đầy trên mặt, ánh mắt thâm tình vô cùng.

Nếu chỉ là như vậy, thì vẫn chưa có gì, nhưng hết lần này tới lần khác không biết chuyện gì xảy ra, binh sĩ quân 31 trợn mắt nhìn theo mấy tên binh sĩ Phỉ quân cùng bến tàu bên kia, binh sĩ hai bên trừng mắt nhìn nhau càng lúc càng nhiều. Còn có một bộ phận binh sĩ Phỉ quân, phát ra tiếng thở dài về phía quân 31, còn tiếng thở dài của dân chúng bị bọn họ vừa dẫn như vậy, giống như là đang phối hợp bọn họ chê quân 31.

"Làm sao bây giờ?" Bọn quan lớn Trenock có chút tay chân luống cuống hai mặt nhìn nhau, đều một trận đau đầu.

Phỉ quân không tới sớm không tới trễ, hết lần này tới lần khác ở lúc mấu chốt này cùng quân Payon đụng nhau, không nói nghi thức hoan nghênh này là chuẩn bị cho người Payon, bị Phỉ quân đoạt trước vậy đã không thể nào nói nổi, lại thêm xung đột của hai bên sau khi tiến vào cảng, càng thêm khiến người ta đau đầu.

Điểm chết người nhất chính là, Fassett vẻ mặt lạnh như băng, không hợp với tất cả mọi người kia, vẫn là nhân vật trọng yếu của quân đoàn Lý Phật như mặt trời ban trưa lúc này. Mặc dù ở trong quân đoàn Lý Phật, xếp hạng của hắn chỉ ở 7, 8 vị trí sau, nhưng mà, bởi vì hắn có tuổi trẻ thanh xuân, bởi vậy, hắn ở trong mắt rất nhiều người, đã được xem là người nối nghiệp Lý Phật!

Nếu là người nối nghiệp, hắn liền không thể nào có bất kỳ sự yếu thế và nhượng bộ nào ở trước mặt Phỉ quân.

Chuyện tên mập ở bộ chỉ huy tối cao liên quân, nhục mạ Lý Phật trước mặt mọi người, đã không phải là bí mật gì.

Chó điên đến từ liên bang Leray này, dường như căn bản không biết Lý Phật ở Payon đại biểu cho cái gì, không biết Lý Phật ở giữa binh sĩ dưới trướng hắn, là địa vị như thế nào. Lý Phật không chỉ là một người lãnh đạo, hắn còn là tín ngưỡng của mỗi binh sĩ của quân đoàn Lý Phật! Điểm này, ở cả quân đội Phỉ Minh, đều là thứ mà ai cũng biết!

Nhưng tên mập hết lần này tới lần khác cứ ở trước mặt tướng lãnh cao cấp quân đội của mấy quốc gia, mắng Lý Phật như máu chó xối đầu!

Thù này, Lý Phật đương nhiên sẽ báo. Ai quen Lý Phật đều biết, đắc tội người này sẽ có kết quả ra sao. Trước hội nghị liên hợp tối cao đưa ra huy án nhằm vào hai chi hạm đội cấp tượng Binart thu được, chỉ là Lý Phật nhẹ nhàng đâm ra một ngón cái mà thôi. Nếu không vì một đạo mệnh lệnh của Hastings, có lẽ ngón cái này, đã đâm vào trái tim tên mập.

Mà cũng chứng tỏ, thuyền mà tên mập đứng là thuyền của Hastings. Kể từ đó, mâu thuẫn của hai bên, càng thêm không thể điều hòa.

Nhìn thử ánh mắt sắc bén của những binh sĩ âm trầm quân 31 nhìn về phía Phỉ quân cùng với ánh mắt khinh miệt của đám cà lơ phất phơ Phỉ quân thỉnh thoảng liếc về phía quân 31 cũng biết, chỉ cần một đốm lửa, hai bên liền có thể đánh nhau ở trước mắt bao người.

Bởi vì đang ở ngoài cục, cho nên, tướng quân và quan viên ở đây đối với sự tranh đoạt quyền lợi xuất hiện ở quân đội Payon, so với bất kỳ ai cũng hiểu rõ hơn, mà địa vị của bọn họ cùng tình báo bọn họ có thể tiếp xúc được, cũng khiến bọn họ có hiểu biết cực kỳ sâu sắc với cuộc tranh đấu này.

Từ sau khi mãnh hổ Lý Phật xuống chuồng, đánh một trận thắng được Catalonia, tranh đoạt quyền lãnh đạo thời đại sau Hastings, đã hoàn toàn rõ ràng hóa. Người ở đây đều tin rằng, lúc có cơ hội xuống tay, bất kể là Hastings, là Lý Phật, là tiểu thư Margaret trẻ tuổi xinh đẹp, thoạt nhìn dường như còn có chút non nớt kia, hay là Fassett, đều sẽ không chút do dự mà xuống tay.

Nếu như nói, Phỉ quân trước kia, còn đợi ở tinh hệ Long Bow, ở xa bên ngoài chiến trường giao phong của gia tộc Hastings cùng Lý Phật, vậy thì, khi bọn họ tới đây, khi Hastings đặc biệt đến Hán kinh để đón Điền Hành Kiện thủ lĩnh Phỉ quân, đồng thời quyết định phân phối ưu tiên đám cơ giáp đời 12 cho Phỉ quân, bọn họ đã đối lập chiến tuyến với quân 31 rồi.

Mặc dù hai bên sẽ không đánh sống đánh chết ở chỗ như vậy, nhưng mà, về đối kháng phương diện như vinh dự, danh tiếng, cùng với tín hiệu thả ra của những người xung quanh, lại tuyệt đối không thể tránh khỏi.

Có thể tưởng tượng, khi đám khốn kiếp Phỉ quân chặn ở phía trước chiến hạm vận tải của quân 31, hoặc là khi nghi thức hoan nghênh vốn thuộc về Payon biến thành nghi thức hoan nghênh Phỉ quân, vị trung tướng Fassett ngay từ đầu đã đứng ở bên cạnh một mình, sẽ làm ra phản ứng cường ngạnh ra sao.

Sự cường ngạnh của quân đoàn Lý Phật, mọi người đều biết. Cho dù bộ đội Payon trong chiến hạm vận tải khác sau lưng hắn đều là dòng chính của Hastings, cho dù Margaret và rất nhiều quan lớn quân đồng minh đều ở trong này, cho dù tên mập kia không phải là dễ khi dễ gì, vị trung tướng Fassett này, cũng sẽ không chút do dự mà đụng vào.

Đây là dũng khí và lòng tin của một tên tướng quân, là khí phách một chi quân đội thành thục nên có. Huống chi, quân 31, là quân đội của quân đoàn Lý Phật! Hastings còn chưa chết, Lý Phật đã dám đối kháng chính diện, Fassett được xưng là tiểu Lý Phật, lại làm sao có thể có chút lùi bước trước mặt Phỉ quân và Margaret.

Tất cả quan lớn Trenock, đều hận không thể làm nghi thức hoan nghênh này biến mất, biến đội danh dự về hết trong quân doanh.

*****

Phải biết rằng, sĩ quan đội danh dự chờ ở lối vào quốc lộ giữa bến tàu, rất khó xử. Hắn đi cùng người nào người còn lại đều tức giận. Nếu chỉ nhiệt tình với một người, vậy, người còn lại, tất trở thành người bị hắt hủi. Nếu không có nghi thức này, ít nhất mọi người có thể cười tủm tỉm mà nghênh đón, bắt tay hàn huyên. Dùng nhiệt tình của chủ nhà để hoà hợp êm thấm, chứ không phải như bây giờ, ngơ ngác nhìn hai bên giương cung bạt kiếm.

Nhìn thấy tên mập đang hôn gió với mình, Margaret dở khóc dở cười bước nhanh tới cạnh tên mập.

"Sao ngươi lại đến lúc này?" Margaret nhìn tên mập một cái, ánh mắt lập tức chuyển qua cô gái bên cạnh tên mập. Chỉ cần liếc mắt nhìn khoảng cách giữa cô bé này với tên mập, cùng với áo quần của cô nàng và ánh mắt ôn nhu nhìn về phía tên mập, Margaret cũng biết, đây chính là lý do lớn nhất tên mập liều chết đi Thương Lãng tinh.

Gặp cô gái xinh đẹp đồng dạng, không phải là có một loại địch ý khó hiểu, thì chính là một loại cảm giác thân thiết khó hiểu. Milan giống một gốc u lan, ở trong thanh thần, lại có một loại phong vận hiển nhiên không phải cô gái nào cũng có thể có được. Gần như là vừa thấy mặt, Margaret đã thích Milan.

Hai cô gái khẽ mỉm cười, chợt nghe tên mập cả giận nói: "Có ý gì, ta không thể tới à?"

"Tên khốn" Margaret hung hăng trừng mắt nhìn tên mập: "Ngươi tới lặng lẽ chút là được rồi, cần gì phá nghi thức hoan nghênh này hả?"

"Ta cao hứng" Tên mập cười lạnh nói, quay đầu nhìn thoáng qua Fassett cách đó không xa: "Tên kia nhìn chằm chằm ta đã lâu, hắn chính là tiểu Lý Phật gì đó hả?"

Milan và Margaret đồng thời nhẹ gật đầu.

Margaret kinh ngạc nói với Milan: "Ngươi cũng biết hắn?"

"Đương nhiên biết" Milan liếc tên mập một cái "Tên mập này, muốn câu dẫn thanh mai trúc mã của hắn đấy".

"Thanh mai trúc mã?" Margaret giống như cười mà không phải cười nhìn tên mập một cái, kéo chặc tay Milan nói: "Cô là Milan sao, tôi tên Margaret. Nếu cô muốn, cô có thể gọi tôi là Marga".

Milan nhìn mái tóc màu vàng kim nhạt cùng khuôn mặt xinh đẹp khiến người ta hít thở không thông của Margaret, nhạy cảm phát hiện hình như quan hệ giữa cô gái này với tên mập, cũng không đơn giản như vậy. Bởi vì lúc Margaret đi tới nói chuyện với tên mập, không mang theo bất kỳ xưng hô nào, mà ánh mắt nàng nhìn về phía tên mập, cũng cực đặc biệt.

"Rất hân hạnh được biết cô, Marga" Khuôn mặt thanh thuần của Milan, lộ ra một nụ cười ôn hòa, ngón tay cũng lén đặt lên hông tên mập. Tên mập chết tiệt trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi này, không chỉnh đốn một chút, đoán chừng hắn đã sớm quên sự lợi hại của lão nương!

Vừa đáp thịt nhéo một cái, lại nghe Margaret yếu ớt nói: "Tên mập này đến Thương Lãng tinh, chính là vì cứu cô, luôn nghĩ cô gái có thể khiến tiểu tử sợ chết này phấn đấu quên mình như vậy sẽ là dạng gì, hóa ra xinh đẹp tới như vậy".

Lúc nói chuyện, ánh mắt của Margaret không ngừng liếc về phía tên mập, ánh mắt yếu ớt kia, cho dù là ai đều có thể nhìn ra.

Milan vừa rồi còn đang ghen vì Anlei, lập tức mặt mày hớn hở, xuống tay cũng nhẹ hơn rất nhiều, véo xong, còn cắn môi lén xoa xoa cho tên mập.

Tên mập vẻ mặt méo xẹo cúi đầu mặc cho Milan hạ độc thủ, ngay cả hừ cũng không dám hừ một tiếng. Chỉ có thể dời chủ đề, nói với Margaret: "Dựa vào cái gì hắn có thể tới ta không thể. Quân đoàn Lý Phật rất giỏi sao? Nhìn bộ mặt lạnh như băng của hắn, mập ta liền tức giận. Tên này vừa nhìn đã thấy tâm thuật bất chính, hết ăn lại nằm, không thích sạch sẽ".

Hai cô gái liếc mắt nhìn nhau, đều có chút bất đắc dĩ. Tên mập có thù tất báo này rõ ràng là kiếm cơ, s lý do chân chính của hắn, chỉ sợ vẫn là vị thanh mai trúc mã kia của hắn. May mà Anlei không tới, nếu tới, nơi này liền náo nhiệt.

"Thật thú vị". Nhìn tên mập chơi xấu trước đội danh dự cách đó không xa, Fassett cười khinh miệt, tự nhủ.

Vừa rồi hắn đã đối mắt với đối phương nhiều lần, mặc dù là lần đầu tiên gặp nhau, nhưng trong ánh mắt lẫn nhau đều không có khách khí gì, hắn biết rõ, tên mập này, hiển nhiên là định làm loạn ở chỗ này.

Hắn quay đầu, ánh mắt chạm nhẹ ánh mắt phó tổng thống Trenock Mã Trác Văn trong đám quan lớn Trenock đang đứng nghênh đón, trao đổi một ánh mắt ý vị thâm trường.

Ở trong nghi thức hoan nghênh đặc biệt cử hành để nghênh đón bộ đội Payon này, tới không chỉ có mấy tên tướng quân của quân đội Trenock, còn có Phó tổng thống Mã Trác Văn. Đây chính là lão bằng hữu của hắn. Lúc này, cho dù là sắc mặt của Mã Trác Văn hay là mấy vị tướng quân đều không dễ coi mấy. Tên mập này còn chưa lộ diện, đã làm cả Trenock xôn xao huyên náo. Lúc này vừa lộ mặt, dường như lại đưa ra một nan đề cho bọn họ.

Sau lưng, dân chúng hiển nhiên cũng đã thấy có chuyện không ổn. Âm thanh ồn ào dần dần lớn lên.

"Tên mập kia ở đó làm gì?"

"Cả đám binh không chính quy, mau bảo bọn họ đi đi".

"Đúng đấy, thật không rõ tên mập này sao có da mặt dày như vậy".

Fassett nghe thanh âm sau lưng, mỉm cười khoanh tay mà đứng. Bây giờ, hắn có rất nhiều thời gian dây dưa với tên mập. Người không biết điều đã gặp nhiều rồi, nhưng chưa từng thấy qua người không biết điều như vậy.

"Tướng quân, chúng ta có nên..." Một tên tham mưu nhỏ giọng xin chỉ thị.

Lời của tham mưu còn chưa nói hết, Fassett đã khoát tay áo: "Bây giờ bị mắng, lại không phải là chúng ta, xem bọn chúng có thể chống đỡ tới khi nào. Bản thân ta thật muốn nhìn thử, bộ dạng lúc bọn họ xám xịt rời khỏi đây".

"Nhưng mà" Tham mưu cẩn thận nói: "Nếu Trenock biến nghi thức hoan nghênh này thành hoan nghênh bọn họ"

Fassett hờ hững nhìn sang tham mưu: "Nghe được thanh âm sau lưng không?"

Tham mưu gật đầu nói: "Nghe được".

"Ngươi cho rằng, với một kẻ trực tiếp đầu hàng, dân chúng sẽ có thiện cảm sao?" Fassett khinh miệt nói, "Huống chi, quan viên Trenock cần cân nhắc, hậu quả khi bọn họ làm như vậy. Ngươi cho rằng bọn họ sẽ biến nghi thức hoan nghênh quân đội Payon thành nghi thức hoan nghênh Phỉ quân, còn ném quân đồng minh Payon sang một bên sao?"

Lời của Fassett trầm xuống, chỉ thấy một tên quan viên nhỏ của Trenock chạy tới trước mặt.

"Trung tướng Fassett, nghi thức đã bắt đầu, xin ngài đi theo ta".

"Phó tổng thống các hạ" Thượng tướng Trenock Phùng Trí nhìn thấy Fassett được dẫn tới đài duyệt binh trước đội danh dự, tức giận nhìn về phía Mã Trác Văn.

Vừa rồi bọn họ đã tiến hành một phen tranh luận kịch liệt, nhưng Phó tổng thống năm nay gần sáu mươi, được xưng là lão hồ ly không ngã mà chính đàn công nhận, tựa hồ là quyết tâm muốn cho Phỉ quân khó xử.

Nhìn ánh mắt phẫn nộ của Phùng Trí, phó tổng thống vóc người mập lùn Mã Trác Văn cười lạnh nói: "Chấp hành dựa theo kế hoạch sớm định ra. Chúng ta không nên đắc tội với nước cộng hoà Payon!"

"Ta không muốn đắc tội với quân đồng minh Payon" Phùng Trí lớn tiếng nói: "Nhưng chúng ta hoàn toàn có thể nghĩ một kế sách vẹn toàn đôi bên".

"Cũng bởi vì chi bộ đội không chính quy này, cùng vị tướng quân đầu hàng kia?" Mã Trác Văn nói không chút khách khí.

Phùng Trí nắm chặt quả đấm. Vị Phó tổng thống này, cho tới nay quan hệ mật thiết với Lý Phật, đó cũng không phải là bí mật gì. Mà ở trong nước Trenock, hắn cùng với Bộ trưởng bộ quốc phòng, lại càng khống chế sự vụ quốc phòng an toàn chặt chẽ. Chiến cuộc Trenock giai đoạn đầu, sách lược của những cố vấn an toàn quốc gia đó, đều thoát không khỏi liên quan với hắn.

Báo cáo của nguyên soái Lý Tồn Tín, đã sớm truyền về quân bộ, ngoại trừ sự kiện đầu hàng kia bởi vì mệnh lệnh của Hastings chỉ báo cáo cho Tổng Thống, Phỉ quân và Điền tướng quân ở tinh hệ Long Bow, ở Lãnh Lãng tinh làm cái gì cho quốc gia này, hắn đều rất rõ. Nhưng mà, chẳng ai ngờ rằng hắn lại vào lúc này, muốn làm Phỉ quân khó xử. Cũng bởi vì quan hệ của hắn và Lý Phật, cũng bởi vì Tổng Thống Hill đã không còn nghe lời hắn, bắt đầu thoát khỏi hắn ở mọi mặt?!

"Đây là do bọn họ tự tìm" Dường như một điểm cũng chẳng phát hiện sự phẫn nộ của Phùng Trí, ánh mắt của Mã Trác Văn mỉm cười nói: "Nghi thức này của chúng ta bản thân chính là cử hành cho người Payon, bọn họ lại muốn thò chân vào lúc này, đây là tự rước lấy nhục, không có quan hệ gì với chúng ta. Cho dù từ phương diện nào mà nói, dựa theo kế hoạch sớm định ra, đều không có gì sai!"

Nói xong, Mã Trác Văn liếc dân chúng sau lưng một cái: "Huống hồ, Phỉ quân hình như cũng không được hoan nghênh mấy, các ngươi cẩn thận nghe thử thanh âm của dân chúng đi".

Mắt thấy Fassett đã mỉm cười đứng trên đài duyệt binh tạm thời, Mã Trác Văn liếc Phùng Trí một cái nói: "Ván đã đóng thuyền, đâm lao phải theo lao. Ta tin rằng, ngươi cũng không muốn khiến tâm chiến sĩ quân đồng minh Payon chúng ta lạnh. Là người ở vị trí tối cao ở đây, vốn duyệt binh nên do ngươi chủ trì cùng, có điều, nếu ngươi không muốn, ta sẽ làm hộ".

Mắt thấy ánh mắt sĩ quan đội danh dự nhìn về phía bên này càng ngày càng sốt ruột, mà Phùng Trí thật lâu không lên tiếng, Mã Trác Văn nheo mắt lại, trong khóe mắt tinh tế, lộ ra lệ mang như châm: "Sao? Có vấn đề gì sao?"

Sau lưng, âm thanh hô hào của dân chúng càng lúc càng lớn. Đối với tên mập Leray cùng Phỉ quân dưới trướng hắn, dân chúng không có cảm tình gì. Một số người sốt ruột chờ thiếu chút nữa chửi ầm lên.

Phùng Trí nghiêng người yên lặng, mở đường. Mã Trác Văn cười lạnh cất bước đi đến đài duyệt binh.

Cả bến tàu, đều trầm xuống. Mắt thấy Mã Trác Văn đi lên đài duyệt binh, bắt tay với mấy vị tướng lãnh Payon, cùng Fassett nhìn nhau cười, sóng vai mà đứng. Mắt thấy quan lễ nghi đã ấn trường đao ở thắt lưng, chuẩn bị cất bước.

Đột nhiên, mọi người nhìn, bốn gã tướng lãnh Trenock ở dưới sự dẫn dắt của Phùng Trí từ trong đám người mà ra, đều bước đi về phía tên mập.

Chuyện gì thế, đám người lập tức xôn xao.

Mọi người ngây ngốc nhìn những sĩ quan cao cấp bình thường ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn một cái, nện bước đi tới đứng nghiêm ở trước mặt tên mập, nghe thượng tướng Phùng Trí bề ngoài tao nhã, dùng giọng vang, lớn tiếng nói: "Thượng tướng Trenock, Phùng Trí".

"Trung tướng Trenock, Triệu Bình Sơn".

"Trung tướng Trenock, Johan Williams".

"Trung tướng Trenock, Tôn Nam Hi Nhị".

"Trung tướng Trenock, Bá tước Bonilla Westfalen".

Mấy vị tướng quân cùng đứng nghiêm chào, thanh âm Phùng Trí, quanh quẩn ở cả cảng 10: "Hướng anh hùng đã từng cứu hạm đội tập đoàn 12 ta, đánh bại Humphrey Binart đến nay vẫn tử thủ tinh hệ Long Bow, chinh chiến Thương Lãng tinh, dẫn dắt sư thiết giáp 13, cơ bộ 51 đột phá trấn Ôn Tuyền, phong tỏa Bắc Quan Thị, ngăn chặn sư thiết giáp số 2 Jaban, đồng thời cuối cùng lãnh đạo quân đồng minh thắng được Lãng tinh, tướng quân Điền Hành Kiện, kính chào".

Nói xong, Phùng Trí vươn tay ôm tên mập trước một bước: "Điền tướng quân, hoan nghênh ngài đến. Trenock tất sinh huy".

Tất cả mọi người, đều bị một màn đột nhiên xuất hiện này, biến thành trợn mắt há hốc mồm.

Đang không biết làm sao, đột nhiên, trước đội ngũ của quân 39 Payon, đi ra mấy vị sĩ quan Payon.

Sáu vị sư trưởng của quân 39, bọn họ muốn làm gì?

Trước mắt bao người, chỉ thấy năm vị thiếu tướng cùng một vị trung tướng, chạy đến trước mặt tên mập, lần lượt hành lễ với tên mập, cũng nhiệt tình ôm lấy tên mập.

Trong bầu không khí lặng ngắt như tờ, chỉ nghe sư trưởng sư 35 nói với tên mập: "Tướng quân, không ngờ chúng ta lại gặp nhau ở đây. Ban đầu ở Gatralan, nếu không phải là ngươi đánh tan quân đoàn Thần Thoại của Reinhardt, bắn chết Stephen, sợ là chúng ta đã sớm chôn thân ở Jacur. Khi đó, tướng quân Douglas từng nói, ta hôm nay, nói lại lần nữa".

Nói xong, trung tướng lui ra phía sau một bước, lớn tiếng nói: "Sư vương bài 35 chiến đội 6 hải quân vũ trụ Payon".

Trung tướng vừa nói xong, một thiếu tướng khác liền đứng nghiêm nói: "Sư thiết giáp 86 quân 6 nước cộng hoà Payon".

"Sư thiết giáp 102".

"Sư thiết giáp 117".

"Sư thiết giáp 210".

"Sư thiết giáp 66".

Cả cảng, đều là thanh âm sáu vị tướng lãnh Payon khiến người ta nhiệt huyết sôi trào: "Đại ân đại đức này, nếu có việc cần, muôn lần chết không chối từ!"

Thời gian, phảng phất ngưng lại trong giờ khắc này.

Mấy vạn dân chúng cứng họng, ngơ ngác nhìn tên mập xấu xíu kia.

Một mảnh tĩnh mịch.

Crypto.com Exchange

Chương (1-793)