Truyện ngôn tình hay

Truyện:Mạo Bài Đại Anh Hùng - Chương 065

Mạo Bài Đại Anh Hùng
Trọn bộ 793 chương
Chương 065: Hội nghị phân tích chiến cuộc
0.00
(0 votes)


Chương (1-793)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Mẹ kiếp, nếu có thể giết ngươi ta đã sớm ra tay rồi, không biết ngươi đang suy nghĩ cái gì quái gì nữa đây!

Tính toán một hồi lâu rốt cuộc vẫn dẫm chân tại chỗ, Điền Hành Kiện uể oải bắt đầu hoàn thành công tác thôi diễn. Lúc này đang là giai đoạn quan trọng, nếu có người tố cáo ngươi là lơ là nhiệm vụ thì lúc đó coi như đi đứt.

Hắn dùng tốc độ rất nhanh tách ra vài bản kế hoạch tác chiến, đem tư liệu điện tử đưa vào máy tính sau đó bắt đầu nhập số liệu tiến hành thôi diễn.

Làm xong công việc, hắn thuận tay mở báo cáo của hạm đội vũ trụ mà Carl vừa mới mang đến. Hiện giờ đang có mấy hạm đội vũ trụ quấn lấy nhau trên tinh hệ Newton, không riêng gì hạm đội hỗn hợp số 1 bị tấn công, cả hạm đội hỗn hợp số 2 phòng thủ điểm không gian khiêu dược đi vào tinh hệ cũng bị hạm đội liên hợp của đế quốc với quân số gần như gấp 2 lần mình, trong đó còn có 6 chiếc hàng mẫu công kích.

Theo các tin tức tình báo, ban đầu có thể phán đoán, hạm đội hỗn hợp được rút ra từ các hạm đội của đế quốc ở tinh hệ Galileo này thừa dịp hạm đội số 3 và số 9 của Liên bang trở về tinh hệ trung ương tiến hành bổ cấp mà bất ngờ đổ quân vào tinh hệ Newton với ý đồ chỉ cần một trận đánh có thể tiêu diệt hoàn toàn lực lượng vũ trụ của liên bang tại đây, tạo điều kiện cho chiến cuộc trên hành tinh.

Không chỉ có số lượng phi thuyền, bất kể là sức chiến đấu của chiến hạm hay là năng lực tác chiến của binh lính thì hạm đội dày dạn kinh nghiệm sa trường của Đế quốc đều cao hơn Liên bang một bấc. Lợi thế duy nhất của Liên bang chỉ là một cỗ nhiệt huyết mà thôi.

Thật không ngờ, cả cục diện chiến tranh trên vũ trụ cũng giống như phía dưới đây, vô cùng ác liệt.

Nếu hạm đội vũ trụ thất thế, tinh cầu Millok cũng coi như tiêu! Cú đấm móc này của Russell thật sự vừa chuẩn lại vừa độc. Nếu nói vậy, ngay từ lúc Liên bang bắt đầu triển khai chiến dịch Lôi Đình, hắn ta đã từng bước từng bước bày ra thế cuộc liên hoàn: bộ đội lục chiến lui lại tập kết, thất bại trong việc chiếm đèo Pafoley, bộ đội lục chiến truy kích, tấn công tổng lực tiêu hao địch tại chiến khu núi Gallo, phán đoán chính xác đối với việc tập kích hạm đội Liên bang. Hết chuyện này tới chuyện khác đều tổng hợp lại một điểm, nắm chắc thời cơ phản công ...nghệ thuật chỉ huy quân sự như thế quả thật làm người ta không lạnh mà run. Ngay từ lúc thế cục bắt đầu, Russell đã có thể tính toán trong đầu đến lúc hạ cờ ở cuối trận đấu, thật quá đáng sợ.

Điền Hành Kiện đang ngẩn người, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra. Carl kéo áo hắn, nói: "Bộ tổng chỉ huy đang mở hội nghị phân tích chiến cuộc, thượng tá Pat lệnh cho ta gọi ngươi đến phòng họp."

Hai người vội vã chạy tới phòng họp lớn trong bộ tác chiến, bên trong đã đông nghẹt người, hầu như tất cả các tham mưu trưởng của mỗi tiểu tổ trong từng phòng nghiên cứu đều tập trung ở đây. Mập mạp không khỏi thầm thở dài, từ bộ dáng khẩn trương như gặp quân địch này có thể đoán ra, hội nghị không thể có kết quả chính xác.

Hội nghị phân tích chiến cuộc bình thường chỉ giới hạn cho mấy vị tướng quân cùng chủ nhiệm phòng nghiên cứu, cho tới nay chưa hề có tiền lệ về việc mở rộng thành phần tham gia. Các tiểu tổ trong phòng nghiên cứu chỉ phụ trách phân tích thôi diễn và giao nộp kế hoạch tác chiến mà thôi, sau đó tập trung giám định rồi giao lên cho cấp trên. Cấp trên dựa vào các số liệu căn cứ của kế hoạch tổng hợp với kết quả thôi diễn sau đó mới bắt đầu ra mệnh lệnh.

Hiện giờ xem ra hội nghị của cấp trên đã không đưa ra kết luận, đành phải mở rộng hội ngại, cố gắng qua ý kiến số đông tìm được ý đồ ẩn dấu của địch.

Tới cửa phòng họp, Pat phất tay ra hiệu cho carl rời đi, đầu to tội nghiệp không thể làm gì khác hơn là trừng mắt nhìn mập mạp rồi quay đầu lại bước đi.

Nhìn thấy chủ nhiệm phòng nghiên cứu số 6 dẫn theo một trung úy tham mưu đi vào, đám trung tá, thượng tá trong phòng họp quay mặt nhìn nhau.

Điền Hành Kiện vừa vào phòng họp liền trở nên ngây dại, đám tham mưu trong phòng họp đều trở thành không khí vô hình, trong mắt hắn chỉ còn cô gái ngồi ở vị trí thứ ba bên trái phòng họp - An Lôi!

Nàng đang cúi đầu xem tài liệu, mái tóc dài trơn mềm nhẹ nhàng chảy trên vai, vẻ mặt chăm chú, đôi môi mím nhẹ, dáng vẻ vẫn xinh đẹp đáng yêu như xưa.

Ngơ ngác đứng đó một lúc lâu, Điền Hành Kiện mới phục hồi tình thần, tìm một góc bên tường ngồi xuống, vị trí này thuận tiện để hắn nhìn thấy cô gái mà hắn vĩnh viễn không thể quên trong lòng kia.

Chủ trì cuộc họp, thượng tướng Bernadotte nhìn Điền Hành Kiện gật đầu, không để ý tới đám tham mưu đang thảo luận bên dưới, tuyên bố bắt đầu cuộc họp.

Lên tiếng đầu tiến chính là trung tá Curran của phòng nghiên cứu số 2, hắn cầm cây bút trong tay đi đến bản đồ tác chiến ảo ở giữa phòng họp bắt đầu phân tích chiến cuộc.

Có thể vì được chọn lựa tham gia hội nghị phân tích quan trọng như vậy nên Curran có vẻ rất khí thế, mở văn bản điện tử trên bàn, lớn tiếng nói: "Căn cứ phân tích của ta, thế tấn công của quân đội Gatralan sẽ không thể duy trì được đến 4 giờ chiều, bọn họ chỉ là đang hư trương thanh thế mà thôi, ý đồ của địch là khiến cho quân ta rút binh lực từ các phòng tuyến khác tăng viện cho núi Gallo. Kết luận này được đưa ra thông qua vô số lần thôi diễn cùng tình báo về quân lực địch, chúng ta không có lý do gì hoài nghi năng lực của bộ phận tình báo. Quân đội đế quốc hiện đang phải phòng ngừa quân đội Liên bang tại các thành phố có thể phá vây lại phải bảo trì áp lực tiến công liên tục như vậy, hơn nữa hạm đội vũ trụ của chúng ta vẫn duy trì ưu thế trên không gian quanh hành tinh Millok, quân địch tuyệt đối không có khả năng nhận được tiếp viện từ các địa phương khác."

Âm thanh của Curran vừa chấm dứt, cả phòng hội nghị liền trở nên ồn ào, một số tham mưu của các phòng nghiên cứu khác đều ra dấu muốn phát biểu.

Bernadotte gật đầu nói: "Nếu mọi người không có cùng ý nghĩ xin cứ phát biểu, từng người từng người một, ý kiến càng nhiều càng tốt."

Nếu thượng tướng đã đưa ra quy tắc thảo luận của cuộc họp, các tham mưu cũng sẽ không e ngại nữa. Thượng tá Azim Bolt của phòng nghiên cứu số 1 là người đầu tiên đứng lên nói: "Tôi hoàn toàn không đồng ý với phân tích của trung tá Curran. Chiến sự ở tiền tuyến đã quá rõ ràng rồi, nếu quân ta không lập tức tăng viện thì kẻ địch chắc chắn sẽ đột phá phòng tuyến núi Gallo, tiến thẳng về Catho. Hiện nay bộ đội phòng thủ Catho đều đã phải điều tới núi Gallo, chỉ cần quân địch chiếm được Catho thì cũng có nghĩa là vị trí chiến lược của tinh cầu Millok này sẽ bị chúng nắm chặt trong tay, Galypalan và mười mấy thành phố sẽ bị bao vây. Nếu tình huống này xuất hiện, cuộc chiến phòng thủ Millok xem như hoàn toàn thất bại."

Một vị tham mưu của phòng nghiên cứu số 3 cũng đứng lên, đồng ý với ý kiến của thượng tá Azim Bolt, hắn nói: "Chiến cuộc ở tiền tuyến hiện nay hoàn toàn có thể chứng minh quân đội Gatralan đã nhận được binh lực tăng viện, sự xuất hiện của đội quân tiếp viện này hoàn toàn là sai lầm của bộ phần tình báo, thiếu sót trong nhiệm vụ là không thể nghi ngờ."

*****

Curran bèn phản bác lại: "Thế cục ở tiền tuyến hiện nay chỉ là do kẻ địch tung hoả mù mà thôi mà thôi, một nhà quân sự lừng danh như Russell tuyệt đối sẽ không mắc phải cái sai lầm giết địch tám trăm tổn thất một nghìn này, đây rõ ràng là một âm mưu. Bây giờ chúng ta đang mấy phòng tuyến, nhưng chỉ có núi Gallo là bị đánh rát như thế, nếu binh lực ở những phòng tuyến kia điều đi thì kẻ địch chỉ cần ba sư đoàn thiết giáp hoặc chỉ cần Thần Thoại quân đoàn là có thể đột phá phòng tuyến, đạt được mục tiêu chiến lược!"

Một vị trung tá tham mưu ở phòng 5 gật đầu đồng ý, nói: "Trung tá Curran nói rất có lý, quân địch không có khả năng trả một cái giá lớn như vậy để đột phá núi Gallo, hơn nữa binh lực của chúng cũng không đủ để duy trì thế tấn công như hiện nay cho đến khi chiến dịch chấm dứt. Nếu điều thêm quân đến đây, kẻ địch sẽ biến núi Gallo thành nơi tiêu hao binh lực của ta, bào mòn lực lượng của các phòng tuyến, từ đó, đế quốc quân sẽ có cơ hội đoạt được một phòng tuyến, tiến thẳng tới Catho. Quan trọng hơn, do binh lực của ta đã bị tiêu hao ở núi Gallo, sẽ không thể có phản ứng để ngăn chặn quân địch thâm nhập!"

Curran gật đầu nói tiếp: "Cứ cho là binh lực địch tăng lên, phía tình báo làm việc thiếu trách nhiệm, vậy số quân này đến từ chỗ nào? Báo cáo từ các thành phố bị bao vây cũng cho thấy binh lực địch không hề giảm bớt, sự phong tỏa của các hạm đội vũ trụ cũng làm cho quân địch không thể tăng viện cho Millok. Cho nên, ta cực kỳ chắc chắn, thế tấn công của địch sẽ không vượt quá 4 giờ chiều!"

Azim Bolt chỉ vào số liệu thương vong của Liên bang quân trên bản đồ, hỏi: "Vậy ngươi giải thích thế nào về thương vong của quân ta? Nếu quân địch không được tăng viện thì sao có thể duy trì được đến mười giờ sáng nay!"

Một vị tham mưu ở phòng 7 cũng đứng lên nói: "Đúng vậy, sự thật rành rành trước mặt, nếu vẫn nhìn mà không thấy, đợi đến khi kẻ địch đánh tan núi Gallo thì ai sẽ chịu trách nhiệm?"

Vị tham mưu phòng 3 ủng hộ Azim Bolt cũng xoáy vào chỗ này, nói: "Đúng vậy, nếu các ngươi có thể giải quyết được vấn đề này, chúng ta sẽ thừa nhận kẻ địch chỉ là đang hư trương thanh thế!"

Hiển nhiên, vấn đề này chưa được Curran tính toán cẩn thận, hắn cùng đám tham mưu phòng 5 nhìn nhau, có chút do dự.

Bất ngờ, thượng tá Vi Khắc Lợi ở phòng 1 đứng lên nói: "Trong màn hoả mù này, vấn đề mấu chốt nhất chính là sự tham gia tấn công của Thần Thoại quân đoàn. Chúng ta đều biết rõ khả năng chiến đấu của đội quân này, sự xuất hiện của chúng đã khiến thương vong của quân ta tăng vọt. Ta nghĩ, đây có lẽ chính là nguyên nhân gây sai lệch về tính toán quân số, trên thực tế, không phải binh lực địch tăng về lượng, mà là tăng về chất!"

Lời giải thích thoạt nghe dường như rất hợp lý, lập tức chiếm được sự đồng ý của Curran và các tham mưu phòng 5.

Azim Bolt lắc đầu, nói: "Trong báo cáo chiến sự cũng có nói tới Thần Thoại quân đoàn rồi. Trong các đợt tấn công chính diện vào núi Gallo, binh lực bọn chúng phái ra tổng cộng chưa tới một trung đoàn, trong đó lần lớn nhất là phái một tiểu đoàn tấn công cao điểm D1, những chỗ khác thì không quá một đại đội! Với số lượng như vậy, cho dù là thiên binh thiên tướng cũng không thể khiến thương vong của quân ta cao tới mức này."

Nhất thời cả hai không chịu nhau, tranh luận không ngớt. Vô luận là phe ủng hộ Curran hay ủng hộ Bolt thì đều có rất nhiều những lý do để bảo vệ quan điểm của mình.

Bernadotte cùng mấy vị tướng quân nhìn nhau cười khổ, tình cảnh lúc này cũng y như trong các cuộc họp trước, hai loại ý kiến này cơ bản là đã được mấy vị tướng quân tranh luận vô số lần, không ai nhường ai. cứ tranh luận thế này thì đến tết cũng không có kết quả.

Ánh mắt của Điền Hành Kiện cuối cùng cũng dời khỏi An Lôi, khi nghe đám sĩ quan tham mưu tranh luận, đột nhiên hắn lại nhớ đến cái tín hiệu Peles quỷ quái kia!

Russell – nhà quân sự nổi tiếng thế giới, ngay từ đầu đã sắp đặt sẵn một kế hoạch liên hoàn, điểm mấu chốt nhất luôn nắm chặt trong tay, giống như một ảo thuật gia đang biểu diễn...

Ảo thuật...

Điền Hành Kiện bỗng cảm thấy dường như mình vừa nghĩ tới điều gì đó, giống như một tia chớp loé lên giữa đêm đen, sau đó lại biến mất không thấy tăm hơi...

Thấy tiêu điểm của cuộc tranh luận vẫn tập trung ở hai ý kiến kia, Bernadotte thất vọng phất phất tay ra hiệu cho mọi người giải tán, bây giờ ông ta cần phải cùng mấy vị tướng quân đưa ra quyết sách, cho dù có sai lầm cũng phải có quyết sách!

Điền Hành Kiện cũng đứng lên, di theo đoàn người rời khỏi phòng hội nghị thì đột nhiên nghe thấy thượng tướng Bernadotte gọi: "Trung uý Điền Hành Kiện, ngươi ở lại một lát đã."

Điền Hành Kiện vừa nghe thấy có người gọi tên mình thì phản ứng đầu tiên chính là quay người nhìn về phía An Lôi.

An Lôi sửng sốt ngẩng đầu nhìn ra cửa, khiến cho ánh mắt của nàng và Điền Hành Kiện cùng chạm vào nhau, nhưng ánh mắt của nàng lại không có chút gì dao động, nét mặt vẫn không có gì bối rối, tựa như đây là lần đầu tiên gặp hắn vậy.

Điền Hành Kiện cười khổ, trong lòng nguội lạnh như tro tàn.

An Lôi làm như không có chuyện gì, cúi xuống nhặt chiếc bút vừa đánh rơi, cúi đầu tiếp tục ghi chép...

Sau khi đám tham mưu rời đi, phòng hội nghị trông rất vắng vẻ, chỉ có mấy vị tướng quân cùng chủ nhiệm các phòng nghiên cứu đang chau mày nhăn trán.

Bernadotte nói: "Điền trung úy, ta kêu ngươi ở lại là muốn được biết cái nhìn của ngươi đối với tình thế tiền tuyến hiện nay, mặc dù nhiệm vụ của phòng nghiên cứu số 6 là phụ trách tính toán, nhưng ta nghĩ có lẽ ngươi có thể cho chúng ta thấy được một vài ý kiến mới."

Đầu óc mập mạp loạn hết cả lên, chỉ còn biết đứng đực ra đó, ngập ngừng không nói nên lời. Ở trước mặt An Lôi, tất cả đã không còn do hắn khống chế, cô gái này chính là vết thương sâu nhất trong lòng hắn.

An Lôi ngẩng đầu lên nhìn Điền Hành Kiện, trên mặt không có biểu hiện gì, tựa như chỉ là đang đợi nghe một trung uý báo cáo mà thôi.

Pat thấy Điền Hành Kiện cả buổi vẫn không nói lời nào bèn cổ vũ:"Điền trung úy, cấp trên rất coi trọng ý kiến của cậu, tướng quân Bernadotte cố ý yêu cầu ta cho cậu tham gia hội nghị đấy. Bây giờ, nếu cậu có suy nghĩ gì thì cứ nói ra cho mọi người tham khảo đi."

Suy nghĩ? Chẳng lẻ muốn ta nói với các ngươi là danh tướng Russell đỉnh đỉnh đại danh vào một ngày đẹp trời "bỗng dưng muốn chết", còn viết một tín hiệu cho chúng ta biết, chẳng lẻ muốn ta nói cho các ngươi là người này đang biểu diễn ảo thuật, nhưng chính ta cũng không biết ảo thuật này diễn như thế nào đây?

Mặc kệ sự thất vọng của mấy vị tướng quân, Điền Hành Kiện vẫn im lặng, nhưng khi hắn chợt thấy một tia thất vọng trong ánh mắt của An Lôi, mập mạp bỗng nhiên muốn bùng nổ, dù sao trong nàng ta cũng chỉ là một kẻ nhu nhược ngu ngốc, đã vậy ta sẽ ngốc thêm một lần nữa!

*****

Điền Hành Kiện hít sâu vào một hơi, suy nghĩ dần rõ ràng hơn, mặc dù ý nghĩ này thực sự quá quái đản, nói ra khó tránh khỏi bị người ta cười nhạo, nhưng có cái quái gì mà phải ngại chứ.

Ta vốn chính là một kẻ ngu ngốc, chẳng phải vậy sao?

Điền Hành Kiện đi tới trước tấm bản đồ 3D, lấy một chiếc bút điện tử ra, bắt đầu vạch vạch nối nối các điểm tấn công của Đế quốc quân lại, nói với Bernadotte: "Tướng quân, ta phát hiện, Russell đã thông qua hình thái tấn công của Đế quốc quân ở núi Gallo để chuyển cho chúng ta một tín hiệu, một tín hiệu Peles. Tôi không biết đây có phải là trùng hợp hay không, nhưng tôi cũng hy vọng nó có ích cho việc phân tích chiến cuộc."

Mấy vị tướng quân vây quanh xem xét bản đồ rồi nhìn nhau, bọn họ đã không tiếp xúc với tín hiệu Peles từ lâu lắm rồi, cái tín hiệu phức tạp kia thực sự rất khó để hiểu rõ.

Mập mạp nhắm mắt lại, cảm thấy rất mất thể diện, không hiẻu lúc nãy nghĩ cái quái gì mà lại phun ra cái suy nghĩ vớ vẩn này chứ? Chẳng nhẽ mình vẫn còn giống như trước kia, vẫn cố gắng làm trò để thu hút sự chú ý của nàng sao?

Phòng hội nghị đột nhiên trở nên yên tĩnh, các tướng quân nhìn chằm chằm vào cái phù hiệu khó hiểu này. Bỗng một giọng nói thánh thót vang lên giải đáp ý nghĩa của dấu hiệu này, là An Lôi. Nàng giải thích: "Đây là một tín hiệu song song liên hoàn, trái phải đối xứng, có ý nghĩa là: Giết ta đi, nếu không ngươi chết chắc."

Nghe thấy giọng nói của An Lôi, mập mạp không thể nào khống chế được ánh mắt của mình, vội vàng quay sang nhìn nàng. Nàng vẫn lặng lẽ đứng đó, như một đoá hoa sen, khuôn mặt hoàn mỹ vẫn mang theo chút nét xưa của cô bé xinh đẹp mười năm trước, làn da trắng nõn, mái tóc dài mềm mại óng ả, nàng là một cô gái mỹ lệ ôn nhu trời sinh, là nữ nhân trong nữ nhân, vô luận ở nơi đâu cũng đều là tiêu điểm thu hút ánh mắt đàn ông.

Thấy Điền Hành Kiện nhìn mình, từ trong đáy lòng An Lôi dâng lên một thứ cảm giác khó hiểu. Nàng không thể ngờ sẽ gặp lại hắn ở đây, gặp lại kẻ... ngu ngốc này. Trong ấn tượng của nàng, hắn ta đáng nhẽ đang phải ở thủ đô sống một cuộc sống nhàn hạ tẻ nhạt, làm lính, đi đánh trận đối hắn mà nói là một chuyện quá xa lạ.

Mặc dù mấy vị tướng quân vẫn giữ yên lặng, nhưng những tiếng cười trào phúng vẫn không khỏi vang lên. Chủ nhiệm phòng nghiên cứ số 4 Kadoul không nhịn được, nói: "Trên chiến trường lại đưa cho đối phương một cái tín hiệu Peles, trí tưởng tượng của Điền trung uý bay xa quá rồi đấy, tình thế tấn công này cũng chỉ là trùng hợp mà thôi."

Hầu hết các vị chủ nhiệm ở đây đều đồng ý với ý kiến này, cho rằng dấu hiệu này hoàn toàn chỉ là trùng hợp mà thôi.

Điền Hành Kiện lắc đầu, nói: "Trùng hợp hay không ta không biết, nhwng, nếu nó là thật thì tất cả các vấn đề đều có thể giải đáp được."

"Vậy sao?" Bernadotte cảm thấy hứng thú, ra hiệu cho Điền Hành Kiện ngồi xuống, hỏi: "Điền trung úy, không cần phải ngại, mau nói ra những suy nghĩ của mình đi."

Mập mạp vốn chính là một điển hình của chủ nghĩa vô lại bất cần đời, dù sao cũng đã nói ra rồi, lúc này lại nghe thấy Bernadotte cổ vũ, bèn nói một cách dứt khoát: "Muốn nói cũng được, nhưng mà tôi không biết ý đồ thực sự của Russell, tôi chỉ là giả thiết dấu hiệu này là thật, sau đó bắt đầu thôi diễn."

Bernadotte liếc nhìn mấy vị tướng quân một cái, phất tay nói: "Không cần biết có phải là ý đồ của Russell hay không, cậu cứ thử phân tích đi đã!"

Điền Hành Kiện gật đầu, xoay xoay cây bút trong tay, cố gắng xắp xếp lại từ ngữ trong đầu: "Tình thế hiện nay đã rất rõ ràng, dựa theo thôi diễn và báo cáo thương vong thì đây tuyệt đối không thể là do Thần Thoại quân đoàn gây ra, mặc dù Thần Thoại quân đoàn lợi hại nhưng cũng chỉ là binh lính, tôi đã từng giao đấu với bọn họ, trong những trận đánh chính diện, việc sử dụng lính robot tinh nhuệ bao nhiêu cũng là lãng phí bấy nhiêu, ưu thế của bọn họ sẽ không thể phát huy được, đây cũng chính là lý do tại sao bọn họ phái ra tổng cộng chưa tới một trung đoàn tham chiến."

Thấy mấy vị tướng quân, nhất là An Lôi chăm chú lắng nghe khiến mập mạp sướng phổng mũi, suy nghĩ cũng rõ ràng hơn, nói tiếp: "Trước hết, do các hạm đội vũ trụ của ta đã chiếm được ưu thế tuyệt đối ở khu vực tinh cầu Millok nên Đế qốc Gatralan không có khả năng đưa quân từ các khu vực khác đến tăng viện. Vì thế, Russell chỉ có thể sử dụng binh lực hiện có ở Millok để tấn công."

"Ông ta thực hiện một màn ảo thuật..." Mập mạp đứng lên, chỉ vào bản đồ tác chiến. Lúc này, tất cả mọi người đều bị lời nói của hắn thu hút, dù sao gã trung úy này cũng không phải là đang nói hưu nói vượn, phân tích của hắn rất rõ ràng rành mạch, hợp logic.

"Tôi cũng chỉ vừa nhìn thấu màn ảo thuật này thôi. Thứ này cũng giống như thủ pháp của trò ảo thuật vòng kết nối. Mấu chốt duy nhất của trò ảo thuật này chính là chiếc vòng sắt bị hở vẫn luôn nằm trong tay nhà ảo thuật. Chiếc vòng còn lại cùng với chuỗi vòng liên hoàn đều chỉ là đạo cụ mà thôi. Trong chiến cuộc này, khe hơ chính là binh lực đột nhiên xuất hiện!"

Mọi người nhìn vị trí mà cây bút điện tử trong tay mập mạp chỉ vào, đó là một điểm nằm trên tuyến phản công của Đế quốc quân, chính là khu vực đèo Pafoley đang bị chiếm cứ.

Điền Hành Kiện nói một cách chắc chắn: "Đầu tiên, Đế quốc quân đang bao vây các thành phố không rút về hoàn toàn mà chỉ tách ra một phần tập hợp với lực lượng chủ lực ở tây Catho, để che dấu chuyện này, Russell đã ra lệnh cho Đế quốc quân giữ nguyên áp lực tấn công. Theo các bản báo cáo, trước khi chiến dịch núi Gallo diễn ra vài ngày, tất cả các thành phố đều bị tấn công, nhưng đều là tấn công không có trọng điểm, kiểu tấn công này khiến quân đội phòng thủ không thể ngơi tay, lại càng không thể phán đoán được sự thay đổi quân số của địch, còn chúng ta thì lại phân tích ra quân số địch không hề giảm bớt!"

Phòng hội nghị xôn xao hẳn lên, mọi người thảo luận về tính chính xác của giả thuyết này, một số tướng quân thậm chí còn lập tức mở các bản báo cáo cảu các thành phố ra kiểm tra.

Không để ý tới sự ồn ào xung quanh, Điền Hành Kiện tiếp tục nói: "Bây giờ, chúng ta đã bị mà ảo thuật của Russell mê hoặc, sự chú ý tập trung hoàn toàn vào núi Gallo, tất cả tính toán của chúng ta cuối cùng đều xoay quanh vấn đề có điều binh hay không. Trên thực tế, chúng ta đã lâm vào thế bị động, binh lực của địch đã tập hợp đầy đủ, dù chúng ta có điều binh hay không thì kết quả đều như nhau mà thôi!"

*****

Giữa vô số những tiếng ồn ào, giọng nói của mập mạp lại trở nên cực kỳ rõ ràng: "Không điều binh, đế quốc quân sẽ cường công núi Gallo cho đến khi đạt được mục tiêu chiến lược là chiếm lĩnh Catho! Điều binh, chúng sẽ lợi dụng núi Gallo thu hút binh lực của Liên bang ở các phòng tuyến khác, từ từ bào mòn, tiêu hao, sau đó lựa chọn phòng tuyến thích hợp nhất để đột phá, đạt được mục tiêu chiến lược tương tự!"

"Mà nguyên nhân của tất cả những chuyện này lại là bởi chính chúng ta, bởi vì chúng ta chỉ biết theo dõi màn biểu diễn của Russell, chỉ biết đoán xem hắn làm cách nào để nối những chiếc vòng thép lại với nhau. Binh lực bất ngờ gia tăng là một cái vòng không có khe hổng, núi Gallo và những phòngtuyến xung quanh cũng là những chiếc vòng liên hoàn không có khe hổng, tất cả sự chú ý của chúng ta đều bị những đợt tán công vào núi Gallo hấp dẫn, hoàn toàn quên đi bàn tay của hắn, chỉ cần xoè bàn tay hắn ra là sẽ phát hiện cái khe hổng để hắn lén lút tập kết binh lực trên tuyến phản công. Kỳ thực, đây chỉ là một trò chơi đơn giản mà thôi!"

"Số liệu chiến lược được hắn ta nguỵ trang cực kỳ khéo léo, ngay cả sự tham gia của Thần Thoại quân đoàn cũng là thủ đoạn để mê hoặc chúng ta, nếu không nhờ có tín hiệu kia, căn bản là tôi không thể nào đưa ra được kết luận như bây giờ. Tôi không biết tại sao Russell lại làm như vậy, cho nên đây cũng có thể chỉ là một trong những cái vòng liên hoàn của hắn ta mà thôi!"

Mập mạp nói xong thì uể oải ngồi phịch xuống, tính toán vừa rồi là lời giải thích hợp duy nhất cho tình thế hiện nay, nhưng hắn vẫn còn có một vấn đề rất lớn, đó là hắn không có cách nào để phá giải cục diện này, đối mặt với một tuyệt thế danh tướng, trong lòng mập mạp bỗng sinh ra một cảm giác bất lực khó chịu.

"Vậy..." An Lôi nhìn Điền Hành Kiện, nhẹ nhàng hỏi: "Phải làm thế nào mới có thể khiến cho màn ảo thuật này thất bại?"

"Nàng nói chuyện với ta rồi......" Trái tim nhỏ bé của mập mạp lập tức được lấp đầy bởi hạnh phúc. Nói chuyện một câu, hai câu, một trăm câu, kết hôn, xxx, sinh con, chung sống, đủ các loại suy nghĩ mơ mộng khiến cho mập mạp ngây ngất, hắn ngơ ngác nhìn sống mũi đang hơi nhăn lại của An Lôi, bỗng tia sáng loé lên trong đầu lúc nãy lại hiện ra, mập mạp vội vàng ra sức vận 12 thành công lực lên nắm bắt linh cảm này!

Mất một lúc mập mạp mới sắp xếp xong những ý nghĩ trong đầu, hắn liếc nhìn An Lôi một cái rồi bắt đầu nói: "Kỳ thực rất đơn giản, mọi người hãy nhìn chỗ này......" Mập mạp tạo dáng như một siêu cấp quân sư đang tính toán thế cục, chỉ tay vào một điểm ở bên phải phòng tuyến núi Gallo, nói: "Nếu Russell đã đánh tín hiệu cho chúng giết hắn, vậy cũng có nghĩa, chúng ta có biện pháp chuyển bại thành thắng. Để có thể đồng thời bảo trì áp lực với núi Gallo và các phòng tuyến khác và trong tình huống Liên bang điều binh hay không điều binh cũng có thể nhanh chóng phát động tấn công với mục tiêu thích hợp, vậy, điểm tập kết của Đế quốc quân chắc chắn là nơi đây! Vùng rừng Đê Lĩnh! "

Mập mạp lại liếc An Lôi, nuốt nước bọt đánh ực một cái, thầm nói trong bụng: "Nếu không phải từ nhỏ đã muốn được cắn cái mũi đáng yêu của nàng một cái thì thật đúng là không nghĩ ra cái chỗ này."

Hắn chỉ vào địa điểm trên bản đồ, nói: "Chỉ có ở nơi này mới có thể ẩn dấu binh lực, hơn nữa địa điểm này nằm khá gần chiến khu núi Gallo, phòng tuyến đường cáo tốc số 3 và phòng tuyến Miami, từ nơi này, chỉ trong vòng 6 giờ là có thể phát động tấn công với bất kỳ phòng tuyến nào. Đây chính là cú đấm phải đang được giấu kín của Russell."

Thấy An Lôi đang chăm chú lắng nghe mình, mập mạp rất vui sướng, từ chuyện xảy ra cách đây mười năm, đây là lần đầu tiên An Lôi chủ động nói chuyện với hắn, mặc dù lần này cũng chẳng đáng để tính là nói chuyện, nhưng dù sao cũng là một sự bắt đầu.

Hắn nói tiếp: "Nếu quân địch đã tập kết tại vùng rừng Đê Lĩnh, vậy chúng ta có thể chủ động xuất kích, đánh tan kẻ địch tại đây. Lực lượng quân đội ở phòng tuyến đường cao tốc số 3 và phòng tuyến Miami có thể tạo thành thế giáp công đối với khu vực này. Lực lượng ở các thành phố không cần phải quan tâm tới những đợt tấn công không có trọng điểm của địch, trực tiếp tham gia phản công, thu hẹp không gian chiến lược của đối phương, dồn ép quân địch ở vùng rừng Đê Lĩnh, từ đó tung ra một đòn đánh tan đạo quân này, như vậy cục diện khó khăn ở núi Gallo cũng sẽ được cởi bỏ. Nếu tính toán của tôi không có vấn đề gì, thậm chí lực lượng ở Gallo cũng có thể tham gia toàn diện tấn công!"

Kinh hãi! Tất cả mọi người trong phòng nhìn chằm chằm vào mập mạp, không thốt nên lời, không cần biết là thôi diễn của hắn đúng hay sai, nhưng chỉ riêng những ý kiến vừa rồi cũng thật quá đáng sợ, không thể tưởng tượng nổi, hoàn toàn giải quyết vấn đề vốn không có lời giải này. Russell dù sao cũng là người, tuyệt đối không có khả năng tăng thêm quân từ không khí, chỉ cần có thể biết rõ ý đồ của hắn ta khi đánh tín hiệu, vậy thì tất cả sẽ trở hoàn mỹ vô khuyết!

Nhưng, tại sao Russell lại phải làm như vậy? Đây rõ ràng là tự sát!

Đúng lúc này, mấy vị tướng quân vốn vẫn giữ im lặng bỗng bật cười, bọn họ liếc nhìn nhau, không hẹn mà cùng đứng dậy vổ tay, Bernadotte khen: "Điền trung úy! Lần này thật sự chúng ta đã vô cùng may mắn, có thể từ một chút manh mối mà tìm ra chìa khoá giải quyết được nan đề này, điều ngươi tới tác bộ chiến làm tham mưu quả là quyết định đúng đắn nhất trong đừi ta!"

"Chìa khóa?" Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, tất cả đều không hiểu rốt cuộc thượng tướng Bernadotte muốn nói điều gì, chẳng nhẽ bọn họ sớm đã biết được ý đồ của Russell?

Nhìn ánh mắt nghi hoặc của mọi người, Bernadotte nói: "Đúng vậy, vừa rồi khi Điền trung úy nói cho chúng ta biết về tín hiệu Peles này, chúng ta đã biết tín hiệu này tuyệt đối là do Russell cố ý sắp đặt cho chúng ta xem!"

Ông ta chỉ tay về phía An Lôi nói: "Vị này là này nhân viên liên lạc của Cục tình báo, thiếu tá An Lôi. Lúc nãy, cô ấy đã mang tới cho chúng ta một tin tức vô cùng quan trọng, cũng chính là bởi vì tin tức mà chúng ta có thể xác định thôi diễn của Điền trung úy là hoàn toàn chính xác, chỉ có thôi diễn như vậy mới hợp logic, mới có thể giải thích được tình thế hiện nay."

Mấy vị chủ nhiệm vừa nghĩ tới việc đám cấp dưới trong hội nghị ban nãy còn ngồi chửi Cục tình báo làm ăn không ra gì thì đỏ hết cả mặt.

Bernadotte nói tiếp: "Sở dĩ Russell tự mình tới tiền tuyến chính là vì kế hoạch này, nhưng kế hoạch này không phải do hai bên thống nhất đưa ra, vì thế chúng ta vẫn không nắm được ý đồ của Russell, cho nên mới gặp phải tình huống như ngày hôm nay. Thiếu tá An Lôi, cô hãy cho mọi người được biết một chút thông tin đi!"

An Lôi đứng lên đáp: "Vâng, thưa tướng quân." Khí chất của nàng luôn mang theo một cảm giác ôn nhu nhẹ nhàng, quân phục liên bang càng khiến cho vóc người của nàng trở nên nóng bỏng, không có chút cứng nhắc khó gần nào.

Giọng nói của An Lôi rất nữ tính, thanh thúy và nhu hòa, làm cho người ta không muốn nàng nói xong

Crypto.com Exchange

Chương (1-793)