Vay nóng Tinvay

Truyện:Mạo Bài Đại Anh Hùng - Chương 091

Mạo Bài Đại Anh Hùng
Trọn bộ 793 chương
Chương 091: Không thể che giấu
0.00
(0 votes)


Chương (1-793)

Siêu sale Lazada


Mười ba nữ sinh có nghi vấn được tập trung tại một gian phòng, trong phòng được lắp đặt camera bí mật quan sát từng biểu hiện nhỏ nhất của mỗi nữ sinh.

Các nàng lần lượt được gọi vào, vấn đề sớm đã được chuẩn bị, chỉ việc sử dụng chút thủ đoạn lồng vào các câu hỏi để lần ra đối tượng, mập mạp cũng đã đọc qua mấy chiêu này trong cuốn [ Tâm Lý Học ]. Phụ trách xét hỏi chính là vị cảnh sát già, ông ta có vẻ rất nhẹ nhàng, hỏi han từ tốn nhưng lại rất có kỹ xảo, còn gã thượng tá hiến binh đại mã kim đao ngồi bên, thỉnh thoảng lại đập bàn rầm một cái, quát: "Ngươi nói dối!"

Hầu hết nữ sinh đều bị hắn quát mắng, doạ nạt tới phát khóc.

Mập mạp ngồi bên cạnh im lặng không lên tiếng, vừa quan sát tỉ mỉ phản ứng của mỗi nữ sinh, vừa lật giở xem xét các bản tường trình.

Việc làm thế nào mà sát thủ có thể mang được khẩu súng nặng chịch kia vào trong học viện cứ lởn vởn trong đầu hắn, đẩy cũng không đi.

Bỗng nhiên, hắn lật lại một bản tường trình, sửng sốt một chút như là bỗng nhiên nhớ tới một điều gì đó, đôi chiếu với mấy bản tường trình khác, hắn phát hiện một vấn đề.

Mập mạp vội đi tìm giáo viên phụ trách kỷ luật của ký túc xá, đồng thời cũng tìm sĩ quan phụ trách cảnh giới, hắn mỉm cười nhìn vào bản tường trình trong tay, một bóng người đã dần dần trồi lên khỏi mặt nước!

Siêu thỏ trắng!

Khi siêu thỏ trắng đáng thương được đưa tới phòng thẩm vấn, cô nàng này vẫn đang khóc hu hu.

Mập mạp nhẹ nhàng nói: "Học viên Yulina, xin hãy nói cho chúng ta biết, trong khoảng thời gian từ 6h55' đến 7h05' ngươi đang ở đâu?"

Siêu thỏ trắng vừa khóc nức nở vừa nói: "Em ở ... phòng 612 làm thủ tục đăng ký với các bạn, sau đó phải đi phòng 611, cũng là làm đăng ký."

Mập mạp híp mắt, hỏi: "Không đi đâu khác chứ?"

Siêu thỏ trắng lắc đầu nói: "Không có đâu, em đi cùng với hai người bạn, họ có thể làm chứng cho em."

Lần này thượng tá hiến binh còn chưa kịp biểu diễn, mập mạp đã đập bàn trước hắn, quát: "Nói dối!"

Siêu thỏ trắng nghe thế lại càng khóc to hơn, nhưng mập mạp không thèm để ý, hắn vứt mấy bản tường trình lên bàn, nói: "Bản tường trình viết rất hay! Ngươi nghĩ bọn ta đều là một lũ ngu sao!"

Dựa theo bản tường trình của siêu thỏ trắng, vào thời gian sự việc phát sinh thì cô ta đang ở tầng 6 làm đăng ký định kỳ của học viên, điều này đã được giao viên sinh hoạt chứng thực. Nguyên là để tăng cường quản lý, tất cả các học viên đều phải làm đăng ký tình hình ra vào học viện, nhiệm vụ này vốn là do các giáo viên làm, thế nhưng siêu thỏ trắng lại đã chủ động xin hỗ trợ.

Vụ nổ súng phát sinh vào khoảng bảy giờ tối, mà lúc này, dựa theo lời khai của siêu thỏ trắng thì cô ta đang ở phòng 611 làm đăng ký cho mấy nữ sinh khác. Phòng 611 lại ở rất gần cầu thang lên sân thượng, chạy nhanh thì chỉ mất khoảng mười giây. Tuy rằng hiện tại đồng hồ điện tử rất chính xác, thế nhưng chẳng mấy ai để tâm đến vài giây đồng hồ ngắn ngủi đó!

Mà trước khi tới phòng 611 làm đăng ký, theo như lời của một số nữ sinh thì siêu thỏ trắng đang ở trong phòng 612 đối diện. Trước khi rời phòng 612, siêu thỏ trắng có chào một ai đó, liên tục nói "Tạm biệt. Tạm biệt." Đến khi bước vào phòng 611, thời gian là vừa đúng bảy giờ.

Vấn đề chính là nằm ở phòng 612 này. Mập mạp đã hỏi rất kỹ một nữ sinh có liên quan. Theo như lời của nữ sinh đó thì vào lúc sáu giờ hơn, khi cô ta tới phòng 612 làm đăng ký thì siêu thỏ trắng đã tới rồi, trong lúc điền tư liệu nữ sinh này có chút không yên lòng nên vẫn luôn chú ý thời gian, đến bảy giờ kém khoảng hai ba phút thì rốt cuộc cũng điền xong, cô ta và siêu thỏ trắng cùng rời phòng, sau khi hai người chào nhau xong liền xuống lầu.

Như vậy, hai căn phòng chỉ cách nhau một lối đi nhỏ sao lại đi hết hai ba phút? Mấy phút đồng hồ này, chính là khoảng thời gian then chốt nhất, bởi vì từ khi nổ súng tới lúc trở lại phòng 611, thời gian vậy là đủ rồi!

Mập mạp lập tức nhớ tới chỗ cái valy lớn tướng của siêu thỏ trắng, khẩu súng bắn tỉa nặng 10kg kia rất có thể là được giấu trong đó! Mà khi hắn xách theo khẩu súng đó đi quan sát biến hoá tâm lý của các nữ sinh, chỉ có một người phản ứng lớn nhất, đó chính là siêu thỏ trắng, cô nàng này cứ liên tục khóc lớn, điều này cũng đủ để che đậy sự dao động trong tâm lý. Tổng hợp lại tất cả, mối nghi ngờ với siêu thỏ trắng của hắn đã lên đến mức cao nhất.

Mập mạp chỉ ra những điểm đáng ngờ trong bản tường trình, hắn muốn cô nàng này không còn chỗ nào để che giấu!

Siêu thỏ trắng Yulina vẫn tiếp tục khóc, làm bộ chưa hiểu vấn đề, hỏi: "Huhu... Huấn luyện viên, thầy nói em có thời gian, thế nhưng em thực sự không có đâu, thầy không thể chỉ dựa vào mấy câu nói của người khác mà nói em là sát thủ được! Huhu... Có lẽ là bạn ấy đã nhớ lầm rồi, tất cả các bạn ở phòng 611 đều có thể làm chứng cho em, sau khi em chào bạn kia xong liền vào ngay phòng 611 mà."

Mập mạp cười lạnh nói: "Đúng là ngươi có chào tạm biệt, nhưng ngươi chào xong thì vẫn còn lại hai phút! Thật vất vả cho ngươi quá, màn kịch của ngươi đã bể show rồi!"

Siêu thỏ trắng khẽ run lên, lập tức lớn tiếng khóc ròng, nói: "Không phải em, không phải em! Em sao có thể mang được khẩu súng lớn như thế vào ký túc xá được!"

Mập mạp gần như đã xác định được siêu thỏ trắng chính là sát thủ! Mặc dù đang khóc rưng rức, thế nhưng suy nghĩ của cô ta lại rất rõ ràng, nắm bắt được chỗ quan trọng nhất để phản bác.

Mập mạp cười nhạt, nói: "Khẩu súng này đúng là rất nặng. Hành lý của mỗi nữ sinh bình thường đều vào khoảng hai ba mươi cân, hôm đó chẳng phải ngươi nói hành lý của mình nặng tới năm mươi cân sao. Chúng ta vừa cân thử đồ dùng của ngươi, tất cả cũng chỉ nặng hơn hai mươi cân mà thôi. Ta cũng đã hỏi qua các nữ sinh ở cùng phòng với ngươi, bọn họ đều nói chưa từng nhìn thấy ngươi ăn nhiều đồ ăn vặt hay hoa quả! Vậy, trọng lượng con lại đã đi đâu rồi?"

Siêu thỏ trắng bắt đầu có chút hoảng loạn, khóc ròng nói: "Đó là em nói đùa với huấn luyện viên thôi..."

Mập mạp cả giận nói: "Vớ vẩn! Ngươi là thông minh bị thông minh lừa! Ngươi tưởng rằng giả ngốc trước mặt mọi người thì sẽ không có ai nghi ngờ ngươi sao?"

Siêu thỏ trắng vẫn không chịu nhận tội, liên tục khóc lớn, khàn khàn nói: "Loại súng này em có biết, thiết bị bạo phát năng lượng của nó căn bản là không thể đem vào học viện! Khi chúng em nhập học đều phải đi qua máy dò! Dù em có mang được súng vào nhưng không có thiết bị bạo phát thì cũng vô dụng mà! Huấn luyện viên, thầy thực sự nghi oan cho em mà... huhu..."

Mập mạp hèn mọn nhìn chằm chằm vào bộ ngực của siêu thỏ trắng, nói: "Lúc đầu ta thật sự không nghĩ ra thiết bị bạo phát năng lượng đã dược đưa vào như thế nào, ngoại trừ dấu vào trong cơ thể sống thì không có cách nào có thể che dấu, nhưng trong học viện lại không cho phép nuôi thú cưng, mà thiết bị cũng đâu thể dấu trong bụng."

Hắn đi tới trước mặt siêu thỏ trắng, nở nụ cười dâm đãng, nói: "Thế nhưng, sau khi ta phát hiện cỡ ngực của ngươi từ 50 bỗng nhiên lại biến thành 45, ta liền biết được thứ này đã được đưa vào bằng cách gì! Thế nào, cần ta nhờ y tá kiểm tra ngực không? Hay là để ta tự mình làm?"

Siêu thỏ trắng vừa nghe đến đây, cả người dường như bị rút hết xương cốt, sụp đổ hoàn toàn.

Mập mạp hung hăng vỗ bàn, quát vang như sấm: "Ông đây nói cho ngươi biết! Trong tình dục cũng ẩn chứa tri thức khoa học! Không những có thể đo ngực mà còn có thể hỗ trợ phá án!"

Mập mạp đang hưởng thụ ánh mắt sùng bái của vị cảnh sát già và gã thượng tá hiến binh thì bất ngờ có một cảnh vệ bước vào báo cáo, sát thủ ở hậu sơn đã bị phát hiện, nhưng truy đuổi chưa tới 3km thì đã có bốn mươi sáu binh sĩ bị giết!


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-793)