← Ch.219 | Ch.221 → |
Không trung lại vang ầm, năng lượng bộc phát.
"Dược Các đại trưởng lão, Dung Thanh Từ!"
Khuôn mặt già nua của đại tế tư Thần miếu không có quá nhiều dao động.
"Xem ra lần này Dược Các quyết tâm muốn bảo vệ Nhà họ Vương!"
Minh Lỗ Bá thở dài: "Đợi cùng khống chế được Nhà họ Vương rồi ai lấy thứ mình cần không tốt sao?"
Lời vừa nói ra, trong mắt Minh Lỗ Bá lập tức lại lóe lên tinh quang: "Hay là, các người đã lấy được chỗ tốt gì của Trần Thuận ở Cung Tuyết Thần, đưa ra lời hứa gì với hắn? Nếu không, tại sao chỉ hai người Dược Các các người và Ti Đình Không, ba vị thần cảnh đỉnh phong là hoàn toàn không tổn hại gì chứ?"
Lời này vừa nói ra, ánh mắt mọi người lập tức tập trung trên người Dung Thanh Từ!
Lời Minh Lỗ Bá nói không phải không có khả năng!
Nếu không, giải thích thế nào việc các chủ và đại trưởng lão của Dược Các đều hiện thân muốn bảo vệ người phía Trần Thuận.
"Minh Lỗ Bá, ông không cần thăm dò gì, tôi không đạt được chỗ tốt gì trong Cung Tuyết Thần, cũng không có được lời hứa gì từ chỗ Trần Thuận, chỉ là không muốn nhìn quy củ Viêm Hạ tôi trở nên không còn gì mà thôi!"
Dung Thanh Từ liếc nhìn Minh Lỗ Bá, sau đó, nhìn sang đại tế tư Thần miếu, khẽ mở đôi môi đỏ: "Xin mời!"
Nói xong, thân thể yêu kiều của Dung Thanh Từ lóe lên.
Chạy về phía xa!
Trên khuôn mặt già nua không chút dao động của đại tế tư Thần miếu giây phút này lại sinh ra gợn sóng.
Lập tức thở dài: "Con nhỏ này đã tìm chết vậy tôi không để ý thành toàn cho cô!"
Con ngươi thâm thúy của ông ta lóe lên tia sáng u ám!
Sau đó bước ra một bước.
Không trung như co lại thành tấc, một bước hơn mấy chục mét, theo sát phía sau Dung Thanh Từ.
"Hahaha, ngoại vực Thần Cảnh không được phép dễ dàng vào Viêm Hạ, đám quy củ này vẫn là không thể phá vỡ, ta đã không đồng ý, vậy thì, trưởng lão Lubron Hall, đi thôi!"
Giây phút Dung Thanh Từ rời đi, nơi này lại xuất hiện bóng dáng một lão giả!
Sau khi xuất hiện, ánh mắt ông ta bèn nhìn chằm chằm trưởng lão Lubron Hall của Điện Lỗ Bố Lãng, nước Phỉ, một vị cường giả thần cảnh đỉnh phong!
"Ông tổ Ti gia, Ti Đình Không!"
Lại có người kinh hô ra tiếng, nhận ra người tới.
"Trần Thuận không phải ép thằng nhóc Ti gia ký giấy nợ bất bình đẳng sao? Sao lại không giống với các gia tộc khác, không chỉ không thù hận phía Trần Thuận, ngược lại còn đứng về phía hắn chứ?"
Người bên ngoài xem trận chiến nghi hoặc không hiểu!
Không nói tới họ, ngay cả đám người Vương Minh Vy, Tống Thiên Hy lúc này cũng vô cùng chấn động.
Hoàn toàn không nghĩ tới, Dược Các và ông tổ Ti gia, liên tục ba vị thần cảnh đỉnh phong đều đứng ra giúp đỡ họ!
Lần này, đám người Vương Minh Vy không lên tiếng nữa.
Trên danh nghĩa, ba vị tiền bối thần cảnh đỉnh phong này đều là tới trục xuất thần cảnh nước ngoài, không phải tới giúp họ!
Nhưng mà đám người Vương Minh Vy lúc này trong lòng cũng cực kỳ nghi hoặc.
Cung Tuyết Thần khu tam giác xuất hiện, lúc này xuất hiện mười hai vị thần cảnh đỉnh phong, Trần Thuận chém liên tục chín vị, chỉ chừa lại ba vị hoàn toàn không chút tổn hại quay về.
Lúc này lại đều đứng ra giúp đỡ họ!
Rõ ràng không chỉ là đám người Tống Thiên Hy, Vương Minh Vy nghi hoặc, những người khác cũng nghĩ tới chỗ này.
Đối diện với Ti Đình Không, Minh Lỗ Bá lần này không thả ông rời đi như với Hạ Hầu Vân và Dung Thanh Từ của Dược Các.
"Anh Ti, anh đừng đi, nói chuyện rõ ràng đi!"
Minh Lỗ Bá chặn Ti Đình Không lại!
"Ta tới trục xuất thần cảnh ngoại vực, Minh Lỗ Bá, là các chủ Thiên Cơ Các Viêm Hạ, ông muốn ngăn ta?"
Ti Đình Không khẽ nhướn mày, ánh mắt có chút lạnh lẽo.
Minh Lỗ Bá không để ý cười cười: "Tới bước của chúng ta, còn cần quang minh chính đại sao?"
"Nói đi, thực ra tôi cũng rất tò mò, hôm đó trong Cung Tuyết Thần rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
"Hôm đó Trần Thuận liên tục chém chết chín đại thần cảnh đỉnh phong, cuối cùng bản thân lại ngã vào trong Cung Tuyết Thần, hắn làm sao rơi vào chứ? Cung Tuyết Thần cũng nổ tung rồi, sao lại nổ tung chứ? Chín đại thần cảnh đỉnh phong đều ngã xuống, ba người các người làm sao sống sót chứ?"
Minh Lỗ Bá không ngừng đưa ra câu hỏi.
Lời của ông ta vừa nói ra, đám thần cảnh đỉnh phong như trưởng lão Lubron Hall của Lubron Hall, William Gonsales của Bắc Âu, đại mục sư của Quang Minh Giáo Hội mơ hồ bèn vây Ti Đình Không lại.
"Sao nào, còn muốn liên thủ vây giết ta sao?"
Sắc mặt Ti Đình Không trầm xuống, lạnh giọng nói.
Trong mắt lướt qua thần sắc trầm trọng!
"Còn xem Anh Ti, đừng che giấu!"
Minh Lỗ Bá lại nói.
Ánh mắt như đuốc nhìn chằm chằm Ti Đình Không!
"Còn có đám kiến này, Triệu gia chủ, phiền cậu lát nữa đi bắt lại đi!"
Minh Lỗ Bá lại liếc nhìn đám người Tống Thiên Hy, Vương Minh Vy trong Nhà họ Vương.
Kêu thần cảnh sơ kỳ Triệu Phụng Tiên đi khống chế họ đối với đa số thần cảnh đỉnh phong, đa số thế lực mà nói đều có thể tiếp nhận.
"Minh lão yên tâm!"
Triệu Phụng Tiên lập tức gật đầu nói.
Sau đó nhìn sang đám người Tống Thiên Hy, mặt lộ ra nụ cười lạnh.
Đặc biệt là Ngụy Vô Tâm, trước đây sỉ nhục hắn ta như vậy, hôm nay không thể giết y, hắn cũng phải khiến y hoàn toàn biến thành phế vật!
Về phần Vương Vân Du – thần cảnh hậu kỳ của Nhà họ Vương – lại do Lục Hàn Dũng của Lục gia đối phó.
Ma Thiên là thần cảnh sơ kỳ, lại trực tiếp bị một kích của Minh Lỗ Bá khiến nhục thể sụp đổ, nửa phế tại chỗ, mất đi năng lực chiến đấu!
Triệu Phụng Tiên mặt lạnh lùng, cầm đầu trực tiếp đi tới chỗ Ngụy Vô Tâm.
Trên mặt Gấu Xám và Thiết Quyền đều lướt qua tuyệt vọng.
Lập tức lại là quyết tuyệt!
Cùng đứng ra.
Cho dù không thể địch lại cũng phải chiến một trận với Triệu Phụng Tiên.
Ít nhất phải chống đỡ giây lát!
"Hôm nay, Vương Minh Vy ta tới phá luyện khí, nhập thông thần, diệt Triệu Phụng Tiên ngươi!"
Đột nhiên Vương Minh Vy hét lên!
Khí thế trên người bỗng nhiên bành trướng.
Vào giờ phút nguy cấp này, đột phá luyện khí cảnh đỉnh phong, bước vào thông thần cảnh sơ kỳ!
Ở trong mắt những người khác, đó chính là từ tông sư đỉnh phong bước vào thần cảnh sơ kỳ!
Lâm trận đột phá!
Tất cả tông sư đều mở to mắt, tràn đầy hâm mộ đố kỵ!
Đó là thần cảnh đó!
"Chỉ là vừa đột phá thần cảnh mà thôi, cũng dám mạnh mồm!"
Triệu Phụng Tiên mặc dù chấn động lại không chút sợ hãi, mặc dù Vương Minh Vy đột phá nhưng hơi thở thần cảnh sơ kỳ trên người vẫn chưa ổn định, nào có thể là đối thủ của hắn ta.
Nói xong, Triệu Phụng Tiên lại bỏ qua Ngụy Vô Tâm, ngược lại đối phó với Vương Minh Vy, một chưởng phất tới.
Kình khí bắn ra bốn phía, lực lượng bành trướng, ngang tàng đổ xuống.
"Thiên Lạc Lưu Vân!"
Vương Minh Vy hét lên một tiếng, chân nguyên trong cơ thể bộc phát ra ngoài.
Trực tiếp đánh ra chiêu thức công pháp của tu tiên giới.
Vô số chân nguyên như vòng mây hướng về phía Triệu Phụng Tiên.
Nhìn mềm mại bất lực lại bao hàm vô số sát cơ!
Triệu Phụng Tiên khẽ cả kinh.
Không nghĩ tới Vương Minh Vy vừa nhập thần cảnh, một chiêu công kích phiêu đãng lại khiến hắn ta cảm thấy khiếp vía!
"Phế vật!"
Minh Lỗ Bá thầm mắng một tiếng.
Triệu Vô Dã chết rồi, Triệu gia sau này xem như hủy.
"Tôi đi khống chế chúng!"
Lúc này, Thánh chủ tân nhiệm của Thánh Sơn – Thánh Sách Lạp lên tiếng.
Hắn ta cũng chỉ là thần cảnh sơ kỳ mà thôi.
Mọi người đều gật đầu!
Thấy vậy, Điện chủ Hắc Ám Điện Đường – Càn Vân cũng bước ra.
Hắn mặc dù là thần cảnh, nhưng sau khi sư phụ và tất cả trưởng lão trong Hắc Ám Điện Đường đều bị Trần Thuận chém chết, ở trước mặt đám thần cảnh đỉnh phong này không có chút quyền lên tiếng nào!
Chỉ có biểu hiện thật tốt để tranh thủ đạt được chút lợi ích!
Đám người thần cảnh đỉnh phong Minh Lỗ Bá cũng gật đầu!
Thánh Sách Lạp và Càn Vân nhìn nhau.
Thân thể đồng thời chuyển động, hướng về phía đám người Tống Thiên Hy.
Hai người họ không chỉ tới vì lợi ích, thật sự là có huyết hải thâm thù với Trần Thuận.
"Phế chúng trước!"
Giờ phút này, hai người đạt thành khế ước ngầm!
Gấu Xám và Thiết Quyền lại bước ra, chặn trước mặt Tống Thiên Hy.
Lúc này cũng chuẩn bị tự nổ tung.
Lấy phương thức hi sinh bản thân bảo vệ chủ mẫu.
Tống Thiên Hy đã nói chủ nhân còn sống.
Vậy thì nhất định phải kéo dài tới lúc chủ nhân quay lại!
"Đồ con kiến cũng dám cản đường!"
Hai người hừ lạnh một tiếng.
Chuẩn bị ra tay.
Tuy nhiên, chính vào lúc họ vận chuyển chân nguyên chuẩn bị ra tay.
Một tia hắc quang trực tiếp đột phá vận tốc âm thanh đột ngột xuất hiện trong Nhà họ Vương.
Sau đó lóe lên tia ánh kiếm màu đen!
Ánh mắt Thánh Sách Lạp và Càn Vân thoáng chốc trì trệ!
Sau đó đầu bay lên trời
Đầu thân dị chỗ!
Trong thoáng chốc, toàn trường yên lặng!
"Luyện...luyện ngục kiếm!"
Tống Thiên Hy bất ngờ và vui vẻ lên tiếng!
Giây phút này vành mắt rưng rưng!
← Ch. 219 | Ch. 221 → |