← Ch.0158 | Ch.0160 → |
-Phong Liệt chết tiệt! Biết được có Long Cốt Linh Quả lại không nói cho chúng ta biết! Lão nương không để yên cho ngươi!
Long Khuynh Vân sau khi sửng sốt, không khỏi tức giận tới mức giơ chân, ở trong lòng đem Phong Liệt mắng ba trăm lần.
-Nhạc Thành mau đuổi theo a! Còn chờ cái gì nữa.
Sau một chút thất thần, tất cả mọi người triển khai tốc độ điên cuồng đuổi theo.
Ở trên đại lục trong mười loại Long Vũ Giả huyết mạch, Dực Long Vũ Giả bởi vì rủi ro của huyết mạch, am hiểu lực lượng khống chế phong thuộc tính trong tay, vì vậy am hiểu tốc độ nhất.
Tên Dực Long Vũ Giả kia đang mặc bạch y một đường xa xa luôn vượt lên đầu, ở trong rừng rậm mờ mờquanh co chạy như điên, giống như một đạo tật phong, rất nhanh liền đem Phong Liệt, Hắc y nhân cùng với đầu Độc Giao Nhị Giai kiabỏ rơi ở phía sau, khoảng cách càng ngày càng xa.
-Ha ha ha ha! Chỉ bằng những tênngu xuẩn như các ngươi, cũng muốn giật đồ với Phong Thanh Lam ta, quả thực là si tâm vọng tưởng! Ha ha ha ha!
Bạch y nhân vừa nhanh chóng chạy như điên, vừa để lại một tiếng cười to lớn lối ở phía sau.
-Tiểu hỗn đản! Nơi này là địa bàn Ma Long Giáo chúng ta! Thức thời thì mau chóng giao linh quả ra, nếu không cho ngươi chết không có chỗ chôn!
Một trong năm người mặc áo đen tức giận hét lớn.
Viên Long Cốt Linh Đằng này hắn đã chờ đợi bảy ngày bảy đêm rồi, vì thế hắn cũng trì hoãn rất nhiều lần khai báo nhiệm vụcho bên trên, nếu cuối cùng không thu hoạch được gì như vậy thật sự là thiệt thòi lớn!
Bất quá, tu vi của hắn mặc dù so với Dực Long Vũ Giả Phong Thanh Lam cao hơn hai cấp bậc, nhưng bàn về tốc độ lại yếu hơn nhiều, hắn trơ mắt nhìn khoảng cách giữa hai người càng lúc càng lớn, không khỏi lòng như lửa đốt.
Mười trượng, hai mươi trượng, ba mươi trượng...
Mà phía sau hai người bên ngoài hơn mười trượng, Phong Liệt cùng đầu Độc Giao Nhị Giai đỉnh phon kia g tốc độ thì lại càng thua kém không ít.
Đầu Độc Giao kia cảnh giới mặc dù cao, nhưng không am hiểu tốc độ, chỉ có thể trơ mắt nhìn linh quả đã lên tới khóe miệng cách mình càng ngày càng xa, không nhịn được rống giận liên tục, hai con ngươi hung lệ tản ra hung mang khiếp người, ở phía sau theo sát không nghỉ.
Phong Liệt trong lòng cũng vô cùng căm tức, hắn cho tới đến hiện tại còn chưa kịp tu luyện khinh thân chiến kỹ, dưới tình huống như vậy thật sự là hữu tâm vô lực. Bất quá, sau khi hắn nghe Bạch y nhân kia tự giới thiệu, trong lòng nhẹ nhàng chấn động.
Bạch y nhân tự xưng Phong Thanh Lam, hẳn là người của Phong gia.
Mà trong huyết mạch truyền thừa thế gia, Dực Long có thể sử dụng "Gió" chỉ có dòng họ Phong gia của Thiên Long Thần Triều cùng Phong gia Kim Long Thiên Triều, Phong Liệt trong lòng biết trong Phong gia củaKim Long Thiên Triều cũng không người này, tên Phong Thanh Lam này tất nhiên là người của Phong gia ở Thiên Long Thần Triều.
Phải tính toán lại kế hoạch, Phong Liệt xuất thân từ Phong gia là một chi nhánhcủa Phong gia Thiên Long Thần Triều.
Bất quá, hôm nay linh quả trước mặt, Phong Liệt vô luận như thế nào cũng sẽ không nhân từ nương tay, đừng nói hai người cùng họ, cho dù Phong Thanh Lam cùng hắn đồng xuất nhất mạch, Phong Liệt cũng sẽ không chắp tay nhường lại.
Khổ nỗi tốc độ của mình thật sự là kém quá xa, Phong Liệt trong lòng cực kỳ lo lắng, hắn âm thầm quyết định chủ ý, sau khi trở về nhất định nắm chắc thời gian nghiên cứu bộ Thiên cấp thân pháp chiến kỹ của Ám Vũ Viện kia một chút, nếu không gặp lại tình huống như vậy chẳng phải sẽ hối hận chết sao?
Nhưng kế tiếp, khiến cho Phong Liệt không nghĩ tới chính là, chốc lát sau, mắt thấy Phong Thanh Lam sắp biến mất ở bụi rậm trong rừng rậm, tình huống cũng đột nhiên khả năng chuyển biến tốt.
Trên khuôn mặt trẻ tuổi anh tuấn của Phong Thanh Lam đang là vẻ đắc ý, hắn dựa vào thần tốc kinh người ở trong rừng rậm tả xuyên hữu đột, rất nhanh liền đem tên Hắc y nhân kia cách mình gần nhất bỏ xa hơn trăm trượng.
Chỉ cần kéo ra một chút khoảng cách nữa, hắn có thể tế ra một đoàn tàu cao tốc trong trữ vật giới chỉ, bay lên trời bỏ trốn mất dạng.
Đến lúc đó, Long Cốt Linh Quả liền chân chính thuộc về một mình hắn.
Nhưng vừa lúc đó, chỉ nghe "bá" một tiếng, bầu trời đột nhiên hé ra một Tử Kim Đại Võng với phạm vi chừng mười chượng vừa vặn đem hắn bao vây lại.
- Đáng chết!
Phong Thanh Lam trong lòng cả kinh, hắn trong nháy mắt lấy ra một thanh trường kiếm ngân lượng, vận đủ nguyên lực, mạnh mẽ xuất ra một kiếm chém về phía đại võng, trong lúc nhất thời, hoả tinh trên đại võng văng khắp nơi, âm thanh "leng keng" vang lên bên tai không dứt.
Chẳng qua là, đại võng này không biết là chế tạo từ chất liệu gì, hắn mặc dù có tu vi Chân Khí Cảnh Thất Trọng Thiên, nhưng cũng khó mà một kích phá nát đại võng, trong lòng không khỏi khẩn trương.
Hơn nữa, cơ hồ với đại võng đồng thời rơi xuống, năm tên Hắc y nhân thân hình mạnh mẽ từ bên trên hai cây to rơi xuống.
← Ch. 0158 | Ch. 0160 → |