← Ch.0509 | Ch.0511 → |
Theo Thương Luân vừa nói xong, liền trực tiếp nhắm hai mắt lại, ngáy o o.
Thấy cảnh này, Tiêu Hoàng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc lắc đầu, chính là hai đại mỹ nữ trước kia, hiện tại trực tiếp đổi thành một lão nhân xấu xí, khiến trong lòng Tiêu Hoàng cảm thấy là lạ.
Tuy nhiên, Tiêu Hoàng còn có thể nói gì được nữa? Chỉ có thể tự mình quay lại bên bàn gỗ, tiếp theo bắt đầu vùi đầu nghiên cứu. Nghiên cứu chủ yếu chính là kỹ thuật Đế Văn bảy hướng, cùng với kỹ thuật tái sinh.
Sau đó sắp xếp lại các vấn đề, tiếp tục gọi thỉnh giáo Tát Già. Điều này hiện tại dường như đã trở thành quy luật cuộc sống của Tiêu Hoàng.
Đảo mắt, thời gian tới sáng sớm, ước chừng trải qua một đêm bận rộn, Bác Sơn cũng lại lần nữa quay về tới Vạn Tôn Cốc, cả người hắn có vẻ phong trần mệt mỏi.
- Vất vả cho ngươi rồi! Làm được thế nào?
Tiêu Hoàng đi tới cửa nhà gỗ, giọng điệu ôn hòa hỏi.
- Hết thảy đều thuận lợi! Hoàn toàn dựa theo ngài phân phó, 500 vạn kim tệ mua một cụm kho hàng trống không ở một chỗ yên lặng trên Vĩnh Ngạn Tinh, địa điểm vừa lúc ở ngoại thành Uyển Vị Thành, giao thông coi như tiện lợi!
Bác Sơn nói xong, liền mở ra một phần bản đồ đưa cho Tiêu Hoàng xem. Cụm kho hàng kia ở phía sau một dãy núi, địa thể bàng phẳng bằng cỡ một thành trấn. Đại hình kho hàng cộng tất cả ba mươi tòa nhà, trong đó còn có một tòa nhà lầu.
Tất cả kiến trúc không sai biệt lắm đều là không cũ không mới.
- Cũng không tệ lắm!
Tiêu Hoàng nhẹ giọng đáp lại.
- Như vậy hiện tại tiếp tục làm gì?
Bác Sơn hỏi tiếp.
- Thành lập một cái tập đoàn. Tên cứ gọi là Tập đoàn Thợ Săn! Sau đó liền bước một làm việc dựa theo kế hoạch. Ngươi không chịu nổi tịch mịch, từ nay về sau ngươi toàn quyền phụ trách mọi chuyện trên Vĩnh Ngạn Tinh là tốt rồi!
Tiêu Hoàng vỗ vỗ bả vai Bác Sơn, nhẹ giọng nói.
- Không thành vấn đề!
Bác Sơn vỗ vỗ ngực nói. Có thể nói, trường kỳ lăn lộn trong náo nhiệt ở Vĩnh Ngạn Tinh, đối với Bác Sơn mà nói rốt cục xem như được giải thoát khỏi Tàng Thư Các.
- Chỉ có điều là không biết làm thế nào lặng yên không một tiếng động vận chuyển hàng hóa đến Vĩnh Ngạn Tinh, nếu ra theo lối Vạn Tôn Cốc, thực dễ dàng bị theo dõi!
Bác Sơn có chút băn khoăn nói.
Không thể nghi ngờ, điều này đối với Tiêu Hoàng quả thật là một nan đề, hơi trầm tư một lát, ánh mắt Tiêu Hoàng bỗng nhiên hiện lên một tia sáng, tiếp theo đi vào phòng trong, vô vô Thương Luân đang ngáy o o trên giường.
Đối mặt với "tập kích" bất thình lình, không ngờ Thương Luân lại không kềm được hơi run run, tiếp theo mới nhẹ mở ra hai mắt, liền thấy Tiêu Hoàng với ánh mắt lạnh như băng.
- Ngươi tiểu tử này! Muốn hù chết ta sao?
Thương Luân nhìn Tiêu Hoàng, cực độ bất mãn nói.
- Ngài có thực lực cấp bậc Ngự Hồn phải không?
Tiêu Hoàng mặt không đổi sắc, lên tiếng hỏi.
-Không có!
Thương Luân xa cách nói, tiếp theo trực tiếp xoay người một cái đưa lưng về phía Tiêu Hoàng, bắt đầu tự dỗ mình vào giấc ngủ.
- Ngài cũng đừng nói dối, nếu ngài không có thực lực cấp Ngự Hồn, bị trúng một trọng quyền của Hắc Trạch Sâm, như thế nào có thể một chút chuyện cũng không có?
Tiêu Hoàng quyết ý không buông tha nói, đồng thời vươn tay nắm vai Thương Luân lật lại.
- Có hay không cần phải tiểu mao đầu ngươi quản tới sao? Ngươi cứ thanh thản ổn định làm chuyện của ngươi là tốt rồi, không cần quấy rầy ta ngủ, ngươi có biết không, lớn tuổi như ta cần phải bảo dưỡng nhiều hơn, nếu không không tốt cho làn da lắm!
Thương Luân tiếp theo nói.
- Chiếu theo ý lời ngài nói, chính là không muốn hỗ trợ?
Tiêu Hoằng lên tiếng hỏi, giọng điệu bỗng nhiên trở nên lạnh như băng.
- Ngươi và ta không quen không biết, giúp ngươi? Dựa vào cái gì?
Thương Luân không chút khách sáo nói.
- Nếu nói như vậy, là không cần nói chuyện! Như vậy có phải ta cũng muốn lỡ hẹn hay không, Quỷ châm thảo của ngài, ta không cấp nữa. Hơn nữa kỹ thuật tái sinh mặc dù ta nghiên cứu ra, cũng không hề có quan hệ với ngài. Từ nay về sau, chúng ta nước giếng không phạm nước sông! Hiện tại xin mời ngài chuyển 100 vạn điểm thành tựu cho ta theo tổng kết phí tổn tối hôm qua!
Tiêu Hoằng bật đứng thẳng dậy, mặt không chút thay đổi nói.
- Một đêm 100 vạn điểm thành tựu? Tiểu tử ngươi làm gì dữ vậy, sao không đi cướp đi?
Thương Luân từ từ đáp lại. Tuy nhiên, vẫn là ngồi dậy trên giường. Nguyên nhân rất đơn giản, Quỷ châm thảo đối với Thương Luân rất trọng yếu, đồng dạng còn có kỹ thuật tái sinh. Hiển nhiên, xem như lão đã nhìn ra kỹ thuật tái sinh này là Tiêu Hoằng muốn độc chiếm, đây chính là điều Thương Luân không thể chấp nhận.
Hơn nữa dường như lão cũng đã nhìn ra, Tiêu Hoằng nghiên cứu rõ ràng nhanh hơn rất nhiều so với lão.
- Nói ra đi, rốt cuộc ngươi chì chiết muốn ta làm chuyện gì?
Thương Luân ít nhiều có chút yếu thế, không kiên nhẫn nói.
- Giúp ta ở Vạn Tôn Cốc này và Vĩnh Ngạn Tinh, tạo một cái khe nứt không gian loại hình lớn có tính vĩnh cửu!
Giọng điệu của Tiêu Hoằng lập tức mềm đi rất nhiều, coi như lễ phép nói, đồng thời chỉ chỉ tọa độ trên bản đồ Vĩnh Ngạn Tinh.
- Chỉ chút chuyện nhỏ như vậy? Ngươi tùy tiện đi tìm Tát Già bọn họ không phải xong rồi sao? Thật là!
Thương Luân ít nhiều lộ ra chút bất mãn, tiếp theo nhẹ nhàng vung lên cánh tay khô héo, chỉ thấy từ trong tay Thương Luân đột nhiên bắn ra một luồng sáng màu bạc bay thẳng ra ngoài cửa sổ, ngay sau đó, ở dưới chân núi đối diện nhà gỗ, hình thành một cái khe nứt không gian màu bạc cao ước chừng tới năm thước.
Tiếp theo lại nhìn Thương Luân đã ngã mình trên giường, tiếp tục ngáy o o.
Trái lại Tiêu Hoằng thì sững sờ: mở ra khe nứt không gian với phương thức thoải mái như thế, Tiêu Hoằng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
Tiếp theo liền ra khỏi phòng đi thử nghiệm, cùng Bác Sơn đi tới chỗ khe nứt không gian to lớn, hơi thử một chút, rồi đi vào.
Quả nhiên, ngay sau đó trước mặt Tiêu Hoằng, liền xuất hiện một cụm kho hàng. Diện tích cũng không nhỏ, kho hàng lớp lớp ước chừng có mười tầng lầu cao, sắp sắp xếp thành hàng ngay thẳng, toàn bộ đều là màu xám, trong đó ở một chỗ chân núi khác, còn có một tòa nhà lầu coi như không tệ.
Mà toàn bộ cụm kho hàng được hai dãy núi vây quanh, chỉ có một con đường lớn đi thông tới con đường chính dẫn tới Uyển Vị Thành.
- Thế nào Tiêu ca! Cũng không tệ lắm chứ?
Bác Sơn quan sát một vòng bốn phía, có vẻ tự hào nói:
- Chỉ có điều một khi nơi này bắt đầu chứa hàng hóa, như vậy phải cần một ít phòng hộ, Ma Văn bẫy rập của ngài là không thể thiếu được!
- Chuyện này dễ tính!
Tiêu Hoằng nhẹ giọng nói, rồi bắt đầu đánh giá một kho hàng trong đó, chủ yếu là nhìn xem: một gian kho hàng có thể cất chứa bao nhiêu hàng hóa, đồng thời kiểm tra một chút Ma Văn chống phân huỷ trên vách tường còn dùng tốt hay không.
- Chờ chút nữa ngươi đi nghỉ ngơi trong chốc lát, sau đó đi chiêu mộ vài người tin cậy một chút giúp đỡ. Đồng thời mua sắm một số Ma Văn xe vận tải. Ba ngày sau, chúng ta sẽ bắt đầu hành động!
Nói xong, Tiêu Hoằng liền cùng Bác Sơn quay lại khe nứt không gian, đồng thời ở phụ cận khe nứt không gian thiết đặt Ma Văn theo dõi và Ma Văn bẫy rập, chính là phòng ngừa người tạp vụ đi vào, đồng dạng trong lòng Tiêu Hoằng cũng dự định dựa theo cách thực hiện trước sau như một ở Vĩnh Ngạn Tinh, ở chung quanh khe nứt không gian xây một bức tường thật cao.
Bận rộn làm xong mọi việc, Tiêu Hoằng liền trước sau như một, đi tới phía trên đỉnh núi, tiếp tục việc tu luyện vô cùng buồn tẻ. Dựa theo tiến độ hiện nay, Tiêu Hoằng phòng chừng, đại khái còn có thời gian hai mươi ngày, Ngự lực bản thân sẽ hoàn toàn đạt tới Ngự Sư cấp năm. Đồng thời với cấp bậc như vậy, không thể nghi ngờ đó là đẳng cấp Cao nhất ở Phạm Cương Tinh.
về phần Thương Luân, thời điểm này dường như cũng không có ý ra đi, mà đi thẳng tới ruộng nương trước mặt Tiêu Hoằng, quan sát Quỷ châm thảo sinh trưởng thông qua Ma Văn thúc đẩy.
Lá cây màu xanh đậm, giống như từng cây gai bén nhọn, chỉ có điều vốn lá cây chỉ có hình dạng như đinh ghim, hiện giờ đã thô to bằng cỡ ngón út.
Thương Luân thật cẩn thận hái xuống một lá, cho vào khóe miệng, nhấm nuốt vài cái, thần sắc hơi động, khẽ gật đầu có vẻ phi thường vừa lòng.
Tiếp theo Thương Luân không có dừng lại lâu, trực tiếp nhổ lên một gốc cây Quỷ châm thảo, sau đó áp một bàn tay vào cây quý danh là Quỷ châm thảo này.
Ngay sau đó, chỉ thấy phía trên bàn tay khô héo của Thương Luân, đột nhiên từ từ hình thành một màn sáng màu bạc, sau đó xuất hiện một màn kỳ dị: chỉ thấy cây Quỷ châm thảo này giống như được làm bằng sáp, không ngờ lại bắt đầu từng một chút hòa tan, cuối cùng hình thành một đoàn trạng thái dịch cầu màu xanh đậm, rồi cứ như vậy vờn quanh trên bàn tay Thương Luân. Ngay sau đó Thương Luân liền thật cẩn thận lấy ra một cái bình thủy tinh, rót đoàn trạng thái dịch cầu vào trong bình thủy tinh thu cất.
Về phần Thương Luân làm gì, hoặc đến tột cùng Quỷ châm thảo có ích lợi gì khác, không người nào biết.
Cùng lúc đó, ở trong toàn bộ Vạn Tôn Cốc, một số tạp dịch dưới chỉ huy của Bác Sơn và Phúc Thái, bắt đầu thu gặt tài liệu gieo trông, sau đó phân biệt cho vào bên trong hộp gỗ.
Có thể nói, cho tới bây giờ, hầu hết tạp dịch vẫn không thể tin được: sử dụng Ma Văn thúc đẩy của Tiêu Hoằng chế tạo, thực vật trước đó cực kỳ khó có thể sinh trưởng, không ngờ lại sinh trưởng nhanh như vậy, đồng thời thể tích mỗi một cây đều lớn hơn nhiều so với bình thường.
Hiện tại gần như mỗi người đều biết rõ: sản lượng kinh người như thế, tuyệt đối là các thế lực khác không thể bằng được.
Mặc dù Tiêu Hoằng không có nói rõ, nhưng những người tạp dịch này cũng đều không ngốc, thậm chí rất tháo vát, chỉ cần bọn họ tồn trữ hàng hóa đạt tới số lượng nhất định, điều đó đều là uy hiếp thật lớn, đối với bất kỳ một đại tập đoàn nào dùng Ma Văn là việc chính.
Nguyên nhân này tóm lại chỉ có hai điểm: một là số lượng thật lớn; hai là phí tổn rẻ tiền. Thường thường thảo dược cần ba bốn năm mới có thể thành tài liệu, mà ở đây chỉ trông mười ngày là thu hoạch, hơn nữa rất thoải mái đơn giản. Đây là cái khái niệm gì không cần nói cũng biết.
Thẳng đến chính ngọ, nhóm tài liệu gieo trông đầu tiên đã hoàn toàn thu hoạch xong, trực tiếp chất đầy mười kho hàng lớn.
Mà ở bên kia, ngay trên đường Gia Nại Cầm quay về Thượng Tri Tự Do Quốc, Nghị viên Quốc hội của Thượng Tri Tự Do Quốc, nhìn thấy biểu hiện xuất sắc của Ma Văn khung máy móc, gần như với phương thức thông qua phiếu, toàn bộ phê chuẩn đồng ý thiết lập quan hệ ngoại giao với Liên bang An Má, đồng thời đạt thành phương châm mậu dịch trên cơ bản dùng khoáng sản đổi vũ khí.
Đồng thời cũng đạt thành ý hướng triển khai mậu dịch giao thông tàu thuyền với Gia Đô Đế Quốc.
Một loạt thay đổi như thế, nhìn như không có một chút quan hệ dây mơ rễ má gì với Tiêu Hoằng, nhưng chuyện này đối với toàn bộ kế hoạch của Tiêu Hoằng, quả thật là một khởi đầu không thể thiếu.
Điều thứ nhất có mậu dịch lui tới với Thượng Tri Tự Do Quốc, Liên bang An Má chắc chắn sẽ đạt được phát triển rất tốt, đồng thời Thượng Tri Tự Do Quốc cùng Gia Đô Đế Quốc đạt thành mậu dịch giao thông tàu thuyền, sẽ thuận tiện cho Tiêu Hoằng công khai vận chuyển Hàn băng vạn năm cuồn cuộn không ngừng đến Liên bang An Ni Á, tiếp tục chế tạo thêm nhiều hợp kim Vi Mễ, chế tạo càng nhiều Ma Văn khung máy móc.
← Ch. 0509 | Ch. 0511 → |