← Ch.0860 | Ch.0862 → |
Xuyên qua khe nứt không gian do Thái Tư tự tay mở ra cho Tiêu Hoằng, lại trải qua hai mươi phút leo núi, đoàn người Tiêu Hoằng rốt cục một lần nữa đi tới đinh chóp Ma Đỉnh Sơn.
Giờ phút này tuy rằng thời tiết đã vào mùa xuân, nhưng nơi này luôn là trời băng đất tuyết.
Vương Giả Khôi của Cáp Thụy Sâm đồng dạng đóng băng ở bên trong hàn băng màu xanh, dường như là đang ngủ say tĩnh lặng.
Thành viên Tống Táng kỵ sĩ đoàn phía sau Tiêu Hoằng, thời điểm này đều như ngừng lại hô hấp, cùng chờ đợi hình ảnh Vương Giả Khôi phá băng mà ra, điều đó cũng có ý nghĩa, chủng tộc Lạc Đan Luân sắp mở ra một trang lịch sử mới, người Lạc Đan Luân có được tân thủ lĩnh.
Hơn nữa bọn họ tin tưởng vững chắc, đánh chết Cao Triết Cơ, Cáp Thụy Sâm hẳn là không có lý do gì không thừa nhận Tiêu Hoằng. Biểu hiện của Tiêu Hoằng ở Thiên Tế Tinh, đủ để chinh phục mọi người.
Đối với lần này Tiêu Hoằng cũng tràn đầy tự tin, lại lần nữa liếc mắt nhìn Vương Giả Khôi một cái, Tiêu Hoằng tiến lên vài bước, tiện tay ném cái đầu máu chảy đầm đìa của Cao Triết Cơ tới trước mặt mình, tiếp theo Tiêu Hoằng liền vô cùng cung kính nửa quỳ ở trước mặt di hài Cáp Thụy Sâm.
- Vãn bối Tiêu Hoằng đã dẫn dắt Thiên Tế Tinh đi lên con đường quật khởi, đồng thời đánh chết Cao Triết Cơ kẻ thống trị cao nhất của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, làm bị thương nặng Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, mong rằng Cáp Thụy Sâm có thể thừa nhận vãn bối, văn bối nhất định sẽ tận hết khả năng, tạo ra một thiên đường thuộc về chủng tộc Lạc Đan Luân chúng ta, làm cho Lạc Đan Luân Đế Quốc trở thành Đế Quốc mạnh nhất của Thái Qua Vũ Trụ!
Tiêu Hoằng nhìn Vương Giả Khôi nói xong, liền chậm rãi cúi đầu, lẳng lặng chờ đợi.
Mười giây đồng hồ qua đi...
Vương Giả Khôi đóng băng hàn băng màu xanh, không hề có động tĩnh.
Nửa phút qua...
Vương Giả Khôi không có nửa điểm ý tứ rơi xuống.
Ước chừng trôi qua một phút đồng hồ, lần này Lạc Lý Tư và thành viên Tống Táng kỵ sĩ đoàn nhưng cũng không thấy gì, trên mặt ai nấy đều lộ vẻ kinh ngạc, hơn nữa bản thân Lạc Lý Tư lại là thần sắc không thể tin được.
- Cáp Thụy Sâm đại nhân! Tiêu Hoằng đã làm đủ xuất sắc. Thỉnh ngài hay thừa nhận hắn đi!
Lạc Lý Tư đi tới bên cạnh Tiêu Hoằng, nửa quỳ xuống, khẩn cầu.
- Khẩn cầu Cáp Thụy Sâm đại nhân thừa nhận Tiêu Hoằng!
Lại nhìn Thái Tư, Phất Lạc, cùng với toàn thể thành viên Tổng Táng kỵ sĩ đoàn đều nửa quỳ ở trước mặt di hài Cáp Thụy Sâm.
Giờ này khắc này, bọn họ thật sự có chút không nghĩ ra được, Tiêu Hoằng đã làm được đến mức này. Cáp Thụy Sâm vì sao còn không thừa nhận Tiêu Hoằng? Không có đạo lý mà!
Hai phút trôi qua, Vương Giả Khôi như trước không nhúc nhích chút nào...
- Ôi...
Lúc này, Tiêu Hoằng không kìm được thở dài một hơi, tiếp theo bình thản đứng lên, nhìn như thực bình tĩnh, thực thản nhiên, nhưng mà ngay sau đó chỉ thấy Tiêu Hoằng gần như không hề có dấu hiệu báo trước, đột nhiên giơ cao chân lên, hung hăng đá vào cái đầu Cao Triết Cơ bay lên phía trên lớp băng màu xanh, hình thành một mảng vết máu. Cái đầu Cao Triết Cơ lại biến hình nghiêm trọng, đủ có thể thấy lực đá mạnh như thế nào.
Tiếp theo Tiêu Hoằng cũng không có nói một câu gì, sắc mặt âm trầm, trực tiếp xoay người đi xuống chân núi.
Thấy Tiêu Hoằng hành động như thế, mọi người tự nhiên có thể cảm nhận được tâm tình của Tiêu Hoằng, tiếp theo vội vàng đứng dậy theo sát phía sau Tiêu Hoằng.
- Điện hạ! Thỉnh ngài bớt giận! Có lẽ trong đó có ẩn tình gì khác, chờ quay về chúng ta sẽ cùng ngài phân tích thử xem!
Trong đó một thành viên Tống Táng kỵ sĩ đoàn có lòng thành giọng điệu cung kính nói.
- Đúng vậy, Tiêu Hoằng! Mong rằng ngươi không cần gấp, ta tin tưởng vững chắc, Vương Giả Khôi sớm hay muộn đều là của ngươi! Có lẽ là thời cơ chưa tới, chúng ta có thể đợi một thời gian, không cần nóng vội!
Lạc Lý Tư cũng khuyên nhủ.
Nhìn lại Tiêu Hoằng, bỗng nhiên dừng bước chân, sắc mặt như trước không tính tốt lắm, dường như nhu cầu cấp bách phải giải phóng thứ gì đó.
- Thái Tư!
Tiêu Hoằng bỗng nhiên gọi lên tên của Thái Tư.
- Có, điện hạ!
Thái Tư đi tới bên cạnh Tiêu Hoằng nói.
- Đi lấy cái đầu của Cao Triết Cơ, treo trên chiến tuyến phòng thủ Thụy Mã cho ta!
Tiêu Hoằng giơ tay chỉ cái đầu Cao Triết Cơ nói.
- Rõ, điện hạ!
Thái Tư đáp lại.
Ngay sau đó, Tiêu Hoằng cũng không nói thêm gì nữa, mà là thở phì phì đi xuống dưới chân núi, hiện tại tâm tình Tiêu Hoằng mà tốt, mới kêu là quái lạ.
Nhưng mà, ngay thời điểm Tiêu Hoằng dẫn đầu đoàn người đi xuống tới chân núi, bước chân đám người Tiêu Hoằng, Lạc Lý Tư đột nhiên khựng lại, bởi vì mọi người có thể nhìn thấy rành rành, bóng đen kia không biết từ khi nào đã xuất hiện ở phía trước cách Tiêu Hoằng không tới mười thước, giống như quỷ mị.
- Ngài như thế nào lại xuất hiện ở đây?
Tiêu Hoằng bình tĩnh lên tiếng hỏi.
- Điều này dường như không trọng yếu, quan trọng là ngươi vẫn là không có nhận được Vương Giả Khôi!
Bóng đen dùng một loại thanh âm quái dị cực kỳ mất tự nhiên đáp lại.
Thấy bóng đen này nói điều không nên nói, ánh mắt Tiêu Hoằng hơi biến đổi. Đúng vậy, hắn vẫn luôn tò mò bóng đen này rốt cuộc là ai, nhưng hiện tại, Tiêu Hoằng thật đúng là không có tâm tình tốn hơi thừa lời với bóng đen này.
Nhìn lướt qua bóng đen một cái, Tiêu Hoằng không có đáp lời, liền chuẩn bị vòng qua bóng đen quay về Từ La Lan Thành.
- Biết ngươi vì sao không có thành công không?
Nghe nói như thế Tiêu Hoằng vội dừng bước chân, sắc mặt lại hơi đổi, hiện lên một chút vẻ tò mò, sau đó hôi:
- Vì sao?
- Đó là vì, ngươi so với Cáp Thụy Sâm còn kém một chút như vậy, không phải là phương diện cấp bậc Ngự lực, mà là... Về linh hồn, ngươi còn thiếu một thứ.
Bóng đen không có úp úp mở mở, gọn gàng dứt khoát nói.
- Về linh hồn? Thiếu một thứ? Thiếu cái gì?
Tiêu Hoằng truy hỏi.
- Ha ha...
Bóng đen bỗng nhiên phát ra vài tiếng cười khẽ, tuy nhiên tiếng cười này vô cùng khó nghe, giống như dùng thìa cọ xát vào chén, tuyệt đối luôn làm cho người ta phi thường không thoải mái:
- Một ngày kia, khi ngươi ý thức được chính mình thiếu thứ gì đó, cũng chính là thời điểm Vương Giả Khôi rơi xuống, cũng chính là thời điểm ngươi chân chính trở thành vua của Lạc Đan Luân, mà thứ về linh hồn này cũng không phải ngươi lập được bao nhiêu công lao, ngươi đạt tới cấp bậc Ngự lực như thế nào là có thể bù đắp, mà đó là một loại khí chất, là một loại tinh thần, mà nó cũng chỉ có thể lĩnh hội, không thể truyền lại bằng lời!
Tiêu Hoằng nhìn bóng đen, không có tiếp tục lên tiếng, cứ như vậy lẳng lặng nhìn, ước chừng trôi qua thời gian một phút đồng hồ, Tiêu Hoằng mới dời ánh mắt đi, sau đó tiếp tục bước đi.
Tuy nhiên, ở trong óc Tiêu Hoằng thì đang lăn qua lộn lại suy nghĩ về lời nói của bóng đen kia, chính mình rốt cuộc còn thiếu cái gì? Chỉ là Tiêu Hoằng bất kể nghĩ như thế nào cũng không nghĩ ra được. Lời nói của bóng đen quá hư vô mờ mịt.
Quay về đến tòa nhà văn phòng ở Lý Hải Quận, Tiêu Hoằn một mình nằm trong phòng ngủ, vẫn còn đang lẳng lặng trầm tư suy nghĩ, hoặc là nói tự cảnh tỉnh mình. Tuy rằng bóng đen rốt cuộc là ai như trước là một ẩn số chưa biết, nhưng Tiêu Hoằng dám khẳng định, lời nói của bóng đen hoàn toàn chính xác.
Trong lúc Tiêu Hoằng đang trầm tư suy nghĩ, Thái Tư đã cầm cái đầu của Cao Triết Cơ về tới Lập Đốn Quận, đồng thời báo cho toàn quân biết, Tiêu Hoằng một tay bày bố kế hoạch, đồng thời tự tay chém rụng đầu Cao Triết Cơ.
Theo thông báo như thế truyền ra, toàn bộ Lập Đốn Quận cùng với toàn thể quân đội Lạc Đan Luân đều vui mừng hoan hô vang trời, sĩ khí tăng cao.
Trực tiếp giết chết người thống trị cao nhất của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, làm cho Cao Tương Chân Nghĩa Quốc tiến vào hao tổn vô tận, chủng tộc Lạc Đan Luân ở dưới dẫn dắt của Tiêu Hoằng, rốt cục sau này đã có ngày cất cao đầu, bọn họ có thể nhìn thấy hy vọng.
Về phần đầu của Cao Triết Cơ thì trực tiếp bị Thái Tư cho treo ngay một chỗ cột cờ phía trên phòng tuyến Thụy Mã.
Điều này đối với Cao Tương Chân Nghĩa Quốc mà nói, không thể nghi ngờ chính là trắng trợn khiêu khích và trào phúng.
Nhìn lại Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, thời điểm này đã tạm thời không thể để ý tới, mà đang cử hành quốc táng Cao Triết Cơ, đồng thời Cao Long Đình bắt đầu tiến hành một loạt cải tổ Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, cùng với thanh tẩy phạm vi siêu lớn, phàm không phải là người một nhà, thì hoàn toàn nằm trong danh sách đại thanh tẩy của Cao Long Đình.
Trong đó mục thanh lý đầu tiên chính là mười chín nữ nhân của Cao Triết Cơ, từng lão bà cùng với hơn tám mươi đứa con trai gái của Cao Triết Cơ, toàn bộ với đủ các loại danh nghĩa bắt lại, chờ đợi danh nghĩa pháp luật của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc tiến hành xử án và phán quyết.
Về phần Cao Long Văn và Hoắc Nhiên, đồng dạng cũng bị giam giữ bên trong phòng giam được phòng hộ cực kỳ nghiêm mặt, hậu quả có thể nghĩ mà biết.
Ngoài ra, phàm là Châu trưởng, sĩ quan có liên quan với Cao Long Văn, cũng toàn bộ đều ở trong phạm vi thanh tẩy của Cao Long Đình. Nói đúng ra, hễ không phải người hoàn toàn trung thành với mình, nhất loạt toàn bộ giết chết.
Hiển nhiên so với Cao Triết Cơ và Cao Long Văn, Cao Long Đình trưởng thành ở trong áp lực cực độ, nên sau khi thượng vị bộc phát ra thực ngoan độc và điên cuồng, quả thực khiến người ta sợ hãi.
Trước đây có Cao Triết Cơ, Cao Long Văn áp chế còn may mà nói, hiện tại nắm hết quyền hành ở Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, bản tính của Cao Long Đình cũng bắt đầu toàn bộ bại lộ ra.
Cứ như vậy thời gian ba ngày vội vàng mà qua, đợi quốc táng Cao Triết Cơ long trọng mà lại qua loa xong việc, Cao Long Đình điên cuồng đạt tới độ cao xưa nay chưa từng có!
Bí mật diệt trừ toàn bộ phu nhân, hoặc là các nữ nhân có quan hệ với Cao Triết Cơ. Về phần huynh đệ tỷ muội cùng cha khác mẹ của bản thân, phàm là có uy hiếp tới bản thân đều giết sạch, không có chuyện giam lỏng uy hiếp, cho bọn họ dưỡng lão nuôi ăn nuôi uống.
Ngoài ra, là kẻ tâm phúc của Cao Long Văn, hoặc là thân tín của Cao Triết Cơ.
Gần như chỉ tại trong vòng ba ngày này, Cao Tương Chân Nghĩa Quốc vốn có 1800 tướng quân, đã có 1200 tướng quân trực tiếp bị thanh tẩy, ước chừng chiếm hai phần ba số lượng sĩ quan cấp cao, hoặc là giam giữ, hoặc là trực tiếp giết chết.
Sĩ quan cấp tá trở lên cũng không tránh khỏi vận mệnh như thế.
Càng làm cho người ta cảm thấy da đầu run lên còn ở phía sau, Sùng Cao Châu này là châu chủ lực đệ nhất của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, bất kể là quân đội còn sót lại, hay là bá tánh bình dân, toàn bộ tiến hành giết hại!
Chỉ trong vòng ba ngày ngắn ngủi này, Sùng Cao Châu trực tiếp biến thành một cái châu chết, cả người lẫn vật không lưu lại, giết hại có thể nói là một cách triệt để sạch sẽ.
Về phần Châu trưởng, toàn bộ với đủ các loại lý do mất chức, sau đó kẻ thân tín của mình bất luận năng lực như thế nào. Toàn bộ thể chỗ vào, mục tiêu chính là không hạn chế củng cố quyền lực của chính mình.
Mà ba ngày này, đối với Cao Tương Chân Nghĩa Quốc mà nói, tuyệt đối là ba ngày đen tối! Nhất là thực lực quân sự, xử lý 1200 tướng quân, điều này tương đương với tổng số Tướng quân chết trận của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc gần mấy trăm năm qua, thậm chí so ra còn muốn nhiều hơn.
Cao Long Đình củng cố quyền lực, nhưng làm cho Cao Tương Chân Nghĩa Quốc tiến vào thời kỳ suy yếu xưa nay chưa từng có. Các nhà truyền thông lớn của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc đối với chuyện như vậy, gần như một chữ không đề cập tới, mỗi ngày truyền phát tin chỉ có một nội dung: Ca tụng Cao Long Đình vĩ đại.
← Ch. 0860 | Ch. 0862 → |