Vay nóng Tinvay

Truyện:Ma Ngân - Chương 0860

Ma Ngân
Trọn bộ 1129 chương
Chương 0860: Phục mệnh
0.00
(0 votes)


Chương (1-1129)

Siêu sale Shopee


Cứ như vậy, một đêm điên cuồng vội vàng mà qua.

Ước chừng trải qua một đêm điên cuồng quyết đấu, với hợp tác mạnh mẽ của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, Sùng Cao Châu có được danh xưng là đệ nhất quận của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, tổn thất cực kỳ thảm trọng, binh lực giảm mạnh ước chừng một nửa, đồng thời quân lính coi như tan rã.

Một cái quận làm Thiên Tế Tinh đau đầu nhất, cứ như vậy bị Cao Tương Chân Nghĩa Quốc tự mình giải quyết cho.

Lần này vì xung đột quyền lợi, tổng cộng binh sĩ Cao Tương bỏ mình nhiều tới 60 vạn.

Về phần Cao Long Văn và Hoắc Nhiên cũng đã bị bắt giữ. Cao Long Đình ở dưới sự ủng hộ cường lực của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, thành công thượng vị, trở thành một vị Thân phụ của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc.

Đồng dạng theo giải quyết sự kiện ở Sùng Cao châu, Cao Long Văn và Hoắc Nhiên bị bắt, địa vị của Cao Long Đình cũng đã được củng cố vững chắc. Đương nhiên, dân chúng Cao Tương là vĩnh viễn không biết chuyện kinh tâm động phách trong đó, bọn họ duy nhất biết được là: Cao Long Văn thông đồng với kẻ địch Thiên Tế Tinh, hợp mưu giết cha, Cao Long Đình động thân mà báo thù cho phụ thân, đồng thời thuận lý thành chương kế nhiệm chức vụ Thần phụ.

Đài tin tức phía chính phủ Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, đồng dạng cũng vô hạn thổi phồng Cao Long Đình, vẽ thành một người tài hoa xuất chúng, về phần Cao Long Văn thì dĩ nhiên là để tiếng xấu muôn đời.

Giờ phút này, Cao Tương Chân Nghĩa Quốc đang tiến hành quốc táng Cao Triết Cơ, cả nước rơi vào cảnh đau thương vô tận.

Mà Sùng Cao Châu cường thịnh ngày xưa đã không còn tồn tại nữa, gần như biến thành một cái châu chết. Trong xung đột đêm qua, Sùng Cao Châu dường như đã trở thành quá khứ.

Cùng lúc đó, Tiêu Hoằng đáp Bá Vương Long Hào đã đến căn cứ Hải Quân, đồng thời chậm rãi đi vào thông đạo dưới đáy biển.

Rời Bá Vương Long Hào, Tiêu Hoằng cũng không có dừng lại quá lâu, mà cùng với Phất Lạc lập tức đi tới vương điện. ,

Ở bên trong Đại Vệ Vương Thính, giờ phút này Thái Tư đã trở về phục mệnh, các Tống Táng kỵ sĩ đoàn khác đã đến đông đủ. Tuy rằng Cao Tương Chân Nghĩa Quốc đang cử hành quốc tang Cao Triết Cơ, nhưng tin tức cũng không có truyền vào đến Thiên Tế Tinh nơi này.

Đám người Lạc Lý Tư nhận được tin tình báo còn giới hạn, không rõ nguyên nhân Sùng Cao Châu và Hồng Tâm Châu đã xảy ra giao hòa kịch liệt.

- Hôm qua Sùng Cao Châu công kích nhằm vào Thiên Tế Tinh, ta đã cảm thấy có chút quỷ dị. Hơn nữa thật sự đúng như lời Tiêu Hoằng nói, ở ngoài ranh giới Thiên Tế Tinh cuồng oanh lạm tạc nửa tiếng rồi có chút bối rối rút lui. Từ đầu đến cuối, chiến tuyến phòng thủ Thụy Mã không có tiến hành phản kích chút nào!

Thái Tư báo cáo như thế.

Người ở đây nghe nói như thế, đều lộ vé nghi hoặc: Bắt đầu từ ngày hôm qua, Cao Tương Chân Nghĩa Quốc cũng đã có chút không thích hợp, làm việc nơi nơi đều tràn ngập quỷ dị, làm mọi người khó có thể hiểu được.

Lý Hải Quận cũng như thế, không liên hệ được với Tiêu Hoằng, chủ quản các nơi đều trầm mặc không nói, hỏi đi hỏi lại đều trả lời không biết.

- Ta cuối cùng có một loại cảm giác, một loạt hành động quỷ dị của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc này, dường như là bị một đôi bàn tay vô hình thao túng!

Thái Tư tiếp theo lên tiếng nói.

Mà Lạc Lý Tư cùng với các thành viên Tống Táng kỵ sĩ đoàn khác thì lại là vẻ mặt nghi hoặc, cũng không có tiến hành bất kỳ tranh luận gì. Trên thực tê, thời điểm này chính mọi người đều đang phát mộng, còn có ý kiến gì để tranh luận.

- Tiếp tục gửi đi lời kêu gọi Tiêu Hoằng, xem Ma Văn thông tin của hắn mở ra hay chưa.

Ước chừng trôi qua một hồi lâu. Lạc Lý Tư mới phân phó Thái Tư.

Nhưng mà, ngay khoảnh khắc Thái Tư vừa mới phát ra lời kêu gọi, lại nhìn cánh cửa gỗ thật lớn của Đại Vệ Vương Thính kia đang chậm rãi mở ra, theo ánh sáng từ ngoài cửa gỗ chiếu vào, một bóng người chiếu dài trên tấm thảm.

Mọi người quay nhìn lại, liền thấy Tiêu Hoằng đã thay Bất Khuất Khải, cùng đi với Phất Lạc đã xuất hiện ở ngay cửa, tiếp theo chậm rãi đi vào. Cử chỉ không chút hoang m, duy nhất có thể nghe được thanh âm chính là áo giáp cọ xát vào nhau, cùng với tiếng bước chân đạp trên mặt đất.

http


//truyencuatui. net/Nguyên vốn Đại Vệ Vương Thính còn có chút động tĩnh, theo Tiêu Hoằng tiêu sái bước vào, lập tức trở nên im lặng như tờ, mọi ánh mắt đều chuyển động theo bước chân của Tiêu Hoằng.

Nhìn lại Tiêu Hoằng vẫn là vẻ mặt bình thản, đi thẳng tới trước vương tọa, sau đó hơi khom người, nửa quỳ ở trước mặt Lạc Lý Tư.

- Tham kiến bệ hạ!

Tiêu Hoằng không kiêu ngạo không siểm nịnh, phát ra như thế.

- Tiêu Hoằng không cần đa lễ!

Lạc Lý Tư vẻ mặt từ ái nói.

Theo Tiêu Hoằng chậm rãi đứng dậy, Lạc Lý Tư liền thân thiết hỏi:

- Tiêu Hoằng! Mấy ngày qua, ngươi rốt cuộc làm cái gì vậy? Ngươi có biết hành động quỷ dị của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc một đoạn thời gian gần đây, đến tột cũng là gì hay không?

- Biết!

Tiêu Hoằng vẫn trấn tĩnh, nhẹ giọng đáp lại.

- Vậy ngươi mau nói cho mọi người biết, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Lạc Lý Tư vội vàng hỏi.

Các thành viên Tống Táng kỵ sĩ đoàn khác lại như ngừng thở, ánh mắt đều đồng loạt rơi trên người Tiêu Hoằng.

Tiêu Hoằng đứng ở trung tâm Đại Vệ Vương Thính, không có lên tiếng trả lời, mà chỉ chậm rãi dưa tay mở ra dây lưng linh thú cầm trong tay, ngay sau đó, liền từng chút từng chút lấy ra cái đầu của Cao Triết Cơ, đưa ngang tới phía trước cho đầu của Cao Triết Cơ treo lơ lửng giữa trời

Nhìn thấy một cái đầu máu chảy đầm đìa như vậy, thành viên Tổng Táng kỵ sĩ đoàn đầu tiên là hơi sửng sốt, bọn họ có chút không rõ ràng lắm, Tiêu Hoằng vô duyên cớ vô cớ lấy ra một cái đầu người rốt cuộc có ý gì.

Nhưng sau một lát, khi đám người Lạc Lý Tư nhận ra khuôn mặt của đầu người, ai nấy không kìm được hai mắt trợn trừng, trực tiếp hóa đá tại đương trường.

Trong nháy mắt liền truyền đến tiếng hít hơi lạnh từ bốn phương tám hướng, ngay sau đó là hoàn toàn tĩnh mịch.

Ngay cả Lạc Lý Tư sóng to gió lớn cái gì đều thấy tận mắt, cũng không nhúc nhích, cứ như vậy kinh ngạc nhìn đâu người trong tay Tiêu Hoằng, sắc mặt đã trở nên một màu tái nhợt.

"Leng keng, leng keng..."

Vài giây sau, thành viên Tổng Táng kỵ sĩ đoàn đầy mặt khiếp sợ, bất giác cây gậy trong tay đã rời tay rơi xuống trên mặt đất, chính mình cũng không biết.

Đầu của Cao Triết Cơ a, cái này rốt cuộc ý nghĩa gì không cần nói cũng biết.

Tiêu Hoằng không nói không rằng, liền trực tiếp gỡ xuống cái đầu của kẻ thống trị cao nhất của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, chuyện này...

Nói không khoa trương chút nào, từ lúc Thiên Tế Tinh xuất hiện đến nay, đây còn là lần đầu tiên giết chết Thần phụ của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, làm bị thương nặng cho Cao Tương Chân Nghĩa Quốc xưa nay chưa từng có, là một lần báo thù tuyệt vời cho Lạc Đan Luân Đế Quốc!

Công trạng như thế, có thể nói đối với Lạc Đan Luân hoàn toàn không thể chối cãi là kỳ công có một không hai.


Trong lúc nhất thời, toàn bộ Đại Vệ Vương Thính đã hoàn toàn bị bao phủ trong bầu không khí khó tin. Đối với họ mà nói, hết thảy chuyện này đưa tới thật sự quá đột ngột, ở dưới tình huống hoàn toàn bất ngờ, Tiêu Hoằng trực tiếp liền lấy ra đầu người Cao Triết Cơ địch nhân của Thiên Tế Tinh.

Ước chừng trôi qua thời gian mười phút, lại nhìn một vài lão già trái tim không tốt, đã nơm nớp lo sợ từ bên trong túi áo lấy ra thuốc trợ tim ngậm trong miệng.

Đồng dạng, ánh mắt nhìn Tiêu Hoằng cũng không kìm được bắt đầu xảy ra biến hóa! Trước đây đối đãi với Tiêu Hoằng chỉ giống như đối đãi với một tiểu bối, nhưng giờ khắc này, trong ánh mắt, đã dần dần toát ra cung kính, đây là một loại thần phục phát ra từ đáy lòng.

Từ khi Tiêu Hoằng tới Thiên Tế Tinh, đã làm cho Thiên Tế Tinh biến đổi rất nhiều, mà lần này không ngờ lại trực tiếp gỡ xuống đầu, của Cao Triết Cơ.

Giờ khắc này, tất cả thành viên Tống Táng kỵ sĩ đoàn đã dần dần từ trên người Tiêu Hoằng, thấy được bóng dáng của Cáp Thụy Sâm, chỉ là còn kém một chút nhưng cụ thể là cái gì, thành viên Tống Táng kỵ sĩ đoàn cũng không nói rõ được. Tuy nhiên, điều đó dường như cũng không trọng yếu.

- Điện hạ! Ngài rốt cuộc như thế nào làm được?

Một thành viên Tống Táng kỵ sĩ đoàn lên tiếng hỏi, danh xưng nói ra cũng đã phát sinh biến hóa. Dĩ vãng họ xưng hô với Tiêu Hoằng, thường gọi thẳng tên của hắn, mà hiện tại lại xưng hô là "điện hạ".

Tuy rằng thay đổi cực kỳ bé nhỏ như vậy, nhưng hàm nghĩa trong đó quả thật vô cùng sâu sắc.

Đối với câu hỏi của người thành viên Tống Táng kỵ sĩ đoàn này, Tiêu Hoằng không có ngay mặt đáp lại, mà từ trong túi Ma Văn lấy ra một cái Ma Văn hình ảnh, rồi khởi động.

Tiếp theo lại nhìn trong tay Tiêu Hoằng, đã xuất hiện một cái màn hình, bên trong màn hình đúng là hình ảnh bên trong căn cứ Hải Quân, cùng với hình ảnh đàn tàu ngầm Bá Vương Long Hào đi chiến đấu. Những hình ảnh này đều là Tiêu Hoằng lâm thời thu hình, hiện tại gần như cũng không cần giữ bí mật.

Đúng vậy, hình ảnh như vậy mấy người Mã Di, Vĩ Ngạn đích xác biết được, nhưng hai người đều nghiêm khắc nghe theo lệnh của Tiêu Hoằng, đối với căn cứ Hải Quân, đối với Ma Văn tàu ngầm trong Lý Tư gia Nội Hải, một chữ cũng không đề cập tới.

Bởi vậy, khi Lạc Lý Tư cùng với thành viên Tống Táng kỵ sĩ đoàn, nhìn thấy hình ảnh hoành tráng như thế, không kìm được lập tức sửng sốt.

- Cái này... Cái này rốt cuộc là gì?

Lạc Lý Tư hơi có chút tò mò hỏi.

- Bẩm bệ hạ! Đây là quân đội dưới nước của Lý Hải Quận! Khi ta đi vào Thiên Tế Tinh không lâu, đã bắt tay vào xây dựng, hiện tại đã hoàn toàn chinh phục Lý Tư Giai Nội Hải, đồng thời đang tiến thêm một bước xác lập ưu thế tuyệt đối ở Lý Tư Giai Nội Hải! Lần này hành động ám sát Cao Triết Cơ, chính là vượt qua Lý Tư Giai Nội Hải tiến vào Kính Hiến Châu, ám sát Cao Triết Cơ đang tuần tra ở Phấn Tiến Thị, giết chết hắn tại đương trường, toàn thân trở ra! Đồng thời, tổng cộng đánh chết 15 vạn binh sĩ Cao Tương!

Tiêu Hoằng biểu tình nghiêm túc báo cáo.

- Trời của ta ơi!

Lạc Lý Tư không kìm lòng được bật thốt ra như thế! Lão nằm mơ cũng không nghĩ tới, có một ngày Thiên Tế Tinh cũng có thể có được quân đội cơ giới Ma Văn cường đại như thế. Lạc Lý Tư đầy vẻ ngạc nhiên thán phục.

Các thành viên Tống Táng kỵ sĩ đoàn khác cũng như thế, trong ánh mắt lóng lánh vô tận ngạc nhiên và vui mừng.

Có một chi quân đội như vậy, không thể nghi ngờ cục diện của Thiên Tế Tinh sẽ hoàn toàn đổi khác, từ phòng thủ xưa nay có thể diễn biến thành chủ động công kích.

- Tốt lắm, tốt lắm! Tiêu Hoằng, nói vậy lần này, ngươi hẳn là có thể trở thành vua của Lạc Đan Luân rồi! Cho dù Cáp Thụy Sâm đại nhân có hà khắc mấy đi nữa, biểu hiện của ngươi như vậy, cũng không thể không chọn!

Nói xong, Lạc Lý Tư liền rất nhanh đứng dậy, một lần nữa vịn cánh tay Tiêu Hoằng đi ra ngoài Đại Vệ Vương Thính. Các thành viên Tống Táng kỵ sĩ đoàn khác cùng mắt đầy hưng phấn, đi theo phía sau Tiêu Hoằng.

Giờ này khắc này, không thể nghi ngờ, Tiêu Hoằng đã dùng hành động, hoàn toàn triệt để chinh phục toàn bộ thành viên Tống Táng kỵ sĩ đoàn, bọn họ tin tưởng vững chắc Tiêu Hoằng sẽ dẫu dắt chung tộc Lạc Đan Luân một lần nữa quật khởi.

Hơn nữa nói không chừng, qua không bao lâu, Tiều Hoàng đã có thể trở thành vua của Lạc Đan Luân, quốc vương của Thiền Tế Tỉnh, là mở ra một thời đại hoàn toàn mới cho Thiên Tế Tinh..

Cao Tương Chân Nghĩa Quốc bên kia cũng thế, tuy nhiên so với Thiên Tế Tinh, lại có vẻ thảm thiết hơn rất nhiều.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1129)